Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ
CHƯƠNG 165 - Thợ Săn Ác Ma
Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu
Dịch: đơn tùng
Biên: zap1412
Nguồn: TTV
Đến lúc logout, Nhiếp Ngôn vẫn chưa làm xong nhiệm vụ giết Kỵ Sĩ Không Đầu. Hắn tự hỏi, chẳng lẽ chết mới có thể thoát ra khỏi bản đồ này chăng? Hay mấu chốt nằm ở thần điện nơi trung tâm bản đồ kia? Nhìn tòa thần điện bí hiểm, hắn nhất định phải vào, nhưng không phải bây giờ, với thực lực này, tiến vào chỉ có chết.
Hắn vừa logout, chuông điện thoại liền reo vang.
- Ê, ngươi làm gì mà biến mất tăm thế? Pm cả buổi mà không thấy trả lời.
Bên kia giọng Đường Nghiêu có vẻ vội vàng.
- Gặp chút phiền toái, vô tình ta rơi vào một thứ nguyên bản đồ.
- Hèn chi không có tin tức gì, có nguy hiểm không?
- Hiện thời thì chưa thấy gì nguy hiểm, nhưng không ra được.
- Vậy thì tốt, ngươi hồng danh như thế, lỡ chết thì khốn. Tốc độ của Phá Thiên cũng rất mau, hắn đã lên cấp 17, nhất định hắn đang liều mạng cày cấp đuổi theo ta.
- Ngươi đừng lo, theo ta thấy, tạm thời hắn không đuổi kịp ngươi đâu.
- Nhưng vài ngày sau thì sao? Không có Áo Thuật Tinh Linh, ta luyện cấp thực sự khó khăn.
Đường nghiêu ủ rũ nói, không có Áo Thuật Tinh Linh, tốc độ cày cấp của hắn giảm thấy rõ, hơn nữa, thực lực của Phá Thiên cũng không thể coi thường, nói không chừng vài ngày sau hắn sẽ bị Phá Thiên vượt qua mất.
- Có rớt huân chương Sát Nhân Cuồng Ma không?
Nhiếp Ngôn hỏi.
- Không có lấy một cái.
Đường Nghiêu đáp.
Nhiếp Ngôn nhíu mày, Đường Nghiêu hồng danh tới mức đó là tuyệt đối đủ điều kiện, nếu không rớt huân chương Sát Nhân Cuồng Ma, chỉ có thể trách vận khí hắn quá kém.
- Ngươi cứ an tâm mà cày, dù gì hắn cũng là hội trưởng Khải Hoàn công hội, hắn có vượt qua ngươi thì cũng không gây ra bao nhiêu ảnh hưởng, mà dù hắn vượt qua, mai mốt chúng ta lại đá hắn rớt xuống, lo gì.
- Mặc kệ hắn là cái gì, ta nhất quyết không cho hắn cơ hội, càng không thể để hắn vượt qua! Có thù tất báo, không sớm thì muộn, có ngày ta sẽ khiến hắn niếm mùi đau khổ!
Đường Nghiêu cắn răng nói, cứ nghĩ tới lần bị vây giết đó, máu trong người hắn cứ sôi lên.
Nghe Đường Nghiêu nói, Nhiếp Ngôn chợt nhớ tới một chuyện, đó là lúc còn bé, một lần hai đứa bị đánh trước cổng trường, lần đó Đường Nghiêu ghi hận trong lòng, hắn chờ đúng thời cơ, tìm tới tên kia phục hận, khiến tên đó không dám tìm hai đứa phiền toái nữa. Trong trường học, thầy cô dạy ngươi với người nên lấy ơn báo oán, nhưng lão ba Đường Nghiêu từ nhỏ đã dạy hắn điều đó không hẳn đã đúng, đôi khi để chấm dứt phiền toái, chỉ có thể dựa vào nắm đấm của ngươi. Thầy cô dạy ngươi cách làm người, còn ta, ta dạy cho ngươi cách sinh tồn. Trên đời, chẳng có gì là tuyệt đối cả, đúng đúng sai sai tùy cách nhìn của mỗi người thôi!
đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Có thù tất báo, chỉ là không sớm thì muộn! mấy cái này đã ăn sâu vào Đường Nghiêu, chính là nhờ lão ba hắn vậy.
- Trước mắt, cứ train bọn Lân Oa là ngươi có thể duy trì vị trí dẫn đầu, chờ ta ra khỏi bản đồ hẵn tính.
Nhiếp Ngôn nói, trong thứ nguyên bản đồ đó, hắn còn nhiều việc cần phải hoàn thành.
- Được, ngươi cố gắng ra sớm chút. Cứ đà này, rửa sạch hồng danh là ta lên 23, 24 cấp ấy chứ.
Đường Nghiêu nói, hắn nghĩ tới hồng danh của mình, đúng là hơi bị khủng.
- Rửa sạch hồng danh, ít nhất ngươi phải tới 26, 27 cấp.
Nhiếp Ngôn khẳng định, tính toán một chút, giết gần trăm mạng, trình độ hồng danh này thật không dễ rửa hết. Giai đoạn này rất ít có hồng danh đạt trình độ Đường Nghiêu, đợi một thời gian, các Pháp Sư học được quần công ma pháp, cứ mỗi lần công thành chiến, giết vài trăm mạng là chuyện thường, trình độ hồng danh còn hơn thế nữa, nhưng bọn họ vẫn không lo lắng nhiều, chỉ cần giá trị tôn kính đủ cao, là có thể tùy ý đi lại trong thành thị.
Nhiếp Ngôn cùng Đường Nghiêu trò chuyện một hồi, hắn lại tập tập luyện luyện, một ngày nữa trôi qua.
Login, hoàn thành nhiệm vụ tiến độ 3, Nhiếp Ngôn đạt được danh hiệu cao cấp vong linh liệp sát giả, giá trị tôn kính tại các quốc gia loài người +5, phần thưởng tuy không nhỏ, nhưng cả ngày giết đi giết lại Kỵ Sĩ Không Đầu khiến hắn chán phát điên lên được.
Đáng tiếc là sau đó, hắn nhận được một nhiệm vụ mới.
Hệ thống: nhiệm vụ tiến độ 4, giết Kỵ Sĩ Không Đầu, số lượng 0/6000.
- Ta điên mất! …
Một người chơi bình thường, có lẽ đã chọn cái chết để mau rời khỏi nơi này, ra bên ngoài, rớt cấp còn có thể cày lại, còn trong này, giết đi giết lại cả ngày chỉ có Kỵ Sĩ Không Đầu, lại không nhận được một chút kinh nghiệm. Nhưng Nhiếp Ngôn không có quyền lựa chọn, hắn không thể chết!
Chuyện bên ngoài, hắn đã dặn kỹ bọn Đường Nghiêu, mọi việc cứ theo đó mà làm, hắn cũng không phải lo lắng.
Lại hai ngày trôi qua, nhiệm vụ tiến độ 4 hoàn thành, hắn đạt được danh hiệu thợ săn ác ma sơ cấp. Nhìn thuộc tính danh hiệu mang lại, hắn sướng điên, thật quá khủng bố: giá trị tôn kính tại các quốc gia loài người +8, trong vòng 5 mét thuộc tính của hắc ám sinh vật -10%...
Khoan nói tới giá trị tôn kính, cái “trong vòng 5m, -10% thuộc tính của sinh vật hắc ám” này thực sự quá mạnh mẽ. Tốn 2 ngày, nhận được phần thưởng này, đối với sự phát triển trong tương lai mà nói, không lỗ chút nào.
Không để hắn mừng lâu, hệ thống lại cấp cho hắn nhiệm vụ mới, tiến độ 5, giết 12000 Kỵ Sĩ Không Đầu. Cho dù có thuộc tính danh hiệu thợ săn ác ma sơ cấp, giết bọn Kỵ Sĩ Không Đầu sẽ nhanh hơn, nhưng nhìn mấy số 0 phía sau, Nhiếp Ngôn léo cả lưỡi, nếu giết quái bình thường, chừng này quái cũng đủ lên vài cấp!
Hắn mở bảng cấp bậc ra, Đường Nghiêu 23, Phá Thiên 22, vẫn bám sát nút, 18 19 cấp cũng rất nhiều, trong khi hắn mới 17 cấp. Hiện tại không thể thăng cấp do làm mấy nhiệm vụ này, cho nên phải cố gắng hoàn thành, sau đó đi ra ngoài, thiếu gì cách up level, lo gì không đuổi kịp mấy người trên bảng kia. Đóng bảng cấp bậc, Nhiếp Ngôn tự tin nghĩ.
Trong mấy ngày này, Nhiếp Ngôn nhiều lần thẩn thờ trước cửa thần điện, thiếu chút nữa hắn đã xông vào, dù có chết cũng không tiếp tục ở đây phí thời gian, nhưng cuối cùng hắn vẫn nhịn được
Logout, bỏ mũ giáp ra, mấy ngày liên tục giết Kỵ Sĩ Không Đầu, khiến hắn buồn bực không ít. Chuông điện thoại reo.
- Ngươi làm gì mà chưa chịu ra?
Giọng Đường Nghiêu buồn bực vang lên.
- Đừng nói nữa, ta cũng muốn lắm, nhưng quả thật còn lâu mới ra được.
Nhiếp Ngôn cũng buồn bực không kém, nhiệm vụ này tốn thời gian vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
- Rốt cuộc là nhiệm vụ gì mà cần nhiều thời gian như vậy?
Đường Nghiêu kinh ngạc hỏi.
- Thì cũng là giết bọn Kỵ Sĩ Không Đầu với ít vong linh quái. Tình hình bên ngoài thế nào?
Nhiếp Ngôn nói, bản thân hắn cũng không biết làm sao đi ra, chỉ có thể cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, hi vọng tìm thấy manh mối.
- Tình hình ổn, công hội phát triển theo đúng kế hoạch, hiện giờ đã thăng cấp 2. Quách Hoài nói, hắn cầm tiền Tinh Không dược điếm theo lời ngươi tới các thành khác mua đất,nhưng có một số vị trí bị người khác mua mất. À này, bọn người tinh anh đoàn ngươi kiếm ở đâu mà trâu kinh! Hai ngày đánh thông qua 10 phụ bản, đa số là cấp chuyên gia, còn lại đều là cao cấp. Chiều qua còn đánh thông sào huyệt Mỹ Đỗ Toa, thật không thể tin nổi!
Đường Nghiêu bị thực lực bọn Thôi Xán Đao Quang dọa cho trắng mắt ra.
- Thì kiếm trong ấy chứ đâu!
Nhiếp Ngôn mỉm cười nói, bọn Thôi Xán Đao Quang, Đái Đại Đầu Ca Thất Tử kỹ thuật rất tốt, trang bị lại không tệ, mấy người này tập trung một chỗ, bạo phát không kinh người mới là lạ.
Đường Nghiêu nói một số chuyện công hội, trong đó tin tức nóng nhất chính là bọn mấy người Thôi Xán Đao Quang trong 2 ngày đánh thông qua 10 phụ bản, quả thực làm không khí tại công hội sôi trào không ít. Thử nghĩ mà xem, hai ngày đánh thông 10 phụ bản cấp chuyên gia và cao cấp, đây là khái niệm gì!
Trang bị bọn Thôi Xán Đao Quang kiếm được phần nhiều bọn hắn không dùng được, liền để lại cho mấy đoàn đội tuyến 2, như bọn Vũ Lam. Hơn nữa, Quách Hoài còn chọn ra một số người thực lực cũng khá thành lập vài đoàn đội, xem ra đoàn đội tuyến 2 sẽ nhanh chóng phát triển.
Ngưu Nhân Bộ Lạc vừa thành lập đã nhanh chóng khuếch trương, tuy rằng chưa đạt tới mức mong đợi, nhưng có Tinh Không dược điếm làm hậu thuẫn, kho hàng công hội cũng đã định hình, lại có bọn Thôi Xán Đao Quang, Đái Đại Đầu Ca Thất Tử điên cuồng biểu hiện khiến cho người chơi càng lúc càng thấy rõ tiềm năng của Ngưu Nhân Bộ Lạc. Cho nên người chơi khi gia nhập đều lôi kéo bằng hữu tới, đến lúc công hội thăng cấp 2, lại dấy lên làn sóng gia nhập.
Ngưu Nhân Bộ Lạc biểu hiện ra cường thế, lại hợp tác với Thần Thánh La Mã Đế Quốc, khiến cho Khải Hoàn và Quang Minh Thánh Diễm cảm thấy bất an, cho nên xung đột xảy ra là phải có.
Ngày thứ 3 sau khi up công hội cấp 2. Một vài thành viên công hội ta đang train quái bị bọn Khải Hoàn đưa về thành, bọn này còn kêu gào sớm muộn cũng đạp đổ Ngưu Nhân Bộ Lạc.
Ngày thứ 4, thành viên công hội ta tại tại các địa phương đều bị quấy rối, thống kê tới giờ bên ta chết hơn 60 người.
Tình hình này còn tiếp tục, con số tử vong sẽ nhanh chóng vượt trăm.
Tại Ngưu Nhân Bộ Lạc, ai nấy oán khí ngút trời, đều muốn tìm bọn Khải Hoàn một trận sống mái, nhưng hầu hết đều bị Quách Hoài trấp áp. Tại Tạp La Nhĩ thành, Khải Hoàn công hội thế lực lớn nhất, hiện thời Ngưu Nhân Bộ Lạc chưa thể trêu vào, nếu bây giờ chiến tranh xảy ra, với Ngưu Nhân Bộ Lạc hậu quả thật khó lường, hơn nữa, xét một cách toàn diện, Thần Thánh La Mã nhất định sẽ không tham chiến trợ giúp. Quách Hoài thông cáo toàn thể thành viên, hiện tại Ngưu Nhân Bộ Lạc chưa đủ lớn mạnh, yêu cầu anh em tạm thời nhẫn nhịn, lúc đi cày cấp có thể không đeo huy chương công hội. Dù vậy, một số anh em trung thành, khi cày cấp vẫn đeo huy chương công hội, lúc bị bọn Khải Hoàn vây giết, cũng phóng ngã vài tên.
Xung đột thường xuyên phát sinh khiến người ta cảm giác khó tránh khỏi một cuộc chiến tranh. Khải Hoàn cùng Quang Minh Thánh Diễm đều đang rình rập, nếu cơ hội tới, bọn chúng sẽ không nhíu mày cho Ngưu Nhân Bộ Lạc một kích trí mạng.
Nhiếp Ngôn nghe Đường Nghiêu nói mà nóng ruột, hắn bây giờ chỉ có thể ở trong thứ nguyên bản đồ, ra sức giết Kỵ Sĩ Không Đầu, không có kinh nghiệm, không rửa được hồng danh, chỉ có thể “song thủ hỗ bác ” tự mình an ủi. (song thủ hỗ bác- tuyệt kỹ Lão Ngoan Đồng)