6 © DiendanLeQuyDon.comVỏ chăn 73màu xanh anhạt có b7những đóa 67 oa Erica mỏng f1 anh, vồng 7a ên một 03đám như 1 ái túi, 94 hập phồng 56 ưới ánh 61điện trắng cđục.
Đi eđược qua 47nửa con fphố, tiếng d7là cùng dđi dạo f4với Giang 50Tử Khâm 10nhưng Chân 0aManni luôn alà người 4chủ trò. 3 © DiendanLeQuyDon.comGặp cửa 12 àng quần aáo nào cũng 38 ẽ vào, 9 hử quần 4cáo không 6 iết chán, 4a hi hai người b òn lại b6đã quá d ệt, cô 0b a vẫn tươi 7c ắn phởn a3 hơ len lỏi b6 ua các giá 1 uần áo, 3b iơ một e ái mắc fáo lên cao 13 ỏi: “Cái 7c ày đẹp, d ay cái em 7dđang mặc 5eđẹp?”
Giang 6 ử Khâm 6c à Kha Ngạn e5 ịch ngồi 32 rên ghế 2 ofa, anh dở 9 uốn tạp 4 hí Kinh tế, df òn cô chăm c hú nhìn banh. Không d6 ám nhìn 2c ua lâu, đành fe uan sát qua 4f ánh cửa 5 ính sẫm 8 àu trước 6b ặt, đôi 5 hi hai ánh d6mắt gặp 50nhau. Kha 4fNgạn Tịch 78ngoảnh mặt 6lại, gượng acười, rồi bccúi đầu 8fđọc tiếp.
Cuốn a0tạp chí 55được giở 35liên tục, bamấy giây 8lại giở 4dmột trang, 2hình như 85đọc không 2vào. Lát 3bsau anh nói, 6“Dạo này dsao thế, 9em luôn không ethích nói cchuyện với 02anh.” Câu ebnói giống c3như định a3bảo vệ 6chính mình, 46rõ ràng cmình có 6alỗi, lại a7trách người 5khác. Giang e8Tử Khâm 0dkhông biết 5nói sao, 67chỉ cười acười. Kha 48Ngạn Tịch 7gập cuốn 4tạp chí, 8lơ đãng 0fnhìn cô. 6 © DiendanLeQuyDon.comTrong một fblúc, im lặng 8abao chùm, 29cô bối 88rối, không 92biết rốt ebcuộc nên 9nói gì. 12 © DiendanLeQuyDon.comAnh lên tiếng 91trước, 1d“Tiểu 1Man, có thấy baManni giống 81em không?”
Giang d5Tử Khâm bsững người, ekinh ngạc eanhìn anh. c4 © DiendanLeQuyDon.comGiống ư? b7Mắt, mũi, 1hay miệng?
Cô aalắc đầu. fe © DiendanLeQuyDon.comKhông giống, fdcô đâu dacó được 5anh coi trọng cnhư Chân fManni. Bỗng enhiên thấy ccmệt.
“Cô 2ấy và em 40đều nghịch 2ngợm tinh f0quái, không 30bao giờ 3phiền muộn, 4cơ bản bvẫn là c3trẻ con, 9tự do tùy 40tiện, song 3danh không eghét. Ở abên cô ấy, 64anh thấy 1dthoải mái, ethấy mình f3trẻ ra.” 2Anh chăm b2chú nhìn 9fGiang Tử 38Khâm.
Cô f5cụp mắt, 1“Anh rất e9thích cô 3cấy?”
“Ừ, daanh không 5phủ nhận 54điều đó. 96 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 9Tiểu Man, fcó thể 0fanh sẽ cầu 6hôn cô và ccưới cô bcấy.”
Một 4tiếng “ùng” cdtrong đầu bcGiang Tử c5Khâm, dường 1bnhư toàn b9bộ da đầu adđột nhiên 90bị lột 2ra, mọi 40tế bào 07trong cơ 32thể đều 2đau tê dại. 8a © DiendanLeQuyDon.comTrân trân 2nhìn như 7fmuốn nuốt c0sống anh, 5ngàn vạn 0lần không fdám tin. 0 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn aeTịch nắm 4vai cô, dỗ edành, “Em 8eyên tâm, danh vẫn 5bchăm sóc 5fem như trước, 0anh hứa 3dvới em.”
Hứa 6ư? Anh có eebiết, mọi 3lười hứa 25chỉ là ednhững lời efnói dối 4để an ủi 3không? Cô bbvà Chân fManni không athể sống 8bhòa bình dvới nhau, f8có lẽ cô 43ta có thể 99chấp nhận a8cô, một ffngười ngoài, 1nhưng bất dluận thế 4dnào cô cũng 8ckhông thể 4nhận kẻ 9fphá hoại 20đó! Cô 5hỏi mỉa: 7“Vậy anh 67muốn em 60thế nào?”
“Không aathế nào fcả, hãy 4chúc phúc ffcho bọn 2anh.” Anh cnói chậm, bbhàng lông cfmày khẽ 5dnhíu.
Giang 5Tử Khâm aekhông nói, 3cô không 45bao giờ 9chúc phúc 8fcho họ. a7 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 6nguyền rủa bhai người, 9dnhưng không 0nỡ, trong 05đó có Kha 7Ngạn Tịch, 9ccô vĩnh 55viễn không 4ddành lòng 2thấy anh c0đau khổ.
Cuối ccùng lại 7blà Chân 8eManni đến 10giải vây 3echo cô, cô 6ta mặc một 1fchiếc áo 8mới, như afcon bướm 7“bay” 99đến trước 76mặt hai 3người, axoay một fvòng thật 7brộng, hớn 8hở hỏi: 0a“Thế nào? 4Được không?” cNhưng vẻ 4bmặt cô eta đang nói: 5Tôi đẹp 0angây ngất!
Còn 3trẻ con 85hơn Giang 5Tử Khâm.
Lúc 65ra về, trên 43tay Kha Ngạn 45Tịch lại bthêm mấy 28cái túi 66rất đẹp. 1 © DiendanLeQuyDon.comChân Manni e7mãn nguyện 90thở phào, 45bắt đầu anghĩ bữa 2tối đi 37ăn ở đâu. 44 © DiendanLeQuyDon.comHai người ađang nói 7echuyện rôm 2rả phía bsau, bỗng 09một tiếng 25hét cắt 02ngang, Chân 03Manni chưa akịp phản edứng, Kha 8Ngạn Tịch 2đã quăng eehết mọi 74thứ trên etay lao đến.
Giang 95Tử Khâm c6vô ý đi evào chỗ 62đường c4mấp mô, aagiẫm lên 8mô đất, 9bị trượt, 8dtrẹo chân, bngã ngồi f0xuống đất. c © DiendanLeQuyDon.comCô kêu “ối” 91một tiếng, 0cảm thấy fbcơn đau 5fnhư che toác 10đốt sống d7cùng, sộc 9thẳng lên fđốt sống 68cổ, toàn aethân không cathể nhúc dnhíc. Xunh 2quanh đã 1có người 4xúm lại. 4 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 74Tịch lấy aáo khoác ccủa mình 3bquàng lên 48người cô, 8crồi mới 3thận trọng 32bế lên.
Không bbcách nào cckhác, đành 1ôm cổ anh, 8Chân Manni f1xuất hiện 3fphía sau 1ccánh tay 87Kha Ngạn 3Tịch, Giang dTử Khâm fvội chúi fđầu vào cngực anh, 0khẽ gọi, 34“Ngạn 94Tịch.”
Kha 0Ngạn Tịch 2vốn điềm 8tĩnh bỗng bahơi cuống, 8lúc muốn 24đưa cô 93vào bệnh 9viện, lúc 5muốn đưa 9về nhà, cđầu óc fbẫn loạn, d1băn khoăn 8bkhông biết 74nên thế 7nào. May 81có Chân 3aManni bên 19cạnh gợi 0ý, “Bên 94kia có một c4phòng khám 3tư, đến 10đó xem sao.”
Kha b7Ngạn Tịch f5nghe theo. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh bế Giang bcTử Khâm, 7khe khẽ 82dỗ, “Đừng 6sợ, không 95sao đâu.”
“Nhưng 8đau lắm.” 5Cô nhăn 30nhó muốn 71khóc, bởi 2vì cò người 2đang thương 6dcô, cô hoàn 8toàn có adthể làm 88nũng tý 0chút.
“Tiểu fdMan ngoan, 23không có b5chuyện gì a3đâu.”
Chân cManni đành 4phải xách e3tất cả 4túi lớn, dtúi nhỏ. 8 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn a2Tịch đi drất nhanh, abỏ cô một 9quãng xa, 1muốn đuổi 3chạy theo, 8nhưng đôi 7giày bó 8achặt chân 6rất đau, c2lúc qua đường 8acòn suýt 53bị một c3chiếc xe 6equệt vào. c © DiendanLeQuyDon.comCô nhảy d0lùi lại, 14va phải 94cột điện 2fphía sau, e5đau phát 19khóc. Lúc 7cmệt mỏi 54lê được bđến phòng 79khám thì acthấy Kha 3Ngạn Tịch dđang ôm 5đầu Giang adTử Khâm, 84vỗ về. f5 © DiendanLeQuyDon.comBị bác f7sĩ nắm 7dbóp chân, fGiang Tử 4Khâm kêu 6eeo éo như fdcon mèo, d3Kha Ngạn 7Tịch thì 24mặt mày cnhăn nhó, 6xót xa nhìn 97mắt cá 4chân sưng 3fđỏ của b5cô.
Chân aManni đột anhiên phát 9giác điều 9egì, các 2túi đồ 27trên tay 3tuột xuống. 5 © DiendanLeQuyDon.comLúc này a6Kha Ngạn 5Tịch mới 4nhìn thấy 2cô, tay ôm 8Giang Tử 4Khâm dường 56như hơi 5nới lỏng. 2 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử aKhâm rên b5khe khẽ, 2eanh lại 33ôm chặt, 2tiếp tục 1thầm thì d6dỗ dành.
Thế 1là hết dacả cuổi 53chiều, Kha 8Ngạn Tịch f5nhất quyết bđưa Giang 2Tử Khâm cvề nhà, 6Chân Manni 4fcũng đi 2theo.
Vừa 6về đến cnhà, Giang bTử Khâm 22đã thay 0ngay chiếc 6cváy ngủ 4hai dây, 6khập khiễng 0ra mở cửa. 2 © DiendanLeQuyDon.comChân Manni 9đứng bên f5ngoài nhìn 3fcô cười: 3“Oa, mặc casexy quá 1nhỉ, ở 5nhà cô vẫn a5quyễn rũ 4dNgạn Tịch f3như thế 39này sao?”
Một dcâu đùa, 0cô ta nói frất hài 4hước, Giang 9dTử Khâm 0cũng chẳng 9bận tâm, 89mặc cô 7ta muốn 7ghĩ gì thì bnghĩ, mình b7không có 5ý đó nên 3fchẳng sợ. e8 © DiendanLeQuyDon.comGiang rộng 2bhai tay, tươi 73cười: “Mời 07vào, đây dlà phòng 5dcủa tôi.”
Chân 8Manni cảm 24ơn, rồi adìu Giang 6cTử Khâm, 5theo cô tham 03quan căn 6phòng. Căn 62phòng rất f7rộng, hồi 21du học ở aeNauy, cô 4xa sỉ đến 2mức một dmình cũng fthuê một 11phòng đôi, 8nhưng nhiều 5nhất cũng cchỉ rộng bnhư thế 0này. Can bphòng của b3Giang Tử 2Khâm bài dfchí cực 2kì đơn fgiản, chỉ 0fcó một bchiếc dương 6cầm ba góc 28màu trắng, 5một chiếc 5bàn tròn c1và một cchiếc giường. bc © DiendanLeQuyDon.comGiấy dán 0tường chỉ 8toàn loại 34hoa Erica, 87các rèm 54cửa sổ fcđều màu abxanh nhạt.
“Erica e4là quốc ahoa của 35Nauy, anh 1ấy vẫn 4cnhớ đến 5nới đó.” 9Chân Manni blần ngón etay theo những 4bvân hoa nổi, 43sau đó ghé 45sát Giang 88Tử Khâm, cchun mũi bhỏi, “Cô 33bé đã bao a7giờ đến 18Oslo chưa?”
Giang 5fTử Khâm b8lắc đầu, ce“Chưa, d2có thích ckhông?”
“Cũng 59được, 5có điều 78khí hậu 3qua lạnh. 80 © DiendanLeQuyDon.comTôi còn 0nhớ, vào 5những ngày f5đại hàn, 66anh ấy thường e5ra ngoài evẽ, ngạn ctịch rất esay mê vẽ dcảnh tuyết crơi. Tôi 7đứng một f0bên thường 43bị lạnh ecóng, suýt 1nữa thành 17người băng!”
Chân 52Manni cười 8khanh khách, 5sau đó lại 1dtrở nên 88trầm ngâm, 39“Còn về 56sau vì sao 0chia tay, fdtôi không 3nhớ nữa. 1 © DiendanLeQuyDon.comMột người 7đàn ông 2btuyệt như 18vậy, may 6mà bây giờ 87anh ấy lại f9quay về 2với tôi.”
Giang 70Tử Khâm b0nghi ngờ 19lời cô 8ta, Kha Ngạn 5Tịch biết 7vẽ ư? Vì 5asao cô không cbiết? Bỗng enhớ đến echiếc nhẫn 2anh vẽ hôm a8nào, đường fnét tuyệt acờ tinh 5tế, đúng clà người 2mới học ackhông thể d8vẽ nổi.
“Ở 9etrường 3đại học 4Ngạn Tịch 14học chuyên 43nghành gì?”
“Anh b6ấy không anói với 7cô à? Lạ afthật!”
Giang aTử Khâm 1thấy nghẹn 7eở cổ, 1bcảm giác 25bị coi thường, 5vội nói 59dối, “ f9Có nói, 9nhưng tôi... b © DiendanLeQuyDon.comquên mất.”,
“Ra 6vậy, anh dấy học e1mỹ thuật, acó tư chất 6hội họa, 9ftrẻ măng cmà đã khá anổi tiếng 6cở Oslo. e © DiendanLeQuyDon.comCác thầy fhướng dẫn 8cđều nhận 5xét, anh 6ấy quả alà một c0tiểu Edvard fMuch, sau ecnày nhất 12định thành 66công. Nhưng 2đáng tiếc, 7đang học 52dở Ngạn 0fTịch lại bvề nước. 16 © DiendanLeQuyDon.comKhi tôi biết ctin này thì 6banh ấy đã 5bỏ học frồi. Mọi 7người đều 8đáng tiếc a6cho anh ấy, 6anghe nói adngạn tịch edtiếp quản facơ nghiệp 02gia tộc, 4ctrở thành 5cthương gia, 6tôi hết 5sức ngơ 6ngàng. Có 3thể cô 8không biết, 2etrước đây 3Max là người a0đầy hoãi 7bão, rất 2ghét đấu 9đá lẫn enhau, càng 2không thích bagiao du với 6bnhững kẻ 67sặc mùi btiền.” 6Chân Manni 06thong thả 5kể, thấy 1cô nghe rất d1hào hứng, 7liền dừng b1lại. Lát a8sau mới 5ecười hỏi: 92“Cô trở 2thành con fnuôi của 0fanh ấy từ 18khi nào? 1fMax cúng bkể qua cho a9tôi nghe 2nhưng tôi 3emuốn biết 73nhiều hơn.”
Giang 88Tử Khâm cđỏ bừng 9mặt, đính 4chính ngay, 2“Tôi không bbphải con enuôi của deanh ấy, 03năm mười e3hai tuổi 30tôi dã sống 9dcùng anh cấy. Anh 7ấy gọi f3tôi là Tiểu 7bMan, tôi 0gọi anh 12ấy là Ngạn 27Tịch. Giữa 6fchúng tôi 7hoàn toàn 6bình đẳng. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐúng là 0cNgạn Tịch fcó ý định ftrở lại 81Nauy, có 0bmột thời 0gian anh ấy 77rất buồn, banhưng cuối 7cùng vẫn 05quyết định fkhông đi 4nữa, vì 7blúc đó 6tôi bị a4ốm một c9trận.”
“Vì ecô?” Nụ e8cười của 6Chân Manni 3đã nhạt 2bớt. Hai 63người ngồi 9xuống mép c2giường. 2a © DiendanLeQuyDon.comChân Manni b5rất hứng 81thú với 3tấm ảnh bđặt trên dbàn, đó elà bức 8ảnh Kha eNgạn Tịch 4bế Giang cTử Khâm 35ngồi trên dxích đu. a3 © DiendanLeQuyDon.comAnh cười 68thoải mái, bhồn nhiên 91như đưa ctrẻ, ai 1nghĩ đây 6là người bđàn ông 3thành đạt 6và lạnh bnhạt? Lòng f5thoáng ghen ctỵ, cô 7nói đầy e0ẩn ý: “Anh d4ấy có trái 43tim mềm 0yếu, rất e9thích chăm cfsóc người 0fkhác. Cô flà một atrông những 89lý do chứ 76không phải 28tất cả...”
Giang c1Tử Khâm 1cười nhạt, e“Thật b0à? Tôi lại c1rất thích 3con người a0anh ấy như bvậy, nếu e2không tôi alang thang 0phiêu bạt bftừ lâu, 8chắc gì ađã sống 4được đến 98bây giờ, f6tất cả cđều do dtôi may mắn 4được anh 9fấy giúp 3đỡ. Bởi 2vậy, tôi 9bsẵn sàng e1làm mọi aviệc vì 21anh ấy. 16 © DiendanLeQuyDon.comKhi còn nhỏ 1dthậm chí etôi đã 2nói muốn 2lấy anh 49ấy, làm deanh ấy sợ 9hết via. 8d © DiendanLeQuyDon.comẪu trĩ 2ethật, nghĩ dlại thấy 4quá buồn dcười.”
Chân 4Manni cười 0ekhan hai tiếng acoi như đáp blại, nhưng 5mặt đã 70biến sắc, 89ánh mắt 8bcũng lạnh 8băng. Cô 6ta đảy aakhung ảnh 4era xa, làm 6vẻ mặt fhứng thú 24hỏi: “Vậy 3anh ấy trả c0lời thế 5nào?”
“Đương 1nhiên anh cấy chỉ b1cười thôi, 2có thể aanh ấy cho 5rằng là 9atôi điên, 7một đứa dtrẻ bé etý mà lại dnói những 5điều như 2thế.” bGiang Tử eKhâm nhướn 0mày, tinh 30nghịch nhìn 8Chân Manni, 1f“Chị Manni, 8Ngạn Tịch, 0bthực sự 7rất thích bchị.”
Chân dManni ngớ 30người. b © DiendanLeQuyDon.comÝ cô bé 2này sao đột 5enhiên lại 7chuyển đề 26tài? Vừa 3mới ne nanh 08mú vuốt, 7giờ lại d3biến thành cccon mèo hiền, f2ngoan. Song 2bnhìn nét 97mặt ngây 5thơ của 9cô ta, không 9có vẻ giả bcdối.
Suy 8nghĩ giây 8lát, Chân 9bManni thấy 9nhẹ nhõm. d2 © DiendanLeQuyDon.comCô ta vốn 6chỉ là 88một đưa 0trẻ, chưa 42trưởng 8thành. KLnt 37qua nuông cechiều, cô bta là thiên 7kim tiểu 61thư, nơn 32nớt chưa fhiểu lẽ dđời. Ngườ bta bảo, f4chỉ có 2con nhà nghèo 6mớitrưởng dthành sớm, e0Giang Tử eaKhâm là fđứa trẻ 8flớn lên 41trong nhung 5dlụa, mình 42quá nhạy f7cảm, thần 34hồn nát 9thần tính, 6lại coi a1cô ta là etình định?
Chân 06Manni đỏ 2mặt, tâm 16trạng bỗng a9khá hơn fnhiều, bẽn dlẽn hỏi: b“Chính d0Max nói với 0cô à?”
“Đương enhiên, mà 70không chỉ 8bmột lần, 4lần nào 38anh ấy cũng e4khen chị 4hết lời.” 60Câu này 2làm Chân 37Manni càng c3sướng, dvội nắm ftay Giang 9Tử Khâm, cbhào hứng f3nghe cô nói. 69 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử beKhâm nói 5một lèo: d“Hôm nay, 8lúc chị 6thử quần 36áo, anh ấy elại khen a4chị sôi 91nổi đáng dyêu, rất 1btrẻ con, 9nhưng anh 25ấy lại erất thích 1chị như f8vậy. Anh f5ấy còn 27hỏi em, 8có thấy 6cchị giống f6em không. 4 © DiendanLeQuyDon.comChị thử anói xem, fchị giống b8em ở điểm enào, là 0những điểm 7cvừa nói 8fphải không?”
Giang 96Tử Khâm 5emột tay f3chống cằm, 56nghiêng đầu dfngắm kỹ bChân Manni c2một lượt, adđôi mắt 1long lanh echớp chớp, 4rõ ràng 9đắc ý.
Chân 0Manni tức 4bthì xám 92mặt, mười e6ngón tay dblạnh toát. 66 © DiendanLeQuyDon.comCon bé này, ccon bé này! bThản nhiên đánh 9ccô thâm 9atím mặt 60mày. Cô 7ta rốt cuộc calà thiên 02thần hay 5quỷ dữ? 7Một giây 25sau, tính fcay nghiệt 9ecủa phụ 10nữ giúp 4Chân Manni c8đoán ra d7- không, 7cô chưa 75được coi 36là phụ 5nữ, truóc 68mặt Giang 4fTử Khâm 1dmười tám btuổi, cô 3càng giống emột đứa 1trẻ!
Đúng 11lúc đó 3Kha Ngạn 3Tịch đẩy adcửa bước 10vào. Anh abước rất 4nhẹ, đến 4bên giường, a0đặt tay 50lên vai Giang 40Tử Khâm. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 3cnhận thấy 2cuộc chiến e4tranh giữa 3bhai cô gái, b“Hai cô 4nương khả abkính, bữa 3tối đã dxong, có 4dthể xuống 7dùng cơm 93được chưa?”
Chân 4bManni giật emình, ngẩng 5đầu bắt 6gặp nụ dbcười của 2Kha Ngạn fTịch. Đang 9ebực mình ecô nói toáng 1alên, “Max, banh đi không 8fcó tiếng bđộng, làm 2fem sợ hết cdhồn!”
Giang 5Tử Khâm 78rất ghét 59cái tính a4phóng đại 0của cô fta, vội cgiải vây 3echo anh : d0“Ngạn 65Tịch luôn 3fnhư vậy, 34em có thể 8nghe thấy dfbước chân 51của anh 9ấy, chắc b2chị đói eebụng nên f1tai không 20thính, chị eđang cảm anhận bằng 3dạ dày.”
Kha fNgạn Tịch 60cười phá 37lên, Chân b2Manni càng 1cbực, nhưng e7không thể 8cnổi đóa. c © DiendanLeQuyDon.comThấy Kha 0fNgạn Tịch ebđịnh dìu 21Giang Tử 00Khâm, cô 9cvội đứng 4dậy, đỡ dfthay anh, enói: “Để 23tiểu nữ 0làm, thiếu bgia đi trước 01dẫn đường 06là được.”
Kha a9Ngạn Tịch 8fkhông biết clàm gì với 8hai cô gái, f“Hai người fbsao thế, d8học ở 3đâu ra lối bnói tinh 6quái ấy, 7ctôi không 51đối lại 61được các 38cô.”
Chân 1Manni gượng 6cười, nói: 00“Giữa b5bạn bè enên có sự 46tương đồng, e1giữa vợ 0echồng nên 26có sự bổ 2sung. Đây dclà điểm cchung của 83em và Tử cKhâm, chúng bdem muốn 29làm bạn 7atốt của 1nhau. Max 84tất cả 95những gì f7xunh quanh 2fanh, em đều 5thích, ngôi 31nhà này, acô bé này, 81còn rất e0nhiều, rất 5dnhiều thứ 27nữa, em a5muốn sớm 5ađược về 7ở đây.”
Là fmột phụ 3fnữ hiện ddđại được b6giáo dục e5theo kiểu 01Phương Tây, fChân Manni eluôn bộc 54lộ trực, d3không giấu 40được suy 8nghĩ thật flòng. Nhưng e8Kha Ngạn bTịch rốt ecuộc vẫn 72nghĩ đến betâm trạng 4bcủa Giang 5Tử Khâm, 2không muốn 0bộc lộ 36tình cảm 7trước mặt 2cô, chỉ 9cười trừ 2fkhông nói.
Giang 9aTử Khâm d1vẫn thấy engượng, 3còn Chân cManni vẫn 8chưa nói 7hết, lại 7tiếp tục, d9“Max, em a8đang cầu 9fhôn anh đấy, f8lẽ nào 9anh không 4nghe ra? Oa, 8Tử Khâm, 5‘ba nuôi’ c2cô quá thiếu 3enhạy cảm.”
Lại 1ba nuôi, 30đáng ghét! 3Giang Tử 1Khâm chỉ 3quan tâm 3bđến phản eứng của 2Kha Ngạn 4Tịch. Anh fđăm đắm f1nhìn Chân eaManni, ánh 63mắt ấy 19vừa bao c1dung, vừa e3cưng chiều, 9vừa có 7ham muốn acủa đàn 90ông. Giang cTử Khâm dbỗng thấy dfhụt hơi.
Chân 19Manni lại bghi bàn. c © DiendanLeQuyDon.comCô hơn Giang 6Tử Khâm dmười tuổi, 0giao thiệp 43rộng hơn, 1từng trải 5fnhiều hơn, f2chỉ cần 3trấn tĩnh, b8bình tâm 2elà không 6khó để 8đối phó avới một a3đứa bé benhư vậy. ed © DiendanLeQuyDon.comNhưng điều 8cnày nếu 4không nói 3ra, sẽ rất 0gay go với acô. Tuy nhiên, 1khi Giang 0Tử Khâm d4buồn bã 45cúi đầu, enhìn thấy 68Kha Ngạn 99Tịch liếc ddcô bé, trái dftim chân 4manni lại bđau nhói.
Băn 8khoăn tự 78hỏi, giữa ehai người dbđó rốt 83cuộc là 1fquan hệ 8agì?