Chương 24.1 Mẹ chồng nàng dâu Sau khi rời khỏi đó , ta thẳng tiếng Nghi Lệ Xuân , phía sau là hắn đang lẽo đẽo theo .
Cửa phòng đã được đóng , ko nói ko rằng nàng bước đến bàn và ngồi ngay xuống ghế , nét mặt lãnh cảm .
Nhìn thấy sắc thái của nàng , hắn cũng chẳng dám nói gì , rón rén như kẻ mắc lỗi chờ bị phạt . Không khí trong phòng im ắng một cách đáng sợ , khiến hắn bất giác rùng mình .
Tình trạng căng thẳng ấy trôi qua đến hơn một khắc , nàng mới lãnh đạm lên tiếng :
Ngươi ko có gì nói với ta ư ?
Hắn giật mình , ấp úng ko biết trả lời nàng như thế nào :
_ Ta … ta …
Ngươi vì sao lại lên tiếng khi ta xử phạt họ ? Nhớ đến giọng nói , ánh mắt của a hoàn tiểu Ý dành cho hắn , giờ lại thêm thái độ bất bình thường này của hắn càng khiến ta thêm phần khó chịu . Ta mún biết ánh mắt ấy có ý nghĩa là gì . Và giữa bọn họ là quan hệ như thế nào ? Nhất quyết phải hỏi cho ra nhẽ ! _ Phải chăng có chiện gì mờ ám ? Ta tiếp tục truy hỏi , nhìn hắn bằng ánh mắt dò xét . Hắn từ từ bước lại gần , ôn nhu nói :
Nương tử ! Nàng là vì giận chiện này ư ?
Ngươi đang mong ta nghĩ đến chiện gì chăng ?
Ý ta ko phải thế . Nương tử . Nàng đừng giận ta nga~! Ta ko cố ý chọc giận nàng đâu . Ta chỉ vì thương cho a hoàn đó thui .
Thương ? – ta nhấn mạnh từ ấy , kèm theo một ánh mắt rất chi là khó chịu nhìn hắn. Hắn cảm giác có điều ko ổn bèn giải thík . _ Nương tử ! Nàng đang nghĩ gì vậy ?
Ko vòng vo nữa . Ta mún bík . Ngươi và a hoàn kia là có quan hệ như thế nào ?
Ta và ai ? Ý nàng là gì vậy nương tử ? – hắn tròn mắt nhìn nàng . Nhìn thấy thế , lòng nàng bừng bừng lửa giận , mún sạc ngay cho hắn một trận vì dám giấu giếm nàng lại còn đưa cái mặt ngây thơ vô ( số ) tội kia ra nữa . Dù lòng nghĩ vậy , nhưng bề ngoài nàng lại tỏ ra lạnh lùng đến mức thờ ơ . _ Trước khi ta nổi nóng , ngươi tốt nhất là nên nói ra hết sự thật . Nếu ko , đừng nói là ta ức hiếp, bắt nạt ngươi .
Nương tử ! Ta thật ko có giấu nàng điều gì . Nàng ko tin ta sao nương tử ? – Gương mặt ủy khuất , hắn nhìn ta .
Tin ngươi ? Ta nên tin ngươi vì điều gì ? Trong khi có một ánh mắt chứa chan yêu thương và một giọng nói như chua xót vì thương cảm dành cho ngươi chứ ? – Ta nhìn thẳng vào đôi mắt hắn .
Dành cho ta ? Ai chứ ? – Hắn ngạc nhiên – tiểu Ý ???Nương tử ! Ta và a hoàn đó ko có quan hệ gì như nàng nghĩ đâu . Chỉ là … - Hắn ngập ngừng vì điều gì đó . Nhìn dáng vẻ của hắn , khiến ta ko khỏi hoài nghi thêm phần tức giận . Đứng phắt dậy , nhìn thẳng mặt hắn tức tối hỏi :
Chỉ là sao ? Mau nói !
Nàng bình tĩnh lại đi nương tử !Hắn đưa tay kéo ta ngồi vào lòng , vòng tay ôm chặt .
Ngươi làm gì hả ? Mau buông ra ! Buông ra ! Ta vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của hắn, nhưng hắn quả thật rất mạnh , lại còn siết chặt hơn mỗi khi ta cựa quậy . Biết mình ko thể thoát , ta bỏ cuộc , ngồi yên nhưng tức giận quay mặt chỗ khác . Hắn đưa tay cầm lấy gương mặt ta xoay lại nhìn hắn , rồi ôn nhu nói típ :
Nương tử ! Nàng nghe ta nói !
Hứ ! Mặt bị hắn giữ chặt khiến ta ko thể quay đi đâu đc nữa , tức giận nhìn lên trần nhà .
Tiểu Ý đã chăm sóc ta từ nhỏ . Khác với những a hoàn , gia nhân trong phủ ,tiểu Ý ko xem thường hay chọc ghẹo ta , mà đối với ta rất tốt . Nên ta có phần xem trọng a hoàn ấy . Nàng hiểu ta chứ nương tử ?
Hứ ! Đó là lý lẽ của ngươi ! Ai dám chắc a hoàn đó ko có ý với ngươi ? – Ta giận dỗi nói lẫy , mắt vẫn ko thèm nhìn xuống .
Nương tử ! Chiện tình cảm làm sao ta cấm đc a hoàn đó ! Nàng phải hiểu là dù hoàn đó có tốt với ta đến đâu đi nữa thì làm sao bằng nàng chứ ? Phải ko nương tử ?- Hắn sủng nịnh – Nàng nhìn ta đi chứ , nương tử ! Nghe hắn nói thế , trong lòng ta dịu lại ko còn cảm giác kỳ lạ trong người nữa , nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra giận dỗi .
Nương tử ! Nàng vẫn còn giận ta sao ? Nàng ko còn thèm nhìn ta nữa ! Nương tử ! Nàng chán ghét ta vậy sao nương tử ?
Thôi mè nheo đi ! - Ta nạt ngang khó chịu nhìn hắn . – Ta nói là giận ngươi hồi nào hả ? Sao nam nhân ngươi thík làm ta khó chịu vậy hả ? Mặt ta bừng bừng đỏ lên một phần vì giận một phần vì … Ngồi sát thế này , mặt đối mặt thế này , khoảng cách đủ để cảm nhận đc hơi thở của đối phương phả vào mặt mình . Ta trở nên lúng túng trước mặt hắn , đến nỗi ko dám nhìn thẳng vào mắt hắn , bẽn lẽn nhìn sang chỗ khác . _ Nương tử ! Nàng hảo thơm nga~! Hắn đưa gương mặt sát người ta , hít lấy một hơi , sủng nịnh nói . Đang cả thẹn , bị hắn nói kiểu đó , dù rất thík , nhưng máu hiếu chiến của ta lại nổi lên , nạt ngay vào mặt hắn :
Thơm cái đầu nhà ngươi ấy ! Làm như ta là bánh bao ko bằng . Ngươi còn nói thế nữa , ta sẽ cho ngươi bík tay !
Nàng hảo thơm thật mà ! Nhắc đến bánh bao ta lại cảm thấy đói nga~! Nương tử ! – Hắn cười nham nhở , ánh mắt tà mị nhìn ta mê đắm . Nhìn bộ dạng hắn như vậy ,ta đoán chắc có chiện sẽ xảy ra mà ta là người thiệt nhất ( phải ko đó . hắc hắc ) . Ta vừa nói dọa vừa đẩy hắn ra : _ Ngươi đừng làm bậy nga ~! Ta … ta …. Ta ko đồng ý . Ko biết tự lúc nào ta lại trở nên lúng túng , ấp úng trước tên sắc lang này cơ chứ . Nhưng khoảng cách thế này thật là khó chịu nga . Ta còn khó kìm lòng huống chi …
Nương tử ! Chẳng phải nàng nói là hảo tiếp đãi ta sao ? – Hắn đưa tay vuốt ve làn da trắng mịn màng của nàng , lời nói mang đầy ẩn ý .
Tất nhiên ! Nhưng tạm thời ta chưa nghĩ ra . Ngươi mau buông ta ra ! – ta cố vùng vẫy ra khỏi vòng tay to lớn của hắn . Nhưng như lúc nãy , càng cựa quậy lại càng bị siết chặt khiến toàn thân người ta như dán chặt vào hắn , mắt đối mắt , mặt chỉ còn cách nhau chỉ vài cm . Hơi thở nóng của hắn cứ nhè mặt ta mà phả ra , khiến ta mặt càng lúc càng đỏ , tim càng lúc càng đập mạnh . Nhưng tức một nỗi , ta thì có phản ứng liên hồi , trong khi hắn vẫn thản nhiên như ko , lại còn cười như thể “ ta biết nàng nghĩ gì rồi nhá “ . Nhìn đểu thấy sợ .
Nương tử ! Nếu như nàng chưa thể hảo tiếp đãi ta . Chi bằng , để ta làm trước nhá !
Ngươi ! Ngươi dám !
Nương tử ! Sao ta lại ko dám chứ ? Ta có một nương tử ko sợ trời , ko sợ đất lại hay nói câu “ có điều gì là ta ko dám “ như nàng . Hỏi chăng , thân là tướng công như ta chẳng lẽ ko học hỏi đc từ nàng khí phách đó sao ? Nàng nghĩ có đúng ko nương tử ?
Ngươi …- bị hắn nói cạnh khóe như vậy, ta cứng cả họng còn nói đc gì nữa . Mặt thêm phần đỏ lên .
Chưa hết ! Nàng chẳng phải nói làm sai phải bị phạt sao ?
Đúng thế ! Thế thì đã sao ? – Ta nói cứng như trong lòng thấp thỏm lo lắng vì thái độ lạ lùng này của hắn . Ko còn một tên ngốc biết nghe lời nữa . Hắn bây giờ là đang mún khống chế lại ta . Tức nhiên ta sẽ ko dễ để bị như thế .
Nàng đã nghi oan cho ta . Là nàng sai . Nàng nghĩ ta nên phạt nàng sao đây ?
Ta …. – Ta cứng cả họng vì điều hắn nói . Qủa đúng là ác lai ác báo mà . Ta tự cho là mình thông minh. Ai dè tên thối tướng công này còn tinh quái hơn nhìu . Lại dùng chính những điều ta làm , làm khó lại ta . Thật là tức quá mà . Sau vài giây suy nghĩ , ta đưa ra quyết định :
Hảo ! Ta nói đc thì làm đc ! Là ta sai . Ngươi mún phạt sao thì tùy . _ Hôn ta đi ! Câu nói của hắn nghe sao quá tự nhiên , nhưng khiến ta mún bật ngửa . Ta thật ko ngờ hắn lại yêu cầu như thế . Tưởng hình phạt gì nặng nề lắm . Ai dè. ( tg * trợn mắt * ách …chứ ngươi nghĩ chiện gì ? / Sn * lườm * : Ta nghĩ gì mặc kệ ta ! / Tg * thở dài * : xem ra ngươi còn BT hơn huynh ấy nữa ) . Thật thất vọng mà .Trong khi nàng để tâm trạng đâu đâu thì hắn lại thầm khoái chí . Lúc đầu hắn chỉ mún chọc nàng thôi . Ko ngờ nàng lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy . Lần này hắn phải trừng phạt nàng cho ra trò mới đc . Nghĩ thế trên khóe môi hắn nở một nụ cười đắc thắng , ánh mắt lại càng rạng ngời nhìn nàng .
Hảo ! Hôn thì hôn ! Nhưng …. – Ta cười ẩn ý , ánh mắt đầy gian xảo .
Nàng mún thế nào ? – hắn hơi chột dạ khi nghe nàng lấp lửng lại còn thêm cái nụ cười kia nữa . Hắn biết ngay mà , nàng đâu có đột nhiên ngoan ngoãn như vậy . Ko biết trong cái đầu đầy mưu mô kia của nàng , là ý nghĩ gì dành cho hắn đây . Hắn ko sợ mà cũng phải nuốt vội ngụm nước bọt trong khi gương mặt nàng gian vẫn hoàn gian .
Kìa tướng công ! Sao chàng lại nhìn ta bằng ánh mắt như thế ? Chàng đừng nghĩ là ra có âm mưu gì nhé ! Nàng đột nhiên đổi cách xưng hô khiến hắn thêm phần hoang mang . Nếu nàng cứ bìunh thường thì hắn còn bớt sợ . Đằng này . Nàng quả là người dù ko làm gì cũng khiến người đối diện ko rét mà run . Hắn khổ sở nhìn nàng . Thật lòng hắn mún rút ngay lại cái đề nghị kia ngay lập tức . Nhưng nàng dễ dàng gì bỏ qua .
Nương tử ! Ta là đùa thôi ! Nàng ko cần bận tâm lời ta nói làm gì đâu . Ta ko phạt nàng . Ko cần đâu .
Sao lại ko cần chứ ??? Ta thấy lại rất cần thiết đấy tướng công à !
Ta … Chưa để hắn nói hết câu liền bị đôi môi mọng đỏ của nàng trấn áp lại . Hắn ngây người ra , mắt mở to ra nhìn , hắn nhìn thấy đôi mắt nàng khép hờ lại , nhưng nét mặt lại hiện rõ hai chữ gian manh . Dù làn môi của nàng rất câu dẫn hắn nhưng nàng lại khiến hắn bất an ko dám đáp lại . Chỉ có thể bị động , ngồi yên mặc nàng mún làm gì thì làm , vòng tay cũng đc buông xuống . Một tay nàng đưa lên ghì lấy đầu hắn sát vào để môi hắn bị môi nàng ép chặt . Môi nàng làm chủ môi hắn nhưng ko thể làm cách nào để môi hắn mở ra vì hắn cảnh giác cao độ với nàng (khổ ghê ) .Nàng đưa môi dưới của hắn vào miệng cắn nhẹ một cái , khiến hắn đau nhìn thẳng vào nàng nhưng đáp lại chỉ là một đôi mi đang khép hờ . Nhưng hắn ko ngờ rằng vì đau nên hắn đã lộ ra khe hở . Nàng cư nhiên cho lưỡi vào trong thám hiểm . Hắn bất ngờ nhưng vì nàng quá thông minh hắn đành thuận theo nàng . Hắn nhiệt tình đáp trả nàng . Lúc này tay nàng đang choàng qua cổ hắn , còn hắn thì vòng tay qua eo nàng , xoa tấm lưng thon thon kia . Nụ hôn quá mãnh liệt khiến cơ thể hắn nóng cả lên , lại còn thân dưới lại rạo rực vì nàng cứ nhúng nhích khiêu khích . Hắn thực mún đem nàng lên giường hảo ăn sạch .Nàng dùng lưỡi quấn lấy vật ẩm ướt kia như trêu ghẹo như thách thức . Khiến hắn càng thêm ham mún . Nhưng đến cao trào , nàng lại dùng răng cắn thật mạnh lưỡi hắn , khiến hắn rụt lưỡi lại , đẩy nhẹ nàng ra nhìn nàng ủy khuất nói ko nên lời ( huynh nói đc , ta khen huynh hay ! ) Nhìn chiến lợi phẩm của mình , ta thích thú cười , miệng trêu ghẹo :
Sao tướng công ? Ta làm có tốt ko ? Hắn đau đến mức ko thể nói . Nhìn nàng bằng ánh mắt vừa giận vừa tức .Điều này càng làm ta thêm đắc ý , vuốt nhẹ gương mặt hắn , nói thách thức :
Tướng công ! Ngươi tốt nhất đừng chọc tức ta . Ngoan ngoãn thì ta còn thương . Nếu ko , hậu quả ngươi lãnh chịu đấy . Hắn bặm môi nhìn ta uất ức , ta cũng chẳng vừa nhìn hắn nói tiếp :
Còn nữa ! Ta vừa mới nghĩ ra nên hảo tiếp đãi ngươi thế nào rùi ! Ta nghĩ ngươi chắc chắn sẽ thík lắm nga~! Hắn lại nhìn ta bằng ánh mắt tò mò , ta cũng chẳng ngại gì mà ko nói thẳng :
Trong vòng ba đêm , ngươi phải ngủ sàn . Ko gối , ko chăn . Và nhất là ko đc mặc áo . _ àng uốn a ết ạnh à ? ( nàng mún ta chết lạnh à ? ) Hắn tức ko chịu nổi mặc cho cái lưỡi đau buốt nói ngọng ngịu .
Ta chính là mún thế đấy ! Nếu ngươi ko chấp nhận đc thì hưu . Ta ko có ép . Nhưng ta nghĩ ba đêm ngủ sàn ko thể làm khó ngươi đc đúng ko ? – ta dùng chiêu khích tướng . Hắn tức nàng , dù nói đc nhưng lại ko nói nên lời . Nàng bík là hắn hảo thík nàng . Nàng lại làm khổ hắn . Thật là hắn hết nói nổi nàng rồi . Sau này , có cho vàng hắn cũng chẳng dám đụng đến nàng .
Im lặng đồng nghĩa với đồng ý nga~! – Ta thấy hắn im lặng nên típ tục làm tới . Hắn ko trả lời nhưng gật đầu đồng ý .
Vậy mới ngoan chứ ! Doanh nhi đáng yêu của ta ! Ta thưởng cái nào ! Ta trêu chọc hắn , hai tay xoa xoa má hắn , còn tính hun lên má hắn một cái , ai dè vừa sáp tới thì hắn nhanh tránh né .
Làm gì sợ ta quá vậy tướng công ? – Ta thík thú với thái độ của hắn. Định bụng chọc típ , nhưng có tiếng người ngoài cửa :
Vương gia ! Vương phi nương nương ! Nô tài có chiện cần trình lên ! Là tiếng của lão Hy Bối . Ko biết có chiện gì quan trọng ko nữa .
Chiện gì nói đi !
Ân ! Thái hậu truyền ý chỉ mời vương gia và vương phi nương nương vào cung .
Ta biết rồi ! Các ngươi chuẩn bị đi , chút nữa ta và vương gia sẽ ra . – Ta nói vọng ra nhưng mắt vẫn nhìn đăm đăm khuôn mặt đang nhăn nhúm kia của hắn .
Ân ! Nô tài xin cáo lui .