Tinh Thần Châu Chương 331: Khả năng xảy ra đại sự (2)

"Làm sao vậy?" Dược Thiên Sầu tìm cái ghế ngồi xuống.
 
"Mấy tháng trước, ma đạo có tám môn phái bị tiêu diệt, là ngươi làm sao?" Bách Mị Yêu Cơ hỏi, nàng biết là hắn làm, nhưng chỉ muốn xác mình một chút.
 
Lần này Dược Thiên Sầu tìm nàng hỏi tin tức về các phái, tự nhiên sẽ không gạt nàng, gật đầu nói: "Là ta dẫn người làm, làm sao vậy? Chẳng lẽ là chuyện xấu của ta?"
 
Bách Mị Yêu Cơ thật sâu nhìn hắn nói: "Ngươi làm như vậy không sai, bàn tính của Vạn Ma Cung muốn đem thế lực của Yến gia phụ tử nhét vào tay mình xác thực bị ngươi phá hủy, liên tiếp tám môn phái bị diệt, Anh Hùng huyên náo toàn ma đạo lòng người hoảng sợ, ai cũng lo lắng mình sẽ là môn phái thứ chúi, vì vậy toàn bộ ma đạo nhất thời hướng Vạn Ma Cung tạo áp lực, dù Vạn Ma Cung có cường thịnh cũng không khả năng giữ chủ ý đó, cùng toàn bộ ma đạo đi ngược lại, như vậy dù có chiếm được thực lực của Yến gia phụ tử, chỉ sợ sẽ mất đi càng nhiều. Vạn Ma Cung không chịu được áp lực rốt cục suất lĩnh ma đạo cùng chính đạo xuất thủ, Yến gia phụ tử mắt thấy đã có nguy cơ nguy ngập, ai biết lại có người nhúng vào giúp bọn họ một tay."

 
Nghe vậy Dược Thiên Sầu thở phào nhẹ nhõm, hắn cũng không muốn Yến gia phụ tử nhanh như vậy bị tiêu diệt, dự định của hắn thế lực Yến gia phụ tử không thể bị tiêu diệt hoàn toàn, giả như chính đạo muốn ngồi xem ma đạo động thủ, hắn sẽ nghĩ biện pháp kích thích chính đạo, ngược lại nếu ma đạo không ra lực, hắn cũng sẽ kích thích bọn họ, tựa như lần trước hắn tiêu diệt tám môn phái ma đạo.
 
Nếu như Yến gia phụ tử không kháng được nữa, thì cũng không được, hắn sẽ xuất binh giúp đỡ một tay, giật nhẹ chân sau của chính ma hai đạo. Yến gia phụ tử quá mạnh mẽ cũng không được, hắn sẽ bang trợ chính ma hai đạo chèn ép bọn hắn, bất quá cuối cùng vẫn có được hi vọng, thế lực của Yến gia phụ tử còn không đủ đánh thắng thực lực của chính ma hai đạo.
 
Nói chung là, ai lười biếng không xuất lực, hắn sẽ ở phía sau quất một roi, mà bên nào ăn không tiêu, hắn sẽ giúp bên đó, tận lực để trận này kéo lâu một chút, mọi người cứ giằng co tiêu hao thời gian dài, chờ khi thực lực của hắn đề thăng không sai biệt lắm, lại trở ra đục nước béo cò.
 
Mẹ nó! Chẳng lẽ còn có người ôm đồng dạng dự định như lão tử? Bà mụ nội nó, quá âm hiểm! Dược Thiên Sầu nhíu mày nói: "Là ai giúp Yến gia phụ tử?"
 
"Nguyên lai còn không biết!" Bách Mị Yêu Cơ lắc đầu, đôi mày cau lại thật sâu, chậm rãi nói: "Tu chân giới đột nhiên xuất hiện gần trăm tên cao thủ Độ Kiếp kỳ, trong đó Độ Kiếp hậu kỳ cũng không ít. Chính ma hai đạo vừa đánh tới hải đảo của Yến gia phụ tử ẩn thân, đám cao thủ kia phảng phất như từ trên trời giáng xuống, một lần đánh bại chính ma hai đạo hợp lực tiến công, kỳ quái nhất chính là, đông đảo cao thủ như vậy lại không có ai nhận thức bọn họ, phảng phất cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện trong Hoa Hạ tu chân giới. Lúc đó ta thậm chí còn hoài nghi có phải do những người sau lưng ngươi xuất thủ."
 
"Khái khái!" Dược Thiên Sầu ho khan một trận, lúng túng nói: "Sư nương cũng quá liên tưởng, Yến gia phụ tử còn hận không lột da ta, ta sao lại đi giúp bọn hắn."
 
Bách Mị Yêu Cơ trầm ngâm nói: "Ta cũng hiểu được là không nên, mọi người còn đang suy đoán thân phận những người đó, bỗng nhiên Vạn Ma Cung Cừu Vô Oán nhớ tới thân phận của một gã cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ trong số đó."
 
Hai mắt Dược Thiên Sầu hơi khép lại, hỏi: "Đều là những người nào?"
 
"Nhiều năm trước Cừu Vô Oán từng đến Địch Nhung đế quốc gần cạnh Hoa Hạ đế quốc du lịch, quốc sư nổi danh của Địch Nhung đế quốc có người nói tu vi cao thâm, Cừu Vô Oán trong lúc ngẫu nhiên từng gặp mặt hắn. Dù cách đã lâu, hầu như đã quên người này, nhưng hôm nay hắn lại nhận ra tên cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ kia chính là Địch Nhung quốc sư." Bách Mị Yêu Cơ nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
 
"A!" Dược Thiên Sầu kinh ngạc nói: "Nói như thế, Yến gia phụ tử và tu chân giới ngoại bang đã thông đồng với nhau? Sai a! Các quốc gia tu chân giới không phải đã sớm có ước định, không được tùy ý xông vào phạm vi thế lực của đối phương, bằng không thế lực các quốc gia sẽ liên hợp tru chi sao?"
 
"Đúng là có ước định, nếu như chỉ có một mình Địch Nhung quốc sư thì cũng thôi, nguyên nhân chính vì Cừu Vô Oán nhận ra vị quốc sư kia, mọi người liền nhận ra mánh khóe từ quần áo của gần trăm tên cao thủ khác, rõ ràng là phục sức của các quốc gia ngoại bang, những người này hiển nhiên là một chi liên quân của tu chân giới các quốc gia. Ngươi nghĩ, giả như ước định kia bị các quốc gia đồng loạt vi phạm, thì thế lực các quốc gia làm gì còn sợ ước định bị liên hợp tru chi? ước định kia còn có tác dụng gì?" Bách Mị Yêu Cơ nói.
 
"Tại sao có thể như vậy?" Dược Thiên Sầu có chút thất thần nói, xuất hiện chuyện như vậy làm hắn nghĩ không ra, nhượng kế hoạch của hắn có điểm khó tiếp tục chấp hành, thật vất vả lộng được Phá cấm Đan tới tay, mắt thấy có thể quang mình chính đại chạy ra kiêu ngạo một phen, không ngờ lại có người ở địa phương cực kỳ xa xôi chạy vô giúp vui, thực sự kế hoạch không cản nổi biến hóa. Dược Thiên Sầu thở dài nói: "Sư nương, những người đó vì sao lúc này chạy tới, biết bọn họ có mục đích gì không?"
 
"Bây giờ còn không biết bọn họ rốt cục muốn làm gì, nhưng toàn bộ Hoa Hạ tu chân giới đều trở nên cảnh giác, đây không còn là sự tranh đấu bổn địa, mà là liên lụy đến kẻ thù bên ngoài xâm lấn. Chính ma hai đạo đã bài trừ thành kiến, đang bàn bạc như lửa nóng, chuần bị trù hoạch kiến lập liên mình cùng nhau chống đỡ kẻ thù bên ngoài. Nếu như..." Nói đến đây, Bách Mị Yêu Cơ đứng bật lên, quần áo mặc dù nóng bỏng mê người, nhưng lúc này cũng không hề nhìn thấy chút mị thái, chỉ thấy vị bách mị hồng nhan ánh mắt nghiêm nghị nhìn ngoài cửa sổ, leng keng hữu lực nói: "Nếu như thực sự phát sinh đại chiến, tình thế đối với Hoa Hạ tu chân giới bất lợi, Huyễn Ma Cung ẩn giấu thế lực nhiều năm cũng không thể tiếp tục ẩn giấu, phải cạn kiệt toàn lực cùng chính ma hai đạo chống đỡ kẻ thù bên ngoài, Bách Mị Yêu Cơ tuy là nữ tử, nhưng việc này sẽ không nhường ai, chết cũng không sờn."
 
"Ách..." Dược Thiên Sầu nhìn nàng sửng sốt hồi lâu, mới chậm rãi gật đầu nói: "Đúng vậy! Huynh đệ nhà mình nháo thế nào cũng là chuyện trong nhà, dù có đánh nhau chí chết, nhưng cũng là người một nhà. Người khác chạy tới chen chân vào, lý do êm tai, nói là giúp ai, nhưng đều bụng dạ khó lường, quỷ biết có chủ ý gì, dùng cái mông nghĩ cũng có thể khẳng định là hại người ích ta. Được rồi sư nương, đám người đó hiện tại có động tĩnh gì?"
 
"Sau lần kia bọn họ xuất thủ lại không có thêm động tĩnh gì khác, phảng phất như đang cố kỵ chuyện gì, nếu như ta không đoán sai..." Bách Mị Yêu Cơ nói xong xoay người đưa mắt nhìn lên trên người Dược Thiên Sầu, nói: "Có thể là bởi vì ngươi."
 
"Bởi vì ta? Điều này sao có thể?" Dược Thiên Sầu ngạc nhiên sửng sốt, đứng lên liên tục xua tay nói: "Sư nương, ta thực sự không có quan hệ với những người đó, ngươi không tin ta có thể thề với trời."
 
"Chưa nói là có quan hệ tới ngươi, mà là thế lực sau lưng ngươi." Bách Mị Yêu Cơ giải thích: "Ngươi ngẫm lại, về chuyện Anh Hùng, Yến gia phụ tử tự nhiên biết bản thân mình là hàng giả, nhưng Anh Hùng thật lại là ai? Hoa Hạ tu chân giới cất giấu một cỗ lực lượng không muốn người biết, những người ngoài kia thông đồng với Yến gia phụ tử, nhất định cũng từ trong miệng hai cha con biết được chân tướng. Có đôi khi, thực lực bại lộ cũng không đáng sợ, mà chỉ là sợ sự ần giấu, thực lực không muốn người biết, thỉnh thoảng lại hiện ra vẻ dữ tợn, lại làm người xem không rõ, thực lực như vậy thường thường sẽ làm người thấp thỏm bất an, không dám hành động thiếu suy nghĩ."
 
Dược Thiên Sầu sờ sờ mũi, cười nói: "Thực lực sau lưng ta đáng sợ như sư nương nói vậy sao?"
 
"Có thể thần không biết quỷ không hay cướp sạch linh thạch quáng của Đại La Tông, lại trong một ngày tiêu diệt tám ma đạo môn phái, huống chi còn có cao thủ Độ Kiếp hậu kỳ, dù không sợ nhưng thực lực cũng sẽ không yếu." Ánh mắt Bách Mị Yêu Cơ sáng quắc theo dõi hắn nói: "Nếu ngươi gọi ta một tiếng sư nương, có chút lời nói đừng trách sư nương nói khó nghe, ta mặc kệ sau lưng ngươi chính là người nào, nếu như Hoa Hạ tu chân giới gặp nạn, không cầu ngươi kéo họ đi ra hỗ trợ, nhưng không được thành kẻ địch với Hoa Hạ tu chân giới, bằng không đừng trách ta không cho Hắc Tam Tư mặt mũi, dù ta không giết được ngươi, cũng đem gốc gác ngươi vạch trần ra ngoài, sẽ có hậu quả gì, chính ngươi tưởng."
 
Uy hiếp lão tử! Dược Thiên Sầu há hốc mồm, hắn có chút hết chỗ nói...
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tinh-than-chau/chuong-331/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận