Đường chiến bộ thành lập vô cùng thuận lợi.
Miêu Quân quen thuộc thành thục hiển nhiên từng có kinh nghiệm ở phương diện này, điều đó làm cho rất nhiều người vô cùng hiếu kì đối với quá khứ của hắn. Trình độ của Miêu Quân không chỉ ở mức lý luận, kinh nghiệm của hắn cũng vô cùng phong phú, những kinh nghiệm này không phải là thứ chỉ cần học tập là có thể biết được.
Thám báo xen lẫn vào trong đám người, Bồ yêu có yêu thuật chuyên môn phát hiện nói dối, rất nhanh đã thanh trừ được chúng, điều này làm Tả Mạc được mở rộng tầm mắt.
Rất nhanh, Đường chiến bộ liền thành hình. Đa số người tìm tới đây xin gia nhập đều đến từ tiểu gia tộc, tất cả đều có thực lực khá tốt. Được Miêu Quân đề nghị, Đường Phỉ không phóng tay mở rộng mà tinh tế tuyển chọn, chỉ lấy những người xuất sắc nhất.
So sánh với mấy chiến bộ khác, Đường chiến bộ với tám trăm người chỉ có thể coi là chiến bộ nhỏ.
Tám trăm người này được chọn ra từ hơn mười vạn người.
Nếu luận thực lực cá nhân thì Đường chiến bộ so với Thiên Diệu vệ của Tằng Liên Nhi còn mạnh hơn rất nhiều. Danh tiếng của Tiếu Ma Qua bây giờ so với Tằng Dịch còn lớn hơn nhiều, hấp dẫn được rất nhiều cao thủ.
Càng khiến cho Tả Mạc kinh ngạc chính là lần này tìm tới đây nương tựa còn có hơn hai mươi vị tướng giai.
Điều này làm Tả Mạc chỉ muốn ngửa mặt lên trời cười lớn, anh đây cũng có thể mời chào đại nhân vật như tướng giai rồi!
Trong hai mươi vị tướng giai này có bảy tên là chiến tướng, đều là bạch ngân chiến tướng. Điều này làm Tả Mạc vô cùng mừng rỡ, thủ hạ của hắn bây giờ không thiếu hoàng kim chiến tướng, Công Tôn Sai, Biệt Hàn, Miêu Quân, A Trát Cách, không kẻ nào không phải là người có thể trấn giữ một phương, Công Tôn Sai và Biệt Hàn lại càng là chiến tướng đỉnh giai.
Nhưng một khi chiến bộ này hoàn thiện, ngoại trừ chủ tướng cường đại thì trung tầng chiến tướng cũng là điều vô cùng quan trọng. Nhất là khi chiến bộ càng ngày càng khổng lồ thì cần có một số lượng lớn trung tầng chiến tướng ưu tú. Nhưng dưới trướng Tả Mạc, trung tầng chiến tướng như vậy hết lần này tới lần khác đều vô cùng thiếu hụt.
Sau khi những kẻ có sức chiến đấu này gia nhập vào hệ thống của chiến bộ, chiến lực trong tay Tả Mạc không thể nghi ngờ đã tăng lên một cấp độ mới.
Mức độ tuyển chọn nghiêm khắc rất nhanh theo dòng người truyền bá ra ngoài.
Những người đang coi náo nhiệt đều ồ lên cảm thán.
Gia hỏa này nghĩ bản thân là ai chứ? Tiêu chuẩn như này chỉ sợ tuyển chọn chiến tướng dưới trướng soái giai cũng không theo kịp! Người không thông qua tuyển chọn càng to mồm cười nhạo, cố gắng bôi đen hình tượng của Tiếu Ma Qua. Đa số bọn họ tự cho bản thân có chút thực lực, vốn tưởng rằng việc trúng tuyển là điều hiển nhiên, nào biết được lại bị loại ra ngoài, trong lòng họ tràn ngập cảm giác không cam lòng và khó chịu.
Tiếu Ma Qua tưởng mình là ai chứ, tự cho là đúng…
Ngay từ đầu Tả Mạc đã không để ý tới những chuyện này, việc của chiến bộ nếu đã giao cho Đường Phỉ và Miêu Quân thì hắn sẽ không nhúng tay vào. Dùng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ thì không dùng người. Phong cách của mỗi vị chủ tướng là khác nhau, mỗi một chiến bộ đều có đấu pháp và phương pháp tu luyện khác nhau, trong đó việc trù tính phối hợp chúng đã có Công Tôn Sai chỉ đạo.
Tất cả thời gian Tả Mạc đều dành để tu luyện. Hắn tiến bộ thần tốc, trận khổ chiến với Vũ Soái kia đã mang lại cho hắn vô số lợi ích. Mấy thứ này phải cần rất nhiều thời gian mới có thể từ từ tiêu thụ được. Nhưng một khi đã tiêu thụ xong thì thực lực của hắn sẽ lại tăng mạnh.
Không riêng gì hắn, La Ly và Tằng Liên Nhi cũng như thế.
Tử mang trong người A Quỷ mỗi ngày đều tăng trưởng với tốc độ kinh người. Dường như sau trận chiến ấy, tử mang trong cơ thể nàng tựa như phá đê tuôn trào ra ngoài. Bây giờ tử mang trong người A Quỷ đã gấp ba lúc trước!
Thực lực của A Quỷ càng ngày càng mạnh nhưng nỗi lo trong lòng Tả Mạc càng ngày càng sâu.
Loại thần lực cổ quái này là con dao hai lưỡi, làm thương địch thủ cũng làm thương mình, hết lần này tới lần khác Tả Mạc đều bó tay hết cách. Hắn chỉ có thể kiềm chế lo lắng trong lòng, cố gắng nghiêm tục tu luyện. Có lẽ khi nào thực lực của mình tăng mạnh mới có khả năng tìm ra chìa khóa giải quyết tử mang trong người A Quỷ.
Tiến bộ lớn nhất của hắn là thập ô thiên giới.
Hắn tận mắt nhìn thấy từng chi tiết nhỏ của thập ô thiên giới đại viên mãn, rất nhiều chỗ lúc trước không hiểu bây giờ đã vô cùng sáng tỏ, tự nhiên tiến bộ thần tốc. Bây giờ thập ô thiên giới của hắn chỉ cách đại viên mãn một bước mà thôi, ngoại trừ lĩnh ngộ đối với thập ô thiên giới thì hắn còn bắt đầu thục hóa ma thể.
Những điểm sáng sinh ra do va chạm giữa hai sức mạnh kia là lực lượng bổn nguyên nhất, có thể cường hóa toàn bộ cơ thể Tả Mạc. Ma thể, thần thức, linh lực thậm chí cả thần lực đều tăng trưởng với tốc độ cao.
Đây là lực lượng kì dị nhất mà Tả Mạc từng thấy nhưng nghĩ lại hoàn cảnh nó xuất hiện đúng là chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu. Bất luận là thái dương tinh loại hay nghịch long trảo đều là thiên hạ chí bảo, có được một kiện đã khiến người ta sướng muốn chết, đồng thời có được hai kiến ngay cả Tả Mạc cũng cảm thấy mình thật quá may mắn.
Ma văn do nghịch long trảo sinh ra không biến mất theo nghịch long trảo mà trở nên ảm đạm không chút tỏa sáng, tựa như rơi vào giấc ngủ say.
Nghịch long trảo ngủ say khiến Tả Mạc có chút thất vọng, vốn hắn tưởng bản thân có thể cầm món đồ chơi này đi đại sát tứ phương nhưng bây giờ ước mơ đó phá sản rồi. Cũng may sau này không cần phải cõng một thứ khổng lồ như thế sau lưng, đối với quan niệm thẩm mỹ của Tả Mạc thì trông vậy là rất xấu xí!
Trái lại ba ngàn tơ phiền não lại không có biến hóa gì, nó trở thành vũ khí cường đại nhất trong tay Tả Mạc.
Tả Mạc cảm thấy mình quá thiếu thời gian, đủ loại tu luyện, mỗi một hạng mục đều cần rất nhiều thời gian.
Khi Tả Mạc đang hận không thể phân thân thành hai để có gấp đôi thời gian thì Hắc Yên yêu lặng lẽ chạy tới.
"Làm sao vậy?" Tả Mạc nhìn Hắc Yên yêu lén la lén lút như tên trộm, trong lòng thầm nghĩ, con hàng này không phải vừa làm chuyện xấu gì đó chứ?
Cảm thấy có chút kì quái, nếu là loại như Chanh Phát yêu thì Tả Mạc còn thấy bình thường, trong tâm hắn thì Hắc Yên yêu là kẻ tương đối bình tĩnh thành thật mà!
"Lão đại, cho ngươi xem thứ này." Hắc Yên yêu hạ giọng nhìn ngó xung quanh.
Con hàng này không phải là đi trộm đồ gì đó chứ?
Nghi hoặc trong lòng Tả Mạc càng nhiều hơn, nhận lấy một mẩu giấy nhỏ mà Hắc Yên yêu đưa cho, trên đó có ghi một số kí tự. Tả Mạc nhìn Hắc Yên yêu đầy cổ quái rồi sau đó nhìn lướt qua mẩu giấy.
Khi hắn nhìn thấy câu đầu tiên thì cả người như bị trúng định thân pháp, không động đậy nổi.
Nội dung trên mẩu giấy không nhiều, rất nhanh Tả Mạc đã xem hết, lúc này hắn mới thoát khỏi trạng thái thất thần, trên mặt tức thì hiện ra vẻ phấn khích. Vẻ mặt này chỉ xuất hiện khi xảy ra tình huống, tiểu Mạc ca phát tài!
"Đó là tấm bia đá kia?" Tả Mạc cố gắng bình tĩnh nhưng giọng nói vẫn có chút lạc đi.
"Ừ." Hắc Yên yêu hạ giọng cẩn thận nói:
"Lão đại cũng biết thực lực của ta yếu, lúc đầu vì muốn ngăn cản Lâm Khiêm và tạo cho bọn đại chanh có cơ hội nên ta đã đánh về phía tấm bia đá.""Sau đó ngươi đã nhớ kĩ nó?" Giọng Tả Mạc đầy kích động.
"Nào có dễ dàng như vậy." Hắc Yên yêu cười khổ:
"Ta có một loại năng lực, không nhiều người biết về nó, đó chính là xem qua một lần thì không thể quên. Nhưng lúc đó chỉ là thoáng qua, phản ứng của Lâm Khiêm quá nhanh, ta chỉ kịp nhìn lướt qua tấm bia đá.""Trước trận ta đột nhiên nhớ tới chuyện này, cẩn thận nhớ những gì nhìn thấy ở trên tấm bia đá nhưng nó rất mơ hồ. Không còn cách nào khác, ta chỉ có thể dùng bính ức thuật từng chút một mà lắp ráp lại.""Bính ức thuật?" Tả Mạc có chút kinh ngạc, hắn chưa từng nghe qua loại yêu thuật này.
Bồ yêu bỗng nhiên mở miệng:
"Là một loại yêu thuật phụ trợ, nó giống như lắp ghép đồ vật vậy, đem các sự việc phát sinh tái hiện lại trong đầu. Chỗ tốt của nó là có nâng cao trí nhớ. Tu luyện đến viên mãn sẽ đạt tới mức gặp qua liền không quên, hơn nữa có thể đọc lại trí nhớ. Nhưng loại yêu thuật này dễ học khó tinh, không có tác dụng gì quá lớn, bình thường chỉ có những cổ giả mới đem tinh lực để học tập thứ này."Tả Mạc rất kinh ngạc, lại có loại yêu thuật như này sao.
Hắc Yên yêu có chút xấu hổ:
"Thiên phú của ta không tốt, vì trợ giúp tu luyện nên mới tu luyện bính ức thuật. Năng lực đã gặp qua là không quên cũng là do tu luyện bính ức thuật mà có.""Nhưng do lúc đó tình huống quá khẩn cấp, ta chỉ nhìn thoáng qua, ấn tượng rất mơ hồ. Ta quyết định dùng bính ức thuật để xem lại, đây là nội dung ta dùng bính ức thuật nhớ lại và chắp nối ra một bộ phận, không quá hoàn chỉnh. Nội dung trên đó đúng hay sai ta cũng không xác định được."Nói đên đây, Hắc Yên yêu có chút xấu hổ. Lần này tìm tới Tả Mạc là hắn phải cố gắng lắm mới có dũng khí để đi. Đương nhiên hắn biết bi văn quan trọng, đáng tiếc bản thân lắp ghép không những không hoàn chỉnh mà ngay cả đúng hay sai hắn cũng không dám đảm bảo.
Công pháp tu luyện sai một chữ là sai cả ngàn dặm, độ chính xác của cái này đến đâu, có giá trị sử dụng hay không, trong lòng hắn không có chút nắm chắc.
"Lão đại ngươi cũng là người tốt, ngàn vạn lần đừng luyện đó!" Hắc Yên yêu nói xong câu này liền cảm thấy mặt mình như đang đỏ lên, không đợi Tả Mạc nói gì liền chuồn mất.
Tả Mạc nhịn không được bật cười, thoạt nhìn thường ngày Hắc Yên yêu cũng là kẻ bình tĩnh trầm ổn giờ nhìn lại cũng có chút đáng yêu.
Rất nhanh mắt hắn liền nhìn chăm chú vào mẩu giấy nhỏ trong tay.
"Có mấy chỗ sai làm nhưng đại thể là chính xác." Giọng Bồ yêu vô cùng hưng phấn:
"Thì ra là thế! Thì ra là thế!"Ngược lại Vệ còn bình tĩnh hơn nhiều:
"Không sai!"Hai người rất nhanh đã nhìn ra những chỗ sai lầm trong mẩu giấy. Hai người bọn họ, một là lão yêu ngàn năm, một tên đến từ bộ lạc viễn cổ, nhãn lực tự nhiên Tả Mạc không thể so được.
Quả nhiên, nội dung sau khi sửa đổi, Tả mạc vốn thấy mấy chỗ rất tối nghĩa giờ đã trở nên sáng sủa hơn nhiều.
Ở đây Sư Tử Minh không có chút che dấu gì cả
Sơ sơ vài câu đã khiến Tả Mạc nhìn thấy một thế giới hoàn toàn khác.
Trong vô thức, thần lực trong cơ thể Tả Mạc ầm ầm chuyển động!
Lần chuyển động này không có chút đình trệ, tâm niệm vừa động thần lực liền theo đó mà động.
Một cảm giác kì dị tự nhiên sinh ra!
Thần thức từ mi tâm và đan điều ầm ầm tản ra, phía dưới đan điền vô cùng náo nhiệt, từng sợi linh lực nhè nhẹ khoan khoái từ trong đó chảy ra, dọc theo kinh mạch, lưu chuyển không ngừng. Vô số kinh mạch rất nhỏ giống như đường gân trên phiến lá, theo trong kinh mạch phát tán ra rót vào trong từng tấc huyết nhục.
Linh lực, thần thức, ma thể hợp thành một hệ thống khổng lồ phức tạp.
Trên mẩu giấy có một nhóm từ xuất hiện trong đầu Tả Mạc khiến hắn như hiểu ra điều gì đó.
Cuối cùng hắn cũng hiểu ra, thần lực khuyết thiếu cái gì!
Cội nguồn của thần thức là mi tâm, lực lượng của nó là từ trong đó sinh ra, từ hồn phách sinh ra, tỏa ra khắp cơ thể. Mà ma thể lại ngược lại, căn nguyên của nó là huyết nhục bản thể, lực lượng từ bên ngoài tiến vào trong cơ thể, từ huyết nhục rồi tiến vào hồn phách. Linh lực giống như cầu nối hai cái, nó sinh ra từ đan điền, là căn nguyên của kinh mạch, lưu chuyển toàn thân, vừa rót vào huyết nhục vừa rót vào hồn phách.
Khi hệ thống này trở nên sáng tỏ trong đầu Tả Mạc thì thân thể hắn bỗng chấn động.
Ba luồng lực lượng không chịu khống chế tự vận chuyển, chúng nó đan xen giao hòa rồi dần trở nên rõ ràng.
Theo chúng nó không ngừng vận chuyển thần lực cũng được sinh ra!
Thân thể Tả Mạc đạt tới độ hài hòa chưa từng có, mỗi tổ chức đều có chức trách riêng, đều trọn vẹn hoàn hảo. Hắn cảm giác bản thân chưa từng cường đại như thế!
Bản thân chính là thiên địa vũ trụ!
Sinh sôi không ngừng, cái này sinh cái kia diệt!
Cảm xúc khó nói nên lời tràn ngập trong lòng hắn.
Không phải sức mạnh cường đại mà là thể xác và tinh thần hồn phách hài hòa, tựa như một thể cường đại!