Vợ Gui Ơi ! Chồng Wang Yêu Vợ Chương 67

Chương 67
_Anh và arron nhấc bổng kukin và pé Za lên_Hai đứa trẻ nhìn nhau cười tươi đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn hai anh.(za là tên công chúa nhỏ của hebe)

Wang lên tiếng hỏi trước_Con có biết đây là ai không ?_Anh chỉ vào Arron hỏi (Thật ra anh và Arron đx bòng 2 đứa ra xa một tí nói chuyện để 2 cô ở lại tâm tình) 

_Dạ không ạ_Thằng bé trả lời không chút do dự_Nhìn Arron bằng cặp mắt to tròn

_Nhưng chú ấy cũng đẹp trai giống papa ạ._Thằng bé nhìn Aarron mà nói. 

_Papa của mình mà phải đẹp trai chứ_bé Za trả lời hôn lên má Aarron một cái. 

_Papa mình đẹp trai hơn.Papa là nhất_Đôi mắt kukin nhìn phía bé Za nói trong đôi mắt thể hiện sự ương ngạnh. 

_Anh và Arron nhìn nhau cười trước những lời thằng bé và cô bé. 

_Hai còn là chị em phải biết thương yêu nhau_Wang lên tiếng._Đây là bác Arron kia là dì Hebe là chị của mẹ.Con biết chưa. 

_Dạ_Thằng bé dường như hiểu ra _con chào bác, chào bạn nhé. 

_Chào chị chứ_Wang lên tiếng trách thằng bé. 

bạn nhỏ hơn còn mà gọi bạn thôi_kukin chu mỏ trả lời 

_bố chịu con rồi._Anh nhìn nó mà lắc đầu chịu 

Quay lại chỗ gui và Hebe sau khi ôm nhau khóc thỏa nhũng tháng ngày yêu thương họ buôn ra nhìn nhau cười. 

_Trông chị đẹp hơn trước rất nhiều.Anh Arron có ăn hiếp gì chị không.cuộc sống của chị tốt chứ. 

_Cô nương làm gì hỏi nhiều vậy sao trả lời hết hả. 

_Hebe nhìn Gui trách yêu thật ra nãy giờ cô chăm chú quan sát gui. 

_Em gái cô đã thay đổi nhiều xinh đẹp hơn xưa như giường như trong khuôn mặt xinh đẹp đó không còn nét tinh nghịch hồn nhiên nửa. Nó là sự thăm trầm có cả nỗi đau. Cô cảm thấy thương Gui nhiều lắm đứa em gái cô hết lòng che chở, hết mực yêu thương 

Sau khi chia tay vơ chồng Arron và HeBe xong.Gia đình Wanggui đi về. 

Cô cùng anh và thằng bé đi ra ngoài cổng.Anh đi sau còn thằng bé được cô bế đi trước. 

_Hai mắt thằng bé long lanh nhìn đủ màu sắc của những cái bong bóng bên kia đường _Mẹ nó đẹp quá._Thằng bé chỉ tay qua bên kia đường. 

_Cô nhìn theo hướng tay của thằng bé._Con muốn nó không. 

_Con muốn chứ_Thằng bé nó như biết ý định của cô sẽ mua co nói.Nên nó vội vàng nói. 

_Thế mẹ con mình qua bên đó mua nhe_Cô nói xong cũng bế thằng bé bước qua bên kia đường. 

Anh nhìn mẹ con họ bước qua bên kia đường anh cũng vui vẻ đi sau họ.Nụ cười hạnh phúc hiện lên trên mặt anh.Cứ nhìn thấy mẹ con họ được hạnh phúc và sống cuộc sống bình an anh đã mãn nguyện rồi. 

Mẹ con Gui bước qua đường.Anh đi sau chậm chậm nhìn theo bóng lưng họ. 

_Đừng_Anh hét lớn lên khi thấy một chiếc xe đang lao thẳng về phía mẹ con họ.Trong tình thế cấp bách anh không còn biết làm gì hơn đành lao về phía trước đẩy mẹ con họ ra.Tính mạng của 2 mẹ con còn quý hơn những gì hiện tại anh có được.Anh chạy nhanh lại đẩy mẹ con họ ra phía khác. 

Rầm. 

Không ai khác chính là Wang bị ngã xuống đất 1 dòng máu chảy xuống trên má của anh.Dười đầu anh 1 dòng máu chảy dài .Cô không còn biết gì nữa cứ đứng đó mà nhìn chầm chầm vào vết thương của Wang. 

Thế đấy tình yêu lúc nào cũng có vị ngọt của hạnh phúc vị chua của lòng ghen tuông.Nhưng con người thích đố kị không muốn thua cuộc trong tình yêu.Nó sẽ làm cho người ta mù quán trong tình yêu.Đem sự đố kị đó ra mà trả thù dành lại tình yêu của mình.Lyly là một trong những người mù quáng trong tình yêu.Cô muốn tranh dành lại anh đem tính mạng của người khác ra làm trò đùa trong cuộc chiến tranh của tình yêu.Một trong 2 người phải có người sống và người chết.Nếu theo suy nghĩ của Ly nếu cô ta còn sống thì sẽ dành được Wang.Còn nếu Gui còn sống cô sẽ mất đi Wang.Cô ta đã lựa chọn cánh làm cho mẹ con Gui không còn trên đời nữa.Nhưng người tính không bằng trời tính cô đã đâm xe vào anh và mẹ con Gui đã được bình an.Ly ngồi trong xe mà mắt cứ nhìn về phía anh đang nằm dưới đất.Khuôn mặt cô ta tái xanh lại vì không thể ngờ được rằng anh lại nhanh tay đẩy mẹ con Gui ra.Ly cứ ngồi nhìn vào 1 phía nhất định. 

Thằng bé nhìn thấy Anh nắm dưới đất bất động khuôn mặt của anh thì không còn giọt máu.Nó nhìn thấy máu chảy khắp mặt anh.thằng bé run lên_Papa đẹp trai sao thế? đừng làm pé Kin sợ nha_Thằng bé vừa khóc vừa nói.Những hàng nước mắt rời dài trên gò má của trẻ thơ. 

_Nhìn đứa con khóc.Anh đau xót nói khẽ mỉm cười với thằng bé.Anh đưa tay ra ý kêu nó đi lại gần hơn_Ngoan con trai.. papa không sao.. đâu_Anh nhẹ nhàng nói nhưng giọng thì cứ đứt khoảng như không còn hơi để nói. 

_Thế sao người papa đẹp trai nhiều máu quá.Pé Kin sợ lắm.hức hức._Cứ thế nó khóc lớn lên vị sợ.Sợ anh bỏ nó mà đi.Lúc này cô không còn tỉnh táo được cứ thế mà đứng nhìn anh.Nước mắt cũng chảy dài trên khoé mắt.Nhưng cô tự nhủ lòng lúc này mình phải bình tĩnh.Cô run run lấy điện thoại ra.Tai thì thoại điện mà run từng cơn_Nhanh đến đây chồng tôi gặp tay nạn_Cô hét lớn trong điện thoại Cô cúp má y và chạy lại chỗ anh đang nằm dưới đường khuôn mặt cô cũng xanh lại. 

Anh nắm lấy tai cô cười và nói_Cuối cùng.. em cũng lại gọi anh là chồng.... rồi sao_Anh cảm thấy mình rất muốn ngủ .Muốn ngủ một giấc thật dài.Cơ thể của anh cứng lại đầu anh đau lên từng cơn.Khuôn mặt anh nhăn lại. 

Nhìn thấy anh như thế lòng cô quặn lại vì đau xót tim cô muốn nhảy ra ngoài.Những giọt nước mắt chảy dài trên má cô đôi má hồng hào nữa mà nó đã xanh lại vì lo sợ.Cô cảm thấy sợ sợ anh bỏ mình mà đi sẽ không được thấy anh nữa._thế này... anh còn cười... được sao?_Cô vừa khồng vừa nói.lời nói cũn không còn lưu lót nữa. 

_Anh phải vui khi em gọi anh là chồng chứ?_Anh cố gắng ngượng cười._Em ơi..anh muốn ngủ . 

_Cô lo lắng nói_Anh anh không được ngủ.Em không cho phép anh ngủ_Cô khóc đến mức không còn khóc được nữa 

Sau đó xe cứu thương lại anh được đưa lên xe cứu thương.Cô nắm chặc lấy tay anh khi anh được đưa lên xe cứu thương.Anh thấy cô khóc nên lấy tay lao đi những giọt nước mắt cho cô 

_Nín đi em_Anh đau xót nói. 

_Cô nắm chặc tay anh mà nói_Anh không được bỏ em và con đấy.Anh phải ở bên em và con mãi mãi_Cô khóc lớn lên 

_Anh thấy mình không chịu đựng được nữa._Dù anh không còn sống trên đời nữa.Anh sẽ vẫn mai luôn bên con và em mà_Anh nói xong cũng nhắm mắt lại 

_Cô lay lay người anh khi thấy anh không còn nói tiếp_Wang ơi wang đừng làm em sợ. 

Anh được đưa đến bệnh viên.Cô nắm chặc lấy bàn tay của anh.Khuôn mặt của cô trắng lại và hai mắt sưng lên vì khóc quá nhiều.Chiếc xe đẩy từ từ đến gần phòng cấp cứu.Khi xe đẩy đến kề phòng cấp cứu.Bàn tay của cô từ từ nớ ra.Khi anh được đưa vô phòng cấp cứu tay cô cũng buông tay anh ra.1 cảm giác mất mát khó tả,nhìn vào cánh và đèn tín hiểu của phòng cấp cứu nổi lên màu đỏ.Cách nhau 1 cánh cửa phòng cấp cứu cảm giác của cô như hai người chuẩn bị chia cắt bởi cánh cửa đó. 

Cô cứ thế đứng ngoài nhìn cánh cửa phòng cấp cứu đống lại.Trong khoảng thời gian Wang ở trong phòng cấp cứu.Cô ngồi ở trên ghế đợi ,thằng bé nằm trong lòng cô thì nó cứ khóc thật to lên.Cô không còn nước mắt để khóc nữa hai mắt cô nhoè đi và đỏ lên vì khóc quá nhiều.Thằng bé ngơ ngác không hiểu tại sao papa đẹp trai của nó lại bị đưa vào đó.Nó cảm giác sợ papa của nó mãi mãi không ra ngoài được nữa. 

_Thằng bé chịu đựng không nổi nó muốn gặp papa của nó.Nó như đang rất sợ sợ mất papa đẹp trai của mình.Nó ngước mặt đỏ hoe lên nhìn cô_Mẹ tại sao papa đẹp trai lại vào đó thế? 

_Cô nhìn thấy con mình khóc nức nỡ đôi mắt nó thì cứ đỏ lên.Cảm giác mất mát và đau lòng làm cho cả người cô run lên vì sợ._Pa vào đó có việc tí rồi pa ra liền_Cô xoa xoa cái đầu thằng bé.Bàn tay thì cứ run lên 

_Hic hic..Ku Kin muốn gặp papa đẹp trai.Con sợ quá mẹ ơi.Tại sao người papa lại chảy nhiều máu thế mẹ_Thằng nhớ lại cảnh anh bị ngã xuống đất máu thì cứ chảy từ đầu xuống mặt anh.Thằng bé nhớ lại cảnh tượng đó người nó không khỏi run lên từng cơn. 

_ Đừng sợ con trai.Pa làm việc trong đó xong sẽ ra liền mà con._Cô cố gắng an ủi con trai mình,cho thằng bé hết run sợ.Mặc dù chính bản thân cô còn không tự an ủi và trấn tĩnh mình rằng anh sẽ không sao.Cô cũng biết sơ về việc trấn thương đầu.Đầu la cơ qua nguy hiểm nhất dễ ngây ra chết người với lại anh còn chảy máu rất nhiều ,nhất định là trúng mạch máu.Đột nhiên cô lắc đầu,Cô muốn xua tan đi những ý nghĩ không hay.Nhưng nó lại cứ chạy xung quanh đầu cô. 

_Thằng bé tiếp tục nói_Nhưng bây giờ Ku Kin muốn gặp pa mà._Thằng bé lắc đầu không đồng ý câu nói đó của cô. 

_Thông nào con trai.Đừng thế đợi papa tí đi rồi pa ra mà 

_hic hic_Thằng bé khóc lớn lên_Ku Kin nhớ papa đẹp trai giờ Ku Kin muốn gặp papa của Ku Kin. 

Thằng bé cứ lắc đầu đòi gặp anh mãi.Cô cảm thấy lo lắng và đau khổ._Mẹ đã nói tí papa sẽ ra mà.Lời nói có chút giận dữ và 1 chút xót xa.Cô đánh mạnh vào mong thành bé 1 cái''bịch''.Cô muốn rụt tay lại nhưng cô lại không khống chế được tay của mình.Tay cô cứ thế đưa ra đánh thằng bé 

Thẳng bé nhảy xuống người cô.Nó ngồi lì xuống đất và khóc lớn lên._Ku Kin ghét mẹ...ghét mẹ...híc híc...Ku Kin muốn gặp papa đẹp trai.Không muốn gặp mẹ...híc híc...mẹ chỉ biết oánh Ku Kin....híc mẹ giấu papa của Ku Kin rồi..._Thằng bé cứ khóc mà la lớn lên. 

Nhìn thấy con mình như thế cô không biết phải làm sao.Cô cảm thấy bây giờ mình thật bất lực vô cùng.Chưa bao giờ cô lại có cảm giác như thế.Con trai thì cứ đồi gặp pa nó.Chồng thì đang trong phòng cấp cứu.Khoảng thời gian sau cô đứng lên và bế lấy thằng bé.Nước mắt chảy dài tiếp_Mẹ xin lỗi con trai.Con trai ngoan nào,ngoan nhen con trai._Cô ôm nó chặt vào lòng mình.Nhìn thằng bé mà cô thấy xót xa_Mẹ cũng muốn gặp papa con nữa.Nhưng giờ papa đang bận ở trong đó rồi.Mẹ và con ngồi đây đợi papa nhen con trai.Con trai ngoan ngồi đây đợi papa nhe con.Tí nữa papa sẽ ra mà. 

_Hai mắt thằng bé long lanh nhìn cô.Nó lấy tay lao đi nước mắt trên mặt cô_Mama đừng khóc nữa Ku Kin ngồi đây im lặng đợi papa cùng mama. 

Cứ thới cô ôm thằng bé ngồi đợi ở ngoài phòng cấp cứu.Thằng bé cũng im lặng ngồi đợi cùng cô.Nó không còn đồi gặp anh nữa. 

Quay lại Ly 

Cô ta cứ vậy mà lái xe thật nhanh không 1 hướng cố định.Cô ta vừa lái xe vừa nói một mình:"không thể được mình không phải là người đụng anh ấy.Người đụng anh ấy là người khác.Nhưng mà người hại anh bị thương không phải là em.Mà lại mẹ con Gui có trách thì anh cứ trách mẹ con cô ấy".Cô ta ngồi cười lớn haha như một con điên.Cô ta chạy 1 khoảng đường thì đụng trúng 2 mẹ con kia cũng bằng độ tuổi mẹ con Gui. 

Cô ta đụng xong cũng chạy luôn đột nhiên cười lớn lên như 1 người bị tâm thần:"Haha cuối cùng mẹ con cô cũng chết haha.Thế thì anh Wang sẽ thuộc vời tao mãi mãi Gui à.Mầy và con mầy ở dưới đó mà yên nghỉ đi haha."Cô ta lái xe 1 tốc độ kinh hoàng " Rầm"không khống chế được tay lái nên cô ta đã đâm đầu vào 1 cây cột ở bên đường.Kính xe nát vụn do tốc độ va chạm quá nhanh và rất mạnh.Nên cả người cô ta ngã về trước đầu thì đập vào kính xe máu chạy dài nền xe.Cô ta trong lúc chảy máu nhiều còn cười 1 nụ cười nham hiểm như 1 kẻ thắng cuộc trong đường đua mà chính cô ta đã bài ra. 

Khi người ta nhìn thấy cô ta ở trong xe.Cô ta đã nằm bất tỉnh và không còn cử động được nữa.Người ta đưa cô ta đến bệnh viện. 

Ca cấp cứu của cô ta cũng thành công.Nhưng đặc biệt một chỗ là cô ta không còn bình thường như trước.Mà dây thần kinh của cô ta đã bị chạm rất mạnh.Bộ não không còn linh hoạt được nữa.Nên cô ta đã mắc phải bệnh tâm thần không cách trị khỏi.Người ngơ ngác và điên điên.Trong miệng cứ nói mãi những từ .Như là_Mầy chết rồi_Nói xong thì cô ta cứ cười phá lên.Tự bứt lấy tóc mình mà cắn nó nhừ ra và lại cười điên lên.Nhìn những mớ tóc bị cắn nhỏ ra cô ta cười rộ lên_Haha mầy chết rồi....haha_Tao đã thằng cuộc haha._Cứ mỗi thời gian nào tâm trạng lời nói của cô ta điều như thế. 

Nguồn: truyen8.mobi/t50176-vo-gui-oi-chong-wang-yeu-vo-chuong-67.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận