Quyển 2: Đại Phong Ma Truyện
Chương 66: Hồng Mông thế giới
Converter: phongvan93
Dịch: Cẩm Y Vệ
Biên: Maison
Nguồn: 4vn.eu
Lại nói Bàn Cổ phủ( phủ: búa) chính là vô thượng pháp khí của Bàn Cổ chân nhân từ thưở khai sinh hỗn độn, Thất Thải Nguyên thạch đúng là vẫn còn thua một bậc nên vô pháp ngăn cản khai thiên thánh khí* này. Nếu không phải Xi Vưu lão ma không phát huy hết uy lực của kiện khai thiên pháp khí này, thì Thất Thải Nguyên thạch chỉ e là rơi vào kiếp nạn.
Xi Vưu một búa đánh rớt Thất Thải Nguyên thạch, bổ vào hư không làm xuất hiện những đợt loạn lưu( dòng chảy cuồng loạn). Theo đó trong phương viên mấy vạn dặm toàn bộ hóa thành một mảnh hỗn độn, biến hóa thành địa thủy hỏa phong lao đi vun vút tựa như bầu trời bị chẻ làm hai. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Đại yêu tiểu yêu trên Sư Đà Lĩnh bị địa thủy hỏa phong này cuốn qua tức thời la to một tiếng, thân liền biến thành tro bụi, ngay cả linh hồn cũng không còn.
Lâm Phong kinh hãi, trong lòng liền biết âm dương đã bị thánh nhân đảo lộn, chính mình tính cũng không được, vội vàng thu hồi Thất Thải Nguyên thạch. Tay áo vung ra một đoàn Thất Thải Thần quang, đem nữ nhi tinh nghịch cùng môn hạ đệ tử bảo vệ, đồng thời phát lực quát lên. Đỉnh đầu liền tử quang** đại thịnh, Thất Thải Nguyên thạch hóa thành một đoàn Thất Thải Thần quang, bao lấy Thanh Hà tứ nữ vào trong đó.
Địa thủy hỏa phong càn quét qua làm cho không gian hỗn loạn, Lâm Phong vận khởi bổn mạng Huyền Quang, liền xuất hiện một đoàn tử quang bảo vệ chân thần cùng Nghê Thường tứ nữ. Hai tay kết pháp ấn, đồng thời phát lực mạnh mẽ xé rách hư không. Một đạo cầu vồng màu tím hạ xuống, ngưng tụ thành một con tử long( rồng tím) cỡ vạn trượng, há miệng đem Thất Thải Nguyên thạch nuốt vào. Kế đó một tiếng rồng ngâm như chấn động chín tầng trời, đuôi rồng hạ xuống hướng Xi Vưu quét qua.
Lão ma âm hiểm cười một tiếng, vung Bàn Cổ phủ bổ vào phía trên đuôi rồng. Tử long này chính là do Lâm Phong hóa thân mạnh mẽ dùng pháp lực thiêu đốt Hồng Mông tử khí thời khai thiên lập địa tạo thành. Mặc dù tử long này cường hãn nhưng cũng không ngăn nổi khai thiên pháp khí này, liền kêu to một tiếng hóa thành tro bụi.
Thất Thải Nguyên thạch bay ra treo lơ lững trên đầu Lâm Phong.
“Thôi rồi, lại dùng Đạo gia Kim Thân trảm thành thân ngoại hóa thân, nhân quả lại chưa hết, lẽ nào là kiếp số” Đột nhiên, Lâm Phong có chút hiểu ra, hiện Bát Bảo Kim Thân đang di động ở trong địa thủy hỏa phong. Đem Thất Thải Nguyên thạch dừng trên đỉnh đầu, vận khởi Hồng Mông bổn mạng liền xuất hiện hào quang màu tím bảo vệ chân thần bất diệt.
Xi Vưu lão ma đuổi tới chặn đầu bổ xuống một búa. Lâm Phong cũng không ngăn cản, Bát Bảo Kim Thân lập tức tan vỡ, bị bổ thành niệm lực dang sơ khai nhất.
Nguyên Anh của Lâm Phong thoát ra, chui vào trong Thất Thải Nguyên thạch, đem Kim thân bị biến thành Niệm lực toàn bộ thu vào Thất Thải Nguyên thạch, Xi Vưu lão ma mừng rỡ, vội vàng muốn thu lấy Thất Thải Nguyên thạch.
Thình lình, một đạo kim quang từ Thúy Hà Sơn của Đông Thắng Thần Châu như một dải cầu vồng bay xẹt qua, chỉ trong chớp mắt liền đến Sư Đà Lĩnh, hung hăng nện vào Xi Vưu lão ma.
Lão ma hoảng sợ, vội vàng dùng Bàn Cổ phủ bổ xuống. Tức thời cảm thấy một cỗ đại lực không thể kháng cự đánh tới, bổn mạng ma thần thiếu chút nữa bị đánh tan, nhất thời đại kinh thất sắc. Ba vị Đại vương của Sư Đà Lĩnh liền nhân cơ hội vùng ra khỏi trói buộc, chạy thoát ra ngoài.
Kim kiếm bổ lên trên Bàn Cổ phủ. Đánh văng Xi Vưu lão ma, liền không chút chần chờ, quay tít một vòng. Phóng ra một dải kim quang cuốn Thất Thải Nguyên thạch ngay lập tức rời khỏi.
Đúng lúc này, một cỗ hắc liên*** bay lên từ U Minh Ma Giới, xé ra hư không đi đến bầu trời của Sư Đà Lĩnh. Thoáng một cái, cả vạn trượng lớn nhỏ, phủ xuống một mảnh ma vân chính muốn bao lấy Như Ý Kim Kiếm.
“Không tốt, Vô Thiên lại không để ý đến số trời mà xuất thủ hại ta.” Lâm Phong bản thể thì đang ngồi tại Cực Lạc tiên phủ liền nghiêm túc hẳn lên. Vốn coi việc hóa thân Đạo gia Kim thân bị chém chỉ là kiếp nạn, lúc đó Nguyên Anh mới thoát ra chui vào thân kiếm chạy tới tương cứu, không nghĩ tới Ma giới Đại thánh Vô Thiên lại làm việc trái với ý trời này, nhất thời đại kinh thất sắc.
Nói thì chậm, nhưng mọi việc xảy ra rất nhanh.
Trong lúc Hắc Liên vừa từ U Minh Ma giới bay lên, thì một luồng kim quang cũng từ trong hỗn độn mà bay ra, chợt lóe lên, rồi ra khỏi hỗn độn xuyên qua ba mươi ba tầng trời, đến trên bầu trời của Sư Đà Lĩnh thì dài ra khoảng ngàn trượng mà hóa thành một thanh Kim thước**** cự đại, hung hăng nện lên trên hắc liên.
Hắc Liên bị đánh chấn động đến rung lên, liền bay xéo ra ngoài, hướng về Kim thước mà tranh đấu.
Đột nhiên, lại một đạo kim quang bay lên từ thế giới Tây Thiên cực lạc xa xôi, đến trên không của Sư Đà Lĩnh, liền hóa thành một cái miệng bình bát kim sắc, hướng Như Ý Kim Kiếm mà chụp xuống.
Cùng lúc đó, một đạo bạch quang từ Thượng Thanh Thiên Di La cung ngoài ba mươi ba tầng trời, rơi vào hỗn độn, xuyên qua ba mươi ba tầng trời đến trên không của Sư Đà Lĩnh, liền hóa thành Tam Bảo Như Ý cỡ ngàn trượng, đánh lên trên bình bát kim sắc, cùng nhập vào một chỗ mà tranh đấu.
Theo sau, một dải bạch sắc( màu trắng) dài cỡ ngàn trượng bay ra từ Huyền Đô Thiên Đâu Suất cung, hạ xuống ba mươi ba tầng trời, liền quay tít một vòng, hướng Như Ý Kim Kiếm chụp xuống.
Nguyên Anh bản thể của Lâm Phong trong Như Ý Kim Kiếm nhìn đến hoa cả mắt. Mắt thấy dải bạch sắc sắp chụp xuống, thì một tiếng chuông liền vang lên rung động trên chín tầng trời, làm cả hư không chấn động.
Theo đó, chỉ thấy một đường thanh sắc cầu vồng hạ xuống, liên tục quay tròn, hóa thành một chiếc chuông lớn, hung hăng nện vào dải bạch sắc.
Dải bạch sắc không lùi mà tiến, quay tít một vòng, đem chuông lớn cuốn vào, xem bộ bất phân thắng bại.
Tình huống như thế, thật có thể nói là từ hỗn độn hình thành cho đến nay chưa từng xảy ra. Động tĩnh lớn như thế, không biết đã kinh động đến bao nhiêu tiên nhân đang ẩn tu trong núi, không ít trong số họ ra khỏi động phủ, bay lên những đụn mây đứng ngoài xa mà ngước nhìn. Người nào đạo hạnh thâm hậu, thấy tình cảnh này không khỏi đại kinh thất sắc, vội vàng phong bế động phủ, mở ra hộ sơn cấm pháp.
Có những người đạo hạnh nông cạn, vẫn không biết là tiên nhân trên trời đang đánh nhau, thế là nguyên một đám người sử dụng độn quang chạy tới, muốn nhìn xem cho rõ.
Thần tiên từ sáu chốn trên trời đánh nhau đến long trời lở đất, kì quái chính là lại không có nửa điểm ba động pháp lực có thể làm cho người ta cảm ứng được. Dải bạch sắc vô cùng lợi hại, vẫn một mực nhốt chiếc chuông lớn ở bên trong.
Chiếc chuông lớn này liền cấp tốc xoay tròn, muốn thoát khỏi trói buộc của dải bạch sắc, chỉ là có chút lực bất tòng tâm.
Nhưng đúng lúc này, một dải cầu vồng sáng bay lên từ Thiên Hà Ngân giới. Thoáng một cái, liền hạ xuống Thiên giới, hóa thành bạch sắc điệp văn***** cỡ ngàn trượng, hung hăng đâm lên trên Hắc Liên. Dải bạch sắc vẫn còn dư lực, thoáng một cái lại hướng bạch sắc điệp văn mà chụp xuống.
Nguyên Anh của Lâm Phong bản thể dựa vào Như Ý Kim Kiếm đều thấy rõ ràng. Kim Kiếm vừa chuyển liền hóa thành một dải kim quang, thuận thế quấn lấy bạch sắc điệp văn. Tức thời không dám ở lại chỗ thị phi này nữa, phá vỡ hư không mà bay lên, hóa thành một dải cầu vồng, trở về Cực Lạc cung.
Hắc Liên bị Bạch sắc Điệp văn đâm vào một cái, vừa hơi phân thần liền bị Kim Thước đánh thành hai nửa.
Bình Bát kim sắc cùng Tam Bảo Như Ý đấu nhau một trận, Tam Bảo Như Ý liền văng ra. Thoáng một cái, trở về Tây Thiên Cực Lạc.
Tam Bảo Như Ý cũng không đuổi theo, hóa thành bạch quang, cũng trở về ba mươi ba tầng trời.
Theo đó, dải Bạch sắc cùng với Kim Thước trước sau đều trở về ba mươi ba tầng trời.
Chiếc chuông lớn thoát khỏi trói buộc, dường như tràn ngập oán khí không chỗ phát tiết, liền xoay tròn liên tục, hung hăng nện lên Hắc Liên vừa mới ngưng tụ lại đang chuẩn bị bay lên. Sau đó cũng trở về ba mươi ba tầng trời.
Hắc Liên xoay tròn liên tục xác định đúng là địa thủy hỏa phong, liền phá vỡ hư không trở về U Minh Ma giới.
Chờ cho thiên địa một lần nữa an tĩnh trở lại, Xi Vưu lão ma lòng còn đang sợ hãi liền hiện ra thân hình. Xem xét bốn phía một hồi vừa định thoát khỏi chỗ thị phi này, thì đột nhiên Bàn Cổ phủ bay ra, thoắt cái trở về ba mươi ba tầng trời.
Lão ma liền cảm thấy sóng lưng lạnh buốt. Tuy tràn ngập lửa giận nhưng cũng không kịp phát tiết, vội vàng phá vỡ hư không, theo Hắc Liên trốn về Ma giới.
Cực Lạc Tiên phủ, Lâm Phong ngồi trong đám mây, trên đỉnh đầu hiện lên bổn mạng huyền quang, hai tay nắm Thất Thải Nguyên thạch không ngừng biến hóa ấn quyết. Lập tức hai mắt mở to, phát lực quát, Thất Thải Nguyên thạch nhất thời quay tít một vòng, liền hóa thành đạo nhân quen thuộc với y phục rực rỡ, xếp bằng ở trong vân quang( khói trắng), cất giọng phá vỡ sự yên tĩnh.
Lâm Phong nói: “ Bát Bảo Kim Thân đã vào hư không, ta cùng với nhân quả đạo môn đã hết, liền có thể lục thần hợp nhất, luyện thần thành thánh.” Ấn quyết biến đổi lần nữa, đỉnh đầu vân quang càng nhiều, mượn xác của Yêu Hoàng Thái Huyền mà đem thân ngoại hóa thân thứ hai về, cùng với đạo nhân y phục rực rỡ ngồi trong vân quang.
Thất công chúa nói: “Phu quân thật là, Kim Thư Ngọc Điệp đều đã đủ, lại còn muốn làm gì?”
Lâm Phong nói: “Thời cơ chưa tới, ngày sau tự sẽ rõ, tương lai có lẽ có hai trăm năm thanh tĩnh, nhưng con người thì không như vậy, hết thảy đợi ta lập lại Hồng Mông thế giới rồi hãy suy tính.”
Lấy một ngón tay dùng lực, bên trong vân quang liền hiện ra Kim Thư Ngọc Điệp. Kim Thư cùng Ngọc Điệp hợp cùng một chỗ, lập tức kim quang đại phóng, một vùng Càn Khôn thế giới kì dị hiện ra. Giống như thiên địa sơ khai, hỗn độn sinh Lưỡng Nghi, thanh khí bay lên, trọc khí trầm xuống, một lần nữa diễn hóa thành một đại thế giới khác.
Tứ nữ nhìn đến ngây người, chỉ cảm thấy Càn Khôn thế giới như thật như ảo, có thể thấy được mà lại sờ không được. Ý niệm trong đầu vừa mới bắt đầu liền thấy rõ ràng nó biến hóa thành một vùng hư vô, căn bản không nhìn thấy gì nữa, thật là mâu thuẫn.
Lâm Phong cười nói: “ Kim Thư Ngọc Điệp chính là Tiên Thiên sơ khai của Càn Khôn thế giới, hợp lại thì có thể biến hóa Hồng Mông thế giới,đại kiếp nạn tới thì chỉ có Hồng Mông thế giới là không nhiễm nhân quả. Mặc dù không nhiễm nhân quả, nhưng cũng bị thánh nhân đem nhân quả giáng xuống.
Chỉ là hôm nay chín chín tám mốt trọn vòng luân hồi nên phần số đã hết, đại kiếp nạn tới, cho dù thánh nhân cũng không thể đặt mình ngoài đại kiếp. Thế gian làm sao có cực lạc đáng để nhắc tới, chỉ có Hồng Mông thế giới của ta mới chân chính được gọi là cực lạc.”
Tứ nữ nghe thế liền mừng rỡ, Bích Nhu tiên tử nói: “Nếu nói như vậy, Kim Thư Ngọc Điệp hợp lại có thể biến hóa Hồng Mông thế giới không nhiễm nhân quả, tức có thể bảo vệ môn hạ đệ tử vượt qua đại kiếp lần này rồi.”
Lâm Phong cười nói: “ Cũng không hẳn vậy, đại kiếp nạn tới, thì tam giới sinh linh đều phải trải qua hoàn toàn sát kiếp mới có thể được thanh tĩnh. Môn hạ đệ tử của ta cũng cần phải trải qua hết sát kiếp, mới có thể vô sự. Hôm nay tất cả thánh nhân đều tính toán, số trời biến đổi thất thường, đến tột cùng là sau khi đại kiếp qua đi môn hạ đệ tử của ta có thể tồn tại mấy người thì cũng không biết được.”
Tứ nữ kinh hãi, Bích Nhu tiên tử nói: “Vô luận thế nào, cũng phải bảo vệ nữ nhi được chu toàn.”
Thất công chúa nói: “ Lần này đại tỷ phu đưa tới Ngọc Điệp, đã thay ngươi tiếp nhận một việc nhân quả, đại kiếp tới cũng phải bảo hộ một nhà Đại tỷ được chu toàn mới được.”
Lâm Phong thở dài nói: “ Thân bằng hữu có ơn sâu nặng, nhân tình này khó mà bù đắp, chỉ có thể làm hết sức.” Một tay liền kết ấn, phát lực quát, vận khởi vô thượng đại pháp, ở bên trong Hồng Mông thế giới xây dựng một vùng thiên địa, đem trọn Cực Lạc tiên phủ chuyển vào. Từ đó Thúy Hà Sơn của Đông Thắng Thần Châu trở thành nơi vô chủ.
Hông Mông thế giới ở trong lòng người, chỉ cần trong tâm nghĩ đến Hồng Mông thế giới là đến được ngay.
*: thánh khí xuất hiện cùng với trời đất
**: ánh sáng tím
***: hoa sen đen
****: thước vàng
***** bạch sắc điệp văn : bùa chú màu trắng