Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 16


Chương 16
Bùm! Pháo hoa bỗng bùng lên, sáng rực ngoài cửa sổ, vẽ nên bức tranh tráng lệ trên bầu troi màu hoa cà.

2f © DiendanLeQuyDon.comÁnh sáng 51 chói rực, x43 e cuồn cuộc 0 như nước, 3 chính là p51 hốn phồn 11 hoa nhân thế.



Kha 5 ngạn Tịch t4c âm trí tán c loạn, bỗng g25 iật mình, 4 lát sau trở 4 lại bình a3 thường, n5 gồi thẳng 83 người, kéo 0c chăn đắp c2 ho Giang Tử ka5 hâm. Bàng 85 hoàng thực t32 hực hư 1 hư, anh vừa tf rải qua e một cảnh 4 huống khác 9 hẳn mấy e năm trước, 17 nhưng trái t05 im đang đập 8 dữ dội t9 rong lồng a ngực nhắc 2anh, đây ld à hiện tf hực xác 17 ạc.

Khi 12 hơi thở 9 ình thường 04 trở lại, 71anh mói chống 77 tay xuống fgiường, 32dùng chân cphải làm 40trụ, thận 24trọng đứng 1lên. Khi 3cơ thể 5đã thăng 9bằng mới abbước đi, b9bước khó 4nhọc đến 9bên cửa asổ mở etoang, từ 8từ đóng 85lại.

Dựa 8vào tường, 6đôi mắt bsâu tư lự 96dõi nhìn cmàn đêm. 2 © DiendanLeQuyDon.comChớp mắt a8đã mười 3năm. Cô ebé mười 3chai tuổi 5đang ngủ 42phía sau 9anh, vậy 1mà đã cùng 4danh đi uqa 9chặng đường 07mười năm.

Đời dngười đi 2đâu về 9đâu ai biết, 9những chuyện 9cũ chẳng 9qua như ảo fmộng, như 4sương khói avụt trôi. d © DiendanLeQuyDon.comTrong khoảnh 0khắc, khi elớp phấn cson lắng 46đọng bị dxối sạch, 4đâu còn 4atìm lại 37được vẻ a9diễm lệ ccủa những 24ngày đã dqua?

Dằng 6sau có tiếng aloạt xoạt, 5anh vừa fngoái lại 3đã nghe 95tiếng cô 5thầm thì, b“Ngạn 0Tịch. . 9 © DiendanLeQuyDon.com. .”

Tất d4cả đều ecđã thay 1đổi, nhưng 3vẫn có amột người, 4một lòng 2đau đáu 60nhớ về 38anh, chưa 3bao giờ 5thay đổi.

Khi 2Kha Ngạn bcTịch tỉnh 20dậy, Giang eTử Khâm eađã không 17còn trên 4giường 7nữa. anh 20chỉnh lại 1dy phục trên aengười, athong thả fbra khỏi aphòng bệnh, 5ađang hỏi 1cô y tá 7đi ngàng 8aqua thì phát 48hiện cô 5đang ở 56cầu thang.

Lúc 9này Giang 9Tử Khâm 44mặc quần 0áo bệnh eviện giản cdị, in số 8hiệu bẹnh 69nhân, tựa 57đầu vào 0ethành cầu fthang, ngón 96tay kẹp 8điếu thuốc elá.

Đằng esau vang lên 1atiếng bước bchân, Giang fTử Khâm bbiết người 1đén là 3ai, vừa enghiêng đầu 08thoáng liếc, 6lại ngoảnh b5mặt đi. 9e © DiendanLeQuyDon.comTrong đầu b0lại hiện b6bộ dáng 6clúng túng 4acủa anh flúc ngồi d5bên cô, 4trái tim ctức thì ekhẽ nảy. b3 © DiendanLeQuyDon.comMuốn để 5anh lên tiếng e3trước, 2không ngờ 8anh bước eđến, rút 3điếu thuốc 1trong tay bcô.

“Em 8enên ở trong 5phòng bệnh.” 35Anh dập 0fđiếu thuốc, 3giọng trầm 2và nhỏ.

0angồi bất f9động, vẫn atựa vào a0lan can, ánh 3bmắt lơ eđãng liếc 5nhìn từng fbậc cầu 0thang. Rất 3lâu sau, 3mới thở 6dài rất d7nhẹ, hỏi; 2“Em hôn 71mê mấy 24ngày rồi?”

“Hai 2bngày.”

“Hai bcngày”. 76 © DiendanLeQuyDon.comCô nhắc clại, rồi a2không biết 5nói gì nữa, 8“giữa c6hai người achỉ còn 2lại hơi d6thở đều 29đều, cô aachủ ý điều 66chỉnh hơi 15thở cùng 83nhịp với d6anh, nhưng 3sau mười 0lần lặp 1flại như 2thế, chợt 9bthấy mình 4quá nực acười.

“Cảm 9ơn anh đã ađưa em đi b8bệnh viện, btiền em 5fsẽ nhanh c5chóng hoàn 9ctrả lại fanh.” Cô ethản nhiên dcnói, không 7hề xao động.

“Sao d7em nói vậy?” 3Anh yêu cầu 9trả tiền b3tự bao giờ? 18Thực ra 90anh muốn ecnói, sao blại coi bfnhau như 8người ngoài 5thế, nhưng 3không thể 8nào mở bamiệng, rồi 8bỗng nhận fbra, mình eađã không 63ocfn tư cách 8yêu cầu fcô điều eđó.

Lúc 8này, Giang fTử Khâm 5mới ngoảnh e1lại nhìn aanh, khóe cmiệng hơi 04nhếch, nở bnụ cười 1yếu ớt. f8 © DiendanLeQuyDon.comCô vịn 2lan can, khó 0nhọc đứng 4lên, thân 8nhiệt chưa 5ftrở lại 5bình thường, d8đầu vẫn 1achoáng, vừa ađứng lên 8cảm giác 2trời đất c3quay cuồng. 2f © DiendanLeQuyDon.comNhưng cố 20tỏ ra mạnh 2cmẽ, thể 0hiện hình 0bảnh đẹp cbnhất trước 4fmắt anh, 7b“Lát nữa 1em xuất 80viện, anh fcó thể cđừng đến e0phòng em 2dnữa, được ckhông? Có fngười đến 7đón em, 6em không emuốn anh 5ấy hiểu f4lầm.”

Đó alà lời 8fnói thật, 8dvì vậy bnghe như 1chích vào 7tai. Nét 88mặt Kha 7bNgạn Tịch 5thoáng sắt alại, nhạy 7cảm nhận b0ra lưỡi bdao trong 0lời nói acấy, lạnh 05lùng đáp, 58“Sợ anh 9clàm mất engười của e4em hả? Được, fkhông hề d4gì.”

Tính 1anh vẫn exấu như 9trước, 66Giang Tử 6eKhâm buồn 22bã nhìn 6anh lắc 6đầu. Biết 11anh không a6nhìn mình, 33cô dứt 45khoát tàn 48nhẫn nói: 6“Cảm ơn!”

Chung 37Dịch nhận 76xuất hiện 1achỉ ít d4phút sau fcú điện 6cthoại của 9aGiang Tử 4Khâm.

Trong fhọc việnmĩ cthuật vốn 72đầy rẫy 5những sự 71kỳ quặc, 4Chung Dịch 5là một echàng họa esĩ đẹp ctrai có tiếng 1luôn được e5các nữ 9sinh hậu 31ái. Mọi engười gọi 92anh là “Ađam”, 5dđều cho d0anh là người 4đàn ông 8cđược thượng 8đế sủng fbái dưới 8nét cọ 3tài hoa của c2Michelangelo 2(*).

(*): cMichelangelo 6f(1475 - 1564): f0nhà điêu 9khắc, họa 2sĩ, kiến 4dtrúc sư 90thiên tài 9người Ý.

Chung fDịch vừa 1athu xếp cđồ cho 6fGiang Tử 08Khâm, vừa 54nhăn nhó 1phàn nàn: 8“Tôi đang 91chuẩn bị 7lên lớp,, 7luôn vi phạm 1nội quy 8vì em. Nói 2xem, nếu 8tôi bị fđuổi việc, 25em có chịu 4ctrách nhiệm 5không?”

Mặt 99Giang Tử c1Khâm ửng cđỏ, cô dkhông thích e6kiểu nói 3thân mật e7như thế, 1nhưng đúng 8lúc nghe cdthấy tiếng 8achân tập dtễnh vọng f0đến từ b1phía hành 05lang. Cô 47vội vàng 1trở mặt aftươi cười, 5cthân thiện 1amỉm cười, 66“Thầy dmuốn em 0chịu trách 5nhiệm thế a1nào? Lấy ecthân bù 1đắp được 57không?”

Chung 9bDịch chợt 52dừng tay, c7ngẩn người bangạc nhiên, btiếng cườicuar 0Giang Tử 1Khâm như 6tiếng chuông 1bbạc, trong 46veo ngân 42theo nhịp 8dao dộng fcủa thần 58kinh đại 7não anh. 1 © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 3ngẩng nhìn 6cô, đôi 7đồng tử 30lóng lánh, 58sáng bừng 3fhy vọng, 2“Nhất b8định thế 3bnhé! Nhất 5định thế 83nhé!”

Quả 4bnhiên anh bbta tưởng 0thật, cô 7hơi ngượng, a“Ngốc 0ạ, em nói bađùa thôi, danh tin thật 8à?”

Chung aDịch lập 85tức bối arối, cúi 3đầu thở adài, “Lạ 4đánh lừa 7người ta.” 9Sự yếu cđuối của 2cđàn ông ebluôn khiến bphụ nữ 2xao lòng. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Giang bTử Khâm 60không hề, 0dtiếng bước 6chân ngoài 7fhành lang b1mỗi lúc 15mỗi xa đập 6vào tai, etrái tim 5cô nặng 75trĩu.

Chung eDịch đưa 5fcô về kí 2túc xá. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐúng lúc 68Văn Song 22Song tan lớp cbcũng vừa 63về, đẩy 9cửa phòng 6nhìn thấy c9hai người 74đang bận 5brộn. Cô a7ta cố tình 21kêu “Ối!” 2một tiếng 9rõ to, vội 22lấy tay d6che mắt, 5nói đùa: 6“Ái chà, 5tôi về fkhông đúng bblúc tý nào.”

Chung aaDịch cảm cthấy bình bthường, 1dthậm chí cquay người 7alấy mấy 3quả táo 19đưa cho a7Song Song, b2dặn cô d2chú ý chăm 60sóc Giang 1eTử Khâm.

“Cô 66ấy đâu 5cần em chăm 05sóc, có e6thầy Chung 83ở đây, cdmột người 2fbằng mấy 3angười ấy 8chứ!” 89Văn Song 11Song liếc b8Giang Tử 1Khâm, nhẹ 18nhàng giễu, e“Tử Khâm 21chúng ta athật tốt 7phúc, bao 99nhiêu người b4tranh nhau d1lấy nước 3cho cô ấy 3rửa chân. 5 © DiendanLeQuyDon.comThầy Chung, 51thật sự 6cthầy phải 4cố gắng bblên mới 93được!”

Giang 4Tử Khâm 8hiểu thâm 2ý của cô bbạn, mặt bđỏ bừng, b4ngoái lại a2lườm cô 7ta. Chung 5Dịch vẫn dcngơ ngác, 9có lẽ tưởng 1Văn Song 9Song khích 5lệ mình, 0vui vẻ gật 7đầu nói: 7f“Ừ, nhưng 09dạo này ecô ấy rất adkhó bảo.”

Văn 82Song Song 8cười thầm, a2sao lại 59có gã đàn 54ông khờ 31thế!

Bệnh 6của Giang 7Tử Khâm 3một tuần 0sau thì khỏi 9chẳn, cô 49không còn ccớ gì để 24tiếp tục 8lười biếng 2nữa, đành 0vác dụng 9cụ đi vẽ b7bên ngoài. f2 © DiendanLeQuyDon.comĐây là 0sự cực 02chẳng đấu 9khi hoàn f5toàn rời 50khỏi Kha 1Ngạn Tịch. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐểtrang 8trải cuộc csống, và 6có tiền anộp tiền 8bhọc phí, 6cô không 9thể không 6ra ngoài, 9bngày ngày 0tất bật fkiếm tiền.

Nỗi 3dsợ hãi 1do quá xúc 1động sau cquyết định 5kia vào một 8ngày nào cđó của 47nửa năm 1trước, 86đã sớm 0tiêu tan 8bởi cuộc ebsống hằng 45ngày. Hy 79vọng, ước 8dmơ về cuộc 4fsống mới 4ađã dần fdần khô 4héo trước f3hiện thực 4fnghiệt ngã.

ftrước đó, ađã quá clâu, co không 22nếm trải acảm giác 8athiếu tiền. 0d © DiendanLeQuyDon.comThỉnh thoảng 2lại mơ dgiấc mơ 9đã trở dđi trở 3alạiko biết 26bao lần, 25lần nào acũng chân 3thực như 0vậy. Kha aNgạn Tịch bvẫn chạy cbtrong vơn 26mưa iền 91rợp trời 5đuổi theo echiếc taxi acchở cô, c0nhưng không f8còn thấy 8bàn tay ai d5ấm áp đánh 06thức cô 42dậy, ôm ecô vào lòng ekhẽ gọi: 3a“Tiểu 4Man.”

Tất a4cả như 2giấc mộng 3Nam Kha (*), 9cuối cùng e6cũng đế b5ngày thức 2tỉnh. Cô 3giãy giụa 6trong dòng 80sông năm 74tháng, làm dđủ thứ a5công việc, 7bán hàng, 1tư vấn 82khách hàng, 37cầm những btấm biển 3quảng cáo 21lòe loẹt a4đi khắp e6đường ato phố nhỏ...thường 5nhịn bữa 69sáng để 4tiết kiệm 7ctiền, hoặc 4suốt cả 94tuần chỉ 1ăn sài món 7màn thầu. 6 © DiendanLeQuyDon.comKhông nhân 5alà màn thầu, ccó nhân cclà bánh d5bao, cô cảm 1thấy lần 4đầu tiên 5mình phân ebiệt rõ 1ràng hai 55loại bánh 1này.

(*): 9có tích 83từ “Nam 0fKha thái athú truyện” f5Thuần vu 52Phần say 5rượu ngủ 11quên dưới bgốc cây 9hòe, mơ ebthấy mình 6đi vào Đại b2Hòe An Quốc, 65được bổ cnhiệm làm 8ethái thú fequận Nam 1Kha, hưởng 39hết mọi dvinh hoa phú 03quý, tỉnh ecra mới biết f5hóa ra đó bcchỉ là 6giấc mộng, dtất cả echỉ là fhư ảo. 9 © DiendanLeQuyDon.comNgười đời 30dùng “giấc 43mộng Nam aKha” để 79ví vinh hoa 47phú quý 0ở đời c1chẳng qua dchỉ là 9giấc mộng.

Nhưng 49nếu hỏi, fhối hận 41rồi phải cfkhông, kỳ fthực chính aecô cũng 5không biết. 4c © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ cô fcó thể a0nhìn thấu 2cuộc đời, e3nhưng không 9bao giừo 8nhìn thấu 32bản thân.

Mưa 3liên miên, 7bnên công 0viên tần c5Nguyệt rất 2vắng, chỉ 7blác đác 9khách dạo dfchơi. Nhưng fthật kì 49lạ, hôm 9nay lại 98rất hên, 2ftừ lúc edựng cái bô trên cầu eĐồng Bản, 90luôn cô 7khách yêu 0cầu vẽ.

Công 4bằng mà 71nói, Giang 6Tử Khâm evẽ chảng 0dxuất sắc egì, mới ahọc được 1enửa năm, etư hcaats acbình thường, 91chỉ làm 4được mỗi d4một việc 9là họa 00cái hình b6gì, còn 12cái thần 9bquan trọng e1nhất của ecchân dung 6thì cẫn 16cìn thiếu. c © DiendanLeQuyDon.comCũng may 8fkhách đa fphần chỉ 7dyêu cầu 94vẽ giống, 3lúc nhận 08tranh đều f0khen hết 71lời. Không 8ít người 1cquẳng ra bnăm mươi 1đồng, cũng 85không lấy 5tiền thừa.

Kết f1quả Giang bTử Khâm ebội thu. 45 © DiendanLeQuyDon.comLúc thu dọn 2fđồ nghề 5bra về, lại 3nghĩ đến 06cảnh vẽ 8cchân dung bcho Phương afThái mấy f5hôm trước. 3 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 8Tịch đứng 1bên cô, dnhưng ánh 72mắt dịu edàng lại 9hướng vào 2fnguyên mẫu 4enhân vật d1cô đang 8vẽ. Ai biết aeanh chân 4tình hay f1giả ý, 4dnhưng nó 6kích động 8acô, khiến 5cô một c4lần nữa 79chứng kiến dsự ác nghiệt 9của ngừoi bđàn ông d5này.

Vừa a0quay đi, 6chuông điện ethoại của 0Chung Dịch fđã cắt 19ngang dòng fbsuy nghĩ, 22do dự mấy 51giây, có 2nên nhấc c3máy, cuối bcùng vẫn 6anhấn nút 0xanh. Đầu 50bên kia là 9giọng nói 6phấn khích 0của anh: c4“A lô, 3Tử Khâm d3à?”

“Vâng.” 4Giọng khô ckhan, cô 1đáp: “Có achuyện gì?”

Chung fDịch nhận 0ra ngay, thoáng 8im lặng, 2hình như 4cau mày, 2lát sau mới 5đáp, “Sắp 6có kỳ nghỉ angắn dịp e1mồng một b2tháng năm, deem có rỗi a5không?”

Tưởng 4anh ta muốn fhẹn hò 9với mình, 89lập tức 0từ chối 1lấy cớ fbận làm athêm. Không 60ngờ Chung eDịch đoán b2trước ý 1ađồ của ecô, ranh bemãnh hỏi, b“Thế còn 0buổi tối, 85buổi tối 0arỗi chứ?”

“Không.”

“Thế a0à, tiếc aquá.” Anh 1thở dài 3một tiếng, 8như tiếc ethật sự, c“Anh có angười bạn 0dlà giám d3đốc khách 3asạn Hàn aPhủ, nhờ 9tìm giúp 1một nhạc 63công cì 9ccô gái đang 36làm cho khách csạn muốn ebvề quê 1enhân ngày 7nghỉ mồng c7một tháng cnăm, họ 62cần người 2bthay thế ctạm thời. fd © DiendanLeQuyDon.comThù lao không fcao lắm, cnhưng cũng ađược ba 2bốn chục. b © DiendanLeQuyDon.comVậy thôi, 4nếu em bận, eanh sẽ gọi 5cho Văn Song 69Song cùng 4phòng em, 27đằng nào...”

“Ấy, akhoan đã!” cKhông đợi 5anh nói hết, 28Giang Tử 00Khâm nhoẻn 44cười nói 14chữa: “Anh f7đúng là, 2dsao không 1nói rõ! fĐể em, 61để em, 9đằng nào 1ecũng không 2có việc alớn gì, 8lui lại 20cũng được, 5giúp người 9cũng là 7dgiúp mình.”

Đầu 5kia Chung 3Dịch cười 5đứt hơi: a“Được f4rồi, được 8erồi, vậy ffđể anh 16bảo anh 1ấy. Không dai như em, 84có phải 4trúng mánh 9rồi vẫn 45còn chảnh?”

“Anh a9dám?”

“Ờ, banh vẫn 09không dám 26thật, anh 1đặt cả 30cuộc đời 0vào tay em.” 48Bên kia giọng 64Chung Dịch edịu dàng. 82 © DiendanLeQuyDon.com“Tử Khâm, 3thực ra 81em, không 2ccần em vất 4cvả kiếm 89tiền như bdthế, chỉ a4cần chúng cmình...”

“Thôi, fđược rồi, 5eđừng nói 3nữa.” 5Giang Tử e7Khâm lại f0ngắt lời 2anh, chuyển achủ đề, 4“Mai em d3mời anh 15ăn cơm, 6được chứ?”

Chung 2Dịch ngập f7ngừng, nhún 7dvai, “Coi 2như em vẫn 7còn có chút c7lương tâm, a3cứ thế 1nhé, ngày 96mai anh đến 89đón.”

“Vâng!”

Vừa 8cúp máy, 0Giang Tử b7Khâm liền 4thu ô ra cvề, trong 76đầu thầm dcnhớ lại 22chuyện Chung 1aDịch vừa 7nói, tính bnhẩm sổ fbtiền. Oa, 7akhoảng ba 4buổi tối, 6có thể ekiếm được 7gần một 6engàn, học 9cphí kì sau bfcoi như được 4giải quyết.

Tuy bnhiên, sự 3bthể không acsuôn sẻ 0như cô nghĩ.

Buổi ctối trước 3dhôm 1.5, bChung Dịch ađưa Giang 6Tử Khâm ftới khách bcsạn Hàn 16Phủ. Anh 9để cô 6cđứng chờ 5ở sảnh, 0một mình 1đi tìm ông 4bạn.

Trong elúc rỗi arãi, tiện etay nhấc bcuốn tạp 33chí trên ccái giá bbên cạnh, 19trên bìa dcó mấy bcchữ to nổi 76bật - “Người 9ađàn ông 0được mệnh 30danh là hoàng eđế”. b © DiendanLeQuyDon.comChỉ nhìn 77trên ảnh, fecũng thấy angười này 4quả thực 12phong độ 6ngời ngời, 66lịch lãm, 5phóng khoáng, ffđang ở 07độ chín, 56anh ta tỏa dra sức quyến 6rũ đặc e8trung của 0engười đàn f9ông tuổi fenày. Đôi 80môi mím 9nhẹ, như 3ecười như 7bkhông, thoáng 2nhìn cũng abiết người 0này rất a1được lòng 8phái đẹp.

0Nhưng Giang 4eTử Khâm abỗng bật 57cười khinh 1ckhích, buồn 0fcười vì 5cái tên 68tiêu đề aquá phóng e6đại. nếu 7anh ta là ffhoàng đế, 6cthì Kha Ngạn 6eTịch là fgì, ngừoi 5đàn ông cthần thánh 5ư? Cô nén 4cười, lại dcnghĩ đến 9eanh.

“Đao fY Minh_” 5Cô khẽ eđọc cái 1tên lên. “Tôi b0rất vui 8, vì cô cbkhông đọc 2chữ Y thành 5chữ Vĩ.”

Đằng 3sau vang lên 06giọng đàn 2ông. Giang 1bTử Khâm fbất ngờ, 88giật mình, 6vội im bặt, f uay người 3 ại. Nhưng d5 àng bất 9 gờ bởi f gười đàn 15ông trước 0 ặt.

Anh 50 a thấy ngay 38 ẻ ngạc fa hiên trong e ắt cô, 1 ười nhạt 05 hông nói 7 ì, đến 4 hi cô chỉ 4 ào bìa cuốn 7b ạp chí, e3“Ông chính 42 à Đạo 1 Minh?” 2Anh ta mới c9 ật đầu.

Giang 9 ử Khâm c hìn bức 2fảnh, lại 4b hìn ngừoi 8d hật, phải 27 ông nhận 1 răm nghe 73 hông bằng b ột thấy. af © DiendanLeQuyDon.com o vóc dáng 54 oàn mĩ, 5 gười thật 6c òn hút hồn 0e ơn trong 8cảnh. Cô 3 ẽn lẽn 4 ỉm cười, 4 hông biết cfthế nào 0clại hỏi 80một câu: 1“không 8bphải anh 9dlà người  của 92bộ tộc 3eBài Di (*) 7chứ?”

(*)bộ btốc thiểu bfsố Trung b3Quốc, trước eđây thường f0gọi là b5người Tải.

Đao 9Y Minh ngơ 8ngác, mấy 6giây sau 2mới hiểu 96ra. Anh giơ ednắm đấm, 4dứ dứ 0dưới cằm 2fmình, ánh 37mắt không drời cô, f0nhẹ nhàng agiễu cợt, a“Tiểu 4thư, có b9phải cô 1xem ‘Thiên 6long bát 90bộ’ quá 85nhiều rồi 9dkhông?”

Giang 8Tử Khâm 2gãi đầu, 3không tiện 2nói nữa. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐúng lúc 54Chung Dịch 42bước nhanh cđến. Chung 93Dịch thấp 7hơn Đạo aY Minh nửa 5cái đầu, dđứng cạnh danh ta, lập 75tức trông d2như cậu bem, càng 7elàm nổi 6evẻ cao lớn, 85chín chắn d8của anh 0ta.

“Tôi 18đang đi d4tìm anh, a1không ngờ 6anh ở đây.” fChung Dịch b6kéo Giang 16Tử Khâm, fthân mật 1eôm eo cô, 32cười hi dhi giới 0thiệu: “Tử 74Khâm, đây a9là Đạo 3Y Minh, người 9bạn mà 31anh đã nói. 4 © DiendanLeQuyDon.comY Minh, đây bblà Tử Khâm, 01thế nào, 5đẹp không?”

Giang aTử Khâm c3toàn thân 9căng thẳng, abối rối. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐạo Y Minh f5đứng trước 2emặt vẫn 48bình thường 2nhiên, dường 5như không 2có điều egì đáng 4ngạc nhiên. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐến khi fGiang Tử 5Khâm thoát 5ra khỏi 4bsự nhiệt 72tình của 60Chung Dịch, e1Đạo Y Minh 2mới hơi a9nhướn mày, 0như phát 85giác ra điều e3gì đó.

“Xin 1chào, Đạo 2tổng.”

Đao fY Minh chỉ 0agật đầu.

Giang e9Tử Khâm 0nhanh nhẹn 71đi đến c7ngồi trước 05đàn dương ddcầm, bắt cfđầu công 9việc của fmình. Lúc 0đầu Chung f2Dịch lặng dlẽ đứng eđợi cô dbở một 5góc khách cdsạn, đến f8khi có ba bbốn cú cđiện thoại, fliên tục 8hối thúc, 50đúng Đạo 50Y Minh đi 4ngang qua, 3banh mới dbkéo anh ta 7ra một chỗ 6cnói, có fviệc phải ebđi trước.

“Mẹ btôi vừa 9nhập viện 3tối qua, 4btình hình 3dcó vẻ không 2ổn, tôi cphải vào e1đó xem sao. 90 © DiendanLeQuyDon.comTử Khâm 6eđang bận, 37tôi không 43làm phiền, 1nhưng nhất fdđịnh anh 6phải giúp 6tôi đưa 6cô ấy về bbtrường.” fChung Dịch 09chỉnh lại 9ftrang phục 26nói nhanh.

Đạo 2Y Minh ngoái 81nhìn cô 6gái trẻ eđang chơi ebđàn ở dagóc kia của 8khách sạn, d7dưới ánh bđèn dịu f2êm, cô như 5dđược mạ 5một lớp dvàng óng d1ánh, trong a3chiếc váy 61trắng dài fdchấm đất, 7trông mảnh 9emai, tha thướt, b4vô cùng acuốn hút. 95 © DiendanLeQuyDon.comAnh gật 38đầu, “Được ethôi.”

Giang 65Tử Khâm ckhông nhận 3bra có người 0đang nhìn 8mình, cô e1đang dồn d4tâm trí 23vào bản 9nhạc. Các 59bản nhạc 1fở đây eđa số người a8ta nghe nát eera rồi, fbcô lật 3mấy trang, 1lựa chọn e3một bài 5“Childhoood 9memory” egiai điệu 40trầm buồn fdvang lên 12dưới những f5ngón tay.

Trong e4kí ức, 4lần bỏ 4nhà ra đi e3năm mười ctám tuổi, 3đổi lại 84chỉ là 85một trận edsốt cao csau cơn mưa 31lớn. Trong flúc mê man, 92cô chập d9chờn nghe 33thấy bản 5nhạc này, brất chậm 2cvà buồn, adgiống như 1thứ rượu b0vang màu d4tím lóng d0lánh trong c0thùng gỗ. cf © DiendanLeQuyDon.comTrước khi 7được thưởng 7thức, phải bchờ đợi 99rất lâu.

Co 2bhơi hé mắt, 93lập tức 9cbị chói 9nhức bởi cánh mặt f2trời xuyên b5qua rèm cửa, 7những hạt enắng vỗ 39đôi cánh dnhung lặng elẽ bay liệng, c6rơi trên 0người đang 1ngồi chơi d9đàn. Trước 34mắt vẫn 1hiện lên 0cảnh trong 83mơ, cô bị 32chiếc xe 0đưa đi 58rất xa, 7Kha Ngạn dTịch điên 3cuồng chạy 7theo bỗng 5biến mất. 8 © DiendanLeQuyDon.comChính lúc 35đó, trong ecập chờn bmê tỉnh, bcó tiếng 0ai thoảng 6qua tai, nói 1với cô 5ba từ.

Trong 6mấy giây, b5sau khi tiếng 2đàn chậm 6dần, ngân 30lên rồi f9dừng hẳn, eatiếng chân 7gấp gáp 22đã đến egần. Cô 15hìn thấy a9anh qua khóm 3hoa Erica, 32anh ngồi e1xuống bên 5bcô, từ btừ kéo 2cô dậy.

Kha 47Ngạn Tịch 56đổ mấy 8viên thuốc ctrong túi dgiấy ra 0dtay, đưa 5đến sát fbmiệng cô, 2nói: “Tiểu 4bMan, ngoan bfnào, mau 6uống thuốc 3ađi.”

1dchỉ thấy ftủi thân, bacuộc sống a3bị đẩy 65mạnh, quay 1fmột vòng f6lớn thế, 9ccuối cùng ebvẫn bị 7người đàn 0ông này 57giữ chặt, 14cô hoàn 9toàn không bdthể thoát aakhỏi cái ebóng của fanh. Cô vừa 74há miệng aanước mắt 8dđã ứa 15ra, rơi trên 8tay anh, nhưng 7aanh cố tình 7không thấy. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh bê cốc 4nước, dỗ 9cô uống demấy ngụm.

0vẫn nức 5cnở, nép 0vào lòng 75anh, hai tay d7ôm chặt d9cổ anh. d © DiendanLeQuyDon.comCô liên 04tục nói 14xin lỗi, 99liên tục 28ăn năn, 4ccuối cùng 1mếu máo, 52, vô cùng 5tội nghiệp 9nói: “Em dkhông muốn asang Nauy, 0canh đừng 21đưa em đi, 3được không?”

0fnhìn anh, 1anh gật eđầu, coi 79như đồng 44ý, cô thở 1phào như atrút được a5gánh nặng, cmặt chúi 66vào tay anh, 09dần dần 3có hơi ấm, 1rồi cô exoay người, evùi hẳn 99đầu vào 0lòng anh.

“Ngạn 65Tịch, em edvừa nằm 7mơ. Em tưởng abanh bán em, bem không 2bao giờ 1nhìn thấy 9banh nữa.” 2Áp má vào bvồng ngực 8frắn chắc 0của anh, drất đỗi eyên lòng, 7rất đỗi 1bình an, 2b“Em còn 1bnghe thấy 77anh gọi fem, nói với beem...”

Anh 0hơi ngẩn 6ara, vội d4cúi nhìn acô, hỏi 88nói gì. c © DiendanLeQuyDon.comCô lại 14cười khúc a9khích, dụi amặt vào 8bngực anh, d3nhất định 9không chịu 9nói.

“Nói 3sẽ bị bđua sang b9Nauy.” Cô 93đột nhiên 6ngẩng đầu, falàm động 8tác khóa 41miệng.

Sắc 40mặt Kha cNgạn Tịch dkhông hiểu 32sao trở 8enên trắng d0bệch.

Một dagiờ đêm, 3Giang Tử 1Khâm mới 36ra về. Vừa 2cđứng lên, eđã thấy 9fđầu nặng 1trịch, chân enhẹ bẫng, echống tay 6vào nắp 2fđàn đứng 2mọt lát fmới bước 1được. 7 © DiendanLeQuyDon.comĐi vài bước, bbđã thấy 2Đạo Y Minh 3đứng một 6bên vẫy 5tay, xung 21quanh anh 4ata có mấy e7người com elê, giày 38da bóng mượt, c5đưa thuốc 2lá mời, 4nhưng bị ceanh từ chối.

“Cảm 3ơn, tối 0nay không 5muốn hút.’ 36Anh trả 5lời, thầm 8nghĩ đến f1cô thiếu 9nữ bên 22cạnh.

Giang 2Tử Khâm d4bất giác d1ngẩng đầu 2nhìn anh 5ta. Cô vẫn ednhớ, Kha b5Ngạn Tịch 52cũng không 8thường 2bxuyên hút 83thuốc, nhất b2là lúc có 13mặt cô, ecũng có 5vài lần b4hút nhưng f0chỉ vì 81quá buồn.

Vừa cphân tâm, 7eĐạo Y Minh fđã vỗ 8fvai, làm dcô sực 7tỉnh, anh bnói với 6mấy người 5dđàn ông axung quanh f“Tôi đi 3trước, 6ftạm biệt.”

Anh 7ta thản bnhiên khoác dfvai cô. Người ccô chợt 06cứng, thấy 97ánh mắt 7cầu cứu ccủa anh c8ta, mới 2ngoan ngoãn 5phục tùng.

Khi 0hai người 0bđã ngồi f9trong xe, f2Đạo Y Minh 3mới giải d8thích, “Vừa ccrồi rất 6xin lỗi 0cô, nếu bekhông, chẳng 1cbiết phải 40tiếp họ fbao lâu.”

Giang 97Tử Khâm 2cúi đầu, 23“Không e4sao.”

“Thực dra, suy cho ccùng cũng 2là vì cô, dnếu không 7vội đưa acô về trường, eatôi cũng 5fkhông bận 4tâm quá dvề vấn 4fđề kia.”

cngước nhìn 1anh, băn 5khoăn, “Nói e0vậy là 9tôi đã 1clàm phiền 0aanh?”

Anh 1ta lại cười 56hồ hởi, 5“Theo cô 91thì sao?” 39Sau đó đưa 6chai nước 70cho cô, “Sắc 0mặt cô 6không tốt, efuống chút anước đi.”

Một 6fngười đàn 9ông như fevậy không bthể ghét eđược, 35chỉ có fđiều, lần ađầu gặp 0cđã ân cần, c0dịu dàng 96như thế, 4nhất định c3không chỉ bmình cô 63có ấn tượng 95tốt đối b0với anh 8ta. Giang 30Tử Khâm e5mỉm cười, fcđón chai a6nước.

Xe 4eđang đi, 8Đạo Y Minh e0đột nhiên agiảm tốc, 2để nghị eđưa cô 3ađi ăn đêm. 46 © DiendanLeQuyDon.comDo đã muộn, fvốn định 1ctừ chối, danhưng anh 67nhắc lại 66lần nữa 1nên cũng 3gật đầu.

“Đến f6phố ẩm 82thục nổi 1tiếng của bHàn Phủ 18chúng ta 34được không?” cKhóe miệng 65hơi nhếch, 19ẩn nụ 5bcười, anh 3ta nheo mắt 7fnhìn cô, 7có một 2achút uể coải, “Không d5chê tôi bekeo kiệt 11chứ?”

Giang 3Tử Khâm 2dnghiêng đầu danhìn ra ngoài ecửa sổ, fahơi mệt 6fmỏi nói, 9“Không 09đâu.” 79Đột nhiên 6blòng hơi frun, chăm f8chú nhìn 6cửa kính, 2bắt gặp 4Đạo Y Minh ađang chăm achú nhìn 8mình. Ngoảnh 24lại, đã ethấy anh 5chăm chú cquan sát 68đường d9phố trước 8mặt.

Đây dcũng là 4một thủ 3đoạn sao? 3Cô cười 7nhạt.

65đã gần 80một giờ 3đêm, con 36phố ẩm 3tuhjwc vẫn dfcó người 1qua lại. 23 © DiendanLeQuyDon.comNam nữ từ 1ekhách sạn cbđối diện btốp năm, 0tố ba đi ccđến. Đối 7với lớp 33trẻ đô 5thị quen 4bcuộc sống dcban đêm, 13cuộc vui 54thực sự 0dvừa mới 1bbắt đầu.

Đạo 20Y Minh dừng e8xe ở bãi 8eđỗ cạnh 6ckhách sạn, etrước đó 75đã dặn aGiang Tử 9aKhâm đứng a4chờ anh, e5loáng cái 4đã thấy 4anh chạy 45lại, hai ctay chống 8dgối, khom 1engười thở 8hổn hển 9trước mặt a8cô.

Giang 2Tử Khâm 1ngạc nhiên, 5a“Anh chạy d9như vậy flàm gì?”

“Sợ dcô bị UFO c9bắt.” bAnh cười.

“Tôi fcũng nghĩ 3bvậy.” eNhưng họ c1chê tôi 9vô tích acsự. Vì fsự ổn e7định của fatinh cầu, 1cnhất quyết e6không chịu 49bắt tôi 51đi.” Cô 9nói vẻ 41nghiêm túc, 63“Anh xem, a3tôi chỉ 5có thể 24đứng đợi 0trong cái a7vòng tròn 8anh vạch 2ra.”

Anh 64ta lão luyện 44như thế, 2tự nhiên ađến mức 5không ai ccó thể fnghi ngờ.

“Ăn 17món gì?” 8eĐang đi 5Đạo Y Minh dfbỗng hỏi bnhỏ, “Sủi c4cảo nhé, dftôi biết 1quán ở 3cuối phố c0có sủi acảo cực engon.”

Giang 02Tử Khâm fcbất chọt fnhớ đếnlần fhọ đến 2đây, cô 9fđi trước, 2anh đi sau. 4 © DiendanLeQuyDon.comXung quanh 4yên ắng.

Đạo fY Minh nhắc 53lại lần anữa, mới bkéo tâm 4ftrí Giang faTử Khâm 1trở về. ba © DiendanLeQuyDon.comCô vội evàng nói, 66cũng được. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh mím môi, fmãu không 1lên tiếng. 7 © DiendanLeQuyDon.comCho đến a0khi vào quán bsủi cảo, bhai người 6ngồi xuống 1echiếc ghế 05dài, lúc ferót trà, 2eanh mới 0dliếc sang 9cô.

“Cô 1gái, không 8nên ưu tư 1như vậy. e © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 6nó khiến becô trở c5nên đặc 1biệt, nhưng 1btôi hy vọng fcô có thể cdvui lên.”

Thái e0độ anh d9ta hoàn toàn 7nghiêm túc. 8 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó, 0Giang Tử cKhâm nuốt 0xuôi ngụm 3trà đắng cchát. Bảo 7cô đặc dbiệt ư? e2Nói thế f2là có ý 5bgì, anh ta fcó tư cách 2agì hy vọng 6cô vui lên?

Người 6đàn ông 7bmuốn thẳng 5thắn tiếp 7ecận một 84cô gái, bliền cho f8rằng đã 35hiểu thấu 37tâm hồn 7cô ta. Thật dxuẩn ngốc, 21thà nói cthẳng một 1câu, tôi 8thích em aa- nếu như 3evậy, trên f7trờ đã d4không có 5fnhiều chuyện 86đến thế.

Trong bkhi Giang 38Tử Khâm 6còn đang 44suy nghĩ 5nên đối 9flại thế b7nào, thì 0emột cặp dđôi còn 3trẻ đi aavào. Người 1cô bỗng 24căng ra, 13bàn tay cầm 7ecốc trà 9lạnh, nổi bbgân xanh, 02các khớp a2ngón trắng e3bệch, hơi 6cthở gấp 7dần. Cô 9cúi đầu, 9cnhìn xuống, cngực phập 38phồng dữ 8dội.

Đạo 6Y Minh ngoái dlại phía dsau, nhìn 0thấy người a4đang đi 0đến.

Kha dNgạn Tịch f7đi vào quán emới phát 6hiện ra 1Giang Tử a4Khâm, cánh ctay choàng 37hờ qua eo 7ePhương Thái 1bvô thức fbuông lỏng, crồi lập  lại 7bôm chặt.

Hai 29người tìm cmột góc 0khuất ngồi cxuống. Phuoeng 6Thái đã a4nhận ra 1sắc mặt 0khác thường bcủa Kha e2Ngạn Tịch, 0asau khi gọi c4món, buột f0miệng hỏi: e“Nhìn thấy 99ai vậy? deCứ như cgặp quỷ.”

Kha 3dNgạn Tịch 8lắc lắc e3đầu, nhấc 2aấm trà, 79rót hai cốc, 3“Không bfai cả.”

“Thế 3thì lạ 3thật, anh fvừa ngồi 3cđã quên 6trải khăn b9ăn, cốc e7cũng chưa 4tráng đã 41rót trà.” 9ePhương Thái 25ngoái đầu, 3nhìn khách 44trong quán, 7khi phát 47hiện ra a5cô gái đã eba lần bảy 45lượt chạm bmặt, liền 3ngẩn người. 61 © DiendanLeQuyDon.comQuay lại, fthấy ánh 50mắt bất 0an của Kha d8Ngạn Tịch, 1vậy là 5lờ mờ 3hiểu ra.

“Là f9cô gái đó 32phải không? 8bCô họa bsĩ đã vẽ 5dchân dungcho 0em dạo trước. d © DiendanLeQuyDon.comngười chơi dđàn ở 1khách sạn 0vừa rồi acó phải 8ccũng là 4dcô ta? Anh 1đứng trên 43lầu nhìn amãi, tưởng 3em không c7biết ư?”

Kha 3Ngạn Tịch fđặt ấm 33trà lên 39bàn, hơi 03ngẩng mặt, cgiọng lạnh 23lùng, “Đừng anói nữa!”

Phương fThái lại 36cười, nghiêng 3người tựa b6vào bàn,, 6dlại nhìn c2Giang Tử 0Khâm lần c8nữa, thấy 13cô cúi đầu, 6fhai má ửng bhồng.

“Đúng fcô ta chứ? 0Em nên đoán fra sớm hơn 2mới phải.” 79Cô nhấp 0dmột ngụm 2atrà, ngước 97nhìn anh d7qua rèm mi, 3dgiọng đặc dbbiệt chua 8ngoa, “Thanh dfThanh tử 7khâm, du 4du ngã tâm.”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/90156


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận