Chương 2 Tử Khâm đi vào phòng, để đồ nghề lên bàn.
Vốn 89định đi, anhưng chính 8lúc quay 67người bước f6ra, lại 1nặng nề 4ngồi xuống c như đã kiệt s1 ức, tự rd ót cho mình c7 ốc nước d nóng, vừa e2 thổi vừa 6 uống.
Cô
ef bạn cùng p3 hòng, Văn s82 ong Song bước c vào, trên mc ôi là nụ ca ười vừa 1 ngạc nhiên vc4 ừa hiếu 2 kì, đặt 8c cánh tay mảnh 5 dẻ lên vai c cô: “Có m39 ột con Maybach 94đỗ dưới c tầng, đến d1 khu trường m6c ới đã l13 âu, đây 8 là lần đầu tad iên tớ 3a nhìn thấy”.Giang
b7 tử Khâm 06 uống mấy 8 ngụm nước r8 ồi bỏ cd3 ốc xuống, bd7 ắt chước db cô bạn, 4f cũng tỏ v24 ẻ ngạc n0 hiên: “Thật 8dlà, vậy 0 là tớ không 8thấy, lát 03nữa ra ngó fmột cái 9xem sao”.Văn
4Song Song 0bnheo mắt 7enhìn Giang 3Tử Khâm, 3fnắm vai ccô lắc bbmạnh: “Cậu e5mà không 26biết? Tớ a8thấy chính 7flà anh chàng 2ngày trước 5của cậu. 54 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta thích fnhất loại b6xe đó, năm 36xưa đến 7đón cậu, d4cũng thường 35đi con xe 3ấy.”Giang
aTử Khâm 1akhông biết cđiệu bộ c0mình có 32thành thật 3không, hơi cnhướn mày, 43chành môi: 0f“Anh chàng 09nào của 76tớ, họ 27tiền hay chọ bạc?”Văn
b8Song Song 3biết giang 51tử khâm 11giả vờ, 9nhưng chưa 1vội bóc 2mẽ, đi 1về giường emình khoan 64khoái nằm bxuống, miệng 9lẩm bẩm: 41“cái trò b7vờ vịt 08của hai fngười định 2qua mắt dđây chắc? e4Hi hi, nhưng 86đây không 78có hứng 5can dự vào b2đâu”.Giang
0Tử Khâm ecười nhạt, 48dù đã quá 8quen những 3lời châm cchọc, nhưng 1vẫn thấy dakhó chịu. 74 © DiendanLeQuyDon.comDi động 30lại reo, bvừa nhìn 0dãy số, 5cvội tắt 6máy. Lắt ebsau đổ 56cả ví tiền f9lẫn đinh bghim trong 6túi sắc fra, nhặt 4mấy chục 6đồng rồi dvội vàng 4lao xuống.Kha
2Ngạn Tịch 43ngồi trên a6ghế sau, 2dkhi Giang cTử Khâm 19lên xe, hai 2người đương 7nhiên ngồi e4cạnh nhau, 5chỉ cách bkhoảng hai 91mươi phân. b © DiendanLeQuyDon.comCả người 3giang tử akhâm gần bnhư ép vào fcửa xe, 1ckhông muốn d9có bất e8cứ đụng dchạm nào bdtới anh.Kha
3ngạn tịch 3fhơi nghiêng 0đầu nhìn 3cô, vẫn agiọng trầm 7trầm bảo 0lái xe: “Đi ethôi!”Cậu
d1lái xe đã 2nửa năm 0không lái d1cho hai người, 2cũng biết 89giữa họ fcó chuyện, belúc này 76hơi băn 8khoăn, hỏi: 0“Kha tiên bsinh, đi cđâu?”Kha
c4Ngạn Tịch 2thoáng ngây 8người. e © DiendanLeQuyDon.comĐi đâu? cTrước kia 0chỉ cần 96anh nói “đi 6thôi” là 0cậu ta tự fhiểu về abiệt thự. 85 © DiendanLeQuyDon.comỞ đó anh 7bdành riêng 85cả một e0tầng cho cecô, có phòng 5dương cầm, baphòng sách, 27cô thường 79nói, trong 63căn nhà 0thế này 2sống cả 5đời cũng 90không thấy achán.Hay
7lúc đi bãi dbiển ở 78ngoại ô fHàn Phủ. 6d © DiendanLeQuyDon.comCô luôn 1mặc kiểu 6áo tắm 5cổ điển 29nhất, quấn f4người kín cmít lại 99quàng thêm e2khăn tắm, 5chê cô bảo 0thủ thì 96nhất quyết 84không thừa anhận. “Em fsợ rám 3anắng”. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô thẳng cthắn giải 5thích.Kha
cbNgạn Tịch dbhạ bớt dkính xe, cgió hè mát bemẻ ùa vào, 9dvờn qua 53đầu, lúc 9này anh mới dthấy dễ 61thở chút 6ít.“Cứ
71đi đi”. 0 © DiendanLeQuyDon.comCũng chỉ 68có thể acnhư vậy.Đầu
bngón tay 1fGiang Tử 5Khâm vẫn a8đang chảy 3máu, từ dlúc lên 9xe, cô vẫn 6bdùng khăn 3giấy lau. 1 © DiendanLeQuyDon.comTừ bé cô eđã rất csợ những a7vết thương 5như thế, 5tuy nhỏ 19những vẫn 56nhói đau 2ctận xương.Lúc
7này Ktn nhìn bcthấy, nhưng 25anh vẫn dgiữ dáng 5ngồi thẳng, fechỉ hơi 68cúi đầu, 6auể oải 0liếc qua.“Thật
5khéo, lại 5gặp hai 6angười, 3ecòn có nhã 2ý đến 9axem em vẽ. c8 © DiendanLeQuyDon.comCô ấy đẹp 8thật”.Giang
3Tử Khâm 63nhét khăn bgiấy vào 4túi, như 07vô tình 4nhắc đến 90cô gái ban fsáng: “Hai f6người rất beđẹp đôi, c4tên là Phương bThái phải 3akhông?”Kha
92Ngạn Tịch ckhẽ “ừ”, 2aánh mắt 2thâm trầm e5không biết d0nhìn đi efđâu, lát b5sau mới 3nói tiếp, fgiọng quá 56đỗi dịu b4dàng: “Cô 2ấy rất 67tốt, dịu 9dàng lương 2thiện, thông 9fminh, tính 2ctình cũng 4tốt.”Để
5anh nói ra 1những mĩ atừ khen 2ngợi như 5vậy quả 63không dễ, deGiang Tử 4dKhâm nhói 8dlòng, nhưng 8cvẫn mỉm 09cười, vui avẻ: “Gia 20thế cũng 1rất xứng c3với anh, e5tóm lại 7hai người 1là một 92cặp trời ddsinh.”Ktn
42khẽ cười, 2“đúng 66vậy”. 57 © DiendanLeQuyDon.comSau đó lập 2tức chuyển a3chủ đề, 7lúc này banh đã có c8lý do nhìn 35thẳng vào acô: “Ồ, eeem cũng khá clắm, béo d1ra, trông acàng trắng.”Giang
43Tử Khâm a5cũng nhìn 5anh, nhìn 8đuôi mắt 47đã xuất 0hiện những d0nếp nhăn cloáng thoáng, 29đôi má 6gầy, chiếc 1cằm nhọn...cô a2không dám 2nhìn nữa, 37quay mặt adđi, nụ 8cười cứng 03đờ, “Trong blòng thoải 1mái nên 8béo ra, lại 99ăn tốt, 8còn anh thì 7gầy đi 4nhiều, cô cấy không 05nấu các 22món ngon bcho anh sao? 5Mà cũng 8phải, tiểu e8thư nhà cegiàu, đâu dbiết làm 61những việc c9ấy”.“Cô
bấy không dbiết làm 8nhưng nhà 78có đầu d3bếp, anh 56ăn rất 1nhiều, béo 3lên không eít, là em 3ekhông nhận 89ra thôi”.Hai
0cngười im 7lặng hồi c9lâu, chủ 6đề sức ckhỏe cũng 6đã cạn, 4chẳng còn efgì để 69nói. Gió ectừ cửa cfsổ thốc 65vào, ngoài 15tiếng động 98cơ, trong 0xe hoàn toàn 7im ắng.K 10000 ha
fNgạn Tịch 4chơi khép 76mắt, Giang 0Tử Khâm 16tay bấu echặt xuống 1dghế, cả 76hai đều bnghĩ, nói 5gì đi chứ, dnói gì cũng 0được.“Người
9đó...”“Đưa
20em đi...”Cả
b6hai cùng 0lên tiếng. 4 © DiendanLeQuyDon.comÂm thanh 2chùng nhau, cbnhưng không 0hài hòa.“Em
3nói trước 3cđi.” Kha baNgạn Tịch 7lịch sự 65nói.Giang
deTử Khâm 5axua tay, “Thôi, 1danh nói trước”. c © DiendanLeQuyDon.comChơi suốt 8một ngày, fcô quả 0đã thấm 0mệt.Kha
dNgạn Tịch fthấy mặt 6acô hơi nhợt anhạt, nên e6cũng không 11ép, anh hỏi: 08“Người b5ban sáng dlà bạn 5trai của 9em?”Cô
18không ngạc 1nhiên vì 3abiết thế dnào anh cũng a0hỏi chuyện dnày, “cứ fcoi là vậy, 30cũng là cthầy giáo cacủa em nữa.”“Anh
55biết, em 84theo anh ta 50học vẽ.” 63Anh tự nói c6ra, tưởn f7vừa rồi dđã hiểu 5tất cả, 5nhưng câu 9asau lại chỏi: “Tại 1sao đột anhiên lại 0thích học 0vẽ? Trước 1đay dạy 7fem, em nhất 5định không 58chịu học, cchỉ thấy 1chăm chỉ 3tập đàn.”Giang
aeTử Khâm 4tiếc là e4không bịt 83tai lại, fanh thản 3nhiên cười 59cợt nhắc a0lại chuyện fxưa, khiến 9ecô quá bất 3ngờ. Những 2fngày đó casống như ethiên đàng, e3ai ngờ bây bgiờ lại a8rơi thẳng 4xuống địa dngục.“Đừng
9nhắc lại 2dchuyện cũ, aađược không?” cCô nói thẳng, cthấy mặt 61anh hơi biến 1sắc, lập 02tức mỉm 6cười lảng 4sang chuyện dakhác. “Vừa 10rồi em định d5nói, anh 5bđưa em đi 8băn một a4bữa thật 5engon em đói 2rồi.”Mặt
79Kha Ngạn 14Tịch chợt 93tối, nhưng 5vẫn nhận 70lời, “Vậy 2đến con cphố cũ...của bem đi!” 17Anh buột bmiệng nhắc eđến con 75phố ẩm dcthực ngày 9trước Giang bTử Khâm athích đến 52nhất. Cô a9không muốn 0nghe chuyện a4cũ, anh sẽ 7bkhông nói 7nữa.Quả
0nhiên cô b5gật đầu, b3không nói adgì.Tất
cdcả là do 4họ đã 1quá hiểu 2nhau.Đến
4nơi, Giang 2Tử Khâm 4xuống xe, 81một mình 0thong thả 93đi lên phía 0btrước. 37 © DiendanLeQuyDon.comDù không enhìn cũng 4biết sau fkhi xuống edxe nhất 02định anh 51hơi chần bchừ, ngập cngừng vài 9giây rồi bmới bước ftheo cô.Có
3một dạo 2anh rất 8hay nổi 81khùng, phần 1lớn vì 4chuyện này. 5 © DiendanLeQuyDon.comChỉ vì dlòng tự fdtrọng không 80cho phép banh thừa 30nhận, nên 7ethường f1quy nguyên cdnhân là enhững chuyện 4vụn vặt 3khác. Ví b9dụ, mỗi 7lần cô e7tụt lại 6đằng sau 11muốn đi 8atheo anh, 79anh liền 9đỏ mặt, b1giận dữ bdnói: “Không efnhìn thấy 2em tôi không 33yên tâm”Từ
84đó cô trở d0nên ngoan 0bngoãn, dứt 75khoát vượt alên đi trước danh. Hai người b5ở bên nhau 68bằng ấy 27năm, hầu 3enhư không eemấy khi 0anh tức 6giận, cho 01nên mỗi 6lần như 2vậy, cô a5đều có 8ấn tượng cerất sâu. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh bảo 7cô có tính 1thù dai, 9cô cũng 1không phủ 0nhận.Hai
a6người thỉnh 6thoảng đến 6ăn đêm f8ở con phố deẩm thực 5enày, chỉ bcó điều 2từ đàu 43đường 57đi vào còn 9khá xa, Giang 0Tử Khâm d6đi trước, 2fKha Ngạn e1Tịch theo 4sau, ngay 1bước chân 8cũng cùng 62một nhịp.Từng
2bước, từng 2bước, tiếng 4achân theo 9nhịp dội 18vào tim cô, b4chậm hơn 88nhịp đập 4của nó. 2 © DiendanLeQuyDon.comBiết anh b9mệt, nhưng blòng cô clại thầm fdkêu: đường adài thêm 13nữa đi, 0dài thêm 03nữa đi.Quán
17sủi cảo 97đã ở trước 2mặt.Giang
67Tử Khâm b0không thấy 1ngon, chỉ aăn nửa 86bát nhỏ. 8 © DiendanLeQuyDon.comCòn Ktn ăn 9rất khỏe, 35một bát 4to vẫn chê 9ít. Hai người flặng lẽ 7ăn, không 17nói gì, fxung quanh 1lại rất 9fồn ào. 1 © DiendanLeQuyDon.comThực khách 8dnói đủ 7chuyện trên dtrời dưới 2cbiển, có advị còn a1cao hứng 5angâm nga bhát đặc atiếng địa 4ephương. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô vốn a8không phải 0fngười ở 5ađây, nghe 6bao nhiêu 90năm cũng d3không hiểu.Kha
7Ngạn Tịch bcũng không aahiểu, anh 4cở nước dangoài hai amươi hai 6năm, từ e2nhỏ đã 20không có 7cơ hội 0ehọc tiếng cđịa phương. e © DiendanLeQuyDon.comNhân lúc cKha Ngạn 5Tịch đang adỏng tai 68nghe thử axem có hiểu 00được điều 10gì, Giang 73Tử Khâm 3cầm bát fcủa anh eđể trước 9mặt mình, 7trút phần cbánh ăn 87không hết esang đó, 9rồi để fflại trước 0mặt anh.Kha
4Ngạn Tịch 2là người 4cực kì 4sạch sẽ, 9fnhưng lại fkhông hề 7echê thức 7ăn thừa cfcủa Giang 8Tử Khâm. c © DiendanLeQuyDon.comNgày trước 6fcô thích căn đồ 91ngọt, mỗi a1lần nhà f3bếp làm daxong mang 86lên, cô echỉ ăn 1vài thìa, 4còn để 7lại quá 74nửa cho 84anh, dù cô 97đã ăn dở 95nhưng anh f9vẫn tiếp ftục ăn 5atiếp ngon elành, cô ehỏi, ngọt 94không? Anh fnói ngọt adlắm.Kha
4eNgạn Tịch 4ăn một dmiếng sủi 51cảo, ngẩng 2đầu lên 2hỏi: “Sao 95ăn ít vậy?”“À,
8bkhông nuốt 7bnổi”. f © DiendanLeQuyDon.comcô ngoảnh 9mặt đi, 5fnhìn sang f0người đàn công béo 2tốt bên 4cạnh đang 89thao thao achém gió.“Nhìn
b9thấy anh, 7cho nên không 6muốn ăn?”“Có
0thể.” 57Cô trả 5lời dứt 7khoát.Khi
16Kha Ngạn 8Tịch đưa d5Giang Tử 3Khâm về ađến kí 8túc, chỉ 1mới gần b8một trăm 7fphút từ cakhi họ gặp 2alại. Một 0trăm phút c1có thể 4làm dược a2gì, thời 4gian đủ 3làm một fbài thi. 0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nếu 1fanh đi, không 8biết sẽ 2là mấy 6atrăm ,mấy 45ngàn mọt ebtrăm phút 9mới có athể gặp 9lại.Lúc
7cô xuống c9xe, Kha Ngạn a0Tịch cũng 6atháo dây cban toàn định 20bước xuống, 7cô giơ tay 42ngăn lại: 8“Đừng, cđể em đi 5một mình 79thì hơn, 4angười khác bnhìn thấy, 2khó giải 4thích.” 90Rốt cuộc, acô vẫn 7nghĩ cho 3anh, không fmuốn nhìn 1dnhững bước 6bchân tập 61tễnh của 4anh.Bàn
btay vô tình 5chạm vào 40tay anh, cảm 59giác hơi 4lạnh, vội 38so người, 16rụt tay 7lại.Kha
0Ngạn Tịch 9vẫn bước 38xuống, nghiệng dngười dựa 1vào cửa bxe, trông 74anh rõ ràng 4dmệt mỏi.Giang
59Tử Khâm b9không chịu 4được cảnh 33đó, nói efnhư đuổi: 7a“Anh về dđi!”Lẽ
3ra nên nói 53“tạm biệt” 7hoặc “hẹn 3agặp lại”, 1tóm lại blà một 3lời chào 93tạm biệt, 7nhưng anh 6lại nói, 4a“Lâu lắm 8không gặp, dTiểu Man!”Nghe
2bcái tên 1dnày, Giang 2Tử Khâm 9bỗng bực dmình vô ecớ, giọng dbcũng hơi 56cao, nói: 1d“Sao em 5có cảm 8agiác mới egặp anh bngày hôm bqua?” Đúng 4bvậy, không 0phút nào 10cô không 7bnghĩ đến 39anh.“Đói
91với người 8bhạnh phúc 3thời gian dluôn trôi d2qua nhanh”. cc © DiendanLeQuyDon.comAnh mỉm a4cười.“Ai
b2nói vớ 1vẩn thê?” 74Cô lập etức phản 2bác, “Nhưng 7em cũng không 8ephủ nhận 6cem đang rất a6hạnh phúc.”Kha
d9Ngạn Tịch 1fbị cô chặn 9họng, nhất ethời không 7biết nói 2csao. Ngày 96trước vốn 6không như 58thế, anh dcnói gì, 78cô cũng 3bnghe, có 8lúc cũng b1cãi lại, 7nhưng chưa 8aquá mười f7câu, đã 26chịu thua. b9 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 80thì khác, 6dngười im alặng là danh, có thể 11trước kia 5cô nhường 0anh, còn 5bây giờ 34đã không 55còn cần dthiết nữa.Đứng
58tê cả chân, 00Giang Tử ecKhâm mới bquay người, ckhẽ nói: 6“Em lên 58phòng đây”, Lúc 7này Kha Ngạn b3Tịch mới 6nghĩ ra nên b6nói gì đó, eanh bước 0theo cô đến cdchân cầu bthang, còn eđang do dự, 6miệng đã 81buột gọi: 8c“Tiểu cMan!”Điện
2dthoại đổ 54chuông.Điện
92thoiaj gọi edcho cô, Giang dTử Khâm devừa mở a3túi lục dtigm, vừa etrợn mắt a9với người eđàn ông 8đang đứng bngây đằng 0sau, “Đừng 5gọi em là 9Tiểu Man 7nữa! Cô 17bé đó đã 9bị anh đuổi 51khỏi nhà, ccái tát ccủa anh 37đã buộc dcô ấy chạy 76trốn rồi.”Nói
c4thao thaoLà
7Chung Dịch, dnhưng cô 14không mấy bbbận tâm 2đến giọng 69nói đang 4crất hứng 1khởi ở 2fđầu dây 6bên kia, cchỉ nghĩ 09đến biểu 7hiện của emình suốt 5fngày hôm a0nay.Đối
avới Ngạn a6Tịch như 8vậy đã a5có thể 1coi là lạnh b4nhạt chưa? 9Lúc ở bên dChung Dịch 0có thể 14coi là thân cmật chưa? 8cKhông phải 5do quá nhớ benhung mà c0quên hết 16tất cả e9chứ? Cô e5đã phải 7bcố gắng 7bao nhiêu e3mới diễn 3được như 6vậy.Tất
c1cả là để 5làm vui lòng fngười xem.Ai
5xem? Trừ daKha Ngạn 8Tịch, cô 79không nghĩ 8ra người fthứ hai.Trên
71đời còn fcó người a9thứ hai 2bđáng để 6ccô phải b7cố gắng 88như vậy 9sao? Có, 5anếu có 7cmột Kha eNgạn Tịch 9thứ hai.Chung
9cDịch kiếm fđươc hai 77vé tham dự 80khai trương 5phòng tranh, 4liền gọi cfGiang Tử 4Khâm cùng 8đi. Đây 66là phòng 0tranh mới amở ở Hàn 62Phủ, nghe a4đồn rất 03hoành tráng, 3được quảng 0cáo rầm 71rộ trên dabáo chí, 5bcác nhân e6vật tiếng d3tăm của 88một nửa 7Hàn Phủ 3đều có 4mặt.Giang
2Tử Khâm 39thích yên 2tĩnh, định 2atừ chối, 0enhưng bị 4hấp dẫn e4bởi câu 6nói thêm f9của Chung cDịch - “phòng ctranh có 3cả bức dc“tiếng 32thét” nổi 38tiếng của 6aEdvared, lần 0đầu tiên 4trưng bày 5cở nước 7mình, nghe cnói có cả angười ngoại 51tỉnh mộ 6danh tìm 95đến, nhưng 1ckhông mua 9được vé, 5đành về 11không. Vé crất khó 7kiếm, nhưng fcem không 7biết đâu, 80anh đã phải 56mất bao anhiêu công dsức mới fecó được 96hai vé đấy.”Giang
5Tử Khâm 6suy nghĩ 96giây lát, 9a“Vậy được, dmai anh đến 1cđón em, 24gọi điện 2báo trước 3nửa tiếng 3fnhé!”Bên
c2kia Chung bDịch phấn ekhởi cúp 1máy.Khi
7Giang Tử abKhâm và 9Chung Dịch 7đến phòng 2tranh, người 60vẫn còn ethưa thớt, e2khách đến c5rải rác, cphần lớn 2đi theo nhóm. d7 © DiendanLeQuyDon.comNgười ta, 3uống rượu, 81uống trà, 2khe khẽ cbình phẩm 6những bức 8ctranh trưng 1fbày trong 08tủ kính.Giang
1Tử Khâm 7fkhông mấy 5hứng thú dvới các 3ebức tranh e7khác, liền 5bkéo Chung e7Dịch đến 55trước bức c6họa của bEdvared (*). c © DiendanLeQuyDon.comKhi đến 9nơi, qua 82lớp kính dbchống trộm atrong suốt, 8cô nhìn f1thấy hai 63bóng người 4quen thuộc.(*):
c6Edvard Much 82(1863 - 1944) 6fHọa sĩ 27vĩ đai người 5Nauy, người 3đi đầu 29trong phái fhội họa bhiện thực cchủ nghĩa.Kha
bNgạn Tịch dcùng với 6Phương Thái 8ccủa anh, a2đứng cách bfcô không a4quá mười f1mét. Chỉ aacó điều, dtrước mặt c6bị chắn 47bởi bức d0họa nổi 0ctiếng kia 2enê anh chưa ckịp nhận 8bra cô đang 08nhìn mình 8từ xa. Phương 44Thái vận 7váy đuôi c5cá trắng 4fmuốt, đẹp 38mê hồn, 4song đứng 5cạnh Kha 7aNgạn Tịch 89quá tuấn 37tú, nên 6acũng chỉ blàm nền ccho anh mà 7thôi.Chung
eDịch đập 2nhẹ vào 1vai Giang c4Tử Khâm, 6cô quay lại, 0anh lại 9bchyaj sang 4fbên kia, eacười hỉ 3hả, giơ atay chỉ: c5“Nhìn kìa, 1bkhéo không, 82cặp đôi 1elần trước 37gặp ở 5công viên c9Tần Nguyệt 2hôm nay cũng bđến”.Cô
a3nhìn theo d6hướng tay aanh, cũng 3giả bộ 4ồ lên một btiếng: “Khéo 5thật.”“Tử
2Khâm, em 8có nhận 0ra cô ta 6giống em 48đến kì 7clạ không?” 9Chung Dịch 9nhìn Phương d4Thái, lại 05nhìn Tử 51Khâm, “Mũi, fmiệng, cằm e2đều rất ebgiống, chỉ 7acó mắt 5ahơi khác”.Giang
36Tử Khâm 6nhìn lại d0Phương Thái, 57không thể 0fquan sát 0emặt cô cta, cũng dkhông tiện d5lấy gương 4soi để 08so sánh, echỉ hỏi 2achiếu lệ: e“Sao mắt fakhông giống?”“Mắt
8em luôn đầy 6ắp tâm fsự”. Chung b6Dịch trả 4lời rất 3nghiêm túc.“Lại
8chém gió 4frồi, em clà người 2avô tâm nhất”.“Không,không,
eethật đấy. d © DiendanLeQuyDon.comAnh không 1biết một 1fcô bé tuổi 4em có điều 2dgì phiền 4amuộn, nhưng 9eem luôn rất 59ưu tư.”Không
1ngờ Giang cdTử Khâm abật cười: 8“Trong mắt f0anh chỉ dcó tranh, 90làm sao phát 6chiện điều 7gì khác.”Chung
98Dịch không 18tin, “Em 0lấy ví edụ đi, 18nếu không bđừng hòng ddthuyết phục 63anh”.Cô
2bhất hàm 9evề phía a5Kha Ngạn d0Tịch: “Anh 67nhìn người fđàn ông 02kia đi, lúc 00đứng yên, d7người hơi bcnghiêng sang btrái, lúc 9đi luôn fechậm hơn dngười khác emột nhịp, 0elại tập 1tễnh, rất 4xấu.”Chung
35Dịch ngắm 03kĩ, quả 30đúng như 85vậy. Tuy 30anh ta cố 3ftình tỏ b6ra tự nhiên 0nhưng chính 2vì vậy 8càng lộ 1ra cái bất 35thường.“Nhất
fđịnh anh 2ta không dfcó chân 35phải...” 76Giang Tử 9Khâm nói c5nhanh, “Lắp dechân giả, dnhưng chưa 7thật quen 66hoặc là 8không thể fcquen.”Chung
7Dịch trố cmắt, quá 7ngạc nhiên, 8“Tử Khâm, 4quả thật 2em quan sát ftinh hơn 5anh, nói 7rất có 18lý, hình anhư sự 8thật đúng 27như vậy.”Giang
51Tử Khâm 0không bận c9tâm lời 5khe của 00Chung Dịch, fcô biết 9Kha Ngạn e7Tịch đã 7dnhìn thấy 5mình, nhưng 7ánh mắt enhìn lại 6erất thờ 56ơ. Phương 1Thái thân 39thiết khoác dtay anh, hai e1người thong bbthả tiến flại.Trong
98đầu như 5có tiếng 41nổ, cô advội nắm 90tay Chung 1Dịch, hớn 75hở chỉ 21bức tranh: 3“Kìa, đúng 89là bức 2“Tiếng 2dthét” của bcEdvared Much”.