Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 15


Chương 15
“Triệu Doãn Phu, Triệu Doãn Phu...”

Trên 5con phố 9dài chìm 7dtrong ánh 3cđèn vàng b6vàng, Triệu 6Doãn Phu 5chầm chầm 48đạp xe, f4bõng nghe 5 ó tiếng fc ọi tên e ình từ 55 hỗ nào 3đó bên 85 ường vọng 42 a. Cậu giật 18 ình, vừa df oay người 5 hìn, đầu b9 e tông vào 70 ề đường.



“Ôi...” 7b ột bóng dđen lao vút b a, nhưng 7 hấy cậu 19 hiếu niên 69 ừ phía a rước phóng c5 e tới, tông 20 ào lề đường, d ốt hoảng 0 ùi lại d0 hỗ cũ. c8 © DiendanLeQuyDon.comĐầu xe 0 áng loáng c ắc lư mấy f òng, khi be hìn rõ bóng cđen là ai, 6 ậu thiếu 1 iên mới ce uyết định c goặt sang d hía kia.

“Ái 5ôi!” Triệu a1 oãn Phu đau f9đớn rên 4 ẩm. Cả d hiếc xe csượt qua fthùng rác 3bên cạnh, 8cậu từ e0trên xe nhảy 44xuống, đang 84luống cuống f7đã bị 0ecả chiếc 08xe đè lên 3người. 8f © DiendanLeQuyDon.comBóng người 9kia vẫn 97chưa hết asợ, đôi 47mắt sáng 28lóng lánh. a © DiendanLeQuyDon.comCậu dựng 7xe, tay xoa 0chỗ đau 6trên người, denhăn nhó c0hỏi: “Giang cTử Khâm, esao lại blà cậu?”

Bóng 5người đó 9chính là 68Giang Tử cKhâm! Cô emặc đồng 6phục học 26sinh, đứng 8cách đó 23một mét, 9mái tóc f7hơi rối exõa xuống 0vai, chiếc 47khăn quàng 6thường 3ngày luôn 87ngay ngắn 11trên cổ, 36lúc này d5cũng bị c1lệch sang 22một bên. a9 © DiendanLeQuyDon.comÁo trắng e2lấm bụi, dđôi tất e5lem nhem, 8đôi giày 9đen mũi b6tròn thậm 52chí còn a5phủ lớp 1bụi dày.

Sao flại ra nông 46nỗi này? 6cTriệu Doãn 8Phu bước 8bhai bước 25đến gần, 99vô tình 8nắm cánh 06tay cô:

“Buổi 03tối có 77giờ học 4thêm, sao 3elại quên? ceBây giờ 48còn ra đây 4làm gì?” ccrồi cậu 3bỗng cau dmày, lo lắng 1hỏi: “Giang 11Tử Khâm, 0fcó phải 23cậu gặp 3bọn lưu 3manh/ Anh b0ta đâu? 8Ngườ đỡ 80đầu của dacậu ấy, asao không c3đón cậy? 96Rốt cuộc 88cậu bị aalàm sao? c7Không sao c5chứ.... e © DiendanLeQuyDon.comÔi trời 62nói gì đi, 97làm tôi e3sợ muốn 9chết đây 3này?”

Phía 3csau lại d6có mấy 4cchiếc xe 2đạp phóng 1bđến. Đó 9elà tốp 5học sinh 8vừa tan 6học, đang 43bàn tán 69ầm ĩ đử fthứ chuyện ctrong ngày, 5con đường 2vỗn yên 10tĩnh phút 8chốc náo anhiệt hẳn. cd © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 37Khâm cảnh dgiác kéo 1Triệu Doãn 5Phu đến 7một góc ebtối bên 0đường, 0bối rối bfnhìn cậu, edường như 76rất khó 4nói.

“Đừng 25làm ầm eelên thế, atôi bỏ f1nhà đi rồi.”

“Bỏ 9enhà đi!” 12Triệu Doãn e3Phu nghe thấy 0mình hét 1atướng lên 5như vậy, 8evội vàng 5rụt cổ, 22tự đạp 75vào vỗ d0đầu, “Ừ, 3Ừ, nói 7nhỏ, nói anhỏ! Nhưng 60sao cậu ecbỏ lại 9bnhà đi?”

Giang cfTử Khâm fbkhông trả belời, chỉ 93cúi đầu, 82ánh mắt cdthẫn thờ 93dừng ở 24điềm nào eđó trên b2mặt đất. d4 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn dPhu biết 25nhất định 91cô có điều 26khó nói, 8Giang Tử 9Khâm đã abkhông nói 7cạu cũng 3ckhông tiện avặn hỏi, 7“Vậu đêm 9nay cậu eeđịnh ở ađâu?”

Giang 2Tử Khâm blắc đầu, acô chỉ 6muốn bỏ 1trốn, đâu 4còn kịp adsuy tính 2avẫn đề 7đó. Ngày 9hôm nay, 66không có bmột xu trong d1người, 1cô lang thang 4như bóng 99ma khắp 6thành phố 6bven biển 1dđẹp tuyệt dnày, không 9fdám xuất 1hiện ở cnhững đường 4phố đông 02đúc, đành 0dlen lỏi aqua những 6ccon ngõ sâu efhút. Chân dcbước trên 62những con e7ngõ dài, 45khấp khểnh, aalát đã 7ftảng màu 4xanh âm u fkhông thấy 66ánh nắng emặt trời, dnhìn những 2đám rêu c4xám lan tràn e8trên mái 75ngói, tường dgạch đen 09sì. Cô cắm cđầu, chạy 9dthật nhanh 2bnhư chạy 1trốn.

Trên dcon ngõ tĩnh 3amịch, thưa 9vắng người 5cqua, một dngườ đàn 0eông trung bniên đi 2fchiêc xe 0dđạp có 7chuông leng 39keng, một 8thanh niên clàm thuê 6đẩy chiếc 6xe tay chở bđầy xi 1măng, một 0ông cụ 7đến từng 3hộ gia đình 88thu gom võ 4bình sữa... 4 © DiendanLeQuyDon.comhau bà cụ d7sánh vai 8nhau, tay 05khoác làn e6rau, hai khuôn 39mặt khắc 1sâu dấu c3ấn thời 9gian, nhăn cnhúm nhe ftrái hạnh c3đào khô. 62 © DiendanLeQuyDon.comMôyj trong 4fhai cụ thở 1adài, phàn 9nàn: “Ôi 7chao, bây 5giờ ngay derau xanh cụng fkhông mua 59nổi nữa 4rồi. Năm 5đồng một f3cân, ngày 1trước, 7tháng Giêng 09cũng không b0đến nỗi 67đắt thế!”

Cụ 4kia cũng 0nhăn nhó, 8fcầm lên 4nắm hành 8hoa rũ rũ f4nước, “Năm bđồng một 5ký thì năm 3đồng một f9ký, thêm fmột chút 27cũng không echịu. Ngàu atrước một 1hào mua được 1cả bó, 5bây giờ dhai hào chỉ 86được mấy 13cây thế ecnày. Ôi dbdào, thời 7dbuổi này, 58làm sao sống cnổi!”

Giang dTử Khâm bđi ngang 2qua họ, 7bỗng giật 4mình, dừng 32lại, đứng fngây, thở edài, bất 8dchợt quay d8phắt đầu dnhìn họ, dehai bà cụ 82đang ì ạch 7đi đến fbchỗ quặt, elát sau đã b0khuất hẳn. 67 © DiendanLeQuyDon.comKinh hãi 8dhốt hoảng, 84ngơ ngẩn 2btự hỏi: 9đây chính 4elà hình aảnh sau 3enày của 31mình ư? 6fTay khoác clàn, cùng abạn già d7đi chợ, 73so đo tính ctừng hào, 67phất phỏng f9lo rau xanh 5lên giá....

Ngẩng c1đầu nhìn 6lên, ở 9cphía chân 61trời mờ 4mịt, có bcon chim màu 2xám vỗ ccánh, kêu 0mấy tiếng 6yếu ớt, bbay về tổ c1trong mottj angày thu 0dse sắt chớm 96lạnh. Không, f7cô không 6fcần tương 8lai như thế, 75không cần d0bóng tối 3từ từ 83buông nhe dthế. Bỗng 70nghĩ đến dfKha Ngạn 3cTịch, nghĩ 8cđến vẻ bmặt thất 9vọng của 33anh khi nói dvớic cô dd- “Em không bđi nổi 6đâu, Tiểu b0Man.”

Đùa 2gì vậy! b0Cô nhấc abhai tay cái 9ftúi, co cẳng 8cchạy thục camạng về aphía trước.

Triệu 7bDoãn Phu b2nhận ra 66Giang Tử 21Khâm đang b7bần thần, 0eđầu óc 1để tận dđâu, nhất cdđịnh cô 7cãi nhau 7với người 0nhà nên 9dđã bỏ dđi.

f5lúc, cậu 57cũng muốn 24bất chấp 7như vậy 0một lần, 9nhất là 9khi bị bố 7đánh. Giờ 8eđã thế 8bnày, còn 01biết làm 4thế nào c7với cô?

Khuyên 00Giang Tử c3Khâm quay fvề nhà, fađừng bướng 30bỉnh nữa cư? Ý nghĩ 2đầu tiên cvừa đến, b8nhưng cậu f7lập tức 8gạt bỏ. 7 © DiendanLeQuyDon.comCâu đó 9aquá tầm 12thường, 56trong hoàn 34cảnh bày, 55hầu như b8ai cũng sẽ eakhuyên như 2thế, nếu 86vậy cậu 2dsẽ không 4nói, ít d4nhất phải 55để Giang 2Tử Khâm 00biết, cậu dmãi mãi a6là người 2duy nhất, cđặc biệt f7nhất bên 5cạnh cô.

“Thế bnày vậy, ecậu đến 9nhà tôi, 56tôi nhường 1giường 1echo cậu bngủ.” 0dTriệu Doãn 4fPhu vừa 46vỗ ngực, 5ccười ngây 0ngô như 0ông bố ccông nhân fccủa cậu, 03“Thế nào? dNếu cậu 62đồng ý, f0tôi sẽ cđèo cậu dvề.”

Hai 03bàn tay Giang a4Tử Khâm cđan vào 18nhau, vô a0cùng bối b2rối. Nhìn b4chiếc xe fđạp cà 7tàng chỉ 46có chuông d1không phát 7tiếng, còn 76các bộ 0phận khác 7đều kêu alọc sọc, 69lại nhìn 71Triệu Doãn dPhu, rồi 34phân vân dbhỏi: “Về 7với cậu 6ư? Tôi sợ....”

“Sợ 73gì! Có tôi 1aở đây, 1bố tôi fsẽ không 7dám đuổi 0ecậu.” bTriệu Doãn 0Phu hùng 0hồn tuyên abố, mặt cđỏ bừng.

“Không 5phải, tôi 2sợ... chiếc fbxe này, ngồi fblên chắc a0đau mông 82lắm.”

“....” dTriệu Doãn 8Phu im bặt, 8bbẽn lẽn 43vười nhìn 92cô, thấy 78hai cái túi 2to căng phồng 36bên cạnh, ebăn khoăn ebhỏi: “Cậu 48mang theo 8cái gì thế?”

Giang cdTử Khâm dvội nhấc 78hai cía túi blên, giấu esau lưng, 1“Bí mật.”

“Thôi 60vậy, không banói thì 6thôi. Mau dlên xe, tôi 2fđưa cậu b0về nhà!”

Nữa 30tiếng sau, 1Giang Tử fKhâm đã 97ung dung ngồi dtrên ghế 2đá dài 1ở góc sân dgặm bánh 6bao. Kể 6cả chiếc 7bánh trên detay, cô đã 5ăn bốn 07cái cả 07thảy. Quả 2thực cô faquá đói, asuốt ngày 3hôm nay chưa b9có hạt c7cơm vào dbbụng. Mẹ 2Triệu Doãn 7Phu là phụ 5nữ đặc 4biệt dịu 8dàng, khi bđưa bát cnước nóng 1ccho cô, còn 6cẩn thận 4nhắc, “Thổi 5đi hãy uống, c4kẻo bị bbbỏng.”

Lòng 2cô chợt c1nóng, một 4tay bê bát 48nước trà, 84một tay cecầm bánh dbao, Giang bfTử Khâm 8không biết 83nói sao, 3dmĩa mới fnặn ra một 68câu, “cám bơn!” nhưng 59âm thanh 65bị nghẽn 1trong họng. 8e © DiendanLeQuyDon.comTrong phòng, 0dưới ánh 7ađèn màu cda cam, có 07hai bóng 27người đuổi 7nhau. Bố 63Triệu Doãn 7Phu giọng 3ồm ồm, 54gầm lên b0như hổ, 5d“Mày dám 0đưa nó 7về nhà, 1tao thấy 08may đang b3muốn ăn 29đòn!”

5mẹ ở bên f2ngoài, lắc 8đầu, “Làm aadữ thế, eđánh nó 10đau rồi elại thương, f4đến khổ, 51đến khổ!”

Giang 9Tử Khâm bchớp mắt, 0nhìn bà, e“Bác ấy 7cđánh thật 8hay giả 90đánh vờ?” 7Bà bực 5mình, liếc 4dcô một b0cái, tất e5cả là tại 9đứa con f0gái này, 3vậy mà e1nó chẳng 1đônghj lòng, fcthản nhiên d5như đang 12xem trò hay!

Sau 4trận đụng 48độ vừa b0vừa đó, 0Triệu Doãn 7cPhu mới 04chính thức 19dẫn Giang 00Tử Khâm 25vào nhà. d © DiendanLeQuyDon.comTrên mặt eccậu có 3mấy vết 3bầm, cánh ftay cũng 37có, bộ 17dạng thảm 52hại khỏi bnói, còn a0mệt đến 6bmức không 9có sức 8mở miệng.

“Tôi elấy nước 9cho cậu ftắm.”

Giang 54Tử Khâm 4gật đầu. 99 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn 50Phu lập 9tức tất 2bật, đầu 6tiên là a2mang bình cđi lấy 1nước, rồi 4chất củi 04đốt lò eđun nước, fmồ hôi cnhễ nhại, flại còn 9cvụng về dđánh đổ 22nước ra 6enền. Giang cTử Khâm 7khoái trá 9đứng bên 21nhìn.

Bố 2mẹ Triệu d4Doãn Phu e7đang ở 80trong nhà, 6có tiếng c0ông Triệu 6eđập bàn, c4giọng tức 8atối quát: 32“Cái đồ csúc sinh 68ấy, lại 5dám cãi aabố, sống 5chết đòi 5agiữ đứa 2con gái kia 85ở đây!”
ccTriệu xua etay, “Ônh 0nói nhỏ a2thôi, để 1nó nghe thấy flại bảo 20chúng ta behẹp hòi. 31 © DiendanLeQuyDon.comTôi thấy 24con bé rất 1xinh, ngoan 6ngoãn, nhất eđịnh có 9chuyện gì 9dkhó nói.... 28 © DiendanLeQuyDon.comchỉ có a8điều trông d3tiểu thư e4quá, không 4cbiết quan 3tâm đến angười khác.”

Giang 9Tử Khâm aloáng thoáng 35nghe thấy, b0vội đặt fcái túi 4trong tay 9xuống, đón 4bình nước 0trên lò, 8bTriệu Doãn 15Phu ngạc 6nhiên, “Cậu eacũng biết 3làm à?”

Giang cTử Khâm enhíu mày, a“Cậu nói 38gì thế! 1Tưởng tôi dlà loại a2con gái chỉ 8cbiết ăn e4không ngồi bdrồi hay 45sao?”

Nhà 4aTpd không 2giàu có 6gì, thậm 9chí có thể f2coi là nghèo d0khổ. Mẹ eccậu không ddcó việc 4flàm, cả anhà trông bvào đồng 1lương công 2cnhân tháng 2fhai ngàn 3đồng của 5ông bố. 3 © DiendanLeQuyDon.comCậu vốn ecòn có bà 4nội vừa 2qua đời, 6egia cảnh 3đã khó dkhăn, lại ffđèo thêm emón nợ.

Giang aeTử Khâm 2ngủ cùng avới mẹ 4Triệu Doãn a7Phu trên 7achiếc giường cbhẹp, bà fphàn nàn bfkể mãi 57về những c1chuyện đó. 9 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn a4Phu nằm f3dưới sàn 4enhà trằn 5trọc, khi 9cậu sốt faruột vùng 8dậy vỗ acvào tay mẹ 2fở mép giường, 7nói nhỏ, d“Mẹ thôi eđi, người 0ta ngủ rồi, eai muốn cnghe những 17chuyện vớ e8vẩn đó” 2cbà mới 8bim.

Tronng 7đênm yên 0ctĩnh, hơi 64thở của 2Giang Tử b8Khâm càng 78rõ mồn 03một, rất 0nhẹ, rất bđều, giống 64như chiếc 6lông vũ 0chờn vờn elướt qua 1tim cậu. 19 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn 47Phu dù thấy 3fmệt nhoài 7vẫn không 39thể nào 29chợp mắt, f4thậm chí fmấy năm 98sau, mỗi 6lần nhớ blại đêm 7đó, nỗi 8hân hoan afxao xuyến avẫn y nguyên 35như cái ađêm khó 2ngủ kia.

ccô thiếu cnữ đã bmang cho cậu 0atất cả 3mộng mơ, 89lúc đó etắm mình fdtrong ánh 3trăng bạc, 39lặng lẽ 9chớ câu 2trả lời. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhi ngoảnh 4enhìn lại, 6lòng đột 39nhiên trở 0nên yên f1tĩnh. Thời d8gian vụt ctrôi, nhanh 95như nước 6lọt qua a7kẽ ngón 3ctay. Lúc 6này, cậu 61mới hiểu, 3thì ra từ 8đầu chí acuối, người fbcậu ái 4bmộ, vẫn 8vương, si 24mee, chẳng 4qua là cô 51thiếu nữ 06tồn tại 8trong tâm achí cậu 3mà thôi.

Ngày e5hôm sau, 6cTriệu Doãn 4cPhu đã dậy 33rất sớm achuẩn bị 6đi học, 35Giang Tử e3Khâm ngồi 41cùng bàn 9băn, sắc 51mặt hơi dexám. Bữa efsáng vô 55cùng đơn 75giản, mỗi ffngười một cbát cháo, 9nữa quả fctrứng muối 5bvà đĩa 8củ cải akhô xào 8dẫm dầu, 6cả nhà 2ăn chung.

Không 79phải cô dchưa từng 1ăn những 1bữa sáng 9như vậy, 22nhưng từ dlâu nó đã 4bị cô chủ 8tâm bọc ekín trong 4cký ức. 4a © DiendanLeQuyDon.comTrên mâm 87cơm nhà 68bà cô ruột, 62thường 78xuyên có bbđồ ăn 0acòn khó bbhơn thế 9này. Chỉ 12vì những 6năm tháng 50ở bên Kha 11Ngạn Tịch, 16cô đã quen duống sữa 1abò nhập 48khẩu, quen 4băn bánh 3mỳ thơm 18phức mới 6ra lò, thực eđơn hàng cngày được 9chuyên gia 30dinh dưỡng avạch định 7mỗi ngày ffmỗi giờ ekhác... giờ 7đây nhìn 46những đồ 3ăn trước d7mặt, khác 89biệt rõ 3ràng một 9trời một c1vực.

Thấy 01Giang Tử dcKhâm bần bthần ngồi 8alặng, tưởng c4cô kp muốn 81ăn, Triệu ceDoãn Phu 6vội chìa 9dcho cô nửa bquả trứng e4của mình. 65 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 3Khâm cau d4mày nhìn b1rất lâu, cmới cầm 7lên đôi fđũa nãy 6fgiờ cô avẫn nhìn bđăm đăm, 57moi nửa 4cái lòng ađỏ, nuốt f5vội vào. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô vứt e4lòng trắng, f2uể oải 0gẩy từng 27hạt cháo 13vào miệng.

Sau 25bữa ăn 4sáng đơn begiản, Triệu 29Doãn Phu 4đến trường, 7Giang Tử 3Khâm ở dnhà, trước 2bđó cô đã 15nhắc cậu 92không được 4cbán đứng 7bcô, tiết 2lộ với eKha Ngạn 5Tịch chỗ 1cô ẩn náu, 67lịa thầm 3alo liệu 0anh có đến b8trường btìm mình cdkhông. Giang c4Tử Khâm 63nóng ruột 61đợi Triệu 8Doãn Phu eđi học 5về, để 07biết tình 4ehình trong 61ngày. Phần 4lớn thời 1gian, Giang dTử Khâm bbở bên bà 9Triệu. Thấy 9cô bé không 2chịu nói davì sao bỏ anhà đi, 9chỉ liên 4tục thăm 3dò, nghe 5 ỏm ít một.

“Cháu 2 ên Giang 3 ử Khâm 5à, cô gái?” f à Triệu 6 ừa nhặt 8 au, khóe b ắt liếc e rộm cô.

Giang b5 ử Khâm fd ang theo dõi 8 ai mạng 2 hện trên 6 rần nhà, 2 ghhe hỏi 2b ội quay 5b ại:

“Vâng ebạ!”

“Tên b2 ay quá, ai dđặt cho 6 háu thế? d1 ố, mẹ 5 ay ông bà?”

“Không f hải, đấy 2 à Ngạn 4 ịch đặt a ho cháu.” 11 ừa nhắc 81 ên anh, lòng 3đã nặng 8 rĩu, cô b ấy cái 06 hế ngồi 8f ạnh bà 7 riệu, tay e3 hỗng cằm e em bà nhặt 6 au.

1 riệu để bc ổ rau trước bmặt Giang 4Tử Khâm, 2aý bảo cô f0làm, ai ngờ bcô cầm 0bcọng rau egiơ lên c3đếm đường 2bgân lá. 0 © DiendanLeQuyDon.comLát sau, bkhẽ hỏi: 4f“Bữa trưa 06ăn rau này 60hả bác?”

2Triệu gật dđầu, “Không ađược à?”

Giang dTử Khâm 7không trả falời. Lát 2sau mới 3cngẩng đầu, 1bỏ cọng frau vào rổ, 00buồn rầu 7nói: “Ngạn 7bTịch nhất bđịnh sốt 9ruột đến bfchết, cháu cđi lâu như bthế.”

c7Triệu ngẩng 2flên cười f5với cô, 1“ Nếu 6Doãn Phu 1không sống adchết giữ 63cô ở lại. 9 © DiendanLeQuyDon.comtôi đã cđưa cô bvề nhà. b © DiendanLeQuyDon.comẤy đừng bnhìn tôi 7như thế, ftôi biết 4nhà cô thật dmà. Cô quên 3à, lần 92trước sinh cnhật cô, cDoãn Phu anhà tôi 19còn đến 7dự mà.”

Giang 1fTử Khâm 86lập tức 92cảnh giác, a8ngồi thẳng 4lên, như csợ bị 5người ta 4fđưa đi 5mất. Bag 73Triệu càng 2bcười to, 3e“Đừng 47sợ, tôi bbiết cô 2không chịu cquay về, enhưng cô 68cũng chẳng 75trụ nổi 6mấy ngày 2fđâu. Cô 1ftiểu thư 6như vậy, cfsao có thể esống ở 50nhà chúng 76tôi.”

Giang 66Tử Khâm 1lập tức ccự lại, 79“ Làm gì 1ccó chuyện!”

Nhưng 7đến chiều, 59lòng tin f6của cô 51bắt đầu 9lung lay. 5 © DiendanLeQuyDon.comBữa trưa, caông Triệu akhông về, 8cô và bà e2Triệu ăn 7chung một 9bát rau xào. 4 © DiendanLeQuyDon.comDo nhà có 3khách, bà eTriệu ưu 14ái xẻo 5miếng thịt 3muối xào 50với rau, 85nhưng cô 07vânc không 5nuốt nổi 6mấy miếng.

54Triệu suốt 07ngày ở 3nhà một 0emình, giờ 54có người 56tiếp chuyện, 4có bao nhiêu 8dchuyện từ 6đời nào cbà đem ra 49kể hết. 48 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử bfKhâm ngồi 8tựa vào 5tường, eanghe câu 6chuyện không 6đầu không 8fcuối của 4bà, mắt 3cô di chuyển 71theo từng 47vòng màng 31nhện trên 6trần nhà, 4cảm thấy fcmệt mỏi 30rã rời. 98 © DiendanLeQuyDon.comCô vừa 1bngấp một 7cái, thì 6abà Triệu 5goi: “Tử 1bKhâm, lại 96đây rửa 5bát cho bác.”

Giang dTử Khâm 60miễn cưỡng c4đi điến, 2bdùng cái 42giẻ lau acrửa bát 1f5f2 90bạc phếch akhỏa đi 38khỏa lại fetrong chậu acnước nổi afváng dầu. a2 © DiendanLeQuyDon.comBỗng thương 57cho đôi btay mình, a8bao nhiêu 92năm không 33động vào bnước rửa e5bát. Kha 0eNgạn Tịch 59còn gìn 8giữ hơn 5cả cô, 2anh nói, d2đôi bàn 9tay của 2eem sinh ra clà để c8chơi đàn.

27Triệu lau ebàn tay ướt 5vào tạp 39dề, “ 2Cái người b8gọi là 4Ngạn Tịch 27kia chắc 0eđối với 71cô rất 88tốt, nuông bbchiều cô 85như thế.”

Không 4hiểu bà b1nói thế blà ý tốt 1hay xấu, 9fnhưng cô abất cần, 89chỏ gật 5đầu, “Ngạn a2Tịch quá f3tốt, quá e4tốt với b3cháu.”

“Vậy 54sao cô còn a3bỏ đi?”

Giang c1Tử Khâm 8ebuồn bã 4bthở dài, fnếu anh 41không giận fdữ định dđưa cô 74sang Nauy, f0cô đâu 30phải bỏ 9đi đến 5fchỗ này?

Thời a6gian suốt 0buổi chiều, 39bà Triệu 3bchơi mạt fchược. f1 © DiendanLeQuyDon.comBốn bà c7một bàn, 3chỉ đặt 5fmấy hào 3lẻ, dù cchời suốt dngày đêm 5cũngko thắng fđược mấy a2đồng. Quanh 74bàn mạt 0dchược các adbà chỉ cdnói về 9giá rau ngoài 5chợ, về 1ftiền lương, bcó lúc cũng 29nói về 0dchuyện học bhành cuae aebọn trẻ, 63rôig lan ecman sang vẫn dđề học bphí mỗi 33ngày một c6tăng, quanh 6quẩn cuối 77cùng vẫn elà chuyện 5tiền nong.

Giang 8Tử Khâm dthực sự 01kinh ngạc, cdoodngf tiền ahàng ngày ccô tiêu 2như nước, 0blúc này 3đối với 3ahọ biến 03thành gánh bnặng ngàn c9cân, làm 0sao họ không cthận trọng, 5abỏ ra một chào cũng 4so đo, cân fcnhắc.

Buổi 52tối, ông e5Triệu gọi dđiện báo 5phải làm 6thêm không 8về, bà 8cTriệu phấ 1khởi ra 7mặt. Mặc ddù công eviệc vất e0vả, nhưng atiền làm athêm rất dcao. Giang bTử Khâm bbỗng lại a0nghĩ đến 07Kha Ngạn 9fTịch. Cô ddthường bgọi điện 6vào lúc a5anh họp, elần nào acũng luyên 0thuyên rất 95lâu, mấy 92lần thậm 3echí còn dlàm lỡ 29công việc 2kinh doanh dfcủa anh, banhưng chưa 0bao giờ 8thấy anh 23tỏ ra bực cbội với 12cô.

aTriệu đứng 6ở cửa 3bnhìn trời, 6blẩm bẩm: 8“Sắp mưa f8rồi!” bnói đoạn, 42bà nhanh 4nhảu đi bvào nhà, amang ra bao 2nhiêu thau 07chậu lớn 29nhỏ, bày 16lung tung 4trên nền 2nhà. Lúc 7đầu, Giang c2Tử Khâm 6ckhông hiểu, b8cho đến fdkhi mưa trút c6xuống, căn 8nhà vang 2lên khúc 4giao hưởng alộp độp, c5tí tách. 30 © DiendanLeQuyDon.comCô ngồi 3trên ghế, 0nhìn căn 3nhà mưa 2dột như 37một hang 4động có 21bức rèm 4che bằng 00nước, dở 3khóc, dở fcười.

Triệu 3Doãn Phu bvà bố, bngười về 3ctrước người fvề sau, 3fhai con gà 70ướt sũng fbđi vào nhà 87tắm, vì ckhông có 1ebình nóng 8lạnh, lúc 13đi ra cả 9chai đều ebrét rụt eđầu, rụt bcổ.

41Triệu ân 52cần bê eđến hai 8bát canh 4enóng, lõng abõng mấy 1fcọng rau, 6hai cha con 94vui vẻ húp. d © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn 8cPhu lau dầu ddính bên 19mép, thòm bcthèm đặt 24bát xuống. e © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 46Khâm đã 3ngồi bên e6cậu, hai 60mắt long c0lanh nhìn 3cậu, chờ cđợi.

Triệu f5Doãn Phu aebiết, cô c9muốn nghe atin gì.

“Người 3đó hôm 3cnay đến elớp tìm a3cậu, không 09ngờ anh 7ta cũng có 6lúc mất 0phong độ 2như thếm fcứ như e4người mất 2hồn. Mặt elởm chởm 23râu, quần eáo nhăn 7cnhúm, cà 31vạt trễ, dcvắt vẻo 3trên cnahs 87tay, giọng 47nói thì a2khẳn đặc.”

Trước 3mắt Giang bbTử Khâm e9lập tức 6hiện lên 3bức tranh 5kia. Hơi 1cay từ mũi dxông lên 33mắt, mọi 34đầu dây e6thần kinh 4dđau nhức, 0dnước mắt c0túa đầy b0tròng, hai 6mắt cũng 37đỏ hoe.

Triệu 8Doãn Phu eethấy cô bsắp khóc, dhoảng hốt 1vò đầu aegãi tai, 1“Ấy, Giang 3Tử Khâm, 13cậu đừng c4khóc, cậu 8mà khóc ddlà tôi không 1kể nữa!”

“Kể 9tiếp đi, btôi không 9bkhóc nữa.” 6Một giọt 49nước mắt 07rơi trên dmu bàn tay, 5cô vội bvàng lau 96vào áo.

“Cũng f0không có 2egì. Nhưng fđúng là eanh ta rất d3lo lắng, 6còn gọi 98bọn tôi cra ngoài aahỏi mãi, bdặn đi edặn lại a5nếu có 9ctin gì về 7cậu thì 8egọi cho 58anh ta. Hình 0bnhư còn 0báo cảnh 2sát, lúc 0ra về, tôi ecòn nhìn 25thấy mấy 6dxe cảnh 2sát đi lòng 5quanh bên 8ngoài trường.”

Giang adTử Khâm 6fvùi mặt 2vào cánh ctay, cảm cthấy mệt 8rã rời.

Đêm abđó, cô 83vẫn ngủ acùng bà eTriệu. Triệu d5Doãn Phu 5fvẫn trằn 05trọc trở 75mình, miệng clắp bắp enói mơ. c3 © DiendanLeQuyDon.comNgoài ra, 2chỏ có btiếng mưa 1frơi rong c2chậu. Lộp 4độp, tí fetách...

Rốt 20cuộc cô 5sẽ ở lại 27bao lâu? 27Căn nhà b3chật hẹp asặc mùi 5long não, 8nhà ătms 30không có e4bình nóng 69lạnh, bữa 5esáng chỉ 25có dưa muối 7và cháo 3ftrắng với 56đĩa rau 14xào lác 96đác mấy 49miếng mỡ, 9nhà dột b6tứ tung, cmạng nhện 6đầy xác 51côn trùng, 7chỉ nói dnhững điều d4vặt vãnh, bnhững tính 1toãn chi 97ly... khác 67một trời 0một vực 87với cuộc b5sống vừa 57qua của fecô!

Kha 2Ngạn Tịch ecvẫn đợi 8ecô ở nhà, 2hoặc là 8fđang lái 3chiếc xe 8sang trọng, 6tính năng 5ưu việt 7nhất đi dtìm cô. c5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng bất 73luận thế 49nào, anh 00cũng sẽ 4không để fbản thân 48rơi vào 7hoàn cảnh a3như thế, 7sẽ không 1để mình 3lậm vào 72cảnh suốt 5đêm ngủ 4ekhông yên cvì nhà dột, cnước mưa f7nhỏ xuống 8angười.

Anh 8enói đúng, 14cô không d1đi nổi, 7cô bị trói 6quá lâu 0trong chiếc 0alồng vững achắc do 7anh dày công 9tạo ra, 7từ lâu e8đã mất 51khả năng dfbay liệng. 2a © DiendanLeQuyDon.comĐôi cánh 6nhanh chóng 82thoái hóa, 4đôi cánh cengắn ngủn 17không mang 0anổi cơ 4thể béo fftốt của 99cô, cô chỉ 0có thể ddloạng choạng clao về phía b7chủ nhân 5của mình.

Nhưng bliệu Kha 4Ngạn Tịch 2có còn cần dcô? Cô xua 5đuổi mối a2tình đầu fecủa anh, blàm lỡ 29hôn sự 09của anh, 87tìm mọi 5cách phản 1kháng, hết 2lần này 4đến lần 24khác kích 4fđộng sức 8chịu đựng 5của anh, 9liệu anh f5còn muốn efgiữ lời 2hứa năm c3xưa, không 87bỏ rơi 5cô?

Đã 8quên bẵng cchuyện mình bebị đưa asang Nauy, 68cô chỉ 7amột mực 4muốn chứng adminh lòng 83tốt của 81Kha Ngạn 8Tịch.

Co 34khao khát e0trở về dbên anh, egục vào 2lòng anh 9bkhóc một 9trận. Cô 2đang thỏa 77hiệp với eanh, thỏa 35hiêph thì 3csao. Cô không 2thể xa anh!

Em ekhông đi 84nổi đâu. 6 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Man.

Em 54chỉ coi 9sự dựa edẫm là dtình yêu.

Em 4hoàn toàn 33không hiểu 06tình yêu 19là gì.

Chiếc c0Maybach của 3Kha Ngạn 94Tịch tiến 2vào sân ctrước, e5đèn mui 74xe nhấp 14nháy ròi f1vào cổng 18biệt thự, c1lúc sáng, 2dlúc tối. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngồi 10trong xe nhăn f3nhó, mệt 72đến ù 34tai, lái bxe đứng 1fngoài, giương 8ô gọi mấy e6tiếng, anh a3mới ngẩng 06đầu, từ ectừ bước edxuống.

Đôi b3chân như 5đeo chỉ, 4dmỗi bước bcàng khiến 61anh mệt 6mỏi, anh 08đã không 7ngủ, không 14nghỉ suốt a6hơn hai mươi 1bốn giờ. 8f © DiendanLeQuyDon.comThần kinh a8căng thẳng dcực độ 5làm anh choáng 08váng, muốn 8xỉu, mới 7ađành quay bfvề nghỉ aengơi chút a6tí.

Não 94bộ vỗn 8fđang trì 76trệ, bỗng dsực tỉnh cvì cái vật 6đen tròn 9co ro ngoài 2ecửa. Anh f8kinh ngạc 57gọi: “Tiểu 8dMan!” Tức 42thì quẳng 00cái ô, chạy 69mấy bước 23lên bậc 22thềm, đến bkhi xác định achính là 3cô, mới 9fthở phào, 7giang tay dôm chặt 22đầu cô, 0không nói 2được gì.

Kha 14Ngạn Tịch 19không biết b2cô đi bao 20lâu, càng dkhông  biết 6cmấy ngày bnay rốt acuộc cô 0bở đâu, csống thế 6nào. Giang fTử Khâm 5đang sốt 2bcao, ý thức 87hoàn toàn 0mê loạn, alúc đầu bđắp ba fcái chăn, 8cngười vẫn erét run, 98sau lại cnóng hầm bhập, đạp 6tung tất ccả chăn 9ftrên người.

Kha a3Ngạn Tịch dfvẫn ngồi b6bên giường, aekiên nhẫn b3chăm sóc 60cô. Cạnh egiường e1là hai túi 7đồ trong 85tay Giang 2Tử Khâm 5lúc trước, 60khi anh bế fvào nhà, d8tay cô vẫn f1giữ khư 57khư. Đến 0khi anh khẽ 43khàng gọi, 5“Tiểu 1fMan” mới e7hé mắt, 9từ từ eebuông ra.

Trong 1túi đựng 59gì? Anh mở 5cái túi 2ngấm nước 5mưa. Ô, 4chỉ toàn 17đựng những 2tứ linh 53tinh. Vỏ dhộp bánh 13gato, giấy abóng gói akẹo, chuỗi ffhạt đứt edây... trong 9cuốn nhật ebkí thấm 7ướt, là 2enhững mẩu dehồi ức e3về quá 09khứ. TRanh cđầu tiên c1có mấy cchữ nguệch f5ngoạc do dchính cô fbviết: Kha c7Ngạn Tịch 6và tôi.

Bao 6giờ cũng 29là anh trước, 78cô sau.

Kha 2Ngạn Tịch 4nhớ đến 2đống đồ ccô mua về 03hôm họ 39cãi nhau, fkhi mở túi dra lại chẳng 5bcó thứ dbgì cho cô, dtất cả 9bđều là 7của anh: 06chiếc cà 5vạt lụa 6màu lam, 3những chiêc acúc áo bạch 4fkim xinh xắn d1để anh 31đính vào 4cửa tay 1áo, móc 0đeo chìa bkhóa rất atinh xảo, avân vân. 96 © DiendanLeQuyDon.comMỗi thứ 1đều có fghi chú, cđại loại: 86quà sinh 5anhật Ngạn bTịch hai 8mươi chín b6tuổi, quà asinh nhật c6Ngạn Tịch 18ba mươi d9tuổi, quà eesinh nhật 5Ngạn Tịch...

Tất acả đều addành cho faanh, vì anh, anhưng anh 5trách cô 2bởi những 0flý do tầm 03thường. 9 © DiendanLeQuyDon.comCó phải 93hồi đó bcô đã ngấm angầm lo 9mình sẽ 6bị đuổi, 9nên để 2lại nhiều equà như e0vậy cho 55anh, để d4bù đắp 60khoảng trống 4fthiếu cô? adGiang Tử 8cKhâm luôn a8nhạy cảm 6về thân aphận của e7mình như 1bthế.

Kha eNgạn Tịch 9athẫn thờ 1ngồi ở emép giường, cmắt đăm fđăm nhìn akhuôn mặt 39ửng đỏ 5của cô. 76 © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt 2này anh đã 12quá quen fthuộc, nênko 5để ý dấu ecấn cuae 5sự trưởng e3thành trên 8đó. Mãi 5đến bây 9giờ, anh 78mới bàng 7hoàng phát 5fhiện, Giang f3Tử Khâm cacó thể 3đẹp đến 98thế, lại elớn nhanh e3như vậy, 3rồi ngoias 0nhìn bản 7bthân, thì 4era mình đã 7egià không 4ít.

Còn e2nhớ, có bflần sau d2buổi tập f1đàn, cô 0tựa nắp 4dương cầm, 80ngây ngây 8dnhìn anh.

Kha 6Ngạn Tịch 8hỏi: “Nghĩ cgì thế?”

a6cười tinh 3anghịch: b1“Anh nói cexem, đàn 94ông khi nào 2cảm thấy 1mình già?”

“Có 9alẽ khi anh 1fta yêu một 0cô gái trẻ aahơn mình 55rất nhiều.”

Kha 98Ngạn Tịch 4đột nhiên 96giật mình, aánh mắt 4crời khỏi 1cô, lại bvô tình fphát hiện 8mấy vết 2xây xát 5trên bờ fvai trần 45đặt trên egối.

Anh c1đi lấy 51thuốc, cúi d4xuống thận 5trọng bôi clên vết 5exây xát 8đó, hơi 8thở của 9cô thoảng 6equa cằm, 54làm anh thảng 39thốt, Nghiêng bđầu tránh, ednhưng mùi 38hương quen 8dthuộc thấm 3trong hơi 2thở nóng agiẫy vẫn 1phả vào 5cmặt.

Anh fcúi xuống, 08khuôn mặt 1fyêu kiều c4và bờ vai etrắng tuyết 5fgần trong 48gang tấc. 5f © DiendanLeQuyDon.comTrái tim 4dKha Ngạn efTịch bất 2ngờ nảy 3elên, giản 1dị, tụ a7nhiên không 0một dấu 75hiệu báo 5etrước. 6a © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần caghé thêm efchút nữa 8là bờ môi elạnh của 2anh có thể 5chạm vào 8da thịt 1nõng bỏng 6của cô....

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/90148


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận