Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
Chương 1005 : Tiến về phía trước
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84 truyện được lấy từ website tung hoanh
Uỳnh!
Tiếng sấm sét bùng nổ từ trong người Lâm Động, một đạo thanh quang lướt tới nhanh như chớp, cây quyền trượng màu bạc không ngừng tỏa ra những luồng năng lượng cuồng bạo.
Keng!
Sáu cây đao bao phủ bởi nguyên lực hùng hồn đồng thời chém xuống Lôi Đế Quyền Trượng.
Tia lửa bắn khắp bốn phía, kình phong cuồng bạo cuộn trào. Mặt đất lập tức xuất hiện vô số đường rạn nút sâu hàng chục trượng, nhũng ngọn cây khổng lồ ở xung quanh cũng đổ rạp.
Lôi Đế Quyền Trượng rung lên, lôi quang lấp lánh để đầy lùi sức mạnh đang xâm thực, cánh tay Lâm Động cũng bị rung chấn.
Sáu người bọn Huyết chi Trảm Đầu Vệ đều bị chấn động lùi sau mất mấy bước, rồi lập thành trận hình bán nguyệt, tay siết chặt cây đại đao cảm nhận một cơn nhói đau.
- Chẳng trách mà vào được tốp mười Tân Tú Bảng, quả nhiên có bản lĩnh.
Nam tử gầy gò kia liếm môi, ánh mắt có phần ngưng trọng. Lâm Động hiện tại tuy chỉ là Sinh Huyền Cảnh viên mãn nhưng chiến đấu lực lại khiến người ta phải kinh ngạc. Sáu người bọn chúng liên thủ mà chẳng giành được chút lợi thế nào.
Sắc mặt Lâm Động vẫn bình thản, sáu kẻ này công thù rất ăn ý với nhau, võ học cũng giống nhau, khi ra tay hỗ trợ lẫn nhau, quả là khó đối phó.
Nhưng kiểu liên thủ này cũng có nhược điểm. Chỉ cần một trong sáu người bị tách ra là chiến đấu lục sẽ giảm mạnh.
- Linh San, tách một tên ra.
Lâm Động khẽ nói.
- ừrn.
Mộ Linh San ở bên cạnh chờ đợi từ lâu, nghe vậy lập tức gật đầu, bay ra đem theo Sinh Tử Quan Cái rồi giáng thật mạnh xuống một tên.
- Ngươi muốn chết!
Sáu kẻ đó thấy vậy, ánh mắt lập tức lạnh tanh, định ra tay thì nhân ảnh thanh quang đã xuất hiện ở phía trước, Lôi Đế Quyền Trượng vẽ ra vô số tàn ảnh ập tới năm kẻ kia.
Hai người phân Huyết chi Trảm Đầu Vệ thành hai phần. Vào khoảnh khắc chủng tách ra, khí thế vốn mạnh mẽ đột nhiên yếu đi rõ rệt.
- Lôi Long Tỏa Thiên Trận!
Nguyên lực hùng hồn bỗng chốc cuồn trào từ trong cơ thể Lâm Động, Lôi Đế Quyền Trượng trong tay hắn rung lên, một con lôi long bay ra quất đuôi đem theo sức mạnh kinh người đập xuống đại đao của Huyết chi Trảm Đầu Vệ.
Uỳnh!
Tiếng sấm rền vang, năm kẻ Huyết chi Trám Đầu Vệ bay ngược ra sau, trên cây đại đao trong tay chúng có lôi quang bao phủ, lôi đình lực nhanh chóng men theo thân đao xâm thực vào cơ thể khiến tóc chúng dựng đứng lên.
Phập!
Đại đao cắm thẳng xuống mặt đất, lúc này năm thân ảnh kia mới dùng lại, gương mặt kẻ nào cũng xạm đen, hiển nhiên bị sét đánh không nhẹ
- Đáng gờm thật.
Một kẻ trong số đó nhìn thân ảnh đang chầm chậm bước tới với cây Lôi Đế Quyền Trượng trong tay, giọng nói có phần kiêng dề.
Bốn người còn lại sắc mặt cũng khó coi, chúng đã từng nghe đến danh tiếng của Lâm Động, nhưng không ngờ lại nhanh chóng rơi vào thế hạ phong thế này.
- Lần sau có động thủ thì hãy nhìn cho rõ, ta đang vội, sợ là không thể giằng có với các ngươi được....
Lâm Động dừng bước, nhìn năm kẻ kia cười lạnh lùng. Trên trán hắn lan tỏa một tia sét, rồi một con mắt yêu dị lấp lánh lôi quang hiện ra.
- Rút lui!
-
Nam tử gầy gò thấy vậy sắc mặt lập tức thay đổi, vội vàng hô lên.
Uỳnh!
Thế nhưng ngay lúc ấy, lôi nhãn trên trán Lâm Động bắn ra một đạo lôi quang hàng trăm trượng tựa con lôi long giơ nanh múa vuốt bay ra.
Lôi quang đánh xuống tạo nên một rãnh sâu hàng trăm trượng trên mặt đất.
- Bách Thú Trảm Đầu Đao!
Năm người bọn Huyết chi Tràm Đầu Vệ nhìn con lôi long đang lao tới, sắc mặt đều trở nên nặng nề, rồi lập tức tiến lại gần nhau, giơ cao đại đao, nguyên lực hùng hồn cùng trào dâng.
Grào!
Huyết quang bắn ra biến thành một cây đại đao khổng lồ, trên thân đao là hàng trăm loài yêu thú ẩn hiện, vô vàn tiếng gầm rú vang lên kinh động hồn phách.
Rầm!
Huyết đao và lôi long lao thẳng vào nhau, tiếng nổ động trời vang lên, sóng xung kích khuếch tán ra bốn phía sạt bằng cả vùng núi rậm rạp hàng nghìn dặm.
Một số thân ảnh bay ra một cách thảm hại rồi dừng lại trên không, ánh mắt kinh ngạc nhìn nơi bắt nguồn của luồng sức mạnh đó. Cú va chạm đó quả thực kinh người, không biết là thần thánh phương nào...
Bụi mù tan dần, nơi không địa rộng nghìn trượng ẩn hiện một thân ảnh tay cầm quyền trượng, không xa phía đối diện hắn chính là năm người hội Huyết chi Trảm Đầu Vệ.
- Đó là...Lâm Động?
- ủa, đối thủ của hắn là sáu người hội Huyết chi Trảm Đầu Vệ?
- Hề, xem ra chúng gặp phải đối thủ đáng gờm rồi.
- Tên Lâm Động đó cũng thật lợi hại, sáu người bọn Huyết chi Trảm Đầu Vệ liên thủ, ngay mười người đầu tiên của Tân Tú Bảng cũng khó lòng kích bại, không ngờ hôm nay lại bại dưới tay Lâm Động...
Nhìn những nhân ảnh đang đối đầu nhau trên không trung, cường giả ở xung quanh lập túc bàn tán xôn xao, ánh mắt nhìn càng thêm dè chừng.
Lâm Động vẻ mặt bình thản nhìn năm người bọn Huyết chi Trảm Đầu Vệ khí tức yếu ớt, bộ dạng thảm hại, rồi liếc nhìn kẻ thứ sáu còn lại đang bị Mộ Linh San giữ chân, bình thản nói:
- Còn không bóp nát linh ẩn, định chờ ta chặt đầu các ngươi sao?
Năm người bọn Huyết chi Trảm Đầu Vệ sắc mặt lập tức biên đôi, nhìn nhau rồi cắn răng, nói:
- Lâm Động, chuyện hôm nay chúng ta sẽ lại tính sổ với nhau! .
Tuy thất bại thảm hại, nhưng đương nhiên vẫn phải giữ chút thể diện, có điều khi vừa dứt lời thì sắc mặt Lâm Động lập tức tối lại, chúng vội vàng bóp nát linh ấn
Linh ấn vỡ, không gian xung quanh chúng biến dạng rồi đưa chúng ta khỏi Vô Lượng Kính.
- Mẹ kiếp, xui xẻo thật!
Tên Huyết chi Trảm Đầu Vệ cuối cùng đành không cam lòng mà chửi, cũng không để ý đến Mộ Linh San nữa, bóp nát linh ấn rồi chạy khỏi Vô Lượng Kính.
Mộ Linh San ôm Sinh Tử Quan Cái, khóe miệng nhếch lên, mấy tên này xuất hiện thì khí thế lắm, nhưng không ngờ lại kém cỏi đến vậy.
- Đi thôi!
Lâm Động lật tay thu Lôi Đế Quyền Trượng về Hắn nhíu mày nhìn những cường giả ở xung quanh bị kinh động mà xuất hiện, rồi bay vào sâu trong rừng.
Những cường giả kia thấy hướng bay của Lâm Động lập tức tránh đường, họ không muốn đụng vào thứ sát tinh này.
Khi hai người Lâm Động đi xa thì họ không biết ở một nơi xa, trên một ngọn cây to hiện ra một hắc ảnh. Hắn nhìn về hướng hai người đi, khóe môi cong lên, lầm bầm:
- Chẳng trách mà ba người bọn Hoắc Nguyên bị giải quyết, đúng là có chút bản lĩnh...
- Nhưng Nguyên Môn có lệnh, mạng ngươi phải lấy về...
Dứt lời, thân thể hắn bỗng biến dạng, rồi biến mất trong không gian.
Khi hai người Lâm Động đi xa thì họ không biết ở một nơi xa, trên một ngọn cây to hiện ra một hắc ảnh. Hắn nhìn về hướng hai người đi, khóe môi cong lên, lầm bầm:
- Chẳng trách mà ba người bọn Hoắc Nguyên bị giải quyết, đúng là có chút bản lĩnh...
- Nhưng Nguyên Môn có lệnh, mạng ngươi phải lấy về...
Dứt lời, thân thể hắn bỗng biến dạng, rồi biến mất trong không gian.