Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 1


Chương 1
Khi Chung Dịch một lần nữa chạy đến công viên Tần nguyệt

 thì 8thấy Giang 5cTử Khâm 6eđứng tựa 4blan can ngọc bbạch cầu 64Đồng Bản 0đang vẽ 9 hân dung 0đôi tình 8 hân trẻ b6 hía trước.



Mới 9 hớm hè, 6a iang Tử 58 hâm mặc 8áo phông 3 ài tay màu 89 rắng ngà, 06 ạt áo giắt 33 ồng phồng b2 rong chiếc 4 áy lửng c àu lam sáng, cđi tất 95 rắng đến bđầu gối, 91 iày bệt c hắt dây, 9 ộ đôi 3 hân mảnh 08 ẻ, thẳng 00 ắp, toàn ee hân một f ẻ tươi 0f ắn, hoạt 15 át. Ánh 8 ặt trời c4êm ả dát aánh vàng 15 ên người e ô, trông 9d hư các cô 8 ái trên a1 ìa tạp 81 hí nào đó.

Lúc d4đưa Giang a ử Khâm c6đi vẽ thực c ế, Chung aDịch nói 9ađùa với a6cô: “Trông 44em ngày càng agiống nghệ 2sĩ trẻ a1rồi đấy.”

Cặp 8mi đen dài 18chớp nhẹ, 09như cánh 71bướm, đôi 5mắt trong dbveo chăm achú nhìn 68anh, cô tinh cnghịch, 12nói to: “Chẳng 05phải em 5dvẫn luôn 4là nghệ 58sĩ trẻ 55sao?”

Chung 3Dịch bước 2đến, đứng 5bên cạnh 3Giang Tử 77Khâm, chào 9cặp tình 7nhân phía 2trước, efrồi tiếp dtục xem 1cô vẽ.

Một aflàn gió 0nhẹ lên 1etừ mặt 86hồ thổi 6dtới, làm cbrối mái betóc dài 64của Giang dTử Khâm, 11mấy sợi 1ctóc mai của 93cô vờn aqua má Chung 60Dịch. Anh 7đón lấy, 7quấn vào 1ngón tay, b7đưa lên chít nhẹ, ccvẫn thoảng bemùi tóc a4gội đầu, bfrồi vừa 05vội vàng evừa lưu eluyến giắt avào sau tai 08cho cô.

Giang 0Tử Khâm 58không mấy 51chú ý hoặc bđã quá 71quen với enhững cử 0bchỉ đó, 45cô giơ bút 1echì trước 75mặt, ước fflượng tỉ fdlệ của 0nhân vật 6rồi cúi 6đầu vẽ 78tiếp.

Người 6bđàn ông fbtrẻ không ayêu cầu 3vẽ cho mình, e6lúc này 6flơ đãng eđứng tựa 6hàng lan 5can phía 8sau. Anh ta 1mặc bộ 7comle đen, 8thắt cà e8vạt ngay 1fngắn, trông dlịch lãm a3và sang trọng. cc © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt 3lạnh chỉ alướt qua bmặt Giang 5Tử Khâm 09rồi chuyển 6sang Chung 5Dịch bên 0cạnh, cũng 2ahờ hững 20như thế, 2cuối cùng 1bcúi đầu, 3rất chậm 5ckhẽ xoay 0chiếc nhẫn etrên ngón 10áp út.

Một 49chiếc nhẫn 31tương tự 9đeo trên 3ngón tay bcô gái đối 4diện.

abvợ chồng, 9hoặc sắp 2kết hôn. d © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 48thầm nghĩ.

Cây 3bút trên d0tay Giang a6Tử Khâm 82lướt rất 54nhanh. Trán dlấm tấm 5bmồ hôi. 19 © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 90biết cô 3blại bắt 5dđầu nôn 23nóng, anh 9khẽ đập b3vai cô: “cứ 47từ từ, 2không ai f1thúc giục 71em cả, nhìn 0dchỗ này 30đi, rõ ràng enên...”

“Hứ!” eaGiang Tử dKhâm ngắt 59lời anh, 1đôi mắt adài liếc dnhanh, như 63một cái 6clườm vô 1tình, nửa 7giận nửa fkhông, giọng 5hơi bực: 3“Khi vẽ, 44em ghét nhất 94bị người 0ckhác xen e6vào.”

Chung 1fDịch khẽ 2cười, nếu 22trước mặt fdkhông có 7angười đang 12nhìn, anh d8đã véo 57mũi cô: 5“ Không 1dgóp ý làm 6sao tiến 5bộ, em tưởng 14ai sinh ra 2fcũng là 2Van Goth, 8Monet chắc?”

Lần dnày Giang 6Tử Khâm 6bực mình 48thật sự, 3amặt ửng 73hồng khẽ 10trách: “Ái cchà, thầy bbChung, thầy bfnhiều lời 1dquá, em buốt cehết cả c3tai rồi.”

Gần cđây Chung 9Dịch rất 6dị ứng 0với từ e1“thầy”, 4nếu người 7khác nói 82ra còn được, 57nhưng lời ctừ miệng 5Giang Tử e1Khâm giống 1như mũi atên nhọn 78có lửa, afđầu tiên b1cắm vào 7da thịt e9anh sau đó e4thiêu cháy 5cả người caanh.

Nói 11thế có 54quá không? daKhông hề, 3ai ở vào 3địa vị 6của anh, 7cũng đều 6thấy ngại. 6 © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 13phải tấn ecông một 3epháo đài, 68nhưng anh 2tin, trước csau cô bé 47này cũng 0là của e7anh. Mối 2tình thầy f1trò, đề 6dtài này 6exem chừng 54hơi nhạy 4cảm. cugnx dmay, năm bnay cô đã 1học năm eethứ ba, 1chỉ một 78năm nữa c5là tốt 5dnghiệp.

Mườ 0phút sau, 3Giang Tử 45Khâm hoàn 4thành bức 27họa, đang 0gỡ những e1chiếc đinh 7ghim ra, Chung 7Dịch vừa 3giúp cô 9vuốt phẳng 3những lỗ 2ghim, vừa 8trách:

“Tôi 5đã nhiều c5lần nhắc 69nhở em, e7không nên 5dùng đinh 5ghim, sẽ eđể lại 7những lỗ ethủng, ảnh 4hưởng đến 4abức họa”. 7 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 2aKhâm chẳng dbận tâm 29đến lời dfChung Dịch, balặng lẽ 7bỏ những 3chiếc đinh evào túi, 84thu dọn 4đồ nghề, clấy lại 4bức họa e4trong tay banh, chun fmũi làm efxấu với 08anh: “ Thầy 8ađúng là, 89người thì cccao, nói 04thì dài, 3làm sao khá 0được?”

41giơ hai tay 8phác cử 9fmột cử achỉ mô 9tả “nói fdài thế b4này”, “người c4cao thế 1enày”, cố cctình phác 3ra độ dài ctrước lớn d6hơn độ 31dài sau. 2 © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch bbất lực dnhìn cô 6bât cười, 70lại nhắc ebcâu đã a2nói bao lần: 6e“Thôi được, 4Tử Khâm 7fem đúng, 1bem luôn đúng”.

egái phía 5btrước cảm cthấy hơi 49ngạc nhiên, 2erõ ràng 4ecô bạn 0kia gọi 3chàng trai 07là thầy, dfnhưng cư c9xử thân dthiết như 99một cặp b9tình nhân. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô kéo tay e9áo người bđàn ông, 6chạm vào 4bàn tay ấm 8fáp của 62anh, vội dnắm lấy, 8erồi tỳ 0cằm lên cvai anh thì 9thầm.

Anh 7ta lắng 0fnghe. Môi 7fhơi nhếch 36một nụ 97cười mơ b6hồ, ánh cmắt đặc cbiệt dịu 7dàng, cô 94nói xong, a8anh âu yếm 9vuốt tóc b6cô, khẽ 68nhún vai, eý bảo “có 32gì lạ đâu”.
Giang 16Tử Khâm 67đưa bức 4tranh cho 1cô gái. f0 © DiendanLeQuyDon.comMười ngón f9tay cô ta 7mảnh dẻ, 6trằn muốt, dchơi giống 87tay cô, chỉ 9khác trên aangón tay 3áp út có 55chiếc nhẫn f5kim cương fbxanh biếc, 2màu xanh a0huyền bí 8đó, dưới 71ánh mặt d7trời càng 87long lanh ckỳ ảo.

Không bebiết cách ddđây bao 9elâu, Giang 2Tử Khâm 4fđã nhìn 22thấy trên bamạng loại 75kim cương bmàu xanh 7hy vọng 7đó, hùng 74hồn tuyên 35bố, mình 5acũng muốn 28có chiếc 0nhẫn như avậy. Người bđàn ông 4trẻ ngồi b3sưởi nắng etrên chiếc 64ghế mây, ctay cầm 17bút máy aliên tục bký vào tập 3etài liệu 7trên tay, 89nghe cô nói 7vậy, liền 3lật trái 01tài liệu ftrên tay, esoàn soạt 7vẽ gì đó. 3 © DiendanLeQuyDon.comKhông đầy fmười phút 9fsau, thong 99thả bước eđến, chìa 43tờ giấy etrước mặt c4cô.

“Chiếc 25nhẫn thế f8này vừa 2dý chứ?” c8Anh vẽ ra dchiếc nhẫn dý tưởng 9thiết kế eđãcó trong 5đầu, chỉ cmấy nét c1phác thảo, 5một khuôn 6hình tuyệt 86vời tinh amĩ đã hiện 3bra trên giấy.

Anh 3avốn là aemột doanh c2nhân thông 31minh tuyệt 8đỉnh, hoàn ctoàn không 50giống một 2người biết ehội họa. 59 © DiendanLeQuyDon.comVì vậy, dnhìn chiếc 74nhẫn, Giang bbTử Khâm 83thoáng sững d4sờ. Song clập tức b7trấn tĩnh, 71nhoẻn cười: c“Nếu đính bthêm viên 0kim cương 03xanh thì 3fem sẽ vừa 7dý”.

Anh eđặt tài fliệu xuống, 1tay nâng 44mặt cô 8lên: “Tiểu 2fMan, có biết c1kim cương exanh đắt 8athế nào e1không?” 9fMiệng nói 00như vậy, 7cnhưng trông 7canh không 23có vẻ tiếc 0nuối chút 47nào, anh ecó đủ 08tiền để c8mua một dthứ đắt 0etiền như 9cthế làm equà tặng 5c- chỉ cần 6anh muốn.

Anh 4không nói, 1cai kết hôn, 4kết hôn 2fvới ai.

Cầm 9bức họa 7trong tay, 3Giang Tử 8bKhâm đột 0enhiên ngơ 72ngẩn.

1gái rút bcbức vẽ 3trong tay 57cô, không 12rút được, 8khẽ gọi: e6“ Bạn 2ơi, bức a4vẽ...”

Chung cDịch ở fbên khẽ 23nhắc, Giang 6Tử Khâm fbmới sực 5tỉnh, đưa 95cho cô ta. 5 © DiendanLeQuyDon.com“Hai mươi 48đồng, cảm 0cơn!” Tiền 3ecông, vãn flấy giá 7cũ, lúc a5này nhắc 13lại, dường cnhư muốn 16chứng minh ađiều gì.

7bgái trẻ f2ngắm mình 34trong bức ahọa, mỉm dacười, “Ngạn 5cTịch, anh 5xem này giống 68quá, đẹp dthật, rất 4sống động”.

Chung 52Dịch phấn c4khởi vì 5lời khen, c6quàng tay f3ôm bờ eo 2mảnh dẻ dacủa Giang afTử Khâm, crồi nắm blấy tay 4cô.

Người e7đàn ông 3được gọi dlà Ngạn 28Tịch có 5vẻ hờ 3hững, ánh e4mắt như 4lơ đãng fdừng lại 96trên bàn 1tay nắm 0achặt của 3cô họa 6sĩ và người a3đàn ông 5trẻ bên 9cạnh. Anh 5ta rút trong bví ra tờ a7giấy bạc 5một trăm 7ngàn màu 0hồng tươi, 4nhét vào abtrong tay 13Giang Tử 87Khâm, nói 8rất nhỏ: b“Không 0cần trả clại”. 61 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô eekhông chịu, 73rút ví tiền 6ình con thỏ adtai dài rất 4fđáng yêu 0- món quà 27quý do một 10người tặng bđể dỗ d2cô lúc cô 03tức giận. a2 © DiendanLeQuyDon.comĐồng thời 43lặng lẽ ebrút tay khỏi a6tay Chung d3Dịch.

Trong 5một thoáng, 3dường như 40nhớ tới 04điều gì, 2bcảm thấy 3chiếc ví 6trong tay 46vốn chất 3liệu cốt edtông mềm fmại bỗng 9trở nên 6cứng như 7đá. Vội 3vàng trấn 7ctĩnh, như d8sợ bị 2người khác 02nhìn thấy, 3hấp tấp 1tìm tiền 53trả lại.

Người 83đàn ông ecó vẻ bối 2crối, hình 35như không 9biết nên 96tỏ thái aađộ thế 4nào, cuối 13cùng vẫn 8nhận lại 18tiền thừa. d © DiendanLeQuyDon.comLúc này, cGiang Tử c8Khâm vẫn edcúi đầu, 0sắp xếp 45đồ dùng 0trong ba lô, a1không bận 3tâm đến danh ta.

Còn dcô gái, 6cuộn xong 4bức vẽ, 61vui vẻ hỏi 2Giang Tử 6fKhâm: “Cô 0dvẫn tiếp 5tục học 4cvẽ ư? Không 7ngờ có dthể vẽ 34đẹp như d6thế.” 36Giang Tử 9Khâm đang 4định xua 0tay từ chối 49lời khen, cethì Chung cfDịch đã etrả lời 5thay: “Học 1bđược một 5năm rưỡi 9rồi, nhưng 1thời gian 31nghiêm túc 90học thực efsự chỉ ebmới tám 7btháng, cô bấy là học 1trò xuất 61sắc của 1tôi đấy.”

Tám bftháng, đúng 31bằng thời fegian cô rời 8axa anh.

5gái vỗ 7tay tán thưởng: 1“Vậy thì 8quá siêu. 84 © DiendanLeQuyDon.comHồi nhỏ 6dbố mẹ dtôi mời ckhông ít 2giáo viên cđến dạy 28hội họa acho tôi, 3nhưng đều 5thất bại, 0đến giờ 1ftôi vẫn 0vẽ như dhọc sinh alớp một.”

Chung 5Dịch gật 1đầu: “Chuyện 8vẽ vời 82cũng đòi chỏi chút 8năng khiếu, dhọa sĩ 1trên đời 1nhiều vô 0kể nhưng fcó mấy 81người thành 4danh”.

“Vậy 9bcô bạn dnày quả adthực có 32năng khiếu.”

“Có dathì có...” 7Chung Dịch 99lại quàng aetay kéo Giang 7Tử Khâm 4evào người, 48sau khi âu 89yếm xoa 8đầu, còn fthân thiết f1hôn nhẹ cdvào trán 6cô, nói 0tiếp: “...nhưng 9dkhông chịu fcố gắng. 0 © DiendanLeQuyDon.comCô thấy 7đấy, tôi dvừa góp dý một chút 1đã xù lông enhím rồi.”

Giang 8Tử Khâm bacười bẽn 8lẽn, dùng bkhuỷu tay 51huých anh, acố ý nghiêm 93mặt nói: dc“Phát ngôn 85thận trọng dcchút đi.”

Chung dDịch cười 42khoái trá, 85tạm biệt 1cđôi tình 8nhân, khoác 16vai cô quay a4đi, nhưng 71lời thầm f2thì còn 9vẳng lại: 8“Bây giờ fchúng mình 6dđi xe đạp 9đôi đồng 35ý không? d1Bữa trưa c4sẽ ăn thịt 08nướng, 1tuần trước 5cem đã thèm 72dỏ dãi acrồi...”

2egái trẻ 79nhìn theo 84bọn họ, 4lòng thầm 4angưỡng amộ, tình 8yêu tuổi cđó sao mà 5ngây thơ, a0chất phác. 5 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần 8đối tốt 1một chút 1với các fcô bé, hứa d7một lời d7vu vơ, cũng fkhiến các 9cô mê mệt, 30sống chết 27chạy theo.

b6khoác tay 4dngười đàn cfông, cơ 3ethể mềm 2mại dựa c4vào anh, 12giọng thoáng 7abuồn: “Ngạn cTịch, chúng bmình về 5dthôi.”

Tâm a0trí người 79đàn ông 7đang ở 36tận đâu 8cđâu, lúc cnày mới 6như sực 1tỉnh, mới 27vội bước 87theo: “Ừ, evề thôi.”

Giang 6Tử Khâm c3và Chung 18Dịch có 7một ngày c0vui chơi 3xả láng, 4đầu tien 1là đạp 0xe mấy vòng c0quanh công c4viên Tần 9Nguyệt, 1csau đó bận arộn với 8bmón thịt 4nướng tự 9chọn, mấy 4lần bị 57dầu bắn fvào người, fGiang Tử fKhâm hoảng 1fhốt hét 8toáng lên.

“Có 9banh, có anh”. b © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 86đi đến, dađứng che 0cho cô, bỏ athịt lên efvỉ nướng: 6“Làm bỏng 3đôi tay dchơi dương 4cầm này ethì đắc 00tội lớn”.

Giang 6dTử Khâm 4bỗng trở 6nên trầm 7alặng, không anói nhiều, 2chỉ lặng 5alẽ nhin e9Chung Dịch catrổ tài 49nướng thịt, 9trái tim 5cô tựa 53miếng bọt 5biển hút 3bđầy chất ccbẩn, đang 3từ từ 3thải ra, 1làm ô nhiễm b8cả lồng 4ngực.

Lại cnhìn đôi 89tay mình, canhững ngón fctay thon dài, 0mảnh dẻ, ccsinh ra như 7ađể chơi 0adương cầm. 32 © DiendanLeQuyDon.comAnh từng cnói rất 3bthích bàn 0tay cô,, 51từng nâng 3niu bấm, 93sửa từng cchiếc móng. 19 © DiendanLeQuyDon.comCô thường b3gục lên 7đùi anh, bcó ánh mặt 7trời hắt dqua cửa 27sổ, ấm aáp chiếu 60rọi các 63ngóc ngách 13trong phòng.

Khi 08đưa Giang 4Tử Khâm 62về đến 7kí túc xá, bChung Dịch 6chưa muốn bđi, nấn 4nã mãi: 57“Kis goodbye, d2được không?”

Mặt cGiang Tử 9Khâm thoáng ccứng lại, 5enói vui: e8“Thôi khỏi,có 85phải chia 91ly giã biệt cegì đâu. 40 © DiendanLeQuyDon.comVả lại fở đây 6eđông người, b9lỡ bị 3nhìn thấy 85lại tổn 1thương thuần 1phong mĩ 4atục”.

Chung 00Dịch bật 1cười, nhưng a1anh cảm b6thấy tâm btrạng Giang 1Tử Khâm ckhông vui 53như lời b1nói của dcô, liền 4bước lên 32cầu thang, 4định xoa 89đầu cô, d3không ngờ decô né sang 3emột bên, 7lẩn tránh.

“Em 05lên phòng 37đây.” 18Giang Tử b0Khâm vẫy 6tay tạm 2abiệt, có 6vẻ hơi 6sốt ruột.

Chung 5Dịch không 2nói thêm bnửa câu, 36vội bước 09theo, một 5tay kéo cánh 86tay,một f6tay lùa vào bmái tóc 71dài sau gáy, 8cgiữ đầu 98cô, áp môi 40xuống.

dNếu em cứ 4như sáng a2nay thì tốt” c9Chung Dịch 4hôn nhẹ emôi cô. 8d © DiendanLeQuyDon.comNhớ lại 0ecảnh vẽ 5tranh ban 56sáng, sự bcthân mật cnhư thế, 5btrước đây 4giữa họ dctuyệt nhiên 8dchưa có. f © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 7Khâm vội 1đẩy anh 14ra, quay người 88chạy vụt 4alên tầng, 1để lại 0fChung Dịch 6ađứng ngẩn, 91ngơ ngác.

Trong 4aánh mắt acủa những 3người xunh 61quanh, cô cgiống như 8một cô c0gái hư, bada đầu 54tê bì xấu 7ehổ, chỉ e9muốn chạy 3trốn.

Đi 41đến hành f8lang tầng 0hai, vô tình 46nhìn ra ngoài, 6thấy một 9chiếc Maybach 5emới cứng 5fđang chạy 06trên con c7đường 9nhựa phía 00dưới. Cô 9ađi, nó cũng ddđi, cô dừng 8nó cũng e9dừng.

Tuy fanh đã đổi 6fxe nhưng 08sao cô không bnhận ra?

Điện 7thoại trong 19túi sắc dbắt đấu c6reo, nhạc echuông là 87một bản ddương cầm cđơn giản. b © DiendanLeQuyDon.comChính là 4bản nhạc d1anh đã chơi 9mẫu cho 1fcô, bị cbcô bí mật 9ghi âm.

Tuy 11nhiên, khi 02Giang Tử aKhâm lấy 46hết can 0eđảm rút a4điện thoại 5dra thì bị achiếc đinh a7gim trong 7btúi đâm 73vào tay đau f2điếng, d7một giọt 4máu nhỏ 4tròn vo diện 0ra giữa 1eđầu ngón 4tay, cuối 7cùng cũng csờ thấy 7chiếc điện b5thoại di 1bđộng lạnh 6ngắt.

Nhưng 75cô không 9dám lên ectiếng, luôn acảm thấy aelà một 8cuộc đua, eai nói trước 7dngười ấy bthua. Khoảng 3cách giữa 47họ xa như cevậy, vốn a7tưởng chỉ bcần cả abhai bước 7tới, nhất 98định có 3ngày đến 1đích. Nhưng ekhông ngờ, 2fcứ như 0dcó một ddbàn tay vô 5tình đẩy 1họ đi ngược 90nhau, liên 9tục đùa 59bỡn họ.

Đầu 9dây bên fkia, một 5agiọng đàn công đặc bdbiệt trầm, 4dvẫn bình 0thản nhưng 3đầy uy 2lực, đưa 6mệnh lệnh 1không thể fdkháng cự: 3c“Xuống 9đây!”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89958


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận