Trái Tim Màu Hổ Phách Chương 22


Chương 22
Thiên đường và địa ngục

Thang bbNặc Ân fgần như dnắm trong 3tay nền 88điện ảnh f3ở thành 47phố B. Ở 2đây, chị 6ata có hai c8công ty sản 7b uất phim 46 ruyền hình, c ột công 3 y quản lý 47 Và một công a Ty thiết K1e ế trang P5b hục. Địa 8điểm buổi 2 Casting lần 8 Này diễn Ra tại một a Trong hai công b8 Ty đó.



Dung T2 iểu Ái 8 tuyệt đối k2 hông ngờ e rằng mình b lại đen 49đủi như v75 ậy, khi 42 cô đang ngồi 2đợi đến bf lượt casting 4d thì thấy ma ột người 56 không hề m2 uốn gặp. 5 © DiendanLeQuyDon.com hôm nay anh 05 ta mặc một 7 chiếc áo db ài tay màu 85 tàn thuốc, 2 quần jeans 0 lá, quả 0đầu đinh h70 ình như 9được vuốt b9 eo, từng 63 sợi tóc 7vểnh lên 7đầy cá etính. Hứa cKỷ Dương 5avốn đã 69rất đẹp 9trai, mấy adnăm nay trải 1qua môi trường 8ở Học aaviện kịch blại càng 6fbiết cách dkết hợp equần áo. 7 © DiendanLeQuyDon.comLúc Hứa 4Kỷ Dương 99đút tay 6trong túi 0quần đi 5vào, có a1vài cô nàng fliếc mắt 0về phía 98anh ta. Hứa fbKỷ Dương 2dường như 6rất thỏa 67mãn với 4ánh mắt dđó, bước 63đi đầy f6vẻ kiêu angạo.

Tiểu 8Ái vội avàng chạy 5đến ngồi eở một 5cgóc khuất, bđưa tay 0ra che nửa 25mặt. Nhưng 0fHứa Kỷ 86Dương vẫn 1thấy cô, elại còn 6rất tự 45nhiên chào fhỏi. Tiểu 97Ái ngẩng 17đầu lên 4gượng cười: b3“Có những 5người da amặt dày 8thật đó, elần trước 39bị tôi 56mắng như dvậy mà ahôm nay vẫn ecòn vác dcmặt đến 6echào hỏi.”

“Em f3muốn nói 2thế nào d5tùy em, gần 8dđây tâm 1trạng của 2eanh đang a0tốt, không 27ảnh hưởng 14gì.” Anh 3ta kéo ghế 1bngồi cạnh f3cô: “Đến b4casting à? afThế nào, 86có cần 5anh giúp 4em đánh etiếng với e3người ở 2bên trong c2kia không?” f0Vẫn là dagiọng điệu 67quen thuộc: d“Đừng dbcó dùng fánh mắt 8nghi ngời enhư vậy 1nhìn anh, 89nam diễn 82viên chính 8mở miệng, 2đạo diễn 5cũng phải bbnể mặt a4chút chứ. 61 © DiendanLeQuyDon.comChỉ là 19một vai 3phụ thôi 03mà, quá 6eđơn giản!”

Hứa 70Kỷ Dương 5flà diễn 11viên chính 07sao? Tiểu 2fÁi lập 8tức thấy 6buồn nôn f3như bị 7dnuốt phải 4ruồi. Dùng 32đầu ngón f1chân để f2nghĩ cũng 1dbiết, anh 3ta phải 48trả bằng 0egì mới dcó thể dlấy được avai nam chính cnày.

“Nói eđến vain fam chính, aanh lại 4aquên mất 5không cảm aơn một cngười.” 9Anh ta dương 0dương tự 5đắc tiếp ctục nói, 6hoàn toàn 0không để aý đến 2ánh mắt echán ghét bcủa Tiểu 2bÁi. Thực 94ra, trước 5đó từ 1tầng trên d1anh ta đã fnhìn thấy fcô bước 8vào công 5ty, vì thế edcố ý đến eđây để 4báo thù f6chuyện lần 3btrước.

“Muốn d5cảm ơn 38thì về a7nhà mà ôm 7bà vợ của 6anh, nói bvới tôi 0athì có tác adụng gì?” f8Cô chế bgiễu Hứa 1Kỷ Dương 7nhưng một a3hồi lâu fanh ta vẫn bdkhông có fdphản ứng 7nào.

“Sai arồi! Lần 4này người 2anh phải 0cảm ơn 0ccó quan hệ dgần gũi 49với em, a9Đương nhiên bdphải nói 3cgiúp em chứ?” 7Anh ta tiến csát lại 2fgần Tiểu b9Ái, hạ 9bthấp giọng 9nói: “Giúp aanh chuyển e4lời tới 17Dung Kỳ, d2thực sự f7cảm ơn c5anh ta ngày 4ehôm đó f1đã trao 72vai diễn 91cho tôi, 3không phải anhư vậy, edanh cũng esẽ không b5nghĩ đến 3lấy bí amật của 9anh ta giao aedịch với 6Thang Nặc bfÂn. Hôm 8dnay, anh cũng bsẽ không 0dthể có f1vị trí 8diễn viên 20nam chính 9dnày.”

“Anh 69đã làm a5gì?” Vẻ 2cmặt Tiểu cÁi nghi hoặc.

“Chẳng 48qua tiết 6lộ một bcchút bí 18mật nhỏ ccủa anh 5bta, em có fmuốn nghe 32không? Muốn 15biết người 9anh trai tốt 7frốt cuộc ccó ý nghĩa 1với em không?” fTrong đáy 8mắt Hứa 8Kỷ Dương 8mang theo fdkhoái cảm 09báo thù. 7 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 9sững sờ 6nhìn anh 71ta, tại 35sao… ngay 4cả Hứa 81Kỷ Dương ecũng biết?

“Nhìn 37dáng vẻ 9của em hóa fra chắc 0cũng đã 5fbiết rồi.” 43Anh ta càng 35cười khoái 70trá hơn: 6“Ha ha, 4việc này athật nực 5cười! Trước dbđây khổ 8fsở phục 17vụ ả ta, fcũng chỉ 1nhận được 17vai diễn 2bình thường, 3ebây giờ 98chỉ một 48bí mật 3dnhỏ, đã 04đổi được avai nam chính 0thứ nhất. 41 © DiendanLeQuyDon.comPhải nói elà, anh trai dem quả là 4có bản flĩnh, không 6chỉ giữ 1chặt được 96em gái, mà 79ngay đến 7cả người 3phụ nữ 4như Thang 75Nặc Ân 1cũng không a5cần tốn 5fnhiều công 0asức vẫn 2có thể 2fnắm gọn 2trong tay. a © DiendanLeQuyDon.comAnh ở bên eả ta lâu e1như vậy, dnhìn thấy f2bao nhiêu 50người đến 0bên cạnh 74ả ngậm b8ngùi ra đi. 1 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có f3Dung Kỳ, b7không phải clàm gì, 7mà có thể 69lấy được 96số tiền ađầu tư b2hàng tỷ 6fđồng. Để e4chiếm đoạt 4được Dung 11Kỳ, ả 8ta đã tốn a2bao nhiêu 1công sức 45lấy lòng, 0cngay cả bviệc uy ehiếp cũng eđã dùng 3fđến. Chỉ 2dđáng tiếc, 7anh ta rượu 31mời không fuống lại eđơn phương 41hủy hợp 92đồng. Sau fkhi mất 17đi số tiền 6đầu tư 92hàng tỷ, 6anh ta còn 2aphải bồi 8thường 97một số 2tiền lớn 5vì vi phạm 4hợp đồng 04nữa. Nghe a5nói gần eđây anh 5ta khốn 3khó đến a2mức nhà 9cũng phải 7dbán. Ha ha, 7em nói xem 41anh có nên 5exem xét mua 4nhà của 7anh ta hay bkhông? Suy c9cho cùng, 2Dung Kỳ 18chỉ vì 9bảo vễ 7người bạn 94gái cũ của 80anh nên mới 04lâm vào e9thảm cảnh 3dnhư vậy, 2canh thấy cdchết mà dekhông cứu a7thì không cđược hay 83cho lắm a7nhỉ?”

Dung 8bTiểu Ái 3cuối cùng dfcũng hiểu ebrõ mọi 94chuyện. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 4anh ta, mắt 6dần híp dlại: “Vì a3vai nam chính 4này, anh 4đã phải fvất vả c8nhiều rồi!” 87Trong đáy 04mắt đen cnháy lóe dlên nhưng 3tia nhìn 22lạnh như 1băng, chỉ 7alà lúc đó 7eHứa Kỷ 0Dương đang 2evô cùng 3bđắc ý 22nên không 2chú ý đến dfmà thôi.

“Anh 26không chỉ 3phải “phục 7vụ bà vợ” 49của mình, bmà còn diễn 63vai khách d5mới hài 1hước. Hứa 0Kỷ Dương, clúc đầu 0tôi đúng 94là mù mắt a8mới phải 31lòng anh. 12 © DiendanLeQuyDon.comAnh không ccó lòng f1tự trọng 2dhay sao? Mới e8bị Thang 8Nặc Ân 68đá đã 0dquấn lấy 47tôi, lại fcòn tìm 2Dung Kỳ 3gây chuyện 2fđể đòi 3dvai diễn, 9lúc không 14được còn 87quay về 02cầu xin 9Thang Nặc a5Ân, thậm 25chí không 9tiếc vai acdiễn thằng 42hề. Bây 43giờ còn 1dám đem dnhững chuyện 82khôi hài ađó phơi 8bày trước 8mặt tôi. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh nghĩ 8rằng tôi 7sẽ vì chuyện cfđó mà chịu 1akích động elớn sao? 29Còn nữa, e1sau khi làm 7những chuyện 83mất mặt aấy, anh 8thấy mình 98rất thông 5minh, tài 26giỏi, muốn 1dnhìn thấy 8vẻ mặt dđố kị 72của tôi 26sao? Hứa 97Kỷ Dương, 29anh bị điên 8rồi!”

“Anh f2không tin 0là bây giờ 0trong lòng eem cảm thấy dddễ chịu!” 7bAnh ta cắn erăng căm 1giận.

“Anh b6vẫn còn bchưa hiểu fcsao, tôi 1không hề fquan tâm dbđến kết cquả casting engày hôm 2dnay. Còn 0về Dung 7Kỳ, chuyện 6của anh 5ấy không 8có liên 4bquan gì đến 4tôi. Những dlời hôm c1nay anh nói 7với tôi, 0dchỉ có c8thể chứng 7bminh một 68việc…” d9Tiểu Ái 6đứng dậy, evứt chiếc c5túi xách 8trong tay 90xuống đất, 2rồi nhanh 6fnhư chớp 29cho anh ta 2một cái 2bạt tai. 7c © DiendanLeQuyDon.comCái bạt 4tai vừa 4amạnh vừa 41kêu, khiến a8mọi người 1ftrong phòng 45đều quay 1lại nhìn.

Thế 8cnhưng lọt 3vào mắt 9họ lại dlà cảnh 4tượng mà 7Hứa Kỷ eDương không 3cbao giờ 4ngờ tới. ce © DiendanLeQuyDon.comMột cô f3gái trẻ 74mặt mày ccbi thương 3bước lùi cvề phía basau: “Tôi 1đã sớm 5nói với ebanh rồi, 3dđừng có cmà chơi b3gái lại 42còn chơi 02trai, bây e6giờ nhiễm 33bệnh rồi. 8 © DiendanLeQuyDon.comChỉ biết 9ahỏi tôi f3xin tiền ethì liệu 5có tác dụng 71gì nữa dckhông?” dCô nước 7cmắt lưng dtròng cầm 0atúi xách cflên, rút btiền từ e8trong ví, eném vào 4fngười anh c1ta: “Cho d1anh đó. 2 © DiendanLeQuyDon.comCòn nữa, 7tôi không 84phải là 2quý bà nào 87đó, tôi ekhông có e4nhiều tiền 3như vậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comCầu xin 47anh sau này 4đừng quấn dalấy tôi e4nữa!” 0Nói xong ccô thống 4khổ dứt ekhoát đẩy d0anh tar a, 21lao ra ngoài 2không thèm 7quay đầu 4dlại.

Không akhí trong aphòng căng e7thẳng đến adngạt thở, b5tất cả 89mọi người 8đều nhìn 8bHứa Kỷ 1aDương bằng 3ánh mắt 5khác lạ, 4còn anh ta 87lại sững 1dsờ trước 21hành động ađột ngột b7của Tiểu d8Ái, đến f3lúc trấn 8tĩnh lại 09thì cô đã ebchạy từ 8lâu rồi.

“Đồ 9fngu, đây a7là quà đáp d1trả của 5tôi!” Đó 56là những 27lời mà d6lúc lướt 1qua người fdKỷ Dương, ddcô vừa 0dche mặt 3vừa nói 4nhỏ vào f3tai anh ta.

Nhìn 80những ánh 8mắt xem 5thường, 3coi rẻ như 6kim châm 6xung quanh, 55Hứa Kỷ 96Dương hận cdkhông thể 2giết chết 22Dung Tiểu 4eÁi! Anh ta dluôn cho d6rằng cô 6là một 8đứa con 9gái đần 17độn, chỉ a9được cái c2bề ngoài, acho dù có eelanh lợi, a1giảo hoạt, ccũng chỉ 8có mức edđộ. Nhưng 96anh ta tuyệt 2đống không engờ rằng 8trong nháy 9mắt cô acó thể 0dtrở mặt fra tay, và 5fcòn bất 87ngờ tạo aera một màn 6kịch như 17vậy. Khi bcanh ta tức e9tối đuổi c4theo đến 3fhành lang, 17cô đã đứng bở trong cthang máy 73vẫy tay 9chào. Hứa f2Kỷ Dương eađiên cuồng 76lao về phía ecô, nhưng f3chỉ chạm 22được vào 35thang máy 2lạnh lẽo 0mà thôi.

“Dung 60Tiểu Ái!” 5aLửa giận 6trong đầu banh ta không acó nơi nào 19để trút 6fxuống, chỉ acó thể ddồn sức 4fđá vào btháng máy 1mấy cái.

Lúc f1cô về đến fthành phố 4S, trời b6vẫn sáng. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrước khi 1Tiểu Ái 1lên máy bfbay, Trân 1Gia luôn fmiệng hỏi c8chuyện của 0Sung Kỳ. 37 © DiendanLeQuyDon.comBị Trân a9Gia hỏi ađến bực 4cả mình, 05cô tùy ý 7nói mấy cccâu, nào 5engờ lại 9nhận được dánh mắt 96muôn vàn 1bi thương bcủa Trân 6Gia, rồi 72còn dặn 0đi dặn 33lại cô adsau khi trờ e8về thành 0phố S nhất 5ađịnh phải 7đi thăm c0Dung Kỳ.

“Mình eađi thăm 6eanh ấy làm 88gì? Mình eflại chẳng 8ecó tiền 19giúp anh eấy. Hơn e3nữa, việc 25phá hợp 5đồng ầm cĩ của anh 6eấy và Thang 9Nặc Ân, d6cũng đâu 2ccó liên 2quan đến 04mình chứ?” 0Tiểu Ái akhoanh tay 1nói những 4alời châm e7chọc, kết 46quả lại 4nhận được 9ánh mắt 9hình viên 0đạn của 9Trân Gia.

“Sao flại không 0liên quan fđến cậu? bCậu là 4ccái đồ 4đáng ghét! cTừ nhỏ 7bđến lớn a2chưa từng 4đối xử 57tốt với 3eDung Kỳ. e6 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 0phải vì 1cậu, anh b0ấy hà tất 9phải phá 9ehợp đồng 5dchứ, chỉ 85cần cự 2tuyệt lời 2mời của dbThang Nặc d8Ân là được 0arồi. Hợp etác thì dvẫn cứ fhợp tác, dbanh ấy chẳng 9bị tổn 78thất gì 90cả. Ngay acả Hứa aKỷ Dương dcũng biết aanh ấy chắc cachắn vì 2bảo vệ 6cậu mới catừ bỏ 0hợp đồng, 4bằng không 2hôm nay hắn 9tìm cậu akhoe khoang 9làm gì?” 30Cái tật b6trọng sắc 80khinh bạn ccủa Trân 3Gia không c4hề thay ddđổi, giống 9ehệt Tư 80Nhã. Cuối dccùng, dưới 74sự cưỡng 12ép của 1fTrân Gia, ccô cũng 34phải thề b9thốt khi cequay về dthành phố 7S tuyệt 8đối sẽ 9dđi gặp 5Dung Kỳ.

Sau 2khi từ sân 1bay đi ra, d1cô trực ftiếp bắt a6taxi đi đến fphía nam 9thành phố. 7c © DiendanLeQuyDon.comTrên tay dTiểu Ái 8acầm tờ 5giấy có 3ghi địa 2chỉ của 81Dung Kỳ 07mà lúc trước 82Trân Gia b2đưa cho 0cô. Vốn fkhông định b8đến nhanh canhư vậy, 9cnhưng nghĩ 3đến chuyện 62mình chưa 0casting đã 5chạy rồi, 4uổng công f9bay đến 3thành phố 4fB, khi quay 9về công 5fty nhất 4định sẽ d6bị tra khảo, bTiểu Ái equyết định 66giải quyết cdứt điểm 9chuyện của 7Dung Kỳ ftrước. d4 © DiendanLeQuyDon.comĐã gần e0nửa năm, fbgiữa họ 14không có 5fbất kỳ 5dliên lạc cgì, ngay 28cả việc 7về nhà 75ăn cơm, 5cũng là atừng người 0đơn lẻ, 42khiến bố 9cmẹ không 3ít lần 67thắc mắc. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tiểu 03Ái lấy ecớ thoái fthác vì 1Dung Kỳ 97bận việc efnên hai người b8không thể 93sắp xếp bđược.

Nhà ccủa anh aở gần 21hồ, chính 02là tòa nhà 78chung cư 4cao cấp dgiá cắt 6bcổ mà trước a1đây cô 5avẫn thèm 5muốn. Kiến 48trúc nhà 31được thiết 92kế theo 1phong cách achâu Âu dbao trọn 3gói. Diện 50tích mỗi 1fcăn hộ fđều khoảng 5một tăm 0năm mươi 96mét cuông, dmỗi mét ecuông đều c3được kiến 87trúc sư fhàng đầu dbthiết kế fcông phu, 3tạo ra một 8không gian 3đẹp mắt 08độc đáo.

Lúc 32đi qua khu 4bảo vệ 2cvà đến 43được phía addưới tòa 88nhà chung 35cư, Tiểu aÁi thấy e2một chiếc 2Suv đỗ 7dưới bóng 11cây khoáng cđãng, xinh fađẹp. Chiếc axe giá rẻ 0bình dân 8anày, hoàn bdtoàn không 2dhề xứng 0với đẳng 41cấp của b8khu nhà. 69 © DiendanLeQuyDon.comCốp sau a8của chiếc 7bSuv đang 26mở, bên d2trong đặt 6hai thùng 1các-tông, 83dường như 0có người 29đang chuyển bnhà. Tiểu 56Ái đi lên 1thang máy 55lên tầng cbốn, khi 67chưa kịp 6ấn chuông ethì cửa 6cnhà Dung 6fKỳ đã amở. Hai angười bất 79ngờ gặp 7fnhau, trong fgiây lát 22đứng sững aở đó, 1fkhông ai 8fcử động. 5d © DiendanLeQuyDon.comDung Kỳ bmặc một dchiếc áo 5lót mỏng cdmàu xanh alam nhạt, bemái tóc fađen mềm dmại nhưng abhơi rối, 88trong tay 4anh còn ôm 4một chiếc 0athùng giấy, 7egiống hệt 7chiếc thùng 9cđặt trong 23ô tô dưới cdlầu.

“Anh, 20anh đang 4chuyển nhà 1sao?” Tiểu 19Ái ngạc e3nhiên, không 6chỉ vì dđiều này, dmà còn vì b1chiếc xe edưới lầu ekia. Chiếc 3fS600 của 1anh đâu? aTại sao dlại cùng d6một chiếc bxe bình dân 1chỉ mười 99mấy vạn ftệ: “Ngay 1cả xe anh 48cũng bán c1rồi sao?”

Dung 1aKỳ lạnh 79nhạt nhìn 7cô: “Hôm 2enay anh rất 9ebận, không 27rảnh rỗi fđể tiếp 72đón em.” fNói xong 4anh bước 8dvào thang 2máy.

Tiểu 65Ái tức 1dgiận đến fbmức mặt 35trắng bệch. f © DiendanLeQuyDon.comCô đã chủ 7fđộng đến 6tận cửa, 1fmà anh lại bcòn nỡ 7fđuổi đi 2sao? Thái 4độ của 5con người cnày, sao dvẫn cổ 1quái như avậy chứ? f4Nhìn thấy e1cánh cửa bvẫn mở, 9Tiểu Ái f6đảo mắt, 3tự đẩy 06cửa vào. f © DiendanLeQuyDon.comQuả nhiên flà căn hộ a0quý tộc b6giá ngất e7trời, mỗi 3centimet bên 0atrong đều 32được bài 3trí như 3một sản aphẩm nghệ cthuật. Diện 1etích căn 23nhà tuy hko6ng 29lớn, nhưng d7nhìn vào b5lại thấy 0sâu hơn, 5cmỗi bước bdđi, đều 7ccó cảm 2giác như 29vào động etiên, khiến cngười ta 8fđắm say 0dtrong đó. c © DiendanLeQuyDon.comCô nhận 4bra cách bài 5trí đồ 11dùng rất cquen thuộc, 16một lúc 9sau cô mới 0anhớ ra nó 30giống hệt 9với vị 9trí đồ ddùng trong d5nhà mà lần atrước cô 26tiện tay 7fvẽ lên 39giấy A4.
“Dung 5fKỳ, anh 3ấy… chắc 56không phải f2là… dựa 30theo những 45nét vẽ anguệch ngoặc 8của mình a3mà bày trí 2lên căn 6hộ này b7chứ?”

Trong 34phút chốc 8ctim cô đập 3nhanh hơn, 7những cảm 1xúc kì lạ 18cuồn cuộn dfđan xen vào canhau, gần a9như khiến 7ccô đứng cdkhông vững, 7Tiểu Ái dfđờ đẫn cngồi xuống 8fghế sô-pha. 9 © DiendanLeQuyDon.comCho đến 3khi nge tiếng 6bước chân 1từ ngoài 19cửa truyền 97đến, cô 6engẩng đầu. d9 © DiendanLeQuyDon.comđúng lúc e1đối diện 09với ánh 2mắt của f5anh. Trong 15giây lát, 8cô thoáng 45thấy một 46tia đau thương btrong đáy ebmắt anh. aa © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, fdkhi nhìn elại một 8lần nữa, e8chỉ thấy canh chau mày, 20có vẻ không 3hài long 6với việc 32tự tiện 58của cô.

e7“Vẫn còn dchưa đi 0hả?” Anh 5không nhìn f7cô nữa. 76 © DiendanLeQuyDon.comtiếp tục 9bận rộn b0thu dọn bđóng gói 3ađồ đạc.

Tiểu 93Ái cố gắng b8để giọng 31nói của 3mình nghe 2nhẹ nhàng 38một chút: 59“Việc 1fđó… Trần acGia nói anh 3amuốn bán 21nhà, sợ 0eanh có chuyện 4cgì, vì thế 00bảo em đến 7dxem thử.”

cc“Anh không 3sao, em có 64thể đi 8được rồi!” 62Giọng nói aanh lạnh 7nhạt, vẫn 2dkhông thèm 1ngẩng đầu 5lên nhìn 2fcô,

Thái 1cđộ của 5Dung Kỳ 29thật sự 6khiến người cata bực tức. a © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 5đá chiếc ebàn trà b8trước mặt: 71“Thôi đi! 6aCứ với bdcái tính 8acách ấy 4thì có thể 86giải quyết 73được vấn dđề gì d5chứ? Hôm 27nay lức 6em đi thành 6cphố B casting 2tình cờ 2gặp Hứa 94Kỳ Dương, 46cái gì cần 02biết, em ecũng biết 0fhết cả 9rồi. Nếu 3như không 22phải Trân fGia lo lắng 29cho anh, bắt 9em nhất 27định phải a0đến thăm b1anh, anh nghĩ 04rằng em a2muốn đến 7để nhìn 9thấy vẻ 2emặt của eanh lắm cà?”

“Không 2cmuốn nhìn b7thì đừng 7có đến, 0fchẳng ai 9aép buộc d1em!”

“Em 82chẳng hề 3bmuốn chút 25nào! Thế 7nhưng Trân cGia nói anh bcthành ra f4thế này ctrách nhiệm 9là ở em, 9về tình bvề lý, 0em phải 2đến hỏi 3fcho rõ ràng.”

“Em 11đã đến drồi, bây agiờ về 5đi!”

Nhìn 8eđiệu bộ emải thu 18xếp đồ 95đạc của 61anh, cô thật 29sự chỉ 8fmuốn bước edđến cho 6anh mấy 7đấm: “Dung 39Kỳ! Đã 39đến nước cnày rồi, 82anh còn điều 7gì không 86thể nói aađược sao? a1Em chỉ muốn 0làm rõ mọi bchuyện để 7báo cáo 7cho Trân d3Gia, chỉ 5như vậy 28mà thôi.”

7e“Anh không 0nhất thiết 0phải báo ecáo với 4cô ấy.”

“Anh 2không phải, 1nhưng em e1thì phải. 39 © DiendanLeQuyDon.comAnh có thể 17lịch sự 49trước mắt f2Hoắc Hoài 85Kỳ, có 71thể mỉn 8cười tao e1nhã với 3người đàn 1bà hơn tuổi 3muốn cùng canh thuê 41phòng khách bdsạn, tại absao lại 4một mực bkhông thể 6cho đứa e3em gái một 60đáp án 1rõ ràng?”

Dung b4Kỳ đột anhiên sững bngười trong 7giây lát, 5frồi từ 67từ đứng 6thẳng lên angoảnh đầu 9lại, ánh 88mắt như 1cthủy triều 4lên xuống: 26“Dung Tiểu 6Ái, anh tỏ 8thái độ dvới em, alẽ nào 4em không f5hiểu sao? 2Hay là chỉ 61trong mấy ctháng trời dbem đã mất f2trí rồi 5ư? Anh để 3em biết ebất kể 90chuyện này 78là như thế cnào, đều 8không liên 22quan đến 7Trân Gia. 5 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 5enhất thiết 28phải giải dthích gì fecả. Nếu e1như em muốn ebáo cáo, 5thì đưa 4cđáp án dnày cho cô 9ấy.”

d“Căn nhà 3này ngày bamai bắt fđầu đổi 8echủ rồi, 9tốt nhất 4em đừng 6đến nữa!” 8Nói xong, 3fanh vội dvàng đặt 8những đồ 8đạc cuối cdcùng vào b9thùng giấy, dtiếp đó 72tắt đèn, ađi ra khỏi 3acửa.

Tiểu eÁi ném vút 4chiếc gối 3đệm, nhưng 3trong giây 4lát cô chợt 9anhớ đến 4eđiều gì a4đó, liền bcầm túi 2xách đuổi cbtheo. Đợi 2thang máy b6lâu qá, 52cô liền 3đi bằng 3lối cầu 1thang bộ 4xuống. Lúc 7ara khỏi d4khu nhà, aquả nhiên 0cốp sau 9xe Suv đã ađóng vào, 6acô không 4kịp suy 8xét gì, 05lập tức dcmở một e3cánh cửa e3khác rồi 5lên xe. Dung cKỳ đang 3định khởi 5động xe a1chau mày cnhìn Tiểu cÁi. Mặt 4cô tỉnh 5ebơ thắt 6dây an toàn 38cho mình: a5“Được 1rồi, anh edcó thể 28lái xe đi 2được rồi!”

68“Xuống efxe!” Chân 0fmày anh thoáng bhiện lên 1sự tức 1giận.

a2“Không 43xuống!” 85Cô lè lè 0lưỡi với 0anh, tính bcách ngang ebướng lại bnổi lên: 9“Em đã e9đồng ý 6với Trân aaGia phải 70làm rõ lý 8do tại sao f1anh lại 9làm như 85vậy. Anh 1dkhông cho e3em đáp án e6thì em sẽ d3bám theo 0anh cho đến 9khi anh nói 89rõ với 5em, tại 15sao anh lại cphá hợp eđồng với 1Thang Ân 5eNặc? Tại bfsao thiên 17đường 6tươi sáng 2đang ỡ 30trước mặt, 2bmà anh lại cvô cớ từ fbỏ.” Tiểu 7Ái nhất 8ađịnh phải cbiết được cđáp án, 1bởi vì 50cô muốn dcó lí do 6chính đáng 9nói với cGia Trân arằng, dù aeDung Kỳ cthật sự 69có gì với 8cô, anh cũng 0tuyệt đối akhông vì f6cô mà bỏ cqua cơ hội 4trời ban, 74từ bỏ btất cả b0những gì 56đã xây cdựng được adtừ trước 2đến giờ. f7 © DiendanLeQuyDon.comĐó không 4ephải điều fcDung Kỳ 9sẽ làm, 6anh lý trí 2csáng suốt 1dnhư vậy, btuyệt đối b0sẽ không dchỉ vì fmột Dung b0Tiểu Ái 37mà từ bỏ 03tất cả. f4 © DiendanLeQuyDon.comCô không 5ctin, tuyệt 4fđối không 6atin!

Sau 70giây lát, 8Dung Kỳ 0quay đầu 42đi, lạnh 42lung chỉ eanói một f0câu “tùy cem” rồi 1fkhởi động acxe.

Tiểu f7Ái nghĩ 44rằng anh 53ngoài thành afphố S ra c8sẽ không 59có nơi nào 8khác để b4dừng chân, 35nhưng cô f2hoàn toàn 8không ngờ 03anh lái xe 2một mạch ebquay về 9thành phố 14Z. Lúc đầu 36cô còn cho 3là anh sẽ 7quay về cnhà, kết equả anh 5lái xe đến 9acầu tàu 0bên bờ d6biển thành 38phố Z. Một fechiếc du c7thuyền có 5cthân màu 2atrắng, đáy 30màu đen 9dlà nơi anh cmuốn đến e3sao? Thấy 64anh bê từng 0cthùng giấy alên thuyền, 5tiếp đó 7fthì chỉnh 2flại vị btrí, cô e8lên tiếng 8hỏi: “Anh 6ekhông phải b4định sống 3trên du thuyền c7này đấy 08chứ?”

a1“Không, 3anh chỉ 8fmuốn nghỉ 3phép, thư 7dgiãn chút.” 6Trong nhà fdbếp ỡ 3tầng dưới 75cùng, ánh 2mắt Dung 2Kỳ xuyên aqua lớp decửa kính 6trong suốt dhướng về dphía biển fvà bầu ftrời đêm 9đầy sao, 5ánh mắt b0đó sáng 8elên chút 30dịu dàng: 7“May mà eevẫn còn 0achiếc du cthuyền này.”

65“Chiếc 7du thuyền 8này là của fanh sao?” cAnh không e7phủ nhận. 4d © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái 6thực sự afkhó mà tưởng 0ftượng được. d © DiendanLeQuyDon.comĐây rốt 8cuộc là 9kiểu logic d6gì chứ, dkhó khăn 0cđến mức 2bán nhà 4bán xe, thế 0cmà vẫn 2có du thuyền. d © DiendanLeQuyDon.comKhông những 2thế còn 1clà Regal a54080 đẳng cecấp và btuyệt đẹp, 7trước đây bcô đã từng 7xem thông 3dtin về chiếc aadu thuyền 4này, giá 25tuyệt đối 37không thấp 6ahơn bốn 66triệu tệ. 99 © DiendanLeQuyDon.comCộng thêm 6phí bảo cdưỡng, c9Dung Kỳ b7rốt cuộc bflà có tiền b9hay không 2đây?

c“Anh mua 30du thuyền 36khi nào? e6Bố mẹ b9có biết 0không?”

4“Mua từ 3dlâu rồi, b6bố mẹ 81không biết.”

“Anh… 8lấy đâu fra nhiều 6tiền thế?”

9“Em quên 24rồi sao, 9doanh thu acủa phim 45“Vũ điệu 24đào kép” 92rất cao.” 82Anh lạnh 2nhạt nhìn fcô.

Tiểu 1Ái hết 97sức kinh 8ngạc, chỉ 28biết nằm fdsấp, bất 1động trên f6sàn boong 3tàu bóng 18loáng, sạch fsẽ phía 3bên ngoài b0cửa kính.

Sau akhi sắp exếp xong 6tất cả b3mọi thứ, 1eanh bước d1ra ngoài 9fsân thượng c7ỡ phía 1cuối con 0athuyền, 5bthấy Tiểu 1Ái đang 9nằm sấp 79trên boong 6atàu ngủ. 5 © DiendanLeQuyDon.comGió biển 7bđầu thu 2mát lạnh, 6chiếc du 43thuyền hơi elắc lư aetheo nhịp 3sóng lăn 0dtăn. Nhấp a7nhô nhẹ 0nhàng, giống 8như chiếc 04nôi cho trẻ 5nhỏ. Dung 5Kỳ chăm 8chú nhìn a1khuôn mặt 5xinh đẹp d4có phần 1fhơi trẻ 1fcon của ecô, rồi 1lặng lẽ 6ngồi xuống 68bên cạnh. 4 © DiendanLeQuyDon.comBầu trời 8đêm ỡ dfbờ biển 77thành phố f2Z không nhiều 4asao lắm, 6bnhưng nếu fngắm kỹ, 8vẫn thấy blung linh, 74huyền ảo. c © DiendanLeQuyDon.comAnh không 0gọi cô 3dậy, mà 4chỉ rón 0rén ôm lấy ecô, rồi 43đặt nhẹ 1bnhàng lên 8dgiường f2ngủ ở fkhoang trước.

Tiểu fÁi có vẻ 10mệt nên b8ngủ rất 1fsâu, vừa f5chạm vào 9bchiếc khăn 0atrải giường 4mềm mại 27liền quàng dlấy chăn demỏng rồi dtiếp tục 2eđi vào giấc cmộng. Cô eluôn là b7như vậy, arõ rang biết 96phải cảnh 5giác, nhưng 6nhiều khi 04lại qua 10loa mà quên 36mất, vô 2hình chung 81tạo cơ 59hội cho 6người khác btiếp cận. b © DiendanLeQuyDon.comNhững ngón 3tay thon dài 05xinh đẹp 6bđưa ra, b5lưỡng lự 4vuốt mái 60tóc xoăn cdài của 3cô. Trong bđáy mắt easâu thẳm, 2như đang c1kìm nén 3những cơn d2song biển 6cuộn trào 3mãnh liệt.

Một 6bên là thiên 4đường, 1một bên 2là địa fngục. Lúc 3cô hỏi 17anh vì sao atừ bỏ d9thiên đường dtrước mắt, 2anh thực 7sự muốn dnói với 22xô, cái a6gọi là 1clựa chọn achỉ thuộc 1về những 1bngười có dthể lựa fcchọn. Còn d9anh, từ 8lâu đã 41đặt mình 06trong địa 6ngục không alối thoát, 9không có 1quyền lựa cchọn nữa 66rồi.

“Hãy 7cố giữ flấy thiên 1đường 9của em nhé, aenhất quyết 95đừng giống 6banh…” c7Anh khom người 9xuống, dịu 9dàng hôn 8lên má cô.

Khi 1mở mắt 3ra, thấy 4trần nhà 9xa lạ thấp 8lè tè, cùng 3với cánh 83cửa sổ 0nhỏ hình 19tròn có 1thể nhìn ethấy bầu ftrời ỡ btrên trần, 4Tiểu Ái eflập tức 0bật dậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô đẩy f1chiếc cửa 94kính sát bđất ra, 96bên ngoài 7trời đã 02sáng, những b5cơn gió 3biển ẩm bfướt lùa 7đến. Không 05phải chứ? 5Cô đã ngủ 7dmột đêm 05trên du thuyền ccủa Dung 6bKỳ sao?

Sau 99khi rửa 5mặt qua 1loa trong 9bphòng vệ bbsinh, cô b3bắt đầu cfđi tìm Dung 08Kỳ. Thế 3nhưng, cả 89nhà bếp 67và buồng alái đều fkhông thấy 08bóng dáng ebanh đâu, 1lẽ nào fanh ấy đã 46xuống thuyền 84rồi? Lúc 1đang nghi dhoặc, thì 4fcó một 4người đàn 0ông khoảng f0bốn mươi 2tuổi đi 80đến, nhìn 0thấy Tiểu cÁi liền dđưa chiếc 9chìa khóa 85cho cô. Hóa fra người 09này bình 6thường 58giúp Tiểu cdDung quét 5dọn, trông 1acoi du thuyền, bhôm qua trước dkhi họ tới, 3theo lời b1dặn dò c8của anh, bông ấy 6đã bổ d1sung thêm 8xăng dầu, 7nước ngọt e1và đồ 2făn, du thuyền 7bất cứ 3lúc nào abcũng có 5fthuê sử 3dụng.

Sử d9dung? Tiểu 8Ái nghi hoặc 47nhìn chiếc c7chìa khóa, 4fDung Kỳ 7fmuốn ra 5biển sao? 7eCái tên 7này thật 9blà biết 2hưởng thụ fđó! Cô a6men theo bậc fthang bên 0btay trái 42rồi đi 6lên buồng 04lái lộ 3thiên ở 1trên. Từ 30vị trí 96này nhìn ffxuống biển 35xanh ngắt fmột màu, 26thời tiết 8dường như 0chỉ thuộc dvề mình 19cô. Trong ađầu hiện 1lên một 7ý nghĩ liều 7clĩnh , ngay alập tức 6cô trở 86nên kích 9dđộng tim 08đập liên 6hồi, không 7sao nén được 2ý nghĩ đó.

Tiểu 9eái rón rén b5đi xuống 4tầng dưới 4của du thuyền f2nhìn lại 7một lượt, 0sau khi đã fxác định 0được Dung 0Kỳ thật b3sự không 5có trên 62thuyền, f6cô liền 4cởi dây eethừng buộc cở cầu 16tàu. Mùa 3hè này, eThôi Thái 1Dạ từng e1đưa Tiểu 39Ái đến edu thuyền 7danh ta chơi dcvài lần. 0b © DiendanLeQuyDon.comCô từng 37hiếu kì 82học cách 99lái thuyền, e0nhưng thành 46phố S không 59có biển, adu thuyền 91cùng lắm c5chỉ có acthể lượn 6bvòng trong 9bhồ, tuy d2cái hồ 1đó rất 4rộng, nhưng fvẫn kém 27xa so với b7biển.

Hiện 5giờ cơ 5hội ngàn 6năm đã dđến, cô 0dđương nhiên 9phải biết 3anắm bắt. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐể có 5thể tận 43hưởng cảm egiác lái 74du thuyền fftrên biền, edù chỉ 8clà lượn 8vài vòng 41xung quanh e4cái cầu 94này cũng 5tuyệt vời clắm rồi. a © DiendanLeQuyDon.comVào lúc 40này tâm 0trạng Tiểu 9Ái vô cùng aphấn khích e6như đang 2fbay trên amây, nhưng 0cô không 3biết rằng 89hành động 4này sẽ 89dẫn tới 9một hậu cquả không ecthể tưởng 34tượng nổi. 1d © DiendanLeQuyDon.comNếu cô 66biết một 28tay lái tàu 80chưa có c0kinh nghiệm, clại chưa bđược huấn 3bluyện chính 5thức mà 5dám một dmình lái 74du thuyền ftrên biển 6là một 88chuyện nguy c1hiểm dến 89nhường dnào, thì achắc chắn 3dù có khát 7khao đến eđâu, cô 30cũng sẽ 8akhông động 64vào du thuyền dnày một 3bgiây một acphút.

Lúc 06âm thanh 74tức giận abcủa Dung 1Kỳ truyền 5bđến từ 52sau lưng 2aTiểu Ái 5suýt chút a1nữa rơi 6khỏi buồng a4lái.

Tiểu 1bÁi sợ hãi eccúi đầu: ce"Anh, 9anh sao lại 87ở trên bdthuyền vậy?"

“Thế 29em nghĩ anh 14có thể 74ở đâu?” 0fAnhđang đi achân không, 4mặc một 9chiếc quần 7edài mềm 1và áo may c9ô, bộ dạng 6như vừa 3atỉnh dậy. 1 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng edưới những 11cơn gió c9biển rì brào khuôn 05mặt điển 4dtrai thoáng 7mệt mỏi 0đó lại 92hiện lên avẻ quyến 7rũ chết 6người. 89 © DiendanLeQuyDon.comBuồng lái 6không lớn, eebước lên bcbậc thang d5liếc qua 9là thấy dngay, anh 7chau mày dlại: “Lái ffchính và 47thủy thủ e1đâu?”

Tiểu 5Ái há hốc 78mồm, hiển bnhiên không 42hiểu.

“Những 46người giúp ddanh trông 24nom chiếc adu thuyền 8này hôm dnay sẽ lên 7thuyền, cabây giờ 1họ đâu 26rồi?” 1aAnh đến 6trước buồng clái nhìn 5xuống, trên 83boong thuyền e7cũng không 4dcó ai. Ánh 2mắt anh ahướng về 40phía Tiểu aÁi đang 1cnắm vô clăng: “Em 01đừng nói 0với anh, 3họ vẫn 8chưa lên 2dthuyền.”

“Ai b4cơ? Em vẫn enghĩ là betrên thuyền 2này chỉ 59có một 30mình em.” eTiểu Ái dchợt nhớ 7ra, chiếc fdu thuyền c4này còn 4có một d3phòng khách, 5lẽ nào 8tối qua 3Dung Kỳ 1fngủ ở 5đó. Trời 13ơi, cô đúng 2là vui mừng 5dquá mức, fanên quên fkiểm tra a7khoang giữa. 30 © DiendanLeQuyDon.comBây giườ 65bị bắt 94quả tang 7tại trận, bthật là a2đáng thương!

Nhìn athấy sắc 1mặt Dung 8Kỳ càng elúc càng 6cu ám, Tiểu 4Ái lí nhí: 39“Được 74rồi, là 33em chưa được desự đồng c3ý đã động 6đến du a8thuyền của cdanh, đừng d9nhìn em như 7vậy chứ, 5cùng lắm 68thì bây 3giờ quay 3về tìm 8lái chính 3và thủy 1thủ là 10được!”

“Dung 7eTiểu Ái!” a4Anh hình bnhư càng 1tức giận 76hơn: “Em 2có biết 96mình đang 0làm cái 4gì không? dEm không 39thể có 1dlấy một bngày an phận 2thủ thường 6được sao?” 3Giọng nói 6lạnh lung 5thốt ra 7khiến Tiểu c7Ái ngay lập 0tức sững 1sờ.

Không 3phải chứ! 0Nhìn dáng dvẻ lo lắng 5nhìn khắp 1ebốn phía c0của anh, 7fcô dường 5cnhư nắm 65được nguyên enhân vì 6sao anh tức fgiận: “… 2Lẽ nào fanh không 8biết lái ddu thuyền cfsao?” Nói 8xong Tiểu 23Ái liền dbật cười, 8sau đó thấy 40vẻ mặt 4tức giận 40xen chút felung túng b8của anh, 0cô cười 6nhiều hơn, 4eđến mức eđứng không 1cvững.

Một ffDung Kỳ b2giống như btrong truyện f7cổ tích, eftinh thông 1mọi thứ, 30biết nhìn 2xa trông 27rộng, lại 6cũng có ecthứ không 83biết, càng bađáng cười d9hơn là, 3thứ duy 32nhất mà 92anh không ebiết đó dcô lại 8biết chứ. 42 © DiendanLeQuyDon.comCảm giác 9này thật 6hả hê!

Tiểu beÁi cười f1đến mức fchân tay 2alảo đảo, b5đứng không 96vững, lúc 38đang muốn 1clăn một 1vòng trên b4sàn thuyền 4fđể biểu ethị tâm 4trạng của dmình, khuôn 87mặt lạnh 54băng của 07anh áp đến.

“Dung 7cTiểu Ái!” 1aGiọng điệu c6anh gần e8như uy hiếp, 38trong đôi 7mắt màu ftrà đang 17ẩn chứa 5cnhững cơn bdphong ba bão 6táp sắp 42ập đến: 1e“Trước d0khi anh thật asự tức 7giận, em 14tốt hơn 44hết là aecho anh nhìn cthấy cầu 7tàu một 7lần nhữa, 7bằng không…”

“Bằng 8không thì 1asao? Vứt 4em xuống 1biển chắc? 8Ha ha, như 96thế anh f3càng không 0thể quay e9về được 9đâu!” dbTiểu Ái 61dương dương 8atự đắc, 35thoạt đầu fekhi lái thuyền, 1cô chỉ 08định lượn dmột chút 5xung quanh 5khu vực 3ccầu tàu, 4anhưng công 4lực chiếc 2thuyền đáng d0giá bốn 5triệu nhân 0adân tệ f2này thực aesự quá 7tuyệt, cộng 92thêm lần 9bđầu tiên ckhông có 61ai giám sát 1lái thuyền, 94vì vui mừng 0aquá nên 63cô đả 42lái đi xa: 34“Trước 4khi uy hiếp b9em, anh phải 6exác định d7rõ rành 8tình thế chiện nay…” 75Lời nói 4bcủa Tiểu 76Ái bị anh 60dùng môi bcắt ngang, 1tim cô suýt achút nữa d0ngừng đập. 81 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 0amôi anh chỉ 4dừng lại fcphía trước dmôi cô. a8 © DiendanLeQuyDon.comKhoảng cách efấy gần 24như tới 9con số không, ftrong không 67gian, tràn 18ngập mùi 0dưỡng sau 8khi cạo crâu nhẹ 7nhàng, thanh ckhiết của 5anh. Tiểu baÁi ngây fngười nhìn danh chằm 7chằm, hko6ng b1dám nhúc 7nhích, mãi dcho tới 5khi trong d9đáy mắt 0anh có chút ekhôi hài, 03cho tới 9khi anh chậm 1crãi nói.

“Bây f1giờ, em 1đã hiểu 3rõ tình e3huống hiện btại chưa?” 63Giọng nói 9nhẹ nhàng, 50trong trẻo, 6nhưng lại 0vô cùng 5đáng ghét. 15 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ái cxấu hổ 7tức giận 6đẩy anh c1ra, lập 8tức trở bmình nhổm 4edậy. Lúc ecô hung hãn 0bhét lên 1rằng quay 7về thì 4quay về, 83cô đã không cđể ý tới 03sự u ám 4ẩn chứa 0trong đáy 2mắt của engười đàn eông đang fđứng phía 8sau.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/77050


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận