Vô Lại Quần Phương Phổ Chương 46: Khả Ái Mĩ Tỳ

" Phụ hoàng, kỳ thật Tạ Phính Đình chưa phải là phi tử của người, người cũng không có tại trước công chúng nói qua muốn nạp nàng làm phi, sở dĩ, chuyện này người hoàn toàn có thể không thừa nhận." Hoa Nguyệt Lan ngập ngừng một chút rồi nói:
" Chỉ cần người không thừa nhận chuyện này, vô luận giữa Tạ Phính Đình và Diệp Vô Ưu phát sinh chuyện gì, cuối cùng đều đối với người vô can."
" Chuyện này làm trẫm yếu nhược không bằng với Diệp Vô Ưu à?" Hoa Thiên Phong hừ lạnh một tiếng:
"Không thể được, ta không chấp nhận!"
" Phụ hoàng, chuyện này không phải yếu nhược, chỉ là vạn nhất Tạ Phính Đình đã thất trinh, chẳng lẽ người còn muốn để nàng ta tiếng cung phải không?" Hoa Nguyệt Lan nhỏ giọng nói:
" Nếu như thật sự như vậy, Tạ tướng quân khẳng định chủ động tìm đến người, sau đó người chỉ cần biểu hiện khoan dung đại lượng một chút, Tạ gia sau này không phải nổ lực tận trung vì người sao?"

" Nguyệt Lan, con có xác định Tạ Phính Đình thất trinh không?" Sắc mặt Hoa Thiên Phong biến đổi có chút khó coi.
" Phụ hoàng, nữ nhi cũng không dám chắc chắn, bất quá con hỏi qua Diệp Vô Ưu, tuy hắn không khẳng định chuyện gì với con, nhưng từ ngôn ngữ của hắn, có thể nhìn thấy được quan hệ giữa hắn và Tạ Phính Đình còn hơn thân mật."
Hoa Nguyệt Lan nói nhỏ, vừa nói vừa nhìn phản ứng của Hoa Thiên Phong.
Sắc mặt Hoa Thiên Phong biến đổi rất khó coi, sau khi trầm ngâm một khắc, hắn trầm giọng nói: "Nguyệt Lan, chuyện này sẽ giao cho con đi điều tra làm rõ, trẫm muốn biết giữa Tạ Phính Đình và Diệp Vô Ưu phát sinh chuyện gì? Nếu như Tạ Phính Đình xác thực đã thất trinh, nàng ta tự nhiên không có tư cách làm hoàng phi của trẫm!"
" Vâng phụ hoàng, nữ nhi nhất định đi tra cho rõ." Trong lòng Hoa Nguyệt Lan nổi lên niềm vui nho nhỏ, hấp tấp nói.
Tẩm cung của Hoa Nguyệt Lan, Diệp Vô Ưu chính đang trêu chọc tiểu tì khả ái Kiếm Lan.
Trước đó không lâu, sau khi Hoa Nguyệt Lan bỏ đi, nằm rất bất nhã trên cái giường lớn vừa thơm vừa mềm, mắt nhắm lại, giống như đã ngủ rồi.
Kiếm Lan kế bên nhìn cũng lâu, cuối cùng không nhịn được đi đến bên giường, nhìn thẳng vào khuôn mặt mĩ lệ dị thường của Diệp Vô Ưu không thể ngừng lại được. Nguồn: http://truyenyy.com
" Hắn thật sự là nam nhân à?" Trong lòng Kiếm Lan nói: "Cái gì so với ta cũng hấp dẫn hơn cả?"
Nhìn một hồi, trong lòng Kiếm Lan có chút rung động đối với khuôn mặt của Diệp Vô Ưu, nàng nhẹ nhàng cong eo xuống, lo lắng Diệp Vô Ưu quơ tay ra, sau đó nàng nhanh nhẹn chạm vào Diệp Vô Ưu, Diệp Vô Ưu đột nhiên mở bừng hai mắt.
" A!" Kiếm Lan giật mình kêu lên một tiếng, mạnh mẽ rút tay lại, chỉ là trọng tâm thân hình có chút không ổn định, hướng phía trước lao tới, nhưng sau đó trực tiếp lao lên trên giường, đè lên Diệp Vô Ưu.
" Xin lỗi, Diệp công tử." Kiêm Lan liền hốt hoảng, liền muốn nhổm dậy, chỉ là nàng lập tức phát hiện, mình nhổm dậy không được, bởi vì, Diệp Vô Ưu lấy eo nhỏ của nàng.
" Kiếm Lan tỷ tỷ, đùng nói xin lỗi!" Mặt Diệp Vô Ưu nở nụ cười rất trong sáng: "Tỷ có thể hôn ta một cái chứ."
" A? Diệp công tử, không, không thể được!" Hai má Kiếm Lan đỏ hồng, tuy tuổi tác nàng không nhỏ, nhưng luôn theo bên Hoa Nguyệt Lan, đối với chuyện nam nữ cũng thật sự không hiểu.
" Kiêm Lan tỷ tỷ, không quan hệ gì, cho hôn một cái nha!" Trên mặt Diệp Vô Ưu vẫn nở nụ cười rất trong sáng, Kiếm Lan tuy chỉ là một thị nữ, nhưng lại là thị nữ bên cạnh công chúa, tuy không giống Hoa Nguyệt Lan khuynh quốc khuynh thành, nhưng dung mạo cũng ngọt ngào khả ái, đặc biệt là nàng tự nhiên nhếch nhè nhẹ khoé miệng, làm ngườii ta có một loại cảm giác đặc biệt, điềm đó là nguyên làm Diệp Vô Ưu phát sinh tâm tư trêu chọc nàng.
" Người, người thả ta xuống có đựơc không? Công chúa rất nhanh chóng trở lại." Kiếm Lan đỏ hồng cả mặt, lo lắng thỉnh cầu Diệp Vô Ưu: "Nếu để công chúa nhìn thấy, nàng ta sẽ chửi người."
" Nếu nàng hôn ta một cái, ta lập tức thả nàng ra." Diệp Vô Ưu cười hi hi, song thủ siết chắc cái eo mềm mại của Kiếm Lan, song phong sung mãn trước ngực của nàng ép lên trên thân hắn, cảm giác mĩ diệp phi thường.
" Nhưng, nhưng, nữ hài tử không tuỳ tiện hôn người khác." Kiêm Lan lấp bắp nói.
" Nữ hài tử đương nhiên không tuỳ tiện hôn người khác, bất quá, hôn ta không có vấn đề gì."
Diệp Vô Ưu cười hi hi nói: "Kiếm Lan tỷ tỷ, nàng mà không hôn ta, ta vẫn sẽ ôm nàng như thế này nhà!"
Diệp Vô Ưu nói xong liền ôm cứng Kiếm Lan như thế, nhưng trên thực tế, song thủ của hắn tịnh không chỉ là ôm nàng, , đồng thời chậm rãi bắt đầu lần mò trên thân hình của nàng, trong bàn tay có một loại hoả nhiệt, liền vuốt ve lên kiều đồn( cái mông xinh đẹp) của Kiếm Lan.
"A, không muốn!"
Kiếm Lan yêu kiều hô nho nhỏ một tiếng: "Công tử, đừng như thế, ta, ta hôn người một cái!"
Động tác trên tay của Diệp Vô Ưu dừng lại, bất quá bản tay vẫn đặt trên kiều đồn Kiếm Lan, chỉ là không có chuyển động.
" Muốn hôn, hôn chỗ nào đây?" Kiếm Lan ngập ngừng hỏi.
"Đương nhiên là chỗ này!" Diệp Vô Ưu chỉ vào đôi môi mình, cười hi hi nói.
" Mặt, trên mặt có thể được không?"
Trên mặt Kiếm Lan đã đỏ lòng lên, nàng xấu hổ đến nổi không nói hoàn chỉnh được một câu.
" Tốt lắm, trên mặt thì trên mặt." Diệp Vô Ưu rất đại lượng nói.
Kiếm Lan nhắm mắt lại, nhẹ nhàng mở cái miệng anh đào nhỏ, chầm chậm hương đến khuôn mặt của Diệp Vô Ưu.
Diệp Vô Ưu nhẹ nhàng tránh mặt qua, đôi môi hướng lên nghênh tiếp đôi môi của nàng, kết quả Kiếm Lan hôn lên môi Diệp Vô Ưu một cái.
Kiếm Lan giật mình, liền mở mắt ra, chính muốn lấy môi ra, tức thì phát hiện không được, Diệp Vô Ưu đã lăn qua ép thân hình nàng xuống dưới, than lam nút lấy đôi môi của nàng.
"Ô ô ô…" Kiếm Lan muốn nói mà chỉ phát ra thanh âm ô ô, mắt nàng mở to, lớn hơn bình thường nhiều.
Kiếm Lan chỉ là một nữ tử yếu đuối, không có tu luyện qua tiên thuật gì cả, bởi vậy mặc dù Diệp Vô Ưu ở trước mặt, nàng cũng không có lực lượng phản kháng nào. Hơn nữa chuyện này mới xảy ra lần đầu, nàng đã xấu hổ đến toàn thân phát nhiệt, cả thân đã mềm nhũn ra không có khí lực nào, vì vậy tự nhiên chỉ có thể để Diệp Vô Ưu tự ý bài bố nàng.
" Tiểu vô lại, ngươi làm cái gì vậy?" Đột nhiên phía sau lưng truyền lại một tiếng hét phẫn nộ, tức thì Diệp Vô Ưu cảm giác cả người mình bay lên.
Diệp Vô Ưu trên không trung vận chuyển một cái, sau đó nhè nhẹ là đà đáp trên mặt đất, miệng bắt đầu nói: " Công chúa lão bà, nàng mưu sát thân phu à!"
Nhưng bên đó, Kiếm Lan liền hoảng hốt từ trên giường nhổm dậy, vừa chỉnh lý y phục vừa hương tới Hoa Nguyện Lan quỳ xuống nói: " Công chúa, tì nữ, tì nữ…"
" Không sao, Kiếm Lan ngươi dậy đi, ta biết không liên quan gì đến ngươi." Hoa Nguyệt Lan kéo Kiêm Lan dậy, nhẹ nhàng nói, nói xong, trừng trừng nhìn Diệp Vô Ưu một cái.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vo-lai-quan-phuong-pho/chuong-46/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận