Đang lúc mọi người di chuyển sang tầng hai của địa cung, năm tên sứ giả đến từ tam đại thánh địa chầm chậm bước tới, bồi hồi đứng ngoài cửa đá của địa cung, mà không được đi vào.
“Địa cung thập nhị trọng? Thế gian này thật sự tồn tại địa cung thập nhị trọng, ta còn tưởng rằng chẳng qua là truyền thuyết mà thôi” Lão giả áo trắng kinh ngạc nói.
Nam tử áo bào trắng tính tình tương đối trong sáng vuốt ve cửa đá, bên trong truyền đến thanh âm khác thường, tò mò hỏi “Địa cung thập nhị trọng? Như vậy bọn họ tiến vào Địa cung thập nhị trọng sẽ như thế nào?”
Thanh âm lão giả áo trắng cười lạnh lùng, vô cùng âm trầm miêu tả bốn chữ “Tất tử vô nghi!” (Chết là cái chắc)
Hai nam tử trẻ tuổi áo trắng liếc nhau một cái, biểu lộ ra vẻ mặt kinh ngạc lẫn nhau.
Lão giả áo trắng bí hiểm bên tai nói “Địa cung thập nhị trọng là do một cao nhân võ học chí tôn thiết kế, nó dùng để kiểm tra tu vi của đệ tử, chỉ có đệ tử huyền giai đạt tới thần huyền mới có tư cách tiến vào địa cung tiếp nhận kiểm tra. Mặc dù như thế, đệ tử phàm là tiến vào địa cung, tám chín phần mười đều chôn thân trong địa cung, một khi thông qua kiểm tra, rời đi sư môn, liền đều trở thành cường giả độc bá một phương, nổi tiếng thiên hạ…”
Hắn dừng một chút rồi thở dài nói “Có thể nghĩ, một khi vào địa cung, muốn bình yên thoát thân, cơ hội cực kì thấp. Hơn nữa trong địa cung thiết kế cơ quan trận pháp cực kỳ lợi hại, chỉ sợ cho dù người có võ công cao cường tới đâu, nếu không có trí khôn nhất định, cũng trăm triệu lần không thể thực hiện được.”
Bốn người sau khi nghe hắn giảng giải không khỏi thổn thức, lâm vào trầm mặc.
“Bây giờ chúng ta có thể làm là canh giữ ngoài địa cung, nhưng nếu qua mười hai canh giờ, vẫn không có ai từ trong địa cung đi ra, như vậy chứng minh bọn họ sẽ không bao giờ đi ra nữa.”
“Tại sao?” Nam tử áo trắng tính tình trầm ổn ánh mắt hơi trầm xuống, không hiểu hỏi.
“Bởi vì cơ quan của địa cung thập nhị trọng một khi khởi động, nếu người bên trong không thể trong mười hai thời thần thuận lợi tới địa cung quan trọng nhất để đóng cửa cơ quan, như vậy địa cung sẽ đóng cửa trong một thời gian dài cho đến mười hai năm sau mới có thể mở cửa địa cung mặc dù địa cung được làm đã lâu, nhưng cả quy tắc vận hành địa cung cũng sẽ không thay đổi, đây chính là sự khôn ngoan khi sáng tạo địa cung.”
Con ngươi nam tử xinh đẹp áo trắng nổi lên một tầng hoa quang, tiếng nói trầm thấp “Trưởng lão mới vừa rồi nói tới, đệ tử của vị cao nhân võ học chí tôn khi ra khỏi địa cung sẽ danh chấn thiên hạ, mặc dù cách nay đã lâu, nhưng tin tưởng hiện nay chắc còn đồ tử đồ tôn còn trên thế gian này. Nói như vậy đồ tử đồ tôn của cao nhân cũng sẽ không kém đâu, nếu bọn họ tồn tại, nhất định thực lực sẽ không nhỏ. Trưởng lão có biết ở Ngạo Thiên Đại lục ai là đồ tử đồ tôn của cao nhân không?”
“Cái vấn đề này ngươi nói rất hay, nói đến điểm mấu chốt! Ngươi có biết lai lịch của thập đại gia tộc ở Ngạo Thiên đại lục không?”
“Nghe nói gia tộc bọn họ vốn có nguồn gốc từ Long Tường đại lục, sau bỏi vì một chút biến cố, nên phần lớn gia tộc đều chuyển đến Ngạo Thiên đại lục, nhưng còn có hai ba gia tộc chủ yếu sống trên núi tại Long Tương đại lục, thí dụ như gia tộc Hách Liên, như Đoan Mộc gia tộc và Dung gia.” Nam tử áo trắng suy tư nói.
“Không sai! Tam đại gia tộc này trong thập đại gia tộc xếp hạng tương đối gần phía trước, chính là bởi vì gia tộc bọn họ vô cùng khổng lồ, trong gia tộc đều sinh ra nhiều tài năng, ở Long Tường đại lục, thực lực cũng đã vượt xa những đại gia tộc khác, sau lại bởi vì có chút nguyên nhân, gia tộc phân nhánh. Mặc dù như thế, trong mấy gia tộc bọn họ cao thủ vẫn nhiều như mây, thực lực khổng lồ, đây cũng là nguyên nhân khiến mấy gia tộc khác không dám khinh thường bọn họ.
Nam tử áo bào trắng trong con ngươi thâm thúy xẹt qua một đạo ánh mắt cơ trí, trầm giọng nói: “Trưởng lão nói tới nguồn gốc của thập đại gia tộc, tổ tiên của thập đại gia tộc này đều là những võ học chí tôn sao?”
Lão giả áo trắng khẽ gật đầu, nhếch nhếch môi, đáy mắt hiện lên một đạo u quang, cười đến bí hiểm.
Tại chỗ cửa đá năm chữ “Địa cung thập nhị trong” tản ra kim quang nhàn nhạt, khiến mọi người nhanh chóng quay đầu, đáy lòng không khỏi sinh ra một cảm giác kính sợ cùng ngưỡng mộ, có thể trở thành tổ tiên chí tôn của thập đại gia tộc, là nhân vật làm kinh thiên động địa như thế nào? Bọn họ không cách nào tưởng tượng.
Địa cung tầng thứ hai, giờ phút này đang phát sinh một chuyện kỳ lạ.
Không có cơ quan trận pháp như dự liệu, không có một sát thủ thi khôi nào nhưng lại có một đại hán cường tráng bị khóa xích canh giữ ở lối đi thông đến tầng thứ ba của địa cung.
Đại Hán cường tráng sở dĩ xưng là đại hán cường tráng, là bởi vì hắn chẳng những vóc người khôi ngô, da thịt cuồn cuộn, hơn nữa sức lực lớn vô cùng, cái khóa sắt khổng lồ khóa trên người hắn không có tác dụng bao nhiêu, hắn không một chút biểu hiện ra thần sắc nặng nề gì, ngược lại Tinh thần chấn hưng, đầy mặt hồng quang, còn đặc biệt ở trạng thái dị thường hưng phấn.
Song lại xiềng xích khóa vào cửa ngầm của lối thông tầng thứ ba của địa cung, hắn chỉ có thể tự do đi lại trong mười bước, còn ở ngoài mười bước, thì bị xiềng xích gông cùng rang buộc, hắn không cách nào tiến về phía trước một bước.
“Khặc khặc khặc, các ngươi thật to gan, lại dám xông vào địa cung, quả thật là tự tìm đường chết” Tiếng của mãnh nam cười lớn quanh quẩn trong không gian, gián đoạn thanh âm xiềng xích chạm vào nhau, mọi người nghe xong run rẩy từ đáy lòng.
Mọi người rối rít dừng bước ở cách người điên xiềng xích khoảng cách trên mười bước, mắt nhìn chằm chằm vào cánh cửa ngầm phía sau hắn cái. Sau cánh cửa ngầm có ánh sáng khác thường giao động, chỉ cần xuyên qua cánh cửa này, là bọn họ có thể rời đi tầng thứ hai của địa!
Thân thể cường tráng của người bị xích chặn lại hơn phân nửa cửa ngầm, muốn vòng qua hắn, tiến vào cửa ngầm, tựa hồ như là chuyện không có khả năng, biện pháp duy nhất chính là đánh bại hắn.
Không giống với tầng một nguy hiểm và phức tạp, lần này địch nhân cũng chỉ có một, cửa ra đang ở trước mắt, mục tiêu của bọn họ rất rõ ràng. Chỉ cần đánh bại người bị xích trước mặt, bọn họ có thể thuận lợi rời đi tầng hai của địa cung.
Có người tính tình nôn nóng, bắt đầu kiềm chế không được, cố gắng xông qua quan.
“Sẽ làm cho ngươi biết tay ta” Người nọ mặc đồ không giống như người trong thập đại gia tộc, cũng không thuộc về đệ tử của Lăng Thiên Cung, chắc là khách một mình đến rừng Bạch Hổ thám hiểm.
Chỉ thấy hắn bay vút chỉ kiếm về phía người điên bị xích, kiếm khí bén nhọn, Mặc huyền chi cảnh. Thực lực như thế khó trách hắn dám một mình đối chiến cùng người điên xiềng xích.
Đáng tiếc hắn đánh giá thấp thực lực của đối phương, cao thủ có thể một mình giữ một trạm kiểm soát tu vi làm sao thấp được.
Kiếm đến chỗ người điên bị xích không đến ba tấc, thế kiếm đột nhiên bị ngăn trở, kiếm trong tay hắn tự nhiên đứng yên không thể nào đi thêm một tấc nữa.
Mặt hắn đại biến, song đồng thời cũng lộ ra vẻ hoảng sợ, chuyện càng hoảng sợ hơn còn phía sau, hai mắt của người điên bị xích càng ngày càng lớn, có xu thế như Thái Sơn áp đỉnh, đổ ập xuống đầu hắn, hắn ngay cả thời gian phản ứng tránh né cũng không có.
Mọi người chỉ nghe một tiếng bịch nặng nề vang lên, thời khắc đó não bay tứ tung, đầu lâu của hắn giống như một con vụ quay lăn trên mặt đất, máu me văng ra khắp nơi.
“A a…” Trong đám người có người sợ hãi hét liên tục.
Đoan Mộc Hùng dơ tay che lại ánh mắt của Đoan Mộc Tĩnh, vững vàng ôm chặt cháu gái, không muốn để nàng nhìn thấy hình ảnh máu me tàn khốc như thế.
Vân Khê đưa tay cũng che kín ánh mắt của Vân Tiểu Mặc, mình cũng nhìn thấy một màn này không nháy mắt, đáy lòng không khỏi có chút rung động.
Tu vi người này ít nhất ở Thần Huyền sơ khai trở lên, hơn nữa trời sanh thần lực, dây xích vốn trói hắn, hiện tại ngược lại trở thành vũ khí để hắn công kích người tốt nhất, thực lực hắn bây giờ chỉ sợ cũng là thần huyền trung giai trở lên, mới có thể có thực lực đối chiến với hắn.
Cao thủ hiện tại trong mọi người, cao thủ trung giai trở lên nhiều nhất cũng không quá mười người, nếu muốn vượt qua kiểm tra, cũng không dễ.
“Khặc khặc khặc, đồ không biết tự lượng sức mình, đáng chết, đáng chết! Các ngươi nghe kỹ, muốn vượt qua kiểm tra, biện pháp duy nhất chính là đánh bại ta! Khặc khặc khặc. Ta chỉ tiếp nhận khiêu chiến một chọi một, phàm là có người có thể tiếp được mười chiêu của ta, ta liền để cho hắn vượt qua kiểm tra, hơn nữa còn có thể cho phép hắn mang theo hai người khác đi qua. Nhưng nếu các ngươi không tuân theo quy tắc trò chơi, khặc khặc khặc. Tự gánh lấy hậu quả!”
Người điên bị xích hướng lên trời cười lớn, khiến cho không khí tại đây càng thêm quỷ dị.
Cái này là cái quy tắc gì?
Khiêu chiến một chọi một, chỉ cần đỡ được mười chiêu của hắn, chẳng những có thể vượt qua vòng kiếm tra mà còn có thể đem theo hai người.
Kể từ đó, người chân chính có thể vượt qua trạm càng trở nên có hạn, không giống như lúc trước, một nhóm như ong vỡ tổ xông tới, chẳng những tốn thời gian phí sức, hơn nữa nhiễu loạn suy nghĩ của người phá quan, đổi lại góc độ nhìn, tựa hồ như chuyện tốt.
Thoạt nhìn, mục đích của đối phương cũng không phải là muốn giết sạch mọi người nơi này, mà là đem bọn họ phân chia, cắt giảm nhân lực.
“Ta trước phá quan chế trụ hắn, nàng đem theo Tiểu Mặc cùng Thiên Thần nhanh chóng qua trạm, về phần những người khác chúng ta không cần để ý tới, người phá quan càng ít, cơ hội thành công càng lớn.” Long Thiên Tuyệt bí mật truyền âm vào tai Vân Khê, trong tim hắn tự có tính toán, nhưng nếu hắn nguyện ý hắn có thể một mình chế phục người điên bị xích, sau đó đồng loạt để mọi người thông qua trạm, song hắn không nguyện ý làm như vậy, bỏi vì thời gian không còn nhiều lắm rồi, phía sau còn rất nhiều trạm kiểm soát chờ bọn họ, bọn họ không thể để nhiều người vô vị đến quấy rầy hắn phá quan.
“Tốt, nghe lời chàng.” Vân Khê rất tán thành kế hoạch của hắn, nàng cũng không cho là những người khác có thể trợ giúp bọn họ vượt qua ải, ngược lại là một gánh nặng. Dù sao để bọn họ ngoan ngoãn dừng lại tầng này, lẳng lặng đợi chờ, một khi có người phá quan thành công, như vậy bọn họ cũng được cứu rồi, đối với bọn họ mà nói không có gì tổn thất.
Long Thiên Tuyệt quay đầu hướng ba người Vân hộ pháp, Phong hộ pháp cùng Băng hộ pháp đưa ra ánh mắt ám hiệu, hắn cũng không tính đưa toàn bộ ba người bọn họ đi theo, để lại chúng đệ tử của Lăng Thiên Cung cũng cần người dẫn dắt, ngừa những người khác nhân cơ hội gây khó dễ cho Lăng Thiên Cung.
Băng hộ pháp cùng Phong hộ pháp tự động lui về phía sau một bước, chỉ có Vân hộ pháp theo bên người Long Thiên Tuyệt, thần sắc ngưng trọng.
“Tất cả mọi người lui lại.” Long Thiên Tuyệt tiến lên mấy bước, đứng trước mặt mọi người, cùng người điên bị xích đang cười quái dị giằng co, khí thế quanh hắn từng bước tăng lên khiến cho mọi người lui bước về sau rời xa hắn.
Phần lớn mọi người thấy màn máu tanh vừa rồi phục hồi lại tinh thần, hiện tại thấy Long Thiên Tuyệt muốn phát huy, nhất thời tinh thần mọi người phấn chấn. Tất cả mọi người được chứng kiến thực lực của Long Thiên Tuyệt, mặc dù thực lực của người điên bị xích cường hãn, nhưng nếu so sánh cùng Long Thiên Tuyệt, căn bản không đáng nhắc tới. Bọn họ đem toàn bộ hy vọng ký thác trên người Long Thiên Tuyệt, kỳ vọng hắn dẫn mọi người thuận lợi qua ải.”
Không có chiêu thức dư thừa, không tốn bao nhiêu thủ pháp, Long Thiên Tuyệt cơ hồ là sải bước hướng phía trước, sau đó bàn tay to nhấc lên, trực tiếp đè xuống đỉnh đầu của người điên bị xích, khiến cho hắn tạm thời mất đi năng lực hành động!
Không thấy rõ hắn xuất thủ như thế nào, cũng không biết rõ người điên bị xích làm thế nào bị chế trụ, chỉ chớp mắt thời gian, thắng bại đã định.
Mọi người nhìn thấy đều ngạc nhiên, rồi nhanh chóng hoài nghi, người điên bị xích có phải hay không phô trương thanh thế, thật ra căn bản không chịu nổi một kích.
Song tên kia đang bị chế trụ trước mắt là chuyện thật, tuyệt không giả dối! Giải thích duy nhất là thực lực của Long Thiên Tuyệt đã vượt xa mọi người tưởng tượng.
“Khê Nhi” Long Thiên Tuyệt trầm giọng hô.
Vân Khê nghe vậy, vội vàng ôm lấy nhi tử bước nhanh đến phía cửa ẩn hình, vẫn không quên kéo theo ống tay áo Long Thiên Thần “Thiên Thần, đi.”
Vân Hộ pháp cũng che trở bên người hai mẹ con, đi theo bọn họ trước tiên xông về phía miệng cửa ải.
Trong lúc phát sinh hết thảy chuyện này, thời gian quá mức ngắn ngủi, những người khác không có thời gian kịp phản ứng. Đợi bọn họ kịp phản ứng toàn gia bọn họ đã tới cửa, sắp rời đi.
“Không tốt, bọn họ muốn một mình chạy trốn.”
“Xông lên mọi người cùng nhau phá quan.”
Mọi người nhất thời đều đỏ mắt, điên cuồng ồn ào lên.
“Long đại ca” Lam Linh Nhi gào hét trong đám người, thấy Long Thiên Thần đi xa, nàng không khỏi nóng nảy.
Long Thiên Thần lúc trước bị Vân Khê lôi chạy, hoàn toàn không kịp phản ứng, là việc như thế nào. Bây giờ nghe đến tiếng la của Lam Linh Nhi, tâm trí của hắn mới quay về, quay đầu tìm kiếm thân ảnh trong đám người.
Lần này nói gì hắn cũng không thể cùng nàng tách ra, nếu không nghe lời, hắn nhất định sẽ hối hận không kịp.
Hắn thoát khỏi tay Vân Khê, giọng nói trịnh trọng “Đại ca, đại tẩu các ngươi đi trước, ta phải ở lại.” Trên mặt hắn đầy vẻ thật tình.
“Thiên thần?” Long Thiên Tuyệt híp mắt lại, nhìn thẳng đệ đệ, ánh mắt có chút phức tạp.
“Cẩn thận một chút, mọi chuyện không nên quá vọng động lỗ mãng.” Cuối cùng Long Thiên Tuyệt quyết định tôn trọng quyết định của đệ đệ, một tay hắn chế trụ người điên bị xích buông ra, mang theo hai mẹ con cùng Vân Hộ pháp đi tới hướng cửa.
Người điên bị xích một khi khôi phục năng lực hành động, hắn ngửa mặt lên trời gầm lên, chỉ một thoáng bốn phía trên thạch bích vô số những mũi tên nhọn bay ra, đem mọi người phá quan thanh mục tiêu sống.
Chân hai người Long Thiên Tuyệt cùng Vân Khê đã vượt qua cửa ngầm, nghe tiếng quay đầu lại, thấy mộn màn loạn tên bắn ra, cước bộ hai người dừng lại, không bước tiếp tục.
Mi tâm Vân Khê nhíu lại, nói với Long Thiên Tuyệt: “Thiên Tuyệt chàng đi trước đi, trong chúng ta, thực lực của chàng mạnh nhất, chàng cũng là người duy nhất có thể thành công phá quan, chúng ta có thể thoát khỏi nơi này hay không toàn bộ trông cậy vào chàng. Chàng đem Tiểu Mặc đi trước đi, nơi này hãy để cho ta, ta sẽ bảo vệ tốt Thiên Thần và đệ tử của Lăng Thiên Cung.”
Ánh mắt Long Thiên Tuyệt nhìn nàng thật sâu, đột nhiên đưa tay ôm nàng vào lòng, lồng ngực phập phồng kịch liệt, âm thanh trầm thấp của hắn lọt vào tai nàng “Bảo vệ tốt mình.”
“Chờ ta” Hắn cúi đầu, đáy mắt nồng đậm thâm tình, hôn lên trán nàng, Long Thiên Tuyệt ôm lấy nhi tử, dứt khoát xoay người đi vào cửa.
“Mẫu thân” Vân Tiểu Mặc từ trên đầu vai Long Thiên Tuyệt quay lại, tựa hồ như hắn ý thức được cái gì, đôi mắt sáng của hắn nhẹ nhàng chớp động, phảng phất như có thể nói, lời nói vô tận không thể nên lời.
Vân Khê đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, một khi hai chân Long Thiên Tuyệt bước qua cửa ngầm, thân ảnh của hắn hoàn toàn biến mất. Vân hộ pháp cũng theo sát phụ tử bọn họ rời đi, bước nhanh qua cửa. Thì ra tầng phía sau cửa ngầm thần kỳ như thế, nó không phải là một cánh cửa đơn thuần, mà thông đến hai địa phương khác nhau. Chỉ bất quá lúc này không phải là lúc nghiên cứu cửa ngầm.
Tên bay đầy trong không khí, lấy thanh âm xiềng xích làm trung tâm, trong vòng bán kính mười bước, trên mặt đất không có chỗ trống, chỉ cần là ở trong phạm vi này, không có một khe hở tồn tại.
“Khặc khặc khặc, ta cũng sớm đã nhắc nhở các ngươi, các ngươi chính là không nghe! Ta chỉ tiếp nhận khiêu chiến một chọi một, nếu không tự gánh lấy hậu quả, các ngươi không tin tưởng lời nói của ta, điều này có thể trách ai? Khặc khặc khặc. Đây chỉ là cảnh cáo nhỏ, nếu có tiếp tục, ta nhất định sẽ không hạ thủ lưu tình nữa!”
Thanh âm của người điên bị xích vang lên, tên bắn ra từ từ ngừng lại, tạm thời mọi người có cơ hội thở dốc.
Mọi người lúc trước tràn lên phá quan, bây giờ lại hoảng sợ lui ra xa, không dám tự tiện đến gần, người có khả năng gần điên bị xích lui càng xa càng tốt.
“Hắn phá quan đem theo hai người, ngươi trở về đi thôi”
Vân Khê đứng sau người điên bị xích, bỗng nhiên cảm giác được có một nguồn lực đẩy nàng từ trong bay ra ngoài, rơi giữa đám người.
“Đại tẩu, cẩn thận” Long Thiên Thần tiến lên, muốn đi đỡ nàng, thì trước mắt có một đạo áo màu tím tiến lên trước hắn một bước đỡ Vân Khê.
“Không sao chứ?” Âm thanh nhẹ nhàng vọng bên tai Vân Khê, Vân Khê ngước mắt, chống lại khuôn mặt với ánh mắt không hề gợn sóng của Hách Liên Tử Phong, nàng lắc đầu, đứng thẳng người, rời xa vòng tay hắn.
Đôi mắt của Hách Liên Tử Phong chợt ảm đạm lại, chắp tay đứng im một bên, thật giống như vừa rồi không có chuyện gì phát sinh.
“Đại tẩu bây giờ chúng ta phải làm sao?” Long Thiên Thần bước qua hai bước, cố ý đứng giữa hai người, ngăn cách tầm mắt hai người, hỏi thăm.
Vân Khê cười nhạt nói “Còn có thể như thế nào, nghĩ biện pháp phá quan.” Nàng vừa nói vừa quăng cho người điên bị xích ánh mắt sắc bén, tinh quang nhẹ nhàng di động.