Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 24


Chương 24
Kha Ngạn Tịch gọi điện, báo anh có việc phải đi công tác một ctuần, Giang Tử Khâm chỉ đáp gọn lỏn: “Em biết rồi!”

 

Đang 7 ếp quần 5áo vào va e0 i, nghe cô b ói vậy, 4anh bỗng ad hấy vô 2 ùng băn 8 hoăn. Vội c8để đồ f2 uống, đi dđến bên c6 iường. 59 © DiendanLeQuyDon.com ộ dạng e àng nghiêm 1 úc hơn, 7 hưng lừi 4e ắc trong b ổ, không e iết nên 9 ói thế 94 ào.



Đâu 2b ên kia, Giang 8 ử Khâm 08 ặng nề, 2 hở dốc. 11 © DiendanLeQuyDon.comAnh liền 98 ịu giọng, 4“Tiểu a an, anh thật e0 ự có việc e hải đi.”

“Ai 6 ảo anh không c ó việc, 40 ần gì giải b hích, như 52 hế có phải 5c ó tật giật 3 ình không?” 35 ô bất bình d ói.

“Quyết 32định hơi 1gấp, ba 8tiếng nữa 8là máy bay 3cất cánh, fanh cần dtranh thủ 6thời gian.”

Giang 6Tử Khâm 3chành môi, 77cố gạt b3những bất daan trong lòng, 0dặn anh 2cđi đường 2bcẩn thận, 2sớm trở 75về. Cô enói rất 0tự nhiên, 1Kha Ngạn 6Tịch gật ađầu lia 5flịa, lặng 6lẽ nghe 5cô kể tội, 5trách móc fvài câu, frồi cúp 0máy.

Giang ecTử Khâm 87cất điện 99thoại, có 70tiếng bước 02chân vang 92sau lưng. 5 © DiendanLeQuyDon.comGiật mình e6quay lại 5fthấy Chung 17Dịch đang 7cười tiến 02lại. Chung bDịch nói: ab“Có cần 84tôi mời 1ăn cơm trưa fkhông?”

Giang 68Tử Khâm 63lườm anh, b“Không eeăn, tức cđầy bụng, 8no rồi.”

Sắc bcmặt Chung dDịch lập 24tức khang bckhác, vẫn 87nụ cười, efnhưng vẻ 26giễu cợt, etừ đôi c6mắt đào dhoa của 6canh lan tới 15khóe miệng.

Giang 9Tử Khâm 2tức thì 45phát giác 6ecó gì không cổn, bởi 2avì ngay lúc 8đó, giọng d1của một dathầy giáo ckhác vang flên ở phía dsau: “Cảm eơn thầy 0Chung, xin 4bhẹn lần akhác. Bà 5xã tôi ở enhà chuẩn 0bị xong 6erồi, phải 4về thôi.”

Giang beTử Khâm 79hơi ngoảnh 3lại, Chung 8Dịch cười 76phá lên, 7vỗ vai, f2cười trên 9đau khổ 00của cô, anhưng lại 3fnói rất 5chân tình, 8e“Phong cách dcủa Monet, 2nóng nảy 39là rất 9tệ, lần 54sau nhất 79định phải 7suy nghĩ ecthận trọng f1nha.”

Giang 62Tử Khâm cgiơ nắm fđấm dứ 49dứ trước 4ngực anh, 9bhậm hực 31nói: “DDwungf 6trêu em, 21hôm nay em c5đang bực b1mình.”

Chung 5bDịch than 4thở: “Vô 2lễ với 8atiền bối, d9lôi ra ngoài, 1chém!”

Giang 1Tử Khâm 1quay về 62phòng vẽ, ecnghĩ đi dcnghĩ lại 99vẫn gửi 0cho Kha Ngạn fcTịch một 2tin nhắn.Trước 19đây, mỗi delần anh bđi công 0dtác cô đều avề nhà, btự tay sắp 5xếp va li 0cho anh. Anh 02tuy cẩn 8dthận, nhưng 1vẫn là 02đàn ông, 8hay quên d0nhiều thứ. 84 © DiendanLeQuyDon.comCó điều 6anh không 49cho cô ra 4sân bay tiễn, 2bảo là 4fkhông muốn cađể cô b3nhìn theo dbóng anh.

Nhưng 8lần này 69không sao 68yên tâm 3được, 7cảm giác dacó vật 9gì đó vít 87chặt chỗ 3hổng trái 02tim. Anh đi 6xa một bước, 31trái tim 46cô trống 76rỗng một 22phần.

Tin 3nhắn của 1anh luôn crất đơn 0bgiản, lần 25này cũng 3vậy, cô 24hỏi mấy 3câu, anh 6cchỉ trả bflời một 9câu, viết 00thêm một 6chữ cũng 19ngại. Không 61hy vọng 19vào con người ecoi thời cgian là vàng 1đó nói 9những lwofi a7lãng mạn, c9cô hít mạnh dmột hơi, 63lại từ 3từ thả 7ra, lòng 65dễ chịu 5cđôi chút.

Chung b5Dịch mở 8cửa bước cdvào, tắt 27điều hòa, 5ngồi đối 1diện với 2cô. Giang 0Tử Khâm 0bngơ ngẩn b8liếc cái 61điện thoại, 7từng giây 4từng phút ftrôi qua, 3lúc này 4Kha Ngạn ceTịch có 3lẽ đã 9ra khỏi 74nhà, lên 6xe ra sân 77bay rồi. b © DiendanLeQuyDon.comCứ có nguy 1cơ là anh c5mượn cớ 8trốn thật fxa, để ccô vô tình 0dnhớ tới 4câu thơ: b5vtinhf yêu, f0tình yêu, achính tình byêu thúc cđẩy thế cgiới này. c © DiendanLeQuyDon.comRồi lại anghĩ, đúng daquá rồi, bchỉ riêng 9một mình edKha Ngạn e9Tịch đã 8cống hiến 2không nhỏ b6cho ngành ehàng không fnước nhà.

Giang cTử Khâm 8thở dài, 7akhông biết 7chuyện này f5nên tính 10thế nào. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô bần dethần, chán cngán, chẳng e6muốn nghĩ b6gì.

Trước fmặt, Chung 0Dịch ngồi dbên đang dvo vai, rụt 86cỏ, gọt 5bút chì. e © DiendanLeQuyDon.comCô dịch 12lại gần 0eanh, gõ nhẹ 9xuống bàn: ea“Oa, thầy 7Chung, thầy 5alà đàn 58ông ư?”

Chung fDịch nhíu 4mày, không 54thèm chấp: f0“Em tinh 15mắt đấy.”

Giang 11Tử Khâm b4cười hi fhi, “Nhất 0định rồi, efchút tài 8mọn này a2thì em có.”

Chung 4Dịch cảm fgiác lưng 13toát mồ 7hôi, nhìn 96cô, bĩu 74môi: “Có efchuyện gì dthì nói 9đi, đừng 28vòng vo làm a4tôi hồi 6ehộp.”

Giang 8Tử Khâm 14mím môi, 2lại im lặng. 6b © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô edkhiến Chung 5Dịch tò 4mò. Anh sốt 8ruột, giơ 9con dao nhỏ, 3dứ trước 8amặt cô, 4đùa: “Nói, enếu không 3ta giết.”

Giang 5Tử Khâm 93thở mấy ehơi, mới 7miễn cưỡng cenói: “Giả 70sử, em chỉ 8nói giả c1sử thôi, 05thầy yêu 17một cô 8gái –“

“Nói 06luôn đi, 05giả sử 9gì nữa, 23đương nhien 08là tôi yêu a8cô gái, 58tôi không 3có hứng 5với đàn d6ông.”

Giang 8cTử Khâm 5nhắm mắt, 2ôi chao, 5fcon người 2thật khó adnói chuyện. 53 © DiendanLeQuyDon.comCô lại 9hít thở 7sâu mấy 48hơi, mới 4mở mắt 14nhìn anh, 8nói: “Giả 6csử, à không, 3enói tóm 3lại là fthầy yêu emột cô egái, nhưng 00cô ta nhỏ 5tuổi hơn 9athầy rất 63nhiều, liệu 8athầy có 8bbỏ qua định d4kiến của bcthiên hạ bbđể sống 4với cô aấy không?”

Chung fDịch xoa 24cằm, chớp f0mắt liên dtục, sau 5đó mới 6nói, vẻ 6rất chân 12thành: “Vấn d3đề này 6ccũng khó 4trả lời, 6ephải xem e5cô bé đó 87rốt cuộc 4fkém tôi 34bao nhiêu 97tuổi. Nếu 5kẻm hai 2chục tuổi b8thì pass 32luôn. Lám cbsao tôi dám ddlấy một 45cô bé vừa b2mới vào 3ctiểu học, 38kém khoảng demười tuổi 3coi như cũng 0etam, nghĩ fđến cô 71vợ tương 4alai của 2mình đang bdlo thi đại 3học, là 2cả người dtôi tràn f6đầy hãnh 75diện.”

“Nếu acô gái đó dflà em gái 7trên danh 5nghĩa, hoặc 6là...hoặc 41là một bcái gì đó, eetóm lại 54là một 32kiểu quan 2hệ rất 36tế nhị, dchỉ cần 7chai người 05đi với 1nhau, là 4người ta cchỉ trỏ, 93vậy thầy 79sẽ làm a5thế nào?”

“Yêu 7elà yêu, dbận tâm 60đến người 43khác làm 56gì. Chỉ 7ccần tôi 0cyêu cô áy, bcô ấy yêu 9etôi, coi enhư xong!” 07Cuối cùng, 86Chung Dịch 27cũng tỏ 4era nghiêm 50túc.

Nhưng 14Giang Tử 9Khâm vẫn cbhoài nghi, 49sự việc efkhông đơn 57giản như 03vậy, cô 9ayêu Kha Ngạn b3Tịch, Kha aNgạn Tịch eyêu cô, 0enhưng hai 08người luôn 1có bao nhiêu 30mâu thuẫn.

Một b3lúc lâu e7sau, cô bỗng 4bật cười, 0vội hỏi: 0“Thầy 38Chung, sự cviệc là athế này, 21thầy rất c0yêu một ccô gái kém 50thầy chừng amười tuổi, 7nhưng cô d5gái ấy falại là d4học sinh b2của thầy. 9 © DiendanLeQuyDon.comCố thể 4bcô ấy đang b0học năm a8nhất, hoặc 8năm thứ dhai. Thầy eesẽ làm d7thế nào?”

Chung 26Dịch ngớ ccngười, 9cô đang fehỏi anh, bnếu yêu 1học trò 8của mình 52thì làm ethế nào? cMà cô chính 41là học d6trò của 3danh. Cô học 5atrò nổi 76bật nhất 1trong bao 43nhiêu học aetrò. Tử 9Khâm có 5fý gì, chẳng 7lẽ đây 1clà một f6kiểu bong 31gió? Hay 0chỉ tại 6anh nghi quá 9lan man?

Không 43thấy Chung 5Dịch trả 43lời, Giang eTử Khâm 0lại hỏi: 7“Sao thầy 4không nói, cvấn đề edquá khó dtrả lời ehay sao?”

Lúc 1này, ánh 47mắt Chung cDịch mới 5dừng lại etrên người ecô, sức e6sống tươi 4trẻ rực erỡ trong b4đôi mắt 61trong trẻo, 5dlong lanh. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô đẹp 0mê hồn 1như vậy, 6cgiống như b0vầng mặt 55trời lúc dftinh sương 9đang từ 06từ ló dạng. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh tuy hơn ctuổi cô 5khá nhiều, 0nhưng cũng c1chưa đến 6mức chống agậy khụ ckhụ.

“Tôi dbsẽ chọn byêu cô ấy, 82theo đuổi 43cô ấy, 52bởi vì 1nếu bỏ 4lỡ, tôi bsẽ vô cùng 28hối hận. e © DiendanLeQuyDon.comtôi sẽ 0không để 9mình hối b4hận, cho cdù khó khăn 97đến mấy. 00 © DiendanLeQuyDon.comNhưng –“

Anh 56chống chống 38cằm, mắt 2nhìn vào 0tường, 4trên đó 0có bong cô 20lờ mờ. 07 © DiendanLeQuyDon.com“Có thể 6tôi sẽ atạm thời 1cgiấu cô aấy đi, 27bởi vì 8không muốn 7để cô cfấy tổn 01thương, 3acàng không dmuốn cô 3ấy đau dkhổ vì 7những thiên 5fkiến của engười đời. a © DiendanLeQuyDon.comNhất định 07tôi sẽ 3bbảo vệ dcô ấy, 90với tất fcả trách fnhiệm của cmột người fđàn ông.”

Lòng 30Giang Tử 43Khâm bỗng 74nhẹ bẫng. c © DiendanLeQuyDon.comĐàn ông d1muốn bảo 91vệ người 6phụ nữ amình yêu, 3amới lựa 7chọn tạm bthời giấu 24cô ấy đi ethật ư? 5Đàn ông 18yêu bằng 7lý trí, 0phụ nữ 2fyêu theo 08nhịp đập 4atrái tim.

“Phải 7dcó trường e7hợp cụ fcthể mới 1có thể f2phân tích 2ccụ thể, ecđây chỉ dlà suy đoán 7fcủa tôi.” d8Chung Dịch 6nhìn cô 5khẽ nhún 6cvai, thở ebdài nói etiếp, “Nếu 6tôi yêu 5cô ấy đủ 74sâu, có 8cthể sẽ e6bất chấp 7atát cả, 6một lòng 1muốn ở ebên cô ấy. 4c © DiendanLeQuyDon.comCách xử csự của 3tôi, có 2flúc chính ctôi cũng easợ.”

Lần 9này Giang c3Tử Khâm clựa chọn dbỏ ngoài 0ctai. Những 6egì không 3thích, thì fdkhông nghe, 0đây là fthói quen c6của cô. 6b © DiendanLeQuyDon.comCác họa 6sĩ tính fkhí thường acó chút 15lập dị, 5nhất là 74nhưng người 6đam mê nghệ 1thuật như 1anh. Cô và 7Kha Ngạn 3aTịch là e5những con 1người bình 3thường. ec © DiendanLeQuyDon.comSau đó lại a4buồn bã bnghĩ, Kha 8bNgạn Tịch 7fchẳng phải 46cũng suýt 36trở thành fhọa sĩ 9đó sao?

bphải tình 1yêu của 4anh với 0cô chưa 7cđủ nặng?

Kha 7Ngạn Tịch 0lên máy 42bay. Trong 5khoang hạng 23nhất, ngoài 0banh, chỉ ebcó một 69cặp tình 69nhân đang canắm tay 88nhau, cô 3gái đó 2đã chiếm 0vị trí e6sát cửa 6sổ ở hang bghế đầu 9của anh. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô tiếp 0viên tươi d4cười đi edđến hỏi ahan, anh chỉ eeghế của 9mình, ý a7bảo cô 7gái ngồi 7nhầm chỗ.

“À 5vâng, thưa b9ông là thế cnày, cô f9ấy muốn bngồi bên 3người yêu, f2ông xem có ebthể đổi echỗ cho 11ấy không? 2eCũng là 4adãy đầu. 35 © DiendanLeQuyDon.comNếu bằng 5clòng, xin amời sang b4chỗ này.”

Kha dNgạn Tịch 2dĩ nhiên edkhông phản 27đối.

Sau 9khi máy bay dcất cánh, 74cặp tình 14nhâm rầm 7rì nói chuyện, 2cười đùa 9suốt, trong 77khoang chỉ c3có tiếng dehọ.

Kha 2Ngạn Tịch 5lại nhớ 83đến Giang f0Tử Khâm. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh từng 3mấy lần 7đưa cô 2cđi máy bay, 1do không 9quen, bị 0csay, cứ 3lên máy aebay là cô 89cố gắng 20ngủ, hai a6người hầu e1như chưa dcbao giờ bnói chuyện 95trên không 76thế này. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh chỉ 56lặng lẽ 2ngắm khuôn fmặt xinh 5ađẹp nhìn 2nghiêng đó. 43 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử dKhâm đeo 2bkính, nên aakhông nhìn fethấy mắt 6ecô. Nhưng 8cô tinh nghịch fvẽ lên 45mắt kính emột khuôn 13mặt có dđôi mắt frất to, bnhưng mũi, 2miệng lại 72bé xíu, 4nhìn rất 39ngộ nghĩnh.

Anh anghĩ miên e1man, bất 4giác mỉm fccười, trong dlòng có 1emột nơi a3ấm áp, 0luôn luôn c6ấm áp.

agái ở dãy dabên kia bỗng 5dđứng dậy, 4vừa đi 9ra vừa quấn 3áo khoác  vào 44ngườKha c0Ngạn Tịch, 33chiếc khóa 87áo rất d9dài ngoắc bvào tay anh. 7 © DiendanLeQuyDon.comMột tiếng f“tinh” 1bgiòn giã, ecúc tay áo 8rơi xuống esàn. Anh 0cúi xuống fetìm.

Đó eflà chiếc d8cúc áo Giang 2dTử Khâm 7tự tay lựa 7echọn cho 41anh.

Trợ 6lý cũng 89giật mình, 63nhìn thấy 1tay Kha Ngạn 7Tịch có a8vết xước, 3lo lắng 7fhỏi: “Kha 76tổng, không 96sao chứ?”

dgái ngại c0ngùng xin 8lỗi, cũng 0dcúi xuống atìm giúp 6anh, hỏi: 63“Vật gì 5arơi vậy, 8có phải a5cúc áo không?” 5bKha Ngạn 10Tịch đang bmải tìm, 5ckhông trả flời. Cô 8ta chun mũi 79làm xấu f9với người 5yêu đang 1bngồi trên 13ghế, thì 4nghe có tiếng cđàn ông 05nói hơi 28to: “Đừng, 8đừng giẫm 5lên!”

Nhưng fđã muộn, 1chân cô 0cgái đã 61giẫm lên. e © DiendanLeQuyDon.comCô xấu 0hổ mỉm dcười, cúi efnhặt vật 44đó, quả 4fnhiên là cchiếc cúc 6áo. Nhưng 84đang cầm, 37còn chưa e7kịp lau e1sạch, chiếc 4cúc đã 29bị người 8đàn ông 16đoạt mất.

Kha f1Ngạn Tịch 6giữ chiếc ccúc trong 80tay, trở 3về chỗ b8ngồi, cầm emảnh khăn dbgiấy trợ 9flý đưa, 11cẩn thận 4lau sạch.

Trợ 78lý ngồi 9fghế bên, d9không dám c1quấy rầy 02anh. Người byêu của 3cô gái, bfnhìn anh atừ đầu 40xuống chân, 5bcó vẻ rất dngạc nhiên.

Chưa cđầy hai 0tiếng sau, 1bmáy bay hạ 09cánh. Kha 5Ngạn Tịch 3áo khoác 4vắt trên 7tay, trong 89tay vẫn 8nắm chiếc 6cúc đó. b © DiendanLeQuyDon.comAnh đang f1định lên 1fchiếc xe 9chuyên đưa 0dđón khách 4của sân 3bay chờ 69bên ngoài, 54thì bị aai đó vỗ c5vai.

Ngoái 93lại nhìn, 0chính là bđôi tình 7enhân trên 6máy bay. d © DiendanLeQuyDon.comNgười đàn 2ông lịch 5dsự chìa 62tay bắt: 9“Kha Ngạn 39Tịch phải b2không?”

Kha 59Ngạn Tịch dkhông nhận 08ra, nhưng 7dcảm thấy 1frất quen, 2hơi ngoảnh 3sang trợ elý. Trợ 2lý hiểu 2ý, ghé tai aanh nói nhỏ. f © DiendanLeQuyDon.comThì ra người 9đàn ông d2chính là 82Hứa Hy, emột nhân btài có tiếng etrong giới fIT của Hàn ebPhủ.

“Xin achào.” 56Kha Ngạn cTịch đáp c2lại. Anh 09không muốn e7mất nhiều 3thời gian 63vào chuyện 9này.

Hứa b1Hy kéo cô a8gái vào f8sát mình, fcmỉm cười: 66“Đây là 19bạn gái b1tôi, vừa 9rồi cô 7ấy sơ ý 0làm đứt 11cúc áo anh, 24rất xin flỗi.”

Phương e1Thái chành 7môi, liếc bnhanh Kha aaNgạn Tịch 5dmột cái, a8lập tức a7cụp mắt. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô nắm 75chặt tay 5người yêu, fakiễng chân c9nói thầm ecđiều gì 31đó vào 2etai anh ta, 2Hứa Hy bật 0cười, “Em 21đừng giở 3trò nhá, 6flúc đi anh 9fđã dặn, 52phải ngoan e9ngoãn nghe 2alời cơ 59mà.”

Kha 8Ngạn Tịch 5đưa áo d3khoác cho 55trợ lý, enới lỏng b6cà vạt. 2 © DiendanLeQuyDon.comHứa Hy và 7Phương Thái bxem ra rất 10thắm thiết, 82lúc nào a5cũng nắm btay nhau. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh bỗng enghĩ đến fmình, nghĩ fđến Tiểu dfMan, trước 0bmặt người 6quen, anh 3dthường 1buông tay 8ecô.

Nhìn dKha Ngạn 11Tịch, Hứa 3Hy biết danh ta không 4ccó hứng 62thú bắt e0chuyện với 7mình. Anh 84đến chỉ 8để xin c6lỗi một afcâu, thực 50ra cũng chảng e0có chuyện 9cgì lien quan, a9vội cáo f5từ, “Lần dsau có cơ 8hội mời bdanh đến 6dung bữa, b7tôi có việc, 3xin phép 5đi trước.”

Kha 7cNgạn Tịch c1gật đầu, 4d“Hẹn dịp 8fkhác, tạm 6biệt!” cbNói xong, b1liền chui fvào xe.

Phương 81Thái kéo 89tay Hứa c1Hy chạy b7đi, miệng 6cằn nhằn, c0«Anh thấy abchưa, phí 5công phí 7sức đi e5xin lỗi f0anh ta. Nhìn d9bộ mặt 1nhưu người 4máy của e0anh ta, ai 2thèm lấy, d8đúng là bexúi quẩy. 5 © DiendanLeQuyDon.com"

Hứa 7Hy vèo mũi 7cô. Hai người fđi xe riêng.Hứa 8Hy thắt 4dây an toàn 2cho người 7yêu, dùng d6khăn giấy 3lau mồ hôi b6trên trán echo cô, cuối 11cùng mới 5trả lời 2: " Anh ekhông nghĩ bcvậy, em 5fđừng thấy f5anh ta lạnh 6nhạt, kiêu 8kiêu mà 8cho anh ta eflà người ddkhô khan. 68 © DiendanLeQuyDon.comVừa rồi c9có cảm 79giác anh 9ta rất nâng 4niu chiếc d2cúc áo kia, 71có thể dfnó là vật 3đặc biệt dfvới anh 91ta. "

Phương b7Thái liếc f9người yêu 0một cái, 6" Bị bfmột người 0bnhư vậy 1bquan tâm 04thật xúi ebquẩy. Nhưng 2anói thật, canh ta điển 9trai đấy, fđôi mắt 4asâu, da trắng, bmôi cũng 0rất gợi 38cảm, còn 14body thì 4tuyệt, nhìn 6rất được… c6"

" 4Im đi ! " 5Hứa Hy hơi 06bực, " 0Sao chẳng a6thấy em ekhen anh như 4fthế ? Sao, 5chê anh rồi 0phải không 68? "

Phương fThái nhoẻn 9cười, người 4alắc lư. f © DiendanLeQuyDon.comLát sau, 9mắt  bỗng 3bhốt hoảng 4như con thú 2nhỏ sợ 5hãi, khẽ 9chỏi : «Anh 60nói xem, 2aliệu bố fmẹ anh có dthích em dkhông ? "

" 1The em thì casao ? " 8Hứa Hy xoa 11cặp chân cmày nhăn 10nhó của 70người yêu, c3hôn lên emắt cô, c«Dù bố amẹ thích 8em hay không, 80em cũng là 7vợ anh – b9Em không 38thoát được 0eđâu. "

e4không thoát 8được đâu. Giang 21Tử Khâm 4ngồi bật cdậy, trong 1một thoáng, 38không biết bmình đang 0atỉnh hay 33mơ.

Ngẩng 9đầu nhìn, 43khoảng không bchật hẹp d1cho thấy fe ô đang ở b í túc xá.

Bên 69 goài tối f m. Vầng 1f răng tròn 3 reo cao, rải 2 uống thứ 99ánh sáng 6e hanh lạnh a hư nước. 7a © DiendanLeQuyDon.comĐã là cuối 8 hu, ban đếm 03 ất lạnh. 8 © DiendanLeQuyDon.com éo áo khoác f ên người, 78 uống giường, 2 ỏ dép lê bđi ra ban 8 ông.

Gió 8 ạnh thốc 2 ới, cô e9 uấn chặt 6 hăn hơn, 4dđầu đã f oàn toàn 1 ỉnh táo. 60 © DiendanLeQuyDon.com ió thu se 7e ắt, thổi 8b ua những 1 ành đầy 3 á khô.

Lòng 68 ơ hồ có 5 ảm giác 93 ất an. Trong e ơ cô thấy 3a ình bị 0đẩy lên d7 e. Không 9cnhớ rõ 3fmặt người aelái xe, nhưng 4bvẫn nhớ blời anh ata nói : d" Cô 6không thoát a5được đâu 4! "

90ràng nói 32như vậy.

Mặc 8cdù lúc này b7đã ba giờ 3esáng, cô 4vẫn gọi 1fcho Kha Ngạn 6Tịch. Không 14phải đợi a4lâu, đã 9thấy tiếng banh ở đầu fkia vọng 9tới.

" 29A lô ? " 4Anh ngái c3ngủ.

53“Em nhớ 5anh.” Giọng a3cô buồn 92buồn, hơi 9nghẹn.

Kha 13Ngạn Tịch dngồi dậy. 4 © DiendanLeQuyDon.comtiếng chăn, 7atiếng quần cáo sột 7soạt, trong fđêm vắng 75nghe rất 5arõ. Anh cười e0nhẹ, “Anh ccũng vậy.”

“Em aarất thích 2anh!”

“Anh 66cũng vậy.”

“Em 2yêu anh.”

Anh fcười khúc 8khích, “Anh 32cũng vậy.”

“Anh achỉ biết 2nói, ‘anh 3cũng vậy’ 2thôi à?” 8fCô ôm đầu, 7tựa người 6vào lan can. 73 © DiendanLeQuyDon.com“thì đúng 0mà.” Anh dnói rất 6dịu dàng.

Hai 7người im 5lặng, đều 62không biết anói gì. c8 © DiendanLeQuyDon.comHoặc không ccần nói 1gì nữa, 7đã hiểu 7lòng nhau, 0chỉ cần 93nghe hơi 12thở của 8nhau là đủ.

Thời 52gian từng dgiây, từng 0phút trôi 9qua. Giang 7Tử Khâm 19nghi hoặc 6hỏi: “Ngạn b8Tịch, anh dngủ rồi eà?”

Anh cnhìn ra ngoài 4cửa sổ, 7chỉ thấy fvầng trăng 7như chiếc fmâm ngọc e6treo trên 3bầu trời 4dđen thẫm. 2e © DiendanLeQuyDon.comChợt nhớ 5dtới câu 2thơ: Xuân fphong hựu b7lộc giang ednam ngạn, 5aminh nguyệt 37hà thời 7chiếu ngã b3hoàn. (*). 0 © DiendanLeQuyDon.comKhông ứng 88thời, nhưng 95ứng cảnh, 36quả nhiên 0engười đang ccyêu không 4phải là cnhà thơ, 96cũng là b1người thuộc cthơ.

Anh 2đã hết 2fbuồn ngủ, 7ctrả lời 3rõ ràng: 0“Chưa, eeTiểu Man.”

“Muộn f1thế này e3còn gọi dđiện, anh acó trách 8em không?”

“Không 94đâu.”

“Vậy 96anh còn gì 5muốn nói 91với em không?”

“Không, 7không có.”

Đầu 87bên kia vọng 35lại tiếng c5thở dồn, f2anh thấy 22lòng rộn 3vui. Anh không 3cho cô tắt dmáy, bảo d1là có điều afmuốn nói, a9hỏi muốn enói gì, cfanh lại 1aim lặng. f © DiendanLeQuyDon.comLát sau, efnói rất 27nghiêm túc: 2“Từ nay aanh sẽ không 7bao giờ 3cbuông tay aem.”

(*) bTrích trong 00bài “Dừng 3athuyền ở cdCô Châu” 8của nhà 6thơ Vương 31An Thịnh 10đời Tống. 2 © DiendanLeQuyDon.comTạm dịch 8nghĩa: Gió exuân lại 02về, ven 4bờ song 8ở Giang 0Nam lại 38phủ màu 5xanh, bao 10giờ ánh 68trăng mới 21chiếu đến 2ata trên đường a9về cố 2hương.

dngẩn ra, 48muốn cười 6lại không bdám, không cathể để 4dcho anh chàng 5quá đắc 1ý, anh ta ftưởng chỉ bmột câu 5clà dỗ được 33cô sao? Nhưng dfchính cô 0lại vô ccùng đắc 75ý, giọng 98vui hẳn: 06“Mau về c0nhà đi, c7tắm gội 21sạch sẽ, ebem muốn băn thịt d1anh ngay!”

Kha 40Ngạn Tịch 8a“Hứ” fmột tiếng, e“Sao lại 1cnói thế, 3ý em là d8gì?”

Anh 0akhông nói 7nữa. Máu dtrong tim dbỗng như aesôi, phun 0trào, xộc 66tới khắp 3cmọi miền 6cơ thể, 5ánh mắt 2cũng xung b5huyết, nóng 98đỏ. Cảm 4dgiác cả 9người như 1một đống alửa, cháy dnổ lục dbục. anh 0bvội vàng 9bngắt máy, 8ngồi tựa 0cđầu giường 1thở dốc.

2gửi đến 5bmột tin 0dnhắn: “Ngạn bTịch là 34con dê, Ngạn 64Tịch là 9con dê (*),…tự eđọc một 93trăm lần.”

(*): cnguyên văn: 8fcon sói háo 91sắc.

Lúc 77này, anh e0đang thầm 9nói với 1cô, Tiểu a0Man, anh yêu cem. Nếu 81không nhớ 24nhầm, ba 32chữ đó, 1anh chưa b1từng nói 9fvới Giang fdTử Khâm bkhi cô chưa 20ngủ. Lần 24này trở dvề, anh 1phải nói, 0anh yêu cô cbnhiều lắm. 64 © DiendanLeQuyDon.comMặc kệ 6trời đất, 29anh đã yêu 79cô, đừng dnghĩ , ai c5có thể 7dlung lạc bđược anh.

Đừng 8ai nghĩ vậy.

Tam e0Mao từng 7nói, một 5khoảnh khắc fchân tình, 8không thể 1fnói đó 98là giả 4dối, tình f8yêu vĩnh 8hằng, không 2athể nói 0bchỉ có d7một khoảnh 7khắc. Vĩnh fhằng do dvô số khoảnh 1bkhắc hợp 9thành, chúng cta vĩnh viễn bkhông biết, c1một ý nghĩ 06có vẻ điên 88rồ, sẽ 86gây ảnh 9hưởng thế 27nào đến 46cuộc sống cmai sau. Chúng bta chỉ có cthể nắm e5bắt được 4hiện tại.

Con engười không 1cách nào 12từ chối 5tình yêu.

Kha 1Ngạn Tịch dbuộc phải 7thừa nhận, 52trước nay 1anh đắn 66đo hơi nhiều 8thể diện, d4địa vị, 7thanh danh, 5đều là 4cgánh nặng ađè lên 4vai, anh không 65sao bỏ xuống deđược. b © DiendanLeQuyDon.comChính Giang 3Tử Khâm 4ekiên cường 6hơn anh, akhông cần abnghĩ tới 4dhậu quả, 60không sợ ađàm tiếu, amột lòng 00muốn ở 1cbên anh.

Không 0ai biết, aKha Ngạn a8Tịch từng 8enghĩ, muốn 1bchung sống 9với Giang 7Tử Khâm, c4cô bé đêm 25đêm trằn 57trọc , không 95yên giấc. 8a © DiendanLeQuyDon.comThậm chí, e5anh đã bắt 0fđầu có 42dự định 1bcho tương 24lai của 8hai người. f9 © DiendanLeQuyDon.comAnh tin, thời 59gian sẽ dxóa mờ ccký ức của a4những người f6xung quanh, 5fhọ sẽ 0lãng quên 5thôi. Đợi 1Giang Tử 2Khâm tốt 3nghiệp, 1anh và cô esẽ trao bnhẫn cho fcnhau, anh 1sẽ đưa 79cô sang Na 6duy, đi thăm 8lại nơi 5anh lớn f6lên. Anh dfsẽ ngồi a8ngoài nắng, 08vẽ cho cô, 20nói với 88cô, mọi b3vui buồn 27của anh. 8 © DiendanLeQuyDon.comHọ sẽ 5có những 6cđứa con 9khỏe mạnh b0đáng yêu. f © DiendanLeQuyDon.comKhông ai enhớ, anh 86hơn cô mười atuổi, cũng 29không ai 0nhớ anh 4ctừng là 9người đỡ fđầu của fcô.

Cảm 9dthấy mình 7chưa bao 3giờ phấn 3khích tràn etrề như 65thế, thậm a5chí anh nhảy 5khỏi giường, 2rút một ebchiếc khăn 17giấy, lại 9vẽ tiếp. 49 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ tới e0chỉ mấy 44ngày nữa, 87Tử Khâm dsẽ hiện d7ra trước 8emặt mình, bblòng anh 52vui rộn 88rã.

Thứ beduy nhất atrên đời, 7thực sự d6có thể fhủy hoại fcon người, achính số 8mệnh.

Ngày 7thứ bas 19au khi Kha eNgạn Tịch 27đi công 8tác, Giang 7Tử Khâm dnhận được dtin anh bị 65tai nạn 3xe hơi, lúc 5fđó cô đang 9đứng đằng 71sau Chung 6Dịch xem aaanh vẽ.

Khi 95Chung Dịch ekí tên lên 8trên bức b5tranh, anh 9cthích them 2vào kí hiệu 7riêng của 65mình, đó 3là một 0vòng tròn, 59bên trong 2có hai vạch 53ngắn giao d5nhau.

“Đây 2là cái gì 50vậy, một 7bcái bàn dtròn tròn 1trên để bđôi đũa c9à?”

Chung aDịch phì 5cười, “Nói evớ vẩn, eđây rõ 4ràng là 9chữ Chung! ffĐầu óc 50em thế nào b1vậy, chỉ 0biết ăn!”


Giang 04Tử Khâm 85lắc đầu, 36“Ai bảo 71vậy, em 82còn biết 1ngủ nữa.” 8Rồi lẩm 3bẩm, “Tặng 7gì không 2tặng, lại dtặng đồng 3hồ, súi aquẩy!”

*Chung, ftiếng hán 5nghĩa là e0đồng hồ.

Di acđộng cảu 1giang tử 0khâm đổ 6chuông, Chung 7eDịch không canói nữa, 3ehơi lùi 76về phía 8sau cô, anh d3muốn biết 6ai gọi cho 8cô, nói 03những gì.

“A 25lô?”

“Là 50Giang tiểu b4thư phải ekhông? Kha atiên sinh c6bị tai nạn, eehiện đang facấp cứu 3tại bệnh cviện thành dphố, tình bhình rất 3nguy kịch, 6cô mau đến fđi.”


Giang fTử Khâm 06chết lặng, 27di động 69tuột khỏi 6tay, rơi 0fxuống.

Nắp c9hộp pin 32điện thoại 3long ra, bắn 56chặt vào a7chân rạch emột vết 4xước đỏ, 6song cô không 41thấy đau.

Chung 57Dịch cúi 6engười nhặt alên, lắp blại cho 35cô, hỏi: 00“Em sao 7thế?”

Mặt 28Giang Tử bbKhâm trắng 2bệch, kinh 43hãi, hai 90hàng nước 42mắt ràn 74rụa.

Chung 68Dịch luống ccuống: “Em 5bđừng khóc, dfrốt cuộc fvừa rồi 9là ai gọi?”

d0đờ đẫn 77nhìn anh, akhông thể 35mở miệng.

Khi 8aGiang Tử bbKhâm gọi e4taxi đến 5bệnh viện, 0một chiếc 7xe cứu thương 5vừa hú cccòi lao tới. 1e © DiendanLeQuyDon.comtưởng là 5fKha Ngạn cTịch, cô 7avội chạy flại. Người e8này cũng 3bị tai nạn 7xe hơi, mặt 0và toàn 9thân bê 3bết máu. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô sợ hãi 16hét lên, 3echân mềm 3nhũn, khuỵu 60xuông đất, e4ngay lúc c7đó có người 6đỡ dậy, d3đó là một f0trong những etrợ lý f9của Kha fbNgạn Tịch.

“Tiểu 5thư, cuối 03cùng cô 12cũng đến, 1emau theo tôi.” 04Trợ lý 0vừa đi 8vừa giải 4thích, “Tối 5ahôm qua mưa 70rất to, 2đường dcao tốc 5vừa ướt fevừa trơn. 54 © DiendanLeQuyDon.comHai chiếc b4xe phía xe dtrước nối fđuôi nhau, c9một chiếc 91xe phía sau 13không phanh 0kịp, đâm 3vào xe trước,xe dbcủa Kha c9tiên sinh cbị kẹt ccở giữa. 00 © DiendanLeQuyDon.comLái xe chết d6tại chỗ, 3lúc cảnh bcsát đưa fra khỏi 1exe, người eKha tiên 7sinh cũng 2cđầy máu. 26 © DiendanLeQuyDon.comCảnh sát 45đến rất 1nhanh, nhưng 7muốn vào 15trong cứu 6cngười phải b4giải tỏa 17vòng xe bên cngoài, nên 4lỡ mất e8nhiều thời cgian.”

Giang 0Tử Khâm 8chỉ thấy 9a f41a ầu óc 76quay cuồng, 84dường như danhìn thấy 81Kha Ngạn b4Tịch. Anh c2nằm trên 4giường ebệnh không 41còn sinh 12khí, mê 96man, toàn athân đẫm emáu.

Được ctrợ lý 8của anh 8đỡ dậy, f1Giang Tử fKhâm hoảng fsợ bíu 88chặt cánh d3tay của 6anh, kinh 37hãi, mặt atrắng như etờ giấy.

Vừa 7bước ra 4ckhỏi thang 39máy, cô bthư kí của f8Kha Ngạn 95Tịch nện dđôi giày 7bcao gót cộc 0acộc chạy alại, túm 7cánh tay 83của Giang 3bTử Khâm, d5nói gấp: 4“Cần làm faphẫu thuật, 18bác sĩ yêu 4cầu người 0nhà kí tên, 4mau lên, 2fmau lên!”

Hành 0dlang trống atrải sặc d9mùi thuốc ebsát trùng, 73vẫn không 95làm đầu 9óc Giang aTử Khâm a4tỉnh táo b7hơn. Hai 93người tức atốc chạy e9về phía bdkhu phẫu 3thuật. Cô 47y tá mặc 5trang phục 42phụ mổ 9màu xanh 6dnói to với 0bọn họ: 3“Người anhà Kha tiên 08sinh phải b3không? Lại a5đây kí 8ctên.”

Bác 7sĩ viện ctrưởng 0đã đến b2sớm từ fctrước, avừa nhìn 04thấy cô 9gái trẻ fcchạy đến, 2hiểu ngay c5đây là 2cô bạn 2gái của beKha Ngạn 9Tịch mà 2người ta 12đồn đại. 7 © DiendanLeQuyDon.comÔng bước 4ađến chào, dđưa bút 74máy cho cô, 0tranh thủ 6thông báo 8tình hình 36Kha Ngạn 5Tịch.

Tay fGiang Tử 5Khâm run 5bắn, không ecầm nổi 48bút, những 1lời ông 6viện trưởng evừa nói fcô chỉ 81nghe loáng cfthoáng, toàn e2những tin 6khủng khiếp, dhình như 69là tính b7mạng nguy e5kịch, xương 79sườn gãy, 05phải cưa 4chân – 2Giang Tử c9Khâm òa ekhóc, trong 6ngực hình d8như tiềm 6tang nguồn afsức mạnh bto lớn, 01buộc cô a7sả hết c0ra trong cơn abgiãy giụa 6khủng khiếp, 80cuối cùng 7biến thành 1nước mắt, 0achảy ướt c9đầm ngực 6aáo.

3fnghe thấy aamình gào 6khóc như 2điên, “Tôi 31không ký, 1atôi không eeký, tôi edmuốn anh 0ấy hoàn 0toàn khỏe 41mạnh. Anh feấy không 23thể chết, b7anh ấy không bthể chết!” d9Cô thư ký 8đẩy cô, c5va mạnh 5avào tường. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô định 07chạy vào aphòng phẫu 1thuật, vừa f8đến cửa 44thì bị bchặn lại. 9 © DiendanLeQuyDon.comÔng viện 0atrưởng 3sốt ruột, 1khuyên giải: 1b“Tiểu 4dthư, xin 7ecô bình 0tĩnh. Tôi elà bạn athân của a8Kha tiên 77sinh, tôi bhứa sẽ 6làm tất dcả để 3cứu anh 4ấy. Bây aegiờ nhất 2cđịnh phải 46tiến hành 0phẫu thuật 6cưa chân, 4không còn 1cách nào 2khác, nếu 8cô không 7ký, không 42thể nào 45làm phẫu cbthuật. Nếu acô muốn 0ctốt cho c7anh ấy, 4hãy nhanh 09chóng ký 4tên.”

Giang 36Tử Khâm 52ôm mặt, 89vừa khóc 35vừa rên 3brỉ, “Không, 9ftôi không bfthể kí. b © DiendanLeQuyDon.comTôi muốn 00chuyển viện. ec © DiendanLeQuyDon.comTôi muốn dcbác sĩ giỏi 4nhất cứu 5banh ấy.”

Trợ 3lý không b5cầm lòng enhìn cảnh 06đó, vừa 52vỗ lưng 7cô, vừa 78khẩn thiết ekhuyên: “Giang 7dtiểu thư, 8bđây là 9bện viện 1tốt nhất 7Hàn Phủ frồi, cô cnhất định dphải bình dbtĩnh lại. 91 © DiendanLeQuyDon.comKha tiên 0sinh hiện 8đang bất 65tỉnh, cô c4phải kiên d3cường lên 4mới được! 9Cứ gào bkhóc mãi 5chảng ích 84gì, không f9lẽ cô muốn cfanh ấy chết? aTôi biết 6cô quan tâm dbanh ấy hơn 2hết thảy, 85nhưng phải f8cứu anh aaấy đã.”

Giang 1Tử Khâm aavẫn lắc bđầu, “không, 5tôi không 19thể kí.” 2aCô không bthể hình 2dung, kiêu d4hãnh như f5Kha Ngạn 5Tịch sẽ 16tuyệt vọng 78thế nào d0khi đối 7diện với 7cơ thể 1ckhiếm khuyết 2của mình. 0 © DiendanLeQuyDon.comChính vì 53cô là Giang 6Tử Khâm a, chính vì 14cô là người 2thân duy enhất của 3anh trên 1đời, chính 2evì cô yêu 8anh như yêu 9fsinh mạng efcủa mình, 46cô mới f0không thể 6thô bạo 1quyết định 07sinh mạng 9của anh. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh đau khổ, 4cô còn ngàn 2lần đau 2khổ hơn. b © DiendanLeQuyDon.comCô yêu anh fhơn hết fthảy.

Nhưng 4biết làm 94sao đây? fDù cô kí 4hay không, 6sự thật e3vẫn không 03thể thay 91đổi. Con 63người là 6gì, là hạt 68cát trong 16biển đời, 1không đo 1được độ a0dài, không 0cân được aanặng nhẹ, 57chìm chìm enổi nổi 4trên dòng 1bsông năm ftháng, tưởng c6có thể ffchiến thắng dtất cả, 30cuối cùng ccvẫn không 5ethắng nổi 3bsố phận.

Số fephận nói evới họ, e5“Không 62tránh được 16đâu”, fthì ra ý anghĩa là 00thế.

Được 2trợ lý 1giúp đỡ, 21Giang Tử 0Khâm viết 89từng nét a9tên mình. fd © DiendanLeQuyDon.comKhi cô mười chai tuổi, 2anh đặt b1tên cho cô. 68 © DiendanLeQuyDon.comAnh nói, 5thanh thanh 18tử khâm, 4du du ngã 6tâm, đó cdlà tám chữ 46đẹp nhất ftrên đời. 4b © DiendanLeQuyDon.comAnh bảo d7không có 1tên nào edhay bằng 17tên Tử bKhâm, em 1dphải cảm 6ơn sự uyên 5bác của bfanh.

Thế aflà từ nay, 0Kha Ngạn 7cTịch không 7dcòn là nguyên davẹn là 15anh nữa.

Giang 8Tử Khâm 4akhuỵu chân, dngồi phịch bexuống, chiếc 1bút máy 8trên tay 0rơi “cạch” 8trên nền 2đá hoa cương 2lạnh lẽo.

7dkhông cảm bfthấy đau. 73 © DiendanLeQuyDon.comHóa ra, cô 77còn chết atrước cái 58chân của 0Kha Ngạn 9aTịch. Cô 17không thể 8cnào bình ectâm được, aluôn tự atrách, sao 96mình vô 9adụng, sao 7không cứu 9anh? Cô cầu 8xin anh cứu 8mình, anh ecđã cứu. 1d © DiendanLeQuyDon.comCô cầu 5xin anh giữ 0lại, anh 83đã giữ. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô xin anh 13yêu mình, abanh đã yêu. e1 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ aaanh nằm f5trong phòng 22phuẫn thuật, dsắp bị 16mất một 30chân, tại c3sao cô lại 6bất lực 0bnhư thế? a1Không thể cdlàm gì cho 60anh.

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/90940


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận