Yêu Cung Chương 260: Người kết thúc quy tắc (1)


Mỗi lần chiến kỳ rung động, đều có một luồng sát ý lao ra, luồng sát ý này huyễn hóa thành từng luồng lực lượng nhảy vào trong thân thể phệ hồn, bang trợ nó khôi phục.

- Chiến kỳ cổ quái, tế đàn cổ quái, xem ra mỗi lần phệ hồn kích hoạt chiến kỳ, triệu hoán yêu thú đều phải tiêu hao gần như toàn bộ lực lượng, mỗi lần hắn đều cần ở đây khôi phục lực lượng.

Âu Dương nhìn mọi chuyện phát sinh ở đây, mặc dù tế đàn rất cổ quái, thế nhưng hắn cũng không tuyệt vọng.

Ngay cả Đại La Chu Thiên huyễn trận của Sinh Tử Cảnh cũng không khóa chết được mình, một tòa tế đàn viễn cổ nhỏ bé chẳng lẽ còn có thể vây khốn mình? Âu Dương chậm rãi tiến lên, mặc dù hắn tràn ngập tự tin với bản thân, thế nhưng nhìn thấy bức tường ánh sáng của tế đàn đánh nát quang tiễn, hắn vẫn có chút khẩn trương.


- Ngao...

Phệ hồn quay về phía Âu Dương rít gào, nhưng Âu Dương căn bản không để ý tới nó, lúc này lực lượng của phệ hồn đã sớm hao hết, chỉ còn lại cái xác Thánh Thể, hiện tại mọi thứ của nó đều hạ thấp đến điểm thấp nhất, cho dù bản thân hắn tới gần bị đập cũng không thể tạo thành tổn thương gì.

Hiện tại nó giống như một người đang chờ đợi bảo khố huyết lực, Âu Dương biết, chỉ cần hôm nay có thể vượt qua tế đàn, tiến vào bên trong sẽ có thể chém giết phệ hồn ngay tại đây.

Mượn thể xác Thánh Thể của nó, mình nhất định có thể vượt qua cửu giai tiến nhập Thánh Thể .

- Thành bại ở lần này.

Âu Dương một bước nhảy ra, bức tường ánh sáng hiện lên, nhưng khi bức tường ánh sáng này đụng phải thân thể của Âu Dương liền điên cuồng hòa tan giống như băng tuyết, bọn chúng giống như đụng phải khắc tinh lớn nhất trong thiên hạ, mặc dù lực lượng của bọn chúng cường đại không gì sánh được, thế nhưng cuối cùng vẫn không thể ngăn cản bước tiến của Âu Dương.

- Phệ hồn, chiến trận viễn cổ cũng không thể ngăn cản quyết tâm giết ngươi của ta.

Âu Dương hét lớn một tiếng, toàn thân bỗng nhiên vọt tới phía trước, trực tiếp vượt qua bức tường ánh sáng nhảy vào trong tế đàn...

- Ngao...

Tiếng kêu ầm ĩ phát sinh từ trong miệng phệ hồn, thế nhưng hiện tại đã muộn rồi, Âu Dương trực tiếp nhảy lên đầu phệ hồn, mặc cho nó không ngừng lắc lư, một tay Âu Dương cầm cung, một tay nắm lấy long sừng của nó, Thứ Kiêu Cung trực tiếp trở thành khảm đao, mạnh mẽ chém xuống đầu phệ hồn.

Thứ Kiêu Cung liên tục đâm xuống, lực sát thương tuyệt đối không hề thua kém bất cứ yêu binh nào, từ trước đến nay Âu Dương không sở trường cận chiến, sử dụng Thứ Kiêu Cung giết địch, nhưng lúc này hắn biết sử dụng Bạo Liệt Tiễn chậm rãi nổ chết phệ hồn, không bằng nhảy lên dùng Thứ Kiêu Cung trực tiếp phá vỡ cái đầu của nó.

- Đinh... Đinh... Đinh...

Từng thanh âm giống như kim thiết giao nhau không ngừng truyền ra, Thứ Kiêu Cung điên cuồng chém giết, vô số lân phiến thủy tinh bị Thứ Kiêu Cung chém bay khắp nơi.

Đây tuyệt đối là lần đầu tiên Âu Dương chém giết với cự ly gần như vậy, trước đây hắn chưa từng làm, hiện tại chân chính cầm Thứ Kiêu Cung chém giết, hắn giống như đang phát tiết oán hận chất chứa trong lòng.

Phệ hồn không ngừng rít gào, thế nhưng nó quá yếu ớt, bất luận nó lắc lư như thế nào cũng không thể ném Âu Dương từ trên đầu rơi xuống, một lát sau, lân phiến trên đầu nó đã bị Thứ Kiêu Cung phá vỡ, huyết nhục rốt cuộc lộ ra.

- Phụt... Phụt...

Long huyết bắn ra, Âu Dương nhất thời trực tiếp bị long huyết nhuộm thành huyết nhân, cùng với sự chém giết không ngừng của hắn, cái đầu phệ hồn đã đầy vết máu, tiếng kêu thảm thiết truyền khắp Thánh Thú Cốc, thế nhưng lúc này ngoại trừ Âu Dương lại không có ai có thể nghe được.

- Triệu hoán đi, tiếp tục triệu hoán đi, ngươi không phải rất ngưu bức sao? Ngươi không phải thánh thú sao? Lão tử chính là nhân lúc ngươi bệnh lấy mạng ngươi.

Âu Dương cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới quyết chiến công bằng với phệ hồn, bởi vì nó tuyệt đối không hiện thực.

Phệ hồn là Thánh Thể, hắn là cửu giai, trừ phi lực lượng của hắn vô hạn, chính diện đối kháng với phệ hồn, không ngừng dùng quang tiễn dày vò, bằng không hắn tuyệt đối không thể giết chết phệ hồn.

Hiện tại là cơ hội duy nhất của hắn, phệ hồn không biết bao lâu nữa mới có thể triệu hoán thú triều, nếu như bỏ lỡ lần này, không biết phải đợi tới khi nào.

- Phụt...

Thứ Kiêu Cung đã phá khai huyết nhục, bộ óc trắng bóc bị chém ra, một vết thương cực lớn vẫn không ngừng mở rộng, huyết hoa bắn ra khắp nơi, thế nhưng vẫn không thể ngăn cản quyết tâm chém giết phệ hồn của Âu Dương. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.com

- Ngao... Ngao..

Tiếng kêu của phệ hồn thê thảm không gì sánh được, thế nhưng theo vết thương càng lúc càng lớn, nó cũng trở nên càng lúc càng vô lực, nếu như bây giờ nó còn có thể tự hỏi, như vậy nó khẳng định rất hối hận vì mình đã xung động lấy toàn bộ lực lượng triệu hoán thú triều.

Ai ngờ ngay cả tế đàn viễn cổ cũng không thể phong tỏa tên gia hỏa đáng sợ này, hắn hoàn toàn không để ý đến phong ấn viễn cổ, giống như không có việc gì, bước vào bên trong chém giết mình.

- Có chết hay không?

Âu Dương điên cuồng chém xuống, dần dần hắn phát hiện cái đầu phệ hồn rốt cuộc đình chỉ đong đưa, nhưng hắn vẫn chưa dừng lại, trước khi huyết lực chưa xuất hiện, tất cả đều là nói suông, chỉ có huyết lực tiến vào thân thể mới có thể chứng minh phệ hồn đã bị chém giết.

- Hô...

Cuối cùng một hơi thở từ trong phệ hồn bay ra, con mắt phệ hồn cuối cùng khép chặt, cùng lúc đó một luồng huyết lực khổng lồ bỗng nhiên từ trên người hiện ra.

- Đến đây đi, ta đợi lâu rồi.

Âu Dương ngồi xếp bằng trên đầu Cốt Long, mặc cho huyết lực điên cuồng dũng mãnh tiến vào thân thể hắn, cảm thụ được luồng huyết lực kia tựa hồ muốn phá vỡ cơ thể của mình, Âu Dương biết lần này khẳng định có thể đẩy mình vào thánh thế.

- Ầm ầm...

Toàn bộ nơi chôn xương, thậm chí toàn bộ Cực Cảnh đều bị tiếng nổ này kinh động, vô số lôi điện lóe ra trên không trung, tiếng rên rỉ của vô số yêu thú nổi lên bốn phía. Lúc này đại địa điên cuồng rạn nứt, thú triều dừng lại không tiến lên nữa.

Mọi người cũng theo đó đình chỉ cước bộ nhìn lên bầu trời, toàn bộ bầu trời đã biến thành một dòng xoáy cực lớn, vô số quang điểm lượn vòng trong dòng xoáy, cấu thành từng văn tự vô cùng huyền ảo.

- Dòng xoáy viễn cổ, có người đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh.

Rốt cuộc có người nhận ra ý nghĩa của văn tự xuất hiện trên bầu trời, từ khi Cực Cảnh sinh ra, tứ đại thánh thú liền phân thủ tứ phương, nghe đồn khi có người đánh vỡ quy tắc Cực Cảnh, đó là lúc Cực Cảnh biến mất.

Dòng xoáy bắt đầu khởi động, lôi điện quét ngang thiên địa, yêu thú đều hóa thành hư ảnh tiến nhập hư vô.

Yêu hổ thiên thu, từ phía tây phóng lên trời, lúc này nó đã được giải phóng, thế nhưng nó cũng không có cách nào chống lại pháp tắc thiên địa, đối mặt với vô số lôi điện phía tây, việc nó có thể làm chính là cùng các yêu thú khác tiến nhập vào hư vô.

Phía nam lửa cháy ngút trời, một con chim khổng lồ toàn thân là hỏa diễm thiêu đốt cất tiếng hót vang vọng thiên địa, nhưng cũng không cách nào ngăn cản lôi điện tập kích, khi quy tắc lực phủ xuống, tất cả đều chỉ có thể bị gạt bỏ.

Trong băng tuyết, huyền quy khổng lồ từ Thánh Thú Cốc bước ra, nó không lựa chọn phản kháng, nó đưa mắt nhìn bầu trời, nhìn cuồng lôi điên cuồng lao đến, cuối cùng thân là thánh thú nó cũng chỉ có thể cúi đầu tiến về hư vô.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/yeu-cung/chuong-235/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận