Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 17


Chương 17
“Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm.”

Đạo Y Minh 32tháo dây dan toàn, fnhìn Giang 34Tử Khâm 2bên cạnh, amỉm cười, 4b“Tên ai fcdặt cho 46thế, rất h83 ay!”



Giang 4 tử Khâm 0 không trả 8c lời, thò a5đầu qua e cửa sổ, ac nhìn người 00 qua lại tren 8 con phố náo 7d nhiệt, ngơ 6 ngẩn nghĩ, d7anh ấy còn fcđây không.

“Một c4 ái tên tầm f9 hường thôi.” 7 cô ngừng lb6 ai, tiếp d ục với db ột chút 1 trách móc: 8a“Bây giờ t07 ôi có thêm m6 ột công v33 iệc, chính le à đưa anh 4đi ăn đêm.”

Đạo 5 Minh cười d4 ịu dàng, c xuống xe 52 mở cửa d cho cô, rồi 9đứng dợi, aánh mắt a hanh lạnh 14 hìn cô từ e9đầu đến f4 hân. Cô 8 ữ xinh trẻ 0c ăng xinh eđẹp, có f ột vẻ 39tươi rói fftinh khôi 52của cỏ 2xanh và sương c6sớm, nhưng 11mặt nghiêm 40nghị, nét 8ưu tư cố 4hữu vắng 1bóng nụ 04cười.

Giang ftử Khâm acảm giác 3dda đầu 95sắp phát e4tê vì ánh 62mắt anh 91ta, liếc 2anh ta, hỏi: 6a“Sao anh cdcứ nhìn 5tôi mãi 5fvậy?”

“Muốn 1nhìn tâm 6chồn em.” 6Anh ta nói 7cđùa.

“Ồ, f0nhìn ra chưa?”

“Tạm 4thời vẫn 05chưa.”

“Thật 1tiếc.”

Đạo 7Y minh nhún ccvai.

Hai 5người đi edọc con a7phố ẩm b5thực, từ 2thịt dê 3nướng thơm 42lừng đén 5cá mực 4tẩm gia 7cvị nướng dtrắng phau, ehai người 88đều ăn b6rất hào 9hứng, gọi c1bao nhiêu, 1ăn hết bsạch bấy cnhiêu.

Giang b4Tử Khâm 6dvừa ném 1đũa vào 0thùng rác, aĐạo Y Minh 5đã đưa f6giấy lau f2cho cô.

Anh 4bnửa cười anửa không e6nói: “Trông fcô ăn kìa, dsắp biến 6thành con 8mèo hoa rồi.”

Giang fTử Khâm fekhông phật 6ý: “Xấu 68hổ ghê!”

Đạo 6Y Minh không 49hiểu sao 90bỗng im 6bặt, như 9ăn phải 62ruồi, mãi 1dkhông nói 9gì. Giang ebTử Khâm fhỏi anh 30có cần f3gọi cốc 3trà sữa, 5anh ngồi 0yên ngây e2mãi, lúc 7alâu sau mới cesực tỉnh, cdngơ ngác c5hỏi: “ 9Cô vừa 89nói gì?”
Anh a5chàng này! 64Giang Tử dKhâm lắc 82đầu, chẳng cebận tâm bliệu đây d1có phải clà một c6thủ đoạn 6của anh ccta. Cô liếc cemột cái, cđặt cốc 8trà sữa evào tay anh 27ta.

Lúc 0này Đạo 9Y Minh mới 0nói: “Tôi ekhông thích 0đồ ngọt.”

Anh 46ta không 5thích đồ 54ngọt- Kha 0bNgạn Tịch 19cũng không 6thích.

Nhưng dfGiang Tử b8Khâm rất 00háu ăn, 4athường e9nửa đêm 1mặc đồ 49ngủ chạy era, nói như 8mê ngủ, a“Ngạn 7fTịch, Em emuốn ăn!” 6Sau đó kéo 5tay anh chạy ara ngoài.

Kha cNgạn Tịch 3ở chung 0ecư cao cấp 73ngoại ô, 3muón tìm < 8000 span style="font-size: 1.9px; letter-spacing: -1.9px; color: #edf6fb;">bmột quán 9ăn đêm d5kha khá ít anhất cũng 1dphải lái 7xe mười fcây số. f4 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh dluôn chiều 28cô, phóng dxe như bay a8trên con cđường 82không một 81bóng người. 0d © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu 13cô rất 58háo hức, caquấn mình actrong cái e9áo khoác d8của anh, dchớn hở 2nhìn cảnh 7đêm bên b4ngoài. Nhưng 5khi đến 9dquán ăn 2cđã ngon 2lành, gọi 4dậy xuống a9xe vào ăn 4cơm, cô eechỉ nhóp 9dnhép miệng. c © DiendanLeQuyDon.comlủng bủng 5nói gì, 4rồi trở 63mình ngủ 36tiếp.

atay với 9cô, anh lắc 9đầu, xuống 2xe mua ít 7bbánh ngọt, btrà sữa, 6còn mua thêm ebmột lô d5đồ ăn 7vặtlinh atinh mà anh 0bghét cay 3ghét đắng. af © DiendanLeQuyDon.comSau khi về abnhà, vừa anhìn cô dăn ngấu 15nghiến, 9vừa hậm 9hực kể f4tội cô. e © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử eKhâm vừa f5tỉnh ngủ 0chưa lâu, 3liền lấy f3một miếng 4bánh ngọt bdnhét vào 5miệng anh, 50lúc đầu banh lắc ađầu nguầy 15nguậy, dứt a1khoát né 6tránh, cuối 5cùng cắn 4fmột miếng e8cá mực, 25“Ố, ngon cfđấy chứ.”

Nhưng b5Kha Ngạn bTịch từ 8chối trà 7sữa, chê edmón này 0calo quá 40cao, anh không 7muốn béo 92phì. Giang 04Tử Khâm 2bmặt lạnh 5nhìn anh, 7anh chàng 89luôn biết 9cách nói 6đùa tỉnh 64khô như 8bkhông. Cô 5thường 7giễu anh, a“Chẳng 83phải anh 1dăn hết asạch chỗ f8bánh em ăn cdở đó 06sao?” Anh 5ngoắc ngón 1tay ra hiệu, clại cắn bathêm miếng e5cá mực f3nướng, 23nhưng do 21quá cay, dmặt đỏ alựng, đưa emắt nhìn bquanh không 5thấy có 1nước, liền b4cướp cốc a4trà sữa 47trong tay fcô, uống 2ừng ực d6một hơi.

Giang 7aTử Khâm e1trố mắt 95nhìn, bất 0cbình lẩm 2bẩm: “Tay c6anh cũng b4có một 4cốc đấy 1thôi!” 4Nhưng anh 49nhất định dmuón uống 4cốc của 0cô.

Kha 2Ngạn Tịch anhăn nhó, 25miệng vẫn acòn cay, cctrề môi, 3a“Cốc của a9em không 90ngọt.”

Giang 37Tử Khâm 5flườm anh, 5e“Của người 4ekhác bao 5giờ chả 7tốt.”


“Nghĩ 43gì mà mải 73mê thế?” bbĐạo Y Minh 3khua tay trước 9amặt cô 2gái. Hai c3mắt hoang 07hoải, bước fchân vô 2định, chắc 7chắn cô f6bé đang 9aphân tâm.

Giang 3aTử Khâm 93đột nhiên 2sực tỉnh, dgãi đầu acừoi ngây fngô, “Không 1có gì, ngắm 25cảnh thôi.”

Đạo 5Y Minh bỗng fbkhom người fho sặc sụa, 5mặt đỏ 11lựng, quẳng 1cmiếng cá cmực nướng 2trên tay, 3f“Trời aơi, sao cay ebthế?”

Giang 2aTử Khâm bcngoái đầu 1nhìn anh, c4bực mình 2bật cười, 2c“Rốt cuộc beanh có ăn 2được ớt c0không, không 42ăn được ecsao còn bảo aengười ta d7cho nhiều f0ớt thế 8làm gì! 52Tự chuốc 19vạ vào 9thân, đừng 8trách ai.”

Đạo eY Minh ho a6chảy nước 77mắt, nhìn 4Giang Tử 6Khâm vẻ c4không hài a3lòng, “Tôi 5bđã thế 8này, em còn fcười được.’ 5Nói xo 10000 ng 84nhấc luôn 75cốc trà 14trong tay f7cô, rít b8một hơi, b3lát sau, bcốc đã 08trơ đáy, 3anh ta quẳng 77cốc đi, 9lau miệng, 1dmãn nguyện 13nói: “Đỡ 8nhiều rồi.”

Giang bTử Khâm 7vừa bực 9bvừa buồn fcười: “Tay 96anh ucngx 3có một dcốc!”

Đạo 3Y Minh nói: 64“Cốc của eem không 48ngọt”.

“...” 9Giang Tử 7Khâm sửng a7sốt, câu 2bnày đã dtừng nghe.

Chuyện 40cũ cũng fkhông hẳn dthú vị, 7nhưng vì d2nó liên 1quan đến 1bngười đó, acho nên ứ 5vấn vương 60trong đầu, 12trở nên avô cùng c3đặc biêt, 49vô cùng 12ý nghĩa. 7d © DiendanLeQuyDon.comMột người 9đà ông cchính chắn 88có những 3cử chỉ 5như trẻ 2con, cho nên ccô mới 01đòng ý 62đi với 1anh ta, hoàn 1etoàn chỉ 8do cảm giác aanh ta mang 83lại, quá 7agióng người bdcô giấu c6kín trong 29lòng.

Trên 8bđường 3về, Đạo 8Y Minh nói f2với Giang eTử Khâm, e7cô có thể 53tiếp tục 99chơi đàn 8ở khách fsạn của 4canh, đến abkhi nào cô 64không thể ađàn được f7nữa, không 9muốn đàn 2nữa thì 62thôi.

Giang 3aTử Khâm dngạc nhiên: 69“Chẳng 61phải em echỉ làm ethay người 6dkhác mấy ahôm?”

“Làm ethay, nhưng 4em chơi quá axuất sắc, 6tôi quyết bđịnh thuê 3dem.” Đạo 0Y Minh cầm bđiếu thuốc, 94ra hiệu dhỏi cô, 3Giang Tử fKhâm lắc fđầu, nói acứ tự 0bnhiên, thậm 1chí cô còn flấy một 3bđiếu cho 2mình. Đạo 1Y Minh rất b5ngạc nhiên, fvừa châm 9lửa cho acô vừa 6hỏi: “Cô abé cũng d2hút thuốc 34sao?”

“Cô 7bé à? Người clớn hăm ahai tuổi 4rồi.” fcCô rít một  hơi, 9giứ khói 1trong ngực, 9rồi từ 9btừ nhả ara.

“Em e1luôn khiến aftôi ngạc cnhiên”. e © DiendanLeQuyDon.comLần đầu 8tiên Đạo c8Y Minh có 8abạn hút 7thuốc trẻ enhư vậy, 54anh ta vừa 3dđi vừa b5chăm chú 0vào khuôn 5mặt nhìn 4fnghiêng của dcô, không ecó chuyện 39gì để 6nói, lại aanhắc chuyện b1vừa rồi, 9c“Em không 2cảm ơn dtôi thuê c1em à? Còn bcô gái bị baem thế chỗ, dkhông muốn 76hỏi về 6cô ấy hay 9sao?”

Giang dTử Khâm 9nhả khói f8thuốc, nghiêng c2đầu nhìnanh, ca“Có cần c8thiết không?”

“Ờ 4thôi, coi c9như tôi echưa nói 1fgì.”

“...”

Tối deđó, hai 4fngười đi adạo nấy 9fvòng trong 9ekhu đó, bGiang Tử 1Khâm xem 74ra tâm trạng 16không được 00tốt, còn f0Đạo Y Minh edhôm sau nữa 5bphải đi b6công tác.

“Tôi 2muốn nhìn 7em nhiều 1hơn.”Anh 4ta không 6tiếc lời alàm đẹp flòng cô.

62nhìn anh ata cười 08nhạt, “Nghe efhay lắm!”

Đạo fY Minh nói e1nghiêm túc, 0“Em không d2tin tất 7cả đàn 7ông hay chỉ 16không tin 0cmột mình btôi?”

Giang 38Tử Khâm 8bật cười, de“Anh muốn 00em tin anh 9gì cơ?” 6aMột người fđàn ông 45có vợ, 9đã bao lần 3engoại tình, 6còn có tư d7cách gì 63muốn mình 97tin anh ta?

Đạo 1Y Minh buồn 43bã, “Tôi dthất bại 6thật rồi. c © DiendanLeQuyDon.comTử Khâm, eem rất đặc ebiệt, cho 7nên tôi d1đối với fem cũng đặc 6abiêt, em f6có nhận 06ra không?”

“Đàn 0ông như 66anh, hoàn ctoàn không bcần hỏi c3câu đó, 0alẽ ra anh 2nên tụ 5tin nói, 36em nhất 74định có 3thể nhận 2ra.”

“Cho 0fnên tôi 08đối với 4em vô cùng 2đặc biệt.” 2Anh từng 58bước lấn batới, “Tôi 5đặc biêt 3ưng em, đặc e8biệt...thích 3em.”

Giang 4aTử Khâm bagật đầu, bf“Cảm ơn 4aanh.”

Đêm fbkhuya, gió flạnh thổi 01qua, buốt cfthấu xương, a6Đạo Y Minh fcởi ái akhoác, choàng alên vai cô. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh vốn 3có thể 3nhân cơ 28hội ôm acô, nhưng banh không 15làm thế.

Anh 0cũng tin, 9anh đối 2với cô 2ethật sự 12đặc biệt.

“Vì 45sao lúc nào c5em cũng không cvui?”

Chiếc 1áo khoác 2ấm áp, dngăn cản 1mọi gió 7ebụi, vẫn 6dcòn lưu 3fmùi hơi c2của chủ 9nhân. Động a6vật luôn 31dựa vào 9mùi cơ thể 9để phân 3biệt đồng 9loại hay d4kẻ thù, 72bình thường fbcó mùi của bbình thường, 4fphát dục 4có mùi của ephát dục, 78nếu hai abên đồng 6ý là sẽ ecvờn nhau btrao đổi cdmùi cho nhau. ca © DiendanLeQuyDon.comCô biết 8cô cũng 52có mùi. 1 © DiendanLeQuyDon.comBỗng bàng bhoàng, nếu 1gặp lại 6Kha Ngạn eTịch, anh 4dcòn có thể b1nhận ra 6fmùi của ecô không?

6nhìn Đạo 2aY Minh, giọng 7ehơi châm 59biếm: “Anh 6ccó từng 44thử yêu 22một người? 3cYêu bằng 4acả trái 0tim, bất bcchấp tất 8cả?”

Đạo 4Y Minh hơi 4ngạc nhiên, 56“Sao lại 5bhỏi thế? c7Một cô bbé như cô eachắc rất 92ngưỡng 89mộ tình dayêu kiểu 47đó?”

“Bởi 7vì yêu một 8người mà 53không có b1được người 5đó, cho bnên dùng 4mọi cách 2để đạt cđược mục 0đích, thậm 1cchí đi với angười đàn d5ông khác, d2cũng chỉ a0vì người dkia, muốn e1khiêu khích 89anh ta ép banh ta lộ 1diện. Nhưng danh ta, người e4được yêu 3đó, lại 8không chút eđộng lòng, 0thậm chí...quên 57hẳncoo ấy.’ e9Nói lung atung một c1thôi, đột c1nhiên sực 19tỉnh. Thấy 3Đạo Y Minh fnghi hoặc 3nhìn mỉnh, e7cô cười bbẽn lẽn, 2“Em vừa c8nói gì nhỉ? 9Ha ha”

Đạo 62Y Minh buồn dbã, “Người f5đó là em 7csao?”

Đương 39nhiên phủ 70nhận, “Đùa 8gì vậy, 39em không evớ vẩn 3đến thế.”

Anh 4chậm rãi 26nói, “Hãy bcho tôi ở 6bên em.”

Sau 67Chung Dịch, bĐạo Y Minh 1btừ từ 3đi vào ucoocj 3sống của 7Giang Tử 0fKhâm. Có c8lẽ nhằm fdlúc mẹ 6Chung Dịch 5ốm, Đạo 2Y Minh mang 8súng nhảy 7lên ngựa, 9dđuổi theo 4canh.

Nhưng 25khác Chung 7dDịch ở 8chỗ, theo fđuỏi của 7Đạo Y Minh agióng như 51trận chiến 94dai dẳng 29lặng lẽ, bbằng vẻ 9điềm tĩnh, 9sức cuốn 01hút đặc fhữu của bngười đàn 5ông tuổi 5này, không bdvội vàng bmà từ từ 42chinh phục. c0 © DiendanLeQuyDon.comPhần lớn 61thời 40000 gian cở bên nhau 3anh chủ 09tâm tạo 4dra không 0gian thoải fmái, dễ 1chịu cho f0Giang Tử 92Khâm, dường eenhư họ dchỉ là bhai người 3bạn thân 00thiện bình 3thường, 36nói chuyện, 7ăn cơm, dkể những 4chuyện cười 3vô bổ.

Ngoài 20lần gặp ecđầu tiên, 06Đạo Y Minh 7fdường như fvô tình 4cxoa đầu 7bcô, những aclần sau, 12anh luôn aduy trì khoảng 2cách thích 6ehợp, không acó bất 0ecứ động 1chạm than c6mật nào. 9a © DiendanLeQuyDon.comAnh nhẫn 7fnại chịu 9đựng, từng bbước thâm d3nhập vững 7chắc. Giang bTử Khâm 0bcũng tỏ dra là một b3khán giả 71biết điều, athỉnh thoảng ccũng vỗ 4tay, cổ fvũ vai chính fnhân quân ftử mà anh 2đang diễn.

Xung aquanh Đạo dY Minh luôn 4có nhiều 4phụ nữ. 8c © DiendanLeQuyDon.comKhi Giang 93Tử Khâm 4đợi trong cvăn phòng 6bcủa anh, 2thỉnh thoảng a7lại có 3điện thoại dnội bộ 0dcủa thư 9kí, hỏi 1anh óc nghe 9điện thoại 1bcủa tiểu 3thư nào fđó không.

Anh 21luôn nhìn c4cô ngại 10ngùng mỉm 54cười, nói bkhông nghe, 08sau đó gác 8dmáy.

Giang aTử Khâm 6ccảm thấy ecquá vô vị, 9đứng tựa 1bàn làm 0việc của 2anh, giở 5axem những 2bức ảnh. b © DiendanLeQuyDon.comLát sau quay dangười, acười nhạt 4nói: “Em b5luôn quấy 0rầy anh.’

Đạo 6Y Minh đoạt blại bức 3cảnh trong f1tay cô, nhìn afmột lát, 4“Thật 45không? Vậy 1thì tôi 2fthích được a9quấy rầy.” eAnh thản d7nhiên nói, 2rồi chỉ 25bức ảnh, 11lại tiếp, 29“Đó là 0vơ tôi, 19chúng tôi acòn có một 62con trai hai 6tuổi.”

Đạo 6Y Minh không 1hề giấu 3echuyện mình 2fcó vợ.

Giang f9Tử Khâm 2bmỉm cười, 9d“Vợ anh dhình như 99rất trẻ.” aHơ nữa 4là một 98người phụ enữ rất 75có khí chất, 61cũng như bdĐạo Y Minh, d6con người 6cô ta tỏa bcra nét thư athái, ung 32dung. Cô 8ta mỉm cười, btay bế con 9trai, dịu adàng nhìn 51ống kính. 0a © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ người 5cô ta nhìn 77chính là cvị phu quân ccđang chụp 4ảnh hai cmẹ con.

“Cũng 64chỉ vì 1fnhìn rất 5dtrẻ, cô 47ấy hơn b0anh hai tuổi, 85lúc sinh 6con đã gần a3bốn mươi, eCô ấy từng 7chịu nhiều 7vất vả, anghĩ đến 6là anh lại b8đau lòng.’

Mặt 8Đạo Y Minh 1ctrở nên aưu tư. Giang aTử Khâm bcảm thấy e9buồn cười, b5anh ta vừa c6khát khao asức thanh 1xuân tràn 4fnhựa sống ecủa người 4dtrước mặt, evừa buồn crầu nói 62về người 7dvợ tao khang, 9mâu thuẫn 1quá! Phải bchăng đây c0cũng là 8một thủ 62đoạn, người 5cđàn ông 47thành đạt, 38thương vợ, 7luôn chiếm 6được tình 0cảm của 0người khác.

Giang 7Tử Khâm 3không nói 0nữa, cáo 5từ, bước cra, “Đến 1bgiờ rồi, 7êm phải 0đi làm việc 14đây.”

Nhưng 2ccuối cùng 8fcô vẫn ekhông thể bđi ra. Đạo bY Minh đã b1đứng lên fđuổi theo, 5aanh vừa 42sải bước 1fvừa gọi 0dcô, nhưng 5ecô không cngoái lại. 6 © DiendanLeQuyDon.comHai người 2ganh đua, 77đến khi 5anh nhanh 0achân đuổi 7dkịp, nắm dvai cô, xoay 0lại để e5đối diện fvới mình.

“Tử 8Khâm.” 0eAnh khẽ eagọi, hơi 7thở phả cdvào sau tai 10cô, Cô gái 0như mang 4hơi cỏ dxanh trong esương sớm fađã ở trong 3vòng tay aanh.

Giang 6Tử Khâm 1rất phản 39cảmkieeur e2ôm bất 4chợt thế cenày, nhưng 76anh ta xiết 55quá chặt. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô đột a9nhiên ngửi 06thấy hơi 76đàn ông fbtừ người fanh ta, cảm 04giác an toàn aquen thuộc 3dbất chợt f5ập đến. f4 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta ôm abchặt, như 5sợ cô biến fmất.

Đạo 8Y Minh vẫn 2thì thầm 7gọi tên 3cô, đến dfkhi Giang 9Tử Khâm 25nói: “Em 1phải đi drồi.”Anh 71mới bừng atỉnh, lý 0trí quay ftrở về, 0edường như 7ngạc nhiên 6hành động bcủa mình, 4cánh tay 9rắn thép 2vội buông dra, thậm 1chí lùi 5mấy bước 4- nhưng không 1xin lỗi.

Giang c3Tử Khâm 6bđã quay 9người, ađi ra ngoài.

Giang 0aTử Khâm bvẫn đàn 78khúc “Childhood 2memory”, 9trong đầu 21cô, sự 1ekiện nho 7nhỏ vừa 2rồi thuộc 9fvề Đạo aY Minh nhanh cbchóng bị e4lật qua.

Kha 7Ngạn Tịch 76không hề bgọi cho ecô lần 78nào. Rõ 0ràng nhìn 9thấy cô, etrong quán fsủi cảo fồn ào kia, 6cnhưng anh 8vẫn phớt 6blờ, vẫn 63ngồi bên 33cô nàng 5dtrông như 3acon rối, alặng thinh 39để mặc b3cô khô héo fmột xó.

dlúc, thâm b6chí cô đã 2nghĩ, phải 7làm thế 89nào mới 1khiến Kha 1dNgạn Tịch 2ahồi tâm 1chuyển ý, 18hay là phải 3ốm nặng amột trận? 84Cô sẽ nằm 97trên giường, fthoi thóp 0ctrong những bdphút cuối b7cùng, chờ eđợi sự ađoái thương 4của anh, 2arồi giưo c2tay phác bcmột cử bchỉ thật f1thê lương 5vĩnh biệt, 6để lại c3kí ức vĩnh dviễn trong 1lòng anh?

Dẫu acó một e0chút tình ecảm, anh d2cũng sẽ 0cđau khổ, 87áy náy, 62hối hận ckhôn nguôi. 6 © DiendanLeQuyDon.comHuống hồ 9dhọ từng 45yêu nhau, ccho dù sau 35khi chia tay e2bẽ bàng bnhư vậy, 8cô vẫn ftin, họ ctừng yêu 4nhau, anh 9yêu cô như 5dyêu cuộc cdsống của 2mình.

Nhưng ebây giờ, 00anh để 24mặc cô 8sa ngã, quanh 1quẩn bên chết người dđàn ông 84này đế fngười đàn cbông khác. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng, như avậy cũng 5drất tốt, cdđể xem cbai không dfchịu nỏi, eđể xem 83ai cuối fcùng là 4người chiến 1thắng.

Sau 9ehôm đó, 24Đạo Y Minh 8bỗng mất 3ftích.

Tất 5nhiên không 1cphải là amất tích fcthật sự, 1dchỉ là 0không tới 85đưa đón 0cô, chỉ 4là không 6ddịu dàng c6đưa cô 03đi ăn. Trò 6chơi của 8đàn ông 4lão luyện 3atrong tình dtrường 9blà thế, 7muốn trói e6phải tạm 9thời buông.

Giang cTử Khâm 2không hề c9thấy lạ, 36cô vẫn 63chơi đần 7aở khách edsạn Hàn cPhủ. Đem atất cả 6dsố tiền ekiếm được bđi gửi 1ngân hàng. a5 © DiendanLeQuyDon.comLần đó, 3lúc cầm 9thẻ từ cngân hàng fađi ra, cô 0bỗng nhìn 9thấy gương a8mặt quen 3thuộc trong 25chiếc xe 39hơi đỗ 3bên đường.

Anh 3chủ ý đi actheo cô ư? d9Kha Ngạn 8Tịch vẫn d0ngồi trong f5xe, ra hiệu 46gọi cô 3vào.

Giang bTử Khâm 0cũng không 2từ chối, enhưng vừa 64ngồi xuống a7ghế, đã 58thấy một 6xấp phong cbì dày rơi 2trên đùi. f1 © DiendanLeQuyDon.comGiật mình, dvừa mở 9ra, đã nghe 1thấy tiếng 9“hừ” adgiận dữ ffcủa Kha fNgạn Tịch.

“Ba 3tám tuổi, 9cđã kết 2fhôn, có 3con!” Anh 9enghiêng đầu, f2sắc mặt enghiêm trọng, 7“Em tránh 5exa anh ta fmột chút.”

Hừ, ccuối cùng 5canh cũng 05phải xuất 7hiện! Nhưng edcô không 29sao vui lên 08được.

Trong d3phong bì clà những 43bức ảnh 3acủa Đạo 2Y Minh. Anh ata hẹn hò 1với rất 3nhiều cô cgái, đều 94thuộc loại 4dmỹ nhân f6nhất hạng, 0chỉ khẽ fbấm, má ccô nào cũng f4non mọng 4phì nước. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi f1ở bên con bftrai, anh bta lại là 9người cha 16hoàn mỹ, 7lưng cõng becon, mắt 3atình tứ 6nhìn vợ.

Giang 99Tử Khâm 7ném trả 2tập ảnh 2cvào người 9Kha Ngạn 1aTịch, lạnh 60lùng, “Em 0biết hết. 4 © DiendanLeQuyDon.comVậy thì 1sao?”

:Vậy 12thì sao?” 5Kha Ngạn 6Tịch cười 07khẩy, nổi bagiận thực d5sự. Anh 80hạ cửa 46kính, ném d9cả ảnh 0lẫn phong abì ra ngoài, 58“Em trở 38nên tùy c1tiện như evậy từ bcbao giờ?”

Giang 2Tử Khâm 5bỗng nổi b2đóa, mặt 6đỏ lựng, b1vặn lại; 1“Em tùy cdtiện thế anào?”

“Đầu 7tiên là ebquan hệ fmập mờ dvới thầy egiáo, sau 47đó là đàn bông có vợ. ea © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 6Khâm, em 64không còn ddnhỏ nữa, 8rốt cuộc 5dcó bieets 2mình đang 8làm gì không? deRốt cuộc 50khi nào em 08mới thôi 61ương bướng?”

2ekhông nói, ecắn chặt 85môi. Có bakìm nước 44mắt, mở acửa xe, 7bước nhanh 7xuống. Cô ecứ thế 5cđi thẳng 38ra giữa bđường, 6bước nhanh, 2dvội vã, 9bất chấp 81dòng xe như 37nước.

Mọi d2tế bào 74đề đang 2gào thét, 29cô phải b6rời khỏi 36đây, rời ckhỏi người 79đàn ông b7này, sau 4đó xóa 2đi mọi 8kí ức đã 5có, làm c3lại từ 9bđầu! Đằng 4sau có tiếng f1phanh xe hơi 8rít chói dtai, dường 2như linh 7cảm điều 02gì, cô quay 4bphắt người. c8 © DiendanLeQuyDon.comMột chiếc 7xe dừng fcách đó 30năm mét, cbên cạnh 6là Kha Ngạn 7Tịch sắc 1mặt nghiêm 8trọng. Anh 6vẫn bước, acchỉ hơi f1loạng choạng.

Giang 22Tử Khâm 0chạy như 5abay trở 8lại, ôm 6chặt anh, e3kéo anh sang 4blề đường bbên này. 2e © DiendanLeQuyDon.comNước mắt 5ađã trào 41ra, cô giậm 13chân, hét: 01“Ngạn b0Tịch, rốt ecuộc anh 1emuốn thế f5nào? Anh 5có biết 9vừa rồi 2quá nguy 6hiểm không? eCo biết 0anh suýt dnữa bị 64xe đâm không?” Kha 2Ngạn Tịch 1ccau mày, 1lấy cùi 7tay lau nước fmắt cho 6cô, cô liền ecnắm bàn c2tay ấy. a7 © DiendanLeQuyDon.comTay kia níu ebcổ anh, 1kéo xuống, dáp đôi 0 ôi nóng 8ấm, ướt dfát lên môi 8anh, hơi f hở nóng 16 ổi phả c ào da thịt 0anh, chóp cf úiuowtj qua b3 huôn mặt 47 ạnh giá 55 ủa anh. 4 © DiendanLeQuyDon.com rong phút 8d hốc, thế 8 iới vụt 9 rở nên 0 ên tĩnh, 2 ạn vật d ung quanh a iến thành 57 ư không. e © DiendanLeQuyDon.com ọ dựa f ào nhau, 1 iống như 53 gày xưa b ên nhau.

Tay b ha Ngạn 3 ịch đặt d rên lưng 9 ô, muốn 52 iết chặt, 3 hưng lại b hân vân, 55 o dự, cuối 8 ùng dằn 62 òng kéo d ai cô, tàn 9 hẫn đẩy 6f a. Anh lùi d3sau mấy 30bước, vẫn 5thở hổn 3hển.

Giang 9dTử Khâm 67vẫn sáp 5lại, nhưng 23bị anh nắm 16vai giữ fechặt, anh 45thậm hcis 60hét lên, f“Giang Tử dKhâm, em 2bình tỉnh elại một cchút!”

e5đột nhiên 09sực tỉnh, 58đứng lặng 70nhìn anh, 1đến khi 77anh ngoảnh 78mặt đi, 91không dám 9cnhìn cô. 0f © DiendanLeQuyDon.comLòng anh 83sắt đá 76như thế.

“Đồ 85nhát gan, 4anh tưởng 5cnhư vậy 1là tốt a0cho em sao? a6Anh tưởng f8anh ra đi, dkết hôn 8fvới người dkhác, là 1em sẽ yên 0cổn sao?” 2Cô lau nước 26mắt, giọng 5athách thức, 2a“Em bất 11chấp anh b5ấy có vợ d4hay không, 4anếu em yêu 86anh ấy, 16em sẽ sống 7với anh 2aấy, hoàn c1toàn không anhư anh.”

“Em...” 6dKha Ngạn fdTịch tức 9tối mặt etrắng bệch, 5fmột lúc 9elâu sau mới 81chậm rãi 3nói dằn 99từng chữ: 6“Em thích fdcác ông agià vậy cdsao?”

Giang c3Tử Khâm 72đột nhiên aim bặt.

Kinh cfngạc nhìn 7anh, không adthể nào 6tưởng tượng fanh có thể 99nói câu 80đó. Anh c0nghĩ như cvậy thật 39ư? Chỉ bdmột câu c7nhẹ tênh 69đã biến 1amọi tình 6cảm của e3cô thành 61trò cười?

Bõng 86thấy mệt, 6ckhông còn 9sức tranh acãi, toàn dthân muốn 79sụp xuống 97đất. Giang 35Tử Khâm 6mãi không d8nhớ ra, 8fhôm đó 3mình đã 6rời khỏi 9thế giới 36của anh 84thế nào, 7không biết cmình có 87nói thêm 3gì hay không, 2hay là bỏ fđi thẳng 8ngay trước bmặt anh. f5 © DiendanLeQuyDon.comTóm lại, 5ckhi về đến 5kí tuc xá, c5trời vừa 2tối, thần 75trí cô cũng ebvừa phục 9dhồi.

Văn 55Song Song avề ngay 1sau đó, 7bthấy cô 26nằm rũ ftrên giường 5khe khẽ dkhóc, bỗng clo lắng. c © DiendanLeQuyDon.comĐi đến, ckéo chăm 7trùm trên 07đầu Giang dTử Khâm, 2giọng mệt 63mỏi, “Xin c5cậu đừng 9alắm chuyện 7như thế ffđược không?”

Giang 55Tử Khâm 0vùi đầu dbvào gối, 3ekhóc đau 93đớn.

Văn 5Song Song 8ngồi xuống 3cạnh giường, 7nói một cthôi: “Lần 9trước cậu cbị sốt, aaanh chàng 1người cũ bcủa cậu 1đến đập c5cửa phòng 3dnhư điên, 86tôi ngủ 55say thì bị 4eđánh thức. 28 © DiendanLeQuyDon.comKhông thấy cmở cửa, 7anh ta đạp 9ethình lình, e5tôi mặc 6áo ngủ 38đứng bên, 1lúc anh ta 9xông vào, 4bộ dạng d6làm tôi a1sợ chết 9ekhiếp.”

Giang 20Tử Khâm 1esững người, 08quay lại 0nhìn cô 19bạn.

“Chuyện avặt đó 7tôi cho qua, acnhưng vừa 5erồi tôi cftự học b5ở giảng bđường, 7đang luyện 8nghe thì bbbị gọi 0era ngoài! 8Cậu đoán 78xem, một 9fngười đàn 7ông đến c1tìm cậu, 8chưa biết a2thế nào bđã hỏi, 78có phải ddtôi cùng 3phòng với 32cậu, nhất 3định bắt 9tôi gọi ecậu ra. b © DiendanLeQuyDon.comRốt cuộc 95cậu làm 5esao? Có cả 0đống đàn c6ông theo 3như vậy, f9có mệt bekhông? Ai 8theo đuổi 4fai cứ việc, dsao cứ đến fquấy rầy 7tôi? Cậu 83có chỗ 2dựa, có 3đàn ông 9bao,nhưng cctôi không 11may mắn aanhư thế, 94để cho e1người ta 1asống với dđược không?”

Giang 9Tử Khâm 06ngượng cđỏ mặt, 6lập tức 3ngồi dậy, 99cũng không ehỏi là 5đàn ông 2fnào, lau  xong, 93đi xuống ebcầu thang. e © DiendanLeQuyDon.comĐạo Y Minh 5đứng trước 6mũi xe, một 27ánh lửa 0bnhỏ vừa 6clóe, anh 3đang cúi bđầu, châm 43thuốc hút.

Không 3khí trong 1xe nặng enề, bức cbối, Đạo 5Y Minh lặng 68lẽ ngồi 80hút thuóc 1cbên cạnh b7Giang Tử a9Khâm, không 2nói gì, 3lát sau nhấn d6ga phóng 95khỏi trường. 3 © DiendanLeQuyDon.comXe chạy 73rất nhanh, d5gió rít 6bên ngoài, d6trong xe lại 49im lặng afnhư chết.

Xe 5đi qua một 3acon đường 7dài, đột 56nhiên chậm calại, rồi fdừng bên 13đường. 3 © DiendanLeQuyDon.comTrong bóng d7tối, chỉ cđốm lửa 7dcháy đỏ 4trên đầu fđiếu thuốc, fcGiang Tử adKhâm đón fcbao thuốc, bcũng châm 5bcho mình 30một điếu.

Đạo e8Y Minh rút 2ađiếu thuốc 18trên môi 3cô, cũng bdập điếu 31của mình, 59giọng khàn d4đặc, “Mấy 7ehôm nay em c4sống thế 8bnào?”

6không đáp.

“Tôi b7tưởng em 52sẽ gọi 5ccho tôi.: 06Anh đột cnhiên bật ccười, dường 7như hơi c8bất an. e © DiendanLeQuyDon.comLát sau quay 47lại nhìn 68cô, “Tôi c9rất nhớ 3em.”

3thản nhiên 4bnhìn anh, 67“Nhớ thế 96nào?”

Đạo 27Y Minh đột 5nhiên sáp d7tới, nắm a1tay cô dặt clên ngực emình, “Nhớ 29bằng tim.”

6rút tay ra, 28“Anh đã 9nói như 05vậy với 2bao nhiêu 1cô gái rồi?”

“Rất 0nhiều!” 9Anh không 1nói dối, 7fnhưng lời 48thật càng e6giống lời 2enói dối 2cngọt ngào, c5“Nhưng 5với em thì ekhác.”

Nếu 4ekhông gặp 9Kha Ngạn 6eTịch, có 49lẽ lúc 75này Giang 1Tử Khâm 68sẽ không f0xao động, d9tuy nhiên 61chính trong 5sự yên dlặng như b6chết này, d2cô đột 41nhiên cảm 59thấy rất c5dễ chịu. 35 © DiendanLeQuyDon.comPhụ nữ 5bluôn có c0chút nông 9acạn như athế, dẫu 45biết chỉ clà lời 17nói cho hay, 7vẫn thích 33nghe. Chẳng 5dai không 67muốn mình bflà cô gái afđặc biệt 47đó, người cđể lại d9kí ức vĩnh aviễn không 6fphai mờ b8trong lòng 00đàn ông.

Đạo 9Y Minh ôm e5cô. Người 3eđàn ông 54ích kỉ bđó ôm cô, 7nhưng lúc 1này cô lại 6không muốn 90đẩy anh ddta ra nữa. 6 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta có dfvợ, óc 92con, thì ecan hệ gì 8đến cô, ftừ đầu b5chí cuối, 6là anh ta 0quyến rũ 18cô, đáng 1trách đáng 5phỉ nhổ 5là anh ta.

Khi 01Chung Dịch 3dtự rút bclui trong 03buồn phiền, 7Đạo Y Minh 20và Giang bTử Khâm 0cliền cặp fvới nhau, fnhư hình 84với bóng. c © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 9Khâm không b4che giấu 6điều gì, 7anhưng cũng 2không thừa a1nhận điều dfgì. Từ 37năm mười 0tám tuổi, 8cô đã chủ 4tâm mang a2khuôn mặt cphản nghịch 62ngụy tạo, cfnó từ lâu 4đã thấm cvào máu, f8hóa thành 9một phần 7cơ thể 43cô.

Chung 7Dịch đợi 7ecô rất 9lâu rất 82lâu dưới 2dkhu kí túc dbnữ, Giang 1Tử Khâm 0thong thả cđi đến. 5f © DiendanLeQuyDon.comAnh bước 35nhanh lại, 0emột tay 9túm cánh 19tay cô, cuối bcùng đã 1đến lúc bđối chất batrực diện,

“Anh 8nghe nói, 9nghe nói f7em và....và dY Minh cặp 41với nhau.” 35Anh giận 26run người, aecơ mặt 5cũng run, 1thâm chí 43trợn mắt c7quát: “Hãy cnói với deanh, đó ffkhông phải 0là sự thật!”

“Đó 56không phải fblà sự thật.” e7Giang Tử 3cKhâm cười anói với f2anh, “Thôi, 24em phải 36đi ăn cơm d4đây.”

Đằng 98sau có tiếng axe hơi tiến 6đến, Chung 71Dịch ngoái 8lại, Giang bTử Khâm enhân cơ 4hội thoát 3khỏi tay b7anh, đi về 5echiếc xe emàu bạc.

Đạo 7Y Minh xuống 35xe, nhìn cthấy Chung d8Dịch, hơi asững ra. 12 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 29Khâm đã 26đi qua anh, eđiềm nhiên c7ngồi vào 2ctrong xe.

Chung f0Dịch tức 3dsôi máu. ae © DiendanLeQuyDon.comHình như bfcó kẻ ngang f6nhiên cắm csừng anh. 80 © DiendanLeQuyDon.comLàm anh phát 52điên.

Đạo 6cY Minh quả 01có bối 79rối, mặc 0edù Giang 2aTử Khâm 0không có 1ctình cảm 0với Chung daDịch, nhưng b5có thể 41Chung Dịch 3bkhông nghĩ fethế. Anh 3vỗ vai bạn 2cũ, an ủi, af“Lần sau ctôi sẽ e2giải thích f2với anh.”

“Mẹ 85kiếp, giải b5thích cái 2dcon khỉ!” eChung Dịch bbvăng tục, brồi bất 43ngờ vung b8tay đấm 5vào mặt eeĐạo Y Minh.

Đạo 5aY Minh chỉ acảm thấy 7dcái cằm eecủa mình b6hình như b0bị lệch, ađầu u u 3fnặng trịch, ebtai ù không dnghe thấy agì hết. f © DiendanLeQuyDon.comTrong tầm bnhìn lờ 90mờ, Chung 81Dịch vẫn bđang lao ađến, vung 3tay định 9fđánh tiếp. c © DiendanLeQuyDon.comAnh cúi người, 5khéo léo cetránh được, acũng lập 83tức phản 0fđòn, đấm c5thẳng vào c7cằm Chung 0Dịch.

Chung f1Dịch vẫn elà một 25thư sinh, 86không chịu 4nổi cú bđấm, liền 6lùi sau mấy debước, do bkhông chú 65ý vướng dphải cái 6bậc, ngồi 3phịch xuống, e3mông giáng 4xuống nền 29xi măng đua 24điếng. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh đỏ 54hai mắt, 74chỉ vào 0Giang Tử 8Khâm ngồi 0dtrong xe gần fđó, quát, 4“Khốn 7thật! Cô era ngay cho 6tôi.”

Nhưng 35Giang Tử 2dKhâm đã 04nâng kính 61xe. Chung 7Dịch tức 95tối lồng aflộn, không ecbiết trút bavào đâu, bađấm ngay a9lên cái 2abậc xi măng, eda thịt abxây xát, c4máu tươi e2túa ra.

Đạo 6Y Minh lái exe, nhanh 4chóng đưa 1cô ra khỏi 5trường, 4chỗ cằm fbị đấm 7dần dần c1sưng to, 5nhưng Giang 2Tử Khâm e7bên cạnh, 5gương mặt etrẻ xinh cđẹp vẫn fnghiêm nghị, dkhông một 8chút xao 4động.

Anh 8bỗng bật 57cười, tự cdgiễu mình, 3“Tôi tưởng 5bem đã giải 8thích rõ 1evới anh 4ata.”

Giang 0fTử Khâm 86còn cảm 3thấy buồn 95cười hơn, 6bhỏi lại: 41“Giải 1thích gì 6ecơ? Vì sao 9em phải 9giải thích 5fvới anh 6ấy, mà d1phải giải dthích những egì?”

Đạo 4Y Minh thở 8bdài, “Tự 4cem biết 9rõ.”

“Không, 76em không 79biết.”

Lát 86sau, anh mới fnói: “Đúng d8là em rất acđặc biệt.”

Giang 2cTử Khâm eccười gượng, fb“Phải, 6câu này fem đã nghe 89đủ rồi.”

“Nhưng daem có biết, d9em càng phá b2phách càng 6khiến người 28ta muốn fchinhphujc. e © DiendanLeQuyDon.comThâm chí banh cũng ckhông biết eđây rốt 3cuộc có b4phải đúng d2là em hay 1ekhông, hay cchỉ là cbmột thủ 2đoạn của b6em? Tử Khâm, dbây giờ 7anh thực c6sự càn bngày càng 7mơ hồ.”

“Nếu 98không, anh 21tưởng mọi 76người đều cgiả dối cnhư bọn b2anh chắc?”

“Ha 72ha, một 63cô bé miệng 3alưỡi sắc 70lẹm.”

“Cảm 8ơn đã khen, 5người trái ađất xuẩn 7ngốc.”

Xe aPhóng nhanh 9đến địa 5điểm đã fđịnh. Đạo 8Y Minh mở 9cửa xe cho 1acô, sục 14tay vào mái 1dtóc dài ecủa cô, 9dán môi b5vào môi dcô, để 5cho đôi 4đồng tử 99sâu đen bftrong mắt 11mình in trọn 8khuôn mặt 15xinh đẹp fđó.

“Nếu a8chưa kết 4dhôn, anh 5rất muốn 5theo đuổi 9em, anh sẽ 1lôi trái 0ctim em ra, bxem bên trong crốt cuộc 7có cái gì.”

Giang dfTử Khâm 22gỡ tay anh adra, lảng etránh ánh 2cmắt ấy, 6d“Đằng 19nào cũng bkhông có 3anh.”

“Cho anên anh mới 5acàng nỗ blực, nhất 1định có 7cngày trong 5tim em chỉ 2ccó một 9cmình anh.”

Tim 5anh ta chẳng dqua là một 4ngôi nhà, e5các cô gái 26xinh đẹp 6qua qua lại 9elại đều eecó thể 3btạm thời 7nghỉ chân.

Anh 3ta có thể 21yêu rất 7nhiều người, 6nhưng chỉ 7cho phép fngười khác d7yêu một 1mình anh 3dta, lại 66còn ảo 7tưởng cô c4sẽ xây  cho 8riêng anh 27ta một ngôi 5fnhà “trong 15tim”...Đằng 2sau vẻ ngoài 6cchín chắn 5là một datrái tim 2ấu trĩ, 27đàn ông 4luôn yêu admình hơn fehết thảy.

Thực ara, bấy 9alâu nay, f1người muốn 7trở thành 21đặc biệt 87không phải 1ccô, mà hcinhs c9là bản 2thân anh 41ta mà thôi.

b5cười nhạt, 5“Đáng 09tiếc, anh 0đã kết 5hôn.”

Ra 46về sau sự 4cố hôm 0đó, Giang aTử Khâm e3buồn não bnề. Cô 6liên tục b6dùng những 0người đàn 7ông để b7làm tê liệt achính mình, enghe những 2lời tán 45tỉnh, làm anhững chuyện fethân mật, d4để lấp 7cchỗ trống bctrong lòng. 3f © DiendanLeQuyDon.comNhưng liệu 1cô có vui 44không? Không, 1một phút 7acũng không.

04mang chiếc 1ghế dài, a9để cạnh 9cầu thang flộ thiên, 2tựa đầu cvào lan can, fhút hết 4dđiếu này 81sang điếu 1bkhác. Năm d3mười chín a5tuổi, trong bkì nghỉ b3hè nóng dnực sau 11khi thi đại 87học, cô 57đã dùng 3dcách đó 73để giết b9thời gian 7những ngày 5không có 71anh.

Khi adlàm bài 6athi thử 7đại học, 8eGiang Tử 7Khâm đạt 8điểm dưới 0trng bình, 2nhưng lúc 4ethi chính 5thức, cô c6lại vừa fđủ điểm 50sàn. Hôm dcông bố 9eđiểm sàn, d4Kha Ngạn 88Tịch rất 22phấn khởi. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh về sớm, 4eliệt kê 30danh sách 19các trường 3mà anhđã 12giúp cô 86lựa chọn a2từ lâu, 8echỉ cần 21cô thích, 5canh tìm mọi 00cách để c4cô toại 2nguyện.

Giang 3Tử Khâm elựa chọn 4ađại học cHàn Phủ dở phía 1dđông nam 2thành phố, elý do rất dđơn giản, 9trường 0gần nhà. 4d © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn b0Tịch đến 24đó không aquá ba giờ cxe hơi. Lúc 9đầu anh fckhông đồng 6dý, cuối 59cùng sau 6bkhi cân nhắc, 1vẫn chiều 07ý cô.

Hôm 9enhận được e3giấy báo f5nhập học, b0Kha Ngạn 9Tịch vội 1vàng về 1nhà, đẩy 90cửa bước 1fvào, lại 6thấy Giang 3eTử Khâm d4ngồi trên 5dcầu thang 74hút thuốc. 15 © DiendanLeQuyDon.comAnh sám mặt, 4csải mấy 40bước đến, d7rút điếu 8cthuốc trên btay cô, ánh d5mắt như 9có thể agiết người.

Anh 60vẫn giận 0cô, không 64nói một 7câu, dù 55cô đi theo 1anh giải 4ethích mãi. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrong bữa a0tối, Kha 0Ngạn Tịch 7vẫn lạnh d5lùng, cô 8ckhông chịu 6cnổi, ném 3bát đũa 16đi, chưa bfkịp nói 2gì đã nước 26mắt vòng dquanh.

“Em 77sắp đi 3rồi, anh cbvẫn không f2muốn nhìn 2mặt em.Biết crõ là em 05buồn, vẫn cckhông chịu 3nói với a8em một câu. 9 © DiendanLeQuyDon.comEm có gì 6sai, anh cũng 0không nên 05đối xử evới em như 7cthế...Em e1sắp phải eđi rồi.”

Kha 3Ngạn Tịch fbsợ cô khóc, 7thở dài, adngồi xuống aecạnh cô. 04 © DiendanLeQuyDon.comAnh vẫn 05dỗ cô như cengày trước, d1vỗ vai, 1dịu giọng, 9“Tiểu d1Man ngoan 8nào, anh 9không đáng 26để em bận 0tâm đâu.”

f7càng khóc cdữ!

Phải arồi, khi 3cô khóc 3athì không bfthể dỗ, 4fvậy mà aanh lại 2quên. Anh fluống cuống, 88mọi nguyên 5btắc lúc 0này đều 6vô nghĩa. 65 © DiendanLeQuyDon.comAnh bối 3erối, lẩm 36bẩm, “Ai dbảo em hút abthuốc!”

Lại 4còn dám 8ctrách người b2ta! Giang 1Tử Khâm 5gian dỗi, 6bnhếch môi eccự lại: 18“Ai bảo 66anh không cvề!”


Kha 3Ngạn Tịch 7vẫn hơi bsợ Giang eTử Khâm, 1cô đã ngang 7nhiên làm, 5một Mathida 77mười hai 3tuổi, vậy a2anh sẽ là e7Leon của c2cô, Leon 9hy sinh vì f3Mathida, Leon 60nói với f6Mathida “Anh a4yêu em” d9sao? Anh lại b2im lặng.

Một dtháng cuối e4cùng ở 8nhà, Kha fNgạn Tịch 4ecố gắng cevề nhà 96sớm, nếu fnhư thực 36sự quá 0bận, lại 4gọi cô 4ftới công 8ty. Giang 7Tử Khâm bmười chín 0tuổi, dáng 5ethon mảnh, 1fthanh tú, 1cvô cùng 41xinh đẹp, 82thích mặc 74váy kiểu 0fPháp dài 2ftới gót 8chân. Lúc 10đầu óc 5người biết 4ecô, thường 57chỉ trỏ bsau lưng, eb“Váy dài c6lại đến.”

Giang 4Tử Khâm 0luôn thích 1gây rối, 8thỉnh thoảng calại ngang ednhiên khoác etay anh đi 2lại trong bcông ty, e7mấy vị 41nguyên lão 8dnhìn thấy 83mỉm cười, fnói đùa 36Kha Ngạn 1Tịch, “Ở a7đâu ra cô 23gái đẹp 61như thế, 6Kha tổng bquả là dcó hồng 7phúc.” f4Anh vẫn 5giớ thiệu 5như hồi 08cô mười fhai tuổi, 6“Không, b0đây là 8Giang Tử 80Khâm.” 77Luon trả 8lời không ađúng câu fahỏi.

Anh 4thường 3bất ngờ dftrước các 8trò của accô, ngây dngười đứng aim, ngây 1người khi 96bị cô khoác 8tay, ngây 6người khi bbị nhìn b3ngắm. Đây c3là khoảng 1bthời gian f2Giang Tử fdKhâm vui 59nhất. Anh 3làm việc, fcô ngồi 6ở đầu 0bàn bên bkia chơi 06game bằng 4di động, bhoặc dùng ephần mềm 5dành cho 0piano chơi 5cho anh nghe 5bản nhạc 2fđơn giản 5d“Búp bê 5khiêu vũ evới gấu becon”. Anh 0hỏi có 4chơi được 03“Bài ca dvỏ trứng: fkhông, cô 0flắc đầu, 0sau đó nhất 44định bắt 6danh hát thử.

Lúc 59đó, họ 16tưởng không bbao giờ dcó chuyện echia tay. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng thời dgian thấm fcthoắt, càng bnắm chặt, ecàng giống 5cnhư cát 42trong tay, bcuối cùng dtừng hạt 9rơi hết.

Trước d3hôm khai 86trường, 5Kha Ngạn 69Tịch dậy 83rất sớm, 7sau khi chuyển 8hành lý cccủa cô b3ra xe, lại bdtự tay làm 7món sủi 38cảo cho b4cô. Phong 52tục ở dHàn Phủ 02là vậy, 65mỗi khi bcđi học 1xa, đèu a0phải ăn 8một bát 8csủi cảo, c7nhưng Giang fTử Khâm fbkhông sao 64nuốt nổi.

Suốt 02đường f2đến trường. 3 © DiendanLeQuyDon.comCờ màu 8phấp phới 68hai bên đường 5tựa như a0những cánh 7dbuồm chao eđảo, cóp 5hải đây clà bề khổ? dKha Ngạn 1Tịch liên 4tục an ủi 4cô, anh hứa, 4nếu nội 80trú không 06quen, anh 7nhất định 2đón cô cvề, ở dngoại trú.

Hai 8người ăn 4trưa ở anhà ăn của atrường, 8Giang Tử 4Khâm vẫn ckhông nuốt bnổi, cô dfchọc đũa eavào xuất dăn hai hào, afgẩy từng 4ahạt vào 8miệng. Thức căn cũng fkhông quen, acô và Kha 3Ngạn Tịch 7ađều ăn dnhạt, chị 9giúp việc 2eđã được 4anhắc nhở fcho ít muối, bnhưng thức 01ăn ở đây c4quá mặn. e © DiendanLeQuyDon.comCô nhăn 9mày, kêu e6lên: “Ối! d9Có phải fcở đây 6muối không 7mất tiền 85mua?”

Kha 6Ngạn Tịch a8vuốt má fcô, dọa: 3“Co ăn 0không? Không 0ăn thì hceets eđói.”

Giang 43Tử Khâm 3vẫn còn fađối đáp 2giỏi hơn, 7“Chết f8đói càng cftốt, khỏi 0làm vướng 1mắt anh.”

“Ồ, 3anh không enói thế, cý anh là 99em không f6thể trèo 91đầu cưỡi 0cỏ anh được 6nữa.”Anh 0enhìn cô decười ha 83hả, “thực 3ra, anh thích 2fnhất được 8làm vướng 8mắt.”

Một 7câu hay hiếm fhoi, anh nói 83trước khi 04chia tay.

Các e8cô bạn 1cùng phòng cđã đến 6bđầy đủ, aphụ huynh 4cũng về 0hết. Mấy f1cô nữ sinh 1ngạc nhiên bkhông ít 4vì cô bạn 7mới này, e3không phải cbdo bố mẹ 5đưa đến, 3mà lại e3là một 43người đàn 1ông trẻ. ac © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 0đã khá a4muộn mà 1anh ta vẫn d6chưa về, a6vẫn đang e2bậ rộn f6thu xếp 0cgiúp cô 97ta.

Một 1nữ sinh c0nhân cơ 3ehội hỏi c8nhỏ Giang dfTử Khâm, fkhông phải 00bạn đấy 28chứ, còn a2trẻ thế fmà.

Giang c8Tử Khâm d4nhìn Kha 6Ngạn Tịch dđang lúng 2túng tìm c1cách mắc 08màn cho cô, 35vừa nói frành rọt, 0“Anh ấy 72không phải 69ba tôi, mà 7blà người cyêu tôi.”

Chính 3exác từng cchứ.

Mathida 4mười hai b0tuổi bạo 06gan thế a7nào, cô 5sẽ bạo d4gan như thế. 45 © DiendanLeQuyDon.comBa cô nữ fasinh hoảng 4hốt, bịt 65miệng, còn e0cô lại e7như vừa 1làm một 21việc anh e6hùng, đầu 8tiên là fccười khanh 71khách, sau 5đó ôm bụng 8bcười mãi, 47không đứng 4lên được. 2 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 46Tịch sau ckhi mắc 1dxong nút emàn cuối dcùng, đi 2đến vỗ 2trán cô, c6hỏi cười 72gì? Giang 8Tử Khâm 52không nói eđược, cmái tóc 1sổ tung 0như dòng 03thác, che 73một phầ 2fmá. Cô giương 7ađôi mắt dnhư hai viên 2etrân châu 4fđen láy, 6long lanh 2nhìn anh.

Phút 66chia tay cuối 39cùng cũng 35vẫn đến.

Kha 65Ngạn Tịch 32cầm áo 98khoác, Giang c0Tử Khâm 03tiễn anh 3xuống tận a4tầng một. 1 © DiendanLeQuyDon.comChiếc Maybach 7đỗ trước ckhu kí túc 40nam, đã e4được một 3bđám nam esinh viên 23quây xunh e9quanh.Các 01gã trai ngắm 6nghía chiếc 8xe sang trọng, ffđều gật 8gù ngưỡng 6mộ. Giang 2Tử Khâm 5căm ghét 62mấy gã. 68 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn 7đứng với 8anh thêm 3lát nữa, 03vậy mà 2nguyện vọng a6nhỏ nhoi 3này cũng 02bị họ 3bphá hỏng.

Cuối 7cùng anh 22xoa đầu fcô, dặn 0dò phải dbiết tự dchăm sóc 5bản thân, 1csau đó quay 2người lên 2xe. Cô vẫy 67tay, xe vừa b4quay đầu 0là phóng 45vút đi.

Giang c9Tử Khâm 85vẫn đứng 7nguyên chỗ c1cũ, ánh 3nắng cuối fdcùng trong 3fngày đã 1lụi ở e8phía chân ddtrời màu 1đen vô tận, dráng chiều e1chói lọi 84mắt nhất 3tề tắt 0ngấm. Đèn 6đường dcbừng sáng.

Khung 8cảnh này dbrất giống 6buổi tối 25đầu tiên d3gặp nhau. d © DiendanLeQuyDon.comCô từ taxi 0enhảy xuống, aloạng hcoangj eblao về vị f2cứu tinh 5aduy nhất 2của mình. 46 © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 3này, sao 7anh trở 9anên xa cách 52thế? Tâm 3tư cô bị d5kéo thành dmột sợi 5tơ dài giăng fgiăng, nếu 5anh cảm cnhận được, cnhất định fnó sẽ mắc evào tim anh.

Giang 6Tử Khâm 5khóc không athành tiếng, 4vừa đi 5vừa khóc, ddrồi chạy, f4lảo đảo 1cnhư người 6say. Không 22biết đêm 0fnay là đêm 7enào, chỗ 2này là chỗ 77nào, cô 72chỉ biết d2chạy, chạy fthục mạng avề phía a5trước, achạy đến eđoạn cuối 16cùng xa lắc.

Tiếng 9phanh xe rít 91mạnh, cửa 0cxe mở rồi 25đóng, bóng 59người cao alớn đã dphủ xuống a4bên cô, 1mùi hương 1bquen thuộc 27ập đến.

3vẫn chưa 4định thần, 3bKha Ngạn d4Tịch đã 5côm cô vào 42lòng, hai etay xiết c6chặt, như ebức tường 3thép bảo 20vệ cô. 5 © DiendanLeQuyDon.comGiọng anh d1khàn đặc 20như bị fmất ngủ bmấy đêm 0aliền, “Tiểu 37Man, tuần 0nào anh cũng 5fđến thăm 1fem.”

cdgật gật 6đầu, gục 34vào áo khoác 9của anh 2lau nước 3mắt, “Anh bquay lại flà để 9cnói với 0dem điều 0ađó ư?”

“Ừ!” 8Anh trả 2flời không 8do dự. Đúng aalà gã khờ.

Không 12ngờ, chưa dđến một ctuần, gã 4khờ họ adKha đã đến.

-Bởi evì gã trai 0emang kí hiệu 9dD.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/90158


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận