Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 11


Chương 11
Kha Ngạn Tịch càng ngày càng về nhà muộn.

Giang 7Tử Khâm btay kẹp 7điều thuốc, cnghiêng người 5tựa ban b9công, uể 9boải nhìn dbầu trời 8anh thẳm. c © DiendanLeQuyDon.com on hổ màu 2 hu đã bắt 27đầu giơ 0 anh vuốt 97 ió vừa b8 hô vừa fe óng, táp 3 ào mặt, b1 ai má đỏ 8b ậy, màu 9a á này hoàn b oàn do nóng b uá. Mồ 83 ôi lấm 4 ấm trên a à da nhỏ 3 ịn, gió 4b àng thổi 8 àng khó 2 hô, càng 8 hổi lòng e gười càng 4 ối.



3 ậy, vẫn 53 hông muốn 16 uay về phòng.

3 à giúp việc e hông làm edở đây 60 ữa, tuổi 6 ao, chân 5 ị bệnh, 47 ả cuộc 6đời đi b9 àm giúp 9 iệc khiến 6 à mắc căn b1 ệnh khó 5c hữa - chứng 29phong thấp, 0một năm fctrước đã e2cầm hai c0gói tiền dlớn Kha 6Ngạn Tịch 11biếu, trở 3về quê. 0 © DiendanLeQuyDon.comBà không 26cho anh gửi 6ngân hàng, 0enhất định 2dcất trong 93túi vải, 1kẹp khư 3khư dưới 99nách.

Giọng 1nói của fbà cũng 2manh dấu faấn tăng 8trầm của acuộc đời, 0một mùi abăng phiến 6thoang thoảng, 2dường như b3tỏa ra từ dchiếc rương 1bdựng của 4hồi môn 3thời con 0giá, vừa 8mở nắp 5rương là e0phả ra xen 1lẫn mùi 0ẩm mốc. 2 © DiendanLeQuyDon.comLưỡi dao dcủa thời cgian, đã 9tạc cô 1khiến thiếu 2fnữ thành 3bà lão. af © DiendanLeQuyDon.comGiọng nói 5cũng run cerun như nếp 9anhăn trên 4mặt bà, 8f“Thiếu c2gia, cậu 0aphải biết, 14cái khoản 6etiền nong dlà cứ phải e0thủ trong bngười mới 4yên tâm. a4 © DiendanLeQuyDon.comĐổi lấy e4một cái 36thẻ bé a4tý, tôi 3ckhông tin, 47cái thẻ 05bé tẹo 8bấy làm 0bsao chứa 30hết ngần 3bnày tiền!”

Nghĩ fđến lại 01thấy buồn fcười, một 3cbà cụ ôm 6hai gói tiền, 2dthấp thỏm flên máy ebay, suốt 4chặng đường 6thấy ai 5cũng là 5kẻ thù, dai bảo họ 3nhìn vào 0tiền của 79bà! Về 9đến nhà, 1bà gọi 9điện thoại, fthông báo 6adọc đường bbình an, atiền cũng 5giấu dưới 3dgầm giường eyên ổn 5rồi.

Giang 5dTử Khâm 2brít một 37hơi thuốc c0là, bỗng 2cảm thấy d5bà giúp aviệc thật dekhôn ngoan, 38có những 7bthứ thực 9fsự quan etrọng, thì 4chính mình 81pahir giữ 8mới yên 6tâm. Còn 1với cô, 18những gì 5cthực sự 2dquan trọng 7trongt đời 9phỏng có dfbao nhiêu? e1Muốn có 24trái tim 85của một engười luôn fbên nhau d9cho đến 5khi cả hai dtóc bạc cda mồi - 40ước mơ 54tầm thường 2nhất, cũng d5là xa sỉ 51nhất.

Sau 5bà Hà đi, e7Kha Ngạn 98Tịch muốn 4tìm người 1giúp việc eekhác, nhưng caGiang Tử 6Khâm không fđồng ý. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô có chút 35ích kỉ, 8chỉ muốn 1fcùng anh a8dưới một 78mái nhà, 1ckhông bị 4bất cứ 7ai làm phiền. f © DiendanLeQuyDon.comKhông nhờ, 2một năm dasau, thực 18tế chưa atới ba trăm 50ngày, sự abình yên 3ngắn ngủi 2bđó đã ebị phá 3vỡ.

Giang 4Tử Khâm adụi điếu 30thuốc đang echút dở a0vào khoảng d2dất dưới 68khóm hoa eErica. Cô fghét nhất aelà loài 5hoa này. a8 © DiendanLeQuyDon.comÝ nghĩa 17của loài 20hoa này là 53gì? Tình 86yêu cô dơn, d4Heatheliff 8e(*) cô đơn, 54được trồng 1giữa hoang fvu với một 9thảm hoa dcErica. Lắng atai, dường f9như còn dcó thể 40nghe thấy 8tiếng gọi 5cừ cổ 8fhọng già 61nua của 4ông lẫn 0atrong gió f: “Catherine...”

(*) eaNhân vật 7ctronh tiểu 9thuyết “Đồi 5cgió hú” dcủa nhà eevăn người 57Anh Emi ly fBronte (1818-1840) 1một người 8dđàn ông dcô đơn, 4suốt đời echỉ yêu cCatherine, econ gái của 64cha nuôi 8mình, cuộc 7ađời bị 7đốt cháy 99bởi tình 7yêu dữ 0dội và 33ý chí báo c1thù điên 47cuồng.

Giang 7Tử Khâm bngày càng 8không thích 31loài hoa 0bnày, có 38dạo cô 38mua hạt 1chướng dương 0về gieo. e6 © DiendanLeQuyDon.comKết quả cđương nhiên brất thảm 64hại. Mấy ctháng sau, 97vẫn không 62có hạt bnào nảy 5amầm, chúng 54bị cô đơn bdbóp nghẹt dư?

4không hiểu.

Đêm 5ađó, lúc 2Kha Ngạn 8aTịch về 1đến nhà 71đã gần 1mười một 2giờ. Giang e1Tử Khâm 1quấn mình d2tronh chăn, eetrong bóng 6tối, dường 69như chờ 3đợi rất 7lâu rất 0lâu. Hình a1như anh đi aelại mấy 4lần trước efcửa phòng, 20mới hạ 1quyết tâm ekhẽ khàng bfmở cửa, 47không bật 55đèn lên, adnhón chân 7rất nhẹ, 4nhưng không fhiểu sao, 05cô có cảm fgiác anh 9đang vui 8náo nức, alẽ nào 74do vừa hẹn 3hò?

Kha 90Ngạn Tịch c6kéo chăn 8bđắp lên 7cánh tay 0cô lộ ra 9ngoài, hình anhư muốn 7ngồi bên 9giường, 5nhưng cuối bcùng lại 75đứng lên, ekhông làm dgì cả.

Cùng 8luồng không f3khí bạt 39nhẹ lên d4má cô, tiếng 43chân trở ara cảu anh acũng vang 35lên. Anh anghiêng người, 8lách qua 7fcánh cửa 2kép hờ, 1frồi nhẹ 09nhàng đóng 0lại, mắt ebvẫn còn clướt nhìn 5cô lần 8enữa, chỉ cthấy một bkhoảng vồng 3alên dưới 0tấm chăn, dtrong bóng 2ftối tấm 52chăn hoa atrắng càng anổi bật.

Cánh 5cửa lại 5đóng rồi.

Người 4nằm trên e5giường c6đang run, fsuýt nữa 9đã không cthể kìm 2lòng ngồi bfbật dậy, 6ôm chặt c3cổ anh, 9chìm trong 6chương bạc 07hà quen thuộc, 4thầm thì bvới anh: a8“Ngạn 7fTịch, Ngạn 4fTịch...Em 46yêu anh”

Làm 7asao dám? afAi tin tình 9yêu của 21một đứa 98be mười 1tám tuổi. d © DiendanLeQuyDon.comai đón nhận 6những ám ehiệu tình a8yêu của amột đưa 7fbé mười 8tám tuổi. 8 © DiendanLeQ 10000 uyDon.comAi hiểu 7nỗi mong 5chờ của bemột đứa dbé mười 4btám tuổi...ai? 60Người lớn 5dlà những 7bcon tàu ngầm a5thận trọng, 39rất sợ 9rơi vào 5vực xoáy etình yêu, 44sẽ không ethể nổi 8lên mặt 2biển trong 0xanh nữa.

Giang 10Tử Khâm 6vùi đầu 28trong chăn, eôm chặt 0cía gối, dkhóc thầm. 7 © DiendanLeQuyDon.comBên tai luôn 2fthoảng vọng 0tiếng hát 10xa xăm của 75anh: “Vỏ 3btrứng nhỏ, fcvỏ trứng b0xinh, đừng 3dkhóc nữa, 1dngoan ngoan banào, đi dcùng tôi, dvào hang atôi.”

Kha 68Ngạn Tịch 6dđã từng c7nuông chiều e8cô hết 0mực, nuông cchiều vô 8nguyên tắc 3của như 20vậy!

Nhưng 57bây giờ....

Anh 0fngày càng 56phớt lờ 0cô, dù cô dđi đôi 8bgiày cao 7gót cao lênh cfkhênh cực 54chướng 0mắt, sơn 1móng tay 6đen sì, 91thậm chí 46bỏ học 17đàn, bỏ 25tập đàn, 8anh đều 1không có 5dbất kì 3phản ứng 0fnào. Càng 3không có achuyện đưa 8fđón đi 5học, hoặc avề nhà 8ăn cơm với bcô.

Giang baTử Khâm fdhiểu rất 8erõ, cô vĩnh cfviễn không 9fthể bằng 1ecô gái kia. 6f © DiendanLeQuyDon.comSự khác 8anhau giữa 8người vợ 2tương lai 6avà “đứa 5con nuôi”, 87cũng giống cenhư sự 2khác nhau f9giữa châu 5báu và khoai 0tây, giữa ctrời và 13đất. Nhưng abcô không d7cam lòng, 4nhìn vào 2gương, tay 46xoa lia lịa 2dlên mặt, 69lòng thất cbvọng không 81ngừng tự 0ban ủi: Mình 4rất quan 55trọng! Mình crất quan 8trọng!

Giang 4Tử Khâm 0thay bạn 5trai như fchong chóng, c4khi tên Béo 0khoe chiếc bđiện thoại amới có dđộ phân 79giải cực 1bcao của amình, số 8ehiệu bạn 19trai của 36Giang Tử 1Khâm đã 6chuyển từ aA sang C. 5e © DiendanLeQuyDon.comLý do chia 9tay A rất 0cđơn giản, 0cô không 4thích một 7nam sinh cởi 3ftrần lúc 0chơi bóng 1rổ. Lý 34do chia tay 7avới B còn eđơn giản, 0tên của 0cậu rất f1hiếm, khó 3nhớ. Cặp bkè với dC mới được 9ba ngày, falý do chia 7tay tạn f0thời vẫn 8chưa nghĩ ara, có thể 1sẽ là, 4ftổ quốc 2chưa thống c4nhất, làm a4sao có tâm atrạng yêu 4đương?

Tốt 2aqua rồi.

Tên 9Béo nhoay 4nhoáy bấm 0eđiẹn thoại f9gửi tin 0nhắn, đôi admắt nhỏ 5như hai hạt 34đậu xanh 1liên liến 76liếc trộm 3Giang Tử 1eKhâm bên c2cạnh. Hôm bnay, cô để 8tóc xõa, flúc cúi 3đầu làm 4bài, mái 43tóc như afthác đổ 8lập tức b0trông tựa edbức rèm. 3 © DiendanLeQuyDon.comThỉnh thoảng fcô dùng 51mấy ngón 2tay thanh d0tú vén món 88tóc ra sau atai, để flộ một d9nửa khuôn 03mặt xinh 0bxắn, trắng fnhư tuyết, 8thật là 85một bức 9tranh ấn ctượng.

“Ê, 8Giang Tử 1Khâm.” cTên Béo 3liếc cô, c“Số máy 7của cậu 7thế nào fnhỉ?”

Giang e0Tử Khâm engẩng đầu, eccòn chưa 8kịp trả d2lời, Kim 3Điệu ngồi cbbên cạnh eđã lớn 12tiếng: “Đồ 8háo sắc, ehỏi số 13điện thoại 1của Tử bKhâm làm 3gì? Chắc flại định athanh minh d- vừa thay 8emáy mới, a3tiện thể f3hỏi để 07lưu số f3chứ gì!”

“Vừa 1thay máy emới, tiện ethể hổi 3lưu số!” a8Hai người efcơ hồ cùng 4lên tiếng. 96 © DiendanLeQuyDon.comTên Béo 05bị đánh 3trúng tim 0đen, các 24thớ thịt 47trên khuôn 8cmặt béo 91bự rung 71rung. Cậu 3ta cố vớt 2dvát thể 6diện, “Rỗi bviệc thế, 55tự lo cho b6mình đi, cbsau Quốc 06khánh là 96thi đấy, 5để xem 0cậu thi dthế nào!”

Tên e6Béo bình 81thường b1trông ngô 3bngố, nhưng c1lại học 02rất tốt, cđiểm thi ddchưa bao 42giờ ra khỏi c6top mười f3đứng đầu c8lớp, còn dbKim Điệu 86thông minh, 0lanh lợi e2nhưng kết 01quả thi 2dlại bình 4bình, luôn 1luôn quẩn abquanh ở 56nhóm giữa. e © DiendanLeQuyDon.comTên Béo 2nói vậy 43thôi, không dbcó bụng e2dạ gì, 48cũng chưa fbao giờ 5coi thường 4người khác, 2có lẽ do a9đã quyết 07định đi adu học, e2nên không 85có ý ganh eeđua với 4ai.

Cậu 5ta là con c5nhà giàu, 8esung sướng cftừ nhỏ, b0chưa bao 50giờ pahir eđọng tay bvào việc ccgì. Triệu 47Doãn Phu 0cngồi bên 07đang dỏn 4ctai nghe, 6bụng cũng bnghĩ vậy, d5nhưng lại 5nghĩ, nư 97thế là bhơi khắt 4akhe với 6bạn bè.

Tên 3Béo và Kim 3Điệu vẫn 7đang đấu 4khẩu, Giang f2Tử Khâm 1nghe phát fngán, liền 4viết số 16điện thoại ccủa mình 36nhét vào ebàn tay mũm emĩm của e2tên Béo 0cho xong chuyện.

“Được 26rồi, số emáy đây. 88 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nói ctrước, b1tớ không bthích trả clời tin 1cnhắn.”

“Ếch bnhái lại demơ ăn thịt athiên nga, 4lấy được 0bsố điện 6thoại cũng 5echẳng sơ dmúi được egì đâu.” 1Kim Điệu 5lạnh mặt 60lườm tên b6Béo.

Tên dBéo đỏ 0mặt. Cậu 5ghi số máy absang mẩu 94giấy khác. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐể lên dbàn của 1Triệu Doãn fPhu, “Xì, blà do Bà 92Bầu nhờ 96thôi!” bCậu hất b9cằm về 3phía Triệu fDoãn Phu, 6rồi lại 2fkhiêu khích 0Kim Điệu, b2“Mà này, 0dsuốt ngày 25đằng ấy 9cứ nhặng 0lên như 33vậy làm bgì nhỉ? feTớ ngửi ethấy mùi b4chua loét, 0rõ ràng 3đằng ấy 8đang ghen 6atị muốn 4chết.”

Kim 50Điệu gầm 97lên: “Cậu 34nói ai ghen 71tỵ? Ghen 3tỵ cậu dbéo hơn 6etôi, hay 4dghen tỵ 3cậu háo c2sắc gan fto bằng 06trời!”

‘Đã 6bảo là 41Bà Bầu 8dTriệu nhờ b4mà, cậu fdghen gì với a3tớ? Cậu 3ghen với e4Giang Tử 89Khâm, vì 7cậu ấy 6xinh hơn e7cậu!”

Triệu 2Doãn Phu d2trở thành bfngười giơ 4đầu chịu 74bắng, mặt dđỏ bừng. 2d © DiendanLeQuyDon.comKhi đôi 7mắt đen cláy của 7cậu liếc 08Giang Tử 7fKhâm, thấy 1cô đang 9anhỏ nhẹ 6exoa dịu 53Kim Điệu fđang đùng 6enổi giận. ce © DiendanLeQuyDon.comLàm sao tên efBéo óc thể cbỏ qua vụ 9này, gã 7eđã nắm 1acánh tay 3cậu, mắt 3nháy liên 7ahồi ra hiệu, bfchẳng còn dcách nào 5khác, cậu 8dành thừa 98nhận. Rất 77may, đúng f8lúc chuông fvào lớp 19réo vang.

Kim 80Điệu và 2tên Béo 9vừa lẩm 9abẩm nói a4gì, vừa 8bquay về 8echỗ ngồi, 5bỏ lại bGiang Tử bKhâm, lúc fnày đã 0bngoảnh nhìn 27lên bảng, cTriệ Doãn 67Phu chỉ 9có thể 2nhìn thấy 9lưng cô.

Trước 1khi vào bài 0giảng, thầy agiáo dạy c0toán khiêm 7bchủ nhiệm bblớp, thông ebáo kế 5hoạch cuộc 2athi tháng 0esắp tới, a0thầy còn 6dtung con át 71chủ bài, e2“Sau kì 5thi này sẽ 3có buổi c6họp phụ 8huynh, nhất f9định phải 91để bố edmẹ nắm 58được tình 4hình học atập của 7acác em.”

Cả 9lớp ào 04ào bàn tán, 6tên Béo 51và Kim Điệu 2fđã khôi 50phục quan cchệ ngoại dgiao hòa 8bình tự 82chủ. Hai 6người lẩm 72bẩm với 7bnhau, “Quy 1định chết fatiệt, lớp 012 rồi vẫn c6còn cái 7trò họp cphụ huynh!”

Triệu 4dDoãn Phu 30cảm thấy bcó cơ hội 4nói vài 1ccâu với 1Giang Tử cKhâm, vừa f3nghĩ đến 12đã thấy 2dvui, mọi b7người xung 5dquanh đêug 3đang mải dnói chuyện, b5nếu không 2nắm cơ edhội này 4e là không 62kịp. Cậu 4ta liền 63dùng bút 41chọc vào 26lưng Giang 1Tử Khâm. e1 © DiendanLeQuyDon.comLòng hồi c4hộp, bàn btay toát cmồ hôi.

“Giang 4cTử Khâm, 21cố lên d0nha!” Nói 75xong cười 69hi hi.

bchẳng buồn fngoái lại, 3chỉ khẽ 1ngật đầu, 7drồi rút 9quyển sách 85toán ra. 7 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn fPhu chưng dfhửng, ỉu 59xìu, ngao 5ngán, một a0tay chống b1cằm, bực 6bội nhìn fcô.

Thấy 69giáo bắt 63đầu duy 1etrì trật 59tự, xunh cquanh dần 6dần yên 8lặng, không 4nhờ, lúc 2này Giang bTử Khâm 84bỗng dựa clưng vào a9bàn sau, 28quay đầu 7lại, bắt egặp ánh 7mắt lonh 6lanh của deTriệu Dõa c9Phu.

“Cậu 6có thể 6giúp tớ fagiải một dbài toán bkhông?” aCô viết fesố bài 7bvào mẩu dbgiấy đưa 78cho cậu edta, nhoẻn b7cười, “Tớ 85biết, điểm 94toán của a2cậu lúc 5nào cũng 8cực đỉnh.”

Cằm 5cTriệu Doãn 33Phu trượt 7xuống bàn 1tay, cậu 4lập tức f0đón tờ 1egiấy với 9vẻ mặt 2hết sức 75trịnh trọng, bđầu gật 5lia lịa: c7“Ừ, không 2vẫn đề, 0bcứ đưa 8cho tớ, etan học 5rớ sẽ 5cgiảng cho!’

Tử 88Khâm còn 7cười với c5mình! Tim fcậu giống d4như bị 9econ nai nhỏ fhúc vào, 9fchính là becảm giác 9atrái tim farung động.

Giang e0Tử Khâm 8đã ngoảnh cđi, nụ bcười trên bmôi cũng 6dbiến mất. fc © DiendanLeQuyDon.comNhìn thầy 48chủ nhiệm 6dtrang trọng dtrong bộ 6comle, đang 3viết lên 1bảng, cô e9liên tưởng fđến Kha 0Ngạn Tịch, 70anh mặc b6comle đẹp 4hơn nhiều. cf © DiendanLeQuyDon.comCô nhớ caanh như vậy, ccần một 4sự quan atâm như 2vậy.... d © DiendanLeQuyDon.comngau cả d5Triệu Doãn b3Phu cũng 0không bỏ dqua.

elại mỉm bcười.

Ngày ehôm đó, 7bsau giờ 5tự học 45buổi tối, 4Giang Tử 9dKhâm cuối fcùng đã efnhìn thấy 81dáng người 2tuyêth đẹp dfđó đứng 4bên cạnh 0chiếc xe. eb © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn f4Tịch cười 0chiền hậu, 8nhưng đôi c8mắt long 5lanh đó dkhông phải 5nhìn cô.

Giang 6Tử Khâm 28nhảy xuống frừ xe của 91gã C, vẫy etay ra hiệu 6cho gã đi 97trước, 4csau đó theo ehướng mắt ccủa Kha 3Ngạn Tịch, 2nhìn sang 7phía kia. 81 © DiendanLeQuyDon.comChân Manni  đang dhớn hở dchạy về fphía anh, 6etrên tay 57cầm hai 6nhánh cỏ 88đuôi chó, ffvừa đến 79trước mặt eanh, hân adhoan chúi 69vào lòng btay, dùng bfhai nhánh 8cỏ kia tết 69thành” 19chiếc nhẫn”, 48đeo vào 95tay anh.

Lúc 7Giang Tử 4Khâm đến c5trước mặt 55hai người, bChân Manni 6cũng vừa btết xong cd“chiếc banhẫn” 60của mình, 00tự tán 5cthưởng 7một cách 9trẻ con, 4“Đẹp a4quá!”

Hai 0nhánh cỏ, 4có gì đẹp? 4Giang Tử 57Khâm hừ 2một tiếng bđằng mũi, 0đáng tiếc 98hai người 1không nhìn 1cthấy chàng 5trai đèo dcô, cậu ata trẻ hơn abọn họ, 8rực rỡ 3hơn bọn chọ, và 88quan trọng c3là... người 0lớn hơn a9bọn họ!

Chân aaManni vẫn 5nụ cười 6quá hồn cnhiên, vỗ 18vai Giang b4Tử Khâm, c4giọng rin drít, “hi, agirl!” Cô 4fta nhìn Giang aTử Khâm 4echúm môi d2huýt sáo, 6học kiểu b3nhướn mày 4của đám 2du côn.

Kha eNgạn Tịch 4kéo cô ta 2ra sau lưng, cnhư gà mẹ 89bảo vệ 04gà con. Khi 13nói với 23Giang Tử 29Khâm, anh fluôn hạ 68giọng, ‘Nghe blái xe nói, 1adạo này dem k chịu 8ngồi xe 7về nhà...”

“Đúng, echo nên tôi c0và Max đến f9kiểm tra, 9bxem Tử Khâm d1bé nhỏ 04có phải 23bị chàng 2smart guy 19nào đấy 6bắt cóc ckhông!” 4bChân Manni 8bló đầu bkhỏi lòng 0Kha Ngạn e0Tịch, ngắt 2lời anh.

Kha f3Ngạn Tịch dlập tức 6abịt miệng 7cô, ghé dtai thì thầm dmột hồi. 01 © DiendanLeQuyDon.comĐáng tiếc, cbchưa nói 87hết đã 3bị Chân 8Manni nắm eclấy vai, 0cvùng khỏi 9alòng anh, 2nửa ương 1bưỡng nửa c4nũng nịu, 2nói liến f1thoắng một 8tràng tiếng 82anh.

Giang 66Tử Khâm ccảm thấy 44ớn lạnh. 9 © DiendanLeQuyDon.comHai con người axa lạ như b9thế, giờ elại đứng 11âu yếm e8nhau ngay 29trước cổng 1trường bbtấp nập d4người qua 4lại, ánh f5sáng từ etrên cao echiếu xuống 7họ, phản fvào mắt 2cô. Coo chỉ athấy có 46ngọn lửa 4cđang thiêu 6đốt, khiến devõng mạc 9emình sắp 33long ra.

Vội dbmở cửa 48sau chui vào 5xe, túi sách 30của Chân 1Manni để 1trên chiếc fbghế mọi c0khi cô thường 60ngồi. Giang aTử Khâm 73đành chuyển 7lên phía 3trước, e8ngồi ghế 5phụ, đóng 7sập cửa.

Nghe 5tiếng cửa 3đóng, hai e5người bên 7ngoài giật emình. Chân 8eManni lẽ fflưỡi với 24Kha Ngạn d8Tịch, phớt 4lờ Giang dTử Khâm, dkéo anh vào 93xe.

Xe 6chạy êm 67ru trên đường, efhai người 8đó vẫn 80nắm tay 97nhau. Đôi 0c“nhẫn” ccủa họ eáp vào nhau, ebờ vai anh 1cũng bị 3cô ta ngả 3bngười chiếm 6hữu, nụ 6cười của 7anh cũng 4không còn 6chỉ thuộc 5fvề một 67người. da © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 4eKhâm quan 5sát họ acqua gương c3chiếu hậu, a9trong xe yên 2flặng, dường dnhư không 8có sự tồn 5tại của acô, họ 32âu yếm 2dựa vào 30nhau trong 25không gian 05của họ, 7cô là một 61cái bóng bphập phù 08ở một a3góc xa xôi.

Xe edừng trước ckhách sạn 2Hàn Phủ. 69 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 8Khâm không ađịnh xuống acxe, đến 1khi Kha Ngạn f5Tịch mở 5cửa cho acô, bàn dtay thanh 2tú lại c2vuốt mái 0tóc dài 4của cô.

“Có 7dcòn bài 7btập nữa 4không? Thôi fkệ, xuống 06ăn chút b1gì đã, 5trông em 2gầy đi 4fđấy.”

Giang 08Tử Khâm bnhư bị ebtrúng tà, 87thầm nghĩ, dthì ra anh 3ấy vẫn 79còn quan c2tâm đến dmình, lòng 87sung sướng ecnhoẻn miệng 39cười với 02anh, ngoan dangoãn xuống 5xe. Thâm 4tâm không ffngừng thầm e0nhủ: anh 32ấy vẫn 5quan tâm fđến mình.

Ai 4ngờ Chân bManni vẫn dkhông tha 19cho cô, cô ata quấn 95lấy Kha fNgạn Tịch, 9e“Tôi sống 0ở đây, 59lúc nào e2được nghỉ, 86Tử Khâm 6đến đây 73chơi.”

Kha 4Ngạn Tịch fvéo mũi b8cô ta, “Vì 30phải đưa 2em về thôi, bnếu không 39bon anh đã cvề nhà btừ lâu 88rồi. Tử e7Khâm đã 81học lớp c12, thời 76gian rất 6quý.”

Giang 4Tử Khâm cđột nhiên 4sững người, fsau đó thở cbắt đầu 5nặng nhọc. 0b © DiendanLeQuyDon.comLại vì 7Chân Manni, alại vì 2Chân Manni! 0Không ai 4quan tâm ddđến mình, cmình đã 9trở thành 9người vô chình, lúc a7này, đôi 7tình nhân 7đã đi vào d5trong khách 9csạn.

Trong ckhi Kha Ngạn 21Tịch gọi a1món, Chân 5Manni vẫn 0dngắm nghía, 85“chiếc c0nhẫn” fcủa mình, 3còn chiếc 1enhẫn của dKha Ngạn eTịch, cô c3lại tháo era, dùng a8giấy gói 6blại cẩn bbthận. Hai 7người lớn, 8mà lại fclàm trò f2trẻ con 5như vậy.

Giang dTử Khâm 3bên cốc 7nước, uống 93từng ngụm ccto, cô tự 8nhủ phải 7cố gắng ccđến cùng, 82không thể 2bthua. Uống 1bhết cốc 6cnước, nhìn 48vẻ mặt 9ngạc nhiên a7Chân Manni 6nói, “Đồ 9ăn ở đây 1có gì ngon 8eđâu, tôi 9và Ngạn 0aTịch đêug 9thích đi b5ăn ở phố 9ẩm thực d9Hàn Phủ, 07con phố 39đó rất 39dài, nhưng bđồ ăn 59thì tuyệt.” 34Cô dừng elại, cố 7tình nói 3chậm, “Chị 4mới đến, echắc không 0biết.”

Chân 1Manni còn 4ngạc nhiên d3hơn, “Oa! 0Lần đầu 8tiên nghe acô gọi 4anh ấy là 3eNgạn Tịch, 4hơi lạ 8tai. Nếu 1tôi cũng bbgọi thẳng 51tên ba tôi 8như thế, denhất định 9sẽ bị e0ăn mắng.: fGiang Tử edKhâm phản 6bbác, “Anh f0ấy không 87phải là 4ba tôi.” 1Chân Manni c7chẳng bận 64tâm, vẫn a3vui vẻ kiến 0cthoắng: fb“Con phố 5đó dạo 3này anh ấy 6cũng thường 0đưa tôi 9đi, đúng adlà có nhiều bmond ngon. b8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi avề, trên 04người sặc 6fmùi thức făn. Tôi 34thấy lạ, 4một người b4sạch sẽ 41như Ngạn 41Tịch tại 0sao lại e8muốn đến 26chỗ đó? e9HaHa, đúng 1là khổ 53cho anh ấy, avừa về c8đến chôc 1ftôi là phải 84tắm ngay, esau đó lại 2vội về 94nhà.”

Kha 9cNgạn Tịch 7tắm trong 74phòng cô dta? Giang 32Tử Khâm 36như hít 45phải gió 8lạnh, cô 77không những 4không ghi 1được bàn, 5lại còn 4ebị dội fmột gáo 86nước lạnh. 7 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn dTịch đã 88trở lại, 19rất tự 2nhiên ngồi 65xuống sát bbên cạnh 9Chân Manni. 1 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 7Khâm đứng 7phắt dậy, 2đụng phải 3dbàn, mấy 5chiếc cốc c7va vào nhau bfloảng xoảng.

Giang 1cTử Khâm 6fkhông nói 2một câu, 0quay người fbỏ đi. 3 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 60Tịch qua 60bất ngờ, 0lập tức 54đứng dậy c0đuổi theo, 5bđến tận dfcửa mới cchặn được 45cô.

“Tiểu 5Man!” Anh 6enắm tay 0cô, có vẻ 4băn khoăn, ab“Sao bỗng fbdưng lại 3fbỏ đi? 0Còn chưa b5ăn mà.”

Giang bTử Khâm bcắn chặt 4môi, không edmuốn khóc ebtrước mặt 0anh, thong 9thả hít amấy hơi 18thật sâu 2trước khi f5trả lời: 57“Em còn 0rất nhiều 3bài tập 7chưa làm, ephải về bngay.”

“Không 73cần vội b9thế, lát 2nữa ăn 2xong, nình 3cùng về,”

“Không, aem phải ađi ngay bây 9giờ!” fcCô hét lên, 2Knr nhíu 81mày. Cô fđẩy anh, 2như đang 7rất vội, 6“Em sẽ bctự về, 3không muốn 7ăn gì hết, 4dem chỉ muốn 0về nhà c7làm bài a8tập.”

Kha 65Ngạn Tịch 7equay trở f3lại, môth 1achân bước dvào trong 5nhà hàng, a7ngó nửa 00người ra 6ngoài nhìn dGiang Tử 1Khâm. Mặt fcô đỏ fbừng, nhưng bfđôi môi atái nhợt, 6thở dài 90rất nhẹ, 6sau đó bỏ fchạy.

Khi b5chạy qua 2chỗ rẽ, 2cô mới e1tựa lưng 02vào bức 31tường cứng blạnh, hai ftay ôm chặt 8eba lô, từ aetừ trượt cxuống bật 2khóc.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/90127


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận