Vương Phi Thần Trộm Chương 33

Chương 33
Bây giờ mới biết ngày ấy sai

Khắp 07vương phủ 1tràn ngập 5ftử khí 4bu ám, người fhầu kẻ 71hạ đi lại d4liên hồi, 32để lại e9những chiếc 3bóng dài 8 iên man. 7 © DiendanLeQuyDon.com gười phụ 9b ữ đó nhất 2eđịnh không 84đi châm ađèn Trường ed inh đâu. 47 © DiendanLeQuyDon.com àng vẫn 11 uôn nghịch ab gợm lém 93 ỉnh, nhất d2định sẽ 1 ở miệng ađưa lời d1 háng nghị. 4e © DiendanLeQuyDon.com hế nhưng 7 ao nàng lại 7 hông, nàng 60 hỉ nhìn 68 óng ngài f ồi nói a ãy tin nàng. 64 © DiendanLeQuyDon.com àng bảo 7 gài phải a8 àm thế 0 ào để c6 in nàng chứ? 1 àng bỏ 9 gài mà đi, a ồi hại 8 gài mất 86đi đứa c on. Hồng 4 rần tự 6 ó kẻ si 0 ình, đừng e ười kẻ 5 ĩ điên fcuồng quá. fb © DiendanLeQuyDon.comNgài hận anàng, khiến 0nàng bị d5tổn thương, 13nhưng tại 63sao lúc làm f2nàng tổn dthương, f1trái tim angài lại b4đau đơn 4đến vậy?

"Vương e3gia, Ngọc 9Phiến Nhi, 03ả ta…" dKẻ hầu 2dmỗi khi b5nhắc tới 0nàng đều 8vô cùng 97thận trọng, a8chỉ sợ 84ngài đột 0enhiên sẽ aenổi giận cvô cớ.

"Nàng 83ấy thế 1nào rồi, 86có phải 31lại kêu 9bị đau 0bụng không? 9cHay là đau 61đầu? Nếu anàng ấy f1không muốn eđi châm fcđèn Trường c2Minh thì 3bỏ đi." 6Ngữ khí acủa ngài 5lạnh lùng. 56 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 41đối xử 7ctàn nhẫn 2với nàng 2anhư vậy, bngài mới 9fkhiến bản 4thân thôi 6anhớ đến 33nàng.

"Ả… 68chết rồi."

NÀNG 4fCHẾT RỒI. 9 © DiendanLeQuyDon.comBa tiếng dngắn gọn 1khiến ngài 3tưởng rằng 5bản thân b3đã nghe bnhầm. Viên 80thị vệ 4kia nhất ađịnh đang 42nói đùa, 95người phụ afnữ đó 22sợ đau, 47sợ chết 40như vậy, 5làm sao có 7thể chết 54dễ dàng 91như thế 36được? 88Ngài đứng 3bật dậy, 7như thể dblúc này dmới ý thức eđược ba 7tiếng vừa 5enghe rốt 8cuộc có 6dnghĩa gì.

"Vương 29gia ban rượu 1độc, ả 35ta đã uống 3cạn và dcchết rồi."

"Rượu f3độc gì dchứ, ta bban rượu ebđộc cho 00nàng lúc 7nào?"

"Vương 3phi nói Vương 5gia ban rượu 1độc cho 6cô nương dNgọc Phiến aNhi."

"Ngươi 04hãy nói 0dlại lần 4cnữa xem!" 6Ngài tóm achặt cổ d8áo của 47viên thị cvệ.

"Ngọc fPhiến Nhi 40cô nương… 2ađã chết arồi." dViên thị 17vệ không 7hiểu tại 8csao đột b1nhiên ngài 4lại nổi begiận, run arẩy nhắc 2lại lần cnữa.

Ngài 1eđau đớn fbuông tay. e © DiendanLeQuyDon.comTại sao fgã thị cavệ lại 7có thể ecnói ra chữ bc"chết" amột cách 8tàn nhẫn 59như vậy? fĐó là Ngọc 85Phiến Nhi 7acủa ngài 88mà. Ngọc 37Phiến Nhi 1của ngài dđã chết 95rồi sao? 6Không! Ngài 6không tin. e © DiendanLeQuyDon.comMiệng trào bmáu tươi, fngài cố 76gắng đứng 8thật vững, 8bnhưng lại 4bbất lực f2ngồi xuống 8ghế.

"Vương 1gia, ngài cđừng kích b9động như 3dvậy. Cho ffdù không eeuống rượu 68độc, ả ata cũng chẳng bthể sống fathêm được 5nữa, trước 9cđó khi bị 36đưa đến 4am Thủy bLục, ả 41ta đã bị bfxảy thai. 8 © DiendanLeQuyDon.comChúng thuộc 4hạ đã 20đi khắp cnơi tìm 30đại phu fmà không fđược. a © DiendanLeQuyDon.comSau đó, 91ả ta vì 4mất máu a5quá nhiều, 36nghe nói dfkhông sống 4aquá nổi f6hai tư canh 8giờ…"

Tại e3sao những 6người này 8flại nói 7Ngọc Phiến dbNhi của 04ngài như 0vậy? Đó 5là Ngọc bcPhiến Nhi 1độc nhất cfvô nhị ccủa ngài bmà!

"Ăn enói xằng 68bậy, nha d3đầu đó 4thường 66nói, bản 2thân phúc 7lớn mạng 2lớn, làm 3sao lại 7không sống fathêm được cnữa?"

"Hôm 50nay sau khi 9fbước lên 0hai ngàn 1abậc tại 4đài cầu 6phúc, ả ata cũng sắp f7đoạn hơi 3arồi, nằm 8bò trên 27mặt đất 9dchẳng thể 2nào dậy 9nổi."

Sau 80khi bước 0alên hai ngàn 9bậc đài 0cầu phúc, fđã sắp a1đoạn hơi 8rồi? Nàng 2đã chẳng e2còn sống 45được bao 1blâu, vậy emà ngài 8anhẫn tâm d1vứt bỏ 1nàng lại, 6acòn bắt dnàng phải dleo hơn hai angàn bậc dđài cầu 6ephúc, châm 7đèn Trường 5Minh. Ngài c2đã dùn 2aHoàng Phủ e9Liễu Nhi 99để làm 7tổn thương enàng hết 0flần này dđến lần 8khác, sau ecùng nàng 5dđã thực 9sự không 5còn nữa. 1 © DiendanLeQuyDon.comXảy thai? c3Hai người e9đã có con 9sao? Lúc a1đó, nàng 16chắc chắn e5rất đau 95đớn, buồn ebã, nàng 1nhất định fcvô cùng 62căm hận 6fngài. Là 8ngài, chính 55ngài đã 8từng bước 66từng bước 2ép nàng 7đi vào tuyệt 67lộ, và b8rồi lạnh 1dlùng đoạt 8mất tính cmạng nàng.

"Bãi c2giá, đi 62đến đài fcầu phúc!" 3Ngài lạnh 7clùng hạ 7lệnh. Nàng enhất định acvẫn còn 8ở đó, 7đợi ngài 0quay về.

***

Vết emáu đỏ 82trên mỗi dbậc thềm 7fthực sự 6khiến người 94ta đau đớn eđến nhói 0elòng. Đó e0là máu của 2nàng sao? f6Nàng đã 89chảy rất 2nhiều máu. 5d © DiendanLeQuyDon.comThân người 46nàng bé 72nhỏ là 42vậy, bình 3thường 4chỉ bị 26đứt tay, 7mấy chút 18máu đã 6òa khóc, fathế mà 56hôm nay… c2Nàng chắc 8dchắn vô 24cùng khổ 7sở, thế 2nhưng lúc c8đó ngài 94lại không dở bên cạnh 8nàng.

Đêm, athật là 49tĩnh mịch, 4cũng giống eenhư dung 7nhan tuyệt 12sắc dần 87tái nhợt dtrong lãnh 38cung. Đó 9chính là f8nỗi cô 5đơn, lạc edlõng khi b6bị cả bthế giớ eflãng quên. 14 © DiendanLeQuyDon.comNhớ lại btrước kia, 4ngài cũng 1từng trèo 75lên đây, cmột mình 2cầm ngọn 9đèn lồng, ftừng bước 0từng bước ađi lên tường 64thành cao 2ngút, sau 0đó cúi 2đầu nhìn 86xuống Trường e3An phồn fhoa, thịnh fevượng. ae © DiendanLeQuyDon.comGiữa đêm 84tối cầm 0đèn lên 6athành cao, 03cánh hoa 4fbay ngợp 21trời, nỗi 8acô đơn, 3flạc lõng dđó, ai là f4người thấu 46hiểu?

Tại 1dsao ngài 48có thể 57để nàng catrải qua d2nỗi cô 1đơn, trống d2trải như 1fmình đã dtừng trải 2qua đó? cNgài đã abỏ mặc 5nàng bước 7anốt hai 7bngàn bậc 8ethềm sau accùng trong acuộc đời 0mình một 94cách tuyệt c5vọng và 9cô độc?

Trái e2tim của 2ngài đau 3eđớn như 5ngàn vạn 02mũi kim đâm bcqua.

Trước dkia, ngài 6từng cho farằng bản fthân đã a9không còn 8trái tim 35nữa. Coi dtrời bằng 53vung, ăn dchơi trác btáng, chiêu 2cbinh mãi a5mã, âm thầm bmưu phản, 4ngài đã 8từng bỉ 0ổi là vậy. e6 © DiendanLeQuyDon.comNgài ngày 02trước đã 3từng chán feghét người 03phụ nữ 43ngốc nghếch 5đó, thế 3nhưng nàng calại luôn 23nhìn ngài ebằng ánh 7mắt trong 7veo, ngây bethơ, sau b4đó luôn 11khiến ngài avui vẻ… eNgười phụ 51nữ trong c8sáng, thuần 3ckhiết, lòng e9không tạp aniệm đó d2thực sự 2ađã khiến 0ngài cảm 2thấy hối 6hận.

Người f2phụ nữ ađó có lá dgan của 4ethỏ đế, blúc gặp 7phải người 0lợi hại 41hơn mình, 65sẽ chẳng 5dám đưa 3lời phản a3kháng. Còn fnếu chịu echút thiệt fbthòi, nàng 7fsẽ lẩm 64bẩm chửi 9thầm. Nàng cckhông biết brằng, lúc 1chửi thầm 9người ta, c4nét mặt a6với vô 14vàn biểu 1cảm của 1nàng trông 56vô cùng fđáng yêu! 74Ngài sẽ 80chẳng nhịn 8được mà 81lại trêu fchọc nàng, dchờ mong enàng sẽ 5fnhăn nhó 9mặt mày, 4choặc giả bthầm mắng 2ngài trong cbbụng. Người 7phụ nữ 3đó cũng 66rất dễ bhài lòng, 28chỉ cần 9cho nàng aaăn thịt 4kho tàu là 77nàng đã 37cảm thấy a1bản thân 3echính là 1người hạnh dphúc nhất 2thế gian dnày. Thế 1nhưng, ngài 75rốt cuộc dđã bao giờ 6cho nàng eđược hạnh 3aphúc?

Mãi d1cho tới fbkhi nàng c4bỏ rơi cengài trong eđêm tân f1hôn để a5đi tìm Diệp, 38ngài mới 19biết thế 1nào gọi elà ghen tức 1cthấu xương. 1b © DiendanLeQuyDon.comTình yêu 7sâu bao nhiêu 95thì nỗi 2hận càng 0đáng sợ 4bấy nhiêu. 7 © DiendanLeQuyDon.comNgài đã 1giày vò, 7làm tổn athương đến bnàng. Đêm 5hôm đó, 8ánh trăng 48mịt mùng, 0sương mờ 76khắp chốn, 7ngài khao 56khát có c6được nàng, 89cho dù nàng 9đau đớn f0đến mắt 77lệ tuôn 9rơi, ngài ccvẫn không d7hề có ý 2định buông 9etha. Đêm 7đó nàng c9tuyệt đẹp, a7khiến ngài 9đắm say 0chẳng thể 57nào dừng e8lại được 1nữa. Nỗi 7khát khao 1btrong lòng abngài cuồn bcuộn dâng 7trào đến 14mức ngài 7phải có e5được nàng 3bằng mọi 1giá, như ccmột lữ 2khách tìm 5được ốc 21đảo giữa 46hoang mạc fanắng cháy, 8chẳng thể 0rời xa.

Nàng 8bđã đau 4đớn đến 9mức nào 90chứ? Đồ cham ăn, hãy bbnói cho ta ebiết, lúc eđó, nàng 71đã buồn 3khổ ra sao? c7Có phải fnàng cũng 6dđau buồn dgiống như 91ta lúc này? dNhững bậc 4thềm đó 4vừa dài 3bvừa cao, 0rốt cuộc cnàng đã 81đi hết 8những bậc a0thềm này avới tâm atrạng thế cnào?

"Hồ 7li thối e0tha, chàng 82nhất định 9aphải hạnh c2phúc đấy." 7Khi nhìn bbthấy những fdchữ nghiêng 09nghiêng ngả 1ngả trên d6ngọn đèn d4Trường acMinh, vị 6aVương gia d4trẻ tuổi 17tính cách 9angoan cố 3fcả đời 8này cuối 2cùng đã 2ngồi bệt fxuống đất d2khóc thành 15tiếng. Đồ 5ham ăn, cho 5ddù ngài 4bđã làm 0tổn thương 35nàng ghê 8gớm, vậy 05mà rốt 24cuộc nàng fevẫn muốn 9ngài được 69hạnh phúc? f2Thế nhưng 2không có 31nàng, ngài 6elàm sao có dthể hạnh dphúc nổi c3đây?

Ngài 4run rẩy e4nhấc ngọn d1đèn Trường 22Minh lên, a3viết lên 79đó ba chữ 74Ngọc Phiến 25Nhi. Vào 96lúc ngọn 7lửa trong 5đèn bị 93gió thổi 7tắt, ngài 1buông tay, 33cây đèn 38rơi xuống 5đất rách 9atoang. Ngài 5nhìn thân bađèn rách ffnát có ghi 9ftên Ngọc acPhiến Nhi, 6dnàng đã 4echết rồi, 61làm sao ngài 78có thể 32hạnh phúc?

fthái đứng fgần đó 8ekhẽ thở bdài rồi 36nói cho ngài 19biết câu bnói sau cùng 3bcủa nàng 5chính là: a"Ta muốn 81về nhà!"

"Được, 68chúng ta 59hãy về cnhà, về 8fnhà của 8riêng hai 57chúng ta." dbNgài ôm b9lấy ngọn 6đèn Trường 9Minh rách enát, bật 0cười điên 6floạn rồi abước xuống.

"Bẩm bVương gia, 25Vương phi 1đã…"

"Suỵt, bđừng có d7nhắc đến 0angười không 2liên quan atrước mặt ffta, Phiến 6Nhi, nàng 48ấy không 9thích nghe 2đâu." 9Ngài lúc 1fnày, mái b4tóc buông e6dài trên 32hai vai, đẩy 7viên thị 8vệ kia ra, 2loạng choạng ađi về phía bftrước.

"Vương b7gia, ngài…" 0bViên thị 96vệ đứng 7angây tại 0echỗ nhìn e3ngài từ 3dtừ rời 6xa.

"A 9di đà Phật, 2enhân gian c4còn lắm 9kẻ si tình, 7chận này edkhông phải dlỗi gió 1trăng. Thiện 46tai, thiện 0tai!" e3Sư thái 2khẽ than 4dài một bftiếng.

***

Tần 42vương từ 8thê, Hoàng 33Phủ Trung 06Nghĩa tức egiận thay 16cho con gái fliền dấy 48binh tạo aphản. Tinh ceThích bình 3bphản có ecông, được 3sắc phong bthành Nhiếp 1cChính Vương, 1nắm quyền atriều chính.

Chỉ 2trong một 45khoảng thời 9gian ngắn, 4Trường 1An thay chủ, b2giang sơn 4thân vần, 9fhồng nhan abiến mất.

Ngài 1chắp tay 2sau lưng anhìn thành 3Trường a3An dưới b7ánh trăng ctinh khiết, 4lòng tịnh 48như gương 8csáng. Tất 5cả mọi 8thứ giờ 8eđều không 8còn liên bquan đến 9ngài. Quay 7bđầu nhìn 44lại nửa 92đời phù dhoa, tất bccả mọi f9mong mỏi 7atrong đời c7ngài đều 9tan biến b4sau khi người 1phụ nữ ecó tên Ngọc a6Phiến Nhi 43ra đi. Ngài 1eđã nợ 86nàng quá enhiều, nhiều 76đến mức f0chẳng thể 0nào bù đắp d9nổi. Ngày 6hôm đó, fkhi nhìn fdthấy mẫu 3phi muốn 7cgiết chết bnàng, ngài dcảm thấy 20lòng dạ 6nóng như 44lửa đốt. 60 © DiendanLeQuyDon.comPhụ hoàng c5triệu nàng 1avào cung, c1ngài thấp 2thỏm bất can. Vào khoảng 9ekhắc đó, 81ngài lầm betưởng rằng, 0echỉ khi 25nào có được 6equyền vị cdtối cao, 8bngài mới dcó thể 2bảo vệ 3nàng chu 3toàn được. fb © DiendanLeQuyDon.comNgài đã btự hứa a1với mình, 0nhất định 5phải ngồi evào vị 6trí cửu 1ngũ chí 3tôn, nhất a4định phải e3có quyền 08lực chỉ 4để bảo bvệ nàng. 7f © DiendanLeQuyDon.comNgài cố 43ý tiếp eccận Hoàng 0ePhủ Liễu 2Nhi, ngài 0cho rằng 6chỉ cần 3đợi đến 9ngày thành 4công, ngài 69có thể 6giải thích amọi chuyện f3cho nàng chiểu. Thế 3dnhưng, ngài fhoàn toàn ackhông biết fbản thân 2đã hoàn 90toàn sai 6dlầm, và 0crồi tự 6tay đẩy d4nàng đi ebcàng lúc dcàng xa hơn, 43vạn kiếp bbất phục.

"Yêu 2càng sâu b5thì hận 9dcàng đáng 95sợ. Tình byêu của dngài khắc 9cốt, cho bnên mối 3hận kia eccũng ghi 0tâm. Tình 4yêu của 3ngài đến dchết chưa 96thôi, căm 1hận của 85ngài đến bchết mới 23tận. Trên bdthế giới 4này, cách 30duy nhất b4có thể 4giải được 1thuật Nhiếp 9Tâm của 7cta chính 9blà người 78yêu thương enhất trong 6lòng ngài 7chết đi. c7 © DiendanLeQuyDon.comNam Cung Diệu, dcuối cùng,ngài 54đã hiểu 4được lúc emất đi 7Truy Nguyệt, f2ta đã phải 6echịu nỗi 6đau đớn 4đến mức canào."

Ngài fnhớ lại 4nụ cười bvà lời 2nói ma quái, e1tà đạo 6của Tinh 30Thích vào f5hôm đó. d6 © DiendanLeQuyDon.com"Ta sẽ 2ekhông để 78cho ngài 7chết, ta 64muốn giữ fblại mạng csống của c4ngài, để c9ngài sớm 1btối đều cphải chịu 4sự giày 6vò, đau 4đớn đến f7thắt lòng 7enhư ta."

Lúc 5phong ấn 36của thuật e7Nhiếp Tâm 9được giải betrừ, ngài 0mới tỉnh 3táo trở 9lại, thì 4ra những 0dlời Ngọc 7cPhiến Nhi 93nói đều 0là sự thật. 4c © DiendanLeQuyDon.comTất cả d3mọi việc dfđều là 13cái bẫy 7bdo Tinh Thích 4fcài sẵn 4chỉ chờ fngài nhảy 18vào mà thôi, 4mục đích dchính là dđể cho 0dkế hoạch c7báo thù 1dđiên loạn 7của hắn cthành công. 9a © DiendanLeQuyDon.comHắn khiến bngài trở c6mặt thành 4thù với 2bphụ thân, d2khiến ngài fahuynh đệ 7tương tàn, d9để ngài dgây nên 5phân tranh 8ehai nước, 3sau đó còn 9để ngài 48ép cho người 1phụ nữ c8mình yêu d5thương nhất dbđi vào con 60đường btuyệt lộ. 1 © DiendanLeQuyDon.comNgài đã 6để cho 2lòng đố 5kỵ choáng 1cngợp hết 76trái tim, 3ngu ngốc 88nhảy vào 1fcái bẫy, 92lại còn 1cho rằng 74người khác 43đã cướp 03đi người 7phụ nữ 0mình yêu 3dthương nhất 50trên đời d9này.

Thì 71ra Phiến eNhi yêu ngài b9sâu đậm 54đến vậy, 25sợ ngài 9hối hận, cfsợ ngài elỡ bước 1bmà mắc 6phải mối 75hận thiên acổ. Vào a7đêm tân 7bhôn, nàng 33bỏ đi tất ccả chỉ 1avì muốn 55ngăn ngài b4tạo ra sai e3lầm. Nàng 94quay trở 90lại bên c3ngài, vạch c7trần âm 8mưu của 1aTinh Thích, bđó cũng blà vì ngài.Thế 14sự chẳng 3khác nào 2một giấc 2emộng, mộng 6dtỉnh rồi 6mới cảm 88nhận được 9nỗi đau 4đớn cồn 2cào ruột bgan.

Ngày ahôm đó, 4anàng đã cnói với 4engài rằng: d4"Nếu 0như mệt 2mỏi, thì echàng hãy bdừng lại. 4 © DiendanLeQuyDon.comTa có đôi 96cánh, có 28thể đưa 96chàng đi 6dbất cứ 02nơi đâu."

Vậy 5mà chính 52ngài đã atự tay chặt 3bđứt đôi 5fcánh của f8nàng…

Cả f2cuộc đời 0này, sẽ a2chẳng còn a1bất cứ 9người phụ 6nữ nào a3giống như 6Ngọc Phiến 3Nhi, yêu 0ngài bằng 0cả sinh dmệnh như 6thế nữa.

Nguồn: truyen8.mobi/t95798-vuong-phi-than-trom-chuong-33.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận