Tiếng cdKha Ngạn fTịch gọi 9từ phòng 46khách. Giang 4Tử Khâm bevội nhét bdcác thứ 59trên tay 2bvào tủ 4bếp, nháy ca mắt với 14 cô giúp việc b73 ên cạnh, 9 thì thầm: 7f“Đừng 5để Ngạn 5f tịch nhìn a thấy nhé!”
Đầu 03bên kia, 58Kha Ngạn 04Tịch hơi 2sốt ruột, btín hiệu f1cũng không 0crõ, trong b4tiếng lạo 4xạo, chỉ 6thấy tiếng 9anh loáng 79thoáng: “Tiểu 1 an...rất a ận, lát 00 ữa có cuộc 4 ọp...tắt 8 áy nha!”
Giang b ử Khâm 7 òn chưa 0b ịp nói 0 ì, mới aaa lô mấy de iếng, đã 1 hấy màn 6a ình tối e m. Đầu 9 ô ùng một 2 iếng. Trời, 2e huyện gì 2 hế này, eanh đã tắt a áy rồi?!
Cô 8a iúp việc ee ừ dưới 5 hà gọi a ọng lên, e“Tieur thư, 2 uống ăn 2 ơm, xuống aăn cơm...”
Một ce ái máy ghi b2âm, một 2 ở kịch 6 âm, hai người 1 ày có thể 0đổi cho b hau không? b7 iang Tử d hâm quẳng eđiện thoại 0 a giường, c ỏ đôi 1 ép lê, hầm a6 ầm đi xuống. d1 © DiendanLeQuyDon.comTức tối ffnghĩ, tôi 73nhất quyết 7không gọi 8cho anh, anh 6gọi cũng 2không nghe!
Chưa eđầy mười e9phút sau, 99cô bưng 3bát cháo, d2lại hấp atấp lên 3gác. Có 82thể quả 45thật anh 6cquá bận, 22có thể f8vừa rồi 50anh đang 86họp thật, 64anh là chủ 9tịch hội 4fđồng quản 7atrị của emột công f6tình yêu 4đã lên 15sàn cơ mà, acó phải 4suốt ngày 7rỗi rãi enhư mình 6bđâu.
Giang 37Tử Khâm dngồi ghé 5mép giường e4miệng lẩm abẩm: Nếu 9anh gọi, 5fmình sẽ dlập tức fatha thứ. f © DiendanLeQuyDon.comNếu anh 8gọi, mình 7asẽ lập ftức tha 92thứ...
Nhưng 4bát cháo 8đã vơi a3hết cái, ffchỉ còn c2tý nước, 94điện thoại 2vẫn im thin dthít nằm ctrên giường. 40 © DiendanLeQuyDon.comĐáng ghét! 34Giang Tử dKhâm xì 90một tiếng, 3làm thế bnào đây? 7Đắn đo 6mãi, có cnên nhắn c9tin không. 2e © DiendanLeQuyDon.comNhưng đắn dđo viết cctừng chữ, 2từng câu, a9cuối cùng c5lị xóa 1cđi. Xóa aexong, lồng 1ngực bỗng c0như bị fnén chặt, 4cô nhìn 3chăm hcus 5cvào di động 70của mình, 75miệng lẩm 79bẩm như acniệm thần 2chú: “Đổ 4chuông đi, ađổ chuông 9eđi...”
Chưa dbđầy mười 1phút, di 23động đổ 5chuông thật. 9 © DiendanLeQuyDon.comA! Đúng 5là Kha Ngạn fTịch rồi! a0Giang Tử dKhâm sướng 7ephát điên, 7chộp lấy 7máy, giọng 1ngọt như a0mía lùi, bf“Ngạn 93Tịch!”
“Ờ, cavừa có 1cuộc họp, 79ăn cơm chưa?” c9Kha Ngạn 37Tịch thong 58thả nói. f © DiendanLeQuyDon.comLúc này, 04anh đang 3dngồi ở fmột góc 8cphòng ăn, 5tay thoăn fathoắt vẽ 89gì lên tờ 8giấy ăn c0mở rộng, 1khóe miệng 4nhênh nhếch, 8cẩn nụ 57cười.
“Em 3ăn rồi!” 9Giang Tử fKhâm quên 72hết giận 5hờn, lòng 2nở hoa, 43“Ngạn 7Tịch, bao 9giờ anh cbvề, sáng ahay chiều, 35có kịp 23đến đón bem không, 1có mua quà f5về cho em 8không, có 12nhớ em không...”
Cô 7hỏi dồn dcdập. Lòng 6vui tíu tít, cbmiệng nói 1liên hồi. 7 © DiendanLeQuyDon.comVừa nghe cthấy tiếng canh, cô đã aquên hết 0mọi chuyện. 37 © DiendanLeQuyDon.comchỉ muốn 9dnói thật 4dnhiều với 2anh, không 6nghĩ gì 6hết.
Phía 5trước Kha dNgạn Tịch acó bóng 1người mảnh e2khảnh, xinh 8đẹp đi 55đến, anh a9ngẩng đầu cnhìn, hơi 34sững ra d1một lát, bđầu tiên alà vô thức d7thu lại 0tờ giấy a7ăn đang cvẽ dở, dfnhưng sau 63một giây 5suy nghĩ, 84lại khẽ cbảo người 2đó chờ 13một lát. e © DiendanLeQuyDon.comTrong khi e4đầu dây bfbên kia, 1Giang Tử 2Khâm vẫn 9eđang nói athao lao, 51không còn 23cách nào eckhác, anh ađành phải dđể thỏ a3con tạm cngừng lời.
“Tiểu 30Man, thôi 8cnhé, anh accần gặp 55một người 92bạn.” 1bBên kia lập aatức im bặt, etưởng tín e3hiệu có 8vấn đề, 68anh nhắc 5blại lần cnữa, lát 1csau mới 3nghe thấy edcô “ờ” 62một tiếng 8nặng như e4chì. Cô ebé lại 5adỗi đây. af © DiendanLeQuyDon.comAnh thản 5nhiên, nói: b“Tối anh cgọi lại.” c8Sau đó ngắt 1cmáy.
Kha 14Ngạn Tịch ađứng dậy, 79kéo ghế cfcho Chân bManni. Hai 4fngười ngồi 5ađối diện. 3 © DiendanLeQuyDon.comChân Manni 4có vẻ bất 0ean, sau khi 7gọi một 7cốc cafe 53lạnh, mới 5dám nhìn 5thẳng Kha 48Ngạn Tịch.
“đã 08lâu không 5gặp, Manni.” 68Anhl ên tiếng 84trước, 6“Rất may, 2ctình cờ cfgặp em ở 9dđây.”
Chân 7Manni khẽ e6nhún vai, 2do cố cười, b2nên trông fhơi dữ, ckhuôn mặt 5trang điểm akĩ, đã 24xuất hiện 5enếp nhăn. b © DiendanLeQuyDon.comCô không ecòn là cô 2gái trẻ 8hoạt náo 9của mấy 78năm trước bnữa.
“Đây 15được coi 6flà quê hương 66của em, abố em là 9người ở 06đây.” 53Một tay fchống cằm, 7cChân Manni 7cố thể 6hiện tư 8thế quyến ddrũ, “Anh 30chưa từng 5thật sự 52quan tâm 6tới em, 05Max.”
Kha 3Ngạn Tịch ebkhông trả 3lời ngay. e © DiendanLeQuyDon.comHọ chia ctay nhau được 4một năm ethì cô kết 7hôn với 17một doanh bnhân. Tiếc 4là gặp 19phải người 69xấu, chồng c5ngoại tình, 9ccô bị bỏ 52rơi. Không 5atiền bạc, 0sống vất cvưởng, 9cô lăn lóc 9với những angười đàn 25ông khác dnhau.
Kha e2Ngạn Tịch 27biết tất bcả điều 4đó qua Giang 9Tử Khâm. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô luôn 5coi Chân 7dManni là 0kẻ thù 47giả tưởng 6số một a1của mình, 90phấn khích fchia sẻ 9bmọi tin 1cxấu liên 3quan tới 8cô ta. Mỉa fmai là, khi fnghe những ftin này, b7Kha Ngạn dTịch hầu 47như không 60có phản eứng rõ 77rệt, dửng cdưng như 22nghe một 8ethông tin 9bình thường. 1 © DiendanLeQuyDon.comKHi cô nhắc 65lại mấy 1lần, anh clạnh lùng 14hỏi: “Tại fbsao lại cdnói với baanh, liên 2quan đến banh sao?” 7bCâu hỏi 12này làm 0cô đặc 5biệt vui.
Kha 6Ngạn Tịch 80không nghĩ 7đến khả 8fnăng nếu bnăm đó 8anh cưới 7Chân Manni, 1cũng không 0muốn làm 5vị cứu atinh cô lần 5nữa, đối cdiện với 4cô gái ỡm f2ờ, lả 7elơi, anh 9chỉ muốn 57thở dài.
Kha ebNgạn Tịch 22vẫy tay cgọi người bphục vụ, f3lịch thiệp f6hỏi cô: 6b“Muốn afăn chút cfgì không?” 7Chân Manni 52gọi qua 43loa một f1món, rồi dđi thẳng dvào vấn 0đề, “Max, 0có ai nói cvới anh, 3nụ cười 8cười anh 9ebây giờ 9vô cùng f8giả tạo aakhông, từ 45bao giờ abanh đã thay ađổi, trở enên tầm 4thường 5dnhư vậy? 15Em vẫn thích 45con người fcủa anh a1ngày trước, 7tự do tự a4tại, không bràng buộc, b6tiền không 26nhiều, nhưng fthân thiện f4gần gũi.”
“Còn 3em vẫn thế, 52nhanh mồm enhanh miệng, d3như đứa dtrẻ không 78thể lớn 6blên được.” 3Anh lạnh 7nhạt nói.
Chân dManni thoạt cđầu vui 80thích, sau c5vài giây 6mới bình 9athường 2trở lại. 97 © DiendanLeQuyDon.comCon người b5Kha Ngạn f4Tịch vốn fít khi hài 4hước, nói 9gì đến 4nịnh nọt 17phụ nữ, 0nghĩ đến acmấy câu a8vừa rồi, c4cô càng 3ethấy chói btai. Cô thở b3dài, giọng aegiễu cợt: 5a“Nói đến etrẻ con, bcô Giang 9fTử Khâm efcủa anh dđã lớn 0chưa? Cô 14ta còn trẻ 4bcon hơn em, 83đúng không?”
Kha 8Ngạn Tịch acười nhạt f1, không đáp.
“Anh aluôn như cvậy, luôn f9xa cách, 9ehình như 9muốn đề 36phòng tất 9cả mọi angười trên dthế gian, c0chỉ có 9cô bé kia falà ngoại a5lệ. em từng 0rất ghen 50tỵ, ngay 9nụ cười, 0canh cũng 6phân chia 7đẳng cấp, ephần tốt 3đẹp nhất 0anh chỉ 8cdành cho 5cô ta. Công c3việc kia ad– “ Chân 5eManni chỉ 2túi áo anh, 7bên trong fcó tờ giấy eăn vừa agập, “đã 7trở thành bthói quen 25của anh 85rồi a?”
Mặt 8Kha Ngạn f3Tịch tỏ 5vẻ khó d1chịu, “Em fkhông định 78nói gì về 5chính mình adsao?”
Chân e8Manni cười 1nhạt.
Sau 2bữa ăn, dcKha Ngạn 1Tịch đưa 2Chân Manni fvề căn 85hộ nhỏ 3của cô. b © DiendanLeQuyDon.comĐó là một 93khu chung 8cư tồi 17tàn trong 42thành phố, 2các dãy 57nhà sát 1nhau, chiếc d5ô tô sáng fctrọng của 16anh không dvào được. 76 © DiendanLeQuyDon.comAnh xuống 7xe, cùng dcô rẽ vào emột ngõ 9nhỏ. Hai 24bên là từng 0gạch, mùi 19hôi thối dxộc lên 1fmũi. Một 13cảnh tượng ftương tự 6lại hiện 4dvề trong 8kí ức. c © DiendanLeQuyDon.comSau khi Giang 7Tử Khâm 4đã quya e0về nhà, c5anh đã đến 5thưm gia 2fđình cậu dbé đó, 1nhà họ 14cũng ở 4trong một acon ngõ hẹp, akhông khí 43ô nhiễm anhư thế enày. Hồi e3đó, anh 9ekhông hiểu, 4làm thế 5nào Giang 9Tử Khâm dcó thể 7qua đêm 2ở một 5nơi như 3thế.
Chân 00Manni húng fdhắng ho, 8cô tự giễu 7dmình, “Không 9dngờ chứ 8gì, em lại cdrơi vào 5địa ngục ethế này. 89 © DiendanLeQuyDon.comMax, hồi 4đó anh không 00lấy em là 63sáng suốt 2fđấy.”
Nhưng 7cchuyện này 7bliên can 0gì tới 70anh? Kha Ngạn 4Tịch nois: 9“Em vui clà được.”
Chân 53Manni xúc fđộng: “Không ddgì làm em b5vui bằng eđược ở 26bên anh.”
Kha 87Ngạn Tịch 9vẫn thản 76nhiên, “Thật 00à?”
Hai 5b 1fad4 người đã 2đến trước 47dãy nhà bcô, nhưng 0Chân Manni ffchauw có 8ý định dlên tầng. a4 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn 92Kha Ngạn e6Tịch, mắt f4hơi nhòa, 28“Không 8lên với 38em sao? HOặc 9có thể 0đưa em đến fchỗ anh.”
Lời 4bmời trần 0trụi được 4nói ra quá 4bình thản. c2 © DiendanLeQuyDon.comKhông biết 3có đã nói 14như thế 33với bao b1nhiêu người a2đàn ông. 5 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử aaKhâm của 4anh chắc 1chắn sẽ 4không bao bgiờ như athế.
Anh fnói: “Manni, 0anh đã sống ffvới Giang a5Tử Khâm drồi.”
Chân 00Manni giật 5mình, rồi blại nghĩ, a2có gì lạ 9đâu, họ 8thân thiết 25như thế, dtất sẽ aacó ngày ađó. “Chúc fcmừng hai angười, 6cuối cùng 4cô ấy cũng eeđược toại dnguyện. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng, thế 7thì sao, 1eanh vẫn 08có quyền acđi tìm kiếm 5niềm vui 35khác. Vả clại...em 3sẽ không a4nói với 7cô ấy, 4anh yên tâm, 1việc này 64không ảnh 33hưởng gì 6dđến quan dhệ của 1hai người.”
“Nhưng 27anh không 7fmuốn phản 72bội cô 1ấy.” Giọng 9anh kiên equyết, “Anh 98về đây, e9em ngủ sớm 3đi.”
Nói d0xong anh đi 5fthẳng không 35ngoái lại 4clần nào. b1 © DiendanLeQuyDon.comChân Manni 2dtức điên 10người, 12gã đàn aaông này dhoàn toàn 71không để 33mắt tới c8cô! Song 4cô hận 47nhất vẫn blà con bé 0số hên akia, nếu 3không tại c1Giang Tử bKhâm, cô c0có thê thảm cthế này 05không? Cso fphải sống f2trong căn 4hộ tồi 5tàn thế 2này không? 0Không, nhất 9dđịnh không, 2cô sẽ trở 1thành Kha 5phu nhân, 77an nhàn sung 1sướng suốt ađời.
Chân 4Manni chạy 9ftheo, kéo dcánh tay 6Kha Ngạn 71Tịch, “Anh 08đứng lại, 3Max, anh đứng 6lại!” 4Cô tức 6bđỏ mặt, ae“Anh nói 2xem, cô ta 2có gì hơn ceem, tại 6sao cô ta 9có được 0anh, mà không 3phải em? 0Cô ta là 45cái thá b5gì? Một 01con bé nhặt e6ở đường, abmột thứ c4giẻ rách dlang thang, cacô ta còn f7không đáng dđứng cạnh eanh nữa 2kia!”
Lời bvừa buông, e2Chân Manni 19đã thấy ahối hận. 72 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 83Tịch cứng 10người, b2mặt tái cnhợt, nghiến 07răng, đôi 40môi mỏng 8run run. Rồi, ckhông nói 99gì, lạnh 97lùng nhìn edcô một 3cái, quay a3người bỏ 8bđi.
Chân 6Manni đứng 0sững, trân 13trân nhìn ctheo bóng 8anh.
Vào 2trong xe, eKha Ngạn dTịch vẫn ckhông sao 93bình tĩnh cfđược. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh hạ cửa 0akính, ngó 83quanh tìm bbao thuốc, ccho đến ekhi đốm 0lửa ở 0đầu điếu b8thuốc cháy 84thành đóa 92hoa màu da 6ccam, mới edbình tĩnh alại. Anh 01ngồi yên, cclặng lẽ 7rít thuốc, 6thả một dblàn khói abdài.
Nhấn 38ga, xe lao 03vút trên 0đường. a © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến bnhững lời 21Chân Manni 4nhục mạ d9Giang Tử ccKhâm, lại ađau lòng. 9f © DiendanLeQuyDon.comBỗng thèm 7nghe giọng 7nói của 57cô, nhưng 2nhìn đồng dhồ đã 7gần mười 5cgiờ. Ngày 8mai cô phải ddậy đi 3khai giảng, 7có lẽ bây 0giờ đã 3ngurko nên d2quấy rầy 0nữa. Mà a2anh cugnx 6không biết 1nên nói 50gì, nếu 9gọi điện, 5cũng chỉ 3cmuốn nghe 7giọng nói 7của cô, eliệu Tử eKhâm có 77thấy anh 8quá ngốc 1dkhông?
Kha 3Ngạn Tịch 63sắp xếp c7lại công 3việc, tận 4dụng triệt 4để thời 7egian, để 36sớm quay e5về Hàn fPhủ. Anh 37quá nóng 0lòng muốn 12gặp thỏ e4con của 3mình.
Hôm 0quay về b1Hàn Phủ, c1sự việc 13không diễn 47ra như anh 2mường tượng. f © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 07Khâm như 4bị bốc 82hơi, gọi eđiện không 2fđược, 11nhắn tin edkhông trả 9lời. Ở 08trong nhà, 41anh sốt 8druột đứng 7fngồi không d5yên, dù d4đã khuya f8nhưng vẫn 79phóng đến 0dtrường 4btìm cô.
Giang cTử Khâm 8hạ quyết dtâm phải 28lạnh nhạt evới Kha edNgạn Tịch, c6ai bảo anh a1phớt lờ 2bcô? Sau nhiều 8lần bị 96anh ngắt e0điện thoại 79giữa chừng, 41cô thậm echí cảm abthấy hơi 8sợ cái 30điện thoại.
Buổi 8etối mà 6Kha Ngạn cTịch nói ecần gặp angười bạn, banh đã vội bvàng tắt 3máy, sau bđó cũng 4không gọi 81lại cho 1cô, khiến 18cô dài cổ bchờ suốt 8đêm. Nếu 7fđã không 7thể giữ 8lời, sao 0cònđể 7cô hy vọng!
Chiến 5dtranh lạnh 8ddo Giang Tử 8aKhâm đơn cphương tuyên 5chiến chính fthức bắt b0đầu. Để e5trừng phạt cKha Ngạn aTịch, cô cđã chuyển 49đến khu b7trường cmới, lần a6đầu tiên ftích cực 2fkết bạn, 61đặc biệt f5là bạn ckhác giới. 3 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần achàng nào 7fdễ coi một 8chút, cô a1đều mở 1dlòng. Mà amột tiếu b0nữ xinh eđẹp, một 8bkhi đã mở 8lòng, các 2chàng trai 9csắn sàng 8xếp hàng 7bdài chờ 6bvận may. e © DiendanLeQuyDon.comChỉ trong 4bthời gian 0ngắn, nam esinh đủ fcác khoa 6ekéo đến 4dchật cửa 3phòng Giang 9mỹ nhân.
Kha 9Ngạn Tịch 4ađến trường, 4bđugns lúc eebắt gặp 7Giang Tử 28Khâm cùng 8amột chàng atrai cao to dđi dạo 3dtrở về, btrong khi b3còn một 77đám khác 6mặt mũi 9bặm trợn 2đứng đợi 00ngoài cửa, 0vừa thấy fcô, họ bbliền nhao 8eđến, vây e2kín bóng acdáng nhỏ dbé đó. 32 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn aTịch nổi 23điên. Anh dđã không bngủ, không 7nghỉ, làm 1việc suốt 19ba sáu tiếng bđồng hồ, 4vượt quãng cđường 8mấy trăm 1acây số 9chỉ để 2bsớm được 3gặp cô, 67thậm chí bđã bị 90phạt vì 46phóng xe aaquá tốc 0cđộ. Vậy aamà, khi về, 1lại chứng 83kiên cảnh 3tượng như 36thế này bsao?
Anh 5blập tức 85ấn còi 9inh ỏi. bf © DiendanLeQuyDon.comCác gã trai cbthấy tình dhình có cvẻ không 78ổn, vội etản ra hết, ckhông muốn 03dính vào 6chuyện rắc 7rối. Anh 7lái xe tiến e7sát Giang 10Tử Khâm, amở cửa, 4kéo tuột afcô vào.
“Em eđang làm b3gì vậy?” 0cKha Ngạn aTịch đạp 60mạnh tay b3vào vô lăng, 3một cử 17chỉ lỗ 0mãng hoàn 0toàn không 4hợp với atính cách 9ecủa anh.
Không 0chút sợ 44hãi, cô 7hất hàm, dnói thẳng, d“Hẹn hò, 87anh không b8thấy à?”
“Em d–“ Kha 7Ngạn Tịch aetức tối 00mặt trắng 9dbệch. Nghe a4khẩu khí 15của cô ccứ như fcanh là người 9có lỗi, 62người chịu 9ấm ức 8là cô. Anh b1dắn từng 7tiếng: “Anh 4fđã nói, 3em không e7được phép 2cquá thân 0mật với dnhững người ađàn oongk e1hác!”
Giang eTử Khâm 3bkhông chịu 04thua, “Anh 78ấy không bphải người 5đàn ông 3dkhác.”
Kha 64Ngạn Tịch 1cơ hồ bị 4dsốc. Cô 0fnói thế b4nghĩ là fbsao? Anh chăm asóc cô như 59vậy, Giang eTử Khâm 8fvốn ngoan 6ngoãn, sao 92bỗng tùy 2tiện, phóng 7túng như 8cChân Manni! dThực quá 3sức tưởng 9tượng! 4fAnh trợn 73mắt, quát: 43“Em thử enhắc lại 6lần nữa fxem!” Bộ cdạng anh 4cnhư muốn 9ăn tươi dnuốt sống ecô!
Giang bfTử Khâm 9lạnh lùng 8fhư một c8tiếng, ngoảnh 1đi, quay 20lưng lại 8phía anh, 9lặng lẽ bnhìn ra cửa 9sổ...trong aexe yên tĩnh, 31bởi vậy 3tiếng thở 4nặng nề 84phía sau 8fnghe càng 38rõ. Anh như d6con tàu đang 9lao hết 4ctốc lực, 9fhú một 7hồi cời c6dài, sắp cfnghiến qua 0cô.
Sau 3mười phút 63yên lặng, a2vẫn là bKha Ngạn bTịch nhượng 2bộ trước. 2 © DiendanLeQuyDon.comBàn tay Giang 44Tử Khâm fđặt lên 3đầu gối, 1những ngón e7tay mảnh bdẻ hơi 0bco lại. 8f © DiendanLeQuyDon.comAnh lặng 69lẽ nắm 2lấy chúng, acô định adcự lại, e2nhưng bị 8eanh giữ 5fchặt.
Liên cftục thở 6dài, anh 11nói: “Tiểu 6Man, anh thật bsự đang c2rất mệt. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐể sớm cđược về 88gặp em, 52anh đã phải fechạy đua 7với thời 8agian, không 0dám nghỉ 6một phút. e © DiendanLeQuyDon.comNhưng em b9thì sao, 8anh vừa f6trở về, f1em đã đón etiếp như cvậy. Anh fnên nghĩ dthế nào? 7Anh có gì 7không đugns, 8em có thể 27nói ra, anh 1sẽ sửa, 3được không?”
Đây 3là Kha Ngạn 7Tịch sao? 8Con người 7hô phong e2hoán vũ 3bđó lại 66có thể fbhạ mình cnhún nhường 29như vậy? fAnh quyết 89định tất f0cả, sắp 8đặt tất acả, còn 1cô ngoan fngoãn như 8cừu non, 2răm rắp benghe theo. 4 © DiendanLeQuyDon.comVậy mà f6bây giờ, aanh lại 57nhẹ nhàng cnói, anh 99sẽ sửa, deđược không?
Giang fTử Khâm dtức tưởi 3òa khóc elàm anh luống 8cuống. Anh 3brút khăn 85giấy lau bnước mắt e4cho cô, cô 62càng khóc 0to. Anh ôm 6vai cô: “Lại 8sao rồi? 9Hay là vừa 1brồi, ạm 7mói gì sai?”
Giang cTử Khâm c8quay người clại, đấm c5liên hồi 9vào ngực 5anh, “Ai dbảo anh 9bkhông gọi 62điện, không 91nhắn tin! dLúc nào 9acũng bắt ceem gọi trước, dem không 90gọi cho d1anh thì anh 16cũng không dgọi phải 5fkhông? Đã fhứa gọi 1flại, vậy 24mà đợi 5suốt đêm c6không thấy! 91Em đúng clà con ngốc, etoàn bị f7anh xỏ mũi!”
Hóa a3ra chỉ có ethể mà 45giận dỗi? 4Kha Ngạn 9Tịch thấy 6tức cười, 5ngờ vực 0bhỏi: “Chỉ fvì chuyện 84đó thôi 01à?”
Cô 86vặn lại, 1“Còn chuyện d2gì nữa?”
Anh fhơi ngẩn 8người, fbvội đáp: 58“Không, 4ckhông có.”
Giang bbTử Khâm 4ngoảnh mặt acđi, mặt 35hầm hầm dtiếp tục achiến tranh 0alạnh được b1cô dày công 5sắp đặt. 5 © DiendanLeQuyDon.comMặc dù, f5trong pha d1giao chiến 2cvừa rồi, fKha Ngạn 3Tịch mới 8fbiết tại 0fsao cô giận, 1nhưng cô bcvẫn quyết btâm làm 84tới cùng.
Về 9đến nhà, f9Giang Tử aKhâm vẫn anhư thường 46lệ, vào dphòng tắm e9sả nước 17nóng ra bồn, 82quẹt kem 7đánh răng fvào bàn 1chải cho danh, nhưng avừa bước d8ra, đã thấy fanh nằm 0trên giường dngủ ngon 8clành.
Cô 5cảm thấy 8chơi buồn. 87 © DiendanLeQuyDon.comLẽ ra hai d7ngày nữa f6anh mới 5về, nhưng c8bây giờ eđã bất 06ngờ xuất 47hiện trước f2mặt cô, b4nhất định 5đã chịu fnhiều vất 3vả. Cô bnằm xuống 11bên anh, 31kéo chăn efđắp chung.
Chiến 7tranh lạnh c5gì nữa, 2hạ màn 7thôi! Mình 66thương anh 03như thế.
Mà 6cách hòa 5giải tốt 2nhất giữa 4bhai người d4tình, chính 7flà sự tiếp 5xúc của 4hai cơ thể. ba © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 8cTịch vốn 4quá hiểu a9đạo lý b4thâm thúy 51này, vừa dtỉnh giấc, 7nhìn thấy 09Giang Tử f3Khâm, lập 79tức như 99điên như 76dại giải 1phóng sức 4bmạnh bản e9thể đã 9bị kìm fanén quá 9blâu.
Quan fhệ giữa 38hai người 5ngày càng edgắn bó. 35 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 3dTịch vẫn 0bận rộn. 3 © DiendanLeQuyDon.comNgày nào 29cũng nhận d3được hai 2cuộc điện 7thoại của 5Giang Tử 1Khâm, một 5cuộc lúc 08h sáng, c2nhắc anh căn sáng, 11một cuộc c2lúc 5h chiều, 2anhắc anh dvề sớm. 6 © DiendanLeQuyDon.comCứ sắp a8đến thời 0dgian này, 2dlà anh không 9clàm được 48gì, ngước dnhìn kim 0fgiây nhích 46từng vạch, 26chờ cô dgọi điện.
Đến agiờ anh 85mới hiểu 0ftâm trạng 4Giang Tử 85Khâm khi d6chờ điện 4thoại của canh. Bởi 45vậy lúc 18nào rảnh e1là anh gọi cađiện cho 8cô. Lúc fđầu, cô c0quá bất bfngờ, sung e5sướng nên 6hơi lo lắng, 3về sau thì 8quen, nhưng 4bniềm vui d9vẫn y nguyên, 9bvà bị anh dphát giác.
Song, 58cuộc sống 5không phải 2alúc nào 8cũng thuận 31buồm xuôi 47gió, ai đoán ccbiết, sau akhi vượt b3qua một 0cửa ải, bliệu sẽ 5có những 8ccửa ải b9nào nữa 48đang chờ 5đợi mình. b © DiendanLeQuyDon.comKhi Giang 2bTử Khâm 4fném tập d6ảnh lên 80bàn làm 6fviệc của d0Kha Ngạn 82Tịch, anh dhiểu rằng, c7tình yêu 0quá mãnh bliệt của 6thỏ con 39đã khiến 0anh chịu ckhông ít 6khốn khổ.