Võ Động Càn Khôn Chương 137 : Cướp đoạt

Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu

Chương 137: Cướp đoạt
Dịch: Hoàng Oanh
Nguồn: tangthuvien.com


Trong tầng 5 Phù Sư Tháp vắng vẻ, Lâm Động bình thản nhìn hai người Tào Chú và Lưu Long đang ngồi ở trước thông đạo đi tới tầng thứ 6, hắn đã dự đoán được hai người này sẽ không dễ từ bỏ ý đồ.

"Tiểu tử, ngươi đã rượu mời không uống, vậy thì đừng trách chúng ta!"
Tào Chú cười nhạt nhìn Lâm Động, trong mắt xẹt qua vẻ đắc ý, bây giờ đã có thể trả lại mối hận rồi.

Lâm Động liếc mắt nhìn Tào Chú và Lưu Long, trong hai người này thực lực của Lưu Long đương nhiên là mạnh hơn, nhưng mà mạnh thì cũng chưa tới tam ấn Phù sư.

"Ha hả, Lâm Động huynh đệ, hai người chúng ta không muốn làm khó dễ ngươi, chỉ cần ngươi đem "Băng Huyền Kiếm" trả lại Tào Chú sư đệ, bồi thường cho hắn hai vạn Dương Nguyên Thạch, sau đó rời khỏi Phù Sư Tháp, hai người chúng ta sẽ không truy cứu nữa."


Lưu Long cười tủm tỉm nói.

Nghe thấy điều kiện của Lưu Long, Lâm Động cũng cười, nói:
"Đúng là sư tử há mồm, nếu như ta không đồng ý thì sao?"

"Ai, vậy thì ta chỉ còn cách phế ngươi tại đây mà thôi."
Lưu Long thở dài một hơi, nói.

"Ở chỗ này cũng có thể lấy tính mạng của người khác hay sao?"
Lâm Động tỏ vẻ vô cùng kinh ngạc hỏi.

"Tuy quy củ không cho phép lấy tính mạng của ngươi, nhưng mà đánh gãy hai tay hai chân vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được."
Lưu Long khẽ cười nói.

"Đa tạ đã báo cho biết."

Lâm Động sắc mặt nghiêm nghị, sau đó nói:
"Nếu vậy thì mời hai vị tự chặt tay chân của mình đi."

"Đồ khốn kiếp, ngươi đã muốn chết, vậy lão tử sẽ thanh toàn cho ngươi!"

Nghe thấy Lâm Động nói như vậy, Tào Chú cũng hiểu, người này đang đùa giỡn bọn họ, hắn giận tím mặt, mắng một tiếng, vô số đạo hàn mang từ trong tay áo bay ra, nhanh như tia chớp bắn về phía Lâm Động.

"Đinh đinh đang đang!"

Lâm Động vẫn đứng im, ba thanh Băng Huyền Kiếm giống ba con rắn bạc bay mua trước trước mặt, ngăn cản đám hàn mang kia.

"Nếu ngươi đã cứng đầu, vậy thì đừng trách hai người chúng ta hạ thủ vô tình!"
Lưu Long đảo mắt, sắc mặt âm trầm, phẩy ta một cái, một đạo kiếm ảnh đỏ hồng từ trong Càn Khôn Đại bay ra.

Đạo kiếm ảnh đỏ hồng này vừa xuất hiện đã tỏa ra một luồng không khí nóng bỏng, ánh sáng bập bùng, cực kỳ bất phàm.

Lâm Động mắt lộ dị quang nhìn vào cái trường kiếm đỏ hồng này, trên thân kiếm còn khắc một số phù văn kỳ lại, chỉ cần liếc mắt là biết đây chính là một thanh kiếm cho người có cấp bậc đại sư chế tạo.

"Đám này không hổ tới từ Thiên Hỏa thành, ai cũng có đồ vật lợi hại như vậy."
Lâm Động cực kỳ hâm mộ, vũ khí của hắn trước đây chỉ do Toái Nguyên Huyền Cương chế tạo mà thành, nếu so sánh với vũ khí của đám người này đúng là cực kỳ khó coi.

Trong lúc Lâm Động thầm than thì Tào Chú và Lưu Long đã xuất thủ, tinh thần ba động hùng hậu từ trong cơ thể hai người tuôn ra, hai người này đều có tiềm lực tiến vào tam ấn Phù sư, hiện giờ lại liên thủ thanh thế đương nhiên mạnh hơn cả 8 vị Phù sư Thiên Hỏa thành ở tầng 4.

"Ô!"

Tào Chú hai tay nắm chặt, Tinh Thần Lực nhanh chóng ngưng tụ ở trong lòng bàn tay, sau đó hình thành hai cái viên nhận sắc bén xoay tròn, phát ra những thanh âm ô ô.

"Lên!"

Hai người liếc mắt nhìn nhau, thanh trường kiếm đỏ hồng đang lơ lửng trên không trung cùng với hai cái viên nhận sắc bén kia lao thẳng vào Lâm Động.

"Keng!

Nhìn hai người tấn công, Lâm Động bấm tay bắn ra ba thanh Băng Huyền Kiếm, hai thanh chặn trường kiếm đỏ hồng ở giữa không trung, tia lửa bắn ra khắp nơi.

Một thanh Huyền Băng Kiếm còn lại ngăn cản hai cái viên nhận của Tào Chú, trong lúc nhất thời tia lửa bay toán loạn ở giữa không trung, những thanh âm leng keng thanh thúy vang lên liên tục.

Loại khống vật giao thủ này (1), chủ yếu dựa vào sự mạnh mẽ của Tinh thần lực, cũng giống như hai người cầm đại đạo chém nhau, không sử dụng đao pháp tinh diệu mà chỉ dùng lực lượng bản thân đánh đấm túi bụi.

(1): Khống vật giao thủ: điều khiển vũ khí đánh nhau

"Keng, keng!"

Kiếm ảnh tung bay, trong lúc giao thủ sắc mặt của Lưu Long trở nên nghiêm túc, hắn nhận ra mỗi lần đụng vào Băng Huyền Kiếm, có một luồng lực lượng cực lớn truyền tới, Tinh thần lực trên trường kiếm của mình bị đánh tới mức hơi tán đi, hiển nhiên Tinh thần lực của Lâm Động mạnh hơn một chút.

Mà quan trọng nhất chính là hiện giờ Lâm Động đang lấy một địch hai, nhưng mà hắn vẫn chiếm cứ thượng phong.

"Thảo nào ngay cả Tào Chú cũng thua trong tay người này, quả nhiên là có chút bản lĩnh."

Đến lúc này, Lưu Long mới cảm thấy khó giải quyết, nhưng mà nếu đã động thủ, vậy thì hắn sẽ không hối hận.

"Tào Chú, hợp thần!"

Lưu Long không muốn kéo dài, tinh thần khẽ động, Ly Hỏa kiếm đột phá sự phong tỏa của hai thanh Băng Huyền Kiếm, xuất hiện trước mặt hắn.

Nghe thấy Lưu Long quát, ánh mắt của Tào Chú trở nên nghiêm túc, thủ ấn biến đổi, một cỗ Tinh thần lực hùng hậu tuôn ra, quán nhập vào thanh Ly Hỏa kiếm trước mặt.

Khi Tào Chú dồn Tinh thần lực vào thanh kiếm, Lưu Long cũng không nhàn rỗn, một cỗ Tinh thần lực mạnh mẽ cũng lao vào trong Ly Hỏa kiếm.

"Ong ong!"

Khi Tinh thần lực của hai người chui vào trong, Ly Hỏa kiếm nhất thời bộc phát hồng mang chói mắt, kiếm phong sắc bén khuếch tán ra xung quanh.

"Ly Hỏa kiếm, chém!"

Lưu Long sắc mặt âm hàn, quát một tiếng chói tai, chỉ thấy Ly Hỏa kiếm nhất thời hóa thành một đạo kiếm ảnh đỏ hồng dài chừng 1 trượng, xé rách không khí, chém về phía Lâm Động.

Lâm Động cũng bị kiếm phong sắc bén này làm cho kinh ngạc một chút, hắn mà hắn đã dự tính tới trường hợp hai người liên tục, cho nên bàn tay lật một cái, ba thanh Băng Huyền Kiếm giống như ba con rắn trắng giao với nhau, xoay tròn trên không trung, hàn khí tỏa ra nồng nặc, nặng nề va chạm vào cái Ly Hỏa kiếm kia.

"Xuy!"

Lửa và băng đan vào nhau, những thanh âm xuy xuy vang lên, nhưng mà công kích này là cực hạn của hai người Lưu Long và Tào Chú, cho nên ba thanh Băng Huyền Kiếm của Lâm Động cũng mất đi vẻ sáng bóng lúc đầu.

"Chém!"

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lưu Long và Tào Chú vui mừng, cánh tay tiếp tục vung lên, Ly Hỏa kiếm xé rách phòng ngự của ba thanh Băng Huyền Kiếm, chém vào đầu Lâm Động!

Ngoài dự kiến của hai người, Lâm Động không né tránh, mà còn vươn bàn tay phải, một luồng Tinh thần lực hùng hậu bao phủ lấy bàn tay.

"Muốn chết!"

Nhìn thấy Lâm Động hành động như vậy, hai người Lưu Long cười ra tiếng, một kiếm này chém xuống cho dù một tảng đá lớn cũng phải nát thành bụi phấn, vậy mà Lâm Động lại dám lấy bàn tay bằng xương thịt ra cản.

"Xuy!"

Kiếm ảnh đỏ hồng chỉ lóe lên một cái đã chém xuống bàn tay của Lâm Động, trên kiếm còn bao trùm tầng tầng Tinh thần lực, kiếm khí sắc bén khuếch tán ra xung quanh, đột nhiên vào lúc này, từ trong lòng bàn tay Lâm Động tuôn ra một cỗ hấp lực kỳ lạ. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

"Ong ong!"

Dưới tác dụng của hấp lực, Tinh thần lực trong Ly hỏa kiếm của hai người Lưu Long và Tào Chú cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong lòng bàn tay của Lâm Động.

Khi Tinh thần lực của Ly Hỏa Kiếm bị Lâm Động hấp thu, quang mang đỏ rực trên thanh kiếm trở nên ảm đạm, kiếm khí sắc bén biến mất không còn.

"Sao có thể như vậy?!"

Nhìn thấy một kích long trời không hiểu vì sao bị hóa giải, trong mắt hai người Lưu Long hiện lên vẻ hoảng sợ.

Lâm Động nhìn về phía hai người mỉm cười, vươn tay tóm lấy Ly Hỏa kiếm, Nguyên Lực hùng hậu từ trong cơ thể tuôn ra dữ dội, đầu ngón chân điểm xuống mặt đất, lao tới.

"Mau lui lại!"

Nhìn thấy Lâm Động đoạt Ly Hỏa kiếm lao đến, da đầu của Lưu Long và Tào Chú tê dại, họ không ngờ tới ngay cả chiêu thức mạnh nhất của hai người cũng chẳng gây một chút thương thế nào cho Lâm Động, cho nên vội vàng lui ra sau.

Tinh thần lực của hai người còn mạnh chứ Nguyên Lực thì không phải là đối thủ của Lâm Động, cho nên khi thân hình hai người mới lui lại, thân ảnh của Lâm Động đã xuất hiện ở trước mặt họ, chẳng khách khí dùng Ly Hỏa kiếm chém ra hai đạo kiếm quang sắc bén, nhanh như tia chớp đâm vào hai người.

Kiếm quang sắc bén và nóng bỏng chui vào trong cơ thể làm cho hai người Lưu Long hồn bay phách tán, một chiêu vừa rồi đã tiêu hao gần như toàn bộ Tinh thần lực của bọn họ, hơn nữa đây là tầng thứ 5, phải chống đỡ tinh thần uy áp, cho nên hai người chỉ còn cách điều động Nguyên Lực bảo vệ thân thể mà thôi.

Chỉ là loại hình phòng ngự này đối với Lâm Động chỉ như một lớp giấy mỏng, kiếm quang xẹt qua, phòng ngự Nguyên Lực lập tức tan vỡ, chặt đứt mấy ngón tay của hai người!

"A!"

Những tiếng kêu thê lương thảm thiết lập tức vang lên.

Sắc mặt Lưu Long và Tinh cấp trắng bệch, ôm lấy bàn tay máu tươi chảy ròng ròng, lúc này bọn họ đã không còn chịu nổi tinh thần uy áp nữa, mà đặt mông ngồi xuống đất, tiếng kêu của họ còn chưa dứt thì một thanh trường kiếm đỏ hồng đã dừng lại ở yết hầu.

"Lâm Động, ngươi giết chúng ta, Phù Sư Hội của Thiên Hỏa Thành sẽ không bỏ qua ngươi!"

Tiếng gào im bặt, hai người nhìn vào thanh kiếm trước mặt, sắc mặt như tro tàn.

Lâm Động mỉm cười, nói:
"Yên tâm, ta sẽ không giết các ngươi. . ."

Nghe Lâm Động nói như thế, Lưu Long và Tào Chú lặng lẽ thở dài một hơi, nhưng mà câu nói tiếp theo của Lâm Động lại khiến cho sắc mặt hai người trở nên trắng bệch.

"Nhưng mà muốn mua tính mạng thì phải trả tiền, ta cho các ngươi một cái giá hợp lý, mỗi người năm vạn Dương Nguyên Thạch, thế nào?"


Nguồn: tunghoanh.com/vo-dong-can-khon/chuong-137-Z9maaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận