Tiên Nghịch Chương 1781: Thất Thải tam biến!

Trên mặt đất của Cực Thiên thảo nguyên, thần sắc Trương đạo tông và lão già họ Triệu lúc này lộ vẻ kinh nghi bất định. Nhìn mặt đất dưới chân, bọn họ rõ ràng cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ cường hãn từ sâu trong đó đang điên cuồng lao ra.
 
Luồng khí tức này bọn họ vừa cảm nhận được liền lập tức có cảm giác hãi hùng khiếp vía, giống như có một con Thiên Ngưu khổng lồ vừa thức tỉnh, ngửa mặt lên trời gầm thét, đạp bước lao thẳng lên bầu trời vậy.
 
Không chỉ có hai người bọn hắn cảm thấy vậy mà bốn Lục Ma sứ giả vẻ mặt lạnh như băng bên cạnh lúc này thần sắc cũng cực kỳ ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào, mặt trở nên trầm mặc.
 
Bốn người bọn hắn được ba vị lão tổ của Lục Ma Châu chọn ra từ vô số trẻ con, đều có thiên tư kinh người, sau khi tu luyện tới trình độ nhất định thì được đưa tới Lục Ma Hạt Miếu, trở thành sứ giả của Lục Ma.

 
Vô số ngàn năm qua đi, sứ giả như bọn họ có rất nhiều, nhưng cuối cùng trong những lần chiến đấu sinh tử ở Hạt Miếu, những người được Lục Ma tán thành đến nay cũng chỉ có chín người!
 
Chín người này là Lục Ma sứ giả của Lục Ma Châu. Bọn họ chính là người được truyền thừa ý chí của Lục Ma Hạt Hồn bị trấn áp dưới Lục Ma Châu!
 
Đúng là bởi một điểm này cho nên lúc này trên Cực Thiên thảo nguyên, bọn họ còn cảm thụ rõ ràng hơn đám Trương đạo tông nhiều. Luồng uy áp truyền từ sâu trong nền đất này bọn họ cảm nhận rõ là từ một người được Thiên Ngưu Hồn tán thành tuôn ra.
 
Đại địa càng chấn động mãnh liệt, tiếng ầm i vang khắp thiên địa. Vô số cỏ dại tan nát, hóa thành bột phấn màu xanh biếc, bị gió cuốn đi. Bao phủ bốn phía, giống như sương mù vậy.
 
Trương đạo tông hãi hùng, là người đầu tiên vội vàng bay từ mặt đất lên. Phía sau hắn là lão già họ Triệu kia.
 
Nhưng bốn Lục Ma sứ giả thần sắc lại ngưng trọng, không nhìn nhau mà nhanh chóng tản ra, khoanh chân ngồi ở bốn phía, hai tay bắt quyết, đồng loạt gầm nhẹ.
 
Chỉ thấy phía sau tiếng gầm của bọn họ. Phía sau người họ đều xuất hiện sương mù màu xanh. Sương mù này nhanh chóng quay cuồng, trong nháy mắt liền hóa thành bốn con bọ cạp màu lục!
 
Bốn con bọ cạp màu lục này thần sắc cực kỳ dữ tợn, sau khi huyễn hóa ra lập tức rít lên chói tai nhanh chóng lao thẳng về phía mặt đất.
 
Ngay sau đó, bốn người nọ đều tự cắn đầu lưỡi, phun một ngụm máu tươi, hai tay đồng loạt đặt lên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền. Đồng thời trên thiên linh của mỗi người lập tức có một luồng lục khí to cỡ cánh tay phóng ra. Lục khí này ngưng tụ trên bầu trời, hóa thành một mặt gương màu lục!
 
Mặt gương này trông như hư ảo nhưng lại tỏa ra ma diễm âm trầm. Trương đạo tông và lão già họ Triệu kia trong nháy mắt khi nhìn thấy mặt gương này, thần sắc lập tức lộ vẻ cuồng nhiệt.
 
Trong mặt gương, lục khí cuốn cuộn, huyễn hóa ra một vùng đại lục. Trên đại lục này không có nhiều núi non lắm, mặt đất hầu hết đều là ao đầm. Trong đó có không ít thành trì phàm gian, hầu hết đều đứng vững được trên đầm lầy, vô cùng kỳ dị.
 
Khắp đại lục này thoạt nhìn cũng hơi giống Thiên Ngưu, rộng bằng bảy tám phần. Nhưng khí tức từ trong ao đầm lan ra tràn ngập thiên địa, khiến cho cả đại lục này thoạt nhìn giống như trong mộng ảo.
 
Thế giới trong tấm gương này chính là Lục Ma Châu!
 
Theo tiếng gầm nhẹ của bốn Lục Ma sứ giả trên mặt đất, chỉ thấy tấm gương này từ từ hạ xuống, bao phủ mặt đất ở giữa bốn người, thông qua vị trí này mơ hồ bao trùm Cực Thiên thảo nguyên, hình thành thế trấn áp.
 
Sâu trong mặt đất, Vương Lâm sau khi dung hợp với Thiên Ngưu hư ảo, không phân biệt nối liền tiếp tụ lao ra. Phía sau hắn là Địa Cung. Lúc này hắn vô tình trở thành anh hùng. Nhưng lúc này việc hắn làm không phải là vì Thiên Ngưu Châu mà là vì ba điều kiện kia.
 
Chẳng qua Vương Lâm hiểu rõ mọi chuyện. Hồn Khải của hắn ngưng tụ máu tươi và tu vi của hơn ngàn tu sĩ ở phía dưới. Do đó hắn không có khả năng một mình rời đi. Tối thiếu hắn cũng phải đem theo những người này. Đưa tới chỗ an toàn rồi mới rời đi được.
 
Lúc này hắn muốn lao ra khỏi mặt đất, giết ba lão quái Không Kiếp trung kỳ, hoàn thành nhiệm vụ thứ hai mà Thanh Ngưu lão tổ giao cho hắn!
 
Gào thét lao tới, khuôn mặt Vương Lâm bị áo giáp đen kịt bao phủ, ánh mắt lộ vẻ lạnh lẽo, mái đầu trắng như tuyết. Tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã cách mặt đất không tới mấy trăm trượng.
 
Nhưng vào lúc này đột nhiên hai mắt Vương Lâm sững lại. Hắn rõ ràng cảm nhận được một luồng khí tức rất quen thuộc, khiến hắn căm ghét tới cực điểm bỗng nhiên xuất hiện ở bốn phía, lao thẳng về phía hắn.
 
Mơ hồ hắn thấy giống như bốn phía có bốn con bọ cạp màu lục đang dữ tợn gào thét lao tới.
 
Đối với bốn con bọ cạp màu lục này, Vương Lâm cảm thấy chán ghét và căm hận đến từ tâm thần. Hắn hiểu rõ cảm giác này không phải tới từ bản thân mà là từ Thiên Ngưu Hồn!
 
Hiển nhiên là Thiên Ngưu và con bọ cạp này trước đây không biết bao nhiêu năm, trước khi bị Tiên Tổ phong ấn đã từng biết nhau!
 
Cũng có thể nói chúng từng là kẻ địch!
 
Ánh mắt lóe sáng, thân thể Vương Lâm chợt dừng lại, hư ảnh Thiên Ngưu ngưng tụ vào bên trong thân thể, hoàn toàn biến mất. Sâu trong lòng đất này chỉ còn lại mình Vương Lâm.
 
Không chút do dự. Vương Lâm cất bước, chưa lao thẳng lên mặt đất mà thay đổi phương hướng, lao về phía tây. Từng bước bước tới, thân thể Vương Lâm giống như sấm sét ầm vang rồi biến mất. Khi xuất hiện, phía trước hắn tràn ngập lục khí. Một con bọ cạp màu lục dữ tợn lao thẳng về phía Vương Lâm.
 
Con bọ cạp này chưa tới gần, cái đuôi đã vung lên. Chỉ thấy một đạo hư ảnh hiện lên. Cái đuôi bọ cạp giống như một chiếc roi, trong tích tắc quất tới Vương Lâm. Ánh mắt Vương Lâm lộ hàn quang, hai tay giơ lên, đối với cái đuôi bọ cạp căn bản không thèm nhìn một cái, chụp một cái về phía trước.
 
- Tê Thiên!
 
Lấy tu vi Không Kiếp sơ kỳ vừa bạo tăng, dẫn động lực lượng Đạo Cổ trong thân thể. Hình thành một thứ đã không còn thuộc về thần thông pháp thuật của Cổ Thần!
 
Hai tay Vương Lâm bỗng nhiên kéo mạnh. Đại địa ầm ầm nổ vang. Một khe nứt khổng lồ hiện lên trước người Vương Lâm, hướng về phía con bọ cạp kia mở rộng ra!
 
Tiếng ầm ầm vang vọng. Cái khe này trong nháy mắt mở ra lớn tới vô tân, trong tích tắc đã tới gần cái đuôi bọ cạp đang quất tới kia. Cái đuôi run rẩy, lập tức tan nát. Đồng thời cái khe khổng lồ quét ngang qua. Lao thẳng qua thân thể của con bọ cạp màu lục, tiến lên mặt đất, tạo thành tiếng ầm vang kinh thiên động địa.
 
Chỉ thấy mặt đất Cực Thiên thảo nguyên ầm ầm run rẩy, mặt đất ở phía tây bỗng nhiên mở tung ra. Một cái khe ước chừng lớn tới mấy vạn trượng xuất hiện!
 
Mặt đất run rẩy, trong tích tắc khi cái khe xuất hiện, một luồng lục khí bay ra, trong tiếng rống thê lương liền tan thành mây khói.
 
Trong bốn Lục Ma sứ giả đang ngồi khoanh chân trên mặt đất, một người sắc mặt tái nhợt, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.
 
Một thức Tê Thiên đánh chết một Lục Ma Hạt Hồn. Thần sắc Vương Lâm dữ tợn, ở sâu trong mặt đất xoay phắt người. Chỉ thấy ba hướng quanh hắn có ba luồng lục khí lao tới, bên trong đều có ba con bọ cạp, mang theo hung diễm ngập trời ập tới.
 
Không biết với tu vi hiện giờ của ta, thi triển Thất Thải Thương có thể so với thời kỳ toàn thịnh của Thất Thải Tiên Tôn, diệt sát mấy mặt trời hay không!
 
Nhìn ba con bọ cạp lao tới, ánh mắt Vương Lâm lộ chiến ý.
 
Thân thể hắn bước từng bước về phía trước, trong nháy mắt khi bước chân hạ xuống, nền đất ở chỗ sâu này ầm ầm chấn động, giống như không thể thừa nhận lực lượng của hắn vậy. Tay phải Vương Lâm bỗng giơ lên, với tốc độ cực nhanh thi triển Thất Thải Thương!
 
Tốc độ làm phép lúc này so với lúc hắn chưa làm phép thì cũng không nhanh hơn bao nhiêu nhưng so với tu sĩ tầm thường thì đã gấp mấy lần!
 
Phất tay một cái khiến ánh sáng bảy màu tràn ngập thiên địa. Bất ngờ ngay phía trước người Vương Lâm liền ngưng tụ ra một thanh trường thương bảy màu. Trường thương này vừa xuất hiện, một luồng khí tức hủy thiên diệt đại ầm ầm bộc phát. Luồng khí tức này cực kỳ không ổn định, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ vậy.
 
Ở bên trên cây trường thương này, ánh sáng bảy màu trong nháy mắt thay đổi. Chỉ thấy ánh sáng bảy màu kia ngưng tụ, không ngờ lại hóa thành một màu đen!
 
Xích, chanh, hồng, lục, thanh, lam, tử, không có màu đen!
 
Nhưng giờ phút này thanh trường thương bảy màu này lại trở thành màu đen tới cực điểm, bên ngoài tràn ngập sát khí cuồn cuộn ngập trời! Đây mới chân chính là Thất Thải Thương, chỉ có đạt tới tu vi này thì mới có thể hoàn toàn hình thành Thất Thải đệ nhất biến!
 
Vương Lâm giơ tay lên, cầm lấy Thất Thải Thương sau đệ nhất biến đã trở thành trường thương màu đen này. Cây trường thương đột nhiên run lên, bên ngoài tỏa ra hắc mang chói mắt. Trong tích tắc lại biến hóa, tạo thành màu trắng!
 
Đây là Thất Thải đệ nhị biến!
 
Ánh mắt Vương Lâm lộ sát khí, cầm trường thương này vung mạnh về phía trước. Thiên địa ầm ầm nổ tung. Thanh trường thương này sau Thất Thải đệ nhị biến đã trở thành một thanh trường thương màu trắng, gào thét lao thẳng về phía một trong ba con bọ cạp!
 
Thanh trường thương màu trắng này lao đi, chỉ thấy màu sắc không ngờ lại biến đổi một lần nữa, từ màu trắng bất ngờ hóa thành máu xám!
 
Thất Thải đệ tam biến! Đây cũng là biến hóa cực mạnh mà thời kỳ Thất Thải Tiên Tôn vào thời kỳ mạnh mẽ nhất có thể đánh ra!
 
Thất Thải tam biến, cây trường thương màu xám trong tích tắc tới gần một con bọ cạp. Thần sắc nó dữ tợn, rít lên chói tai, phun ra một lượng lớn lục khí, ầm ầm va chạm với trường thương.
 
Tiếng nổ vang bộc phát từ sâu trong lòng đất. Mặt đất không ngừng chấn động. Chỉ thấy ở vị trí vụ nổ, một cơn lốc hình thành lao thẳng lên mặt đất, khiến mặt đất Cực Thiên thảo nguyên lập tức hình thành một vùng sụp đổ lớn tới mấy ngàn trượng. Lực lượng trùng kích cũng đánh tung vô số bùn đất và cỏ dại lên bầu trời.
 
Đáng tiếc là Hồn Khải chỉ tăng lên tu vi mà không thể khiến thân thể ta tăng theo, trở thành thứ tồn tại ngang với Thiên Ngưu. Nếu không thì ta khi đạt tới Không Kiếp sơ kỳ chính thức, chín đạo bản nguyên đại thành, nếu có thể ngưng xuất ra chín bản nguyên chân thân, Thất Thải Thương vừa rồi một khi thi triển thì ta tin rằng một đòn có thể hủy diệt cả ba con bọ cạp này!
 
Vương Lâm ầm thầm lắc đầu. Hồn Khải này dù sao cũng là ngoại vật, uy lực có mạnh mẽ nhưng cũng không phải là của bản thân.
 
Còn có hai con bọ cạp nữa. Vừa lúc có thể thử nghiệm thần thông khác một chút, để biết uy lực cuối cùng của chúng, mượn đây để phán đoán xem có nên tiếp tục sử dụng hay không!
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tien-nghich/chuong-1781/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận