Quang mang trong tay Tả Mạc không ngừng biến hoá, hắn chau mày. Tiểu yêu thuật giống như nước chảy lướt qua đầu ngón tay hắn, sắc mặt ngưng trọng, không dám có chút buông lỏng nào. Theo gió bão tăng mạnh, hắn có thể cảm thụ rõ ràng áp lực đang tăng lên gấp bội. Mỗi một bước, hắn đều phải tập trung toàn bộ tinh thần, hơi vô ý chút hắn sẽ bị công kích phô thiên cái địa bao phủ.
Hoả yêu thuật đối phương thi triển khác hoàn toàn so với những gì hắn đã gặp qua trước đây. Nhưng gây chú ý cho hắn chính là ấn kí yêu thuật bên trong thần thức Thương Lâm bị hắn phá giải, đạo ấn kí đó âm quỷ ác độc so với hoả yêu thuật dữ dằn trước mắt thì khác nhau hoàn toàn.
Tả Mạc nhìn chằm chằm vào đám hoả yêu thuật hỗn độn, giống như cá bơi, thần thức hắn bám theo mỗi một đạo yêu thuật. Hắn bình tĩnh một cách dị thường, tâm thần trong sáng, mắt trong như gương, bám theo mỗi yêu thuật như hình với bóng, lướt qua trên mặt hồ.
Dần dần, những yêu thuật này tạo thành hình ảnh ngược ghi lại trên mặt hồ.
Tả Mạc nhìn không chớp mắt, chân bước giống như hồ điệp xuyên hoa, tiểu yêu thuật trong tay bay ra chuẩn xuacs vô cùng, vừa đúng vào chỗ thích hợp nhất để xuất hiện! Hắn không nhận ra biến hoá của bản thân, tinh thần chưa từng tập trung như thế, chuyên chú vô cùng.
Thời gian giống như một cây cung càng kéo càng cong, hoả yêu thuật nhanh như thiểm điện càng ngày càng chậm lại.
Mỗi một đạo yêu thuật trong mắt Tả Mạc ngày càng trở nên rõ ràng, chúng với tốc độ ốc sên bay qua trước mặt hắn, đặc thù dù cho là rất nhỏ của mỗi cái đều bị hắn nắm rõ như lòng bàn tay.
Cảm giác huyền diệu vô cùng không khiến Tả Mạc hưng phấn, vẻ mặt hắn vẫn rất bình tĩnh, hắn từ trong những yêu thuật này tìm ra sự hứng thú của bản thân! Ấn kí yêu thuật trong cơ thể Thương lâm mới là mục tiêu lần này của hắn!
Hoả yêu thuật khắp nơi, nhìn qua tuy rằng bá đạo nhưng hắn không cần thứ này.
Đúng lúc này, quang mang đang sáng lên trong tay Tả Mạc cuối cùng cũng ổn định lại, hơi hơi oánh quang, giống như bàn tay đang đeo một chiếc găng ánh sáng mỏng. Yêu thuật này tên là
"xúc tri thủ chương", là yêu thuật Tả Mạc tự nghĩ ra, không hề phức tạp nhưng lại khiến hắn hao phí khá nhiều tâm tư. Yêu thuật này có thể nắm bắt được đặc thù của các yêu thuật khác, là yêu thuật hắn tự nghĩ ra dùng để trợ giúp hắn phá giải các yêu thuật khác.
Nhưng đây là lần đầu tiên trong chiến đấu hắn dùng
"xúc tri thủ chưởng".
Một nhát đao màu đỏ tươi như lửa với góc độ khó tin chém về phía cổ hắn.
Tả Mạc vung tay lên, hướng diễm đao chụp tới. Một bàn tay bằng ánh sáng thoát ra, nắm lấy diễm đao!
Diễm đao run rẩy kịch liệt, giống như cá bị bắt ở lại, muốn thoát ra khỏi bàn tay. Xuy xuy xuy! Tầng ngoài của diễm đao nhanh chóng tan đi, lộ ra bên trong một huyết đằng. Tả Mạc tập trung, hai tay hư không, chỉ thấy huyết đằng kia bị quang chưởng nắm được.
Hắn rất hiếu kì với kết cấu đặc biệt…
Tả Mạc nhắm mắt lại, thần thức bao phủ huyết đằng!
Mạc Như Hoả đang hưng phấn vô cùng đột nhiên sửng sốt, Tiếu Ma Qua sao lại nhắm mắt vậy! Tên gia hoả này muốn làm gì? Lẽ nào hắn nghĩ bắt được vũ khí là ta sẽ đầu hàng sao? Hừ! Chẳng lẽ hắn cho rằng vì thế mà ta sẽ bỏ cuộc sao? Mạc Như Hoả phấn khích, sự sợ hãi đối với Tả Mạc đã bị hắn ném lên chín tầng mây rồi.
Trên mặt hắn lộ ra nụ cười đầy tàn nhẫn, bỗng nhiên, mắt hắn trố ra, vẻ tươi cười vẫn còn đọng lại trên mặt.
Trong gió bão, Tiếu Ma Qua đang nhắm mắt bỗng thân hình trở nên quỷ dị, phiêu hốt bất định như sương khói, yêu thuật phô thiên cái địa không thể động đến chéo áo của hắn.
Tại sao vậy…
Bỗng nhiên trong lòng Mạc Như Hoả sinh ra dự cảm không ổn, vừa rồi Tiếu Ma Qua còn chật vật như vậy, bây giờ lại trở nên thong dong như đang đi ở trên sân vắng, lẽ nào lúc trước là do hắn cố ý giả vờ?
Bên trong diễm đao lại là một huyết đằng!
Rất kinh ngạc, tinh thần Tả Mạc đại chấn, chính là nó! Huyết đằng mới là vật gây hứng thú cho hắn! Trong quá trình trị liệu cho Thương Lâm hắn phát hiện huyết đằng phi thường kì lạ, nó có thể cắm rễ sâu ở bên trong thần thức của địch nhân, rất khó để thanh trừ. Tả Mạc tốn hao rất nhiều khí lực mới có thể đem mẩu huyết đằng nhỏ phá giải, kếu cấu của nó hơi đặc thù gây cho hắn hứng thú rất lớn, đây cũng là lí do vì sao hắn đợi Mạc Như Hoả tự chui đầu vào lưới!
Không lợi không làm, đó là phong cách của Tả Mạc, hắn không vì chuyện của Thương Lâm mà đi tìm Mạc Như Hoả gây chuyện.
Một mẩu nhỏ huyết đằng đã khiến Tả Mạc thông suốt nhưng nó chỉ là một mẩu nhỏ, không phải kết cấu hoàn chỉnh. Tả Mạc cần phải hoàn chỉnh huyết đằng, bởi vì điều này quan hệ đến một yêu thuật khác.
Mười giây sau, Tả Mạc bóp nát mẩu nhỏ huyết đằng đã nghiên cứu xong, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Quang chưởng hắn vừa tạo ra là một loại yêu thuật mới, do mưới hai tiểu yêu thuật tạo thành, chuyên môn dùng để đối phó với tầng ngoài của hoả yêu thuật. Hắn vận dung tiểu yêu thuật đã đạt tới mức lô hoả thuần thanh, ngay cả Bồ yêu cũng thỉnh thoảng cảm thán không thôi.
Liên tục bắt được sáu hoả yêu thuật, Tả Mạc phát hiện ra, huyết đằng bên trong những hoả yêu thuật này không có khác nhau quá lớn. Một lần nữa hắn nhíu máy, những huyết đằng bên trong hoả yêu thuật này đều không hoàn chỉnh.
Hắn ngẩng đầu, nheo mắt nhìn về phía Mạc Như Hoả, phải khiến cho tên gia hoả này thêm chút máu lửa mới được!
Đúng lúc đó Mạc Như Hoả nhìn thấy ánh mắt đó của Tả Mạc, nhất thời rùng mình. Mặt hắn khó coi vô cùng, đối phương dường như đã thích ứng với huyễn diễm phong bạo của mình dường rồi.
Chết tiệt!
Tại sao có thể như vậy? Huyễn diễm phong bạo là một trong những đòn sát thủ của hắn, chưa từng thất bại.
Trong mắt hắn ánh lên sự ngoan lệ, đánh tới bây giờ, không phải ngươi chết thì ta chết! Hắn cắn răng một cái, tiến vào bên trong gió bão.
Hành động của Mạc Như Hoả khiến Tả Mạc hơi sửng sốt nhưng rất nhanh hắn liền tỏ ra cảnh giác.
Huyễn diễm phong bạo vừa rồi còn dữ dằn tàn sát bừa bãi không có gì cản nổi đột nhiên bất động, các loại hoả yêu thuật bên trong gió bão với tốc độ kinh người bay ngược lại. Mạc Như Hoả giống như một khối nam châm cực lớn hấp dẫn toàn bộ yêu thuật bay đến.
Sự nguy hiểm quỷ dị bao phủ trong lòng Tả Mạc.
Tả Mạc không nhúc nhích, ngửa mặt nhìn lên Mạc Như Hoả.
Mạc Như Hoả bị các loại hoả yêu thuật bao quanh, hắn nhìn chằm chằm vào Tả Mạc, trong mắt hiện lên sự điên cuồng! Lúc này tất cả tạp niệm đều biến mất, toàn bộ thần thức ầm ầm vận chuyển. Hoả yêu thuật phiêu phù bên người hắn, rồi đột nhiên thả ra hồng quang đẹp mắt.
Ba!
Hai hoả yêu thuật như hai khối nam châm, hút về cùng một chỗ.
Ba ba ba!
Hoả yêu thuật phiêu phù bên người Mạc Như Hoả tốp năm tốp ba hút thành một đoàn, một lần nữa hình thành nên hoả yêu thuật lớn hơn.
Uy áp mãnh liệt giống như một trận cuồng phong hướng về phía Tả Mạc.
Tả Mạc nheo nheo mắt, hai tay giống như hoa tươi nở ra,
"xúc tri thủ chưởng" phát huy đến cực hạn, quang mang nhè nhẹ phiêu phù trên hai tay hắn. Giống như một loại quang mang ti vụ, khi Tả Mạc vũ động hai tay, hình thành nên một quang cầu lưu ly. Hắn đem
"Lưu Ly Thiên Ba" chồng lên
"xúc tri thủ chưởng" hình thành nên một lưu ly quang cầu như vậy.
Quang mang không ngừng từ mười đầu ngón tay Tả Mạc bay ra, ẩn vào trong lưu ly quang cầu.
Quang cầu chậm rãi chuyển động, dần dần tan thành một bàn tay lưu ly.
Tả Mạc nheo nheo mắt. Mỗi một biến hoá rất nhỏ của không gian xung quanh bàn tay lưu ly đều xuất hiện trong mắt hắn. Thậm chí những sợi thần thức nhỏ như sợi tóc trên bàn tay lưu ly Tả Mạc cũng nắm bắt rất rõ ràng.
Lần đầu tiên hắn thôi động
"xúc tri thủ chưởng" tới mức này!
Mạc Như Hoả đang đắm mình trong một mảnh hồng quang đẹp đẽ, mảnh hồng quang này mang theo mùi của máu. Hoả yêu thuật phiêu phù bên người hắn đã thay đổi hoàn toàn, thể tích của chúng nó đã lớn hơn trước năm sáu lần!
Mắt Tả Mạc mở to.
Trong những hoả yêu thuật đang bành trướng này lộ ra một luồng thần niệm tà dị! Bỗng nhiên Tả Mạc xuất hiện ảo giác, bên trong mỗi hoả yêu thuật giống như tồn tại một sinh mệnh!
Tả Mạc nghĩ tới một loại yêu thuật – cấp cổ hoang tế thuật!
Đến bây giờ hắn đã gặp qua rất nhiều loại yêu thuật nhưng yêu thuật dạng như cấp cổ hoang tế thuật thì đây là loại thứ hai! Yêu thuật là yêu thuật, dù cho nó cường đại như nào, sinh ra uy áp kinh khủng ra sao nhưng để có được khí tức sinh mệnh thì hắn mới chỉ gặp có hai loại yêu thuật mà thôi!
Khi Tả Mạc phá giải ấn kí yêu thuật bên trong thần thức của Thương Lâm, hắn đã nhận ra bên trong huyết đằng ẩn chứa khí tức sinh mệnh mong manh. Điều này khiến hắn cực kì tò mò nhưng cảm giác chưa mãnh liệt như lúc này!
Từng sợi thần niệm bên trong hoả yêu thuật kia tràn ngập cảm giác tà dị âm hàn. So với cấp cổ hoang tế thuật thì những hoả yêu thuật này ẩn chức khí tức sinh mệnh yếu hơn nhiều, hơn nữa không được đầy đủ cho lắm. Nhưng từng sợi thần niệm tràn ngập khí tức sinh mệnh vẫn làm cho Tả Mạc cảm thấy vô cùng phấn chấn!
Cấp cổ hoang tế thuật là tuyệt chiêu cất đáy hòm của hắn, thời điểm mấu chốt dùng để cưới mạng! Bồ yêu từng nói qua, cấp cổ hoang tế thuật không phải chỉ có một chiêu, mà là một bộ yêu thuật. Nhưng bất luận Tả Mạc nói bóng gió thế nào thì Bồ yêu vẫn chưa từng đề cập tới chiêu khác của bộ yêu thuật này. Ngay cả lai lịch của hoang thú Bồ yêu cũng ngậm miệng không nói.
Càng làm cho Tả Mạc cảm thấy bó tay chính là hắn không thể tìm được yêu thuật nào khác để tham khảo. Hắn không sợ Bồ yêu không nói cho hắn nhưng nếu ngay cả yêu thuật tham khảo cũng không có thì hắn bó tay rồi!
Cho đến bây giờ!
Đây là yêu thuật đầu tiên hắn gặp có đặc điểm tương tự giống cấp cổ hoang tế thuật, hắn có thể bỏ qua sao?
Bên người Mạc Như Hoả phiêu phù năm cái hoả yêu thuật thật lớn, năm cái hoả yêu thuật này có hình dáng khác nhau, trong một cái giống búa, một cái khác giống xà, ba cái còn lại không nhận ra được. Cả người Mạc Như Hoả được bao phủ bên trong hồng quang đẹp đẽ, mặt hắn đầy dữ tợn tăng thêm mấy phần tà quỷ.
"Chết đi!"Mạc Như Hoả rống lên, năm đạo hồng quang xé rách không gian hung hăng hướng Tả Mạc đánh tới!
Mắt Tả Mạc như co rút lại, tay mềm mại nhẹ đến vô lực vung lên, bàn tay lưu ly giống như gió thổi vừa đúng đánh trúng một đạo hồng quang!
Trong nháy mắt, vô số tin tức dũng mãnh xâm nhập vào đầu Tả Mạc.
Thời gian như ngừng trôi, đầu óc Tả Mạc tiếp nhận những tin tức khổng lồ truyền tới! Vì để tiêu hoá những tin tức này, hắn dừng toàn bộ hoạt động, toàn thân bất động.
Đột nhiên cả người hắn giống như con rối.
Trong mắt Tả Mạc hiện lên một màn hồng quang nhàn nhạt đẹp đẽ.
Bốn đạo hồng quang khác trong nháy mắt bay đến trước mặt hắn, hồng quang đẹp đẽ phản chiếu khuôn mặt Tả Mạc. Bên tai truyền tới tiếng cười như điên của Mạc Như Hoả, Tả Mạc không nhúc nhích, không có chút ý tứ muốn né tránh nào.
Không ai chú ý tới, hồng quang trong mắt hắn đột nhiên tăng vọt!
Trong nháy mắt hồng quang bao phủ Tả Mạc.
Mạc Như Hoả đang ngửa mặt lên trời cười như điên như dại không hề biết, một luồng hôi mang nhỏ như sợi tóc lặng yên tiến về phía sau hắn, nhanh chóng thâm nhập, biến mất không thấy nữa.