Tiên Luyện Chi Lộ
Tác Giả: Khoái Xan Điếm
Quyển 4: Tung Hoành Tam Tinh Vực
------oo0oo-----
Chương 359: Cửu u Lam Tinh Băng Tủy.
Nhóm dịch: Lãng Khách
Đả Tự: Bảo Ngọc --- 4vn.eu
Sưu Tầm by: Kill_Loves --- 4vn.eu
Đối với đề nghị của Hầu Bá tươi cười dối trá kia, Trương Hằng không chút thay đổi. ánh mắt lãnh đạm xẹt qua trên mặt đối phương:
- Năng lực phòng ngự của trận pháp này chỉ còn lại một phần hai mươi, cần gì phải lãng phí linh khí sử dụng Pháp bảo để đối phó. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com
Hầu Bá hơi lộ vẻ kinh ngạc, cười ha ha:
- Trương đạo hữu nói phải. Hiện tại vẫn nên giữ lại một ít nguyên khí là hơn. đợi lát nữa tiến vào Mật địa. nói không chừng sẽ gặp phải một ít nguy hiểm không biết.
Mấy người bên cạnh cũng đều rất kỳ quái. Hầu Bá này vì sao đột nhiên khách khí với Trương Hằng Như vậy.
Trong lòng Trương Hằng cười lạnh, hắn có thể hiểu được Bởi vì tu vi của mình mơ hồ không chừng khí tức cũng rất mịt mờ. đối phương không đoán ra thực lực chân thực của mình cho nên sinh ra ý thử.
Một nốt nhạc đệm nho nhỏ rất nhanh trôi qua. năm người lại bắt đầu tiến hành đả kích liên tục không ngừng đối với cấm chế chung quanh cung điện băng tinh màu lam. Theo thời gian trôi qua, cấm chế bắt đầu lay động kịch liệt, dường như bất cứ lúc nào đều có thể bị vỡ tan.
- Chúng ta tăng thêm chút lực, sắp có thể phá được rồi.
Hầu Bá cao giọng nói. trên tay bắn ra một chuỗi Thanh quang hình kiếm, làm cho cấm chế trước mắt liên tục lay động.
Nhưng năm người lại công kích một hồi. cấm chế mặc dù đang lay động không ngừng nhưng dù sao vẫn không có dấu hiệu sụp đổ.
- Điều này thật kỳ quái...
Trương Hằng nhướng mày, phát hiện cấm chế trước mắt như là có sinh mệnh, càng về sau ngược lại càng trở nên ương ngạnh.
Nghĩ đến đây, trong mắt Trương Hằng chợt lóe ngân quang, đi tới phía trước cấm chế, đưa ngón tay khẽ chọc một cái.
Phốc!
Cấm chế bị chọc thủng!
Trước mắt lam quang sáng ngời, băng hàn khí cường đại cuồn cuộn mãnh liệt ập tới, lập tức bao phủ phạm vi mấy trăm thước.
Trương Hằng thấy tình thế không đúng, ngân quang dưới chân run lên. thân hình đã nhoáng ra xa mấy chục trượng. Mấy tu sĩ khác sắc mặt đại biến, không có bản lĩnh như Trương Hằng. đều mở vòng phòng ngự bảo hộ ngăn cản hàn khí mãnh liệt ập đến.
Cũng may hào quang màu lam mãnh liệt ập đến này chỉ tồn tại giây lát liền biến mất. mấy người không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm. Đặc biệt là mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ lại càng toát mồ hôi đầm đìa. Nếu khí đông lạnh màu lam này duy trì thêm một lát nữa có khả năng bọn họ ngã xuống nơi đây.
- Trương đạo hữu. Vừa rồi ngươi làm vậy chẳng lẽ muốn hãm hại chúng ta sao?
Hầu Bá lộ vẻ bất thiện nhìn hướng Trương Hằng, nụ cười còn không lâu trước đó hoàn toàn thay thế Bởi vẻ lạnh băng.
Ánh mắt của vài tu sĩ Kết Đan Kỳ còn lại đều tập trung ở trên người Trương Hằng, trong mắt lão già họ Sài cùng Phạm Lâm lại sinh ra địch ý rõ ràng.
- Hừ. Trương mỗ chưa từng tới nơi đây. làm sao biết sau khi phá vỡ cấm chế sẽ xảy ra chuyện như vậy chứ? Vừa rồi chẳng qua là vừa khéo phát hiện sơ hở của cấm chế cho nên ra tay phá tan.
Trương Hằng hừ lạnh một tiếng, hướng ánh mắt về phía cung điện băng tinh màu lam cách đó không xa.
Giờ phút này cấm chế chung quanh cung điện băng tinh màu lam đã bị phá trừ, khí đông lạnh làm người ta sợ hãi từ trong tràn ra mà còn đang không ngừng tăng mạnh…
Thấy Trương Hằng nói vậy. mấy người còn lại đều nhẫn nhịn, ở Tu Chân Giới, hết thảy đều dựa vào thực lực. cho dù là lời của Trương Hằng không có đạo lý, bọn họ cũng chăng làm gì được.
- Việc này tạm thời bỏ qua.
Hầu Bá đành phải cố nén cơn giận, ánh mắt hướng về phía cung điện băng tinh màu lam ở đối diện. Không có cấm chế bảo vệ, mấy người đã có thể dùng thần thức để quan sát.
Nhưng thần thức mấy người vừa chạm đến cung điện bàng tinh màu lam liền cảm nhận được một cỗ hàn ý xông thẳng linh hồn, dọa mấy người vội vàng cấp tốc thu hồi thần thức.
- Tài liệu của cung điện này...
Trên mặt Bách Luyện đại sư lộ vẻ chấn kinh.
Đám người Hầu Bá cũng dùng ánh mắt tham lam nhìn về cung điện thần bí này.
Cả cung điện trong suốt lóng lánh, lóe ra màu lam lộng lẫy mê người, khí đông lạnh chính từ trên đó tràn ra. Năm người đều tự thi triển thủ đoạn phòng ngự để chống cự khí đông lạnh tràn ra.
- Cửu u Lam Tinh Băng Tủy...
Thật lâu sau, lão già họ Sài hít sâu một hơi không kìm nổi phun ra một danh từ.
Trong đầu Trương Hằng cũng lập tức hiện lên tin tức có liên quan đến Cửu u Lam Tinh Băng Tủy.
Tương truyền vào thời Kỳ thượng cổ, ở sâu trong đáy biển của Đông Vân đại lục có nơi Cực u. ở nơi đó có vô cùng tận linh khí thuộc tính âm hàn, qua năm tháng thật dài đông liền dựng dục ra một ít thiên tài địa bảo hiếm thấy. Mà Cửu u Lam Tinh Băng Tủy chính là cực phẩm trong đó.
Nghe nói, bất kỳ một vị tu sĩ tu luyện công pháp thuộc tính băng nào chỉ cần có được cho dù là một khối Cửu u Lam Tinh Băng đều có thể khiến tu vi tiến nhanh, càng không nói đến Băng Tủy đẳng cấp càng cao.
- Haizzz...
Bách Luyện đại sư khẽ thở dài một hơi, cũng không nói gì. trong mắt hiển nhiên lộ ra vẻ tiếc nuối.
Rất nhanh đám người Hầu Bá cũng đều thu hồi lòng tham lam. nhưng trên mặt ít nhiều có chút không cam lòng.
Trương Hằng có chút buồn bực. Băng tinh cực phẩm tốt như vậy, vì sao mấy người này đều không có cử động chiếm làm của riêng?
- Đại sư. Ta cùng có nghe nói qua truyền thuyết về Cửu u Lam Tinh Băng Tủy nhưng không biết trong đó tồn tại bí mật như thế nào. khiến cho mấy người đều sinh lòng cố kỵ, không cam lòng chiếm nó làm của riêng?
Trương Hằng tò mò hỏi.
Bách Luyện đại sư cười khổ nói:
- Ngươi có điều không biết. Cửu u Lam Tinh Băng Tủy này là thiên địa linh vật hiếm có thời Kỳ thượng cổ. bản thân cũng có linh tính nhất định. Tu sĩ bình thường hơi tiếp cận sẽ bị Cửu u Lam Tinh Băng Diễm phun ra hóa thành tượng băng trong nháy mắt. cho dù là tu sĩ Nguyên Anh đều khó thể chạy thoát. Theo sách cổ ghi lại. vật này ít nhất cần cao nhân Hóa Thần Kỳ tu luyện thuộc tính băng mới có thể miễn cưỡng ngăn cản một phần, tu sĩ khác đều là dính vào là chết!
Dính vào là chết!
Trương Hằng cũng trầm mặc, vô hình trung sinh ra một tia cố kỵ đối với Cửu u Lam Tinh Băng Tủy cách đó không xa.
Hơn nữa một cổ khí tức nguy hiểm mơ hồ đang tới gần Trương Hằng khiến cho hắn không kìm nổi sinh ra ý rút lui.
Rút lui?
Trong lòng Trương Hằng Bỗng nhiên máy động. Vì sao mình lại có cảm giác như vậy chứ? Chẳng lẽ thật sự có nguy hiểm sắp ập xuống sao?
Đúng Lúc này, Hầu Bá lên tiếng:
- Chúng ta vẫn nên nhanh đi mở Mật địa thôi, để lâu sinh biến. Hơn nữa hàn khí Bốn phía càng ngày càng khủng bố. chỉ sợ Cửu u Lam Tinh Băng Tủy có dấu hiệu thức tỉnh.
- Thức tỉnh?
Trương Hằng rốt cục sờ đến một ít manh mối. Dựa theo Bách Luyện đại sư đã nói lúc trước, Cửu u Lam Tinh Băng Tủy vốn là thiên địa linh vật. trải qua năm tháng dài lâu cùng có thể sinh ra Ý thức.
- Được rồi. hiện tại chúng ta liền đi vào.
Bách Luyện đại sư thoáng do dự một chút, một mình một người đi trước dẫn đường, trong tay cầm Phế Linh bảo Bách Luyện Lệnh, từng chút tới gần cung điện băng tinh màu lam.
Khí đông lạnh thấu xương càng ngày càng lợi hại. mấy tu sĩ Kết Đan KỲ thậm chí còn có dấu hiệu duy trì không nổi.
Trương Hằng đi tới phía sau Bách Luyện đại sư, đưa tay khoát lên bờ vài lão. Một quầng sáng màu bạc lập tức bảo hộ Bách Luyện đại sư. Bách Luyện đại sư thấy vậy lộ ra vẻ cảm kích đối với Trương Hằng.
Rất nhanh năm người đều đi tới phía trước cung điện băng tinh màu lam. Bách Luyện đại sư dưới sự thủ hộ của Trương Hằng bắt đầu quan sát.
Chỉ chốc lát, mấy người thấy được một số chữ viết trên cửa chính cung điện:
Bách Luyện Trấn Ma Điện.
ở phía dưới còn có một số ghi chú:
“Đây là cấm địa của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, ba vị tiên bối Hóa Thần Kỳ liên thủ trấn áp Huyền U Thiên Ma ở chỗ này. Không đến Bốn vạn năm nhất định không thể mở ra. Sau khi tròn bốn vạn năm. các đời Tông chủ cầm trong tay Bách Luyện Lệnh có thể tới mở phong ấn. Mật địa này từng chết trận mấy vị tu sĩ Hóa Thần KỲ, mấy chục tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Di vật lưu lại cho người có duyên đời sau của phái ta”.
“Ngoài ra, Cửu u Lam Tinh Băng Tủy là thiên địa linh vật mấy trăm vạn năm trước, ý thức của nó tuy bị phong ấn nhưng đã có dấu hiệu thức tỉnh, xin cận thận”.
“Tròn bốn vạn năm mới có thể mở ra. Phải tránh. phải tránh!”
Cuối cùng, dòng chữ ghi rõ ngày tháng năm Lúc đầu,
Dưới những chữ này còn có một cái hõm nhỏ được đục ra, độ lớn vừa vặn khớp với Bách Luyện Lệnh trong tay Bách Luyện đại sư.
Xem xong những chữ viết này. sắc mặt mấy người đại biến, đều có một loại cảm giác như bị lừa.
Đây nào phải là một Mật địa chứa tài liệu Luyện khí và Pháp bảo! Hoàn toàn là một nơi Phong ma.
Bách Luyện Trấn Ma Điện!
Vài chữ này khiến đám người Trương Hằng mơ hồ sinh ra ý sợ hãi.
Dựa theo cách nói ở trên này. từng chết trận mấy vị tu sĩ Hóa Thần Kỳ. mấy chục tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. Bởi vậy có thể tưởng tượng được Ma đầu bị phong ấn ở nơi đây là khủng bố cỡ nào?
Năm người trầm mặc hồi lâu. Hầu Bá dẫn đầu lên tiếng:
- Không biết đã qua bốn vạn năm chưa?
Bởi vì phía trên nhấn mạnh nhiều lấn. chỉ có Chờ sau bốn vạn năm mới có thể mở phong ấn. lấy dị bảo mê người ở trong đó từng lưu lại sau đại chiến.
- Phía trên có ghi thời gian Phong mạ chúng ta tính xem.
Bách Luyện đại sư vội vàng tính toán.
Chỉ chốc lát. lão thốt lên vài con số:
- Ba vạn chín ngàn năm.
- Ba vạn chín ngàn năm!
Lão già họ Sài cũng nói ra con số ý hệt.
Trương Hằng cùng không tính nữa. trong lòng hơi có chút thất vọng.
Ba vạn chín ngàn năm. còn thiếu một ngàn năm mới đến bốn vạn.
- Đáng tiếc...
Bách Luyện đại sư liên tục lắc đầu. lão già họ Sài cũng lộ vẻ không cam lòng.
- Chẳng lẽ chúng ta phải đợi một ngàn năm sau mới quay lại đây?
Phạm Lâm không cam lòng nói.
-Với tiềm lực phát triển của mấy người chúng ta. trừ Trương đạo hữu ra đại khái mọi người đều không có khả năng sống đến một ngàn năm sau.
Hâu Bá đạm mạc nói.
Là tu sĩ Nguyên Anh Kỳ lâu đời. nếu Hầu Bá không thể tấn chức cấp bậc tiếp theo đại khái chỉ còn lại một hai trăm năm thọ nguyên.
- Tuy nhiên bốn vạn năm cùng ba vạn chín ngàn năm chỉ thiếu một ngàn năm. chắc rằng Ma đầu bị phong ấn ở nơi này hẳn là đã chết rồi nhỉ.
Ánh mắt lão già họ Sài sáng lên. đột nhiên nói.
Đám người Trương Hằng nghe xong cũng cảm thấy có đạo lý.
Chỉ cần không chân chính thành tiên, tu sĩ dưới Đại Thừa Kỳ đại khái đều không có khả năng sống bốn vạn năm. Huống chi Ma đầu bị trấn áp năm đó khẳng định bị đánh trọng thương, lại thêm bị phong ấn mấy vạn năm. không có khả năng còn sống.
- Có lý lắm. Chỉ thiếu có một ngàn năm, cho dù Ma đầu bị trấn áp không chết, đại khái cũng không có nhiều uy hiếp đối với chúng ta.
Hầu Bá cũng tán thành. lại nói với Bách Luyện đại sư:
- Đại sư. ý của ngươi như thế nào? Trước đó chúng ta đã có ước định, ngươi phải phối hợp chúng ta mở Mật địa.
Bách Luyện đại sư có chút do dự. ném ánh mắt dò hỏi về phía Trương Hằng.
Trương Hằng không quan tâm nói:
- Đại sư xin cứ tự nhiên...
Trên thực tế hắn đã tính tốt. một khi tình huống không ổn sẽ lập tức thi triển bí thuật bỏ chạy. Ma đầu bị trấn áp mấy vạn năm phòng chừng khả năng còn sống cũng không lớn.
- Nếu đã Như vậy, ta phụ trách mở cửa.
Cuối cùng Bách Luyện đại sư cũng lộ vẻ kiên quyết. đi tới trước cửa cung điện băng tinh hàn khí Tỏa ra bốn phía, run run vươn bàn tay. đem Bách Luyện Lệnh - cũng chính là Phế Linh bảo ấn vào chỗ hõm...
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn.eu/forum/showthread.php?79511-Keu-Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: