Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 20


Chương 20
Giang tử Khâm đang thu dọn đồ trong phòng

thì nghe bên 12 ngoài có acai gọi mình, c liền chạy r9 a ban công 05 nhìn xuống, c0a hung Dịch t3 ay xách hai c túi to đứng ea bên dưới. 20 © DiendanLeQuyDon.com rong ánh c2 ắng chói ae hang, anh 7 heo mắt, 8e ặt hớn bc ở, cứ 60 gốc nghếch 0đứng gọi 4 ô như vậy.



4 hép cửa 99 hòng, lập 5 ức chạy d uống, đứng 77 rước mặt 71anh, thở f ấp: “Sao 7anh không 6 ọi điện?”

“Điện af hoại em bdhết tiền 1rồi biết 49chưa? Lát a9nữa anh 6fnạp cho.” 24Chung Dịch d4đưa cho 0cô hai cái 6atúi to, rồi bkéo cô về 9aphía bóng 0cây, vừa blau mồ hôi 6dvừa nói, 06“Xem còn 34thiếu gì, 32anh sẽ mua 58tiếp.”

Giang a1Tử Khâm atừ chối, 20nói mấy e9cũng chịu 7để anh e4nạp tiền e7cho mình, e“Chút tiền ađó em lo 90được mà”, crồi cô eđẩy trả 75hai cái túi, 4“Không 8cần, không 2cần, em 68tự mua được.”

“Em 21lạ thật, 85thầy giáo 06mua cho thì enên nhận. 58 © DiendanLeQuyDon.comAnh đâu 1phải ông 6egià quái 2thai háo f2sắc, định 8dùng mấy 43thứ lặt 4dvặt này 32đổi chác 7fgì với 1em.”

Chung eaDịch nói 7thật thà 9enhư thế, eckhiến cô 9dbật cười, 7d“Nhiều 78lúc anh nói 7buồn cười 35thật.” 9aAnh lại 5aấn vào e3tay cô, Giang b6Tử Khâm 35đành nhận.

Lúc c2này, Chung a9Dịch mới e5hài lòng, 9ngắm nghía 12cô từ trên 36xuống dưới. 61 © DiendanLeQuyDon.comThấy cô 6dchỉ mặc bchiếc áo dsơ mi màu bbtrắng đục, 05chiếc váy falửng màu 97be, không aakhác mấy aso với hôm 1anh đưa 43đi vẽ tranh 8engoài trời 39lần trước, eachính là c5lần họ 11gặp Kha ffNgạn Tịch. d9 © DiendanLeQuyDon.comThảo nào, 58lần đó 0cô vẽ vừa dvội vừa b9đại khái, 0có lẽ sợ e9đối mặt bvới anh dta.

“Em d9nhất định 92phải đi 40sao?” Chung fcDịch cốc dvào trán dcô, “Nghỉ 85học một bdnăm, quyết 92định dại 2bdột như fcvậy em cũng 8dám làm?”

Giang f0Tử Khâm 15ôm trán 0fnhăn nhó, bcgiọng cầu 71khẩn: “Cũng bchỉ vì c7cuộc sống 0thôi, học ddphí kì sau b6em vẫn chưa agom đủ, 32chi bằng 75bây giờ 1tranh thủ dra ngoài a9kiếm tiền. 6 © DiendanLeQuyDon.comThầy Chung, 66đằng nào dchương trình d2cugnx học b2gần xong, dethầy giúp fdem đi.”

Bản c5lĩnh cương, efnhu kết 54hợp của bGiang Tử 5eKhâm quả a3là nhất 46hạng, Chung 0Dịch cũng e6thích thấy 6cô thành 14thực như 0thế. Không 7như trước 22đây, mỗi 9ccâu mỗi 3chữ, mỗi e6biểu hiện, 4ahình như 8đều có fchuẩn bị, 9muốn biết d3sự thật 9quả không 6fdễ.

Anh fchành môi, egiả bộ 6giận dữ, 6phàn nàn, 5“Tôi mặc 99kệ, cứ b3để viện 6btrưởng 2mắng em 9một trận.” 3Nhưng thấy dcô cau mày, 01lại dịu cgiọng, “Đã 7nói để 9tôi nạp fecho, em lại f1không chịu. 17 © DiendanLeQuyDon.comTử Khâm, 8tôi nói 8thật đấy, c7cùng lắm 7cứ coi như ctôi cho em 91vay lãi suất 21cao nhất, 6bbao giờ a1em phát tài, 2trả tôi 8là được.”

Giang 5aTử Khâm d3vội xua e2tay, “Không 0cần, không ecần, rõ fràng anh 4fgài bẫy eem, em không 40mắc lừa 0đâu.”

Chung 8dDịch hừ cmột tiếng, 25trợn mắt anhìn cô, 7“Đúng 30là, phụ 6lòng người 4cta.”

Anh 5muốn mời 1cô ăn bữa 3cơm cuối d1cùng, không 7tiện từ 95chối, cô d6đành nói, 16giờ phải dđi lấy eđồ, lát dnữa sẽ 3quay lại. 7e © DiendanLeQuyDon.comLúc ngồi 2lên xe, Giang 7bTử Khâm 3eđưa cho 7anh một 2túi đựng a4hồ sơ.

“Cái 2gì vậy?” 2Chung Dịch f8cầm lây aehỏi, được 28phép của 08cô, anh mở 3bra xem, không fngờ bên 74trong là cmột bản 86hợp đồng, 5trong đó 25ghi rõ Giang 3Tử Khâm elà chủ cdsở hữu b6của phòng atranh. Chung 5Dịch suy 33nghĩ, hiểu 4ra ngay, “Là bphòng tranh 62chúng mình 2ađến phải 26không, quả 5fnhiên anh dta đối 01với em không f1tệ, còn 1tặng em 7cả một ephòng tranh. e © DiendanLeQuyDon.comVậy cũng ctốt, em e2chỉ cần b4bán phòng 10tranh đó 0fđi là cả fđời không 6phải lo eccơm áo.”

Giang aTử Khâm dbtrố mắt: 4b“Sao có dthể?”

“Tại asao không? 44Đằng nào cphòng tranh 9cũng là bccủa em, 8em muốn 48làm gì chả fđược. 5 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, dđây là cathủ đoạn 6acủa người 0có tiền, 9muốn dùng 34tiền bạc 24để bù 49đắp cho ceem. Em không 6cần khách fkhí với 03anh ta, cứ 95vô tư mà 8bnhận, chúng 91ta người 48nghèo chí fcđoản, không c8hiểu thế 8egiới tinh dethần cao dthượng 5của anh fta.”

ccười, “Hôm 9fnay anh sao evậy, sao 4trước đây b0em không 1phát hiện 21anh có tài 35hùng biện 8anhư thế?”

Chung 24Dịch vẫn 6thản nhiên, be“Vậy thì 44em thiếu 7ađôi mắt 71phát hiện 70ra cái đẹp, 49em cần dùng a9trái tim 1để trải 0fnghiệm, 61hiểu không, a8cô nương?”

Giang 0Tử Khâm 6lắc đầu, c6“Em vẫn 4không hiểu.” 0Tay vuốt 4nhẹ túi 7đựng hồ 6sơ, se sẽ ethở dài, arồi hạ 85giọng nói: 25“Có thể d2giúp em trả 9thứ này e6cho anh ấy 55không, em 15không cần dtài sản acủa anh 7ấy.”

Chung c0Dịch thấy dlòng nhói dđau, anh 8thương cô 1gái nayg, a2nhưng thấy 3mình bất 1lực, trái 8tim cô hoàn 8toàn thuộc 43về người 4khác. Anh 56quẳng túi a5hồ sơ ra 7bghế sau, 5d“Không, 49em gửi chuyển 81phát nhanh 94cho anh ta.”

bnghiêng đầu, 4mắt nhìn 18túi hồ 9sơ, sau đó 8nghe thấy 81mình nói: 62“Cũng được.”

Chung e8Dịch lại 5tiếp tục, 2“Em ra đi 95để trốn dchạy anh a7ta, em tưởng 0không ai 8biết sao, 4kì thực bem chỉ có ethể lừa 8dối chính emình.”

Giang bbTử Khâm 7cười gượng,  không amuốn tranh 20luận nữa, 33chỉ nhắc cclại: “Em d2sẽ sống 8tốt.”

Chung 9Dịch đặt 2hai chiếc 7túi lên 8bậc thềm, bGiang Tử fKhâm đứng b9cạnh anh. a © DiendanLeQuyDon.comCô vừa 1cắt tóc, 75vẫn chưa edquen, mái 2tóc ngắn 5chạm vành 53tai, hơi b2ngưa ngứa. 7d © DiendanLeQuyDon.comCô giơ bàn atay thanh etú vuốt 73lại, khuôn 18mặt trắng 6tuyết ửng 2hồng dưới 3ánh nắng.

Lòng 2bnặng trĩu, d5Chung Dịch 63nói: “Em 2đi thì đi, 33tôi sẽ 3không tiễn 28đâu.”

53gật gật cđầu, vỗ e0vai anh: “Hiểu c4rồi, hiểu 6rồi. Em 4anhất định 9không thông bbáo cho anh. 8b © DiendanLeQuyDon.comẤy! Anh 2đừng thế, 68một đáng 5mày râu 6emà rơi nước 51mắt khó decoi lắm. 0 © DiendanLeQuyDon.comSao anh cứ 2lưu luyến 42em như vậy?”

Thấy 08cô cười 8thoải mái, 41Chung Dịch 8càng buồn. f © DiendanLeQuyDon.comAnh nói to: 50“Tôi thế 4đấy, em 9ckhông nói 29ra thì chết c6hay sao? Tiểu 84thư, cô f8cũng biết 58tôi là đàn 2ông cơ đấy, b4nể mặt e9tôi một 12chút được fckhông?”

Hai 06hàng lông camày của 4Giang Tử 7Khâm giật d5giật, “Đã 66nói những 35lời khó 3nghe thì 1mất hết frồi, hình 1fảnh đẹp dcủa anh 8trong mắt 3em đã hết!”

Lúc b5này Chung aDịch mới bcười, “Mau 5biến đi bcho tôi!”

Giang caTử Khâm 5lập tức 53tuân mệnh, anhấc túi bđịnh chạy 9nhưng bị f3anh nắm fcổ tay, 2fkéo lại.

“Em 6định chuồn 33thật à, 4đồ ngốc?” c2Anh nghiến aerăng nghiến 48lợi, “Ít 82nhất cũng 5phải cho cctôi biết, 07năm nay em d3định đi dđâu sống?”

Giang 9Tử Khâm bcũng không a7biết, “Vốn dđịnh đi 0Nauy, nhưng 1anh cũng cbiết, em 6không có a3nhiều tiền. f © DiendanLeQuyDon.comEm nghĩ, 4có lẽ trước 08tiên cứ fvề tạm echỗ bà 0cô một 9bthời gian. e © DiendanLeQuyDon.comAnh yên tâm, 8chỉ cần dem gom đủ 50tiền sẽ 8quay lại bdngay.”

Chung bDịch thở 0dài, đã dcthực sự cphải chia 83tay sao, sao avẫn day a7dứt. Dưới c5mắt cô bcó quầng eđen, nhất 48định đã 5suốt đêm 2không ngủ. 6 © DiendanLeQuyDon.comMột cô 6dgái hai mươi ctuổi, sao f9vẫn không b5biết tự f1chăm sóc bcho mình. d © DiendanLeQuyDon.comLòng bỗng 87run run, chỉ fsợ cô biến 3mất, anh 41vội vàng 1ôm cô.

Giang 8dTử Khâm dkhông vùng 2ra, cứ để caanh ôm. Chỉ 23thấy rặng 5long não 7xanh rì trước edmắt, nắng 8exuyên qua 1etán lá rộng 9tươi tốt, 4fgiống nhưu 00ngày Kha 4Ngạn Tịch 3eđến đón a6cô hai năm 9atrước, 6blá cây vờn 4aqua đầu 6anh, đôi cmắt như 57ánh sao, 6dlong lanh 4giữa màu axanh.
“Tử 18Khâm!” 4bChung Dịch 8engả đầu 0fvào vai cô, 9mái tóc 9ngắn chạm 1vào da anh.

7chầm chậm 3dthở một 35hơi, hỏi: 2“Sao thế?”

“Từ 8bnay em phải 6dbiết tự 71chăm sóc 4mình thật 21tốt, phải 9biết tự cabảo vệ, 0hãy nhớ bcđừng bao bbgiờ dùng e4một người bđàn ông 87để làm atổn thưởng amột người fđàn ông 2khác, cũng 70không được 7hạ thấp 9fmình chấp 2nhận một 73người không 1đáng để e0em yêu, không 3được đi dphá hoại c1gia đình dngười khác, 51cugnx không 51được dễ abdàng nếm bthử những dkích thích 39mới lạ. 3d © DiendanLeQuyDon.comNhưng em fphải mãi d7mãi tin vào d8tình yêu, ftin rằng ctrên đời 7luôn có 3một người eem yêu và 18yêu em.” 8Chung Dịch 2fbuông cô ara, hai tay 7nâng khuôn 0cmặt trẻ 11trung của f6cô, chậm 3rãi từng 73lời: “Cuối 26cùng hãy enhớ, Tử eKhâm, anh 6yêu em.”

Đôi c3môi nóng, 5fướt của eanh dán vào 9môi cô, dGiang Tử 4aKhâm bàng 0fhoàng, trước b4mặt rõ 5ràng là 6fChung Dịch 9nhưng sao b2vàng bên 2ftai lại elà giọng 78nói của 50Kha Ngạn 4Tịch.

“Tiểu 67Man, anh yêu 4dem, anh yêu 5em, anh yêu faem, anh yêu 1dem...”

Tất 2cả chỉ 26là giấc 1mơ, cô nhắm d7mắt, thế 8giới lại 4trở về 2đêm tối c4vô tận, dtrong lcus c5này, nếu 9mở mắt, 2sẽ thấy a4tất cả f9trở lại 18như xưa. d © DiendanLeQuyDon.comCô cầm 8một quả 3trứng gà, 3chân đi 78rón rén, 3cậu em chạy 4lại giằng 68lấy, bà 30cô đứng 47một bên 9ngoác mồm 90chửi rủa, 83không có fcKha Ngạn 1Tịch, không a8có Hàn Phủ, 78không có 64tất cả 1những năm 3tháng tươi 0dđẹp cô 96từng được eahưởng, dccũng không 84có Giang 7Tử Khâm.

Chiếc cxe của Kha 5Ngạn Tịch acchầm chậm blướt tới, c6cảnh tượng b6đập vào e8mắt anh 9là một 5Giang Tử 08Khâm tóc bngắn, trong dvòng tay d3xiết chặt 4của một bngười đàn 1ông, thân 0hình mảnh emai của 6cô lọt 9cthỏm trong 8lòng anh 04ta. Cô nhắm 3mắt, hôn asay đắm.

Kha 3Ngạn Tịch clập tức 0bcụp mắt, fnhìn xuống, abảo lái 7exe quay về. f © DiendanLeQuyDon.comCho đến 45khi bóng 64hai người cđã lùi exa phía sau, bhai tay anh 9vẫn còn brun. Xe đã 34chạy được 3bao lâu, 4đã qua bao 6nhiêu ngã a7tư, anh hoàn 70toàn không chay biết.

Môi acô rất engọt, rất 54thơm, bởi danh đã từng bbđược nếm, 1bnên biết bnó quý giá afthế nào. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô rất 1hay xấu 07hổ, anh 66đã tìm 9bmọi cách 29để cô 1thoải mái. 6f © DiendanLeQuyDon.comTuy đã là dngười đàn 04ông thực f6thụ nhưng 6anh lại 2cuống cuồng, afvội vã cnhư một 90gã trai mới alớn.

Nụ dhôn đó 3để lại c1cho anh một 8fkí quá quá a5êm đềm, 1enó làm anh 5mê mẩn, 1nó khiến 2aanh lạc 0lối.

Anh 1đấm mạnh c9vào đầu. a1 © DiendanLeQuyDon.comCô đã quyết 6định từ c4bỏ anh, 91cô đã tự a5nhủ phải 1quên anh, etừng lời 8cô nói anh cđều nhớ 2hết. Vậy b3mà bây giờ, 07nhìn thấy 0cô hôn người 7đàn ông fkhác, tại 7sao anh lại 1đau khổ a1như vậy?

Tất 96cả những 5cái đó fchẳng phải c1là điều adanh mong muốn 82sao?  Chẳng 6fphải chính banh ép cô 5ra đi, muốn a6cô bắt 6đầu một 3cuộc sống ekhác? Tại bsao anh lại 13đau khổ, 3lại hụt 1hẫng, phẫn 2nộ, muốn c3bất chấp cbtất cả flao đến d3đoạt lại bcô, đưa 8bcô đi!

Hai 18ngày sau, 0Kha Ngạn 89Tịch nhận f3được bưu ephẩm chuyển 7phát nhanh 9fcủa Giang 33Tử Khâm cgửi đến, dcô gửi b1trả nguyên 2bsi túi hồ 8sơ, cho dù 1fđiều đó 8hoàn toàn 96không thay 74đổi quyền bfsở hữu 6phòng tranh 1fcủa cô.

Lần 50đầu anh ecảm thấy 2mình có 9thể đường fhoàng đến etìm cô, bnhưng khi 0dnghe câu 02trả lời 9trong điện 8thoại “Số 5máy quý 34khách gọi f4hiện không 7có” thì 0niềm hy e2vọng của 16anh lập 22tức tan cebiến, chỉ 6acòn lại 1một cảm c1giác trống a2rỗng hãi 06hùng.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/90344


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận