Yêu Giả Vi Vương Chương 77 (Q3)

Yêu GiảVi Vương
Tác giả: Yêu Dạ
Q.3 - Chương 77: Quốc Đảo
  
Ads
Hơn nửa tháng rồi!

Bảy thủ hạcủa Hà trưởng lão thiếu chút nữa thì phát điên. Mấy người cũng không dám trở lại. Nếu như mấy người tay không trở lại cũng không dám tưởng tượng được Hà trưởng lão sẽ nổi gin tới mức nào. Bảy cường giảNhân Hoàng Cảnh dn theo mấy trăm cường giảđại lục Thần Hồn, lại không tìm được mấy người võ giảnho nhỏ kia. Quan trọng nhất là... hoàn toàn không có manh mối.

Tuy rằng bảy người rất nghi ngờ, liệu đám người Tiêu Lãng có phải đã bịhải thú nuốt mất hay không? Nhưng bọn họ hoàn toàn không có chứng cứnào chứng minh mấy người đó đã chết. Bảy người chỉcó thểtiếp tục dn người đi tìm kiếm.



Đã có hai Chiến Vương của Triều Chiến Hoàng, ba Chiến Hoàng của Huyết Vương Triều bởi vì lười biếng trong việc tìm kiếm đã bịcường giảNhân Hoàng Cảnh xé xác.

Số võ giảcòn lại mặc dù mệt đến mức sắp suy sụp, nhưng chỉcó thểngày đêm liên tục tìm kiếm.

Vân Phi Dương cũng âm thầm chửi bơi vô số ngày. Thần hồn hắn bịhao tổn, thương thế trong cơ thểvn chưa khôi phục, giờ phút này lại mang theo vết thương không ngừng tìm kiếm. Tâm tình của bản thân xấu tới cực điểm, giờ phút này buồn bực thiếu chút nữa hộc máu...

Vũ Phi Tiên và Ẩn đế cũng nhịn không được thầm chửi bới. Tên sát tinh này tht sự cũng quá giỏi đi? Xem tình huống này, có lẽ muốn hành hạtất cảcường giảđại lục đến phát điên mới bỏ qua sao?

Trong lòng hai người Tiêu Bất Hoặc, Tiêu Thanh Long lại càng cảm giác không phải. Bọn họ cũng cực kỳ lo lắng không yên. Vạn nhất sứgiảThiên Châu biết Tiêu Lãng là con cháu Tiêu gia, có thểnổi gin, xé xác bọn họ cho hảgin hay không?

Tiêu Lãng đã lên trên một hải đảo cách nơi này mấy trăm ngàn dặm về phía đông. Hắn đương nhiên không dám ngênh ngang lên bờ.

Hắn vn dụng Thảo Đằng phá tan phía dưới lòng đất, cuốn lấy mấy người chm rãi từ dưới lòng đất hải đảo chui vào. Sau khi tiến vào phía dưới hải đảo, lúc này Tiêu Lãng mới nhanh chóng sai Thảo Đằng xuyên lên phía trên, kiểm tra tình hình xung quanh.

Kết quảkiểm tra lại khiến Tiêu Lãng cảkinh.

Bởi vì trên đảo có người, hơn nữa còn có không ít. Chỉcó điều cũng không có khí tức của võ giảcường đại.

Thảo Đằng tạo ra một cái động, đồng thời dùng Thảo Đằng đâm xuyên ra ngoài tạo thành mấy lỗ thông gió. Tiêu Lãng bảo mọi người ở lại trong động, bản thân hắn lại rời khỏi đó, tự mình kiêm tra tình hình của hải đảo.

Thảo Đằng đã mọc dài ra mấy chục ngàn mét, tốc độ lại lại tăng thêm một chút, có thểso với khi hắn chạy nhanh hết tốc lực. Màu sắc cũng đã biến thành màu vàng.

Gần đây, Tiêu Lãng ở trong trạng thái tinh thần khẩn trương cao độ, vn không có tâm tư suy nghĩvề chuyện Thảo Đằng. Giờ phút này xuyên qua lòng đất, thấy Thảo Đằng không ngừng tra xét hải đảo, Tiêu Lãng mới bắt đầu cân nhắc.

Tia tàn hồn Thiên Đế kia, thời điểm khuôn mặt nữnhân kia xuất hiện hắn vn đang hôn mê, cho nên hắn không nhìn thấy Thảo Đằng nuốt chửng con thú nhỏ kia mới biến thành dáng vẻ như hiện tại. Hắn cũng không biết khuôn mặt nữnhân kia là gì. Chỉcó điều hắn càng ngày càng cảm giác Thảo Đằng thần bí.

Thời điểm Thảo Đằng vừa xuất hiện là màu tím? Sau đó biến thành màu đỏ, lại biến thành màu cam? Hiện tại lại biến thành màu vàng? Mỗi một lần thay đổi màu sắc, tốc độ của Thảo Đằng đều tăng thêm, năng lực cắn nuốt dường như cũng trở nên mạnh mẽ? Điều này đại biểu cho điều gì Tiêu Lãng không hiểu, chỉcó điều hắn biết Thảo Đằng tiếp tục tiến hóa, nhất định sẽ là tồn tại cực kỳ trâu bò!

Tiêu Lãng lắc đầu, không tiếp tục đểý tới Thảo Đằng nữa. Bản thân mình còn không biết có thểsống được bao lâu, suy nghĩtới những chuyện xa xôi như vy tht không có ý nghĩa gì.

Hải đảo không lớn, phạm vi chỉcó trăm dặm. Người ở phía trên mặt đất lại không ít, ít nhất phải có tới mấy vạn người. Chỉcó điều, khí tức mạnh nhất chỉđến Chiến Tôn cảnh. Hơn nữa còn chỉcó một người.

Sau khi tra xét hoàn toàn rõ ràng, Tiêu Lãng trở về dn theo đám người Tiêu Thanh Y Thiên Tầm lên trên mặt đất. truyện copy từ tunghoanh.com

- Ừm? Nơi này lại là một đảo quốc sao?

Mấy người xuất hiện ở trong vùng hoang dã. Phía trước không xa thm chí có một thành thịnhỏ. Tiêu Thanh Y ngạc nhiên nghi ngờchân mày nhíu lại. Nàng nghe Tiêu Lãng nói hòn đảo nhỏ này có người cũng không mấy đểý, cho rằng nơi này chỉcó một vài thổ dân, người nguyên thủy. Nhưng tht không ngờlại có cảthành thị?

Vèo!

Rất nhanh trên tường thành đã có người phát hiện ra mấy người bọn họ. Trong thành có mười mấy võ giảmặc chiến giáp da thú bay vụt ra. Bọn họ cầm thiết kiếm trong tay, khí thế hùng hổ hướng vọt tới.

- Chiến Sư cảnh sao?

Không riêng gì Thiên Tầm xem thường, ngay cảThiện Lão cũng bĩu môi. Hơn mười tên Chiến Sư này, sợ là ngay cảLiễu Nhã cũng có thểthu thp được?

- Người từ bên ngoài tới, mời lp tức rời khỏi đây, bằng không giết chết không tha!

Điều khiến mấy người bọn họ cảm thấy vô cùng kinh ngạc hơn chính là, hơn mười chiến sĩlại nói rõ ràng, đúng lời nói tiêu chuẩn của đại lục Thần Hồn.

Tiêu Lãng đã sớm điều tra xong. Trong hải đảo này, thành thịnày được xem là lớn nhất. Ngoài ra còn có bảy, tám thành trấn nhỏ. Cho nên hắn cũng không ngạc nhiên, lạnh lùng nở nụ cười quay về phía những chiến sĩnày nói:

- Mời thống lĩnh của các ngươi ra gặp một chút. Các ngươi không có tư cách nói chuyện với ta!

Tuy rằng Tiêu Lãng không phóng thích khí tức, tuy nhiên khí tức của Thiên Tầm và Tiêu Thanh Y cường đại như thế, khiến đám chiến sĩnày rất kiêng kỵ. Một người lp tức chạy vào trong thành bẩm báo.

Vèo!

Rất nhanh có một võ giảChiến Tôn cảnh dn theo mười mấy Chiến Soái và mấy trăm Chiến Tướng chạy ra ngoài thành. Tên võ giảChiến Tôn cảnh kia xem ra đã hơn bốn mươi tuổi, lại mặc... long bào!

Mười mấy Chiến Soái, mấy trăm Chiến Tướng bao vây xung quanh năm người. Võ giảChiến Tôn cảnh mặc long bào có chút kiêng kỵ nhìn Tiêu Thanh Y, trầm mặt nói:

- Mấy người từ bên ngoài tới, nơi này là lãnh thổ vương triều Long Nghịch. Mời các vịnhanh chóng rời đi, bằng không trm chỉcó thểhạlệnh giết chết các ngươi!

- vương triều Long Nghịch...

Tiêu Lãng và Thiên Tầm liếc mắt nhìn nhau, đều nhếch miệng nở nụ cười. Một võ giảChiến Tôn cảnh lại dám tự phong làm hoàng đế? Chỉcó mấy vạn người lại dám gọi là vương triều...

Vèo!

Thân thểTiêu Lãng lóe lên, nhanh như tia chớp vọt tới phía trước hoàng đế Chiến Tôn. Trước khi mọi người kịp có phản ứng, Tiêu Lãng nắm lấy cổ tay người này nâng lên, ánh mắt lạnh lùng theo dõi hắn, khóe miệng đều sự tàn bạo.

Tiêu Thanh Y và Thiên Tầm cũng đồng thời phóng thích huyền khí hóa giáp, bảo vệ Liễu Nhã và Thiện Lão ở phía sau, toàn lực phóng thích khí thế, ép tới mấy trăm người lùi về phía sau, đồng thời biến sắc.

Mấy trăm Chiến Tướng, mười mấy Chiến Soái nhìn Tiêu Lãng, trong mắt đầy vẻ sợ hãi. Ở trong mắt bọn họ, hoàng đế dường như đã là tồn tại vô địch, lại không địch nổi một chiêu của Tiêu Lãng sao? Hơn nữa khí thế của Tiêu Thanh Y và Thiên Tầm lại mạnh hơn so với hoàng đế của bọn họ sao?

- Hoàng đế? Vương triều? Ha ha, đi tới hoàng cung của ngươi ngồi một chút chứ?

Tiêu Lãng nở nụ cười trào phúng, không đểý tới những Chiến Tướng Chiến Soái. Hắn thoáng nhìn về phía Tiêu Thanh Y, Thiên Tầm, một tay nắm lấy hoàng đế Chiến Tôn kia, nhanh chân đi về phía trước.

Đám võ giảđang bao vây phía trước lp tức sợ hãi chm rãi lùi về phía sau. Thiết kiếm trong tay bọn họ không ngừng lay động, con mắt lóe lên, lại có phần không biết phải làm sao.

Tiêu Thanh Y dùng một tay dn Liễu Nhã theo. Thiên Tầm dn theo Thiện Lão, đi theo Tiêu Lãng vào trong thành. Một nhóm người chỉcó thểtiếp tục bao vây xung quanh bọn họ, lui vào trong thành.

Đi vào trong thành, đám người Tiêu Lãng và Tiêu Thanh Y quét mắt nhìn một lượt, phát hiện trong thành vn rất lạc hu, giống như một trấn nhỏ nghèo của Chiến Vương Triều. Chỉcó điều nhìn dân chúng ở đây có phần chất phác hơn.

Rất nhanh, bọn họ đã đi đến trong hoàng cung của hoàng đế này. Bên trong hoàng cung cũng rất đơn sơ, giông như một gian nhà trong gia tộc nhỏ tại Chiến Vương Triều. Chỉcó điều trong hoàng cung có rất nhiều phi tử. Phải đến mấy chục người, tư sắc cũng không tệ lắm. Thiên Tầm nhìn thấy, nước miếng liền chảy ròng ròng.

- Thiên Tầm, đuổi tất cảcác Chiến Soái này ra ngoài cho ta. Cứđi theo giống như con ruồi như thế, tht đáng ghét!

Tại cửa đại viện, Tiêu Lãng đột nhiên quay về phía Thiên Tầm mở miệng nói. Thiên Tầm nhếch miệng nở nụ cười, lp tức huyền khí vờn quanh, thần hồn phụ thể. Thân thểhắn nhanh chóng chớp động, dễ dàng quét ngang một mảnh, khiến vô số Chiến Soái bay ra ngoài. Những người còn lại không dám đi theo, chỉcó thểở bên ngoài canh giữvới sự lo lắng.

Ném vịhoàng đế đã bịđp nát đan điền cho Thiên Tầm, Tiêu Lãng bảo Thiên Tầm đi hỏi tình hình một chút. Tiêu Lãng dn theo Tiêu Thanh Y, Thiện Lão, Liễu Nhã tiến vào trong nội sảnh, nghỉngơi.

Thiên Tầm làm chuyện như vy tht sự rất lưu loát. Rất nhanh hắn đã đi vào báo cáo. Hoàng đế của đảo quốc này không ngờlại là một tiểu gia tộc của Chiến Vương Triều bên kia. Năm đó vì tránh né kẻ thù nên bọn họ ra ngoài biển tránh nạn. Bọn họ tìm được hải đảo này, phát hiện trên hải đảo có vô số thổ dân, lp tức hợp nhất lại. Bản thân gia tộc lại tạo ra một hoàng đế.

Sau khi Tiêu Lãng nghe xong, trầm ngâm một lúc lâu, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Thiên Tầm nói:

- Thiên Tầm, ngươi có muốn ở lại đất này làm hoàng đế hay không?

Thân thểTiêu Thanh Y chấn động, ánh mắt chăm chú nhìn Tiêu Lãng, thất thanh nói:

- Lãng nhi... Ngươi muốn bỏ chúng ta lại sao?

- Không, Tiêu Lãng, ta chết cũng muốn đi theo ngươi!

Thân thểLiễu Nhã run lên, vội vàng nắm lấy cánh tay Tiêu Lãng, rất sợ sệt Tiêu Lãng sẽ bỏ nàng lại.

- Không phải bỏ mọi người lại!

Tiêu Lãng cười khổ một tiếng, nhìn Tiêu Thanh Y giải thích:

- Nơi này ở phía đông của đại lục Thần Hồn, hơn nữa cách đại lục đến mấy ngàn dặm, hẳn là không có người nào có thểphát hiện. Mọi người ở lại nơi này rất an toàn. Thực lực của mọi người quá thấp, ta không thểmang các ngươi vượt qua biển Thần Hồn. Như vy mọi người sẽ chết, ta cũng sẽ chết! Cô cô... Nói tht với cô cô, ta tu luyện chính là chiến kỹ Thiên Ma, cũng chính là Thiên Ma Luyện Thể. Nếu như ở lại nơi này, ta sớm muộn sẽ chết! Cho nên ta phải đi tới bên kia biển Thần Hồn lang bạt một phen, tìm ra biện pháp phá giải tâm ma. Hơn nữa mối thù của gia gia bọn họ, ta còn chưa báo. Ta phải đi sang bên kia thu thp một loại bảo vt gọi là huyền thạch, nhanh chóng nâng cao thực lực, sau đó mới có thểquang minh chính đại dn mọi người trở về đại lục Thần Hồn!

Nguồn: tunghoanh.com/yeu-gia-vi-vuong/quyen-3-chuong-77-GNnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận