Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----oo0oo-----
Chương 329: Báo thù. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm
Quảng trường náo nhiệt gần như trong chốc lát đều trở nên lặng yên không một tiếng động. Vô số đạo ánh mắt kinh hãi không ngớt nhìn thân ảnh xuất hiện phía trên quảng trường, nhìn hình dáng giống như quỷ mị.
Một hồi đại chiến nửa năm trước, rất nhiều người đã tận mắt nhìn thấy Lâm Động dưới sự đuổi giết của Âm Khôi Tông bị ép phải trốn vào trong Huyền Âm Giản, mất tích hơn nửa năm. Rất nhiều người đã cho rằng hắn bỏ mạng bên trong tuyệt địa, thậm chí ngay cả Đằng Sát cũng cho rằng như vậy. Ở trong Huyền Âm Giản thì cho dù có thực lực của hắn cũng chỉ có thể thập tử vô sinh mà thôi.
Thế nhưng, lúc mọi người đều cho rằng Lâm Động đã bỏ mạng trong Huyền Âm Giản thì đạo thân ảnh này lại lần nữa xuất hiện trước mặt bọn họ, mang đến sự chấn động sâu sắc quả thực không gì sánh bằng.
Gió nhẹ thổi qua quảng trường, mọi người đều ngây ra như phỗng, từng đạo ánh mắt đều tập trung trên một đạo thân ảnh.
- Lâm Động? Lâm Động!
Lấy lại tinh thần đầu tiên chính là Đằng Sát, vẻ dữ tợn trên khuôn mặt trở nên nồng đậm đến cực hạn. Trong mắt hắn mang theo một tia điên cuồng, dừng lại trên cơ thể Lâm Động, trong ánh mắt có dữ tợn, có oán độc, còn có cuồng hỉ không thể che dấu.
- Ha ha ha ha, ngươi không ngờ lại không chết? Đúng là ông trời giúp Âm Khôi Tông ta!
Đằng Sát ngửa mặt lên trời cười lớn. Lúc trước hắn cho rằng Lâm Động đã bỏ mạng trong Huyền Âm Giản, không chỉ không khiến hận ý trong lòng giảm bớt chút nào ngược lại càng thêm nồng đậm. Trong mắt hắn, Lâm Động chết kiểu như vậy là quá mức dễ dãi, còn lâu mới có thể phát tiết được oán khí trong lòng hắn.
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là sau khi Lâm Động mất tích, bảo vật thần bí cũng tiêu thất. Bây giờ Lâm Động xuất hiện, bất kể như thế nào, chỉ cần bắt hắn, nhất định sẽ có tin tức của bảo vật.
Chỉ cần lấy được bảo vật, Đằng Sát nhất định sẽ nghĩ hết mọi biện pháp phá giải phong ấn. Đến lúc đó, đạt được bảo vật bên trong, nhất thống thế lực quận Đại Hoang, trở thành hàng ngũ thế lực đỉnh phong trong quận Đại Hoang, mà bản thân cũng sẽ trở thành tồn tại đỉnh phong trong Vương triều Đại Viêm, được vạn người kính ngưỡng.
- Trời ạ, không ngờ là Lâm Động? Hắn có thể từ trong Huyền Âm Giản thoát ra mà vẫn còn sống, quả thực quá khủng bố!
- Đúng vậy, Huyền Âm Giản đó ngay cả cường giả Tạo Hóa Cảnh đi vào cũng phải chết không thể nghi ngờ, vậy mà hắn vẫn có thể trốn ra.
- Chỉ có điều trốn ra cũng mất trí rồi, đây chính là Tổng bộ của Âm Khôi Tông, chẳng lẽ hắn quên nửa năm trước hắn đã bị đuổi giết phải xông vào Huyền Âm Giản thế nào sao?
- Hừ, tên cuồng vọng, lần trước Âm Khôi Tông để cho hắn chạy thoát, lần này xem hắn trốn thoát thế nào?
- …
Trên quảng trường, vô số người bị chấn động cũng nhanh chóng phục hồi tinh thần, lập tức tiếng nghị luận vang lên đến tận trời xanh, khuếch tán khắp cả bầu trời.
- Tiểu tử này… Không ngờ vẫn còn sống!
Trên chỗ ngồi tại quảng trường, Mộ Lôi và Võ Minh vẻ mặt chấn động nhìn thân ảnh của Lâm Động, hiển nhiên không thể tưởng được có người lại có thể thoát ra được khỏi Huyền Âm Giản.
- Tên này cũng quá lỗ mãng, bây giờ xông đến Âm Khôi Tông không chỉ không cứu được Yêu thú của hắn, ngược lại còn mất mạng.
Mộ Thiên Thiên siết chặt ngọc thủ, khẽ thở dài.
- Điều này cũng không nhất định!
Thế nhưng, Mộ Thiên Thiên vừa nói xong thì ánh mắt Mộ Lôi chợt lóe lên, thấp giọng nói:
- Lâm Động hiện nay khí tức so với nửa năm trước mạnh mẽ hơn nhiều, có lẽ nửa năm nay thực lực của hắn tiến bộ rất lớn. Hơn nữa… con không thấy màn hào quang bằng tinh thần lực kia sao? Tinh thần lực mạnh mẽ như vậy cho dù là Linh Phù sư Trung cấp cũng không thể sánh bằng. Thực lực hiện nay của Lâm Động cũng không phải giống như nửa năm trước…
- Ý của cha là hắn bây giờ có thể chống lại Đằng Sát?
Ngọc thủ của Mộ Thiên Thiên đưa lên, bịt chặt lấy đôi môi đỏ mọng, kinh hãi nói.
- Kẻ này mặc dù làm việc có chút bừa bãi, nhưng vẫn có lực chèo chống. Hắn bây giờ dám xông đến Âm Khôi Tông, nhất định có phần nắm chắc…
Mộ Lôi chậm rãi gật đầu nói.
- Ha, Âm Khôi Tông này quả nhiên đã đắc tội với một kẻ khó giải quyết. Chúng ta cứ yên lặng theo dõi kỳ biến, hôm nay cho dù là Lâm Động thất bại thì cục diện này cũng rối loạn, với thủ đoạn của hắn chỉ sợ Âm Khôi Tông sẽ gặp phiền toái.
Nghe thấy lời của Mộ Lôi, đôi mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên cũng không nhịn được xẹt qua một chút tia sáng kỳ dị, nhìn đạo thân ảnh ở giữa sân. Chẳng lẽ hắn thật sự có thể dựa vào thực lực của bản thân chống lại cả Âm Khôi Tông sao?
Nếu là như vậy thì Lâm Động quả thật quá mức khủng bố rồi…
Dưới vô số ánh mắt đủ loại cảm xúc nhìn chăm chú, Lâm Động xoay người lại, nhìn Tiểu Viêm thương thế không nhẹ, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm. Trong mắt lập tức trở nên đỏ rực, sát ý điên cuồng trong lòng dâng lên cuồn cuộn.
- Grào!
Tiểu Viêm mở to mắt hổ, nhìn Lâm Động trước mặt, trong mắt lập tức hiện lên vẻ vui sướng. Nó giãy dụa bò dậy, dụi đầu vào đầu gối Lâm Động, không ngừng phát ra những tiếng gầm đau đớn.
Bày tay Lâm Động nhẹ nhàng vuốt ve Tiểu Viêm, khóe miệng nở nụ cười, thế nhưng nụ cười lại khiến người khác sởn cả gai ốc, hắn vỗ vỗ Tiểu Viêm, nhẹ giọng nói:
- Tiểu điêu, trông chừng Tiểu Viêm!
Tiểu điêu tự động từ trên vai Lâm Động lao ra, liếc mắt nhìn Tiểu Viêm bị đánh người đầy thương tích, trong mắt cũng hiện lên một chút sát ý âm lãnh, nhẹ gật đầu, hạ xuống trên đầu Tiểu Viêm.
Nhìn thấy tiểu điêu bảo vệ Tiểu Viêm, Lâm Động vẫn có chút lo lắng, lấy Phù khôi Cao cấp ra, trực tiếp đem mười vạn Thuần Nguyên Đan dung nhập vào, để cho hai hảo thủ ở bên cạnh thủ hộ.
Làm xong những chuyện này rồi, Lâm Động mới chậm rãi xoay người, nhìn Đằng Sát đang cuồng tiếu đằng kia, thanh âm bình tĩnh mang theo một chút điên cuồng từ trên đỉnh núi truyền đi:
- Hôm nay, ta phải huyết tẩy Âm Khôi Tông, những kẻ không liên quan tự lo cho bản thân đi!
Nghe vậy, vô số người trên quảng trường người trở nên tĩnh lặng. Không ít người lộ ra ánh mắt đồng cảm, đương nhiên không phải đối với Âm Khôi Tông, mà là đối với Lâm Động. Lấy lực một người mà muốn huyết tẩy Âm Khôi Tông, khẩu khí này thật lớn lối.
- Ha ha, Lâm Động, nửa năm trước ngươi bị Âm Khôi Tông ta đuổi giết chật vật giống như chó nhà có tang phải trốn vào Huyền Âm Giản, hôm nay may mắn vừa thoát được chết còn dám chui đầu vào lưới, quyết định như vậy thật đúng là không biết sống chết!
Trong Âm Khôi Tông, một đạo nhân ảnh cười lạnh, sau đó bước ra. Nguyên lực hùng hồn bùng nổ, chính là Tào Chấn đã từng giao thủ với Lâm Động. Chỉ có điều hiện nay hắn vẫn dừng lại ở cảnh giới Bán Bộ Tạo Hóa, vẫn không thể tiến thêm một bước.
Thế nhưng, đối với nụ cười lạnh của Tào Chấn, Lâm Động cũng không thèm liếc mắt nhìn, bàn tay vừa trở, ngay lập tức, một cỗ tinh thần lực cực kỳ cuồng bạo với một loại tốc độ người khác không thể cảm nhận được từ trong nê hoàn cung hắn bạo xuất ra ngoài.
Tốc độ công kích của tinh thần lực cực kỳ cường hãn, gần như người khác còn chưa kịp phản ứng thì đã đến trước thân thể Tào Chấn. Một tầng tinh thần lực giống như thực thể trực tiếp bao phủ lấy thân thể Tào Chấn.
Tinh thần lực sáng rực lóe lên, giống như một cái bong bóng thủy tinh, vừa vặn đem Tào Chấn nhốt vào bên trong.
Bình bình!
Thân thể bị nhốt bên trong bong bóng thủy tinh được ngưng tụ bằng tinh thần lực, sắc mặt Tào Chấn biến đổi. Chỉ có điều tốt xấu gì hắn cũng là cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, ngay lập tức thúc giục nguyên lực đến tận cùng, điên cuồng nện lên phía trên bong bóng thủy tinh.
Thế nhưng khiến người khác kinh hãi chính là toàn lực công kích của cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Tào Chấn nện lên bong bóng thủy tinh được ngưng kết từ tinh thần lực gần như chỉ tạo nên làn sóng gợn rất nhỏ khuếch tán ra.
- Phế vật, lần trước tha cho ngươi một mạng còn dám xuất hiện trước mặt ta. Một khi đã như vậy… thì hãy chết đi!
Khuôn mặt Lâm Động lạnh lùng, bàn tay đột nhiên xiết chặt, bong bóng thủy tinh nhanh chóng thu nhỏ lại, nhìn bộ dáng này hẳn là muốn đem Tào Chấn ép cho nát bấy.
- Tông chủ, cứu ta!
Áp lực quanh người đột nhiên kịch liệt khiến cho Tào Chấn kinh hãi. Hắn không thể tưởng tượng được, Lâm Động bây giờ chỉ dựa vào một đạo tinh thần lực đã có thể tùy ý nắm sinh tử của hắn trong tay, vì vậy vội vàng hét lớn.
- Hừ, tiểu súc sinh, ở đây là Âm Khôi Tông của ta, còn chưa đến lượt ngươi giương oai.
- Đại Ma Sư Quyền!
Nhìn thấy một màn như vậy, ánh mắt Đằng Sát chợt nghiêm túc hẳn lên. Hắn cười lạnh một tiếng, nện ra một quyền. Nguyên lực hùng hậu hóa thành nộ sư gào rít, giống như một tia chớp xẹt qua phía chân trời, hung hăng nện lên bong bóng thủy tinh đang bao vây lấy Tào Chấn.
- Ta muốn giết người, Âm Khôi Tông không ai có thể ngăn cản!
Nhìn thấy Đằng Sát ra tay, Lâm Động bình thản nói. Bàn tay vung lên, hắc động xuất hiện ở bên ngoài bong bóng thủy tinh, chỉ trong nháy mắt đã đem cự sư khổng lồ do nguyên lực hóa thành của Đằng Sát thôn phệ mất, sau một hồi chấn động đã biến mất không nhìn thấy đâu nữa.
Hắc động xuất hiện cực kỳ quỷ dị, khiến cho không ít cường giả sắc mặt kịch biến, hiển nhiên có chút không rõ chiêu thức quỷ dị này của Lâm Động đến tột cùng là vật gì.
- Tào Chấn, muốn trách thì trách ngươi theo một Tông chủ phế vật! Ngay cả năng lực cứu ngươi cũng không có!
Tùy tiện chống đỡ công kích của Đằng Sát, khóe miệng Lâm Động nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, câu nói trước kia của Đằng Sát lúc này được sử dụng y hệt trở lại.
Lời nói vừa dứt, ánh mắt Lâm Động chợt trở nên lạnh lẽo, bàn tay đột nhiên bóp chặt.
Ầm!
Khi bàn tay của Lâm Động nắm lại, bong bóng thủy tinh vây lấy Tào Chấn đột nhiên bóp chặt lại. Chỉ nghe thấy răng rắc một tiếng trầm đục, thân thể của Tào Chấn đã bị bóp nát, huyết nhục bay tứ tung.
Đám người đứng ở ngoài xem lập tức yên tĩnh không một tiếng động.
Thậm chí ngay cả cường giả Âm Khôi Tông trong nhất thời cũng đờ ra. Máu tươi đỏ sẫm nhuộm đỏ cả quảng trường, thoạt nhìn giống như quảng trường Tu La…
Một cường giả Bán Bộ Tạo Hóa, cứ như vậy bị Lâm Động bóp thành thịt vụn!
Tất cả tiếng xôn xao đều ngay lập tức dừng lại, từng đạo ánh mắt tập trung trên thân ảnh trẻ tuổi. Ở đằng kia máu tươi nhuộm đầy đất, thân ảnh đó giống như Cửu U từ địa ngục Tu La chui lên báo thù, lạnh lẽo mà khủng bố…
Giờ phút này, ai cũng đều biết, Lâm Động thì ra không phải đến để tìm chết… Hắn chính là đến để báo thù!