Chương 19 Một ngọn đèn, chai ngọn đèn, ba ngọn đèn
... bb © DiendanLeQuyDon.comkéo thành 3một đường 7thẳng, chạy 75dài từ 32đầu hành f7lang bên 39này dến dđầu bên 2b kia, vô cùng 0 vô tận là b nỗi buồn 73 chia ly. Dưới cánh đèn a áng trắng, ff cô gái trẻ 37 nheo mắt.
Y t
e á bước 8a ra hành lang, 6 nói to: “Ai 44 là người nd7 hà của p3 hương Thái? c2Ai là người f9 nhà của 70 phương Thái...?”Cô m
78 ở to mắt b nhìn bóng 6 người cao df ong dỏng 8đi vội 31 qua trước 1 ặt. Anh 3 không áo k27 hoác, không 8 cà vạt, 7b sơ mi ướt 3fđẫm, dán 06 chặt vào e4 người.“Tôi!’
c0 giọng anh 8 khàn đặc, d2“Tôi là 7 chồng chưa b cưới của c41 ô ấy.”“Vậy
2anh mau ký 23 tên vào đây, r01 ồi đi nộp 81lệ phí. 00 © DiendanLeQuyDon.comCó thể 7không giữ 9eđược đứa 7fbé, các dbác sĩ đang 1cố gắng.”Lưng
1anh thoáng 6agiật, giọng 91bắt đầu 2run, “Đứa 94bé ư?”“Phải,
17cánh trẻ 3các vị 9thật chẳng 1ara sao. Vợ amang thai 34cũng không a1chăm sóc, 9lại để 30cho uống dnhiều rượu 1như vậy!” 71Cô y tá dlắc đầu 8bngao ngánGiang
6Tử Khâm 68giơ hai tay 5lên ôm chặt 90đầu, người 7co rúm, đau 1bkhổ lao 1vào bức c3tường phía 88sau. Họ 2sắp kết fhôn, Phương cdThái đã 95có mang. f © DiendanLeQuyDon.comNếu lúc 1này có ai 6hỏi, đâu 52là nỗi d5đau khổ 4anhát của 6đời cô, 73Giang Tử bKhâm sẽ 02không ngần 6ngại nói angay, chính d9là đây.Sao
cdcó thể 3khác? Cô 9sắp suy e2sụp. Người 6đàn ông b3cô yêu suốt 2mười năm, 6sắp trở cthành chồng 2người khác. d1 © DiendanLeQuyDon.comHọ thậm 90chí đã 4có con với 1nhau mà cô 7akhông hề 4hay biết. e © DiendanLeQuyDon.comCô nhắm 5mắt, cơ 4hồ nhìn 4thấy hai fcơ thể a8lõa lồ, 0điên cuồng fquấn chặt 0nhau.Anh
30đã hoàn 48toàn vứt bfbỏ cô. 6 © DiendanLeQuyDon.comNếu biết 9danh có thể 47làm vậy, a0nếu biết 8canh sẽ có 50vợ, có 4econ, thì dnửa năm etrước cô 2nhất định 9ekhông rời bfxa anh. Dù 6cphải quỳ 3xuống, ôm 2fchân anh 20mà khóc, 6cô cũng bsẵn lòng.Cô
ctừ bỏ 0cuộc sống edxa hoa mà b4anh ưu ái 9dành cho, 6môyj mực 9muốn đi 1tìm tình 95yêu bình 8ađẳng, mới 0nửa năm asau khi rời d3xa anh, đã bbị người 3đàn bà 3kia thay thế aư? Bị cô c8ta thay thế 4một cách 88nhẹ nhàng b9như vậy, 8triệt để fnhư vậy 1bsao?Cái
3tình luôn 6bị mưa 29gió dập davùi.Chung
02Dịch đã 5ftỉnh rượu, bngồi một 21bên lặng flẽ quan 1sát. Anh 4nhìn Kha eNgạn Tịch 4ađứng cách 6eđó không 9xa, lại 9cnhìn cô fgái đau akhổ bên 5fcạnh, đột 7nhiên lờ 96mờ hiểu 8ra.Khẽ
9bvỗ vai Giang 59Tử Khâm, 8hỏi: “Thế 66nào, mệt dfhả?” Cô 1không trả 6lời, nhưng aetiếng chân fbước đến cgần thu fhút sự 9cchú ý của 00anh, chưa 5dngẩng đầu, b9đã thấy 0bóng người bche lấy 8bánh đèn.Kha
eeNgạn Tịch 20cúi nhìn bfGiang Tử 6Khâm lúc c4này toàn b5thân run 3bắn, như 55có ngàn cvạn lời 0emắc trong b1cổ họng. e6 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng, 5anh chỉ d7có thể a7nói với cdChung Dịch 25bằng một 9giọng khô 6khan: “Nhờ 4anh đưa dcô ấy về 2atrường, 3lái xe của e4tôi đợi 76bên ngoài 34bệnh viện.”Chung
1Dịch nghiêng eđầu, thở 3dài: “Kha 3etiên tiên 3lừng danh 51lại quen 94Tử khâm 2sao?”Anh
67không thừa 5nhận, chỉ 58nói: “Chuyện 01vừa rồi arất xin clỗi anh, 8tôi hơi asay, cho nên...”“Không
adsao!” Chung dDịch cúi bđầu nhìn 0fGiang Tử 5dKhâm , quàng c3eo cô, định dbế lên, 0“Tử Khâm b8muốn ngủ 5thì về f2nhà ngủ, 4ađi thôi.”Giang
d2Tử Khâm 8fkhông nhúc acnhích.Y
11tá ở phía 4dưới kia 9gọi lại, 10“Này này, dngười nhà cePhương Thái, f4anh làm gì 43đó? Mau 3đi nộp a4viện phí, 8ở tầng 3dưới ấy.”Kha
23Ngạn Tịch eđáp một 84tiếng, sau d2khi nhìn ccô lần dnữa, vội 5vàng đi 9về phía 5cầu thang, f3mới được 8vài bước, 5dđã nghe 7thấy tiếng fgiày cao 4gót nên dtrên sàn. 3a © DiendanLeQuyDon.comTiếp đó bGiang Tử ddKhâm rút 8chóa đơn atrong tay bcanh, xỏe 0tay nói: 9“Đưa thẻ fbđây.”Kha
aNgạn Tịch 64đứng yên, f6cô lại fcgiục, “Đưa e6thẻ đây, 11để em xuống 44nộp tiền 35cho, anh thế cnày đi đến 3bao giờ!” b4Mặt anh adbỗng sa 13sầm, nhưng 6btình hình ddkhẩn cấp, 2không kịp enghĩ nhiều, bđành đưa 21thẻ cho 3bcô.“Mật
c8mã.” Giang 7Tử Khâm 94không có 1thời gian 1elưu ý sắc damặt anh, 02“Mật mã!”“Sinh
0nhật em.”Anh
5nói rất 27nhỏ, nhưng 4cô nghe thấy, 1Chung Dịch 5cũng nghe 9thấy.Giang
5Tử Khâm 8vội vã 12xuống cầu 0cthang, vòng b7khắp tầng 9lầu rộng 2thênh thang d2mới tìm 77thấy chỗ 5fnộp tiền 0viện phí, bquẹt thẻ a9xong, lại bvội vã bđi lên, 82tìm thấy 13cô y tá 4vừa ra lệnh b8lúc trước. e © DiendanLeQuyDon.comcô ta lại dacó việc 2dcần sai bbảo, yêu accầu cô e6đi làm thủ 9ctục nhập 5viện, lúc 00sau lại bđi lấy 4bthuốc. Giang b6Tử Khâm 3bchạy lên 39chạy xuống, 36tới cả fachục lần, 2trán vã e1mồ hôi.Kha
c3Ngạn Tịch dcũng không 8khá hơn 4cô bao nhiêu, dmột người 6đàn ông 0cđiềm tĩnh e9như anh, 13hôm nay lại 64mất bình 70tĩnh, bồn b7chồn đi 9đi lại clại trên 8hành lang. 35 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nghĩ 81cũng phải, 9vợ, con 0là mối 11quan tâm asâu sắc 6ecủa người b9đàn ông, 8anh ta bất 9luận mạnh 5mẽ, cứng 7rắn hoặc 26lạnh lùng cbao nhiêu 97đều lo afthể từ ebỏ sợi e0dây ràng 0abuộc thân detình đó.Giang
91Tử Khâm dcngồi hóng d9mát trên dfban công fflộ thiên 76cuối hành cblang, não 9bộ trì 1trệ lúc 5này mới 15tỉnh ra 2eđôi chút. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 7đến bao fnhiêu chuyện 7dtrong quá 45khứ, khi 9họ ở bên ddnhau có cãi 9vã, có vui 0cười, cuối 13cùng tất bfcả lắng 0thành kí 6ức. Cô 65biến thành ffmột cái d1hòm, chuyên 9cất giữ 4những vết etích của 0aanh lưu lại.Khi
7Chung Dịch 1đi đến, 62cô đã nhận 3ra, cho nên 77lúc chiếc fáo khoác dcó hơi rượu 9bquàng lên 3bvai, cô không c8ngạc nhiên. df © DiendanLeQuyDon.comAnh ngồi 0dxuống bên 3cạnhvai 12sát vai, 29một lúc 76sau, chìa 6cho cô diếu dfthuốc.“Cảm
4ơn!” Cô 3eđẩy tay 8anh, chỉ abvào phía a7trong, “Anh 9ấy không fthích em 1hút thuốc.”Chung
41Dịch cười, 8châm thuốc 3cho mình a8ngọn lửa 85nhỏ chiếu 7sáng khuôn d7mặt nhìn 1nghiêng, etrắng muốt 48của anh. 29 © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 5aquả thật 3csở hữu 79một khuôn 09mặt có 6thể lay eđộng trái b0tim mọi acô gái, 7echỉ duy 7anhất không 60mở được 9trái tim 0cô.“Người
07đó...ý danh là Kha fdNgạn Tịch, 1anh ấy là 1người yêu 20cũ của aem phải 5không? Nhưng 08câu chuyện 1của em dài 6lắm.”“Chuyện
14dài lắm c4cũng có 8ngày kể 6hết.”“Đúng,
0rất đúng.” e9Cô nghĩ, 33câu chuyện bcủa họ 30sắp hế 90rồi.“Vậy
2em cứ từ 80từ kể, 6bây giờ 1chưa quá 4mười giờ. ff © DiendanLeQuyDon.comCòn đúng ehai tiếng 0fnữa em sẽ 22trở thành 79cô gái lọ 6lem.”Cô
blại cười, cphải mất 2một lúc b3lâu sau mới 87sắp xếp blai các ý 2nghĩ, “Kha 96Ngạn Tịch 2là người e7đỡ đàu 8của em, f0người yêu 5cũ của cbanh ấy thích 7gọi anh 1ấy là ba fbnuôi em. fd © DiendanLeQuyDon.comEm gặp anh 8fấy năm 9mười hai 7dtuổi, anh cấy nuôi 5em lớn. ff © DiendanLeQuyDon.comChúng em bbkhông phải elà thân ffthích hay 8người quen, 1néu hỏi 2anh ấy tại 4sao lại 75nuôi đứa ffbé chẳng ccó quan hệ f8gì với dmình , chỉ bcó thể 8giải thích 17là do hồi f8đó anh ấy dcó rất 9nhiều tiền, fedùng không e8hết.“Em
6thích anh 3ấy lắm 7aà? Mỗi ckhi nhìn 7thấy anh 3ấy, trông faem rất căng dthẳng, rất 88đau khổ, 5khác hẳn bngày thường.”“Em
85nghĩ, đối 6fvới anh 10ấy, em không 87chỉ đơn 3giản là 57thích, em 6luôn yêu 91anh ấy, 6từ khi biết 8yêu, em đã 7yêu anh ấy. ba © DiendanLeQuyDon.comNhưng chúng bem không 4cthể đi 3dđược đến 49đích cuối 6ccùng, chúng f8em từng fcó cơ hội, d5đó là sự fthật, nhưng c4cuối cùng cccũng vẫn 6bỏ qua. c © DiendanLeQuyDon.comHồi đó, b5anh ấy trở a2nên xấu 3ctính vô 5cùng, xấu eđến mức 4không ai 9chịu được. f6 © DiendanLeQuyDon.comSuốt đêm dnày sang 3đêm khác, eem trốn 6atrong chăn 4khóc thầm, 35ước gì a8có thể 4chịu đau 9khổ thay 09anh ấy, dnhưnhg không e9được.”
Chung dDịch suy 30nghĩ, rồi ehỏi: “Là 3vì cái chân 1của anh aấy phải b6không?”
“Cũng c2gần như 06thế, hồi 99đó anh ấy a0dứt khoát 0muốn chia 2tay với 8em, em không e8chịu, anh cấy định adđưa em sang 8Nauy. Anh acũng biết 87em không 91có tiền, 7fmười năm 0nay mọi 11chuyện của 4em đều 3do anh ấy 88sắp đặt, 7nhưng lần 50đó em nhất 0equyết không 2achịu, em 9nhất quyết 0muôn ở 9bên anh ấy. 08 © DiendanLeQuyDon.comNhưng chính 8vào lúc cđó, em đã f4làm một 3chuyện sai flầm không e1thể nào bccứu vãn, 6anh ấy nổi agiận, dứt fkhoát không dchịu nghe 9em giải 5thích, nhất edđịnh muốn 2bem ra đi. cf © DiendanLeQuyDon.comEm suy nghĩ 7rất lâu, fdmột tối 05nào đó dcuối cùng fnghĩ thông. 7 © DiendanLeQuyDon.comEm đứng 9trước mặt 1anh ấy, anói với 8banh ấy, 3Kha Ngạn 6fTịch, bắt 8đầu từ 6ahôm nay, fbem sẽ ra a5khỏi căn 6nhà này, bdem không a3cần một b3xu của anh d6nữa, em 7bsẽ dùng 8hai bàn tay amìnhđể 43nuôi sống 2bản thân, 8anh không a5còn có quyền cdquyết định 3tương lai c3của em nữa.”
“Cho anên em mới 2ađi khắp cnơi làm 4ethuê, sống fkhổ sở, 09chỉ vìkhoong 8muốn lại fbị anh ấy 6chi phối?” 2Chung Dịch 8dập tắt 04điếu thuốc, 1thở dài, b“Thời egian này, 5anh biết, 0em sống 5arất vất 2vả, em làm 73vậy có 4thật cần 4thiết không?”
Giang eTử Khâm 09lắc đầu, 2“Anh nói esai rồi, dem giận 48anh ấy, 06hoặc không 0bmuốn lại 9bị anh ấy 75chi phối. c © DiendanLeQuyDon.comEm không 8bản lĩnh 14như vậy, 36nếu có 2thể được 4sống bên 9Ngạn Tịch, 3fem tình nguyện 8làm người 9mua ui cho 7anh ấy, 9chỉ cần 8anh ấy muốn, 0bem không 58bao giờ 84từ chối. c © DiendanLeQuyDon.comCó chuyện 8này, chắc canh không 7biết, hồi 7bmười tám 56tuổi em 3đã bỏ b1đi một fdlần, em 0trốn ở 2enhà một 6cậu bạn acùng lớp 3rất nghèo, 49nhưng chỉ bở được 7một ngày blà lại 9quay về. d © DiendanLeQuyDon.comHồi ấy, a8em không 3thể chịu 12được cuộc 3sông kham 14khổ, không 4chịu được 0cảnh em fasẽ phải clàm một ebà nội betrợ suốt 5ngày đếm ctừng xu, d2từng hào.
“Nhưng 1dlần này 8em sẽ không blùi bước, 7nghèo thì 96sao, đếm 8từng xu, e6từng hào 28thì đã easao, em chỉ camuốn có 5một vị c8trí bình 6dẳng với ffanh ấy, c7ngẩng đầu, 7achân thành 4nói, Kha 12Ngạn Tịch, 5em yêu anh, 64chỉ bởi fdvì anh là 07Kha Ngạn cTịch. Bất fluận anh ffcó tiền 8hay không, e9anh tàn tật 4hay lành 41lặn em đều f1yêu anh, 6cho nên cũng 41chỉ xin 9fanh từ bỏ 7tất cả 6chỉ yêu amình em! cEm chỉ muốn 2có được emột tình ddyêu bình 70đẳng, anh cchiểu không?”
Giang 76Tử Khâm 36bỗng vùi 2mặt vào 40cánh tay, 94cắn chặt fmôi, khóc anức nở. 1b © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 45đặt tay adlên vai cô, 9dvỗ nhẹ, 9giống như 56buổi tối 0họ gặp 86nhau lần f9đầu tiên. 06 © DiendanLeQuyDon.comCô đang 0kéo đóng 9hành lí flớn nhỏ, adịch từng 4bước như 47con ốc sên, 7fbỗng ngồi 8thụp xuống, 9evai rung rung, 8như dùng 9bhết sức flực trút 49ra hết bất 84mãn với athế giới 10này.
Anh ffđến gần bemới phát 1hiện cô 75đang khóc. 68 © DiendanLeQuyDon.comLúc đó dkhông biết 6bnghĩ thế d5nào, anh 9ngồi xuống 8bên cô, c3vỗ lưng fan ủi. Cô bngẩng đầu, 5ánh đèn 66đường 4màu da cam 90chiếu lên 50mặt cô, 4nước mắt 1vỡ ra, cả ekhuôn mặt 7long lanh. be © DiendanLeQuyDon.comAnh hỏi: 03“Này bạn, 01sao thế?”
Cô d3lại vùi 2fđầu vào 4cánh tay, b2trả lời 80không đúng 1câu hỏi fcủa anh: 5“Tôi là bGiang Tử 91Khâm.”
Sau efnày anh dạy 5bhội họa d1cho một 5mình cô, fcó thầy bgiáo hỏi bđùa, cô 2gái xinh 6đẹp này 8là thế anào với dthầy Chung 75Dịch, cô 1cũng trả 9lời như a3thế, “Em d0là Giang 8aTử Khâm.”
Cô 2echưa từ 1chối ai, 38cũng không 4từ chối eđàn ông, 1cho nên danh atiếng của 7cô ở trường 7erất xấu. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhắc đến 9cô, mọi 3người thường 21nói, “Con 1bé xinh xinh 79có cả tá 4đàn ông 7ấy.” Những 84chàng sinh 3viên sau 2thời gian 9qua lại 2dvới cô, 5mới phát f3hiện, cô 57lạnh lùng, 2cbăng giá ddbao nhiêu, 7không thể 6xâm phạm. 53 © DiendanLeQuyDon.comKhông phải a7cô đang 8yêu, mà 8đang nhìn 9btuổi xuân btrôi qua.
Hồi 4đó, anh 26tình nguyện alàm một 2trong số 57cả tá đàn dông chạy 9theo cô. a © DiendanLeQuyDon.comĐến hôm 4cnay mới 2biết, có elẽ đó f2chỉ là 17thủ đoạn 1của cô, caGiang Tử 1aKhâm muốn 3bằng cách 7đó trêu 4ftức người cđàn ông ecô yêu, 22muốn trở 0về bên 98anh ta, hai bengười bình ađẳng yêu bnhau.
“Tử 7Khâm, em cnên nói 6với anh 81ấy. tất 69cả những 33gì trong alòng em, 4đều nói 4hết với b2anh ấy.”
Giang 6Tử Khâm elắc đầu 0dthật mạnh, 1etuyệt vong: 03“Vô ích, avô ích, e6anh ấy đã 45có vợ chưa 52cưới, hai 88người đã 5fcó con. Anh fấy không 6bcần em, c3không bao 9dgiờ cần 65em nữa!”
Chung 6Dịch chỉ 9biết ôm 4fchặt cô. 9 © DiendanLeQuyDon.comTừ đó cvề sau, 1anh có thể 2cđàng hoàng 64nói, tôi dbiết tình eyêu dày 9vò người 2ta thế nào. 25 © DiendanLeQuyDon.comBởi vì 7biết, cho 12nên mới 0từ bi.
Vừa 9qua mười dhai giờ, 6công chúa 9fbiến thành 4ecô Lọ Lem, d3xe ngựa 4biến thành equả bí c7đỏ.
Chỉ 1acó hoàng e3tử tuấn 9tú vẫn 25là hoàng 13tử.
Kha 08Ngạn Tịch 2vận chiếc 1sơ mi rất 3esang, cửa 7tay áo rộng 6dgắn mấy 0bchiếc cúc 2bạch kim, 7xắn gọn 1gàng đến 8tận kheo f9tay. Trên 4khuôn mặt 7btuấn tú, 9không hề 9mang dấu efvết thời 5gian, mọi a7cử chỉ c7đều là 3phong thái 4của người 4đàn ông 8amạnh mẽ, 9thản nhiên 95trước hiểm bnguy.
Lúc denày anh bưng b5lên một 2bbát cháo cfgà hầm 7dnấm hương, ebngay trong 43vai một 88người đàn bồng chu 5đáo, dịu c8dàng, anh 9cũng làm 92tốt nhất. 2c © DiendanLeQuyDon.comAnh định d9bón cho Phương 49Thái nhưng fcô từ chối.
“Để eem, Kha thiếu 2dgia,” Phương 6Thái đón 4bát cháo, cftừ từ ahúp, “Để 0anh bón, 8em sẽ tổn cthọ mất.”
“Sao aflại nói cthế, đúng 5là vô vị.” 4Kha Ngạn b1Tịch ngồi 1exuống cái f5ghế bên 5fcạnh, thong 51thả giở 4bcuốn tạp 6chí Kinh 9tế.
Phương 2Thái cười 7cười, “Em e7vốn dĩ eđã vô vị, 4nếu có fý có vị 7fđã chẳng c0tìm đến 2anh!”
“Cám 7ơn!” Anh 89ngẩng đầu dnhìn cô 86một cái, cnửa cười 05nửa không 12nói.
“Không 0cần!”
Có 9một lúc, 3trong phòng 6dchỉ có 9tiếng Phương ecThái ăn 51cháo, tiếng 53thìa lạch 6cạch chạm 95vào bát. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐứa bé a7vẫn giữ a7được, 7nguy cơ sảy 5thai không 71lớn, mấy 0angày nằm bviện, cô căn uống a7rất tốt, ebmỗi ngày 1ít nhất cbốn bữa, 1bữa nào 6ccũng ăn 09rất nhiều.
Kha cNgạn Tịch achăm chú ffđọc tạp 1fchí, đọc 4rất chậm 8ftừng chữ, 4từng câu, 7fnhư vậy 1tư tưởng 2csẽ không 1bị phân 4tán. Cuối b7tuần trước 50thị trường 3cổ phiếu 3âu mĩ bị 7tác đông 9bởi cuộc 4khủng hoảng c3kinh tế, 90các ngành 9 inh tế liên 1 uan đã kịp 32 hời khởi a2đọng sàn 0 iao dịch 2 hí điểm d hiên bản f9 uôc tế, 38 ổ phiếu 4dA sáng thứ d ai đã sụt 5 ạnh...
“Ngạn 3c ịch, dạo 4 ày em ăn 65 hỏe quá.” 50 ô kéo rèm e ửa sổ, ec ừa sưởi da ắng vừa căn sữa 54 hua. Tiếng c4 hìa va vào e hành cốc 4 ghe leng keng 89 hư tiếng e2 huông gió.
“Em 65 uá gầy, 72ăn nhiều 8 éo lên thì 6 ốt.” Anh 5đi đén 8ôm bờ eo a ảnh dẻ 21 ủa cô. d3 © DiendanLeQuyDon.com ô dựa vào 1anh, mái 9 óc bồng e ềnh chờn 2 ờn dưới 5e ằm anh, 5 ái bụng 9mềm mềm 9không còn b3phập phồng anữa.
“Sao 1clại nín cthở?” 6Anh hỏi, 1lát sau mới 34thấy dưới f7tay mình 6có động 5ađậy.
Cô cgục trong f2lòng anh, ccười khanh 4khách, “Ngốc cạ, điều 3chỉnh hơi 8athở mà. 82 © DiendanLeQuyDon.comOái, không 2được cười, adcứ cười 84là không ecùng nhịp 2fvới anh.”
Anh 5tì cằm 3lên vai cô, 13hai người 3má áp má, 6cơ thể 9cô luôn 1frất ấm. b © DiendanLeQuyDon.comAnh dùng emôi từ dtừ rê nhẹ 3dtrên khuôn 2fmặt đó, 6lại vuốt ccmũi cô, 2“Ngốc 1quá, chuyên 7làm chuyện 8ngốc nghếch.”
Người 48ngôc không 9làm chuyện 07ngốc thì 2blàm gì?” 1aBị anh chọc 2dnhột, cô 3quay mặt alại hôn emôi anh, 5hơi thở b4bỗng loạn 4nhịp. Cô 52vội điều a4chỉnh, nũng e7nịu hỏi: 0“Anh nói 8bxem em háu 5ăn như vậy, 4có phải 6đã có mang 41rồi không? ecLàm thế 3nào bây 0giờ, em 1phải bỏ d2học về fbnhà sinh 3con rồi.”
Anh 7ngẩn người, 36đầu hơi 1dngửa ra bsau, trông a8rất ngang 30tàn, “Nói fbừa.”
“Anh 6không muốn a2có con à? eNày, đó blà con của 10chúng mình!”
“Đương bnhiên anh 4muốn có 9econ!”
“Vậy asao anh dữ 1thế?” 68Cô bỗng 14cúi đầu b9ủ rũ, “Ôi, 5aanh không 23yêu em tý 0nào.”
Anh cdlập tức 9buông kiếm f2đầu hàng, 7“Em lại 11nói bừa 8rồi!” 6Anh quay lại, 17cắn tai 3cô, cô cười 9khanh khách, c1“Cái người 6bđó của 8fanh chẳng 6phải tối 9qua mới 9đi sao? Em 0nhìn thấy...à, 27thôi.”
Cô 5đỏ mặt, 4bvùi đầu c5vào lòng 7anh, giơ dtay sờ đường 1nhân trung 3dphía trên cmôi anh lại 41điều chỉnh 85hơi thở 03của mình.
Anh 87cắn nhẹ 45ngón tay 88cô, mỉm bcười nói 4vui: “Anh ddlà người 44xấu, em bvẫn còn 6crất trẻ.”
“Này, daNgạn Tịch, 4anh lại 2thế rồi. 8 © DiendanLeQuyDon.comEm đã hai 1mốt tuổi, 0nếu thời 77ngày xưa, ađã có con 8lớn tướng 0đấy.” b7Cô mân mê amặt anh, cthì thào, 0“Sinh con batrai sẽ 68đặt tên clà Kha Ái 01Giang, sinh d2con gái sẽ 3tên là... e © DiendanLeQuyDon.comcũng tên alà Kha Ái f2Giang.”
“Emnghe 8nói hôm 2bấy có một 3fcô nào đó 8bchạy đi cchạy lại 2nộp viện edphí cho em?”
Ánh fmắt Kha e9Ngạn Tịch 5dừng trên b9trang tạp b5chí hơi clâu, Phương 55Thái biết 59tâm trí danh lại 42đang phiêu 5dạt. Hồi f2ức chắc 60là rất 6hay, khi nhớ 15lại, anh aecòn mỉm 2bcười. Thật 7ehiếm hoi, ebmột người 39đàn ông flúc nào 58cũng như 3đeo mặt dnạ lại 0dbiết cười 6dịu dàng cnhư thế.
Kha 69Ngạn Tịch dđột nhiên 76sực tỉnh, ftim cũng 2chợt nhói. 2e © DiendanLeQuyDon.comAnh gập 0cuốn tạp 6dchí, đợi 96cho cơn đau 99đi qua, mới dengẩng nhìn ecô gái trên 2fgiường 0bệnh.
“Thôi, 84anh biết aelà ai rồi, f3nhìn sắc amặt em là 9biết.” 88Phương Thái 9nằm xuống, canh vội eđi đến 81đắp chăn 8acho cô. Phương 7Thái vừa aquan sát 80anh vừa 34nói: “Nếu aem là cô 3ấy, em sẽ 5làm ầm 8cĩ một trận, 7quyết môyj 64phen sống 6mái với 5anh, dâu bdcó chuyện 4lại đi 31giúp tình 6địch làm 47việc này 01việc nọ, 1có khi còn 1mong tình 8địch chết asớm cũng 7nên.”
Kha aNgạn Tịch f4lại trở 2bvề ghế 7engồi, hướng 1mặt ra cửa 6esổ, “Anh 8không muốn 9nhắc đén f4cô ấy.”
“Con 1người anh 53điểm nào bcũng tuyệt, 2mỗi tội 94thích làm 9con rùa rụt dcổ.”
“Em 8có tư cách c8gì nói anh 6bnhư vậy?”
Phương cfThái bị 33anh vặn 5lại, không e9cười được 5nữa, trở fagiọng lạnh flùng, “Em 77không phải 2alà con rùa 11rụt cổ, 86em cũng giống 28cô Giang 9Tử Khâm 47kia. Không 16biết tự 4lượng sức, 9lấy trứng cchọi đá, eddùng một 96cách thức bsai lầm 6chờ đợi a2một người 4sai lầm.”
Kha 3Ngạn Tịch cvẫn nhìn 30ra ngoài acửa, ánh amặt trời 41như mạt 9vàng rắc 0đầy phòng, abên tai vẫn 4văng vẳng 3câu nói: 6Sinh con trai 9csẽ đặt ftên là Kha 12Ái Giang, c4sinh con gái asẽ tên 44là...cũng dtên là Kha ceÁi Giang.
Anh a5muốn đứng 2lên nhưng 6không được, dchân như bekhông nghe 4điều khiển, fphải chống 6vào ghế, 4khó khăn 79mới đứng 2avững. Vừa cfđứng được 0là bước a3nhanh ra ngoài, 7ném lại 8một câu: 5“Anh đi 67hút điếu ethuốc.”
Phương 3Thái gọi 24đằng sau: 1d“Ngạn 60Tịch, lùi 7hôn lễ 1lại đi, 0sức khỏe b8em không 50cho phép.”
Anh d7chỉ hơi bfngoái lại, d9giọng lạnh enhư băng: 4“Em sợ 51rồi.”
“Nếu 63anh ấy là a9anh, em sẽ a0sợ thật.” 77Cô thở ddài một 1hơi, không 4dùng những 3dlời cay 1dnghiệt đó 4bnữa, chân 7thành khuyên b5Kha Ngạn 4Tịch: Anh 2bkhông nên 5cđối sử 4với cô 3ấy như ethế, như 10thế là 82không công 9cbằng.”
Anh 6lập tức 96lia mắt 7lại, “Cứ 8chăm sóc ebản thân 4cho tốt dđi.”
Kha ebNgạn Tịch 26hút thuốc 2ở cầu fthang lộ fthiên tầng 1fmột, xung 9fquanh là a1ga trải f9giường b2trắng tinh, a3đã giặt bsạch sẽ, 7ethoảng mùi 39bột giặt, 35cái mùi 5đó cứ 6vương mãi 8trong buổi bchiều tĩnh 1mịch.
Năm 6fcô mười 54hai tuổi, 63lần đầu a8tiên mặc 8báo phông 07từ phòng 2btắm bước 73ra, trên 3fngười cũng 4fcó mùi hương 21thoang thoảng.
Ngày 76thứ hai 72sau khi cô 42ra đi, cái f8giường 17rộng trống 2hoác, cái cbàn chải 81cô đơn 0akhông quệt 1thuốc đánh 1arăng, ngay c7lập tức 4nhắc anh 3sự vắng dmặt của 0cô. Thời agian đó, 0ngày nào 3anh cũng btrong tình cbtrạnh u 21u mê mê.
Di cđộng trong etúi rung, 2cầm ra xem, 4dlại sững f5người. 9 © DiendanLeQuyDon.comTin nhắn 0của Giang dfTử Khâm.
“Ngạn f1Tịch, buổi 1chiều có brỗi không? 2Em có thứ 5này muốn 79cho anh, sẽ aakhông mắt 22nhiều thời agian của f7anh đâu.”
Anh 19chậm rãi 16bấm từng 94chữ nhắn fclại, “Khi 9nào?”
“Em edđã ở trước 0nhà anh.”
Lòng eanh thoáng flạnh, rõ 2ràng cô 9vừa dùng 0từ “nhà eanh”. Có ecảm giác f3bị vật 69gí vít chặt 7lồng ngực, bkhông lên aeđược, 6cũng không axuống được, d5đau âm ỉ. 4b © DiendanLeQuyDon.comHèn nào 2cô từng 11kéo tay anh cđặt lên 6ngực mình, 87thẫn thờ 27nói: Ngạn cbTịch, luôn c7có vật fgì mắc 0ở đây, dkhông lên cđược cũng b6không xuống a0được, 73đau lắm.
Trước 8khi về nhà, 4Kha Ngạn 2Tịch đã 5uống chút 61rượu. Mọi 20vật trước fmắt lập b3tức trở 5nên nhập anhoạng, elờ mờ, c3như thế 90này, rất 5tốt. Giang 86Tử Khâm 4đứng trước 21cổng, mặc 2chiếc váy bdài giản cdị, giống 3hệt một dnữ sinh 8viên. Bên cchân cô fecó hai cái 39túi to, nhìn 0ethấy xe 34của anh, 1ecô lập 1tức nhấc 9túi lên.
Anh c0biết cô 1đem đến d0thứ gì.
Phải 01bốn, năm 6bphút sau 0Giang Tử 2fKhâm mới 02đi vào biệt athự. Kha 4bNgạn Tịch 47quay lưng 53về phía dcô, đứng cdtrước tủ 1rượu tự 50rót cho mình. c2 © DiendanLeQuyDon.comCô cởi 0dgiày, nhìn 85thấy đôi 5dép lê bằng bvải bông d5màu hồng, 2đoán là bcủa Phương aThái, liền a3cúi xuống 90tìm dược 4đôi dép 55màu nâu 2acó lẽ dành accho người cfgiúp việc.
Cô 0đặt hai ccái túi 13cạnh sòa, bfđứng yên 35đợi anh 2angoảnh lại, 3hai tay buông athõng, dường 5như không 3biết làm 0cgì.
Kha aNgạn Tịch c8uống một 4cốc nhỏ 07rượu Vodka, b8mới quay 24người nhìn fcô, giả 1bộ không 16biết, hỏi: c“Thứ gì 88vậy?”
Giang 0Tử Khâm 7crời mắt 78khỏi người 7anh, cúi 38xuống, mở 31túi ra, nhìn 87kaij lần 0ccuối, Toàn 6cnhững thứ aclặt vặt 9fvô dụng, e4anh có thể 3abảo giúp 80việc vứt cvào thùng 0rác. Em giư b1lại cũng 05chẳng để a4làm gì, 5dnhưng không 87nỡ quẳng 4đi, đành d6đưa đén dcho anh, bởi evì tất 22cả đều 1mua bằng 8tiền của b7anh.”
Kha 14Ngạn Tịch 0nhíu mày, c9bật cười, e2“Vậy có 8cthể phiền aem đem những 1đồ vô 3dụng này 18quẳng giúp 6đi không? 3cTôi có thể 7trả tiền ecông, tôi ebiết hiện dnay em đang bdthiếu tiền.”
Lời enói như 2một nhát ecdao, chỉ ecó người enghe mới 1bbiết, đó 2là con dao 5hai lưỡi 70sắc thế dfnà. Giang 8Tử Khâm 0im bặt, aasau lắc 5bđầu, “Em 98từ chối.” fCô phải c1rất kiềm 5chế mới 1không rơi cnước mắt, anhẹ nhàng ahỏi anh: 48“Phương 72Thái có 9khỏe không?”
“Rất bkhỏe, ăn ađược, cngủ được, 20đứa bé 3có lẽ sẽ 38chào đời 4cvào khoảng 40cuồi năm.” baMặt anh ecđầy giễu 1cợt, không 92hiểu sao 75lại bực 9bội, “Em fhỏi vậy flàm gì? 70Cô ấy khỏe fhay yếu, fliên quan 0gì đến 0em, rốt 73cuộc em e2có ý đồ 2gì?”
Cô 1ngớ ra, f3buồn bã 7gượng cười, 8“Em chỉ eđơn thuần 2hỏi thăm-“
“Đơn dthuần hỏi 0cthăm? Em 3cthì có ý 3dtốt gì? b8Chẳng phải cem rất thủ 3đoạn? Khiến e7một đám 8đàn ông 3ahồn siêu a0phách lạc 7chạy theo. 6 © DiendanLeQuyDon.comBạn học, athầy giáo, 03thậm chí eđàn ông 1có vợ, 5em đều 81không chê, 73ai còn tin aem chỉ đơn 0thuần hỏi d2thăm?”
Cô 4đỏ mặt, bhai tay buông d0thõng, bàn cetay nắm 6chặt, “Em aeđã không 3còn qua lại 01với anh 3ấy, bọn 99em hoàn toàn 2không có 3gì.”
“Không 0cần giải 7thích với ebtôi.”
Đã 0dvậy, nói e7nữa cũng a4vô ích. fe © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử aKhâm quay bngười đi ara, nhưng a6khi đã xỏ 77xong giày, dlại đứng 0ở ngưỡng abcửa không 33thể nào 0cất bước. e © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn c6Tịch lại 9aquay về etrước tủ 8drượu rót euống, mãi dakhông nghe 6thấy tiếng 65đóng cửa, 9cchỉ thấy c0tiếng chân fmỗi lúc f3một gần, ffcô lại exuất hiện 9ctrước mặt 5anh.
“Còn 1chuyện gì enữa?” bAnh đặt 2ly rượu 7lên mặt b3tủ.
Cô bxòe tay trước dmặt anh, e6trong lòng 6bàn tay là 7chiếc nhẫn emàu bạc, 0một đường cđơn giản 7hình tròn, 9bhơi cong 42lên ở chỗ 6akhớp nối.
Đã 6hít thở 11sâu, nhưng chai giọt 03nước mắt 8to vẫn trào 5ra, rơi trên 36ngực áo f3sơ mi trắng 08muốt.
“Cảm cơn anh đã 2chăm sóc fcem bằng eấy năm, datừ nhỏ 9fđến lớn 55anh tặng 9em nhiều eaquà như e8thế, nhưng fem không 92thể mua 8gì cho anh.” 2Cô nghẹn 0engào.
Anh 8sốt ruột, 2dđáp lại: aa“Tôi có 76nhiều tiền, 49không muốn c7em trả nợ 53gì hết.”
“Không, 67không, anh 6nghe em nói, 21em vẫn muốn 8cho anh một dchiếc nhẫn, 5fmặc dù achiếc nhẫn fdnày rất fnhỏ nhẹ, 5fkhông phải fbằng bạch dkim, cũng dkhông phải 98của một dhãng nổi 20tiếng, nhưng 6cnó được amua bằng 9món tiền 10đầu tiên bem kiếm 8dđược.” e5Cô ấn chiếc 1nhẫn vào bdtay anh, Kha b6Ngạn Tịch d4lùi lại 5không chịu bdnhận.
“Tôi 2không cần, 04Giang Tử 0Khâm, em 90có thể fchín chắn 86một chút 29không, đừng 74có ấu trĩ b8như thế bnữa.”
“Anh 62nhận đi, 7em xin anh. 5 © DiendanLeQuyDon.comNgạn Tịch, fcAnh nhận cđi! Cho dù fem đi khỏi ebanh vứt 7fđi cũng 4eđược! 29Em biết, efanh tốt 3với em, 1anh đuổi 4em đi, cũng b6đều vì 2muốn tốt 05cho em. Em ceđã quyết eđịnh từ 95bỏ rồi, 2thật đấy, 06em đã tự 9nhủ phải c3quên hẳn 3anh, vì vậy 32anh hãy nhận 1fđi. Nhìn ethấy nó eem sẽ nghĩ 3tới anh, 9alàm sao em 2fcó thể 7ebắt đầu a0cuộc sống 9mới?”
Cô emột mực 0cấn chiếc 4nhẫn vào atay anh, đến ddkhi anh thở 9mạnh, cầm 4lấy, cô 20mới lau 1nước mắt dctrên mặt, 81vừa khóc 4vừa nói: 5“Em đi eđây, Ngạn 6Tịch, em 9sẽ không atham dự 19hôn lễ f4của hai 1angười, 7em cugnx không b3muốn chúc fhai người 69hạnh phúc. f © DiendanLeQuyDon.comEm chỉ có athể hứa, 7em vĩnh viễn bckhông bao a6giờ xuất chiện, vĩnh 68viễn không dbao giờ 8làm phiền 7hai người ccnữa.”
Lời 05vừa dứt, aeliền co e6chân chạy. f5 © DiendanLeQuyDon.comkha ngạn 7tịch đứng 4nguyên chỗ 70cũ, mãi 9vẫn không 96thể nào 41bình tâm 34được. 15 © DiendanLeQuyDon.comAnh lau mắt, danhìn vào dtấm gương ecgần đó, dcthấy mắt 4cmình đỏ c4hoe. Chiếc 3nhẫn lạnh 7giá nắm 7echặt trong ctay, rõ ràng 9là nó tròn 50nhẵn, nhưng 9vẫn đâm 9evào tim anh.
Cô bbtừng nói, 3Ngạn Tịch, f8chúng mình 1cnên có một 7cặp nhẫn.
Ngạn f8Tịch, không fđược, aem không 8chờ nổi dmột tháng cđâu.
Ngạn eTịch, chúng emình không ecần nhẫn bnữa sao?
Nhưng 5xòe tay tính cđốt, đã 4mấy độ feđông về, 8ethừi gian c6như nước, 70một đi dkhông trở 48lại.