“Chúng ta có gì nào?”, anh hỏi. Sachs soát lại các thứ cô tìm thấy tại hiện trường, rồi viết bổ sung lên bảng.
Theo cơ sở dữ liệu của Sở Cảnh sát New York, những cái sợi Sachs phát hiện ra trên bộ quân phục là từ chiếc cổ len loại áo khoác ngắn bằng da từng được phi công sử dụng – áo khoác dành cho phi công lái máy bay ném bom. Sachs đã kiểm tra thực địa, và chiếc đồng hồ lần này cũng không phải thiết bị phát nổ. Nó giống hệt ba chiếc kia, chẳng có dấu vết gì cả, trừ một vết ố mới có mà sau khi xét nghiệm thì hóa ra do rượu metylic, loại được sử dụng làm chất khử trùng và tẩy rửa. Cũng như trường hợp cô thợ cắm hoa, Thợ Đồng Hồ không kịp để lại bài thơ hoặc đã quyết định không dể lại.
Rhyme đồng ý thông báo rộng rãi về tấm danh thiếp dưới hình thức là những chiếc đồng hồ, tuy anh phỏng đoán rằng tất cả hiệu quả của chuyện thông báo chỉ là đảm bảo việc kẻ giết người sẽ không để lại đồng hồ cho tới khi hắn chắc chắn nạn nhân không thể kêu cứu được nữa.
Dấu vết Sachs tìm thấy dọc theo lối mà rất nhiều khả năng là lối sát thủ tẩu thoát không bộc lộ điều gì hữu ích cả.
“Chẳng còn gì khác”, cô nói.
“Chẳng còn gì?”, Rhyme hỏi. Anh lắc đầu.