Trọng Sinh Đô Thị Cuồng Long Chương 111: Còn một cô gái

Tiêu Thu Phong từ nhỏ đã được tiến hành huấn luyện đặc biệt,hầu như tất cả thời gian đều ở trong phòng huấn luyện, chưa bao giờ được thử qua cuộc sống sinh viên, đối mặt với nhưng cô gái trẻ xinh tươi thật là có cảm giác sảng khoái.
Chẳng qua có chút ngoài ý muốn, theo như các nàng nói chuyện với nhau thì Tiêu Thu Phong biết được, cô bé thường ngày không nói lý Liễu Yên Hồng này, ở trong học viện Bắc Hải quả thực rất có danh tiếng, không chỉ bởi vì nàng là em gái của một trong bốn Đông Nam tam hoa - Liễu Yên Nguyệt mà là nàng vốn là một trong tứ hệ hoa hậu giảng đường của Bắc Hải học viện.
Cái cô nữ sinh Đinh Mỹ Đình, cũng là một trong bốn hoa hậu giảng đường, lần này thì vui, Bắc Hải bốn cô gái xinh đẹp nhất giờ phút này ở đây đã có tới hai vị.

Đúng là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, mấy cô bé này thân phận đều không đơn giản, đều là loại người không thiếu tiền, "nhàn cư vi bất thiện", không có việc gì đi kiếm chuyện tìm vui, có lẽ điều này với việc tâm lý chưa trưởng thành của các nàng có liên quan với nhau!
Thấy rất nhiều các cô gái trẻ đủ các kiểu tập trung, cùng đến nhà làm cho vợ chồng Tiêu Viễn Hà kinh ngạc không thôi, bọn họ còn nhận ra trong đó còn có cả Liễu Yên Hồng, thật không ngờ đứa con chỉ đi mua sắm một chút, lại đem trở về nhiều cô gái đáng yêu như vậy, lại nghe nói tất cả đều là sinh viên Bắc Hải đương nhiên lại càng nhiệt tình hoan nghênh.
Liễu Yên Hồng cũng thật không ngờ chính mình lại bất ngờ tiến vào Tiêu gia, trước kia còn bướng bỉnh cho rằng mình tuyệt đối sẽ không đến Tiêu gia.
Vệc này cũng do mấy đứa bạn ép đi mua quần áo, lúc sau lại bị Liễu Yên Nguyệt mời chúng nữ cùng đi mua đồ trang điểm chuẩn bị cho buổi dạ hội tối nay. Bị khí chất cao quý của Liễu Yên Nguyệt thuyết phục, những tiểu nữ sinh này đương nhiên không muốn bỏ qua cơ hội học hỏi, cho nên Liễu Yên Hồng căn bản không có cơ hội để từ chối.
"Bác Tiêu, thật làm phiền bác quá, chúng cháu muốn cùng chị tham gia buổi dạ hội, cho nên mới cùng nhau tới đây". Tuy rằng đây không phải lần đầu tiên gặp mặt nhau, nhưng Liễu Yên Hồng nhưng vẫn cảm thấy ngượng ngùng.
"Thưa bác, chúng cháu đều là bạn học của Yên Hồng, tất cả cùng tới đây quả thật mạo muội, bác không giận chứ ạ". Đinh Mỹ Đình là loại cô gái hoạt bát hiếu động, tính cách so với Liễu Yên Hồng hoàn toàn bất đồng, cho nên trên mặt chỉ có nụ cười sáng lạng cũng làm cho người ta không thể không thích nàng. Nguồn: http://truyenyy.com
"Sao có thể chứ, sao có thể chứ, hoan nghênh, nhà của chúng ta luôn yên tĩnh, khó được dịp náo nhiệt một chút. Nhiều tiểu cô nương xinh đẹp như vậy đi theo bà già này, có cầu cũng không được nữa là". Điền Phù rất thích không khí náo nhiệt như vậy, trong nhà có nhiều hơn vài người, quả là rất vui.
Một cô nữ sinh cười nói: "Bác gái, Tiêu gia như vậy còn sợ gì không ai đến, đáng tiếc các bác chỉ có một đứa con bằng không Mỹ Đình thế nào cũng phải gả cho nhà các người đó".
Những cô gái này tuy rằng cũng là con nhà giầu có, nhưng Tiêu gia lại là tập đoàn đứng đầu Đông Nam thực lực hùng hậu. Bất kể là trang viên này hay Tiêu Thu Phong đều rất mê người, những nữ sinh này đương nhiên đều có chút động xuân tâm.
Đinh Mỹ Đình đôi mắt chớp chớp có vẻ ngượng ngùng, nhưng đột nhiên, chuyển sang hỏi: "Bác gái. Anh Tiêu còn có em trai hay không, nếu có cháu nhất định làm bạn gái của anh ấy".
Tiểu nha đầu này, không có chút e thẹn, nói xong còn giả vờ thở hổn hển.
Thế nhưng Liễu Yên Hồng đứng bên cạnh lại cảm thấy rất xấu hổ lập tức nói: "Đủ rồi, các cậu cả đám đều bị sao vậy? chú ý hình tượng một chút coi. Còn chưa tốt nghiệp đâu, không phải giống như bà cô già như vậy, coi chừng không gả được cho ai đó".
Nhưng Tiêu Viễn Hà cùng Điền Phù bọn họ cũng bị cảnh này chọc cười,cùng nói chuyện phiếm với thanh niên, thật là vui, đặc biệt là với các thiếu nữ đáng yêu như thế này, hơn nữa việc này còn làm cho tâm hồn thêm sảng khoái.
"Yên Hồng, không có việc gì, không có việc gì. Cháu không biết ở Tiêu gia không cần câu thúc, người một nhà thôi vui vẻ là tốt rồi, bác cùng với bác gái cháu cũng thích náo nhiệt. Ài, Sớm biết như thế lúc trước sinh thêm mấy đứa con trai". Tiêu Viễn Hà có chút hối tiếc. Lúc trước thật sự là hắn rất thương vợ, phải nói là yêu thương vô cùng, nhìn nàng bởi vì sinh con mà đau đớn, cho nên quyết định có con trai sẽ không sinh tiếp, thật không ngờ lúc già rồi mới hối hận. "Đúng rồi, đúng rồi, các cháu không nên khách khí, bác gái không có con gái, thật muốn có tiểu nha đầu giống các ngươi chọc cho bác cười vui vẻ đây chứ".
Liễu Yên Nguyệt cùng Ruth từ trên lầu đi xuống, lớn tiếng nói: "Các vị tiểu mỹ nữ lên lầu nào, tất cả tự trang điểm cho mình, nhất định phải làm cho bác trai bác gái ngạc nhiên nha".
Năm cô gái đều đứng dậy, nối đuôi nhau bước lên lầu ,bộ dáng đùa giỡn ngươi trêu ta ta trêu ngươi, làm cho Tiêu Viễn Hà cùng Điền Phù nhìn thấy, trong lòng cảm giác rất hạnh phúc liền cười mãi không thôi .
Đợi mọi người rời đi, bảy nữ nhân lên lầu trang điểm, đại sảnh chỉ còn lại hai người già và một Tiêu Thu Phong không nói gì, nữ nhân thích đẹp, hắn cũng vậy, vì vậy ở cửa hàng hắn mua một bộ quần áo và một đôi giầy mới, vừa rồi Liễu Yên Nguyệt giúp hắn thay một cái cà vạt mới nhìn cũng đã rất thích hợp rồi.
"Ài, sớm biết như thế, lúc trước sinh thêm vài đứa thì tốt rồi, giờ già rồi ta cảm thấy có chút hối hận". Có một đứa con trai, coi như là có chút an ủi, nhưng giờ phút này bị những tiểu nha đầu này đùa giỡn,trong lòng Điền Phù cũng hơi hơi cảm thấy thiếu thứ gì đó.
Tiêu Viễn Hà cũng nhẹ nhàng gật đầu, thở dài: "Đúng vậy, nếu những tiểu nha đầu này đều là người của Tiêu gia, vậy thì náo nhiệt rồi".
Điền Phù lập tức cười nói: "Nếu hiện tại chúng ta có năm con trai, mấy cô bé kia liền biến thành vợ của chúng, đó là một chuyện vô cùng đẹp!"
Con người nói chung lúc nào cũng cảm thấy không thỏa mãn, tuy rằng Liễu Yên Nguyệt làm cho hai lão nhân rất hài lòng nhưng có vài thứ, cũng không phải vừa lòng là có thể bù lại.
Tiêu Thu Phong vốn không muốn nói chuyện, nhưng ước nuốn của hai người, lại làm cho hắn cảm thấy xúc động, lập tức cười tiến đến bên người Điền Phù, cầm lấy hai tay của mẹ: "Mẹ, con có chuyện này muốn nói với mẹ, nhưng mẹ không nên tức giận nha".
Điền Phù đang còn trong giấc mộng hạnh phúc, cũng không có có để ý đến chuyện gì, hỏi: "Chuyện gì nói đi, mẹ đang nghe mà?"
"Kỳ thật con ở bên ngoài, còn có một người phụ nữ." Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng nói xong liền đứng qua một bên chú ý vẻ mặt của hai người.
Quả nhiên, hai lão nhân cả kinh, Tiêu Viễn Hà trên mặt lập tức hiện ra vẻ giận dữ, mắng: "Ngươi cái thằng nhóc này, ngươi thế nhưng ở sau lưng Yên Nguyệt làm chuyện hồ đồ này, có phải là lâu lắm rồi ta không giáo huấn ngươi"
Mặc dù có mong ước như vậy, nhưng sự thật lại là một việc không hề có khả năng. Trong lòng Tiêu Viễn Hà, đối người yêu phải chung thủy, so với bất cứ cái gì đều quan trong hơn cả, huống chi Liễu Yên Nguyệt ở trong lòng bọn họ, đã là tốt nhất.
Điền Phù cũng nói: "Đúng vậy, Tiểu Phong con không nên xằng bậy, Yên Nguyệt nàng yêu con như vậy, cho dù là kẻ ngốc đều có thể nhìn ra, con đừng làm cho nó đau khổ, nam nhân mà, phong lưu vốn không thể tránh được, nhưng gia đình vĩnh viễn không thể vứt bỏ, hiểu không?"
Tiêu Viễn Hà sửng sốt, vợ mình như thế nào trở nên tốt như vậy, năm đó hắn mới chỉ gọi một nữ nhân giúp xoa bóp gân cốt, sau đó lập tức… phải ngủ ở thư phòng lạnh băng cả tháng, thế nhưng đối với đứa con nàng thái độ lại biến thành thế kia ?
Tiêu Thu Phong cười cười nói: "Kỳ thật chuyện này Yên Nguyệt đã sớm biết, con đã nói qua cho nàng biết".
"Nói qua cũng không được, ngươi lập tức..." Tiêu Viễn Hà chưa kịp nói hết, liền bị Điền Phù dùng sức bóp vào bên hông liền lập tức ngừng lại.
Điền Phù kéo tay Tiêu Thu Phong lại, cẩn thận nhìn trên lầu, thấy không có ai, mới nhỏ giọng hỏi: "Là ai, Tiểu Phong con hãy thành thật nói cho mẹ biết có phải là cô gái kia đã mang thai với con không ? Cứ nói thật, yên tâm đi mẹ giữ bí mật cho con".
Nhìn vẻ mặt loại này của mẹ, Tiêu Thu Phong cũng có chút dở khóc dở cười, hắn chỉ là vì thỏa mãn một chút tâm nguyện cha mẹ, lại thật không ngờ làm cho bọn họ hiểu lầm. "Mẹ, còn không có, chẳng qua nàng là người phụ nữ của con, cả đời này cũng vậy không thay đổi, vừa rồi con mới nhìn thấy sự ước muốn của bố mẹ, cho nên con muốn tìm một cơ hội cho hai người được gặp nàng".
"Đưa về nhà, chuyện này không tốt lắm đâu!" Điền Phù còn có chút cố kỵ vì Yên Nguyệt mới là người vợ chính thức, mọi suy nghĩ của bà đều muốn tốt cho nàng.
Đứa con ở bên ngoài phong lưu còn có thể mở một con mắt nhắm một con mắt, nhưng một khi mang về nhà, thì mọi chuyện xẻ không còn bình thường nữa.
"Mẹ, cô ấy cùng con gặp nhau thì ít mà xa nhau lại nhiều, nhưng trong lòng con lại rất yêu thương cô ấy, cho nên cũng không muốn cô ấy phải chịu ủy khuất, nên con đã từng nói qua với Yên Nguyệt, cô ấy hiện đang ở thành phố này, nhưng cũng không chắc là cô ấy có thể tới được". Kỳ thật Tiêu Thu Phong còn muốn nói, hắn ngoại trừ Liễu Yên Nguyệt, còn có hai nữ nhân khác, nhưng chỉ mới một, đã muốn làm cho cha mẹ căng thẳng thành cái dạng này liền không nói nữa.
"Con, đứa nhỏ này, chuyện loại này không nên gạt chúng ta, ngươi kể cho mẹ nghe xem cô ta có cái gì tốt, cô ta thân phận như thế nào, gia thế ra làm sao, Có xinh đẹp hay không?" Lòng hiếu kỳ của Nữ nhân rất nặng, đặc biệt là khi làm mẹ, quay mắt về phía đứa con,tò mò cộng với sự quan tâm, chuyện nào bà cũng muốn hỏi một cách rõ ràng minh bạch.
"Cô ấy là cô nhi" Tiêu Thu Phong lại không có cách nào nói ra ra chuyện bọn họ từ nhỏ đều là cô nhi sớm là một đôi thanh mai trúc mã, kiếp này không bao giờ rời xa nhau cả.
Tiêu Viễn Hà cùng Điền Phù đều có chút sửng sốt, trên mặt lại hiện ra một loại thương hại cảm giác, đối với họ cô nhi là đại biểu cho cơ khổ ,không nơi nương tựa.
Điền Phù có chút tức giận mắng: "Tiểu Phong, đây là chỗ không đúng của con, cho dù con không đem nàng về nhà,cũng có thể để nàng bên cạnh mình, không nên để nàng cực khổ, con như thế nào lại ném nàng một mình ở thành phố, thật là không thể nào nói nổi".
Tiêu Thu Phong vội giải thích: "Mẹ cô ấy là nhân viên cơ quan nhà nước, thân phận bí mật, có một số việc nói ra cha mẹ cũng không thể hiểu đươc, dù sao khi thấy cô ấy, cha mẹ sẽ thấy thích cho mà xem" .
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/trong-sinh-do-thi-cuong-long/chuong-111/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận