ờ thời khắc tối nguy cắp, Thiên Lan tiên trận mở ra, nghịch chuyển cục diện bại vong.
Đồng thời. Thiên Lan tiên trận mờ ra sát cơ. thiên lôi lực đáng sợ nháy mắt đã diệt sát mấy vạn tu sĩ đại quản tiến sát tới đại trận.
Dưới Thiên Lan sát trận, chi có Hóa Thẩn đại tu sĩ mới miễn cưỡng bảo mệnh. Những tu sĩ Hóa Thần sơ kỳ khác, thậm chí một bộ phận cường giá Thông Huyền cũng bị thiên lôi oanh kích thành tro bụi.
-Trận pháp này có chút tương tự với đại trận ớ Thiên Lan Điện...
Dương Phàm hít sâu một hơi. bắt đầu quan sát thượng cổ tiên trận trong truyền thuyết. trong lòng thẳm nghĩ:
"Không biết tiên trận này có thê ngăn cản sự tiến công của sáu Vương hầu và trăm vạn đại quân tu sĩ bậc cao tấn công được không?!"
Vài tên Vương hẩu cũng hít sâu một hoi lãnh khí.
- Toàn bộ thổi lui ra ngoài mười dặm.
Sắc mặt Phượng Thanh Hẩu đột biến, lập tức t hay đổi mệnh lệnh, hô lên một tiếng rơi vào tai của tất cả thủ lĩnh của các lộ quân.
Tuy nhiên, còn có gần vạn tu sĩ đã lao vào trong Lăng Đính Tiên Phong, lập tức lâm vào tuyệt cảnh! Ngoài có sát trận, trong có tu sĩ Tiên Đạo Tỏng vây sát, gân như toàn quán bị diẹt!
- Thiên Lan tiên trận trong truyền thuyết còn đáng sợ hơn so vói tưởng tượng. Nghe nói đại trận này chinh là do đại năng Thiên Lan tán tiên bố trí từ thời thượng cô!
Thiên Lâm Hầu đứng từ xa quan sát toàn bộ đại trận Lăng Đính Tiên Phong, trong mắt có vài phần hung phấn và chờ mong.
- Kiểm tra số lượng thương vong!
Sắc mặt của Phượng Thanh Hầu có chút khó coi. Cũng may lần phát động tiến công vừa rồi cũng không chán chinh lên hết. còn lưu lại ba mươi vạn tu sĩ tọa trấn phía sau.
. .. ,sSìy
Không lâu sau, một gã cường giả Thòng Huyênbáo cáo:
- Bẩm Vương hầu đại nhân, một lẩn tiến công vừa rồi, tổng cộ thương vong chừng sáu vạn tu sĩ. Ước tính ban đầu. trong đó có mấy trăm tu sĩ Hóa Thẩn sơ kỳ. bảv tám vị Hóa Thần trung kỳ, vài người khác bị thương...
Nghe xong báo cáo. Phượng Thanh Hầu đã khôi phục lại sự bình tình, nhìn chẳm chẳm Thiên Lan tiên trận đang bao phủ phạm vi Lăng Đính Tiên Phong rộng mấy ngàn dặm kia. T rong lòng nàng thẩm nghĩ:
"Sáu vạn tên tu sĩ tử vong, bức bách Tiên Đạo Tòng phái mở ra Thiên Lan tiên trận vốn đù sử đụng khi gặp ngU^2» ôn, rốt cuộc có đáng giá hay không?!"Trên khóe miệng nàng nôi lẻn một tia cười lanh, trong lòng đà có đáp án.
Dùng chính lời nàng ta từng nói, chi cẩn vận chuyển như ý năm mươi vạn đại quân đã có thê hủv diệt Lăng Đính Tiên Phong, huống chi còn có năm Vương hâu còn chưa ra tay. viện quân phía sau cũng chưa tới.
- Thiên Lâm Hầu. ngươi là trận pháp tông sư đứng đẩu của Đại Tẩn, mau chóng phá giải tránh pháp này đi!
Ánh mắt Phượng Thanh Hầu nhìn về phía lão già ăn mặc mộc mạc với đôi mi trắng phau bên cạnh.
- Ha ha ha, giao cho lão phu đi! Trận này tồn lưu từ thượng cổ Tiên Tần tới nay, không thể hoàn mv không sơ hởi được, huống chi tư liệu liên quan tới đại trận này ta cũng đã từng nghiên cứu.
Thiên Lâm Hầu mị khới árih mắt. chậm rãibay về phia Thiên Lan tiên trận, chuyển động xung quanh để đánh giá.
Ầm
Khi hắn tới gần tiên trận, từ bên trong lập tức đánh ra vài đạo thanh lôi, đánh thẳng lẻn người hắn.
Nhưng Thiên Lâm Hầu vẫn bình vên vô sự. lại gần đánh giá. xúc phát nhiều loại sát trận và một ít mê huyễn trận.
Sau nửa canh giờ, Thiên Lâm Hầu khẽ cau mày. trớ về thấp giọng nói:
- Thiên Lan tiên trận gồm có thủ hộ cấm chế, phối hợp sát trận, mê huyễn trận và khốn trận! Đây là một đại trận tòng hợp trước nay chua từng có, không có sơ hớ nào rõ ràng cả! Tuy nhiên, trận pháp này chi có tính uy hiếp đối với những kè dưới Hóa Thẩn đại tu sĩ. phạm vi công kích là mười dặm, đủ đê nháy mắt diệt sát Nguyên Anh bậc cao. khu vực trung tâm có phạm vi một dặm, đủ để giết chết những Hóa Thần bậc cao bình thường. Trong đó thủ hộ cấm chế không thể ngăn cản tu sĩ cấp Thông Huyền, mẻ huyễn trận phối hợp vói sát trận rất lợi hại, Ngay cả cấp Thông Huyển cũng có thể bị lạc vào. hoặc bị vây khốn.
. _~ , vừ
- Trận này chăng lẽ hoàn mỹ vô khuyêt sao?
Phượng Thanh Hầu lộ ra vẻ khó có thể tin.
- Cũng không hoàn toàn! KHuyết điểm của nó là phạm vi bao tnàm quá lớn, bao phủ cà Lăng Đính Tiên Phong, ngăn cản không được cường giả đinh cao. Chi cần tìm ra chỗ vếu hơn, tốt nhất là
"nội ứng ngoại hợp" thì phá giải trận pháp này cũng không phải là không thể.
Ánh mắt Thiên Lâm Hẩu lóe lên, lại nhắm mắt lại, chìm đắm vào một trạng thái nào đó!
- Viễn trinh công kích, tiêu hao linh khí của trận pháp này!
Phượng Thanh Hầu lại phái ra sáu mươi vạn tu sĩ, chia làm ba đội. t hay nhau công kích toàn bộ Thiên Lan tiên trận.
Dưới Sự công kích của mấy chục vạn tu sĩ, Thiên Lan tiên trận cũng nổi lên những gợn số li ti. ánh sáng lúc ảm đạm, lúc sáng lên.
Bói vì phạm vi bao phủ của Thiên Lan tiên trận quá lớn. phạm vi sát trận chi có mười dặm, phe Trấn Đông Hẩu chi tiến hành viễn trình công kích cho nên cũng không bị sát trận công kích.
Trên Lăng Đính Tiên Phong.
- Cứ tiếp tục thế này cũng không hay! Thiên Lan tiên trận cùng không thể chịu đựng được sự công kích không ngừng của mấy chục vạn tu sĩ bậc cao.
Vài vị Trường lão đều lộ ra vẻ lo lắng.
- Phái thêm người chú trì đại trận, hơn nữa... từ bó tầng thứ nhất, thứ hai và thứ ba của Lăng Đính Tiên Phong. Toàn bộ lui về thủ ớ sáu tâng núi phía trên, thu nhỏ phạm vi của tiên trận lại.
Ánh mắt mẫn duệ của Tam Kiếm Trướng lão bình tĩnh, nhanh chóng ra lệnh.
Rất nhanh, bảy tám mươi vạn tu sĩ ớ ba tảng núi bén dưới đêu lao lẻn sáu tầng phía trên.
Bói vì toàn bộ ngọn núi có hình kim tự tháp, từ dưới lên trên càng lúc càng nhỏ. Do đó sau khi từ bó ba tẩngbên dưới, sáu tầng núi bên trên đã hoi chật chội.
Tuy nhiên, sau khi phạm vi tiên trận thu nhỏ lại, lực phòng ngự lại gia tăng rất nhiều. Cho dù mấy chục vạn tu sĩ t hay nhau công kích vẫn có thể chống đỡ.
Một lúc lâu sau. Thiên Lâm Hầu bỗng nhiên mở mắt ra, nhin chẳm chẳm Thiên Lan tiên trận ớ phía trước, lạnh nhạt nói:
- Phái một gã Vương hâu đi tấn công tiên trận, lại cho ta bốn vạn đại quán cùng bốn gã Hóa Thản đại tu sĩ.
- Được!
Phượng Thanh Hầu gật đầu. lập tức bố trí quân lực.
-Đẻ ta tới đi!
Tên Vương hầu thanh niên kia có chút không kiểm chế được.
- Kim Bẳng Vương, tốc độ và lực còng kích của ngươi đểu rất mạnh. Vậy để ngươi xuất chiến đi!
Kim Bẳng Hầu liền tự tin cười nói:
- Hãv xem ta phá tiên trận này đây!
Tiếng nói vừa dứt. một đạo vũ mang màu vàng liền xẹt lên bầu tròi.
Ngay sau đó. một cỗ tinh thản uy lực hùng hậu từ hư không ầm ẩm buông xuống phạm vi vạn dặm, khiến cho vô số tu sĩ trên Lăng Đính Tiên Phong lâm vào chấ động.
Xuy~~
Vũ mang màu vàng khoảnh khắc vọt tới trước tiên trận, trực tiếp xé mở một lồ hổng rộng mấy chục trượng trên quầng sáng bảv màu của tiên trận.
Sát trành lực đánh lẻn người hắn cũng không có ảnh hường gi, bị Thẩn Hư lực đảm nhận hấp thu.
- Công kích!
Tam Kiếm Trướng lão quát lạnh một tiếng. Lập tức có ba bốn vị Trường lão dẫn theo mấy trăm tên cường giả Hóa Thản phát động công kích tới Kim Băng Hâu.
Ngoài ra lại có hơn mười vạn tu sĩ phát động công kích về khu vực Kim Bẳng Hầu.
Pháp bảo. pháp thuật của mười mấy vạn tu sĩ khiến Kim Bẳng Hầu nàng mình, chợt lóe lẻn giữa hư không đã lùi ra hươn trăm dặm, tránh thoát đa số công kích. Không hổ là Vương hầu am hiểu tốc độ.
Ẳm~!
Đồng thời, Thẩn Hư lực lại buông xuống, một đám mấy trăm tên tu sĩ Tiên Đạo Tông trực tiếp bỏ mạng.
- Đáng giận!
Các đệ tử trên Lăng Đính Tiên Phong đểu vừa hận vừa sợ hắn.
Phóng nhãn toàn bộ Tiên Đạo Tông, ngoại trừ Bạch Vũ lão tiên, không ai có thể chém giết được cường già Thẩn Hư. Huống chi người này am hiểu tộc độ và công kích. Ngay cả Bạch Vũ lão tiên đích thán tới thì nhiêu nhát cũng chi có thê đánh bại hắn hoặc khiên hắn bị thương. Nếu muốn giết chết hắn thi thật sự cũng là chuyện khó khăn.
-ồ?
Kim Bẳng Hầu phát hiện nơi tiên trận mà hắn vừa xé rách không ngờ chi qua một lẩn hô hấp đã khép lại.
- Hừ! Một khi đã như thế. ta cứ công kích liên tục!
Kim Bẳng Hầu hóa thành một vũ mang kinh thiên, liên rục xuyẻn qua cạnh đại trận, không ngừng công kích, thi thoảng lại lấy đi tính mạng của vài trăm tên tu sĩ.
Đổng thời với đó, Thiên Lâm Hầu dẫn dắt bốn vị Hóa Thần đại tu sĩ cùng bốn mươi vạn đại quân phản tán xung quanh, công kích vào các vị trí đặc biệt của đại trận.
Ôns~~ vò
Thoáng chốc, hào quang tiên trận ảm đạm rắt nhiều!
Thiên Lảm Hầu không hỗ là trận pháp tông sư. chỉ một lát đã tìm ra được nhừng chỗ yếu
nhược trên tiên trận.
- Ha ha, Kim Bẳng Hầu. tấn công nơi này!
Thiên Lâm Hầu lộ ra vẻ tươi cười, hoa tay lên một cái, trong hư không xuất hiện một bản tay không lồ lớn tới trăm trượng do Thản Hư lực hình thành. Phù một tiếng, đã phá ra một lỗ thủng rộng tới trăm trượng.
Kỳ lạ là lỗ thủ này khép lại rất chậm rãi.
Mà bốn tên Hóa Thẩn đại tu sĩ còn lại cũng dẫn theo mấy vạn tu sĩ công kích các vị trí khác. Sức khôi phục của tiên trận khó có thê truyền tới nơi này.
- Thật tốt rồi!
Kim Bẳng Hầu mừng rỡ. khoảnh khắc bay tới đây. liên thủ với Thiên Lâm Hẩu. Hai người chi một lát đã xé mở ra một lỗ thủng rộng tới ngàn trượng.
- Tập trung binh lực, theo lồ thủng kia giết vào!
Phượng Thanh Hầu lớn tiếng quát!
- Hai người các ngươi đi hỗ trợ Kim Bẳng Hẩu gánh vác sát trận lực. để bọn họ giết vào trong!
Phượng Thanh Hầu để hai tên Vương hầu còn lại bên cạnh cũng gia nhập vào cuộc chiến.
- Thiên Lâm Hầu, ngươi chi huy cuộc chiến!
Phượng Thanh Hầu quyá đoán giao quyền chi huy mấy chục vạn tu sĩ tiền phương cho trận pháp tông sư Thiên Lâm Hâu.
Kim Bẳng Hầu và ba vị Vương hầu kia đã mớ rộng lỗ thủng nơi đại trận lên tới vạn trượng. Sau đó phát động Thần Hư lực, trực tiếp đón đỡ sát trận lực ờ khu vực này.
Mà Kim Bẳng Vương dẫn dắt mười vạn tu sĩ, giết vào trong Lăng Đính Tiên Phong.
- Không dễ vào thế đâu!
Trong Lăng Đính Tiên Phong là một mảnh hồn loạn, dưới sự mở đường của một vị Vương hầu. hai vị Vương hầu trấn thủ lỗ thủ, tu sĩ phe Tiên Đạo Tông căn bản không có sức phán kháng.
Còn nữa, Trấn Đông Hầu đang chiến đấu với Bạch Vũ lão tiên cũng khiến khí vận lực cùa Chí Bào Long Khí gia tăng phía dưới.
Thê của phe Trân Đông Hâu đã không thê đỡ.
- Chẳnglẽ Tiên Đạo Tông nhất địrih phải diệt môn sao?
Dương Phàm thở dài một hơi. chậm rãi đứng lên. nâng Vô Song Đoạn Kiếm.
Nhưng hắn cũng biết rõ, nhiều nhất hắn cũng chi kiềm chế được một gă Vương hầu, không có sức để xoay chuyển đất trời.
Đúng lúc này. ớ ngoài mấy vạn dặm truyền tới một thanh âm tuyệt lãnh, bá đạo!
- Ha ha ha... phán quân Trấn Đông Hầu. một đám ô hợp! Bổn hoàng tới đây. ngươi còn chưa thúc thủ chịu trói sao?!
Thanh âm kia từ mấy vạn dăm ớ xa truyền tới. Một cồ hoàng giả long uy quán lâm đại địa khiến mấy chục vạn đại quán cảm giác vô cùng bị áp lực.
- Không ổn, dĩ nhiên là hắn...
Đang giao chiến với Bạch Vũ lão tiên, sắc mặt Trấn Đông Hầu đại biến.
Theo thanh âm kia vang lên, cạnh lỗ thủng nơi tiên trận có một nam nhân lạnh lùng mặc long bào màu vàng, cao tới trăm trượng ngưng kết thành.
Hắn buông xuống mang theo từng trận rồng ngâm và hoàng giả khí.
Ba~—
Hoảng giả lạnh lùng mặc long vào kia nâng tay lên vỗ, long khí màu vàng rít gào lao ra, đánh nát Thần Hư hóa thản của Kim Bẳng Hầu tê toái.
- Là ngươi... Tần... Hoàng!
Sắc mặt Kim Bẳng Hẩu trắng bệch, thanh âm run rẩy.
- Không ổn, là Tẩn Hoàng.
Hai gã Vương hầu khác vội vàng bay tới tiếp ứng.
- Hoàng tộc bí Kỳ... Long Khí Phệ Thiên!
Chi thấy Thẩn Hư phản thản của Tẳn Hoàng mở hai tay ra. một mảnh long khí kim văn cuồn cuộn trừo ra, nuốt thiên phệ địa!
Ba vị Vương hầu hoàng hốt. tất cả công kích và thẩn thông đểu hóa thành hư vô bới Long Khi Phê Thiên.
V0
Ba người liên tục hô lên. bị đẩy lui ra cả mấy trăm trượng, sắc mặt trắng bệch.
- Đám phản quân các ngươi còn không quy xuống chịu chết!
Tần Hoàng với long bào màu vàng nơi thân lạnh lùng bá đạo, hét lớn một tiếng như lôi đình. Long uy vô thượng áp xuống, kinh sợ toàn trường.
(*) Một người đủ giữ quan ải
Thanh âm lănh lẽo như lôi đình mang theo hoàng giả long uy vô thượng kinh sợ toàn trượng.
Ba đại Vương hầu bị một chiêu đẩv lui.
Động tác của mọi người đều bị dừng lại.
Ngay cả Trấn Đông Hầu đang giao chiến với Bạch Vũ lão tiên cũng không ngoại lệ.
Tẳn Hoàng!
Người này chính là Tẳn Hoàng, đương kim thống trị giả cao nhất của Đại Tần Vương Triều sao?!
Tràng thượng lâm vào một mảnh tĩnh mịch. Hơn trăm vạn tu sĩ dưới hoàng giả long uy này, trong linh hôn huyết mạch tự nhiên sinh ra một cồ quy bái.
- Tẳn Hoàng luôn luôn không ròi khói hoàng cung, sao lúc này lại xuất hiện ờ đây?
Tọa trấn phía sau. nắm trong tay hơn trăm vạn tu sĩ, trong mắt Phượng Thanh Hầu cũng hiện lên một tia kinh ngạc.
Nhưng nàng đã nhanh chóng khỏi phục lại vé binh tĩnh, triển khai thẩn thức nhin về phía Thản Hư hóa thân này.
Giờ phút này. buông xuống ở bén lỗ thủng tuy nhiên chi là Thẩn Hư hóa thân của Tẩn Hoàng ớ ngoài mấy vạn dặm mà thôi.
Thẩn Hư hóa thán cao trăm trượng kia có khuôn mặt lạnh lùng bá đạo, thản mặc long bào, ánh mắt giận dữ. vương giả chi uy đáng sợ khiển vô số tu sĩ nơi này cũng không thể thở nổi.
Tần Hoàng chi nộ. ai có thể đảm đương?!
- Ha ha ha, Tuấn nhi tiểu điệt, ngươi chi phái tới một khối phán thản đă vọng tướng nghịch chuyển đại cục sao?!
Thẩn thức Trấn Đông Hầu đảo qua mấy vạn dặm ớ ngoài, trong lòng thẩm thớ phào một hơi. ý cười trong mắt càng đậm.
Nếu bản tòn Tẩn Hoàng buông xuống có lẽ có thể nghịch chuyển đại cục. Nhưng người tới chi là một khối phần thân, cho dù thực lực mạnh tới mấy đi nữa thì nhiêu nhất cũng chi đổi địch được một vị Vương hầu mà thôi.
Thế nhân đểu biết dã tâm của Trán Đông Hầu. Hắn liên thủ với tám lộ Vương hầu. đổi kháng lại Tân Vương cũng không phải chi ở ngày một Ngày hai.
về mặt bối phận, hắn thậm chí còn cao hơn đương kim Tẩn Hoàng.
- Hóa ra chi là một phản thân của Tẩn Hoàng.
Thiên Lâm Hầu thớ phào một hơi.
- Người tới chi là một khối phản thân, lại không mang theo Cửu Long Tỷ. có thể làm được gì?!
Khí thế của ba đại Vương hầu lập rức khỏi phục, đồng thòi ngưng tụ ba Thẩn Hư hóa thản, thi triên các loại thân thông, giao chiến vói Thân Hư hóa thản của Tân Hoàng.
Ầm
Theo chiến đấu của mấy đại Thẩn Hư hóa thân, toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong cũng lâm vào run rẩy. Thiên Lan tiên trận tạo nên cồ cỗ gợn sóng.
- Mặc dù chi là phản thán của Tản Hoàng nhưng cùng cực kỳ phiền toái!
Phượng Thanh Hầu chân mày nhấc lên.
- Tam Hoàng thúc, nhiều năm không gặp. thực lực của ngươi đã tăng trưởng không ít. lại có thể áp chế Bạch Vũ lão tiên. Quả nhân lần này ra tay. tuyệt đối sẽ không thể để kế hoạch của các ngươi thành công. Hơn nữa, bôn hoàng cũng không phải chi tới một mình...
Thanh âm bá đạo của Tẩn Hoàng truyền vang.
Chi nửa khắc, Tẳn Hoàng vói sắc mặt lạnh lùng cao ngạo đã lóe lên kim quang chói mắt. hạ xuống Tiên Đạo Tông.
Mà lúc này. Thần Hư hóa thân của hắn cũng phốc một tiếng, dưới sự liên thủ của ba đại Vương hầu đã hóa thành hư vô.
Vén vẹn chi là do ý niệm ngưng tụ mà thành. Thẩn Hư hóa thản của hắn đã khiến ba đại Vương hầu mệt mòi ứng phó. Từ đó có thê thấy được người tới tuy chỉ là một khối phần thân nhung thực lực vẫn mạnh hơn những Vương hẩu bình thường.
/V*
- Đây là đương kim Tản Hoàng?
Dương Phàm ngưng mắt nhìn tới.
Tẩn Hoàng thoạt nhìn rất trẻ tuổi, khuôn mặt lãnh ngọc, tuẫn nhã vô cùng. Chi là cỗ báo đạo lãnh khốc, cao cao tại thượng của hắn khiến hắn không có chút cám giác dễ gẩn nào!
ở nét mặt. hắn có vài phần tương tự như Tiểu Hân. long bào trên người hắn có khắc long văn trang nghiêm mà xa xưa. Một cỗ khí vận lực bàng bạc huyền bí lóe lên vô tận.
Long bào này chính là Chi Bào Long Khi cồn Long Bào. chính là áo bào của hoàng giả, chi có hoàng đế mới có tư cách mặc!
Hưu—
Mấy ngàn dặm ở ngoài, một nam nhản bình phàm vô kỳ bay tới. Hai tay hắn chắp sau lưng, ánh mắt khép kín, bộ dáng như không nghe, không thấy ngoại vật!
Sự tồn tại của người này rất đễ bị người khác xem thường.
Hắn nhìn như rất bình thường nhưng dáng người cao ngất, vĩ ngạn bất quẩn, cặp màv như kiếm, ánh mắt như sao. vô cùng tuấn lãng.
Đây là một nam nhân hoàn mỹ không thể hoàn mỹ thêm. Nhung ý cảnh của hắn đã đạt tới độ đăng phong tạo cực, phán phác quỵ chân, quang mang nội liễm.
- Là hắn...
Dương Phàm gần như kinh hô một tiếng!
Người áich Maừ'ixl6ỉ2
- Lẩn này. bổn hoàng không chi tới một người! Hắn là sư phụ của ta... Thiên Thu Vô Ngân!
Tẩn Hoàng nâng tay lên giải thích, như muốn giới thiệu người này cho Tam Hoàng thúc Trấn Đông Hâu. lại nhưtuyên chiếu thiên hạ.
Mà lúc này. nam nhản như đang chim đắm vào một cảnh giới nào đó chậm rãi mớ mắt ra.
Trong phút chốc, hắn như hóa thành trung tâm của thế giới, dung nhập vào gió. dung nhập vào mỗi ngóc ngách vạn vật...
Đó là một loại ý cành thiên thu bất diện, vô ngân vạn cổ! Dường như trên thể gian này, không có bất cứ thứ gì có thê lưu giữ được hắn.
Chi là, chóp mắt khi hắn mở mắt ra. hơi gật đẩu vói Thiên Nhất Hồn Thủv rồi lại chim đắm vào trong tu luyện lĩnh ngộ, thản mình nhẹ nhàng xuyên qua Thiên Lan tiên trận. Sát trận đáng sợ kia lướt qua vạt áo của hắn, giống như truợt qua vậy!
Thản ảnh cao ngất của hắn bay tới tầng núi thứ tám, hạ xuống bên cạnh một nam nhản nho nhã đang cầm một thanh đoạn kiếm trong tay.
- Dương Dược sư, chúng ta lại gặp mặt!
Vẻ mặt đạm mạc, cứng nhắc của Thiên Thu Vô Ngân lần đầu tiên lộ ra vé mim cười, lại mớ mắt đánh giá Dương Phàm, nói:
- Tiến bộ tu vi của ngươi có chút chậm đó!
Ngoại trừ Tẩn Hoàng và Dương Phàm, hắn dường như không nhìn thấy bất cứ người nào khác.
- Chi là một tu sĩ Hóa Thẩn hậu kỳ mà thôi! Tẳn Tuấn tiểu điệt ơi. đây là sư phụ của ngươi sao?
Trấn Đông Hầu cười giễu cợt. Không quán chuyện phía dưới, tiếp tục triển đấu với Bạch Vũ lão tiên.
- Hóa Thẩn hậu kỳ?! Chi một cái chóp mắt. chúng ta đã có thể chém giết!
Mấy lộ Vương hầu khác cùng vang lẻn tiếng trừo phúng, cười ha hả!
- Ta cũng không như Thiên Thu tông sư, ngoại trừ tu luyện ra cũng không quán việc khác.
.A V*
Dương Phàm lạnh nhạt nói. cùng Thiên Thu Vô Ngân bốn mắt nhin nhau.
Khi hai người nói chuyện, những thanh âm kêu gào và tạp âm khác đều như một làn khói nhẹ.
Thiên Thu Vô Ngân gật gật đầu. tò vẻ đồng ý. sau đó lại nhẩm mắt, như đang chìm đắm vào một trạng thái nào đó.
Điểu Dương Phàm nói ngược lại là sự thật! Thiên Thu Vô Ngân dường nhu không lúc nào không tu luyện và tham ngộ. Hơn nữa có được thiên phú và ngộ tírih ngạo thị thiên hạ. Nếu không phải tu luyện Tam Linh Hóa Nhất, loại công pháp phải khó khăn gấp mười lần những công pháp bình thường thì chi sợ giờ cùng không chi còn là Hóa Thẩn hậu kỳ!
Khi Thiên Thu Vô Ngân và Tẩn Hoàng tới. Đoạn Kiếm trong tay Dương Phàm hung phấn vô cùng.
- Thật sự là một sự tồn tại kỳ lạ! Áo nghĩa trong kiếm này khiến ta cám thấy đáng sợ!
Thiên Thu Vô Ngân không mớ mắt ra. vẫn chú ý tới Vô Song Đoạn Kiếm.
- Đối thủ thật cường đại!
Dương Phàm cảm nhặn được tình, cảm dao động của Vô Song.
Dương Phàm cũng không hỏi mục đích tới đây của Thiên Thu Vô Ngân, cũng bắt đẩu chú ý tới tình hình cuộc chiến.
Tẩn Hoàng hạ xuống trước cái lỗ thúng của Thiên Lan tiên trận, cổn Long Bào trên người phóng xuất ra hoàng giả long khí vô thượng, lập tức triệt tiêu khí vận lực xuất phát từ Bàn Long Giới của Trấn Đông Hầu. Sĩ khí của mấy chục vạn đại quán lập tức hạ xuống.
- Tẩn Hoàng giá lâm, hạ quan có lễ!
Kim Bẳng Hầu ớ ngoài mặt thi lễ nhưng cùng không có kính ý chán chính!
Hãvbớt sàm ngôn đi! Xử phí phần thân tênbạo quân này đă!
Hai đại Vương hầu khác nhất tề tế ra Thông linh pháp bảo. cùng Hên thủ với Kim Bẳng Hẩu. cùng nhau đối phó Tẩn Hoàng.
Tần Hoàng cười lạnh một tiếng, cồn Long Bào trên thẩn lóe lên kim quang trùng thiên, một con khí vận thẩn long xoay quanh thân, bày taỵ ngưng tụ ra long khí vô cùng mạnh mẽ, hình thành ba con Kim Long lóe ra kim qua chói mắt.
Ba con Kim Long này. mỗi con đểu sống động như thật, dài tới mấy chục trượng, phát ra từng trận rông ngâm, uy lực kinh thê hãi tục. c
*
Hai phương giao thủ. ba đại Vương hầu bị long kình khủng bổ chấn lui, khí huyết không khói bốc lên.
• \
Giơ tay nhấc chán đã đẩv ba đại Vương hầu ra khói lỗ thủng, vẻ mặt Tẳn Hoàng khinh thường nói:
- Giống tiểu trùng như năm người các ngươi thì không biết bổn hoàng đã giết qua bao nhiêu tên!
Ba đại Vương hẩu không ngờ bị hắn coi như tiểu trùng.
Sắc mặt của đám người Kim Bẳng Hầu vô cùng âm trầm.
- Hừm. nếu bản tôn của ngươi tới đây thì còn có tư cách nói lời này. Hôm nay, để ba chúng ta liên thủ băm thây ngươi thành vạn đoạn, giúp thiên hạ tiết đi phẫn oán.
Trong đó có một Vương hẩu lạnh lùng nói. Hai chân hắn dẫm mạnh một cái. từ dưới mặt đất có hai con thổ long lóe ra làn da sáng bóng màu nâu đột nhiên tập kích, định đương trường trói buộc Tân Hoàng.
Kim Bẳng Hầu mừng rõ, thán hình hóa thành một đạo lệ quang màu vàng, một mành tơ vào đan vào nhau từ trên bâu trời áp xuống, muốn bao phủ Tân Hoàng lại.
Vị Vương hầu thứ ba cẩm trong tay một thanh độc kiếm tối đen như mực. khí tức lạnh lẽo. phù một tiếng đã đảm tới Tẩn Hoàng.
Khóe miệng Tần Hoàng hơi hiện lên một chút trừo phúng. Một tay hắn hóa thành long trảo, xé rách tấm lưới tơ vàng.
- Làm sao có thể... Thòng linh pháp bảo của ta!?
Kim Bẳng Hẩu kêu lên một tiếng đau đớn.
Kia chính là Hóa Long Quyết trong truyền thuyết hoàng tộc. Phượng Thanh Hầu tọa trấn ớ xa xa lập tức kinh hô một tiếng.
Ầm!
Một chân Tẩn Hoàng đạp xuống đất. Toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong run lên, hai con thổ long lập tức băng toái.
về phẩn công kích âm tà sắc bén của độc kiếm, vừa mới chạm vào cồn Long Bào. chi thấy kim diễm nổ lốm đổm. Trên thanh độc kiếm liền tràn ra một cỗ khói đen. một mành tiêu ngân àm đạm thất sắc.
Ầm!
Trên cổn Long Bào lóe lên một tầng quang văn màu vàng, khiến cho độc kiếm bạo liệt!
- Độc Long Kiếm của ta...
Sắc mặt tên Vương hầu kia trờ nén trắng bệch!
Cồn Long Bào: Một trong Chí Bảo Long Khí. bài danh dù khôngxếp vào tiền tam những lại là vương giả chi bào đẩv đủ tường thụv khí nhất! Vạn tà bất xâm. vạn ma bất nhập, miễn dịch vạn độc.
Xuy—
Tẳn Hoàng mặc cồn Long Bào. chi bẳng một đôi nhục chướng, nhẹ nhàng đánh cho ba đại Vương hẩu liên tiếp bại lui.
- Nếu chi luận về tu vi thì phán thản của Tẩn Hoàng không cao thấp hơn bọn chúng. Nhưng cành giới và huyên ào của hắn, lại có thêm Côn Long Bào và huyết mạch truyên thùa Tiên Tần, không ngờ có thể lực áp ba đại Vương hầu!
Dương Phàm hít sâu môt nạim lãnh khí
/1 T
" fẳ • m . |4 ,
Cường giả Thân Hư có Chí Bảo Long Khí. thực lực cường đại hơn nhiêu lăm! Huông chi. người tới lại là Tẳn Hoàng, người có vũ lực mạnh nhất Đại Tẩn.
Không bao lâu. một mình Tần Hoàng đứng ớ trước lồ thủng của Thiên Lan tiên trận, chặn đứng mấy chục vạn đại quân.
Thật sự là nhất phu đuơng quan, vạn phu khó qua!
Theo thòi gian trôi qua, lỗ thủng của đại trận cũng dẩn khép lại. mà ba đại Vương hầu cùng bị đánh cho không còn lực hoàn thủ.
- Viện binh sao còn chua tới?!
Phượng Thanh Hầu âm thẳm lo lắng, thấp giọng lẩm bẩm.
- Phượng Thanh Hầu. ngươi đang chờ bổn tọa sao?!
Một nam nhản thẩn bí, mặc một bộ hắc giáp cổ xua ẩn nấp ờ trong bóng tối vô hạn hiện ra sau lưng nàng.
Sau lung Phượng Thanh Hầu phát lạnh. Nàng cũng không biết người này tiếp cận nàng từ lúc nào.
- Ngươi rốt cục cũng đã tới...
Phượng Thanh Hầu thớ phào một hơi.
Trên người nam nhản thẩn bí kia tản ra ma khí như ám vân, ngẩng đẩu nhìn cuộc chiến giữa Bạch Vũ lão tiên và Trấn Đỏng Hâu. cười nhạt nói:
- Lão bất tử này rõ ràng là chua đánh hết sức...
- Thiên Ma đại nhân, ngài hãy đi trợ giúp chổng lại Tẩn Hoàng đi!
Phượng Thanh Hầu cười khổ nói.
- Tẳn Hoàng? Chi là một khối phán thân, làm được gì chứ?!
Nam nhân được xưng là Thiên Ma kia giễu cợt, thân mình nhoáng lên đã vượt xa trăm dặm phía trước.
Ngay sau đó. trên Thiên Lan tiên trận đột nhiên dâng lên một vực sâu ma khí vô cùng vô
tận!
Phốc phốc—~
Trong ma vực kia có hai bàn tay khổng lổ tràn đẩy hắc khí, trong đó một bàn tay phốc lên. đã đây lui Tán Hoàng.
Ảm
Một bàn tay khác trực tiếp đánh bay ba Vương hầu kia.
- Ba con tiểu trùng trárih ra. Tẳn Hoàng cứ để bổn tọa đối phó! Hắc hắc hắc... Đă lâu không giao thủ. Tẩn Hoàngbệ hạ của ta!
Hai bàn tay tràn đầy hắc khí kia từ trong vực sâu ma khí vươn ra, trước sau giáp công Tẩn Hoàng.
- Thiên Ma môn chủ, ngươi dám đối nghịch với bổn hoàng, không sợ quả nhân tiêu diệt Thiên Ma Môn ngươi sao!?
Sắc mặt Tần Hoàng âm trầm, nhung trong mắt cùng lộ ra đôi chút kiêng ki.
Mà Dương Phàm đang xem cuộc chiến ớ xa xa thi không rét mà run, trong lòng lo lắng:
"Lẩn đại chiến Tiên Đạo Tông này đã dẫn ra rất nhiều đại nhân vật! Thể cục cũng ngày càng hồn loạn...
- Ba con tiểu trùng trárih ra, để bổn tọa đối phó Tần Hoàng. Hắc hắc hắc... Đălâu không giao thủ, Tân Hoàngbệ hạ của ta...
Từ ngoài vài trăm dặm, Thiên Ma Môn chủ đã thi triển ma đạo bí thuật, hình thành một vực sâu ma khi ở Ngay trên không nơi có lỗ thủng của Thiên Lan tiên trận.
Ảm !
Hai bàn tay tối đen cực phách từ trong vực sâu đánh xuống, đột nhiên tập kích, đẩv lui Tán Hoàng, đárih lui ba đại Vương hâu. sau đó một mình đứng đối diện Tân Tuấn.
Sắc mặt Tần Hoàng trầm xuống, có vài phẩn kiêng kị:
- Thiên Ma Môn chủ, ngươi dám đối nghịch với bổn hoàng, không sợ quả nhân tiêu diệt Thiên Ma Môn ngươi sao?
- Khặc khặc khặc... Tẩn Hoàng bệ hạ, bổn tọa thừa nhận vũ lực của ngươi là đệ nhất ớ Đại Tân. Nhưng bản tôn nắm Cửu Long Tỷ trong tay chi sợ không thê dễ dàng rời khòi Hoàng cung Đại Tần. Hôm nay để bổn tạo chà đạp ngươi một chút, dù chi là phần thân thôi! Khặc khặc khặc...
Thiên Ma Môn chủ lộ ra vài tia đắc ý.
- Hừm, bại tướng dưới tay ta mà cũng dám nói xẳng nói bậv!
Tẩn Hoàng hừ lạnh một tiếng, cồn Long Bào lập tức đẳng khói một mánh long xà kim diễm, giống nhưxúc tu, giao chiến với haibàn tay đen thui kia.
Dưới thuộc tính vạn ma bất xâm của cổn Long Bào. hào quang của hai bàn tay khổng lồ này lập tức trớ nên àm đạm.
Kim văn long khí chấn nhiếp thiên địa kia thậm chí còn lọt cả vào ma vực vô tận.
Thiên Ma Môn chủ lộ ra vẻ trừo phúng:
- Cảnh giới của ngươi và ta tương đương, mà lúc này ngươi chi là một khôi phần thân, dù mặc cổn Long Bào vào. có tường thụy long khí khắc chế công pháp ma đạo ta nhưng cùng không thê duy trì được lâu!
Quả nhiên, ma vực vô tận kia lúc đẩu là nhẹ nhàng lắc lư, hào quang ảm đạm.
Nhưng Thiên Ma Môn chủ ờ xa xa thi pháp, hai hắc thủ kia không ngừng huy vũ, tràn ra hắc khí. Ma vực vô tận cũng càng thêm thâm thúy, ngưng thật.
Tẩn Hoàngbiến sắc. Hiện tại cũng chi là một khối phần thân của hắn tới đây.
- Tẳn Hoàngbệ hạ, chúng ta cứ chậm rãi vui đùa đi...
Thản hình Thiên Ma Môn chủ nhoáng lên, bay về giữa tròi cao.
Tẩn Hoàng thấy lỗ thủng trên Thiên Lan tiên trận đã khép lại thì thản ảnh chợt lóe lên. bay thẳng lên cao, giao chiến với Thiên Ma Môn chủ.
Hai người đánh nhau, khí phách kinh thiên, âm thanh đinh tai nhức óc! Trình độ cuộc chiến này còn hơn xa hai người Bạch Vũ lão tiên, tối thiêu là ỡ thanh thế càng thêm mạnh mẽ.
- Hừm. tên cuồng vọng tự đại!
Ba người Kim Bẳng Hầu đểu có sắc mặt rất khó coi.
Tẩn Hoàng xem thường bọn họ cũng phải chịu, nhung tên Thiên Ma Môn chủ này thế mà cũng dám xem thườngbọn hắn.
Nhưng bọn hắn cũng không thể không thừa nhận thực lực của Thiên Ma Môn chủ. Vừa rồi, tuy là sự tập kích bất ngờ nhung một chiêu đã đánh bọn họ văng xa. Thực lực như thế đã hơn xa những Vương hầu bình thường.
- Tẩn Hoàng đã bị Thiên Ma Môn chủ kiềm chế. tiếp tục tấn công Tiên Đạo Tông!
Chi cần công phá Thiên Lan tiên trận, giết lẻn Lăng Đính Tiên Phong thì thắng lợi đã thuộc về chúng ta!
Phượng Thanh Hầu nhanh chóng phản tích thế cục. vô cùng binh tĩnh ra các đạo mệnh lệnh.
Không lâu sau. mấy chục vạn tu sĩ thay nhau công kích Thiên Lan tiên trận. Dưới sự chi huy của Thiên Lâm Hâu. ba đại Vương hâu lại xé mớ một lỗ thủng.
Dương Phàm không khòi thẳm than:
"Rất nhiều cường già kiềm chế lẫn nhau nhưng phe Trấn Đông Hầu có chuẩn bị mà tới. vẫn còn năm đại Vương hầu nữa!
- Lão sư...
Đang giao chiến vói Thiên Ma Môn chủ. Tẩn Hoàng đột nhiên dùng thẩn niệm truyền âm cho Thiên Thu Vô Ngân.
Dương Phàm chi cảm thấy thân ánh Thiên Thu Vô Ngân chợt lóe lên. biến mất tại chỗ.
Ngay sau đó. hắn xuất hiện tại trước lỗ thủng vừa bị xé ra của Thiên Lan tiên trận.
- Ha ha ha... Một tên tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ mà cũng dám ngăn cản chúng ta sao?!
Ba đại Vương hầu cũng nhìn chẳm chẳm vào nam nhân đang nhắm chặt hai mắt chắn trước đường.
Ầm
Một Vương hầu trong đó ý niệm khẽ động, tinh thẩn uy năng trong hư không vạn dặm chuyển động, một bân tay to vô hình rộng tới trăm trượng đánh xuống.
Thiên Thu Vô Ngân cũng không động đậv nhung Thẩn Hư lực đánh trúng người hắn cũng chi như đá chìm đáy biên mà thôi.
Cái gì?!
Đám người Kim Bẳng Hầu vô cùng kinh hãi.
- Cảnh giới của người này so với tướng tượng còn cao hơn. hẳn là không kém gi chúng
ta!
Một tên Vương hầu khác lên tiếng.
Bá
Thán ánh Thiên Thu Vô Ngân nhoáng lên một cái, chia ra làm ba, một vàng, một đen. một tím.
- Ba hóa thản!
Những tu SĨ đang xem cuộc chiến, bất kể là phe Trấn Đông Hầu hay là đệ tử Tiên Đạo Tông đều vô cùng rung động.
Ba hóa thân chân thật, tu vi đều đạt tới Hóa Thần hậu kỳ.
- Điểu này sao có thể?!
Càng khó tin là ba hóa thân kia tu luyện những công pháp khác nhau.
Hóa thân màu vàng phát ra khí tức tường thụy hoàn toàn tĩnh lặng, đột nhiên ngưng tụ ngân vạn phật quang, từ bi mà chính đại.
Còng pháp Phật mòn!
Trên người hóa thản màu đen ẩn chứa ma khí kinh thiên hùng hồn, bá đạo tuyệt luân.
Còng pháp Ma môn!
Hóa thân màu tím lại càng thêm kỳ quái.
Trên hóa thản này phát ra yêu khí rất mành liệt!
Khí tức yêu tộc!
- Tam linh hợp nhất. Thiên Thu Vô Ngân không ngờ cải tu công pháp!
Dương Phàm hơi giật mình. Hắn nhớ rõ trước kia Thiên Thu Vô Ngân tu luyện chính là Đạo, Ma và Nho.
- Tuy l ẳng tu vi của ta không bẳng các ngươi nhung ba phản thản này đủ để ngăn cản ba người các ngươi.
Ba thanh âm với phong cách khác nhau từ trong miệng ba "Thiên Thu Vô Ngân
" phát ra.
- Thực lực người này không đơn giản, không ngờ đồng thời tinh thông mấy loại công pháp, khó trách có thê trở thành đương kim "Đế sư
". Cũng là lão sư duy nhất được Tản Hoàng thừa nhận!
Ánh mắt Phượng Thanh Hầu lộ ra vẻ lo lắng, thế cục đã càng lúc càng phúc tạp.
Ngoại trừ Thiên Thu Vô Ngân ớ ngoài, ờ tảng thứ tám Tiên Đạo Tông còn có nhân vật cũng có Chí Bảo Long Khí, đang câm đoạn kiếm trong tay.
Xem cuộc đối thoại vừa rồi của người này với Thiên Thu Vô Ngán thì chi sợ đây cũng là một lực lượng không thể đảnh giá.
- A di đà phật!
Hóa thân màu vàng đột nhiên bành trướng, lớn tới một trượng, hóa thành một kim thản như phật tượng, toàn thản như kim cương, lộ ra vài tia đồng cổ, kim huy rạng rỡ.
- Kim Cương Bất Diệt Thể!
Lam Ngọc tiên tử ớ tầng núi thứ tám kinh hô.
Kim Cương Bất Diệt Thể: công pháp thể tu cường đại nhất của Phật môn nhản giới, có thuộc tính bât diệt thê. chân chính đao thương bât nhập, pháp bảo bất thương.
Ầm
Toan thân phán thân ma đạo lại lóe ra hắc văn, tứ chi bảnh trướng, hình thành một ma thẩn không thực thể, cao chừng hai trượng.
- Ma Thần Bât Diệt Thể - Công pháp thể tu mạnh nhất của Ma môn!
Mọi người hít sâu một hơi lãnh khí. Ngay cả Thiên Ma Môn chủ đang giao chiến với Tẳn Hoàng cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hống~~~
Thản thể của hóa thản màu tím lại bàng trướng tới mười trượng, sinh ra hai sừng, hóa thành một vêu nhân ba đẩu sáu tay.
- Đây chính là Tam Đầu Lục Tí Tịch Diệt Thể của yêu tộc.
Phượng Thanh Hầu động dung, thẩm nghĩ không ổn.
Vô số tu sĩ nơi này đều vô cùng khiếp sợ.
Đồng thòi tu luyện ba đặc tinh bất diệt thể khác nhau.
- Không hổ là đại tông sư chấn nhiép kim cổ của Nội Hài!
Dương Phàm than nhẹ một tiếng. Nhưng hắn biết rõ điểm khó khăn nhất của Tam Linh Hóa Nhất, cũng chính là hình thành Tam Nguyên Nhất Thẻ từ ba hóa thán hoàn toàn khác nhau này!
Thiên Thu Vô Ngân từng tự hào. không chút kiêng kị nói cho hăn biêt áo nghĩa công pháp Tam Linh Hóa Nhất. Trí tuệ và sự tự tin của hắn khiển người ta phải kinh ngạc và thán phục.
Dương Phàm hiểu rõ. chi khi minh tu tới Hoán Nha hậu kỳ. hình thành ba đại Hoán Thiên Nha, tế ra tam tôn Thái Hư Huyễn Thân, mới có thể chiến thắng được Thiên Thu Vô Ngân ớ trạng thái Tam Linh Hợp Nhất.
Ầm
Ảm
Khi ba đại bất diệt thể đồng thòi xuất hiện trên thản một người, tất cả tu sĩ đểu chấn động.
Thật sự rang động!
Ngay cả ba đại Vương hầu từng nhiều lần châm chọc Thiên Thu Vô Ngân lúc này cũng á khẩu, không thốt được lời nào.
Thử nghĩ, có thể khiến một người bá đạo, hổng hách, lẫy vũ lực ngạo thị thiên hạ như Tân Hoàng lại thùa nhận là Đẻ sư thì sao có thê là nhản vật đơn giản?!
- Ba vị buông tay tấn công đi!
Thiên Thu Vô Ngán thán nhiên nói. Ba thanh âm vói phong cách hoàn toàn khác nhau cùng lúc phát ra, khiển người ta không rét mà run.
Ba đại Vương hầu ngẩn ra. Bọn họ cảm giác được đối phương không hề có chiến ý.
Hoàn toàn khác vói Vô Song. Thiên Thu Vô Ngân là một tên tu luyện cuồng thuần túy. tụ thăm dò và kiên trì con đường của minh, theo đuôi áo nghĩa tối đinh.
Nói cách khác, hắn cũng không thích chiến đấu.
- Động thủ!
Ba đại Vương hầu liếc nhin nhau, đồng thòi tế ra pháp bảo hoặc thi triển pháp quyết!
Ảm
Ba đại cường giả Thẩn Hư đồng thòi phát động công kích, mà ba tôn bất diệt thể của Thiên Thu Vô Ngân vẫn đứng yên. chi hơi lay động, cũng không bị chút thương tôn đáng kể nào.
Thản thể bất diệt! Trừ khi có được lực lượng hoàn toàn áp đảo để đánh nát. nếu không những công kích với trình độ bình thường không hê có ý nghĩa.
Kết quả, ba đại Vương hầu công kích một lúc cũng không thể xúc phạm tới Thiên Thu Vô Ngân.
Bá !
Thiên Thu Vô Ngán động. Ba đại bất diệt thể đểu lao tới đối thủ của mình, trực tiếp triển khai đánh giáp lá cà.
- Hắn thật mạnh! Thật mạnh! Hắn xem ra còn mạnh hơn cả Tẩn Hoàng, ở Đại Tần này, ta lại có thêm một đối thủ rồi!
Thanh âm Vô Song vang lên trong đẩu Dương Phàm.
Dương Phàm cười khổ một tiếng:
- Vì sao những kẻ ta quen biết đêu là những kè biến thái nhi!?
- Đây là vì ngươi cso được trinh độ và tiềm lực ngang với chúng ta! Nếu không chúng ta cùng đã không liên thủ nhiều lẩn với nhau. Mà ta cũng cảm thụ được người vừa rồi cùng coi ngươi có địa vị ngang bằng!
Vô Song thản nhiên nói.
- Nhưng giờ này, thế cục vẫn không ổn như trước...
Ánh mắt Dương Phàm nhìn lên bầu tròi. Bạch Vũ lão tiên đã bị rơi vào hạ phong, nếu không phái hắn am hiêu về phòng thủ thì có lẽ đã thua rôi.
. -
Mà hóa thản Tản Hoàng cũng vừa mới chiên đâu với Thiên Ma Môn chũ. nhưng nêu tiẻp tục đánh lâu, cũng dẩn sẽ bị đối phương áp chế.
- Tẳn Hoàngbệ hạ, cho ngươi nếm thử một chút Bát Tướng Thiên Ma, độc môn bí tịch của bồn tọa!
Thiên Ma Môn chủ cười lạnh một tiếng, hai tay liên tiếp bấm quyết. Một cỗ tinh thần uy lực hùng hồn tiến nhập tới ma vực vô tận ở giữa không trang.
Dương Phàm rõ ràng cảm ứng được thần hồn lực của Thiên Ma Môn chủ sâu không thấy đáy, hơn nữa phần ra tám đạo. Mỗi một đạo đều không thua kém những cường giả Thần Hư bình thường.
Ảm
Khi ma vực kia trờ nên vặn vẹo, không trung trên Lăng Đinh Tiên Phong xuất hiện một mảnh âm vân đen thui.
- Khặc khặc khặc...
Chi thấy tám khối Ma Tướng như thực chất, cao chừng hai mươi trượng được hình thành, vây lấy Tân Hoàng vào giữa.
Ma âm của tám khối Ma Tướng phát ra xuyẻn thấu linh hồn, khiển cho hư không xung quanh chúng phát sinh ra một loại biến hóa vô hình.
Mặc dù Tần Hoàng có cổn Long Bào nhưng cũng khó có thể đột phá được sự vây khốn của tám Ma Tướng.
- Bát Tướng Thiên Ma!? Thiên Ma Môn chủ này thật đáng sợ! Ngay cả phần thân của Tản Hoàng cũng bị hắn vây khốn!
Trong lòng Dương Phàm hoảng hốt.
Mà đúng lúc này. cuộc chiến giữa Bạch Vũ lão tiên và Trán Đông Hầu đă phát sinh biến hóa.
- Bạch Vũ lão tiên, hôm nay bổn hầu sẽ cho ngươi được kiến thức uy lực chân chính của Bàn Long Giới.
Thản hìrih Trấn Đông Hầu đột nhiên ngừng một chút, nâng hai tay lên. cổ long uốn lượng quanh chiếc nhẫn phát ra tiếng gào rít kinh hồn.
Đột nhiên mi tâm hắn vỡ ra, phụt ra một giọt máu. rơi lên Bàn Long Giớii.
ông
Bản Long Giới tạo nên một mảnh huyết trạdỊ cũng truyền ra một cồ khí tức cấm kỵ đáng
sợ.
• \
Một đại trận màu máu đột nhiên xuất hiện trước mặt Trấn Đông Hầu.
Ngay sau đó. một thán ảnh khổng lồ phát ra long khí uy áp khủng bố hình thành trong huyết trận.
Đó hóa ra là một đạo Long ảnh. Một Long ảnh khổng lồ dàu tới năm mươi trượng.
Hơn nữa, Long ảnh này Ngày càng ngưng thật, phát ra tiếng Long hống chấn thiên, khiến mất vạn tu sĩ xung quanh kinh hãi đảm chiến, linh hôn không ngừng run rây.
Theo đạo long ngâm chấn thiên kia, một con chán long thượng cổ hai màu xanh tím uốn lượn trước mặt T 1'ấn Đông Hầu. với tư thái từ trên cao nhìn xuống nói:
- Tên tu sĩ nhản loại nhỏ bé kia. lấy máu huyết của ngươi khiến ta hiên hóa linh thân. Àn theo khế ước linh khí, ta sẽ nghe ngươi điểu khiển một canh giờ.
Sau khi chán long thượng cổ hiện thân, long khí cường đại tới cấm kị kinh sợ toàn trường. Ngay cả linh hồn cường giả Thẩn Hư cũng trớ nên nin rẩy.
Chán long! Thượng cổ chân long!
Long ngâm và uy áp chấn thiên khiến vô số sinh linh trong phạm vi vạn dặm sợ hãi nin rây. Trăm vạn tu sĩ nhưphải quy bái. Đây là biêu hiện bản năng của sinh linh đê đăng đối với những tổn tại cao đẳng.
Cổ long hai màu xanh tím dài tới năm mươi trượng vùng vẫy ỡ thiên không trên Lăng Đírih Tiên Phong, lấy tư thái từ trên nhìn xuôngnói:
- Tên tu sĩ nhân loại bé nhỏ. lấy máu Huyết của ngươi khiến ta hiển hóa linh thân. Theo khế ước longkhL ta sẽ nghe ngươi điêu khiên một canh giờ!
Khí tức chân long khủng bố cấm kỵ chấn nhiếp toàn trường, không ai không biến sắc... Những tu sĩ sĩ có cảnh giớii thấp sợ tới mức hai chân nin rẩy.
Chán long?
Thượng cổ chân long?
Trấn Đông Hầu nâng Chí Bảo Long Khi Bàn Long Giới trên tay lên. lấy giọng điệu binh thản nói:
- Giúp bổn hầu giết chết lão đạo trước mặt này. tiêu diệt Tiên Đạo Tông!
Thông qua Bàn Long Giới, hắn có thể khống chế được cổ long.
Vừa dứt lời. cổ long hóa thành một đạo long ảnh rang chuyển thiên địa, phong vân, uy áp vô hình áp xuống toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong.
Mà mục tiêu của cồ long chính là Bạch Vũ lão tiên. Trong long ảnh mơ hỗ kia. một cây long tráo thật lớn với long lân bao trùm mang theo tinh thản long uy khó tin. từ trong hư không chụp tới.
Một trảo lôi đình như thế có hiệu quả như thiên nhản nhất kích của Dương Phàm nhung uy lục còn đáng sợ hơn, đủ để một tráo giết chết Vương hầu.
Bạch Vũ lão tiên biến sắc, nhưng như có sự tiên đoán trước. Câv phất trần trong tay lão liên tục phất lên. hình thành một lốc xoáy bát quá vô cùng sâu sắc, hiện lên hai màu ánh sáng trắng xanh.
Thịch
Một kích toàn lực của cổ long đánh trúng lốc xoáy bát quái huyển diệu kia. Lốc xoáy bát quái nhoáng lên một cái, trong hư không hình thành sóng gọn rất nhỏ.
Yến gian ba văn!
Đám người Dương Phàm đểu nảy mắt! Đó là một loại tồn tại gẩn như đã tuyệt tích ở thế gian, bình thường cũng chi có tu sĩ cao nhắt -Thông Thiên bậc ba trong truyền tHuyết mới có thể mạnh mẽ đánh ra vài lẩn. khiến không gian sinh ra dấu hiệu không ổn định.
Bá!
Thản hình Bạch Vũ lão tiên nhoáng lên. ớ hư không hình thành một hư ánh biến ảo không chừng, không ngờ thong dong né tránh không gian sóng gợn, lui lại một khoáng cách với thượng cổ chân long.
- Bất quá chi là một hóa linh thản có ẩn chứa tàn hồn thượng cổ chán long mà thôi!
Bạch Vũ lão tiên thản nhiên nói.
Ngay sau đó, khí tức trên người hắn đột nhiên biến hóa. trong hư không càng thêm có vẻ mờ mịt.
-Cái gi?!
Sắc mặt Trấn Đông Hâu trớ nên ngưng trọng. Giờ phút này Bạch Vũ lão tiên mang tới cho hắn loại ảo giác như dung hợp vói thiên địa.
Chi thấy Bạch Vũ lão tiên như chắp tay hành lễ. trên người lóe ra hai đạo hư ảnh như thực chất, phát ra tinh thần uy lực đáng sợ, chốc lát đã bao phủ cả hư không trong một vạn năm ngàn dặm.
Hai đạo hư ảnh này chi qua nửa khắc đã hình thành hình thái, có vẻ mặt giống V đúc Bạch Vũ lão tiên.
Dương Phàm phát hiện hai đạo hư ảnh này tương tự nhu Bát Tướng Thiên Ma của Thiên Ma Môn chủ.
Bát Tướng Thiên Ma, mỗi ma đểu giống như nhau, đểu có lực lượng so với Thẩn Hư hóa thân. Tinh toán thì thẩn hồn lực tám ma kia đã vượt xa cường giả Hóa Thẩn bậc cao.
Mà hai đạo linh thể do Bạch Vũ lão tiên hình thành lại ẩn chứa Thần Hư lực còn mạnh hơn một nửa so với tu sĩ Hóa Thẩn đại viên mãn, gần như tương đương với Trấn Đông Hầu sau khi được long khí tăng phúc.
Hai linh thể không ngừng ngưng thật, khí tức của Bạch Vũ lão tiên cũng không ngừng được kéo lên. mơ hỗ đã siêu việt phạm trù Hóa Thán Kỳ.
Ba cồ khí tức này thậm chí áp quá hóa linh thân của thượng cổ chân long.
Ông
Đúng lúc này, trong bầu trời vô tận thoáng hiện lên một tia huyết sắc, dần nhuốm đò cà hư không.
Sắc mặt Bạch Vũ lão tiên biến đồi, khí tức cũng không ngừng kéo lên.
- Cái gì?! Chẳng lẽ ngươi đã bước vào Thông Thiên bậc ba?
Tlấn Đông Hầu nàng mình.
Hống—!
Hóa linh thân cổ long mang theo long khí và hồn lực cuồn cuộn như một con sông, lao tới tấn công. Thiên địa lâm vào thất sắc.
- Bần đạo đã đủ điều kiện bước vào Hợp Thể Kỳ. Hôm nay, dù ngươi triệu hoán ra hóa linh thân cũng không làm gì được ta cả!
Bạch Vũ lão tiên cười lạnh, hai hóa linh phán thân hóa thành tàn ảnh mơ hỗ. chợt lướt qua, sau đó tới bên người hóa linh cổ long.
Ầm
Hai đại hóa linh phần thân giao chiến với hóa linh cồ long khiến cho thiên địa hôn ám. Tiếng rồng ngâm vang vọng, kinh sợ nhản tâm.
Thực lực của hóa linh cổ long có liên quan tới tu vi của chủ nhản Bàn Long Giới, gần như có thê chiên thắng cường giả Thán Hư, dưới Thông Thiên bậc ba.
Nhưng cảnh giới của Bạch Vũ lão tiên lại có thể đã đạt tới Hợp Thể Kỳ. coi như một chân đã bước vào Thông Thiên bậc ba.
Hai đại hóa linh phản thân do hắn ngưng tụ, thực lực mỗi cái đều vượt xa Vương hầu bình thường. Hai người liên thủ khó khăn lắm mới có thể chống lại hóa linh cổ long.
Sắc mặt của Trấn Đông Hầu biến đổi không chừng. Trong kế hoạch ban đầu, Bạch Vũ lão tiên vói thực lực sâu không lường được sẽ giao cho Thiên Ma Môn chủ ứng phó. Nhưng vì sự xuất hiện của Tẳn Hoàng cho nên hắn không thể không sử dụng bí Kỳ của Bàn Long Giới.
Thiếp theo, thế cục lại nghịch chuyển. Bạch Vũ lão tiên thoải mái hóa giải công kích của Trấn Đông Hầu và hóa thản cổ long.
Bói vì không thể sử dụng lực lượng chân chính của Hợp Thể Kỳ cho nên tuy Bạch Vũ lão tiên chiếm cứ thượng phong, muốn chiến thắng được Trấn Đông Hầu với Chí Bảo Long Khí nơi tay vẫn không dễ dàng. Huống chi hắn tu luyện Tiên Diễn Đại Đạo Pháp, không am hiểu những pháp thuật và thẩn thông công kích.
ở nơi khác, Thiên Ma Môn chủ phát động Bát Tướng Thiên Ma Trận, giam cầm gắt gao Tần Hoàng.
Là đối thủ của Tiên Đạo Tông, thực lực của Thiên Ma Mòn chủ chi sợ cũng không thua Bạch Vũ lão tiên một chân đã bước vào Hợp Thể Kỳ.
Tần Hoàng chung quy cũng chi là một khối phần thân, dưới tình huống này cũng không thê đột phá giam cầm. Nhưng hắn cũng thành công kiêm chế Thiên Ma Môn chủ, cường viện lớn nhất phe Trán Đông Hầu.
Đồng thời, ớ trước Thiên Lan tiên trận, Thiên Thu Vô Ngân bẳng vào thực lực bản thản chống lại ba đại Vương hầu. không chút nào rơi xuống hạ phong.
Xem ra không thể trông cậy vào Trấn Đông Hầu và Thiên Ma Môn chủ rồi.
Phượng Thanh Hâu khẽ thở dài một hơi. Cuộc chiên Tiên Đạo Tòng hòm nay, thẻ cục dẩn chuyểnbiến hồn loạn, nhiều lẩn xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
- Ha ha ha... Hiện giờ tất cả các cường giả ngoài Thẩn Hư cơ bản đã bị kiềm chế. bản hầu có một biện pháp...
Thiên Lâm Hầu lại cười nói.
- Phượng Thanh Hẩu, ngươi có ý tướng gì?
Ánh mắt Phượng Thanh Hầu sáng lên.
- Binh lực của chúng ta hơn xa Tiên Đạo Tông, huống chi còn có một vạn viện binh của Thiên Ma Môn. đám này lại đều là cường già Hóa Thẩn Kỳ.
Thiên Lâm Hẩu chi về phía dưới ngọn Lăng Đính Tiên Phong:
- Tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba Lăng Đính Tiên Phong cũng không nẳm trong phạm vi thủ hộ của trận pháp. Mà ngọn tiên phong này chính là phúc thiên động địa, ân chứa linh mạch cường đại. vốn hợp thành một thể với Thiên Lan tiên trận. Chúng ta phát động mấy chục vạn binh lực công kích vào chán núi. Chi cần phá hủv "căn cơ
" ngọn núi thì nhất định sẽ khiến cho Thiên Lan tiên trận không đủ linh khí cung ứng.
- Kế này thật diệu!
Phượng Thanh Hâu mừng rỡ nói:
- Không hô là trận pháp tông sư. còn có thê nghĩ ra biện pháp này đê đối phó với Thiên Lan tiên trận.
- Tuy nhiên, phương pháp này rất khó khăn! Một là Lăng Đính Tiên Phong này rộng tới mấy ngàn dặm, vô cùng không lồ. Lại có tu sĩ từ tầng thứ tư trờ nên ở trên cao nhìn xuống, chiếm cứ địa lợi. Ngay cà thảnh công, tổn thất của chúng ta cũng rất lớn. Hai là. phúc thiên động địa này được linh khí cả hàng triệu năm hun đúc. đất đá đêu vô cùng cứng rắn, thậm chí còn hơn cả tài liệu luyện khí hơn nữa còn miễn dịch tương đối đối với công kích bẳng pháp thuật!
Thiên Lâm Hầu phán tích.
- Khó khăn tuy lớn nhung chúng ta chi có thể dùng phương pháp này để loại bó Thiên Lan tiên trận mà thôi.
Phượng Thanh Hẩu rất nhanh chi huy các lộ tu sĩ, gồm cả viện binh Thiên Ma Môn. Không bao lâu. mấy chục vạn tu sĩ đã tới gần Lăng Đính Tiên Phong, phát động công kích từ xa. Đủ loại hào quang pháp thuật, pháp bảo. tàn ảnh, phù triện, linh thú mỹ lệ gào rít...
Đủ loại pháp thuật thẩn thông của Tu Tiên Giới đã cùng lúc được đánh ra, khiến thiên địa lóe lên đủ loại màu sắc, như mộng ảo.
Ằm~-
&
Một lúc này. vài đạo chùm sáng hủy diệt phá không đánh về phía chân núi Lăng Đính Tiên Phong, phá ra một cái động sâu không thắy đáv.
- Không ngờ ngay cả Diệt Nguyên Pháo cũng đã được dùng tới...
Dương Phàm hít sâu một hơi.
Giờ khắc này, đủ loại ánh sáng lóe lên đầy trời, âm thanh đinh tai nhức óc, huyết nhục văng tung túe. Cuộc chiến đã bước vào giai đoạn căng thăng nhất.
Mà cuộc chiến của bốn đại cường giả trên bầu trời cũng tuyền ra từng trận rồng ngâm và âm thanh bạo liệt, chua từng đình chi.
Bất kể là trời cao. giữa không trung hay là mặt đất. nơi nào cũng có đủ loại sắc thái huyễn lệ và linh khí dao động.
Tu sĩ Tiên Đạo Tông cùng cắn răng tử thủ trận địa, phát động công kích đối vói vô số tu sĩ lao lên như thủy triều bên dưới.
Va chạm của pháp thuật; pháp bảo sinh ra dư ba đáng sợ. cũng tạo thành sự tàn phá nghiêm trọng đối với Lăng Đính Tiên Phong.
- Không ổn, cứ như thế này thì Lăng Đinh Tiên Phong sớm muộn gì cũng sụp đổ. hơn nữa lực lượng của Thiên Lan tiên trận dường nhưđang suy yếu.
Chư vị Trường lão trên Lăng Đính Tiên Phong vô cùng lo lắng.
Ngay cả người luôn bình tĩnh như Tam Kiếm Trưởng lão cũng lộ ra vẻ mặt rất lo lắng.
Dương Phàm cảm thấy ngọn núi dưới chân đang không ngừng lung lay. Thậm chí hắn cảm nhận được tâm tình thống khổ và rên ri của ngọn núi.
Ầm
Đủng lúc này. hai Thẩn Hư hóa thán cao tới trăm trượng tiến công Lăng Đính Tiên Phong.
- Phượng Thanh Hầu và Thiên Lâm Hầu cũng đã ra tay rồi!
Mỗi lần công kích của cường giả Thẩn Hư hội tu hu không lực trong phạm vi vạn dặm, uy lực vô cùng đáng sợ, khiến cho Lăng Đính Tiên Phong lay động càng thêm mãnh liệt.
:;k <9
Dưới sự công kích của hai đại Vương hầu. mấy trăm cường giả Thông Huyển, mấy chục vạn đại quân, Lăng Đính Tiên Phong tùy ý có thểbị sụp đồ.
- Chiến thuật biển người thật vô si!
- Đây không chi là chiến thuật biển người. Bọn họ còn có hai đại Vương hầu, chúng ta căn bán không có lực chồng lại.
Toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong rung lắc kịch liệt. Đã có một vách núi nặng tới mấy trăm vạn cân rơi xuống. Cứ theo đà này thì không tới một canh giờ, ngọn núi này sẽ sụp đô.
Thế cục đã rất nguy cấp!
Sinh tử tồn vong của Tiên Đạo Tông sẽ được quyết định trong gang tấc!
Đứng ớ tầng núi thứ tám, đang phụ trách chữa trị cho tu sĩ bị thương. Dương Phàm đột nhiên đứng lên. Lục ý bao quanh cả tầng thứtám này cũng dẳn biến mất.
Hô~!
Hắn hít sâu một hơi, nắm chặt Vô Song Đoạn Kiếm, lẩm bẩm?:
- Hai vị Vương hầu, dường như đă vượt ra ngoài khá năng của ta...
-Đại ca...
Dương Tuệ Tâm hiểu được suy nghĩ của hắn, vẻ mặt lo lắng, theo bản năng nắm lấy cánh tay của hắn.
- Dương Trưởng lão. hàng ngàn đệ tử trong môn cần tới V thuật diệu thủ của ngươi. Việc chiến đấu cứ giao cho chúng ta đi!
Lam Ngọc tiên tử lập tức ngăn cản nói.
- Dương Dược sư, ngươi không cẩn tham gia cuộc chiến!
Tam Kiếm Trưởng lão và rất nhiều tu sĩ hô lẻn. Cho dù duy trì không được nữa cũng cẩn Dược sư ra tay chữa trị thương thế cho tu sĩ.
- Không được, nếu dựa vào các ngươi thì Lăng Đính Tiên Phong không tới một canh giờ nữa sẽ sụp đô. Ta phải bảo vệ thản nhân ta, cũng phải thực hiện hứa hẹn của mình...
Dương Phàm chậm rãi nâng Đoạn Kiếm lên.
Ngô ông
Một tiếng rồng ngâm kinh thiên vang lên. Trên đinh đẩu Dương Phàm xuất hiện một chiếc hoàng già đầu quan, viên kim châu ở chính giữa bỗng nhiên lóe sáng. Trái phải hai bên nó. hai con hoàng long trông rất sống, giương nanh múa vuốt như đang sổng lại.
Đồng thỏỊ khí vận lực bàng bạc, huyền bí. thông triệt vô tận hư không.
Khí vận thần long xoay quanh người Dương Phàm, tiếng rồng ngâm vói uy thế cường đại phiêu đãng thiên địa. Trong phạm vi tám ngàn dặm hư không lại xuất hiện một cỗ tinh thản uy lực vô thượng.
- Chí Bảo Long Khí! vQ
-... Hóa ra là Hoàng Long Quan, Chí Bảo Long Khí bài darih thứba!
VÔ Số cường giả kinh hô. Đám người Phượng Thanh Hầu cũng cảm thấy sợ hãi. Ngay cả phản thản Tần Hoàng và Trấn Đông Hầu ở giữa bầu trời cũng đều đưa mắt nhìn lại.
Bọc giữa hai con khí vận thẩn long xoay quanh, Dương Phàm cẩm trong tay nửa thanh đoạn kiếm, chậm rãi đứng lên. Tiếng rông ngâm vang động trời đất.
Viêm kim châu ớ chính giữa Hoàng Long Quan tản mát ra một cỗ vương giả chi uy, quân lâm thiên hạ! Hai con hoàng xong hai bên giương nanh múa vuốt, phảngphất nhưsống lại... Long khí uy áp vô hình thậm chí khiến cho côn Long Bào trên người phản thân Tản Hoàng và Bàn Long Giới của Trấn Đông Hẩu đểu lâm vào run rẩy.
Đối mặt với Hoàng Long Quan, xếp thứ ba trong Cửu Ngũ Chí Bảo Long Khí. những Chí Bảo Long Khí chi bao hàm một con khí vận long cũng yếu thế hơn rất nhiều.
Cùng lúc đó, áo nghĩa của Dương Phàm dung hợp với Đoạn Kiếm cũng vô cùng phù hợp với Hoàng Long Quan. Nháy mắt. Dương Phàm đà tiến vào Thiên Nhản Mô Thức được tăng phúc mấy lẩn.
Thoáng chốc, trong hư không phạm vi tám ngàn dặm tràn ngập tinh thẩn long uy vô thượng và kiếm đạo ý chí cường đại, trờ thành hậu thuẫn cường đại và kiên cố đổi với Dương Phàm.
- Không nghĩ tới lại xuất hiện thêm một kiện Chí Bảo Long Khí...
Thiên Ma Môn chủ đang không ngừng vận chuyển pháp quyết, vây khốn phần thân Tần Hoàng, trong mắt cũng xẹt qua một tia kinh dị và tham lam.
- Hoàng Long Quan, phòng ngự chí bào... Bạch Vũ lão tiên, đây là con bài tầy cuối cùng với ý đồ xoay chuyển đại cục của ngươi sao?!
Trấn Đông Hầu cười dài một tiếng, ánh mắt hơi đảo qua chủ nhản Hoàng Long Quan phía dưới, hơi khinh thường nói:
- Một gã tu sĩ Hóa Thản Kỳ binh thường, cho dù mượn lực lượng của Hoàng Long Quan thì nhiều nhất cũng chi tiếp cận tới thực lực của cường giả Thẩn Hư mà thôi.
Trong mắt hắn cũng xẹt qua một tia sát ý. trong lòng thảm nghĩ:
- Lân này nếu có thê tiêu diệt Tiên Đạo Tòng, thu được Hoàng Long Quan, Ngày sau đổi kháng với Tần Hoàng cùng có thêm một ít lợi thế. cố gắng mượn dùng hai kiện Chí Bảo Long Khí, bước vào Thòng Thiên bậc ba. Tới lúc đó. thử hỏi ớ Đại Tân này còn có ai là đối thủ của ta nữa!?
Mà Phượng Thanh Hầu đang chịu trách nhiệm lãnh đạo tấn còng Lăng Đính Tiên Phong thì trong lòng mơ hô có chút bất an.
Nàng dù sao vẫn cảm thấy Dương Phàm không đơn giản như vậy! Lúc trước, người này chưa sử dụng Chi Bảo Long Khí nhung tình, cành một kiếm chém giết Hóa Thản đại tu sĩ vẫn in đậm trong đẩu nàng.
- Thật khó tin. người này thoạt nhìn chi là một tiểu tu sĩ Hóa Thẩn Kỳ. có thể mượn dùng Chí Bào Long Khí, đua thực lực tăng lên tới trình độ tiếp cận cảnh giới Thản Hư?!
Thiên Lâm Hầu vô cùng kinh dị.
Sự chênh lệch giữa các tiểu cành giớii trong Hóa Thẩn Kỳ là thiên soa địa viễn, rất khó có thể vượt qua.
- Đúng là Dương Trướng lão... Không ngờ Dương Trưởng lão cũng có Chí Bảo Long Khí...
Những tu sĩ ỡ tảng núi thứ tám cùng hung phấn và kích động không thôi.
- Thật là tốt quá, có Chi Bào Long Khí tọa trấn, chúng ta được cứu rồi...
Trong mắt vô số tu sĩ ờ Lăng Đính Tiên Phong đểu tràn đầy hy vọng.
Đám người Lam Ngọc tiên tử kinh hãi không thôi, đồng thời với khiếp sợ cũng còn cà cảm động:
- Tại thòi khắc sinh tử tồn vong của Tiên Đạo Tông, đổi phương dù chi là một Dược sư cũng xông lên nghênh địch!
- Đại ca...
Dương Tuệ Tâm vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Nhưng trong mắt nàng vẫn còn vài phẩn lo lắng.
- Giao cho ta đi!
Ánh mắt Dương Phàm binh tĩnh tự tin, từng bước tiến về phía trước.
Giờ khắc này. bất kể là tu sĩ phe Tiên Đạo Tông hay Trấn Đông Hầu hoặc là viện binh Thiên Ma Môn... Tất cả những đại nhản vật nơi này đêu chăm chú nhìn về phia Dương Phàm để xem hắn có hành động gì.
Bới vì hiện tại, ngoại trừ Phượng Thanh Hầu và Thiên Lâm Hầu. các đại cường giả đinh đểu áp chế lẫn nhau.
Tại thời điểm sinh tử tồn vong của Tiên Đạo Tòng, Dương Phàm với Chí Bảo Long Khí trong tay là người duy nhất có thể xoay chuyển đại cục!
" .... I w. .... .
Trong vô tình, Dương Phàm đã trớ thành tiêu điêm của cuộc chiên trăm vạn người tu tiên.
Mỗi hành động tiếp theo của hắn đểu sẽ quyết định vận mệnh của hàng vạn người tu tiên.
Nhưng mà thực lực của hắn chi mới tiếp cận cảnh giớii Thẩn Hư. có thể chiến thắng được hai đại Vương hầu sao?!
Thạch Thiên Hàn và Thiên Lâm Hầu nhìn nhau, truyền thẩn niệm cho nhau.
- Chúng ta không cẩn xem vào hắn, trực tiếp tấn công Lăng Đính Tiên Phong. Hắn nếu dám ra đây ứng chiến, chúng ta lập tức dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt!
- Lời này có lý. Chi cần hắn tiếp cận chúng tạ chúng ta sẽ lập tức sử dụng bí thuật mạnh nhất, liên thủ với nhau khiến hắn có đi mà không có về.
Hai người nhanh chóng thương nghị.
Tuy nhiên, sau khi Dương Phàm tế ra Hoàng Long Quan cũng không có ý tứ xuất chiến.
Bồng nhiên hắn khoanh chân lại, nhắm mắt ngồi xuống.
- Có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ hắn không dám xuất chiến?
- Người này tế ra Chí Bảo Long Khí rồi lại không có động tác gì là sao?
Vô sổ cường giả đang chú ý tới Dương Phàm cũng đểu cảm thấy nghi hoặc.
Phe cường giả Trấn Đông Hầu thì hoặc là kinh ngạc, hoặc là cười nhạo. Phe Tiên Đạo Tông thì hoang mang khó hiểu, hoặc thấy thất vọng.
Chi có những cường giả đạt tới cảnh giới Thẩn Hư mới lộ ra dị sắc, dường như nhìn ra điều gì đó...
Dương Phàm ngồi yên một chỗ. Hồn Căn dung nhập vào Lăng Đính Tiên Phong vạn truợng này. hoàn toàn dung hợp với thiên đại tám ngàn dặm.
Mà giờ khắc này. những người bên cạnh dường như có ảo giác Dương Phàm đã trớ thành một bộ phận của toànbộ Lăng Đírih Tiên Phong.
Ngay tại lúc này. đại cục cuộc chiến lập tức nghịch chuyển.
Toàn bộ bể ngoài Lăng Đính Tiên Phong đột nhiên quanh quẩn một cồ hoàng văn nhàn nhạt. Hơn nữa, ngọn núi đang không ngừng lắc lư cũng dân trờ nén ôn định lại.
Vững nhu thái sơn!
Ầm
Dưới sự công kích của đủ loại phập thuật và phập bào cường đại. Lăng Đính Tiên Phong như không chút sứt mé. Cho dù những người đứng nơi này cũng chi cảm nhận được một cỗ chấn động rất bé.
Thậm chí. một sổ công kích không đủ mạnh, khi đảnh vào vách núi còn phát ra những tiếng leng keng liên tiếp, như thanh âm kim thiết giao nhau, đòm lửa văng lên khắp nơi.
- Cái gì? Có chuyện gì xày ra?!
Công kích của mấy chục vạn tu sĩ phe Trấn Đông Hầu đều dần ngừng lại.
Trăm vạn tu sĩ song phương đểu trờ nên ngâv ngốc.
Chi nửa khắc thời gian, lực phòng ngự của toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong dường như tăng lên gảp mười lần.
Nên biết rằng, làm thánh địa tu tiên của Đại Tần, linh mạch nơi này được dựng dục vô số năm. phúc thiên động địa vô cùng hiếm thấy.
Với sự ngưng luyện và hun đúc của linh khi qua hàng triệu năm, mỗi một tấc đất đá ớ Lăng Đírih Tiên Phong đêu vô cùng cứng rắn, thậm chí còn có lực miễn dịch nhât định đối với công kích bẳng pháp thuật.
Mà giờ phút này. Dương Phàm dưới trạng thái Thiên Nhân Mô Thức. Hồn Căn nắm toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong trong tay. cũng mượn dùng thuộc tính đại địa của Hoàng Long Quan, khiên lực phòng ngự của nó tăng lẻn rất nhiều.
Hắn có thể khống chế Lăng Đính Tiên Phong, mỗi một tấc nham Thạch và tầng đất, thậm chí có thể ánh hường tới lưu động của linh mạch lực, khiến tầng phòng ngự bên ngoài của Lăng Đính Tiên Phong được gia tăng gấp hơn mười lần.
Giờ khắc này. Lăng Đinh Tiên Phong phàng phất giống như hóa thành tường đồng vách sắt chân chín, trờ thành thập vạn đại sơn mãi mãi trường tồn.
- Chẳng những phòng thủ của Lăng Đính Tiên Phong càng thêm kiên cố mà ngay cả sự cung ứng linh khí cho Thiên Lan tiên trận cũng được gia tăng...
Tam Kiếm Trưởng lão đang chi huy tu sĩ Tiên Đạo Tông lộ ra vẻ mặt mừng nhưđiẻn.
Đứng lặng lẽ ở trên tầng thứ chín, Tam Kiém Trướng lão hít sâu một hơi. vẻ mặt trang trọng, cúi đầu về phia Dương Phàm:
- Dương Trưởng lão, hành động của ngươi hôm nay đã cứu vãn vận mệnh cho Tiên Đạo Tông!
Dương Phàm đang khoanh chân ngồi thản nhiên nói:
- Là một thành viên của Tiên Đạo Tỏng, đây là chức trách của Dương mỗ, huống chi ta cũng từng đáp ứng Đại Trướng lão...
Cho dù không vì nguyên nhản khách quan này, chi vẻn vẹn với quan hệ giữa hắn và Dương Tuệ Tám thì hắn cũng quyết không khoanh tay đứng nhìn!
.. . ' ' „
" vữL
Đột nhiên, tinh quang trong mãt hăn chợt lóe lên. Hai con khí vận thán long xoay quanh minh hắn khiển khí vận lực huyển bí câu thông thiên địa, bao phủ toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong.
Trong vô hình, trạng thái của những tu sĩ Tiên Đạo Tòng đang tham chiến đột nhiên sinh ra biến hóa tinh tế. thu được đủ loại nhân tố có lợi. Sỹ khí đại chấn, công kích đột nhiên cường hăn hơn. Bọn họ cũng đã gánh chịu hơn phần nửa hóa lực của phe Trấn Đông Hâu.
- Gia tăng lực công kích. • \ '
Vẻ mặt Phượng Thanh Hẩu ngưng trọng, phát động Thần Hư lực, lại lẩn nữa công kích tới Lăng Đính Tiên Phong.
Trước khi Dương Phàm ra tay, mỗi lần một Vương hầu ra tay công kích đểu khiến ngọn núi chấn động, những vách núi nặng hàn trăm vạn cân sụp đô. sinh ra hố sâu thật lớn.
Nhưng lúc này. ngay cả một kích toàn lực của hai đại Vương hầu cũng không thể chân chính lay động ngọn núi, nhiều nhất chi bóc ra một mảng đất đá, cũng coi như muối bò bể. không có ảnh hường chút gì tới Lăng Đinh Tiên Phong.
Qua thòi gian chừng nửa chén trừ nhỏ. công kích của phe Trán Đông Hầu càng Ngày càng có vẻ hữu khí vô lực.
Trong mắt bọn họ, Lăng Đính Tiên Phong đã trờ thành một tòa thiá bích kim sơn, tẩt cả công kích đêu gân như không có tác dụng,
- Không nghĩ tới một tên tiểu tu sĩ Hóa Thần Kỳ lại có thể xoay chuyển đại cục cuộc chiến tranh, lẩn này...
Đang bị Thiên Ma Môn chủ kiểm chế. trong mắt Tẩn Hoàng cùng lộ ra một chút kinh
sắc.
Sắc mặt của Trấn Đông Hầu cực kỳ khó coi. Hắn mượn dùng cổ long hóa linh thản, chi miễn cưỡng đánh ngang tay được vói B ạch Vũ lão tiên mà thôi.
Mà giờ phút này. đang lấy được thế áp đảo dưới sự dẫn dắt của hai đại Vương hầu. nhưng chi vì mọt tu sĩ Hóa Thẩn Kỳ binh thường mà tình thế đã nghịch chuyển.
- Ha ha ha, Trấn Đông Hầu các hạ. ngươi vừa rồi nói không sai! Trải qua nhiều năm suy tính của bán đạo. người này chính là "Quý nhân
" giúp Tiên Đạo Tông ta vượt qua kiếp nạn lần này!
Bạch Vũ lão tiên vuốt râu cười.
Trán Đông Hầu lập tức á khẩu, không biết nói gì. Vừa rồi hắn còn xem thường một tiểu tu sì Hóa Thân Kỳ nhu Dương Phàm, thậm chí còn dòm ngó Hoàng Long Quan trong tay đối phương.
- Kế sách bâv giờ chính là hai người ngươi ta mạo hiểm, liên thủ giết vào Tiên Đạo Tỏng, diệt sát người này!
Đôi mắt Phượng Thanh Hầu lóe lên một tia lãnh mang kiên quyểt.
- Chi đành phái thế! Nếu kéo dài thời gian thì những môn phái khác ớ Tiên Loan Cừu Phong chưa chắc sẽ không tới trợ giúp Tiên Đạo Tông. Huống chi hóa linh thán cô long do Tlẩn Đông Hầu triệu hoán ra cũng chi kiên trì được một canh giờ...
Thiên Lâm Hầu và Phượng Thanh Hầu nhìn nhau, đột nhiên dừng công kích.
- Giết đi vào!
Hai đại Vương hâu mang theo tinh thản uy lực cường đại, dân dăt sáu gã Hóa Thán đại tu sĩ xông vào Thiên Lan tiên trận.
Ầ •\'
Àm~~
Sát trận của Thiên Lan tiên trận sinh ra một mảnh thanh lôi và hóa diễm màu trắng khủng bố. phát động công kích mạnh mẽ tới bọn họ.
Nhưng sát trận lực này dù có thể giây sát những tu sĩ bậc cao binh thường nhưng không thể sinh ra uy hiếp chân chính đối với những tu sĩ ngoài Hóa Thẩn hậu kỳ.
Hưu
Hai đại Vương hầu trực tiếp xông lên tới tầng núi thứ tám, còn sáu gã Hóa Thần đại tu sĩ đểu phản ra các nơi. phụ trách hiểm hộ và giám bớt áp lực.
- Giết chết hắn!
Phượng Thanh Hầu cùng Thiên Lâm Hầu đồng thời phát động bí Kỳ cường đại.
Từ đôi mòi xinh đẹp của Phượng Thanh Hầu phát ra một đoàn quang diễm hai màu xanh đó, cũng vang lẻn một tiêng phượng minh réo rắt. mơ hô có thê thấy được hình thái của một con Phượng Hoàng.
Trong tay Thiên Lâm Hầu xuất hiện một thanh tiêu thương với điện văn lóe lên. trên đó có vô số ký hiệu trận đô, mang theo một cỗ khí tức kinh khủng, hóa thành một dòng điện ba màu. đâm thẳng tới người Dương Phàm.
- Không ổn!
Những tu sĩ ở tầng thứ tám sợ ngâv người, cũng chua kịp có phản ứng.
Huống chi, trong số bọn họ cũng không có ai đủ sức kháng cự lại bí kỹ công kích của Vương hầu.
Đang khoanh chân ngồi dưới mặt đất. Dương Phàm mở hai mắt ra. khóe miệng lộ ra một tia trừo phúng.
Ngay sau đó. hắn đã bị bí kỹ cường đại của hai Vương hầu bao phủ. Đang~~~
Phốc
Lăng Đính Tiên Phong không hiểu run lên.
Tất cả cường giả nơi này. gồm cả Tần Hoàng, Thiên Ma Môn chủ. Thiên Thu Vô Ngân... đều ghé mắt nhìn qua nơi này.
Vô sổ tu sĩ đểu nín thớ. • \ '
Khi hỗ quang kirih thiên và ngọn hỏa diễm hai màu xanh đó sắp tiêu tán thi một thanh âm vô cùng bình thán truyền tới:
- So với Lục Vân Hâu và Kỳ Uyên Hâu thì thực lực các ngươi dường như kém hơn một hai phẩn...
- So với Lục Vân Hầu và Kỳ Uyên Hầu, thực lực của các ngươi dường như yếu hơn một hai phẩn...
Dưới con mắt chăm chú của vô sổ tu sĩ đang nín thờ nhìn tới, thanh âm bình thản của Dương Phàm vang lên, từ trong hỗ quang kinh thiên và hóa diễm xanh đó kia truyền ra.
Giờ khắc này, bốn đại cường giá đang quyết chiến trên bầu trời đều chú ý tới tình cành nơi tâng núi thứ tám.
Ngay cả Thiên Thu Vô Ngán và ba đại Vương hầu đang giao chiến ngoài Thiên Lan tiên trận cũng đình chi ra tay một lúc, hòa chung sự nín thờ theo dõi vận mệnh trăm vạn đệ tử Tiên Đạo Tòng năm ở tâng núi thứ tám.
Ba đại Vương hầu Kim Bẳng Hầu đều vô cùng kinh hãi. Bọn họ chưa từng dự đoán được ngoại trừ Bạch Vũ lão tiên thì Tiên Đạo Tông còn có cường giả bậc này.
Thản sắc của Thiên Thu Vô Ngân bình thản, lẩm bẩm:
- Chung quy là nhân vật sáng tạo ra một cảnh giới tu luyện hoàn toàn mới...
Ánh mắt Trấn Đông Hầu và Thiên Ma Môn chủ nghiêm nghị, bộ dáng khó có thể tia
Đòi mắt hơi nhíu của Bạch Vũ lão tiên rốt cục cũng hơi lóng ra.
Những người đạt tới cảnh giới Thản Hư đểu đà thấy rõ kết quả.
Theo thanh âm kia đã thấy được Dương Phàm hẳn là rất thoái mái chống đỡ công kích trí mạng của hai Vương hầu.
Sắc mặt Phượng Thanh Hầu và Thiên Lâm Hầu trớ nên cứng ngắc, cùng lúc ngâv ra.
Một kích phải giết của bọn họ không ngờ bị đổi phương dễ dàng ngăn cản.
Rất nhanh, một màn hào quang với hoàng sắc màu đất hiện ra trong tầm mắt mọi người.
Dương Phàm hoàn hảo vô tổĩỊ vẫn khoanh chán ngồi như trước, thậm chí chua từng đứng dậv. như đã ngồi đấv từ rất lâu rồi.
Lục Vân Hầu? Kỳ Uyên Hầu?
ry
sắc mặt Thiên Lâm Hâu bỗng nhiên biến đôi:
- Chẳng lễ ngươi đã từng giao thủ với bọn chúng?
- Không ồn, hay là Võ Hầu cổ bảo xuất hiện biến cố?!
Sắc mặt đám người Phượng Thanh Hầu, Trấn Đông Hẩu đểu biến đổi liên rục.
Lẩn này, tám lộ Vương hầu ra hết, nhẳm vào Thiên Vũ Cháu vói thế cục phúc tạp, rối ren nhất, Hơn nữa, binh phần nhiều đường, ý đồi lấy thủ đổi lôi đình, cướp lấy nơi có ý nghĩa chiến lược trọng yếu nhất này.
Từ xưa tới nay, Thiên Vũ Châu có vị trí vô cùng trọng vếu đối với Đại Tần. Không chi bới vì nó kéo dài qua vùng trung du của Hoàng Thiên Hà. từ thượng nguồn xuống.
Mà quan trong hơn. nơi đây chính là một trong những nơi có văn minh tu tiên phồn thịnh nhất của Đại Tân. có nhiêu phúc thiên động địa và linh mạch, vẻn vẹn chi một khối Tiên Loan Cửu Phong này đã có mấy trăm môn phái tu tiên rồi.
Nếu có thể nắm chắc nơi này trong tay là có được nguồn tuyển quân vô cùng vô tận. Đây cũng chinh là mấu chốc để tranh đoạt thiên hạ. khí vận đại lục.
- Hừ. nếu không phải vì đối phó với bọn chúng, tiêu hao của ta quá nhiều nguyên khí...
Dương Phàm cười lạnh, chậm rãi đứng lẻn. Vô Song Đoạn Kiếm mang theo vô thượng kiếm đạo, xông thăng lên tận trời khiên nhật nguyệt biến sắc.
Thiên Lâm Hầu và Phượng Thanh Hầu kinh hãi, bị kiếm V cường đại chấn nhiếp linh hồn, phái lùi về sau.
về mặt phòng ngự. Dương Phàm có Hoàng Long Quan.
về công kích, nửa thanh Đoạn Kiếm này còn sắc bén hơn cả Thanh Long Kiểm.
Mà Thiên Nhân Mô Thức sau khi được tăng phúc thì uy lực của cả phòng ngự và công kích đã được phát huy tới cực hạn.
-Lưu bọn chúng lại!
Tam Kiếm Trướng lão quát lạnh một tiếng, liên tiếp ra lệnh. Mấy trăm tu sĩ ngoài cấp Thông Huyên ớ tâng núi thứ sáu hoặc phát động Phán Thán lực đê áp bách, hoặc sử dụng pháp bảo, điên cuồng còng kích hai đại Vương hầu, dường như đã sớm dự liệu được tinh huống này.
Vương hầu tuy 1'ẳng lợi hại nhưng đối mặt với chiến thuật biển người của mười vạn đại quản tu sĩ thì cũng không thể chống lại trực diện được.
xừ
- Mau lui lại!
Phượng Thanh Hẩu lẩn đẩu tiên cảm thấy một trận vô lực, ờ vô sổ đạo Phản Thẩn và pháp thuật, pháp bảo tấn công, tầng phòng ngự quanh thản àm đảm đi rất nhiều. Thẩn Hư lực cùng tiêu hao mạnh mẽ, phải liên tiếp lui về sau.
Trong mắt Dương Phàm lóe ra hàn quang, cũng không nhúng tay vào.
Một khi hắn gia nhập vòng chiến. Lăng Đính Tiên Phong liền mất đi người thủ hộ. Hơn nữa. hắn cũng không muổn bị vạ lây bói công kích của mấy chục vạn tu sĩ.
Đột nhiên, Hoán Thiên Nha thông triệu bầu tròi của Dương Phàm sinh ra một tia cám ứng.
Đúng lúc này, một bóng dáng màu đen từ tầng núi thứ sáu đang lao lên, vừa lúc đi qua tâng núi thứ tám.
Đang ớ tẩng núi thứ tám, Tam Kiếm Trương Hẳng ngạo nghễ đứng, ba tharứi bảo kiếm sau lưng xoẹt lên một tiếng, đổng thời ròi vỗ, hiện ra ba đạo kiếm quang ba màu trắng, đò, xanh.
Mà đổi diện Tam Kiếm Trường lão có hai cường giả Hóa Thần Kỳ đang phát động công kích, nhu muôn chế trụ người tông chi huy hắn, đê hai đại Vương hâu thuận tiện đào thoát.
- Tam Kiếm Trường lão, để Mặc mỗ giúp ngươi một tay!
Mặc trưởng lão vói vẻ ngoài hạc phát đồng nha đạp trên một con hắc quy lớn như ngọn núi nhỏ lao về tầng núi thứ chín.
Tam Kiếm Trướng lão khẽ cau màv. Hiện giờ tất cà các Trường lão Tiên Đạo Tông đểu trấn thủ các vị trí cố định, nếu không lâm vào nguy cơ sinh tử thì không thê tự tiện ròi đi.
Trong số các trướng lão của Tiên Đạo Tông, Mặc Trường lão này có thực lực rất mạnh, lại có ý tốt hỗ trợ hắn nên hắn cũng không tiện ngăn cản.
- Cẩn thận Mặc Trường lão!
Thanh âm Dương Phàm đột nhiên vang lên trong đầu hắn.
Mặc dù hắn sớm biết người này có ý đồ phá hoại Tiên Đạo Tòng nhung lúc trước, lời nói của hắn còn chua có trọng lượng, ngoài ra tính của hắn cũng không thích lo chuyện bao động. Hơn nữa, người này đức cao vọng trọng, hắn không có băng chứng cho nên căn bản chưa động tới hắn. Chờ sau khí Dương Phàm trờ thành Vinh dự Trưởng lão thì gặp phải chuyện của Vô Song cho nên cũng quên mất người này.
"Cẩn thận Mặc Trưởng lão?
"
Tam Kiểm Trưởng lão chấn động tâm thẩn. Nhưng tâm trí của hắn vô cùng sắc bén. lập tức hiêu ra, làm tốt phòngbị.
Dù sao hắn cũng phát hiện ra việc Mặc Trưởng lão ra tay tương trợ có chút không bình thường.
Cho dù cần tới viện trợ cũng chưa đến lượt Mặc Trướng lão ở tầng núi thứ sáu. Lam Ngọc tiên tử đang ớ tầng thứ tám, khoảng cách càng gần. Thậm chí còn có nhản vật như Dương Phàm đã tiếp cận tới cảnh giới Thân Hư kia nữa.
Keng !
Tam Kiếm Trướng lão bị hai vị Hóa Thẩn đại tu sĩ cận thân giáp công.
Am-!
Hắc quy dưới chân Mặc Trường lăo bỗng nhiên bành trướng, lớn tới trăm trượng, vận lực mạnh mẽ khiến tầng núi thứ chín cũng khẽ lắc lư.
\ V
- Mặc Trường lăo. ngươi làm gì?
Lam Ngọc tiên tử đột nhiên hô lên.
CvS
Tên Mặc Trường lão này không nhanh lao tới tương trợ Tam Kiếm Trướng lão ngược lại khiến con hắc quy thi triển thản thông, đinh vẽ thêm Chuyên sao?
\
- Người này chính là nội ứng phe Trân Đông Hâu. Lam Ngọc tiên tử mau nhanh chóng chém giet hắn!
Thanh âm Dương Phàm đột nhiên phiêu đãng toànbộ Lăng Đính Tiên Phong.
- Mặc Trường lão là người của Trấn Đông Hầu?!
Vô sổ tu sĩ trên Lăng Đính Tiên Phong lâm vào chấn động.
- Cái gì?!
Sắc mặt Mặc Trưởng lão đột nhiên đại biến. Hắn vừa mới có hành động đã bị vạch trần thản phận!
"Hắn làm sao biết được!?
Mặc Trưởng lão chột dạ, đưa mắt liếc nhìn Dương Phàm. Dưới áp lực do vô sổ con mắt nhin tới. sắc mặt của hắn trắng bệch.
Nhưng hắn cắn răng một cái. khống chế con hắc quỵ không lồ, lao vể một trọng địa ớ tâng núi thứ chín.
Ảm !
Con hắc quy khổng lồ kia hung hăng đụng vào nơi đó.
- Không tốt. đó chính là trận cơ mấu chốt của Thiên Lan tiên trận.
Tam Kiếm Trưởng lão quá sợ hãi:
- Mau ngăn cản hắn lại...
Hai gã Hóa Thẩn đại tu sĩ gắt gao quẩn lấy hắn. Những cường giả khác cũng không tiện ra tay. Tam Kiếm Trướng lão vô cùng lo lắng, sắc mặt đột nhiên phát lạnh. Kiếm quyá trong tay đột nhiên biên đôi. Ba đạo kiếm hà phóng lên cao, cũng biến ảo thành một màn kiếm vũ đẩy trời, kiếm minh vang động, đau nhỏi tâm thẩn. Khi thế cường đại của một chiêu này thảm chí còn mạnh hơn cà công kích do mấy chục vạn tu sĩ đang công kích ngọn núi.
Hai tên tu sĩ Hóa Thần hậu kỳ phe Trấn Đông Hầu lập tức bị đánh cho bất kham, vòng bảo hộ bị phá nát nhiều chỗ.
Phốc--
Trong đó hai đạo kiếm nhận ba màu trong suốt chợt lóe lẻn trong màn kiếm vũ. xuyên thúng thân thể bọn họ, kiếm vũ lập tức nhuốm đầy máu tươi.
Thán thể hai người cứng đờ. ngã bùm một tiếng xuống mặt đất. trên mặt vẫn còn mang theo thẩn sắc hoảng sợ, khó hiểu.
Mà trước khi hai người bọn chúng ngã xuống, Tam Kiếm Trường lão đã truy đuổi theo Mặc Trường lão.
Ầm
Con hắc quy dưới chân Mặc Trưởng lão phát động quỹ tích điên cuồng, phá hùy hết thảy cấm chế trước mặt. Phía trước lúc này đã lộ ra một
"trận kỳ" màu vàng dài tới trăm trượng, ẩn nấp ở trong một trận pháp.
Thấy được trận kỳ này, Mặc Trưởng lão lộ ra vẻ mừng rỡ.
Thiên Lan tiên trận tồng cộng có mấy chục trận cơ. mà nơi này chính là nơi then chốt nhất. Một khi phá hóng nơi này, Thiên Lan tiên trận dù không lập tức hóng mất nhung uy lực cũng chắc chắn sẽ suy vếu đi rất nhiều.
Hắn tế ra một chiếc Ngân Phong Cự Phủ, lộ ra hàn mang khiến người ta chấn kinh Nháy mắt. nó đã bành trướng mấy chục lẩn. to mấy chục trượng, hung hắng đánh thẳng lên trận kỳ màu vàng này.
Xuy—
Trận kỳ màu vàng kia bắn hóa quangbốn phía, bị chém còn lại một phần ba.
Sắc mặt Mặc Trướng lão khẽ biến, không nghĩ 1'ẳng trận kỳ này lại cứng rắn như thế. Phải biết răng Ngán Phong Cự Phủ trong tay hắn chính là Thòng linh pháp bảo trọng hình trán cấp. uy lực kinh người, có thể trực tiếp chém một ngọn núi bình thường thành hai nửa.
Tuy nhiên, chi thếthôi nhưng Thiên Lan tiên trận cũng đã ảm đạm đi vào phẩn.
- Có tác dụng rồi!
Mặc Trưởng lão lại khống chế Ngán Phong Cự Phủ, hợp lực với con hắc quy dưới chân, phát động lần công kích thứ hai.
Cũng không biết hắn có bí quyá gì mà có thể mượn dùng lực lượng của con hắc quy bên dưới, công kích bùng nô có thê gần sánh băng cường giả Thán Hư.
Búa thứ hai chém xuống. Trận kỳ màu vàng đã bị chém mất hai phẩn ba nên một búa này đã đủ rồi.
- Không còn kịp rồi!
Sắc mặt Tam Kiểm Trường lão đang lao tới và Lam Ngọc tiên tử đểu trắng bệch, nghiến răng nghiến lợi nói.
Lệ mang trong mắt Dương Phàm lóe lẻn. Giờ phút này. hắn cũng không cần kiểm soát Lăng Đính Tiên Phongnữa rồi.
Thản hình hăn nhoáng lên, biên mât tại chô.
K
Ngay sau đó. Mặc Trường lão liền cảm giác được một cỗ áp bách và nguy cơ ập tới, con hắc quy dưới chân cũng sinh ra cảm ứng.
ẠQ?
- Không ồn...
*
Cảm quan của hăn phát hiện ra một nam nhản bành trướng vô tận, như có thẻ chông đỡ cả thiên địa, trong tay cẩm một thanh đoạn kiếm, từ sau lung đám tới.
Trước một kiếm thiên nhân nhất kích bới Vô Song Đoạn Kiếm, hắn không hể có sức phản kháng, một cỗ khi tức tử vong ập tới.
Xuy—
Đoạn Kiếm trong tay Dương Phàm đám trúng quy xác vô cùng cứng rắn, với điêu văn xa xưa, chi hơi dừng lại một chút đã xuyên qua.
- Cái gì?!
Thản sắc Dương Phàm hơi đổi, phát hiện ra một kiếm phải giết của mìrih không ngờ lạ bị con hắc quy dưới chán Mặc Trường lão ngăn cản.
Con hắc quỵ này phảng phất như là một thể vói Mặc Trường lão. ớ thời khắc nguy cấp đã đón chặn một kiếm này.
Phốc!
Máu tươi vẩy ra. con hắc quỵ với hắc văn xa xưa này tê mirih một tiếng, thẩn hồn tiêu
tán.
Trong Vô Song Đoạn Kiếm, cường đại nhất chính là kiếm ý công kích.
Ngay cà Mặc Trường lão có thần hổn tương liên cũng phải kêu lên một tiếng đau đớn, tâm thân lập tức bị thương.
Nhưng đúng lúc này, búa thứba của Mặc Trướng lão cũng đã được bổ ra.
Rắc—
Trận kỳ cao tới trăm trượng cũng rắc mấy tiếng rồi sụp đổ.
- Không ổn...
Vô số tu sĩ Tiên Đạo Tông thất sắc kinh hô. Ngay cả Bạch Vũ lão tiên ở giữa bầu trời, thản mình nhoáng lên. khuôn mặt lộ ra vẻ tuyệt vọng và bất đắc dĩ.
Ông
Thoáng chốc, toàn bộ quầng sáng bảy màu của Thiên Lan tiên trận ảm đạm rất nhiều, cấm chế cũng xuất hiện rất nhiều sơ hờ.
; 7 ,
Thẻ cuc lai nghich chuyển.
Những tu sĩ phe Trấn Đông Hầu lại khí thế đại chấn.
- Tốt rồi...
Khuôn mặt Phượng Thanh Hầu lộ ra vẻ mừng như điên, cũng không quán Mặc Trướng lăo sống chết, lập tức hướng về phía bàv tám mươi vạn đại quân ra lệnh:
- Tất cả... tấn công Thiên Lan tiên trận.
- Ha ha ha... hômnay chính là Ngày Tiên Đạo Tông bị hủy diệt!
Trán Đông Hầu lộ ra vẻ kinh hi. tiếng cười điên cuồng truyển đi cả vạn dặm.
Thắng lợi gẩn như đã thuộc về phe Trấn Đông Hầu rồi!
Rắc—
Khi trận Kỳ màu vàng ngã xuồng, toàn bộ Thiên Lan tiên trận bồng nhiên nhoáng lên. ảm đạm hơn phản nửa, cấm chế cùng sinh ra vô số sơ hờ.
- Tất cả... tấn công Thiên Lan tiên trận!
Phượng Thanh Hầu ra lệnh một tiếng, gần trăm vạn tu sĩ bậc cao phe Trán Đông Hầu đểu toàn bộ chuyển hướng còng kích lên quảng sáng bàv màu bao phủ sáu tầng núi phía trên.
Hưu
Ánh sáng huyến lệ lóe lên đẩy trời, bao phủ toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong. Dưới sự công kích của trăm vạn tu sĩ, Thiên Lan tiên trận truyền thừa từ xa xưa lay động kịch liệt, việc bị phá đã chi là trước mắt.
- Xong rồi...
Thản hình Bạch Vũ lão tiên nhoáng lên. sắc mặt trắng bệch, trong mắt hiện lên vài tia tuyệt vọng vô lực.
Ngay cà trong cuộc chiến với Trấn Đông Hầu. hắn có thể áp chế đối phương một bậc nhưng đây là cuộc chiến của Tu Tiên Giới, có sự tham gia của hắn trăm vạn tu sĩ.
Thắng lọi chân chírih sẽ thuộc về chình thể khổng lồ, thuộc về số đông của trăm vạn tu sĩ mà không thể do một tay người nào quyết định được.
Trừ khi, có thể tiêu diệt thủ lĩnh của đối phương!
Trong trường hợp này, Trấn Đông Hầu. với Chí Bảo Long Khi nơi tay và huyết mạch hoàng tộc Tiên tần, gần như có được lực lượng ngạo thị Đại Tẩn. vô cùng khó khăn để tiêu diệt hắn!
- Thật sự là đáng tiếc, cuối cùng vẫn thất bại trong gang tấc...
Tần Hoàng đang bị Bát Tướng Thiên Ma bao vây, sắc mặt không ngừng biến đổi. vô cùng không cam lòng nhưng cũng không có lực xoay chuyển đất trời.
Hắn vẫn đã đánh sai thực lực phe Trấn Đông Hầu, một phản thân không đủ để xoay Chuyên đại cục. cũng chi đủ đề kiềm chế cường viện của đối phương mà thôi.
- Tẳn Hoàngbệ hạ của ta... Lẩn này ngươi thua rồi...
Thiên Ma Môn chủ vừa bấm quyết, vừa cười nói, bộ dáng có vẻ còn dư lực!
- Chi cẩn Thiên Lan tiên trận bị phá. với thực lực của phe Trấn Đông Hầu liên thủ với Thiên Ma Môn ta thì Tiên Đạo Tòng không thê cầm cự quá ba ngày.
Sắc mặt của Tẩn Hoàng rất khó coi. lạnh lùng nói:
- Sẽ có một Ngày. quả nhân chắc chắn tiêu diệt Thiên Ma Môn ngươi, còn có Trấn Đông Hâu nữa! Đông Thắng Đại Lục này. thuận ta thi sống, nghịch ta phải chết!
Tẩn Hoàng không cam lòng, tiếng gầm gừ truyền khắp toàn trường, khiến người ta sợ hãi
Thiên Ma Môn chủ dù đang có bộ dáng khinh thường nhung trong lòng có chút chột dạ. Hắn là người hiêu rõ vũ lực của Tân Hoàng. Nếu là bản tôn với Cửu Long Tỷ trong tay tới thì dù hắn và Trấn Đông Hầu liên thủ, thậm chí có thêm năm đại Vương hầu cũng chua chắc là đổi thủ của hắn. Thậm chí tất cả cường giả nơi này lao lên cũng chưa nói được điêu gì.
- Dường nhưđă vô lực xoay chuyển thiên địa rồi!
Lấy thực lực bản thản đối kháng với ba đại Vương hầu. Thiên Thu Vô Ngán giờ phút này cũng dừng chiến, thì thào lẩm bẩm:
- Kiềm chế ba gã cường giả Thần Hư đã là cực hạn của ta! Hiện giờ ta còn chua đạt tới cảnh giới Tam Linh Hợp Nhất!
- Tuy nhiên, còn có một người, hắn chua chắc đã không thể?!
Thiên Thu VôNgân đột nhiên quay đẩu nhìn về phia tầngnúi thứchín.
- Thiên Thu Đế Sư, chúng ta thừa nhận ngươi rất lọi hại, rất bội phục ngươi. Nhưng hiện tại cũng thôi rồi, không còn hy vọng nữa đâu. dựa vào ai nữa?!
Kim Bẳng Hầu có chút cười cười nói.
- ổ? Ngươi đang nhìn về tên tiểu tử ỡ tầng núi thứ tám kia sao?!
Một tên Vương hầu khác hơi kinh ngạc, giễu cợt nói:
- Hắn chi mói tiếp cận tới cành giới Thản Hư mà thôi, dưới ưu thế hoàn toàn áp đảo này, hắn có thể làm được gì chứ?!
- Cái này cũng chưa chắc!
Hóa thản Phật môn của Thiên Thu Vô Ngân thán săc bình thản, phảng phât như băng trực giác nói.
Mà giờ phút này, ờ tầng núi thứ chín.
Thấy trận kỳ màu vàng đổ xuống, sắc mặt Dương Phàm âm trầm, chế trụ cổ họng của Mặc Trường lão. Hấp huyết long tiên của hắn vù một cái, đã quấn lấy cà hắn và thi thê con hắc quy to lớn kia.
Tứ chi của Mặc Trưởng lão chết lặng, một thản tinh khí huyết phút chốc đã bị hút ra vài phẩn.
Dưới Thiên Nhãn Mô Thức, khả năng hấp thu lực lượng máu huyết của Hấp Huyết Long Tiên khôngbiết được tăng phúc lên bao nhiêu!
- Cứu ta...
Mặc Trưởng lão phát ra âm thanh kêu cứu vô lực.
Nhưng mà ớ thòi khắc này. đám người Phượng Thanh Hầu lại không chú ý tới hắn, chi huy trăm vạn đại quân công kích Thiên Lan tiên trận.
- Tên tội nhân ngươi...
Tam Kiếm Trượng lão nghiến răng nghiến lợi. mang theo một mảnh kiếm quang đám thẳng vào thân thể hắn.
- Ha ha ha... Hòm nay chính là Ngày Tiên Đạo Tòng bị húy diệt!
Tiếng cười điên cuồng của Trấn Đông Hầu truyền khắp phạm vi vạn dặm.
Hưu
Thịch—~
Dưới hào quang rực rỡ. mãrứi liệt, Thiên Lan tiên trận không ngừng lắc lư. ảm đạm vô quang, tùy thời đều có thê vỡ tan.
- Xong rồi...
Mấy vị Trường lão và vô số đệ từ Tiên Đạo Tông thấp thòm lo âu. Khuôn mặt bọn họ tràn đẩv tuyệt vọng, sợ hãi, thậm chí là bi thống.
- Đại ca. nhản cơ hội này huynh mau chạy trốn, không cần xen vào ta...
Khuôn mặt Dương Tuệ Tâm tái nhợt, đôi mắt toát lẻn sự bất đắc dĩ và đau xót...
Dưới tinh huống này. nàng cũng không bận tâm tới sinh mệnh của chính mình, mà đẩu tiên là để Dương Phàm chạy trốn.
Bởi vì tìm cảm thám hậu của nàng dành cho Tiên Đạo Tòng, nàng cũng không cho phép mình lâm trận bỏ chạy.
- Ta sẽ không để các ngươi đắc ý...
Trong mắt Dương Phàm phụt lên lệ quang, thậm chí lóe lên màu máu. Khi tất cả đệ tử Tiên Đạo Tông lâm vào tuyệt vọng, hắn chậm rãi nâng Đoạn Kiểm lên.
-Đại ca...
Đòi mắt Dương Tuệ Tâm tràn ra hai giọt lệ, hai mắt đó bừng, nắm lấy cánh tay Dương Phàm, cầu xin nói:
- Đại ca không cẩn liều mạng!
- Yên tâm đi. ta còn có tới năm thành nắm chắc chuyểnbại thành thắng!
Dương Phàm cẩm Đoạn Kiểm trong tay, bình tình nói.
Giờ khắc này. khi mà vô số tu sĩ tuyệt vọng, thản hinh hắn có vẻ cao ngất, trong toàn bộ tầng thứ chín này như hạc giữa bầv gà.
- Nắm chắc năm thành?
Những tu sĩ xung quanh nghe thế thì tâm thẩn chấn động, ánh mắt đểu chuyển về phia
^ , . ,ÃVv
- Năm thảnh?
\ \
\ \
- Chuyển bại thảnh thắng? Nắm chắc năm thành?
Không phải bới vì cơ hội này quá nhỏ mà là quá lớn, khiến cho người ta vui mừng như điên.
Giờ phút này, ớ cục diện như thế này. chi cẩn có cơ hội một phần mười đã khiến người ta khôi phục lại chiến ý.
- Dương Dược sư...
Lam Ngọc tiên tử hai mắt đỏ lên. Nàng đột nhiên cảm giác được từ trên người Dương Phàm có một cỗ khí tức không chết không dừng!
Đây là một loại ý cảnh siêu thoát gỏng cùm sinh tử. đặt bản thán mình vào tuyệt địa tử vong.
- Nắm chắc năm thành?
Đòi mắt Bạch Vũ lão tiên đứng ở giữa trời cao sáng bừng lên. ánh mắt lộ ra một tia kinh
hi:
- Hắn... hắn thực sự có thể làm được sao?!
Chẳng những hắn chú ý tới Dương Phàm còn có Trần Đông Hầu và Thiên Thu Vô Ngân.
Thiên Thu Vô Ngân tin tưởng Dương Phàm nhất định có cơ sớ.
Mà Trấn Đông Hầu lại nhớ tới lời nói của Bạch Vũ lão tiên lúc nãy. Dương Phàm chính là "quý nhân" có thê cứu được đại kiếp nạn của Tiên Đạo Tòng lân này do hắn suy tính ra!
Khi Dương Phàm chậm rãi nẩng Vô Song Đoạn Kiếm lên. thẩn sắc của Trấn Đông Hầu trớ nên chấn kinh
- Một kiếm tiếp theo của hắn dường như không tính sống nữa.
- Ý cành thật độc đáo...
Tâm thần Thiên Thu Vô Ngân khẽ nin lên:
- Trên người hắn đã bao phủ đầy kiếm ý, đặt bản thán mình vào tuyệt cảnh không có đường lui, thậm chí cả sinh mệnh. Một khi kiếm này chém ra, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Ba đại Vương hẩu đang giẳng co với hắn đểu lộ ra thẩn tình kinh ngạc.
- Ngươi là nói. sau khi hắn chém rạ một kiếm này thì chắc chắn phải chết sao?!
Một gã Vương hầu trong đó chấn động.
- Ý cảnh kiếm đạo này là như thế. Nhưng vật cực tất phản. Hơn nữa, ỡ bất cứ tuyệt cảnh nào đều có một đường sinh cơ. một kiếm này cũng thế!
Thiên Thu Vô Ngân nói tới đây. trong mắt cùng hiện lẻn một tia nghi hoặc.
Một kiếm sắp ra, ngay cả thân là đại tông sư như hắn đểu không thể nhất thời khám phá
- Một kiếp này có uy lực như thế nào...
Kim Bẳng Hầu rùng mình một cái.
Kinh nghiệm nói cho hắn biết, bí thuật càng mạnh thi cái giá phái trá cũng càng lớn. Mà bí kỹ trả giá bẳng cả sinh mệnh lại cường đại như thế nào!?
- Uy lực? Ta không thể đánh giá. nhung chắc chắn là rất mạnh... rất mạnh...
Thiên Thu Vô Ngân vô cùng ngưng trọng nói.
Ba đại Vương hầu ràng mình một cái.
Mà lúc này. ớ tầng núi thứ chín.
Khí tức chí tử trên người Dương Phàm chậm rãi khoách tán ra. Những nơi nó tràn tới đểu lâm vào một mánh tĩnh mịch.
Phạm vi trăm dặm... ngàn dặm... năm ngàn dặm...
- Đại ca...
Dương Tuệ Tâm nắm chặt hai tay, ánh mắt đỏ bừng, tràn đẩy nước mắt. xấu hổ mà bất
lực.
Khi Dương Phàm giơ Vô Song Đoạn Kiếm lên. loại ý cành này trực tiếp xâm nhập nhân tâm!
Tất cả mọi người có thể hiểu được, sinh mệnh của hắn đã được quán chú vào một kiếm này.
- Vô Song, chúng ta có thể hỗi tướng lại một kiểm kia, càng không thể đánh giá được, tiép theo là sống hay chết.
Dương Phàm hít sâu một hơi. vận chuyển tinh khí thẩn toàn thân.
Sinh Mệnh Lục Chủng, Hồn Căn, thẩn lực Hoán Thiên Nha...
Tất cả lực lượng hắn có. gồm cả sinh cơ đều không giữ lại, hoàn toàn rót vào thân kiếm.
- Xem ra ngươi cũng chua hoàn toàn lĩnh ngộ một kiếm này.
Thanh âm Vô Song vang lên:
- Hiện tại chúng ta ít nhất còn có bảv thành sinh cơ. quá lớn! Còn một khoảng cách nữa mới chân chính đụng vào tuyệt cảnh!
- Một kiếm này. ta vì hứa hẹn. hơn nữa chính là vì thân nhân ta!
- Còn xa xa không đủ! Bởi vì ngươi còn có quá nhiều đường lùi.
Vô Song lãnh đạm nói:
- Đợi lát nữa!
Răng rắc
. " _ a vồế- ;
Rôt cục, trong oanh kích rực rỡ mạnh mẽ kia. Thiên Lan tiên trận trờ nên tung tóe.
- Bao vâv Tiên Đạo Tông, giết lên. Một người cũng không lưu...
Phượng Thanh Hầu liên tiếp ra lệnh. Điều nàng quan tâm nhất chinh là toàn cục đại thế. Thiên Lan tiên trận bị phá, trăm vạn đại quân giết lên.
Ầm
Trái tim Dương Phàm đập nhanh hơn, cảm giác tử vong đã tới rất gần người. Sự an nguy của thân nhân cũng ngày càng không được bảo đảm.
- Còn chưa đủ...
Thanh âm Vô Song truyền tới:
- Năm đó, ngươi gặp phải Tam u lão ma đã hoàn toàn mất đi đường lui.
- Mau ngăn cản hắn, người này khôngbiết đang thi triển một bí thuật gì đó!
Phượng Thanh Hầu phái ra bốn gã Hóa Thẩn đại tu sĩ và mấy trăm tu sĩ Hóa Thẩn Kỳ giết vể phía Dương Phàm.
Pháp thuật đẩy trời lập tức phủ xuống.
Lúc này, tất cả lực lượng của Dương Phàm đểu đã quán chú vào thân kiếm, không hề có thủ đoạn phòng ngự nào, không còn sinh cơ.
Chờ đợi hắn chi là cái chết!
Mà đúng lúc này, toàn bộ tinh khí thần và sinh cơ của Dương Phàm đều biến mất khòi nhục thể.
Một khắc khi thân thể hắn chết đi, đôi mắt thảm thúv của Dương Phàm cũng sáng ngời lên. chi còn một thanh kiếm hư vô, một thanh đoạn kiếm.
Cùng lúc đó. trên thản Vô Song Đoạn Kiếm một cỗ khí tức tối cao buông xuống.
Ông
Đột nhiên, toàn bộ khu vực này. tất cả pháp bảo phát ra kiếm khí đểu trờ nên nin rẩy không thôi, Ngay cà những kiếm khí đang phát ra cũng không là ngoại lệ.
Thương
Vô số kiếm khí thoát ly khỏi sự khống chế của chủ nhân, không ngừng run rẩy. đểu nghiêng mình vê phía tâng núi thứ chín, nhưđang quỳ bái.
- Có chuyện gì xảy ra?!
Tất cả tu sĩ nơi này đều chấn động, kiếm khí của mình không ngừng bắn ra, cắm hết xuống đất. quỳ bái tầng núi thứ bày.
Vạn kiếm triều bái!
Nhất thời, chiến tranh đầy màu sắc rực rỡ này đột nhiên đinh chi.
Mọi người không tự chủ được đểu nhin về nơi vạn kiếm triều bái.
- Người đầu tiên... đáng chết là ai?
Khi tất cả lực lượng, sinh cơ rót vào Đoạn Kiếm, khi vạn kiếm triều bái, trong đẩu Dương Phàm đột nhiên hiện lên ý nghĩ này.
Thương
ở tầng núi thứ chín. Tam Kiếm Trướng lão đang đứng cạnh Dương Phàm tâm thẩn khẽ run lên. phát khác ba thanh phi kiếm sau lưng đã không chịu khống chế. thoát ly khói vỏ kiếm, hung hăng cắm xuống đất.
Ố
Ba khẩu phi kiếm cấp Thông linh pháp bảo cũng run rẩy. chuôi kiếm hướng về nam nhản đã từ vong bên cạnh.
Chẳng những kiếm của hắn như thế, hàng ngàn vạn tu sĩ phụ cận. phàm là pháp bảo có kiếm khí hoặc trong túi trừ vật có kiếm thì đểu gào thét lao ra.
Hưu-—
Phốc~-~
Chúng thoát ly khòi sự khổng chế của chủ nhản, hoặc là cắm xuống đất cúi đầu hoặc là nghiêng thán giữa không trung.
Tất cả pháp bảo có kiếm khí liên tục vang lẻn những tiếng chiến minh, đểu nghiêng đẩu về một vị trí
- Có chuyện gì xảy ra?!
Mấy thanh phi kiểm trong giới chi của Lam Ngọc tiên tử đểu bay hết ra, run rẩy chiến minh, quỳ bái về phia Dương Phàm.
Quá thực mà nói là cúi bái đổi với thanh đoạn kiếm trong tay Dương Phàm.
Thương'~~~
Hưu-—
Chi một thời gian ngắn, toàn bộ ngọn núi đã cắm đầy kiếm, giữa không trung cũng có vô số phi kiếm lơ lửng.
Vô sổ tiếng kiếm minh và sự run rẩy tràn ngập cả ngọn núi.
Thử nghĩ ớ Tu Tiên Giớii, những pháp bào hình kiếm vốn là lọa vũ khí công kích thòng dụng nhất, người tu tiên nào mà chăng có một vài kiện.
Giờ phút này. rậm rạp phi kiếm hoặc đang lơ lửng, hoặc cắm xuống mắt đất. tràn đẩy mọi ngóc ngách ngọn núi.
Lúc này, tầng núi thứ chín vốn nhỏ bé, đã không thể duy trì được lâu.
• \
Còn tầng núi thứ tám, thứ bảy... toàn bộ Lăng Đính Tiên Phong... thậm chi trăm vạn người tu tiên đang chen đầy người.
Dưới mặt đất. trên không trung...
Vô số kiếm trôi nổi, mất đi khống chế. nhất tể chiến minh, run rẩy.
Triều bái.
Vạn kiếm triều bái.
Hàng trăm vạn thanh kiếm đểu thẩn phục một thanh!
- Thanh thế này quá thực... Hắn sử dụng bí thuật kiếm đạo đáng sợ gì?
Tam Kiếm Trưởng lão hoảng sợ. Thán là kiếm đạo cao thủ. tâm thẩn hắn cũng đồng thòi run rẩy. mơ hỗ sinh ra vài phần cúng bái. trong lòng lại vô cùng cảm thấy kỳ quái.
- Vạn kiếm triều bái? Điểu này sao có thể?
Trấn Đông Hầu chấn động, nhin vô số phi kiếm rậm rạp như rùng khắp bầu trời và đại điẹt, kinh hãi vô cùng!
-... Tronghoàng tộc có ghi lại cảnh tượng liên quan "vạn kiếm triều bái". Thật lâu trước đây từng xuất hiện một lân. Nhung lân ấy, nguyẻn nhân gâv ra hiện tượng này cũng chính là khi Thượng giới Tiên khí - Thất Tinh Trấn Ma Kiếm, cứu vớt thương sinh nhất giớii!
Vẻ mặt Tẳn Hoàng lẩn đẩu tiên lộ ra động dung...
Chi có Thượng giớii Tiên khí mới có thể dẫn phát dấu hiệu như thế?
Trấn Đông Hầu và đám Vương hầu cũng từng đọc được bí tân liên quan tới chuyện này trong cổ tích.
Nhưng nếu giờ phút này bọn họ biết được biểu hiện của Thượng giới Tiên khí ớ Thiên Cầm Nội Hải chỉ sợ cũng càng thêm khiếp sợ.
Vỡ*
Thiên Cẩm Nội Hải, ớ nơi thâm hải.
Dưới tầng tầng sóng biển, một thanh thẩn kiếm đài tới ngàn trượng lúc này cũng vang lên tiếng chiến minh ông ông.
Trên mình chuôi thẩn kiếm này có bảv chỗ lõm. Phía dưới là một quầng sáng bao phủ phạm vi vạn dặm.
Đây chính là Thượng giới Tiên khí - Thất Tinh Trấn Ma Kiếm.
Thượng giới Tiên khí là loại tiên khí thuộc loại kiếm. Giờ khắc này nó cũng ẩn ẩn cảm thấy run sợ, hướng về Đại Tần xa xôi cúi đầu.
Cảnh tượng vạn kiếm triều bái lấy Dương Phàm làm trung tâm. ảnh hưởng tới toàn bộ Tiên Loan Cửu Phong. Trăm vạn sông núi, càng xa càng suy yếu.
Nhưng là, những thanh kiếm đạt tới một cấp độ. phẩm chất nào đó như Thanh Long Kiếm, Thượng giớii Tiên khí.... dù ớ xa nhưthế nào đều sinh ra cảm ứng. cúi đầu triều bái.
- Người này muốn thi triển một bí thuật đáng sợ kinh thiên... Mau ngăn hắn lại!
Thản đang ở trên tròi cao. Trấn Đông Hầu kinh hãi hô lớn. Ý niệm của hắn cũng khống chế hóa linh cổ long lao về phía mặt đất.
Nhưng giờ phút này, Dương Phàm còn cách hắn khá xa, muốn tới cũng không thể nháy
Tiên Hông Lộ Khoái Xan Điểm
mắt được.
Đồng thòỊ từ sâu trong đáv lòng hắn sinh ra một cỗ sợ hãi vô hình, vô cùng do dự.
Hưu
Đúng lúc này. Phượng Thanh Hầu chi huy mấy trăm cường giả; bao gồm vài vị Hóa Thản đại tu sĩ. trên trăm tên cường giả Thông Huyên lao vê phía tâng núi thứ chín. Hào quang pháp thuật chói sáng cả một vùng trời.
Ầm
Ban thân Phượng Thanh Hầu lại vận chuyển Thần Hư lực. Một hư ánh khối cự Thạch cao tới mấy trăm trượng từ trên bâu trời giáng xuống, ý đồ chặt đứt bí thuật của Dương Phàm.
Nhưng hết thảy đã chậm.
Khi Dương Phàm đi vào tử địa. khi một thán tinh, khi thẩn và tất cả sinh cơ của hắn rót vào Đoạn Kiếm thì bọn họ đã không còn cơ hội nữa.
- Ké phải giết đẩu tiên, chính là ngươi...
Một thanh âm vô hình, với phương thức của ý chí kiếm đạo, truyền khắp toàn bộ chiến trường.
Bói vì lúc này, thân thể Dương Phàm đã chết, không còn một chút năng lực nào nữa.
Khi Đoạn Kiếm được Dương Phàm nâng lên tới đinh đẩu. lực lượng tinh thẩn của hắn đã siêu việt gông cùm xiẻng xích sinh tử. lấy toàn bộ sinh cơ lực lượng làm ngòi nô. rót hết vào Vô Song Đoạn Kiếm.
Trong phút chốc, sinh cơ Dương Phàm tiêu vong, da dé khô cạn, thân thể đã chết.
Mà Ngay khi thân thể hắn chết đi. Đoạn Kiếm chém ra. Một kiếm ẩn chứa áo nghĩa Vô Song siêu việt thiên cổ, lấy tính mạng ra làm giá phải trả.
Một cỗ ý chí chí cường chí tử tràn ngập thiên địa, tương giao vói kiểm khi triều bái đầy trời kia.
'Cv*
Bá !
Tất cả hào quang trong thiên địa nhu biến mất. chi còn lại một đạo kiếm quang kinh thiên mang theo kiếm đạo ý chí vô cùng tận!
Một tiếng kiếm minh kinh thiên vang lên, xông thẳng lên trời cao.
Vực sâu màu máu vừa lan tràn trong hư không chợt vang lẻn một tiêng phôc, bị đâm xuyên qua.
Kiếm quang kinh thiên vô cùng chói mắt kia giống như mớ ra hư không, lại siêu thoát giới hạn của hư không.
Tất cả màu sắc đều trở nên ám đạm.
Không gian lúc này chi còn lại hai màu đen trắng, thời gian cũng như đọng lại.
Ảm
Ằm ẩm ẩm
Khi vạn kiếm triều bái. kiếm quang kinh thiên cắt qua hu không, tẩt cả mọi người ngừng thớ. có thê nghe được vô số tiếng tim đập.
Trăm vạn người tu tiên, dù là những Vương hầu cao cao tại thượng, Hóa Thần đại tu sĩ hay là những tu sĩ bậc cao binh thường lúc này đểu im lặng, ngừng mọi động tác lại.
Trong thế giới tĩnh mịch này, đạo kiếm quang kinh thiên kia hóa thành tia chóp tử vong, lao thăng về một người ớ ngoài ngàn dặm... Phượng Thanh Hâu!
Sắc mặt Phượng Thanh Hầu trắng bệch, bị áp bách tới độ không thể hít thớ. thản thể mềm mại khẽ run lên. đến ý chí để phản kháng cũng không có.
Dù còn xa tới ngàn dặm nhung trong cảm quan Phượng Thanh Hầu. Dương Phàm như đang đứng bên cạnh nàng, vung kiếm đảm tới, dù muốn tránh cũng không thê.
Ngay sau đó. trong mắt nàng lóe lên sự sợ hãi và tuỵệt vọng vô tận. Kiếm đạo ý chí vô thượng mang theo khí tức chí tử đã xông thăng vào linh hôn nàng.
Phổc—~
Máu tuơi phun ra.
Thản thể mềm mại của Phượng Thanh Hầu cứng đờ, khuôn mặt không còn chút máu.
Chi thấy một nửa thanh kiếm đã xuyên qua tâm nàng, lộ ra ớ sau lung.
vết máu đó tươi từ trên thân Vô Song Đoạn Kiếm nhỏ xuống.
Rõ ràng cách nhau tới ngàn dặm nhưng một kiếm kia cũng không nhìn không gian, thời gian, trực tiếp đâm xuyên qua thân thê nàng!
Mà lúc này, Dương Phàm vẫn còn đứng trẽn Lăng Đính Tiên Phong, trong tay vẫn cẩm nửa thanh đoạn kiếm, máu đang nhỏ tí tách từ thân kiếm.
Bùm~
• \
Thi thể Phượng Thanh Hầu từ trên cao rơi xuống, trên mặt còn hiện lên vè sợ hãi và tuyệt vọng tới cùng cực.
Trên thực tế, trước khi Đoạn Kiếm đảm vào thán thể nàng, kiếm đạo ý chí đáng sợ đã trực tiếp hũv diệt linh hồn của nàng!
Nói thì chậm nhung sự thật diễn ra quá nhanh. Dương Phàm chậm rãi nâng Vô Song Đoạn Kiếm lên. rót tất cả tinh khí thẩn và sinh cơ vào. cũng chi mất thòi gian nửa tức.
Một kiếm kia chém ra cũng chi là ớ nháy mắt. Thậm chí không tới một phẩn muời cái nháy mắt.
Khi mọi người còn đang hoàng hốt thì thi thể Phượng Thanh Hẩu đã từ giữa không trung ngã xuống.
Rất nhanh, cũng không có ai lao tới đỡ nàng, thậm chí ý niệm xuất thủ trong đầu cũng
không thể nổi lên được.
Ai có thể nghĩ tới. cách xa nhau tới vạn đặm. Vương hầu với lực lượng được xếp vào đinh cao bậc nhất Đại Tần đã bị một kiếm giây sát. không hề có chút lực trả đòn.
Bùm!
Khi thi thể Phượng Thanh Hầu ngã xuống đất, nhục thể Dương Phàm vốn mất hết sirih cơ và lực lượng cũng đồng thời ngã xuống.
Nhưng, sau khi thi triển một kiểm kinh thiên kia, hắn cũng đã bước tới một bước.
Một bước, chém chết một Vương hầu.
Đây cũng chính là vị Vương hầu đẩu tiên ngà xuống trên chiến trường.
-Đại ca...
Trước mặt Dương Tuệ Tâm tối sẩm lại, trực tiếp hôn mê. ngã xuống đất.
- Dương Truớng lão...
- Dương Dược sư...
Trên Lăng Đính Tiên Phong, đám người Lam Ngọc tiên tử và Tam Kiểm Trưởng lão đểu kinh hô. từ trong rung động khôi phục lại. Trong lòng bọn chúng có hổ thẹn, có cảm động, cũng có vô lực.
Mà trăm vạn tu sĩ phe Trấn Đông Hầu lúc này đều rung động tới cực điểm, sững sờ đứng tại chỗ.
Những nhản vật cường đại cấp Vương cũng nhanh chóng từ trong khiếp sợ khôi phục lại. không khói hít sâu một hoi lãnh khí.
Đám người Thiên Lâm Hầu. Kim Bẳng Hầu toàn thản ướt đẫm mỗ hôi.
Nếu mục tiêu một kiếm vừa rồi không phải là Phượng Thanh Hầu mà là mình thì... Bọn họ cũng không dám tướng tượng tới kết quá đó...
- Trong tử vong tuyệt cảnh, một kiếm siêu việt gông cùm xiềng xích sinh tử. lực công kích tăng lên gấp chục, gấp trăm lần. Đặc biệt là cỗ kiếm đạo ý chí đáng sợ kia nếu để ta ứng phó cũng không có chút sinh lộ nào!
Thiên Thu Vô Ngân kinh thán! Thẩn thái trong mắt hắn vút lên. chợt ánh mắt cũng nhải
lại:
- Tuy nhiên, một kiếm này giết chết địch nhân, hẳn còn có một đường sinh cơ...
, " r
Đông thời với đó, những cường giả đinh phong như phán thản Tân Hoàng. Thiên Ma Môn chủ. Trấn Đông Hầu đều lộ ra vẻ sợ hãi, suy nghĩ.
Một kiếm chí tử siêu việt cổ kim kia khiến nơi này không ai tự tin có thể ngăn cản. Ngay cà bậc tông sư như Thiên Thu Vô Ngân cũng tự biết không có lực hoàn thủ.
- Dương đạo hữu.. i
Bạch Vũ lão tiên lão lệ tuôn trừo, giờ phút này không khói bi thương.
Một kiếm vừa rồi được đánh đổi bẳng tính mạng. Đối tượng Dương Phàm lựa chọn chém giết chinh là Phượng Thanh Hẩu - tổng chi huy của trăm vạn đại quân phe Trấn Đông Hẩu!
Trong phút chốc, sĩ khí của trăm vạn đại quân Trấn Đông Hầu cũng hạ xuống cực điểm, lâm vào một mành hồn loạn.
Đồng thòỊ cảnh tượng vạn kiếm triều bái vẫn đang duy trì trên toàn bộ chiến trường.
-... Đánh đổi bẳng cả sinh mệnh, xá mệnh nhất kích, thật sự đáng kinh trọng!
Vé mặt Trấn Đỏng Hâu lộ ra nét kính nê. chợt lại nói:
- Nhưng hiện giờ Thiên Lan tiên trận đã bị phá, thắng bại đã phản.
- Toàn quân xuất kích!
Sau khi Thiên Lâm Hầu nghe thế. lập tức tiếp nhận quyền chi huy. thanh âm già nua lại truyền khắp toàn trường.
- Giết !
Mấy chục vạn quân phục hỗi tinh thần, hóa thành một dòng lũ giết lên Lăng Đính Tiên Phong.
Chi là sĩ khí của bọn họ đã không thể được như trước, càng không chú ý tới vô số thanh kiếm đang run rẩy vẫn đang tiếp rục triều bái.
- Cuối sinh là tử... Như vậy, điểm cuối của tử... chính là bắt đầu tân sinh!
Một thanh âm tràn ngập cảm khái vang lên.
- Vô Song, chúng ta dường như đã trải qua một lân luân hỗi sinh tử.
Thanh âm này lấy hình thức kiếm đạo ý chí truyền khắp toàn trướng.
- Cái gì?
Thoáng chốc, hàng vạn tu sĩ đang chuẩn bị tiép tục chém giết lại lâm vào tĩnh mịch vô thanh.
Chi thấy nam nhân tay cẩm đoạn kiếm lại chậm rãi từ trên mặt đất đứng lên. Khí tức trên người đã từ tử chuyển sinh.
• \
Càng đáng sợ chính là. lực lượng vốn quán chú hoàn toàn vào thanh đoạn kiếm không biết dùng phương thức gì đã phản hỗi lại cơ thê, cũng khôi phục tới trạng thái đinh trước khi chém giết Phượng Thanh Hầu.
Có thể nói là trạng thái toàn bộ đầy đủ!
- Điểu này sao có thể?
Tất cả mọi người đều sợ tới ngây người.
Rung động!
- Nhu vậy... Người đáng chết tiếp theo là ai?
Dương Phàm từ từ nâng Đoạn Kiểm lên. ánh mắt quét nhin toàn trường.
Khi Dương Phàm quán chú hoàn toàn sinh mệnh và lực lượng tinh thẩn cả đời vào Đoạn Kiếm thì ở một trình độ nào đó mà nói, hắn đã chết, chi tôn tại một kích kinh thiên vói kiếm đạo ý chí vô thượng kia.
Chi khi đặt bản thân mình vào tuyệt địa tử vong, không còn bất cứ đường lui nào nữa mới có thê chém ra một "Chí tử nhất kiếm" siêu việt thiên cô.
Kiểm ý vô thượng, siêu việt gông cùm xiềng xích sinh tử này nhất thiết phải giết chết địch nhản! Chi có như vậy thì bản thân mình mới có một đường sinh cơ.
Ngược lại. nếu không thể một kiếm giết địch, hoặc không thể hoàn toàn tiêu diệt đối phương, mặc dù chi là linh hôn phản thân chạy thoát thì người tử vong lại chính là mình.
Đây chính là chỗ tàn nhẫn nhất của chiêu này. cũng cực đoan, bá đạo tới cực điểm.
Nhưng chi có loại cực đoan này mới có thể chém ra một chiêu với lực công kích được tăng lên gấp trăm, gấp ngàn lân thực lực bán thân, chi một kiếm sát địch, không có bất cứ một đường sổng nào.
Khi hoàn toàn tập trung vào mục tiêu, phát ra một kiếm. Dương Phàm cảm giác mình đã lâm vào vực sâu tử vong, trước mắt là một mành tối đen.
Nhưng với sự dung hợp với Vô Song áo nghĩa, hắn đã siêu việt ràngbuộc sống chết.
Giờ khắc này. tuy 1'ẳng hắn đã chết, Ngay cả ý thức cũng dung nhập vào kiếm đạo. chua tiến vào luân hỗi thiên địa.
Loại trạng thái tử vong tối đen, gần như mất đi ý thức trạng thái này giẳng có chi trong một cái chớp mắt. cũng như đã trải qua hàng trăm năm.
Rốt cục. Dương Phàm gặp được quang minh, lực lượng sinh lại cuồn cuồn. Lực lượng vốn hắn đã đây hết ra ngoài cũng theo hình thức từ tử tới sinh này phán hôi lại trong cơ thê hắn.
Đây cũng giống như khi Dương Phàm chua thương, tu vi bản thản có thể tăng lên. khôi phục nguyên khí.
Khi Dương Phàm một lần nữa "sống"lạỊ chẳng những khôi phục sinh cơ mà lực lượng cũng đã khôi phục lại trạng thái đinh.
Loại thể nghiệm từ sinh tới từ, rồi lại từ tử chuyển sinh là rất kỳ lạ, khiến Dương Phàm khi sống lại phải thốt lên câu đầu tiên là:
- Cuối sinh là tử... Như vậy thì cuối tử... chính là nơi sinh bắt đầu!
Hơn nữa, loại thê nghiệm này hăn cùng đã từng trải qua một lân. Đó chính là khi hăn chém giết Tam u lão ma.
Lúc ấy. sau khi Dương Phàm chém chết Tam u lão ma. tẩt cả sinh cơ và lực lượng của hắn cùng lân nữa khỏi phục lại đinh.
Tuy nhiên lẩn này, thể nghiệm của Dương Phàm càng thêm rõ ràng, càng sâu sắc. Điều này thậm chí khiến cảnh giới tinh thẩn của hắn trong thời gian ngắn lại gia tăng một khoáng lớn.
- Cứ như thế... Ta vốn cẩn một hai trăm năm nữa mới có thể tấn chức Hoán Nha trung kỳ. nhung giờ chi còn cẩn mấy chục năm đã đủ rồi!
Sau khi kết luận như vậy, Dương Phàm cũng không có chút nào ba động. Hắn vẫn ớ trong cảnh giới siêu việt sinh tử xiểng xích kia. tất cả hi nộ ái ố trên thế gian đẩu vô cùng nhỏ bé.
Trong vô hình, hắn giống nhu đã chạm tái cửa ải khó khăn phải đối mặt sau Chứng Quả Kỳ của việc thôi diễn Tiên Hồng Quyá.
Khi hắn đang chìm đắm trong cảnh giới áo nghĩa thì cùng chẫm rãi đứng lên. Tràng thượng tĩnh mịch vô thanh, nang động tới cực điêm.
Chiến trường tu tiên tráng lệ cũng lặng ngắt như tờ.
Cánh tượng vạn kiếm triều bái đồ sộ cũng chua chấm dứt, trong hu không cũng truyền tới dao động nin rẩy của vô số kiếm khí.
Một bước chém giết Phượng Thanh Hầu. Kiếm đạo công kích đáng sợ kia đã hoàn toàn khuất phục mọi người.
Nhưng sau đó trạng thái lại hoàn toàn khôi phục khiển tất cả cũng ngây như phồng, cảm thấy vô cùng khó tin.
- Điều này sao có thể?! Hắn rõ ràng đã lấy tinh mạng ra trá giá. bủng nổ tất cả lực lượng, ngay cả tinh thẩn cũng không còn tồn tại thì làm sao có thể sống lại...
Thiên Lâm Hầu tiếp quán quyển chi huy đại quân lúc này cũng cứng ngắc, nói năng cũng trờ nên lộn xộn. thân thê đột nhiên lạnh lẽo.
- Một kiếm kia không giống như bí thuật vứt bỏ tính mạng để tăng phúc thực lực. Hắn chăng những sống lại mà còn có thê khôi phục lại trạng thái đinh trước khi xuất kiếm, thậm chí cảnh giới linh hồn càng thêm đáng sợ.
Đồng tử Thiên Ma Môn chủ nhíu lại, vẻ kinh dị trên mặt cũng chua hỗi phục lại.
Hắn cách Dương Phàm rất xa, tới tận bổn năm ngàn dặm, có chút cảm giác an toàn, nhung đám người Thiên Lâm Hâu và Kim Băng Hâu thi đang sờn tóc gáy, sau lung phát lạnh.
• \
- Thì ra là thế. đây chính là cảnh giới Tiên Hồng Quyết dung hợp với kiếm đạo ý chí đáng sợ trong Đoạn Kiêm.v\/
Chi CÓ Thiên Thu Vô Ngân hiểu ra vài phần! Bởi vi hắn vẫn hiểu biết đôi phẩn về cơ sỡ của Tiên Hồng Quyết.
Nếu nhường Vô Song tự mình sử dụng nhất chiêu, sau khi giết chết đối thủ cũng chi có thê bảo mệnh, nếu giết không được thì cũng tuyệt mệnh. Tuyệt đổi không thê xuất hiện hiện tượng khôi phục lại trạng thái đinh sau khi xuất kiếm.
Nếu không, sau khi hắn giết chết Hoàng Võ Hầu cũng sẽ không đối mặt với nguy hiểm như thế!
Nhưng áo nghĩa sinh mệnh to lớn của Tiên Hồng Quyết dung hợp vào kiếm này thì lại sinh ra trạng thái viên mãn khiến người ta kinh hãi.
Nói cách khác, chi cần một chiêu của hắn giết chết đối thủ. hắn chẳng những có thể sống lại mà còn có thê khôi phục lại trạng thái trước khi xuất kiếm.
Đương nhiên, nếu không có Đoạn Kiếm thì Dương Phàm cũng không thể sử dụng một chiêu này.
Hai thứ này. thiếu đi một cũng không thể trờ nên hoàn mỹ như vậy được!
Cũng khó trách Vu Tôn lúc trước sợ hãi như thế, thậm chí còn đưa ra lời tiên đoán rằng nểu Dương Phàm và Vô Song chân chính giao hội, cả Đại Tẩn không có lực lượng nào có thể kháng cự. thậm chí vô địch nhất giới, áp đảo hết thảy lực lượng, Ngay cả Vu Tòn hắn cũng sẽ gặp phải nguy hiểm trí mạng!
- Tại sao có thể nhưthế?
Sắc mặt Trấn Đông Hầu cứng ngắc, trong mắt thoáng hiện lẻn một tia kinh hoảng, trong lòng vô cùng bất an.
Sau khi Dương Phàm giết chết Phượng Thanh Hầu, còn có thể sổng lại mà không dùng được một kiếm kia nữa thì liền thôi, không ánh hưởng đại cục.
Nhưng dưới tình huống này. Dương Phàm sau khi dùng một kiếm giết chết đối thủ. hắn còn có thể khôi phục lại trạng thái trước khi xuất kiếm.
Nói cách khác, nếu không có ai ngăn càn được một kiếm này. Dương Phàm có thể chém giết tất cả cường giả nơi này.
Điểu này quá thật đáng sợ.
Tuy nhiên, đây chính là dự đoán tiêu cực nhất mà thôi. Hiện tại hắn lộ ra vé do dự.
Ngược lại. Bạch Vũ lão tiên lại lộ ra vẻ mừng rỡ. Xem ra điều hắn hy sinh trăm năm thọ nguyên đê bói toán ra cùng không sai.
Lúc trước hắn còn có chút nghi hoặc. Một tên tiểu tu sĩ Hóa Thần Kỳ. dù có được Chí B ào Long Khi cũng không đủ để ngăn cản đại kiếp nạn lẩn này của Tiên Đạo Tông.
Trên tầng núi thứ chín, ánh mắt Tam Kiếm Trưởng lão cũng vô cùng kinh hãi, thêm vào đó là sự hưng phấn và kích động.
Hắn cũng là cao thủ kiếm đạo. Một kiếm vừa rồỊ hắn đứng cạnh Dương Phàm nên nhìn thấy rõ ràng nhất.
Một kiếm kia khiến hắn cám thấy kinh diễm, vô cùng bội phục, đồng thời cũng mang tới một chút sớ ngộ.
- Một kiếm vừa rồi thật đáng sợ, dù quan sát rất gần nhưng ta cũngc hri thăm dò được đôi chút da lỏng của kiêm đạo áo nghĩa ân chứa bên trong.
Tam Kiếm Trướng lão nhiệt huyết sôi trừo! Đặc biệt là khi Dương Phàm khôi phục lại trạng thái đinh, lẩn nữa nâng Đoạn Kiếm lên.
Bời vì điểu này có nghĩa là một kiếm kinh thiên siêu việt thiên cổ kia sẽ lẩn nữa được xuất ra.
- Như thế... người đáng chết tiếp theo... là ai?
Dương Phàm từ trong lĩnh ngộ phục hỗi lại, ánh mắt đảo qua toàn trường.
Bời vì hắn đã bước vào ý cảnh của chí tử kiếm đạo, không cần điều kiện ngoại giới cũng có thể tiếp tục phát ra chiêu kiếm này. Nếu có thể hoàn toàn ngộ thông áo nghía của một kiếm này, hắn hoàn toàn có thê tùy thời, tùy chỗ sử dụng, thậm chí không cần mượn dùng Đoạn Kiếm.
Ké có thể lọt vào mắt hắn đều là những nhân vật cấp Vương hầu phe Trấn Đông Hầu.
Thiên Lâm Hầu... Kim Bằng Hầu... Trấn Đông Hầu... Thiên Ma Môn chủ...
Tính lên thì có tới sáu đại cường giả cấp Vương hầu.
Mà những người này. bị ánh mắt Dương Phàm quét qua thì đểu cảm nhận được một cỗ nguy cơ tử vong vô hình.
Đặc biệt là bổn đại Vương hầu như Thiên Lâm Hầu. Khi bọn chúng bị Dương Phàm quét qua thì có cám giác như không hề có sinh lộ nào nữa.
Ngay cả Trán Đông Hầu. có được Chí Bảo Long Khí cũng chi cảm thấy bản thản mình chi nắm chắc ba thành là giữ được một mạng nếu bị kiếm này đảm xuống. Xác suất thậm chí còn thấp hơn.
Mà Thiên Ma Môn chủ nhận ra bản thán mình đã đặt một chân vào tử vong, một chân còn tại thế giới này. Tỳ lệ sổng sót của hắn cũng chi có năm trên năm mà thôi.
Hắn chua bao giờ nghĩ rẳng ớ Đại Tẩn này. ngoại trừ Tẩn Hoàng và Yêu Long Hoàng ra còn có người nào có thê uy hiếp tới sinh mạng của mình.
Dù là đám người Tẩn Hoàng thì cũng không có khá năng một kiếm giây sát hắn.
Thịch
Thịch thịch ~-~
Trái tim những Vương hầu kia đểu đập thinh thịch...
Đám người Thiên Lâm Hầu trên trán toát đẩy mỗ hôi. đểu lâm vào tuyệt cảnh tử vong.
Khuôn mặt Trấn Đông Hầu lộ ra vẻ không cam lòng. Hắn tự nghĩ giờ phút này cách xa Dương Phàm tới mấy ngàn dặm, còn có cơ hội chạy trốn.
Hổng
Một tiểng long khiếu chấn thiên từ trên người cổ long hóa linh thân phát ra. theo đó là một cỗ tinh thẩn longuy đáng sợ.
Ánh mắt Dương Phàm nhíu lại. Hắn chi thấy một con chân long thượng cổ hai màu xanh tím dài tới bốn năm mươi trượng đang đánh về phía hắn.
Long khí lẫm lẫm và tinh thẩn uy lực hùng hậu khiến thản thể hắn phái nin sợ.
Theo lý trí phản tích thi Dương Phàm cũng biết minh không phải là đổi thủ của chân long thương cổ, dù chi là cổ long hóa linh thân.
Đây rõ ràng là phép thử của Tlẩn Đông Hầu. Hắn muốn xác định. Dương Phàm có thật có khá năng phát động ra bí kỹ đáng sợ kia hay chi là đê hù dọa người khác?!
- Muốn chết!
Trong khoảnh khắc, Dương Phàm liền tập trung vào chân long thượng cổ kia, bước ra một bước. Đoạn Kiêm như tia chớp chém ra.
Phốc~-~
Thản mình của chân long thượng cổ cứng đờ, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi và tuyệt vọng.
Kiếm đạo ý chí chí tử vô thượng tràn ngập linh hồn nó.
Cổ long hóa thản được hình thành từ long hồn đã bị tàn phá.
Khi Dương Phàm chém ra một kiếm kia. kiếm đạo ý chí đáng sợ đã trực tiếp phá hủy long hồn này.
Đồng thời, một thanh đoạn kiếm không kể thời gian, không gian đã xuyên thấu qua thản
thể hóa linh.
Thản thể khổng lồ kia không ngờ bị một thanh đoạn kiếm nho nhỏ xuyên qua.
Trong tiếng gào thét thê thảm, chân long thượng cổ bị một kiém giây sát.
Cùng lúc đó. khi Dương Phàm bước thêm một bước, chém ra Đoạn Kiếm, sinh cơ trên thản thê hắn lại hoàn toàn tiêu tan.
Bùm!
Thi thể Dương Phàm lại ngã xuống.
-Hắn lại đã chết...
Trăm vạn tu sĩ hoàng sợ. nhìn chẳm chẳm vào biến hóa trên người Dương Phàm.
- Thể nghiệm giữa sinh và tử. loại cảm giác này thật kỳ diệu!
Dương Phàm tay cẩm Đoạn Kiếm lại chậm rãi đứng lên. thanh âm không nhanh không chậm truyển ra.
- Một chiêu này nhiều nhất ngươi chi liên tiếp dùng được ba lượt. Nếu không ta cũng khó có thê khôi phục thán thê. Sử dụng càng nhiêu thì thời gian ta cân đê hôi phục lại càng lâu...
Khi DuơngPhàm lại đứng lên. thanh âm Vô Song rơi vào trong tai hắn.
- Ba lượt? Ta đã dùng liên tiếp hai lượt rồi!
Trong lòng Dương Phàm khẽ động, ánh mắt trờ nên lăng lệ.
Hai kiếm vừa rồi, hắn phát ra đểu ờ trong trạng thái bị động!
Kiểm thứ nhất sớ dĩ hắn lựa chọn Phượng Thanh Hầu bởi vì nàng ta là người chi đạo toàn bộ cao thủ. lại thi triển Thần Hư lực muốn giết chết Dương Phàm/
Do đó. ỡ dưới tình cảnh này. Dương Phàm không thể không tiêu diệt nàng.
Mà kiếm thứ hai, tình huống cũng tương tự.
Rất nhanh, ánh mắt hắn nhìn về phía một người: -Kế tiếp... là ngươi!