Còn những quân sĩ tinh nhuệ còn lại cũng đã bị thương, người thì đã chết, lần lượt thất bại.
Phía trước bọn họ là một thân ảnh bao trong lồng không khí u ám tứng bước chậm rãi đi về hướng cửa chính.
Những nơi đi qua từng trận âm phong gào rít dường như những nóng nảy bao quanh hắn đang kêu khóc giải oan.
Đây là một thân ảnh mặc áo hòa thượng màu xám rách rưới, chiếc áo ấy cũng không biết đã bao năm không đổi, tất cả đều là miếng vá bợ đỡ, phía dưới đi đôi giày rơm bám đầy bụi đất.
Hòa thượng cao khoảng một mét bảy, gương mặt khô gầy như là bị gió làm cứng đờ vô cùng xấu xí.
Một tầng tóc ngắn đen xám, trước ngực đeo không phải hạt châu mà là một chuỗi dây chuyền bộ xương khô như xương sọ hài nhi bị nhuộm màu đỏ tươi.
Nếu y không chắp tay trước ngực, nhắm mắt không ngừng tụng kinh Lăng Nghiêm thì thật sự không thể nào tưởng tượng được y là người xuất gia.
Đối với quân lính canh gác thì y hòa thượng trước mắt căn bản là một - Yêu Tăng.
Từng viên từng viên đạn như từng chùm bắn về phía yêu tăng.
Thế nhưng mỗi khi đạn bay đến quanh cơ thể y chừng một mét sẽ bị một luồng gió lạnh quỷ quái ngăn lại, viên đạn không có thực tiến thẳng rơi xuống đất.
Mắt thấy y tiến vào phạm vi 50 mét, lại có năm binh sĩ tinh nhuệ cố gắng phóng hơn mười lưỡi châm hoa lê về hướng yêu tăng.
Những lưỡi hoa lê này còn chưa tới trước mặt yêu tăng thì cũng giống như mấy viên đạn kia bị luồng gió quỷ quái ngăn lại rơi xuống đất.
Mà mấy tên binh sĩ lưỡi đao sắc bén còn chưa đi phạm vi năm mươi mét của yêu tăng đã bị tinh đầu quỷ quái đột nhiên bay ra quấy nhiễu.
Những tinh đầu quỷ quái này kéo dài cái đuôi u ám vừa phát ra tiếng cười vừa chui vào thất khiếu của những người này.
Những người này căn bản không có lực để ngăn cản, tất cả giống như bị ma nhập hoảng sợ ôm đầu khóc rống tại chỗ, sau đó bắt đầu sùi bọt mép xụi lơ xuống đất không dậy nổi.
Khi yêu tăng đi qua bên cạnh bọn họ, một tầng khói đen bao phủ những người này lập tức miệng ói máu đen bỏ mạng.
Dùng phương pháp kinh dị như vậy giết người khiến binh lính vô cùng sợ hãi.
Quỷ thần nói không tin thì thôi cũng không tin lại gặp được, quả là dọa người rồi.
Nhưng lúc này trong cái cửa sắt lớn hiện ra hai thân ảnh, chính là Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận dẫn người vọt ra.
Bọn chúng với tư cách võ giả, đương nhiên tấn công phía trước mà Lục Trường Minh chờ người đã ra khỏi phòng an ninh của căn cứ, thông qua video giám sát để xem tình hình bên ngoài.
Liếc nhìn thảm trạng hiện trường, cùng y yêu tăng kì quái, Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận cũng vậy, những người trong phòng bảo vệ cũng vậy vô cùng kinh hoàng.
- Gia chủ! Tà môn của tăng nhân này là vô song, căn bản không biết giết người thế nào. Một binh sĩ tinh nhuệ đau khổ không cam lòng nói.
- Ngươi là người phương nào?
Diệp Vô Nhai cao giọng chất vấn.
- A di đà phật.
Dường như cũng nhận ra bậc tu hành của Diệp Vô Nhai và Dư Mộc Cận, yêu tăng rốt cuộc cũng dừng bước.
- Tiểu tăng đến từ một miếu nhỏ vùng ngoại ô ở sườn núi A Tốc của Lào, pháp danh Kaysone.
Tăng nhân của Lào? Kaysone? Diệp Vô Nhai nhíu mày, y chưa từng nghe qua danh hiệu này, nhìn về phía Dư Mộc Cận, cô gái cũng lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Kaysone không để tâm đến bọn họ không biết mình:
- Vô danh tiểu tốt, không cần chú ý, chỉ cần giao ra Lâm tiên sinh bạn bè của tiểu tăng, tiểu tăng sẽ lập tức đi ngay.
- Ngươi và Lâm Phi có quan hệ gì?
Dư Lâm Cận ánh mắt lạnh lùng nói:
- Chỉ biết y là trọng phạm của Hạ quốc chúng ta.
Gương mặt gầy khô của Kaysone khẽ cười nói:
- Ta và Lâm Phi bạn chí cốt, lần này Lâm tiên sinh đoán trước có hung hiểm nên để ta đến đây tìm hiểu trước. Nếu hắn gặp bất trắc thì cứu giúp.
- Các vị thí chủ…Xin nghe tiểu tăng một câu, Lâm Phi tuyệt đối không phải người có thể tùy ý trừng trị, nếu còn u mê không chịu tỉnh ngộ sẽ trở thành sai lầm lớn, Hạ Quốc chính thức rơi vào quốc nạn.
- Hừ, c võ của Hạ quốc chúng ta bác đại uyên thâm, cao thủ như lá rụng mùa thu, một mình yêu tăng ngươi mạnh miệng vậy cho rằng Hạ quốc chúng ta sẽ tin ngươi sao?
- Lẽ nào Lâm Phi còn là Tứ Đại Vương giả sao? Hừ hừ, cho dù là Tứ Đại Vương giả, Hạ Quốc chúng ta còn có Kiếm Đạo Chi vương, còn phải sợ hắn sao?
Dư Mộc Cận khinh thường nói.
Kaysone thở dài nói:
- Thôi được, nếu các vị đã không muốn nghe, tiểu tăng chỉ đành gặp lại hai vị.
Vừa nói xong, hai mắt của Kaysone vốn nhắm chặt đột nhiên mở ra.
Hai mắt y mở mọi người mới biết y là một kẻ mù.
Song hai con ngươi trắng lại dần chuyển thành sâu và đen như mực. Theo sát y bốn phía quỷ hồn ngày càng nhiều, như là từ bốn phía bay tới, bay quanh y.
Bốn phương tám hướng cả căn cứ đều như địa ngục quỷ khí u mịch, âm hồn bay tán loạn khắp nơi dọa không ít binh sĩ chỉ ôm đầu không dám nhìn.
Ngay cả phía trên bến cảng quân hạm cũng không thiếu quỷ hồn bay múa, các chiến sĩ hải quân trực đêm cũng sợ tới mức tái mặt.
- Không nên hoảng sợ. Tập trung tinh lực. Đây chỉ là Tinh Thần Lực mang đến ma thuật quỷ quái.
Diệp Vô Nhai hô to một tiếng, hắn cuối cùng cũng biết yêu tăng này tu luyện cái gì?
- Dĩ nhiên là Thuật Hàng Đầu Nam Dương hiếm thấy. Phi Đầu Man, Vu Độc Hàng, Quỷ Hàng… Trên đời này, có thể tu luyện tinh thâm ma thuật hàng đầu như vậy tìm hết cũng chỉ có một người.
Diệp Vô Nhai nghĩ đến thân phận của yêu quái rốt cuộc là gì, sắc mặt đặc biệt ngưng trọng.
Dư Mộc Cận nghe Diệp Vô Nhai nói đây là Thuật Hàng Đầu lại nhìn chiếc vòng cổ đầu lâu hài nhi trên ngực Kaysone mới chợt tỉnh ngộ kinh hô nói:
- Y là Khô Lâu Vương.
Diệp Vô Nhai gật đầu mạnh một cái..
Trong nháy mắt, ngay cả Lục Trường Minh ở trong phòng an ninh cùng Long lão tam đều vô cùng kinh ngạc.
Top mười của bảng Huyết Toàn, mỗi tên hại thủ đều là nhân vật có quan hệ chặt chẽ với chính phủ cấp cao. Bởi vì những người này đối với mười hai thần tướng trong bảng Chiến Thần càng có lực uy hiếp lớn.
Bọn họ rất bí ẩn, cơ hồ không nhiều người biết đến thân phận của bọn họ. Thậm chí chính phủ cũng không biết bọn họ cụ thể là ai?
Như bình thường cho dù gặp được cũng chỉ có thể dựa vào thủ pháp, kỹ xảo chiến đấu của họ để phán đoán họ là ai?
- Đứng thứ hai trong bảng Huyết Toàn… Khô Lâu Vương. Lục Trường Minh không dám tin thì thào.
- Có lẽ không sai… Nếu không phải y cũng khó tìm ra người thứ hai sử dụng thuật kinh người như vậy.
Phương Hải Triều nói.
- Lâm Phi rốt cuộc là ai? Khô Lâu Vương xếp thứ hai trong bảng Huyết Toàn, ba năm không hề có động tĩnh gì. Mọi người đều nói y đã ở ẩn, sao lại vì Lâm Phi mà chạy từ Lào đến đây.
Lục Vũ Phỉ kinh ngạc nói.
Một đám người tại phòng an ninh nghẹn họng, chuyện này thật quá kinh hãi, tên Lâm Phi đó ngay cả Lý Úy Nhiên cũng không đánh lại, nhưng có thể gọi được sát thủ thứ hai trong bảng Huyết Toàn từ Lào đến giúp hắn.
Mặc dù sức chiến đấu của sát thủ bảng Huyết Toàn không bằng cao thủ của bảng Chiến Thần, nhưng có thể xếp vào top năm sát thủ thì thực lực cũng sàn sàn mười hai thần tướng rồi.
Trong mắt Diệp Vô Nhai có chút hung phấn cười cười:
- Không nghĩ tới bạn bè của Lâm Phi lại là Khô Lâu Vương đại danh lừng lẫy thiên hạ, … Dư môn chủ, ngươi trước xem chiến đấu, khiến Diệp Mỗ lĩnh giáo uy lực hàng đầu Nam Dương. Xem chiêu.
Diệp Vô Nhai không sợ hãi, nhìn thấy cao thủ ngược lại cảm xúc tăng lên, chân khí trào lên, trong hai tay áo đột nhiên bay ra vô số tinh châm.
Dư Mộc Cận không thể không ra tay, trước nhìn kĩ y nói nên vui vẻ lao ra trước y.
- Sâm La Vạn Tượng, Ngân Hà lao nhanh.
Diệp Vô Nhai chiêu thứ nhất xuất một chiêu vô số Toái Tinh Châm hội tụ như thiên hà trên trời, sáng rực rỡ ngũ quang thập sắc từ không trung bay về hướng Kaysone.
Kaysone không cúi đầu, miệng niệm Kinh phật như chiếc đầu lâu đeo ở cổ phát ra những ánh sáng yêu ma.
- Quỷ hàng! Hồng Vân Tán!
Đột nhiên, từ trong đầu lâu bay ra một hình hài trẻ con đầu đầy máu, bay quanh đầu Kaysone. Đứa trẻ quỷ không ngừng phát ra tiếng cười, bay quanh Kaysone, phun ra chút sương khí màu đỏ máu, tạo thành một tấm lưới phú kín trên đầu Kaysone.
Ngân hà xông đến chỗ sương máu khiến những đứa trẻ quỷ này đau đớn phát ra tiếng kêu thảm thiết như người thật.
Nhưng rất nhanh sau đó nhưng đứa trẻ này biến thành những chiếc sọ đầu lâu dữ tợn xông đến cắn Diệp Vô Nhai.