Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.12 - Chương 48: Ba VịPhật Tổ
Ads
Khi Quá KhứPhật Tổ cùng các Phật Đà Bồ Tát chạy đến, mọi người đều nháy mắt hóa đá.
Tương Lai Phật Tổ bịtrói ở giữa, một nữnhân áo trắng xinh đẹp đang dùng cây chùy lớn gõ mạnh lên đầu Tương Lai Phật Tổ, đáng vang keng keng keng. Trên cái đầu bóng loáng của Tương Lai Phật Tổ nổi lên vô số cục u, ngày càng giống Quá KhứPhật Tổ.
Kẻ địch đến cửa, vốn là phải nên ra tay chống địch, nhưng ở bên kia, Hiện Tại Phật Tổ đang cung kính bái lạy một nam nhân.
- Phụ thân!
Chung Thiên bái lạy.
- A, chuyện gì cũng từ từ, chờđã, đừng đánh!
Tương Lai Ph
ật Tổ bi kịch gào lên.
Keng!
- Cho ngươi miệng tiện, ngay cảta cũng dám đùa giỡn! Xem ta đánh đầu ngươi thành bàn tính!
Đế Tiên Tiên hô lên.
Đùa giỡn? Tất cảPh
ật Đà, Bồ Tát đều cùng nhìn về phía Tương Lai Ph
ật Tổ, lúc này Tương Lai Ph
ật Tổ không chỉbịtra tấn thân thể, còn bịtàn phá tinh thần cực lớn? Đùa giỡn? Ta đùa giỡn? Bảo ta chết cho rồi!
- Thiên nhi, con ở đây thì tốt rồi!
Chung Sơn cười nói.
- Bái kiến Thái tử!
Các thần tử Đại Tranh liền hô.
- Ừ!
Chung Thiên liền g
ật đầu.
- Phụ thân, đây là chuyện gì?
Chung Thiên l
ập tức hỏi.
- Ha ha! Tiên Tiên muốn chơi một chút, vừa vặn có người đụng đầu tới!
Chung Sơn cười nói.
Chung Sơn nói rồi, đám người Thân Công Báo bên cạnh cũng lộ ra ý cười cổ quái.
- Ách?
Chung Thiên rõ ràng không hiểu.
- Tiên Tiên, được rồi!
Chung Sơn gọi.
Keng....
Lại một tiếng gõ rung động đến tim, Tiên Tiên đầy đầy luyến tiếc thu chùy, nói:
- Coi như ngươi gặp may, cái tên hoa hòa thượng nhà ngươi!
Hoa hòa thượng? Các Ph
ật Đà, Bồ Tát đều bối rối.
Còn Tương Lai Ph
ật Tổ lại h
ận không thểkiếm cái lỗ chui xuống.
- Tương Lai Ph
ật Tổ, ngài không sao chứ!
truyện copy từ tunghoanh.comCác Ph
ật Đà vây quanh.
Vuốt những cục u to trên đầu, trên mặt Tương Lai Ph
ật Tổ đỏ rực, lần này coi như uy tính của mình ở Thiên Âm Tự cũng hoàn toàn xong rồi.
Bịđánh còn không tính là gì nhưng cuối cùng còn bịgọi là "hoa hòa thượng"?
Hoa hòa thượng? Nên biết Tương Lai Ph
ật Tổ giữmình trong sạch, chưa từng truyền ra chuyện xấu gì, hôm nay lại bịmột tiểu nha đầu mắng là hoa hòa thượng?
- Tương Lai Ph
ật Tổ, rốt cuộc ngươi làm gì? Đùa giỡn tiểu cô nương?
Chung Thiên nghiêm mặt nói.
Đùa giỡn? Tương Lai Ph
ật Tổ l
ập tức kêu lên:
- Ta không hề đùa giỡn nàng, nàng ta nói dối.
- Ta nói dối hả? Lúc đó ngươi nói thế nào?
Tiên Tiên l
ập tức gào lên.
Tình huống lúc đó là thế này:
.......................
Một ngày rưỡi trước, Tương Lai Ph
ật Tổ ngồi kim liên 11 phẩm bay về phía bắc.
Tương Lai Ph
ật Tổ liền nhanh chóng gặp được đoàn người Chung Sơn.
- Bái kiến Tương Lai Ph
ật Tổ!
Các đệ tử chiêu đãi đoàn người Chung Sơn cung kính thưa.
- Ừm, các ngươi xuống đi, chỗ này giao cho ta, không được tới quấy rầy chúng ta!
Tương Lai Ph
ật Tổ nói.
- Rõ!
Các đệ tử Thiên Âm Tự l
ập tức thưa.
D
ẫn các đệ tử Thiên Âm Tự đi rồi, Tương Lai Ph
ật Tổ mới nhìn sang mọi người:
- Các vịđến từ Đại Tranh Thánh đình?
- Đúng thế, chúng ta đến từ Đại Tranh, Chung Thiên ở đâu?
Đế Tiên Tiên nhảy ra nói.
Đế Tiên Tiên một đường đều vô cùng hoạt bát, lúc này Chung Sơn tự nhiên cũng dung túng nàng.
Còn Tương Lai Ph
ật Tổ t
ập trung nhìn kỹ, không ngờliếc qua lại không nhìn ra được tu vi của mọi người, đều là Cổ Tiên?
Bên trong Thiên Âm Tự, ba vịPh
ật tổ đang tranh chấp đồ v
ật với nhau, cho nên Tương Lai Ph
ật Tổ l
ập tức nghĩtới bọn họ là cường viện mà Chung Thiên mời tới.
Tuy nhiên, Đế Tiên Tiên bước ra, ánh mắt Tương Lai Ph
ật Tổ l
ập tức sáng lên, sáng ngời này tự nhiên không phải vì thấy sắc nổi ý, mà là vì tư chất của Đế Tiên Tiên. Tư chất của Đế Tiên Tiên th
ật sự quá tốt, đặc biệt là Tương Lai Ph
ật Tổ luyện Tương Lai Tuệ Nhãn, Tương Lai Tuệ Nhãn này không thểthấy được tương lai, nhưng có thểthấy được tư chất của một số người, tư chất của Đế Tiên Tiên như hào quang bao phủ.
Tư chất của Đế Tiên Tiên vốn là vô cùng tốt, thân thểmà ngay cảĐế Thích Thiên cũng muốn có thì làm sao kém được?
Đương nhiên, chuyện trước mắt là nói cho đám người này đi.
- Các người muốn tìm Hiện Tại Ph
ật Tổ sao, đáng tiếc, các người đến trễ một bước. Ngày hôm qua, Đại Tranh Thánh Vương, hình như là Chung Sơn đúng không? Chung Sơn phái người gửi thư mời hắn về, tối qua hắn đã về Đại Tranh Thánh đình Bắc Châu.
Tương Lai Ph
ật Tổ nói.
Mọi người: "...."
- Chung Sơn gửi thư? Mời hắn về? Hắn quay về Đại Tranh?
Đế Tiên Tiên hóa đá.
Nghe lời Đế Tiên Tiên nói, ánh mắt Tương Lai Ph
ật Tổ sáng lên? Không đúng, nàng gọi "Chung Sơn"? Không hề gọi là "Thánh Vương"? Chẳng lẽ không phải người Đại Tranh Thánh đình? Nếu không phải, v
ậy dễ rồi.
- Đúng v
ậy, các người đã trễ một bước.
Mọi người: "...."
- Vịcô nương này, cô không phải thần tử Đại Tranh?
Tương Lai Ph
ật Tổ l
ập tức hỏi.
- Dĩnhiên là ta không phải!
Đế Tiên Tiên l
ập tức nói.
- V
ậy cô có hứng thú gia nh
ập Thiên Âm Tự chứ?
Tương Lai Ph
ật Tổ hỏi.
- Gia nh
ập Thiên Âm Tự?
Đế Tiên Tiên đầy căm gi
ận nhìn Tương Lai Ph
ật Tổ.
Bởi vì trước đó Tương Lai Ph
ật Tổ ăn nói lung tung, cho nên Đế Tiên Tiên không có hảo cảm gì với hắn.
Nhưng Tương Lai Ph
ật Tổ làm Ph
ật nhiều năm, căn bản không chú ý tới sắc mặt ác cảm của Đế Tiên Tiên.
- Đúng v
ậy, gia nh
ập Thiên Âm Tự, bái ta làm thầy, ta có thểtự mình dạy cô. Ta sẽ phong cô làm nữBồ Tát, ta truyền cho cô sở học cảđời, về sau ở lại bên cạnh ta.
Tương Lai Ph
ật Tổ nổi ý thu đồ.
- Cái gì? Bảo ta về sau theo cạnh ngươi?
Đế Tiên Tiên trừng mắt, má phồng lên.
- Đúng v
ậy, ta đi đến đâu, cô đi đến đó, ở Thiên Âm Tự không ai dám khi dễ cô, từ nay về sau, cô sẽ là bảo bối đồ đệ...
Tương Lai Ph
ật Tổ luyên huyên không dứt, nhưng hai chữ"đồ đệ" còn chưa nói ra, đã bịTiên Tiên cắt ngang.
- Dâm tăng, chịu chết đi!
Tiên Tiên liền quát lên.
Vốn đã không có ấn tượng gì tốt với Tương Lai Ph
ật Tổ, nghe gọi nàng là "bảo bối" Đế Tiên Tiên làm sao có thểkhông gi
ận? Gọi người là bảo bối, Đế Tiên Tiên đã nghe không ít, còn nghe qua Chung Sơn gọi Quỳ Nhi là "bảo bối", hiện giờở đây có tên dâm tăng dám gọi nàng là bảo bối?
- Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, U Lam, theo ta tiến lên, xem ta chỉnh tên hoa hòa thượng này.
Tiên Tiên hô lên.
- Được!
Một đám Tổ Tiên đáp lời.
Ầm ầm!
Keng, keng, keng...
Tương Lai Ph
ật Tổ bắt đầu bi kịch.
....................
Hiểu được những gì trải qua, Tương Lai Ph
ật Tổ càng thêm xấu hổ muốn chết. Tai bay vạgió, vốn tưởng những người này là sứthần Đại Tranh, cho nên mới dùng cái cớ "Chung Sơn gửi thư" đểlừa bọn họ đi, nhưng Tương Lai Ph
ật Tổ làm sao mà ngờtới người trước mắt lại chính là Chung Sơn?
Khó trách người ta không tin, kết quảd
ẫn tới một tr
ận tai bay vạgió, bịđánh cho một tr
ận, còn phải xin lỗi người ta, đúng là tự làm khổ mà.
- Hiện Tại Ph
ật Tổ thứtội, ta chỉlà muốn cạnh tranh càng công bằng hơn, uổng làm tiểu nhân! Ôi, hổ thẹn, hổ thẹn!
Tương Lai Ph
ật Tổ l
ập tức xin lỗi.
Nào chỉlà hổ thẹn, trước mắt đông Ph
ật Đà Bồ Tát như thế nói ra mọi chuyện, Tương Lai Ph
ật Tổ th
ật là muốn chết cho rồi. Ta chỉlà muốn thu đồ đệ, không phải muốn tìm nữnhân, ta là người xuất gia!
nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.mĐương nhiên, các Ph
ật Đà cùng Bồ Tát vừa nãy còn căm ph
ẫn, nháy mắt liền ng
ậm miệng, nhất thời không biết nói thế nào. Dù sao cũng là chuyện của Ph
ật tổ, các tiểu bối bọn họ không xen vào được.
- Quá KhứPh
ật Tổ, Tương Lai Ph
ật Tổ, các ngươi d
ẫn người đi trước, ta tự mình tiếp đón cha ta. Yên tâm, Chung Thiên ta sẽ nói chuyện giữlời!
Chung Thiên nói.
- Được!
Quá KhứPh
ật Tổ g
ật đầu.
Tương Lai Ph
ật Tổ g
ật đầu, đạp bước biến mất, quá mất mặt mà.
Có Chung Thiên d
ẫn đường, mọi người tự nhiên đi thẳng trong Thiên Âm Tự.
Nhanh chóng tới chỗ Chung Thiên, Đại Hùng Bảo Điện.
Đến Đại Hùng Bảo Điện, Chung Thiên l
ập tức mời Chung Sơn ngồi xuống.
- Phụ thân, sao các người lại đến đây? Các vịnày là?
Chung Thiên tò mò hỏi.
Tuy rằng Chung Thiên đã là Tổ Tiên, nhưng lúc này không có một chút ngạo khí, Chung Thiên luôn luôn vô cùng coi trọng đạo hiếu, bằng không năm đó Long Môn đại hội sẽ không vì Chung Sơn mà lấy thân người phàm chống cự người tu hành.
- Tại hạThân Công Báo!
- Tại hạKim Bằng!
- Tại hạĐao Nhân Đồ!
- Tại hạU Lam!
- Tại hạTử Dương Kinh Hồng!
- Bái kiến Thái tử!
Mọi người hành lễ, những người này đều gia nh
ập Đại Tranh sau khi khai thiên.
- Thân Công Báo?
Chung Thiên bất ngờ, bởi vì danh tiếng của Thân Công Báo th
ật sự quá vang dội.
Thân Công Báo g
ật đầu với Chung Thiên.
- Thiên nhi, bên ngoài xảy ra chuyện gì? Nghe đồn là ba vịPh
ật tổ các ngươi đánh nhau?
Chung Sơn hỏi.
- Hai người bọn họ? Phụ thân yên tâm, hai người bọn họ không có ý xấu gì với con, chỉlà lần này có một đại cơ duyên, không ai muốn từ bỏ, cho nên muốn giành nhau một chuyến!
Chung Thiên liền nói.
- Đại cơ duyên?
Chung Sơn tò mò.
- Một phần thiệp mời của Đại Huyền Hoàng Tông đưa tới, thiệp mời Vạn Ph
ật Phàn Tông. Ph
ật tổ Thiên Âm Tự ta đều là Tổ Tiên bát trọng thiên, không đạt đến Tổ Tiên cửu trọng thiên, cho nên chỉcó một phần thiệp mời tham gia Vạn Ph
ật Phàn Tông! Nói cách khác, Thiên Âm Tự ta chỉcó một vịtrí.
Chung Thiên nói.
- Vạn Ph
ật Phàn Tông? Là thế nào?
Chung Sơn không rõ.
- Cụ thểthì con cũng không quá rõ, chỉbiết mỗi lần đại hội Vạn Ph
ật Phàn Tông, đều là Đại Huyền Hoàng Tông tổ chức. Tổ Tiên cửu trọng thiên trở lên mới có tư cách tham dự, chỉcần có người leo thẳng đến đỉnh, một khi đến được đỉnh, có thểhợp với số trời, phủ xuống Thánh vị.
- Tổ Tiên cửu trọng thiên mới có tư cách trở thành Thánh nhân còn Tổ Tiên bát trọng thiên, ở trên đường Vạn Ph
ật Phàn Tông sẽ có thểđột phá đến Tổ Tiên cửu trọng thiên. Tuy rằng cơ hội không lớn, nhưng cũng vì thế mà cho Tổ Tiên bát trọng thiên chúng ta một cơ hội. Trung Châu, chỉcần Đạo tràng có Tổ Tiên bát trọng thiên đều đưa đến một chỗ. Thiên Âm Tự ta cũng có, nhưng chỉcó một, cho nên ba người chúng ta hẹn nhau đấu.
Chung Thiên nói.
- Thái tử, nếu ngài có thểtiến hành đại niết bàn siêu thoát, vì sao v
ẫn không đột phá?
Thi tiên sinh bên cạnh thắc mắc.
- Ha ha, có lẽ vì không thểhoàn toàn dung hợp với kiếp trước!
Chung Thiên lắc đầu cười khổ nói.
- Hả?
Chung Sơn bất ngờ.
- Lúc hiểu ra không minh, con hiểu được mình ở kiếp trước bạc tình mỏng tính, con sợ sau khi dung hợp, tính cách sẽ đại biến, cho nên bỏ qua dung hợp, xóa đi kiếp trước, chỉlưu lại cảm ngộ tu luyện!" Chung Thiên lắc đầu nói.
- Cái gì? Thái tử ngài bỏ qua trí nhớ ở kiếp trước?
Thi tiên sinh kinh ngạc.
- Nh
ận trí nhớ, tính cách kiếp trước, ta sẽ không còn là ta, lấy có ích gì?
Chung Thiên khẳng định.
Thi tiên sinh nhíu mày.
- Tốt!
Chung Sơn hài lòng nói, đây mới là con trai của ta.
Chỉcần ta còn là ta, v
ậy mất bao nhiêu cũng đáng giá, kiếp trước thì sao chứ? Nếu là kiếp trước, v
ậy hãy đểcho nó qua đi, nắm chắc hiện tại mới là mấu chốt.