Thuẫn Kích Chương 154 : Ám sát phục kích chi đạo

Thuẫn Kích
Tác giả: Cửu Hanh
Quyển 1: Trọng Sinh
Chương 154: Ám sát phục kích chi đạo

Nhóm dịch: Thiên Địa Môn
Nguồn: Vip.vandan
Share by các Mạnh Thường Quân


Câu lạc bộ Xích Viêm là một trong mười đại câu lạc bộ nổi tiếng trong Liên Bang! Mà Hắc Viêm lại là một trong tam Xích tam Viêm của câu lạc bộ Xích Viêm, trong câu lạc bộ Xích Viêm trên cơ bản thuộc về dạng nhân vật số 2, thực lực của hắn rốt cuộc như thế nào, không ai biết rõ, nhưng nếu có thể ngồi vào vị trí này, hiển nhiên thực lực bản thân không phải người bình thường có thể so sánh, mà hiện tại Hắc Viêm dĩ nhiên bị người thanh niên này một quyền miễu sát!

Điền Kiếm trong lòng vô cùng khiếp sợ, sắc mặt xanh mét, con mắt mở to đến mức có thể, mới vừa rồi, hắn thậm chí ngay cả đối phương ra tay như thế nào cũng không biết, dù là ngay cả tàn ảnh cũng không có nhìn thấy, nhưng hắn có thể khẳng định, một chiêu vừa rồi rồi cực kỳ giống ám sát phục kích chi đạo trong Ám Ảnh, nhìn Hắc Viêm đang nằm trên mặt đất, Điền Kiếm nhịn không được hít một hơi thật lạnh, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, hiện tại đầu của Hắc Viêm hoàn toàn là một mảnh huyết nhục mơ hồ.



Một quyền! Chỉ có một quyền!

Mà Tiết Thiên Diệp đứng đối diện cũng nhíu mày lại, nàng biết Tang Thiên chính là cao thủ cấp 9 không gian phá phong vặn vẹo, nhưng mà một chiêu vừa rồi của Tang Thiên hình như không có vận dụng lực lượng cấp 9, mà là hoàn toàn sử dụng ám sát phục kích chi đạo, lần trước tại câu lạc bộ Yêu Nguyệt, Tang Thiên chính là sử dụng chiêu thức này đột ngột xuất hiện, sau đó Tiết Thiên Diệp mời lật xem điển tích, cuối cùng mới biết được đây là cuối một trong những kỹ thuật ẩn thân vô cùng cao thâm trong truyền thuyết: Hư không phục du!

Trong thiên hạ, có tứ đại âm vực công kích, đồng dạng cũng có tứ đại bí kỹ ẩn thân, mà "Hư Không Phục Du" này chính là một trong tứ đại bí kỹ ẩn thân đó, cùng với Ám Ảnh "Hư Ảnh Toa", cũng là một trong tứ đại bí kỹ ấn thân.

Tang Thiên, hắn dĩ nhiên biết được loại bí kỹ ẩn thân cao thâm như vậy?

Đây là lần thứ hai Tiết Thiên Diệp bị trầm mê vào loại hành vi giết chóc quyết đoán này của Tang Thiên. Lần đầu tiên là tại câu lạc bộ Yêu Nguyệt, một quyền cấp 9 không gian phá phong vặn vẹo, đánh chết Vân Phi ngay tại chỗ, mà lúc này là sử dụng "Hư Không Phục Du" miễu sát Hắc Viêm.

Người này quả thực...quả thực rất bá đạo!

Đột nhiên, Tiết Thiên Diệp thầm nghĩ một tiếng không xong, bởi vì nàng phát hiện Tang Thiên đáng hướng về phía Điền Kiếm, hắn muốn làm cái gì? Không phải là muốn giết chết luôn Điền Kiếm chứ?

Ngay khi Điền Kiếm bị ánh mắt của Tang Thiên đảo qua, trong lòng liền có một loại cảm giác sợ hãi khó hiểu, không đợi Tang Thiên ra tay, thân ảnh của Điền Kiếm đã biến mất ngay tại chỗ.

Hưu hưu hưu!

Trong hư không xuất hiện vô sô những ánh sáng hình cung nhỏ vô cùng chói mắt, loại ánh sáng này vô cùng ác liệt phát ra âm thanh kèm theo tiếng gió hưu hưu hưu, chỉ trong chớp mắt những ánh sáng nhỏ hình cung này đã đánh tới Tang Thiên.

Tang Thiên đang đứng im tại chỗ thân hình đột nhiên nhẹ nhàng rung lên, khi vô số ánh sáng ác liệt đó chỉ còn cách Tang Thiên có vài cm thì giống như chém vào một bức tường làm bằng kim cương vậy, rồi sau đó toàn bộ đều rơi xuống trên mặt đất.

Tang Thiên vung cánh tay lên, nắm tay thành trảo, chụp trên không một cái. Lập tức Điền Kiếm đang ẩn thân liền bị hắn bắt lấy.

"Ngươi!!"

Nắm tay của Tang Thiên đang chế trụ cổ hắn, sắc mặt Điền Kiếm vô cùng khủng hoảng, thần sắc kinh hoàng, cố gắng giãy dụa.

"Tang Thiên! Không thể! Anh mà giết hắn sẽ mang đến phiền toái rất lớn!"

Cho dù là Tiết Thiên Diệp không thích Điền Kiếm, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là đồ đệ của Tùng Vân lão tiên sinh, nếu như giết chết hắn, Tiết Thiên Diệp thật không dám tưởng tượng hậu quả sẽ phải như thế nào.

Cùng lúc đó. Vù vù vù vù! lúc

Bốn đạo thân ảnh đồng thời xuất hiện bên cạnh Tang Thiên, là bốn người trung niên, bốn người nhìn thấy sư đệ mình bị một người xa lạ bóp cổ, trong lòng rất là hoảng sợ.

"Sư huynh! Cứu ta! Người này muốn giết ta!!"

Nhìn thấy các vị sư huynh đến, Điền Kiếm lập tức kêu cứu.

"Ngươi là người phương nào, dám ở trước mặt Ám Ảnh chúng ta làm xằng làm vậy! Mau buông ta cho ta!"

Bốn người đồng thời phẫn nộ, nhìn thấy Hắc Viên đang nằm nhuyễn trên mặt đất, cả đầu huyết nhục mơ hồ, trong lòng bốn người vô cùng chấn động.

"Ám ảnh " hư ảnh toa". Kiệt xuất thiên hạ. Ngươi không cố gắng tu luyện, lại đi nghiên cứu bàng môn tả đạo."

Vẻ mặt Tang Thiên vẫn bình thản như trước không một chút thay đổi, nắm tay bóp lấy cổ Điền Kiếm, âm thanh thản nhiên truyền tới.

Trong lòng Điền Kiếm đã vô cùng khiếp sợ đến không thể nói rồi, chuyện hắn tu luyện bí kỹ tà ác ngay cả sư phụ cũng không có phát hiện ra, hắn...hắn làm sao mà biết được, sợ bị các sư huynh xung quanh nhận ra điều gì, hắn lập tức kêu lên:" Các sư huynh, cứu ta!"

"Vì ngươi là người trong Ám Ảnh, hôm nay ta tha cho ngươi một mạng, nhưng nửa đời sau phải nằm trên giường."

Dứt lời, cánh tay của Tang Thiên đột nhiên vung lên, răng rắc răng rắc vài tiếng vang lên, sau đó trong nháy mắt im lặng, rồi đến âm thanh la hét chói tai của Điền Kiếm vang lên.

Nghe được âm thanh của Tang Thiên, nhìn thấy động tác của Tang Thiên, nghe thấy âm thanh xương cốt chấn vỡ, cùng với tiếng kêu la thảm thiết của Điền Kiếm.

Tiết Thiên Diệp đang mơ hồ, cũng bị làm cho choáng váng.

Tang Thiên hắn dĩ nhiên dám phế đi đệ tử của Tùng Vân lão tiên sinh.

Xong hết rồi! Xong hết rồi!

Tiết Thiên Diệp hoàn toàn choáng váng, giết Hắc Viêm thì còn không sao, nhưng phế đi Điền Kiếm, trời ah!

Cùng lúc đó, bốn vị trung niên nhân xung quanh Tang Thiên nhìn thấy sư đệ mình bị đánh thành phế nhận, liền vô cùng giận dữ, trong lúc nhất thời thân ảnh của bốn người liền biến mất tại chỗ.


"Muốn chết!"

"Ngươi phế sư đệ ta, ta cho ngươi chết!"

Hưu hưu hưu hưu hưu. hưu

Ánh sáng đầy trời xuất hiện xung quanh thân thể Tang Thiên, giống như lợi kiếm, giống như đao nhận, giống như vô hình đoạt mệnh tiễn vậy, vô số ánh sáng ác liệt điên cuồng cùng tụ tập một chỗ, lại giống như long quyển phong vậy xoay tròn bao vậy Tang Thiên lại.

"Đây là "Mạn Thiên Phục Kích Đạo"! Tang Thiên cẩn thận!"

"Mạn Thiên Phục Kích Đạo", chính là một trong tuyệt chiêu của Ám Ảnh, Tiết Thiên Diệp đã từng tận mắt nhìn thấy qua, người trong Ám Ảnh sử dụng loại "Mạn Thiên Phục Kích Đạo" này trong nháy mắt giết chết một vị cao thủ.

Nội tâm nàng tràn đầy lo lắng cho Tang Thiên, muốn xông lên hỗ trợ, nhưng ý nghĩ của nàng liền tỉnh táo trở lại, hiện tại tình hình đang nguy hiểm nếu như xông vào hỗ trợ, sợ rằng sẽ hại Tang Thiên. Đột nhiên, thân ảnh Tang Thiên trong sân như ẩn như hiện, phản phất như cùng với những lưõi đao ánh sáng sắc bén đó dung hợp một chỗ. Làm cho người ta không thể phân biệt được.

Cô cô cô cô cô cô!

Vô số lưỡi đao ánh sáng sắc bén đều rơi xuống, trên mặt đất không ngừng xuất hiện từng đạo khe hở nhỏ dài, chỉ ngắn ngủi trong vòng hai giây đồng hồ trôi qua, phía dưới mặt đất cứng rắn đã bị khoét một cái hố to kinh khủng.

Đột nhiên.

Thân ảnh của Tang Thiên lại xuất hiện một lần nữa, vung cánh tay lên, năm ngón tay nắm thành quyền, một quyền đánh vào hư không.

Ầm!

Âm thanh như tiếng sấm sét vậy, trong không trung nắm tay của Tang Thiên giống như đánh lên một khối thủy tinh vậy, khối thủy tinh trong nháy mắt bị nghiền nát, từng đạo năng lượng ba động rất nhanh lan ra, gào thét, bùn đất xung quanh đều bị xới tung lên.

Loại năng lượng ba động kia lan tràn giống như làn sóng vậy. Trong không trung xuất hiện bốn đạo thân ảnh, đúng là bốn người trung niên kia.

Phốc phốc phốc phốc!

Bốn người trung niên mở miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể từ trên không không thể khống chế bị rơi xuống đất, sau khi rơi xuống mặt đất, liền lảo đảo không ngừng lùi về phía sau.

Ôm ngực, sắc mặt bốn người đều tài nhợt không còn một chút máu.

"Ngươi là ai!"

Lúc này, Tiết Thiên Diệp đã đi tới, kéo lấy cánh tay của Tang Thiên nhanh chóng rời đi, ngồi vào trong chiến hạm huyền phù xa của mình, vù một tiếng, tăng tốc đến tốc độ nhanh nhất, nhanh như chớp biến mất. Nói giỡn sao, Tang Thiên đã đem tiểu đệ tử của Tùng Vân lão tiên sinh phế đi, nếu như còn đem bốn tên đệ tử khác của Tùng Vân lão tiên sinh giết chết, nàng không thể tưởng tượng, Tùng Vân lão tiên sinh lòng dạ độc ác giết người vô hình kia sẽ giận dữ như thế nào.
nguồn tunghoanh.com
"Xong hết rồi, xong hết rồi!"

Tiết Thiên Diệp chưa bao giờ cảm giác được bản thân lại lo lắng sợ hãi như lúc này, nàng vốn muốn đem Tang Thiên đến gặp Tùng Vân lão tiên sinh để cầu tình, buồn cười thay, năm người đệ tử của Tùng Vân lão tiên sinh, trong đó một người bị phế, bốn người bị trọng thương.

"Xong hết rồi! Xong hết rồi! Tang Thiên anh là một tên bạo lực cuồng nhân! Anh tại sao lại có thể xúc động như vậy, chúng ta là đi tìm Tùng Vân lão tiên sinh xin giúp đỡ! Anh tại sao lại... Ôi! Đều là do em không tốt, nếu như biết sẽ xảy ra kết quả như thế này, em đã không mang anh đến đây rồi! Nếu như sau khi Tùng Vân lão tiên sinh biết chuyện này, hắn...hắn... Trời ah! Trời ah!"

"Đáng chết! Nên làm cái gì bây giờ? Ộng nội đang bế quan, mà các tiền bối trong nhà thì lại không quen biết với Tùng Vân lão tiên sinh! Đáng chết! Làm sao bây giờ? Người mà Ám Ảnh muốn giết còn có thể trốn thoát sao, như vậy đi, Tang Thiên, anh trước tiên đến nhà em tạm lánh đi, như vậy một khi Tùng Vân lão tiên sinh đến giết người, chúng ta cũng có thể thương lượng tìm đường sống, chỉ cần có thể ngăn cản ông ta cho đến khi ông nội của em xuất quan là được."

"Bạo lực! Rất là bạo lực!"

Trước kia Tiết Thiên Diệp cho rằng Tang Thiên thái độ rất là tùy ý không sao cả phảng phất như không để bất kỳ người nào trong thiên hạ vào trong mắt, mà đến hôm nay nàng mới biết được, người này quả thực chính là một tên tôn sùng bạo lực một trăm phần trăm.

Tang Thiên cũng không muốn giết, nếu như hắn muốn giết, thì bốn tên trung niên nhân kia không phải chỉ bị thương đơn giản như vậy thôi.

Nhưng hắn cũng biết rõ, nếu như không phế bỏ những người này ngay tại chỗ, thì đối với bản thân là một loại phiền toái lớn, hắn rất an nhàn, nhưng cũng không có nghĩa là hắn thích dính vào phiền toái, cho nên, hắn mới phế Điền Kiếm, miễu sát Hắc Viêm, không có lý do gì, thuần túy là bởi vì Hắc Viêm có sát khí đối với hắn, cho dù là không biết thân phận của Hăc Viêm, Tang Thiên cũng sẽ không chút do dự giết chết hắn.

Xế chiều.

Sáu bảy chiếc huyền phù xa xa hoa tiến vào Học viện quân sự Phương Đông.

Trong sân trường đang tập trung không ít học viên, bởi vì bọn họ biết hôm này cao thủ Thất Diệu Liên Bang cùng câu lạc bộ Xích Viêm muốn tới Học viện tìm huấn luyện viên Tang Thiên tiến hành trao đổi thể thuật.

Thất Diệu Liên Bang, là thần tượng của rất nhiều thanh niên nam nữ, cái tên Thất Diệu, không người thanh niên nào không hâm mộ? Mà vô luận là Ngự Diệp Thiên hay là Paul đều là những người đứng đầu Thất Diệu năm năm về trước, năng lực chiến đấu cấp 6 của hai người đã được "vinh quang đỉnh" không kiêng nể gì hết lưu truyền rộng rãi trên mạng inte, mỗi người đều đã sớm là những nhân vật vô cùng nổi tiếng, hơn nữa có không ít học viên trong học viện đều cổ vũ cho Thất Diệu mà đến.

Thất Diệu danh tiếng mặc dù vang xa, nhưng trong Liên Bang những người đã gặp qua Thất Diệu thì rất ít, có đôi khi cũng chỉ là nhìn thấy trên truyền thông mà thôi, có lẻ vì nguyên nhân này mà các học viên mới có thể kích động như thế.

"Thật là cao hứng! Lập tức sẽ được nhìn thấy Ngự Diệp Thiên! Ta đã thích hắn từ lâu rồi! Rất đẹp trai, gia thế lại tốt, thực lực lại rất mạnh mẽ, quả thật là một cực phẩm nam nhân ah!"

"Paul cũng rất lợi hại! Mặc dù nghe nói bề ngoài của Paul không được tốt lắm. Bất quá, ta tin tưởng công tử Paul tuyệt đối không xấu giống như bên ngoài đổn đãi vậy."

"Nghe nói Paul người này tính cách rất là cổ quái, dường như là một người rất hung tàn, cả người tràn đầy yêu khi."

"Làm gì có chuyện đó? Hiện tại trên đường rất dễ nhìn thấy những người như vậy, còn của Paul gọi là khí chất."

"Các ngươi đúng là ngu ngốc! Cả ngày chỉ biết sùng bái mấy cái tên kia, Liên bang Thất Diệu có người nào tốt? Bọn họ lần này tới tìm Tang huấn luyện viên của chúng ta, trên danh nghĩa là đi tiến hành trao đổi thể thuật, nhưng thực tế ai cũng biết, hai tên rác rưỡi này nhìn thấy Tang huấn luyện viên của chúng ta danh tiếng vang xa, bọn chúng cũng muốn nổi danh, nên mới tìm tới Tang Huấn luyện viên của chúng ta gây phiền toái."

"Đúng vậy!***! Hai cái tên rác rưỡi lần này tới đây chính là để kheo khoang, mẹ kiếp!"

Nguồn: tunghoanh.com/thuan-kich/quyen-1-chuong-154-qQ9aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận