Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 28


Chương 28
Giang tử Khâm khẽ khàng đẩy cửa tiệm, giơ tay ra hiệu cho người bán hàng không được nói gì, rồi rón rén đến gần Kha Ngạn tịch.

Bất n85 gờ ôm choàng 09anh từ phía 73 au. Khi anh 07 chưa kịp 51 phản ứng, c1b ô đã cười h0 i hí chui 55đầu vào e9 cánh tay anh, 55 hớn hở: 7f“Ngạn t9 ịch, anh ađến thật r3c ồi.”



Cảnh 0f vừa rồi 09được Giang 5c tử Khâm b diễn rất lf6 âm li trong tc7 rí tưởng d tượng, song sự thật khác xa. Kha nb3 gạn Tịch 5đúng là 4fđang ở 4 bên ngoài 1 cửa hiệu, 6f còn có đúng 6 là khẽ khàng 9đẩy cửa, 78tuy nhiên, 8đến đây 6câu chuyện d5đã ngoặt bsang hướng 08khác, bởi 4vì đúng fclúc đó 7aanh quay người 5flại.

“Có 5phải lừa dtôi khiến 24em rất thú 3vị?”

5cô vừa 90gửi cho eanh tin nhắn b1nói là cô 0bị cướp 8tiền, bị 17ngã bên 8ngoài cửa 1hiệu, không bđứng lên eđược.

Nụ acười của 4Giang Tử 2Khâm trở 5nên gượng bgạo. Cô ccố kìm 83nén bước 1đến nắm 4tay anh, cũng 1may anh không 5gạt ra. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô nói: 5“Em sợ e2anh không 7ađến, nên 0mới nói 7dối vậy, 58đừng giận fem nữa được 0không? Em 7vừa chọn 6dđược cặp 4nhẫn rất 9đẹp, anh 3vào xem đi.”

bđưa mắt fra hiệu 9cho nhân a4viên bên edtrong, người 6đó hiểu 9ý kéo rộng dcánh cửa. f1 © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn b4Tịch do 2dự, liếc 80nhìn cô,lập 49tức bị 9cô kéo tuột 8vào trong.

Giang d5Tử Khâm 86bảo người cbbán hàng 1lấy ra đôi 62nhẫn cô ađã chọn, 7fhớn hở 55nói với fanh: “Ngạn 9eTịch, chúng 3mình nên 6bcó một 2đôi nhẫn. 3 © DiendanLeQuyDon.comThế nào, 82đôi này dcó đẹp b1không? Thực bra em muốn 3có một ccđôi nhẫn 0chú yểm, 8đeo vào etay anh. Nếu aanh phạm 20lỗi, chỉ 10cần em niệm cchú là nó 5sẽ sì sì 18thít chặt 21ngón tay eanh.”

a9bán hàng 0đứng bên fcạnh mỉm dcười, Giang 00Tử Khâm choàn toàn anghiêm túc. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô cẩn 9thận tròng bnhẫn vào 45ngón tay b9anh. Tốt c7rồi, chờ 0đợi bao 18nhiêu năm, 9mong mỏi abao nhiêu 4năm cuối 42cùng cô 30cũng có fthể đeo eađược chiếc 8nhẫn tượng 6trưng cho ahôn nhân 1vào tay anh.

Còn 33nhớ lúc 7mười hai 67tuổi cô 96nói gì không? d“Sau này dem sẽ lấy eanh, làm 6evợ anh.” faLời nói edtỉnh táo 91nhất trong c0đời cô, 0cchính là 4hai câu này.

3nhìn chiếc 5nhẫn màu 9trắng bạc, 49cảm thấy 0bàng hoàng, 7btiếp tục 5thì thầm 5fvới anh: 7“Em biết 68anh và cô 91ấy chẳng bcó chuyện bgì, chúng 23mình ở 0bên nhau flâu rồi, f4em biết 0fanh không 9phải hạng c0người đó...chiếc 85nhẫn có 67hợp không, 9canh đeo cho 9em đi!”

Giọng 71cô rất anhỏ, hình 01như là sợ d0bị người ekhác làm 3phiền, đầu 89vẫn cúi, 03mắt ngấn 61đỏ. Kha fdNgạn Tịch b8biết mình 5lại sắp bamềm lòng, 52tuy nhiên 12chính lúc f9định nắm 7tay cô, lại 1adằn lòng, e3ném chiếc 5nhẫn đi. 2 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 44Khâm trố emắt kinh 0ngạc.

“Thích 7mua nhẫn 3thì mua, 6lấy đôi 3đó đi.” a1Anh sầm 0mặt, bắt 4đầu rút bthẻ tín b2dụng.

Giang 8dTử Khâm a8cảm thấy 2mình giống c4như quả c5khí cầu, 0esắp nổ 2ctung. Nhưng 0vẫn nhẫn enại, quyết 96không dễ ddàng chịu 0ethua. Cô 71tự đeo 9nhẫn cho bmình, rồi 7chìa tay fetrước mặt ecanh, “Thế 6nào, đẹp 6không? Ngạn 0Tịch, đây clà nhẫn 57đính hôn d1của chúng aaminh, biết 13chưa?”

Kha cNgạn Tịch 0không thèm a8nhìn một aclần nào f1hết, lạnh 5enhạt nói: b“Bất kể 3là nhẫn 1egì, thích cthì mua. e © DiendanLeQuyDon.comCô gái, a5làm ơn quẹt 1thẻ giúp.”

Giang e6Tử Khâm 3đột nhiên 2chán nản. 92 © DiendanLeQuyDon.comTựa vào 87tủ kính, 6fnước mắt 0fvòng quanh. 2b © DiendanLeQuyDon.comCô không fbiết rốt ecuộc đã 05xảy ra chuyện agì, vì sao 5fKha Ngạn 4Tịch bỗng anhiên thay 3đổi, trở 0nên lạnh 5nhạt như e2vậy, tại bsao anh cứ 6bquấn lấy 9người phụ 08nữ khác, 7dlẽ nào danh đã chán a3cô? Nhưng 4chính anh 06nói, sẽ 3cưới cô, 5sẽ soogns 4với cô 1trọn đời dcơ mà?

Khi 1aGiang Tử eKhâm chìa 42tay đón 80chiếc nhẫn, fcô bán hàng fcẩn thận 2bhỏi có 6muốn khắc 1tên hai người 74vào nhẫn bkhông. Nếu amuốn, họ 4sẽ mang 62đến xưởng fđể gia 44công, thời 1gian khoảng ctừ một ađến ba a0tháng, còn b2nếu không 30cần gấp, f2sau này đến 1khắc cũng c7được.

Giang 7Tử Khâm 0bảo không fcần, cũng c0giống như aechiếc cúc 09tay áo lần 74trước, 59cô không 24thể nào bđợi được. e © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, eKha Ngạn fTịch lại d5nói, có 04thể, và 40đưa đôi 9nhẫn cho bccô bán hàng, 42nói rõ là 91không cần 3bphải gấp.

Giang 4Tử Khâm 6định ngăn f3lại nhưng 4aanh đã bước 0fra. Cô đuổi etheo kéo aatay anh, luống b8cuống, “Không 7được, c7Ngạn Tịch, cbem không 0thể chờ 8cmột tháng.”

Kha 89Ngạn Tịch 8uể oải 23nhìn cô, c8“Cứ quyết 3định thế a0đi, đằng enào cũng 7không thể flàm đám bcưới ngay e1được.”

“Không, eckhông, em b4định hôm 5nay đi đăng 51kí!” Cô 5bdứng chắn 5etrước mặt 13anh, hai tay 2giang rộng, dđặc biệt bnghiêm túc: 7b“Mình đi 87đăng kí bnhé? Anh 56xem em hôm fcnay trang 79điểm đẹp 7dkhông, chụp banh nhất fđịnh sẽ 7frất đẹp! bNgạn Tịch, 9anh đẹp cbtrai như fthế...”

“Giang 1Tử Khâm, d0xin em đừng 7ngây thơ 04như vậy!” cAnh lạnh 1lùng nhìn 8cô, “Hiện 0athời tôi f3không muốn 2kết hôn,  nhất 12là vko muốn 30kết hôn 39với em. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐúng, tôi 9avà cô gái dbấy chưa 81có gì, nhưng d8tôi rất bthích cô d9ấy, thực b4sự rất cdthích. Tôi 2cần là 0một người 6tình ngoan 5ngoãn nghe b1lời, chứ b0không phải 1một bà 9vợ chỉ b7biết quản b6thúc tôi.”

Giang ebTử Khâm 7dđứng đờ engười tại 86chỗ, cười 4như mếu, 1“Anh nói 5evớ vẩn 6gì thế? aNgạn Tịch, 6enhững lời 5vừa rồi 7có đúng 69là chính 1miệng anh 7nói ra không?”

Kha cNgạn Tịch 7nói dằn batừng tiếng: 88“Chính e1tôi nói, 8cem nghe không e6sai chữ 7nào. Tôi e3biết em 5rất tốt, 4ctôi quả 74thực cũng atừng muốn ekết hôn 9với em, 03muốn có atrách nhiệm 51với em. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng em cđã khiến 38tôi phải 66chịu một 3aáp lực abquá lớn, 7em hiểu 6chưa, tôi asắp không 31thở được 52nữa rồi. 35 © DiendanLeQuyDon.comChân tôi b2tàn tật, fem nghĩ đến ccái tình echúng ta 4ở bên nhau 2nhiều năm 68đương nhiên 7lựa chọn 0esống với 77tôi. Nhưng 89đến khi 1tôi già, 5em cũng già, 2em sẽ cảm 1thấy tôi 63là gánh anặng. Tôi ckhông muốn ffđợi đến d0cái ngày 0tôi không 1thể xa em, 33lại phải achấp nhận 2để em ra cđi.”

“Em 2tốt với eanh, cũng alaf sai ư?” 6Cô lau nước a8mắt trên 6mặt, nhưng 5lau mãi chugns 8vẫn tràn dfqua kẽ ngón e2tay, giọng 7đứt quãng: e“Ngạn bTịch, có 21phải hôm f3đó anh nghe b2được những b3lời cô 59em nói không? beBà ấy nói clinh tinh, bbxin anh đừng 52tin. Em yêu 4anh, yêu 64anh thật fclòng, dù d8anh thế abnào em cũng emãi yêu 0anh, không 8dbao giờ f2xa anh.”

Anh 22hít sâu 0mấy hơi, 10mặt vẫn 56lạnh lùng: db“”tiểu 5dman, tình 8yêu không 4ađơn giản 9như vậy. 7 © DiendanLeQuyDon.comTôi đã 6nói rồi, 46em đối 15với tôi bkhông phải 8elà tình 84yêu, đó echỉ là 9sự dựa 86dẫm, em 29tưởng là 4tình yêu. a © DiendanLeQuyDon.comMà cứ coi 5fđó là tình a5yêu thì 4sao, tôi 5đã nói 89yêu em chưa? 0Em yêu tôi b1như vậy, 6nhưng em 9có chắc 6tôi cũng 4ayêu em như a6em yêu tôi 4không? Em 8đã hai mươi 8tuổi rồi, fcđừng như 2etrẻ con 1mãi thế.”

Anh 9vuốt mái 2ctóc óng e9mượt của 7cô, nhếch 5mép cười, c0mặc dù denụ cười bđó lạnh 78giá như 0gió mùa 10đông. Hình 86như anh còn enói thêm 60một câu 03“tôi cũng bcvì muốn 5tốt cho feem” nhưn bGiang Tử 7aKhâm không acòn nghe 88thấy gì 7bnữa. Bị e0bỏ lại f7một mình 5bên đường, 45cô đau đớn fđứng khóc 99giữa dòng 09người xa 0elạ.

Chương 8trình học 1ở trường b2đã kết 9thúc. Giang 37Tử Khâm 0do tinh thần bxáo động, ekhông còn 49tâm trí fhọc tập, bbị nợ c0gần một dnửa số 9môn. Chung eDịch nhiều bflần gọi 93hỏi sao 03lâu không 7thấy đến 54học vẽ, 9cô không enói gì vội 83tắt máy.

Kha 8Ngạn Tịch ađã bỏ 44cô, bỏ 0một cách 0triệt để fcvà dứt 7ekhoát. Hầu b2như chỉ dqua một 2đêm, mọi 7người đều 7biết quan 06hệ giữa 67họ đã e5rạn nứt.

Anh 1đã chuyển c2ra sống 7ở một 9căn hộ cbên ngoài, 6ebỏ mình 42cô ở lại fngôi biệt cdthự cũ ecủa gia 84đình. Để 62tránh bất 74trắc, anh bđã thuê b3một bảo 4mẫu, canh 3chừng cô 92suốt ngày 0eđêm. Nghĩa 1vụ của 4anh đến 36đây là 8fxong, còn fGiang Tử 1Khâm dù 0cđau khổ 08đến mấy 7cũng đành bfchấp nhận. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh mở cho 3một tài 9khoản, mỗi 4tháng chuyển 5vào sinh 68hoạt phí d0và tiền 0ftiêu vặt. 59 © DiendanLeQuyDon.comTài khoản 2cũ của 73cô đã hết 8từ lâu, 2cô không 41có tiền 4thuê nhà, 0cũng không f6tìm được dviệc làm 4thêm phù a2hợp, nên 7bđành ở 07lại khô ahéo dần 5trong ngôi 2nhà ác mộng, 9bgặm nhấm f8nỗi buồn.

ddhiểu rất crõ Kha Ngạn c7Tịch chia 96tay cô, như 9anh nói, 6dlà muốn 79tốt cho 36cô, sợ f8sau này trở dthánh gánh bnặng cho 3fcô. Song 3cô không 8hiểu, có 9thật mình 82gây áp lực adquá lớn 33cho anh khiến 7anh ngạt dthở? Có d7thật anh 4lựa chọn a4chạy trốn 3vì sợ ràng 5cbuộc của ahôn nhân? eaNghĩ nát d3óc, vẫn 5không tìm e4ra câu trả 61lời.

Đây elà mối 28tình kì a9lạ, lại 7cthêm cái 61kết thúc bkì lạ, dftạo nên 9cuộc đời 4thật sự 8kì lạ.

Giang 1cTử Khâm c1định đi btìm anh, 56nhưng anh 0không còn 1là người 3dđàn ông 55nuông chiều chết mực 6ngày nào.

Quả 36thật không 3fcòn nhận ara anh nữa.

Anh b0đưa cô e4đi ăn sủi bcảo, vẫn 6ăn nốt ffphần cô 5bỏ dở, cnhưng sự 4thân mật cmột nửa 65này bị c9bộ mặt 54lạnh khốc 4của anh e8quét sạch. 18 © DiendanLeQuyDon.comTừ đầu b8bữa đến 3cuối bữa 4danh không fnói với 5cô câu nào, 3eđiện thoại 9dcứ réo 2liên hồi, 97trước đây 2anh ghét dnhất nhắn 5tin,, bây egiờ lại 40nhẫn nại 2viết từng 32chữ nhắn alại.

Anh atrao đổi c8với khách dbhàng thôi, fGiang Tử 95Khâm không aangừng tự 33an ủi.

Lúc 7dvề, cô 1muốn khoác etay anh, nhưng b5anh né tránh. 3a © DiendanLeQuyDon.comKhông còn 41cách nào, 12đành người atrước kẻ 6bsau đếm f4bước chân a6trên con a8đường dnhỏ lát 1đá xanh. f © DiendanLeQuyDon.comGần đây 77cô đã quen 7dần với 1sự sự 94sắp xếp cxem ra rất akhông bình 18thường 81này.

“Ngạn eTịch, Triệu 0Doãn Phu 27về rồi.” 0Đi được 74nửa đường, eGiang Tử 5Khâm bình bdthản nói cra câu đó, 5tuy hơi đường ađột, nhưng e3là vũ khí dcuối cùng fcủa cô.

Kha 6Ngạn Tịch 2vẫn bước, elạnh nhạt dđáp: “Thế a1à? Em lại 48đi gặp 93cậu ta chứ, 1dbạn học 9mà.”

cnửa cười 3nửa không, 3“Vâng, 8fem cũng muốn fgặp cậu a2ấy.”

Rồi cđột nhiên 38dừng bước, 79quay người, 32ôm anh, kiễng d4chân, dán 8môi lên 7môi anh, c8cái hôn f8vội vàng, 7chỉ khiến ecô thêm 35khao khát, 5nhưng khi ecô ấn lưỡi 55vào miễng 6anh, bị 5anh thô bạo 4đẩy ra.

Giang a9Tử Khâm 91không khóc, d7rất nhiều f8đêm, trái 0btim cô chết cdần trong 9chờ đợi. da © DiendanLeQuyDon.comCô không 7thể hiểu 3nổi vì 20sao chỉ fsau một bđêm, người 36đàn ông 8cô yêu da 7diết lại frời bỏ dcô, không 64hề vương 84vấn. Càng e3không thể 37hiểu, vì 1sao mình 6chỉ một 3lòng nghĩ echo anh, vậy 9dmà lại ctrở thành 9một kẻ d4bỉ ổi 6bđáng ghét.

5nghe thấy 8ftiếng mình: e“Chẳng 2bphải anh f6bị thiếu fbmột chân 0sao? Chẳng 87phải anh 5cảm thấy 11anh là gánh enặng của 4em sao? Vậy 6thì em sẽ e0lên giường a6với người 88đàn ông c0khác, tự 71làm mình a6dơ bẩn, 3bvậy là b5chúng ta ecó thể 8sống cùng 4nhau? Chúng bta sẽ bình 5đẳng, anh bcũng không 5cbị áp lực 9nữa.”

Trả 9lời cô elà một d2cái tát 28giáng trời b5của Kha 90Ngạn Tịch. 16 © DiendanLeQuyDon.comAnh như một 5acon sư tử fhung dữ, a7mắt hằn dđỏ hét 47vào mặt 23cô. Cô khóc 67nấc, ngã 3khụy xuống 4bđường, c9tay bấu e1chắt kẽ f2nứt trên cmặt đá ephiến xanh, 4một nhánh fcỏ mọc c6ra từ kẽ d2đá, bị 5cô tàn nhẫn 1nhổ đi.

Giang 8Tử Khâm dvà Triệu 45Doãn Phu 8egặp lại f9nhau. Hôm a9đó cô mời abTriệu Doãn 8Phu ăn cơm 5tại khách 8sạn sang dtrọng nhất 1Hàn Phủ, ftiêu hết 4eđồng tiền 4cuối cùng acủa mình. c4 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn 4Phu nhất 6bquyết đòi ffđưa cô 4dvề nhà. 96 © DiendanLeQuyDon.comNhưng với 9ví tiền 1rỗng tuếch 0chọ phải bfđi bộ gần efhai tiếng 65đồng hồ 2bmới về b4đến biệt 65thự cũ 7của nhà 7họ Kha.

Trên eđường ađi, Triệu 9Doãn Phu chỏi: “Kha 3Ngạn Tịch 1vẫn tốt 9avới bạn f0chứ?”

Giang 2Tử Khâm ebàng hoàng 2nhìn cậu, 7rồi vùi b6mặt vào 22tay khóc.Triệu 7Doãn Phu 6lấy hết 46can đảm côm cô. Lúc 9này, trời b9bắt đầu afmưa, sấm dchớp loe clóe, hai 2người đều eeướt sũng, d5chạy thật fnhanh về ffnhà. Đến ecổng biệt fthự, thấy 66Triệu Doãn 68Phu quần dáo ướt 8dsũng, cô 4bảo cậu 3vào nhà 81thay quần 9áo khô, 59đợi tạnh 01mưa hãy cđi. Triệu 76Doãn Phu bfngoan ngoãn 1dnghe lời.

7fgiúp việc 8chạy ra 9đón, thấy dthế vội dhỏi: “Tiểu d6thư, sao cướt hết 7thế này, 28mau đi tắm 0brửa thay fquần áo, 0ekẻo cảm clạnh! Ấy, 6fai đi sau 4vậy?”

Giang eTử Khâm eđẩy Triệu 9Doãn Phu 44lên lầu, enói với fcô giúp 6việc: “Đây 3alà bạn etôi, chị 0bmau tìm một afbộ quần 6fáo cho anh 2ấy thay.”

71giúp việc 35gật đầu.

Giang 55Tử Khâm 13nhường 6dcho Triệu 3bDoãn Phu 7phòng tắm 7dcủa mình 74ôm quần a1áo xuống cphòng tắm 84ở tần 9dưới. Sau 04khi Kha Ngạn 3Tịch chuyển 97đi, cô rất 54ít khi vào 2phòng của cdanh. Nỗi 41đau trong 6lòng vẫn 50chưa nguôi, 3không muốn a6nhìn những 9cđồ vật 30của anh, d9chúng sẽ 6càng khiến 6cô đau lòng.

Giang 3Tử Khâm bthay chiếc bbváy sạch 41sẽ, khi 05bước ra d4đã thấy d0cô giúp 7việc để 4bộ quần c1áo trên 4bghế, liền bcầm lấy d9lên phòng 0mình. Đứng fngoài cửa cphòng tắm 84gọi, Triệu 17Doãn Phu ahé cửa, 2chìa cánh 67tay đầy 8nước ra 24lấy quần c3áo. Đột 7nhiên nhớ blại những 6flời đã enói với eKha Ngạn a0Tịch cách abđây không calâu. Lúc ađó trong clúc tuyệt 1vọng cô fechỉ dọa 8anh vậy 5thôi, nhưng d1khi đối e0diện với dtình huống 0tương tự egiả tưởng, cdbỗng thấy f5xấu hổ.

Triệu 7Doãn Phu ecũng ngượng 70không kém, 0flần đầu atiên tắm a5trong phòng 5của một 7cô gái. e2 © DiendanLeQuyDon.comTuy mấy 3năm trước 15Giang Tử c5Khâm từng 4ở nhà cậu, bnhưng khi 7đó cậu d2còn ngu ngơ, 3chưa hiểu aenhiều về 0quan hệ c2khác giới, 0còn bây egiờ, một 4anam một 4nữ ở trong 9phòng. Huyết 2dịch chạy 18rần rật 3dtrong cơ 7thể trẻ etrung, khiến ađầu óc 98cậu mụ 91mẫm.

Triệu 9Doãn Phu 4cmặc xong 9quần áo, 5ra khỏi ephòng tắm, c8Giang Tử 1Khâm đang fđứng quay flưng lại, 1cậu bước 39nhanh đến, dôm riết bfcô,áp môi efhôn nóng brực vào 85cái cổ fctrắng ngần bđó. Bất 93chấp phản 22kháng của fbGiang Tử daKhâm, cậu 6chỉ muốn 5có cô. Cô c0thiếu nữ dtừ lâu fkhao khát, 5cuối cùng 3sắp thuộc 4về cậu. Cậu 06bế cô ném 43lên giường, 28tốc ngược c4chiếc váy 0trên người 25cô, tham 0lam xoa nắn ađùi cô. 3 © DiendanLeQuyDon.comVừa điên 7cuồng hôn cdcậu vừa 6 iên tục 4a ỏi: “Anh 3f a có gì f ốt, anh c9 a có gì c3 ốt?”  Giang a ử Khâm 7f iãy đạp, 4d uyết liệt 7 hống cự.

Bỗng a ó tiếng 6 õ cửa. 8f © DiendanLeQuyDon.com riệu Doãn 72 hu vội lăn 8 hỏi người eb ô. Giang b9 ử khâm 3 ùng dậy, 6 hảy khỏi 7a iường chạy 2 a mở cửa.

Đối a ới Giang 8 ử Khâm, e ặp Kha Ngạn 5d ịch trong f ình huống 3 rớ trêu, 17 ẽ bàng 5 ày thật 4a ự là vô 40 ùng tàn 3 hẫn. Đầu 8 óc rối e ung, cổ 7áo bị xé 0d ách, vạt 0cáo vẫn 3 uốn đến 01 ận eo, áo blót rơi 3trên giường, anghiêm trọng 3fhơn là, 7trên người 67cô còn in 0lồ lộ dtừng đám 6cnhỏ những cedấu hôn.

Nhìn a7thấy cô 5trong bộ eddạng như 9vậy, cảm 7bgiác đầu 30tiên của e8anh là choáng 9váng phẫn 2nộ. Anh c7lôi cô ra d3khỏi phòng, 3dđẩy xuống 48sàn, rồi 5quay vào, 5đóng sập 28cửa sau 2clưng.

Giang 5Tử Khâm 7ngồi bệt 8trên nền 46nhà, mặt afnhòa nước 1fmắt. Trong 8phòng vọng 0ra tiếng 0erên rỉ 5của Triệu 04Doãn Phu. a © DiendanLeQuyDon.comLúc Kha Ngạn 9aTịch bước 1ra, trên f4người không 4còn áo khoác, edcà vạt 94cũng sổ 69tung, hai b5mắt vằn 9đỏ. Anh 5bnhìn như 2muốn nuốt 35sống cô, 2nhưng không enói gì, f3bước nahnh 21xuống cầu 9thang.

Hai 94ngày sau bgặp lại, 3Kha Ngạn 94Tịch toàn 2cthân mệt e2mỏi, đợi 85cô ở phòng 0ckhách. Trước dađó trợ 3dlý đã gọi 05điện báo 50chủ tịch 7bKha muốn a6nói chuyện a3với cô.

Kha 70Ngạn Tịch 13về rất 97muộn. Giang cTử Khâm 93nấu cháo 1ccho anh, nhưng 4anh chỉ fehúp một 67miếng rồi bbỏ thìa 0xuống bàn.Anh 1đẩy một a9túi đựng 43hồ sơ đên 94trước mặt 61cô. Giang 31Tử Khâm eđã đoán bbiết bên 8atrong là 57gì, không ccần mở 7ara, hỏi fluôn: “Anh 0định đưa 16em đi du 8ehọc phải 16không?”

Kha fNgạn Tịch acũng không 17bất ngờ, a7gật đầu: 0“Triệu eDoãn Phu 0đang học 39Y khoa ở 1aNa uy, em 5ccó thể csang đó cevới cậu 47ta, tôi đã dnhờ liên 8hệ với 9trường 6bên kia rồi.” 6dĐột nhiên 61anh cười 96châm biếm: 3“Tôi không 24ngờ, em blại muốn dcbiến mình 6thành ra 55như vậy.”

Hai b4mắt cô 3bbốc hỏa. 07 © DiendanLeQuyDon.com“Anh nói bxem, em đã 7bbiến mình 1dthành cái a4gì? Anh biết 86rõ là cậu 0ta cưỡng cbức em! fdAnh thật 4sự muốn beđuổi em 6đi phải a6không? Ngạn a1Tịch, nhẫn d6cưới của 8cchúng mình 91không cần bfnữa sao?”

Kha cNgạn Tịch 2trầm ngâm 93giây lát, 81mới lên 4tiếng: “Chúng 73ta thật 0sự không ethể. Tiểu 1man, câu 4dnày anh muốn 12nói với 9bem từ lâu, 87song thấy 60em cứ cố f8gắng nên danh không cenỡ làm 0em thất 36vọng. Bây 7dgiờ em đã ccthành ra eanhư thế 07này, ngoài ccho em một 1ecuộc sống d3sung túc, 55anh không cthể cho 16em điều 7gì khác. c © DiendanLeQuyDon.comAnh đã từng 5rất thích b4em, Tiểu 5bMan, rất 15thích, cho 07nên anh mới 5đưa em về 1nhà, chăm bsóc em. Song 9ađó hoàn etoàn không 6phải là 1tình yêu. db © DiendanLeQuyDon.comTrước đây 42là anh nông bnổi, bây ebgiờ anh ekhông muốn elàm lỡ afcuộc đời 8em nữa.”

Giang cTử Khâm 24đột nhiên bebật cười, 1fcười mãi 4không dừng 3được, d0cho đến 6dkhi cô mở 2túi hồ casơ, lôi 73từng trang c3tài liệu a1xé nát trước 21sự ngơ 9ngác của 69anh, mới fthôi cười.

“Anh echỉ vì fdnhất thời f5nông nổi bmới sống 46cùng em, 9phải không?” aCô mím môi, 2tay xoa huyệt 3thái dương, 5“Người 8em từng ceyêu, người 9em từng d1biết hoàn atoàn không 0phải anh, d2phải không? 93Anh cảm ethấy sống 5cvới em, b8anh không dthở nổi, cabây giờ 8lại xảy c3ra chuyện enày, anh 2chê em dơ dbẩn, khinh dem bỉ ổi, 9phải không?”

Kha 9Ngạn Tịch e6lẩn tránh 28ánh mắt 5cô, lát csau nói: 32“Thôi đi.”

Giang a8Tử Khâm e1đứng dậy, 90thong thả 6cđi lên tầng.

Cầu 1thang gỗ 2lại khẽ 4rung, cót ckét, anh blại một 7lần nữa bnhìn theo 6dcô, chầm 40chậm đi 81lên. Cơ b7hồ sự 0tồn tại 42của anh 6luôn mang 9đến điều a7bất hạnh 72cho cô.Nếu a7sớm biết dfcó ngày 41hôm nay, 5thì năm 03ấy, khi f2nhìn thấy 07cô cầu a1cứu bên 4ngoài, anh 8đã không ddừng xe.

Kha 6bNgạn Tịch 64luôn nhớ 1ctới câu b6hỏi của 2bà cô Giang 67Tử Khâm, 99rằng nếu 70Giang Tử 1bKhâm bị e9tàn phế, 5cô còn muốn 9sống cùng 6fanh không? 4eSuy đi nghĩ dlại cũng cchẳng nghĩ 97ra được 68gì, anh trú a8giận lên dnhững đồ cađạc trên babàn.

Tính f6anh rất dnóng, Giang 25Tử Khâm eđã nhiều 1lần khốn cdkhổ vì 8nó. Anh đi aclại không d4thuận, cô 0aluôn khoác 58tay anh, cố fgắng đi 54chậm. Anh 6ăn không 7ngon, cô 2đihcs thân a1xuống bếp anấu nướng. 21 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngửi 8ethấy mùi edầu mớ 7btrên người afcô, anh thấy exót xa.

f8luôn chiều bchuông anh, 8nhưng anh d1quá khó 9kìm chế 1cảm xúc 0của mình. 3 © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng fvẫn lựa 5chọn ra cđi. Mỗi 97lần nói dnhững câu 8tàn nhẫn 5với cô, clà mỗi c4lần đau. 1 © DiendanLeQuyDon.comHóa ra, anh 85thực sự 73rất đau, 8arất đau, c6đây mới c4là nguyên ccnhân duy 4nhất khiến fanh không dthở nổi.

Giang 18Tử Khâm 05xách hai 5túi đồ 1ato đi xuống. 37 © DiendanLeQuyDon.comdựa vào athành sofa 19lặng lẽ 7nhìn Kha 85Ngạn Tịch. df © DiendanLeQuyDon.comĐôi mắt 0như mặt 5hồ phẳng 69lặng, mọi 4giông tố 7đã tiêu etan trong 8những lúc 0không có 70anh.

4bình thản bdnói: “Em f0sẽ không 60ra nước a8ngoài, cũng dckhông đi 22đâu hết, atừ nay anh d9đừng hòng 7sắp đặt 4cho em. Có etiền là 9aghê gớm 9lắm sao? aVì anh có 4ftiền nên 0có thể 84tự ý sắp f1đặt cuộc 52đời em, 8fbất cháp 2dcảm xúc c7của em sao? cAnh luôn 4bnhư vậy, e1cho rằng 88dùng tiền 4là có thể 7giải quyết 6dmối quan fehệ giữa dchúng ta, fcho rằng cdcái gì tốt 8cho em là 6quyết định 4bthay em.”

Kha 2fNgạn Tịch bfchâm một 93điếu thuốc, 8cố gắng 3để tay fbớt run, acđầu thuốc d5hcays như f0đóa hoa 9fđỏ rực, 40chiếu sáng 3khuôn mặt 2cứng đanh ccủa anh. 3d © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 25Khâm bước 1đến trước emặt anh, 4erút điếu e9thuốc trên 6ctay anh, dụi 1vào chiếc 0cgạt tàn.

“Từ efhôm nay em era khỏi dngôi nhà d1này, em cũng 96không cần 2emột đồng 21nào của banh, ẽm 2sẽ sống fabằng đôi c4bàn tay của bmình. Anh 3cũng không bcó quyến fquyết định 17tương lai 0fcủa em. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrước đây 2cem tỏ ra c8ương bướng, 1hành động etrẻ con fchẳng qua e5là muốn 43được anh 41chú ý, để fanh vô tư ađối tốt 2với em. 41 © DiendanLeQuyDon.comEm đã làm 3erất nhiều fviệc sai dflầm, cugnx 0dùng rất 0nhiều thủ d6đoạn. Em bkhông phải 90người tốt 3gì cả, ckhông phải b4là Giang 0Tử Khâm 4choàn mỹ ftrong lnogf e3anh. Nhưng b6em biết, 53yêu anh là 5việc làm cđúng đắn 0nhất em eđã làm.”

Kha 9Ngạn Tịch 6cắn chặt 53môi, không dnói một 8lời, cũng akhông nhìn ccô. Giang f1Tử Khâm 3dhôn nhẹ 22vào cằm 8anh, một fbnụ hôn 6từ biệt dcuối cùng.

Cho 7edù anh chỉ 2dcó một e1chút tình ayêu với 1ccô, sau khi 4cô đi, anh ccũng sẽ 7eđau khổ 3vì chưa fnói với 9cô điều bđó. Cô fsẽ đợi 6anh tìm cô, 2esẽ đợi 51mãi.

Tiếng 1bánh tàu 5hỏa nghiến 0ctrên đường dray vẫn e1vang đều 4đều, trời 2sáng dần. 9 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 8Khâm ngồi 8thẳng dậy, fbóp cái c3gáy đau a2nhừ, vươn avai cho đỡ 2mỏi. Cảnh 4sắc lướt a9qua cửa esổ, sương amù dâng 45lên, bao 39phru những 3dải cây 7xanh.

Nhạc 7echuông của dacô gái mặt 24tròn lại 2fvang, thanh 48âm tròn 67rõ và trong 59trẻo, ca c0từ sâu clắng nao 25người, 2fnhè nhẹ b9gõ vào thần 46trí miên d2man của 2bcô.

Giang 4Tử Khâm 3bàng hoàng 71cảm thấy b4cuộc sống dđã qua của 6mình giống 66một bộ 94phim truyền 86hình phát flúc tám cgiờ tối. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô là vai 22nữ chính e2không đầu 39óc, không clý trí, 4không thể elàm chủ c6cuộc đời, 8nhảy từ 5câu chuyện 9bnày sang acâu chuyện 14khác theo 25ý thích c2của biên fkịch, ngơ 71ngác, bất 6lực, lạ cdlùng, nhưng 7bkhông thể a3nào tránh 85nổi.

Đã 3hoài phí 39tuổi xuân 1atrong nhiều 08năm chờ 9đợi, đã 6mục nát b5trong vũng 93bùn tự 58ti.

Sau 20chuyến đi 5xa này, cô fsẽ không ctiếp tiếp dtục sống 5vậy nữa. 05 © DiendanLeQuyDon.comCô muốn elàm một a7con người 0fmới, một 0Giang Tử 3fKhâm mới, b6tự làm 1chủ cuộc 99sống của 4mình.

Sau 9mấy tiếng 2đồng hồ, 0tàu đến 7ga cuối 7dcùng ở f2Vân Nam. 6 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử eKhâm xuống 1tàu, cuối 72cùng cũng 51được thu 87giãn gân 2cốt. Tuy ecả ngày 4mệt mỏi, 77khó chịu, eanhưng đứng 0trước vùng 5bđất yên 10tĩnh, khoáng c3đạt như 2bvậy, bỗng 8thấy lòng e7vô cùng 3sảng khoái.

Do 7không biết 41đường, 0fnên cứ 1đi theo đong 1người. 9 © DiendanLeQuyDon.comDọc đường 16thưởng 8thức các fmón đặc cbsản địa 1dphương, f8hít thở dkhông khí 79trong lành, 6tìm tyhuee amột phòng dtrong nhà f7trọ rẻ b6tiền, nghe 2erõ tiếng 57côn trùng 0rả rích 48bên ngoài.

Cuối 8dcùng đã e9đến được dShangrila, 6một nơi 3mơ ước b0từ lâu. d1 © DiendanLeQuyDon.comĐó là chốn 5đào nguyên, 0cugnx là bthiên đường 00cô lựa 9dchọn cho cbtuần trăng 97mất của 7họ.

Không 5phải không 8nhớ Kha 8dNgạn Tịch. d © DiendanLeQuyDon.comĐôi khi atrên đường, 0nhìn thấy 04bóng ai giống ceanh, lại bđứng sững cra như bị e9mũi tên 8xuyên thấu, 97ngẩn ngơ 8cho đ 11174 n 8khi biết 2chắc không 6phải anh, 3alúc đó 5trái tim cmới lại 68hồi sinh, a9đập thình 5thịch như 8sắp nhảy 44khỏi lồng 4ngực.

71vẫn không 99thể quên 8anh, vẫn enhớ anh. c © DiendanLeQuyDon.comSuốt đời 9này sẽ fnhớ người 2đàn ông cđó, nhớ 4mình từng 0byêu anh rất dcmực, bất 7echấp tất 5cả. Như 95con thiêu 74thân lao eavào lửa, fdù biết bsẽ bị 1thiêu cháy 2nhưng vẫn 8lao vào. 99 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 3mình sẽ 8không bao 2giờ có bthể yêu f8ai như yêu 7Kha Ngạn 6Tịch.

Giang 3Tử Khâm 3cchưa có 2bất cứ 30dự định bgì cho tương 59lai,chỉ b7do ý nghĩ dnhất thời amà đến 2đây. Nhưng 57hiện thực dnhanh chóng abuộc cô btỉnh táo 1lại. Số ctiền ít cỏi đã 2hết, nếu 29không nghĩ 18cách kiếm 6tiền, ngay cnhà trọ 0tồi tàn 5fnhất cũng 6không thuê 3nổi.

9bắt đầu 0bthử vẽ 33tranh bán. 5b © DiendanLeQuyDon.comChọn khu bchợ đồng d0người đứng 1vẽ, thỉnh 27thoảng cũng ecó vài người 6dừng lại 1bxem, cũng ccó người 5hứng thú, 4muốn vẽ a4cho họ nhưng 9khi nói đến 53giá cả 4lại rất cfkhó khăn, dnguwoif qua 8lại đông anhư vậy 6nhưng chẳng dcó ai chịu 9bỏ ra hai bfmươi đồng 8dđể vẽ 9một bức 4tranh.

Giang dTử Khâm 05đành phải bhạ giá, cmột bức b7chỉ còn c2mười đồng, 94giá thấp bfnhất có 21thể, song 4mọi người 97chê cô vẽ echậm, họ 7aphải đứng blâu dưới dnắng, không 9achịu nổi. 0 © DiendanLeQuyDon.comTóm lại 18không ai 7chịu mua btranh của 6bcô.

Giang 62Tử Khâm 8vô tình fđược tin, dmột trường 02tiểu học 3ở thị 07trấn Kiến 6Đường ađang thiếu 61giáo viên 7âm nhạc, 8dcô lập dtức đến 3fxin phỏng 2vấn. Thị 2trấn Kiến 2Đường frất heo 2ehút, điều 6ekiện dạy 88học hết 6sức thiếu b0thốn, tiền d9lương giáo 7viên quá 4cthấp, nên 66không mấy 6ai mặn mà 1xin dạy bở đây. b5 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 5Khâm tuy 2không có d5bằng cấp, f1nhưng kĩ 1năng chuyên f3môn cũng 3ađược, a4hơn nữa 6cyêu cầu e5đãi ngộ flại vô ccùng đơn 88giản. Chỉ 75cần có 8chỗ ở fcvà ngày bba bữa cơm, c4vậy là 5cô được 83nhận vào 4làm.

Nghề b6giáo học 1của Giang 1Tử Khâm 8chính thức abắt đầu. 51 © DiendanLeQuyDon.comBuổi tối, 7eở một bdcăn phòng 6dtrống tại 1trường. 3 © DiendanLeQuyDon.comBan ngày 5cphụ trách 40các tiết 0học âm 18nhạc của 4sấu khối 7lớp. Truy 57mỗi tuần 18chỉ có 1hai tiết c1âm nhạc 7anhưng toàn atrường echỉ có amột mình cacô đảm 29nhiệm nên cvẫn mệt 4đứt hơi. a © DiendanLeQuyDon.comSau mỗi 6ngày đứng 8flớp, về e7đến căn b9phòng nhỏ, 9đặt người dxuống là 1ngủ ngay, 5vì thế ekhông còn 84nhiều thời cgian nhớ 31đến Kha 6aNgạn Tịch.

Nửa 3tháng sau, cnhà trường 9nghỉ hè. 1a © DiendanLeQuyDon.comThời gian 1crỗi chẳng 5bbiết làm 6gì, liền 0cùng mấy bgiao viên 3bmới quen cđi chơi 62loanh quanh 9ctrong thị 88trấn. Cô 19hiếu kì 0với vùng 1đất này, 46còn các 81đồng nghiệp 97lại hiếu 71kì về cô.

“Cô 85Giang, sao 9lại từ 92Hàn Phủ 77lặn lội 4đến Vân 6Nam xa lắc cbnày vậy?” bbMột giáo edviên dạy 88ngữ văn 9nói. Giáo 1viên dạy emôn tự 1nhiên cũng c8tò mò: “Cô 9nói là không 24có tiền 04trở về, 0asao lại 4không gọi dđiện cho 06người nhà, 5bào họ 28gửi tiền cđến?”

Giang dfTử Khâm 9chần chờ, 49rồi khẽ eađáp: “Tôi 63không có 91người nhà.”

Hai 2đồng nghiệp 0nhìn nhau, 3giáo viên 96ngữ văn ddcười nói: 0“Xin lỗ d5nhé, cô 7Giang. Thực ebra ở đây cecũng tốt 4mà, chỗ 1chúng tôi 8được gọi 9là Shangrila ađấy, phong e8cảnh tuyệt 26đẹp, người 6dân chất 5phác, không 8khí trong 7lành, nước cbsông trong dxanh. Hàn aPhủ tuy 4náo nhiệt 3nhưng môi 6trường 76chắc chắn 73không bằng a4ở đây.”

Giáo 2viên kia 5cũng phụ bhọa: “Phải 1dđấy, phải 26đấy, để 45hôm nào 5rỗi sẽ f6giới thiệu afcho cô Gaing 79một đám, eccô lấy 6chồng ở b7đây đi, alàm con dâu bVân Nam.”

Giang 4aTử Khâm e9ngượng cngùng đỏ 38mặt, vội eetừ chối. 7c © DiendanLeQuyDon.comRẽ sang c7con đường 7khác, chân bbỗng khựng a2lại, ckinh cngạc đứng d1sững tại bchỗ, bóng cngười đi 88phía trước 6sao giống ddKha Ngạn 08Tịch đến a3thế! Anh 52ta mặc một fbộ comple 1vừa khít, btrông khác 5hẳn những 1người xung 55quanh. Nhưng 7làm sao có dthể là 9Kha Ngạn 0Tịch? Chẳng 58phải anh 5đã kết 7dhôn, giờ 9này đang 6vui vầy 66bên cô vợ e1trẻ chờ 04đón đứa 5con ra đời dsao? Anh từ fachối cô, dkhông nhận 3chiếc chẫn 5bđính hôn 59cô tặng, adsao có thể f4là anh?

Đằng 56sau bỗng eccso tiếng bcòi xe đột 6ngột. Giang 6Tử Khâm e1choàng tỉnh, edo di phía bangoài cùng, 68vốn đinh 8dnhương đường 88cho xe đi 8phía trong, enhưng cô fvẫn chậm dbmột bước, b0bị chiếc 02xe máy phóng 0qua, quệt 6vào, ngã 9angồi xuống abđường.

Hai 19đồng nghiệp bchạy lại 4đỡ cô. 0d © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 7bKhâm cảm 99thấy đau 8quặn ở 1bụng, hai 47tay vội dbôm chỗ f1đó khẽ 0ấn, tức b4thì càng f1đau như 5xé gan xé 36ruột. Thấy 8bmặt cô e6trắng bệch, ftrán vã emồ hôi 7hột, hai 7đồng nghiệp 1fvội vàng bachặn chiếc 3xe đưa cô 5vào bệnh 3viện.

Lúc 91sắp lên 93xe, Giang 1Tử Khâm 80bán vào 6cánh tay bahai đồng enghiệp, cmuốn nhìn cclại người f1đàn ông bmặc comple, 02nhưng bóng 35người quen 2thuốc ấy cđã mất 29hút. Chắc 56tại mình equá nhớ 9anên hoa mắt, 60đang nghĩ 8dvậy, cửa bxe đã bị 4fđóng lại.

Lên 19xe, Giang fTử Khâm 70chỉ cảm bthấy bụng cdưới rất 3dkhó chịu, 44mọi ý thức ađêu biến 1fmất, chỉ eacòn cảm 0agiác đau, ecơn đau 1dmỗi lúc dmỗi tăng. 03 © DiendanLeQuyDon.comKhi thấy d7một chất 3flỏng nóng ahổi chảy c8túa ra hai 16đùi, sực 6nhớ tới 65cảnh tượngđã 4achứng kiến 4dđối với 09Phương Thái acách đây 0fchưa lâu. f © DiendanLeQuyDon.comPhương Thái dcũng bị angã ngồi exuống đất, acũng bị dchảy máu dcnhưu thế 9cnày...lẽ a7nào...mình 60cũng mang 2thai?

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/91189


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận