Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 29


Chương 29
Hy Lạp cổ có câu chuyện nói về mối tình giữa Venus – nữ thần tình ái và chàng Atoni.

Atoni b3là người eđàn ông 0dđẹp trai d6 ó thể khiến a1 ọi người cc rên thế 9 ian điên deđảo, nhưng a8 hàng chỉ b êu bản bf hân mình. e © DiendanLeQuyDon.com hỉ thích 15 ong ruổi ee ăn bắn 1e rong rừng.



Một 38 gày kia, 3 ữ thần d1Ái tình 9 ặp chàng, d2 huynh đảo e2 ì diện d ạo tuyệt 9 hế của b7 hàng, lập 33 ức yêu 2 hàng, và 1 uốn thổ 2 ộ với 11 hàng. Tiếc 0 ằng, Atoni de hông muốn 94 ần gũi 2 gười khác 4e iới, liền bc hạy trốn, ff ữ thần b0Ái tình c hông còn db ách nào 5 hác đành e ùng phép 8c huật khống 54 hế chàng. 96 © DiendanLeQuyDon.comNữ thần 0thủ thỉ fvới chàng 14sự tuyệt 5diệu của 7etình yêu, 8của khoái eccảm tình 4dục, mong b1chàng có 3thể hết a4lòng với 8echàng như d6nàng hết 1lòng với b1chàng. Nhưng bAtoni không 4một chút 7động lòng, dmột mực 7dmuốn thoát 00khỏi ràng 9bbuộc.

Nữ aethần đã 12nói bao nhiêu bblời ngọt angào nhưng 3evẫn không 6thể lay bcđộng trái 9etim Atoni.

Về 2fsau Atoni 8fgặp nạn 6ctrong một d3cuộc đi 07săn, Venus 13vội tìm 3đến, ôm bcái xác dđang lạnh 9dần ucar fchàng khóc 49thảm thiết. 8e © DiendanLeQuyDon.comVậy là, 9cnàng nguyền f6cho mọi 45tình yêu 7trên đời, 3mãi mãi 05gắn với 5nghi ngờ, 3sợ hãi 05và bi thương.

Giang 0Tử Khâm bngồi thẳng 5người, 7cười phá 1clên với 0Triệu Doãn 2Phu: “Anh b0chàng Atoni bkia có phải 1mắc chứng 99quá yêu abản thân 0bkhông, nữ 4thần đẹp 6như vậy 5mà cũng 63không thèm 7để mắt.”

Triệu cDoãn Phu 0cười: “Chắc 19là thế!”

Giang 2Tử Khâm 7bnói tiếp: 7“Yêu đơn bphương luôn f6có  kết 85cục bi thảm 2fnhư vậy, 0đến thần 5Ái tình bcũng không ftránh được!” 9Cô nhìn dTriệu Doãn 0Phu: “Cậu bkể câu 88chuyện này, 0blà muốn 8bảo tôi, 8cKha Ngạn 22Tịch chính 6alà Atoni 0phải không? eTôi không 3phải là 7thần Ái 8tình, tôi 0cchỉ là dmột cô cgái bình 0thường.”

Nghe abcô nói vậy, 3Triệu Doãn 4Phu sầm 69mặt, nói: d6“Tôi không 2muốn  nhắc cđến tên 0bngười ấy.”

Phải 71Giang Tử 4aKhâm và 3Triệu Doãn 9ePhu lạp 26gặp nhau. d9 © DiendanLeQuyDon.comHình như 14số phận 0aluôn đùa 66giỡn họ, akhiến họ 03không thể 8ở bên nhau, 8nhưng lại 3không thể fra khỏi 35từ trường 3của nhau. 6d © DiendanLeQuyDon.comGiống như 5buổi trốn 11học năm 7dđó, Giang 83Tử Khâm bcchạy đằng 4trước, a7Triệu Doãn 3Phu đuổi e8đằng sau, 9đuổi không 6được, 3chạm không 9tới, nhưng 75cô luôn 7ở trước 8mặt.

Khi 14được đưa fvào bênh f6viện Giang aTử Khâm ebị ngất, a2lúc tỉnh a1dậy đã adthấy Triệu 6Doãn Phu 52ngồi bên. 59 © DiendanLeQuyDon.comHai mắt 2đỏ ngầu, f3chân râu elởm chởm, 8đã một a9ngày một 5bđêm cậu 70không hề 1chợp mắt, btúc trực febên giường 99bệnh chờ d6cô tỉnh. 7 © DiendanLeQuyDon.comCậu là abác sĩ của 1bệnh viện 59này.

Triệu adDoãn Phu 7nói, cô 22đã bị 7cxảy thai. 3 © DiendanLeQuyDon.comĐứa con bdmáu thịt dcòn chưa 8thành hình, 2đã rời abỏ cô.

Giang 99Tử Khâm 5dkhẽ khàng 5xoa bụng, ethầm nghĩ 6đứa bé cckhông còn ecũng tốt, 1csinh ra để alàm gì? 78Một mình 45sinh con ư? 3Cô không d5muốn con 0dmình bị efgọi là ctrẻ ngoài cgiá thú.

Những 84lcus rảnh 51rỗi, Triệu c3Doãn Phu fthường ađến chỗ 9fcô trò chuyện, 86cậu hoàn 27toàn không 4khuyên nhủ 7điều gì, 5chỉ nói 5những chuyện 15linh tinh, 3cđể di chuyển 22sự chú c4ý của cô. 3 © DiendanLeQuyDon.comCậu biết 87đứa bé eấy là của 7ai, nhưng 32không hỏi, d0cũng không c5nhắc đến 34Kha Ngạn 3Tịch.

Hôm 9xuất viện, 7dTriệu Doãn cPhu đến 66giúp thu ddọn đồ c9đạc.Giang dTử Khâm anói chiếc fváy của 58mình rộng 4hẳn ra. 3 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn c3Phu bỗng 22nghiêm mặt, 8ngồi xuống 2mép giường, 2dlạnh lùng 2nhìn cô.

Giang 45Tử Khâm 66thấy lạ, 9ngồi xuống 2fbên cạnh, c2hỏi: “Sao d1thế, sao f8lại nhìn 15tôi như 99vậy?”

“Cô 7bbiết vì 2sao tôi đi 2Na uy học 1không?” 2Triệu Doãn 25Phu đột 6nhiên hỏi. 1e © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 2Khâm lắc 89đầu. Cậu cnói: “Vì 0Kha Ngạn a6Tịch.”

“Kha 63Ngạn Tịch?” cCô tròn 7mắt, “Cậu 4có liên aquan gì đến eanh ấy?”

“Còn 57nhớ lần 1dcậu bỏ anhà đi năm 8mười tám cdtuổi chứ? 0bNgày thứ a0hai sau khi dcậu quay 6về, anh c3ta đã đến adnhà tôi, 72tôi vẫn 1dnhớ cảnh 5tượng hôm bấy. Hôm c2ấy trời 1mưa, lái 1xe che ô acho anh ta, fKha Ngạn eTịch đi fvào nhà 09tôi, chào 5mẹ tôi.

“Anh ata ngồi 8ở gian trong 49nói chuyện fvới mẹ dtôi. Nửa 1btiếng sau, 8bmới bước 9ra. Lúc đó, 5tôi đang 69ngồi ở 4phòng khách, 2anh ta bước 5về phía btôi, cười 7egằn rồi 3nói với 3ctôi: hãy 8dtránh xa cGiang Tử cKhâm. Anh ata cười, 9thậm chí 57tôi còn 0anhìn thấy 1những nếp dnhăn ở fđuôi mắt, enhưng giọng a0nói rõ ràng 6là cảnh b4cáo. Sự bfcảnh cáo 91lạnh lùng, 1giống như 5một đứa 02trẻ bị 08cướp mất 5bmón đồ echơi nó a3thích nhất, 1atuyên chiến 10không khoan 4nhượng cvới kẻ bthù. Câu ađầu tiên 7emẹ tôi 8nói lúc e3chạy ra 5là gì, cậu 8biết không?”

Giang 05Tử Khâm eflắc đầu.

“Mẹ b4nói, anh b3ta là người 1dđỡ đầu 3của cậu, canh ta nói d3rất yêu 8cậu. Anh 2fta đã bố b4trí cho bố 1tôi một 28công việc 84mới, còn 6biếu gia d9đình một akhoản tiền, clại hứa cđưa tôi fđi du học. e © DiendanLeQuyDon.comThế là e6tôi sang aNa  uy bdhọc Y khoa. 68 © DiendanLeQuyDon.comTôi nghĩ, 9anh ta coi d4tôi là tình eđịch tiềm cẩn, muốn 2btôi hoàn fdtoàn biến a9mất khỏi dthế giới dcủa cậu. 77 © DiendanLeQuyDon.comKhi biết a8hai người 44đã sống 93với nhau, d6tôi càng f8khẳng định 3dđiều đó.

Tuy c0tôi đi học fbằng tiền 8của anh eta, nhưng 1thực sự dkhông cam ddlòng. Lần 7trước, bfkhi chúng 5ta gặp nhau, 0anh ta lấy 84cớ tài ctrợ để 5ép tôi. 5 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta không edmuốn tôi egặp cậu 56cũng chẳng fcsao, nhưng 80lại mắng 10cậu như 3vậy. Cho 95nên tôi 29quyết định 60trở về. a9 © DiendanLeQuyDon.comSư huynh 6dcủa tôi 6giới thiệu d7tôi tới ađây làm b6việc, không fngờ lại 5gặp cậu. 6b © DiendanLeQuyDon.comTôi đang f7cố kiếm 3tiền, để 7trả nợ 27anh ta.” bTriệu Doãn 60Phu đột cdnhiên dừng 1blại, bẽn 8lẽn nhìn bacô: “Tôi 46muốn xin 84lỗi cậu, 4etối đó, 8tôi...”

Giang 1dTử Khâm 6xua tay, “Mình fquên rồi!”

Triệu 6Doãn Phu eevội nắm 4tay cô, xúc 3động nói: 30“Tôi tưởng c5anh ta sẽ bđối xử btốt với d5em, chăm asóc em, không ccngờ anh dta bỏ em. 9 © DiendanLeQuyDon.comNhìn xem, 36em chỉ còn 0eda bọc xương, 23trong khi 3anh ta sống 51ung dung ở 9Hàn Phủ. 7 © DiendanLeQuyDon.comTử Khâm, 9Kha Ngạn 33Tịch hơn 25em rất nhiều 19tuổi, anh 82ta không 20xứng với 7eem.”

Giang 2Tử Khâm ahá miệng,nhưng ekhông nói dđược gì.

“Nếu danh ta thật a5sự yêu 9aem, tại 52sao để 86em đau khổ 9bnhư vậy? fEm đã bỏ 7edi lâu như 55thế,anh cfta cũng không bđi tìm.” 7cTriệu Doãn aPhu ôm cô, 7nói tiếp: 7“Tử Khâm, ahãy sống 1avới tôi, 2tôi không 9fbao giờ 9ađối xử c2với em như 19anh ta. Em cthử yêu fdtôi đi. b1 © DiendanLeQuyDon.comBởi vì...bởi dvì, tôi 1yêu em, yêu dem từ lâu frồi.”

Mắt 25đỏ hoe, bnước mắt 7túa đầy 5tròng, cô 36ngả vào cngười Triệu 05Doãn Phu 79âm thầm 1khóc.

Thời 5gian như 5thoi đưa, 53thấm thoắt b6đã đến e6tết. Lần 41đầu tiên fGiang Tử 1Khâm đón 5xuân cùng cngười đàn 1ông thứ 4hai ngoài 1dKha Ngạn 57Tịch. Còn 3nhớ tết 6năm trước, 48cô quấn dchặt người 87trong áo 4đơn áo dkép, đội 9ftuyết đi 8elòng vòng ffmấy con dfphố chỉ 0fđể mua 1cây cải 3trắng và 8vài cân 2thịt lợn.

Năm d7nay vẫn 4elàm sủi a0cảo nhân 86thịt, rau 05cải, nhưng 0dngồi đối adiện với 83cô bên bàn căn, không 19phải là 97người đàn 67ông ấy. 0 © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn f8Phu cũng 28thích sủi 03cảo, cậu 5ăn rất bnhanh, Giang ffTử Khâm b4sẻ nửa aphần trong 3bbát mình 3cho cậu. 80 © DiendanLeQuyDon.comCô gắp 85sang cái 81nào, cậu 9aăn ngay cái 6cđó, cô anhắc ăn 4fchậm thôi, ebcó ai tranh 6dmất đâu. 09 © DiendanLeQuyDon.comCậu lau amồ hôi 6trán, cười 95ngốc nghếch.

Chiều f4mồng một 64tết, Triệu 3Doãn Phu 7cùng Giang 70Tử Khâm 5đi dạo 5phố. Ngày d1đầu tiên ecủa năm 9mới đường cdphó vắng ccvẻ, khi 13họ đi trên 85những con 5bphố đỏ 0frực đèn 7hoa, có cảm agiác cả 16thành phố 3là của 8fmình. Triệu eDoãn Phu f0bạo dạn 0nói: “Chỉ bmong mãi 2mãi như 0bthế này, 2dường như 5acả thế 98giới chỉ 20còn lại 77hai chúng dmình.”

Giang aTử Khâm 0cười ngất: 7a“Không 6fđược...nếu b2chỉ còn 83hai ta thì 3clấy ai trồng 9rau cải. 94 © DiendanLeQuyDon.comlấy ai nuôi alợn? Lấy 60đâu ra sủi 4cảo mà 1ai?”

Triệu 4fDoãn Phu fgật đầu, 0tay mân mê 4cằm, “Ừ, 6ecũng đúng.”

Đến ftối, cả dthành phố ftưng bừng 5enáo nhiệt, 23pháo tép 2đì đùng, ffpháo hoa farực trời.

Hai 7người đứng 71trên cầu 08xem pháo dbhoa. Co lại 8như một 21đứa trẻ, 4sung sướng 0vỗ tay reo b4hò.

Triệu 5bDoãn Phu 65tựa vào 2thành cầu, 97nhìn cô fkhông chớp. d © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 42Khâm xấu fchổ, gãi 67đầu nói: 3“Sao nhìn dngười ta 36ghê thế?” ccCậu mới angoảnh đi.

Triệu 4fDoãn Phu fngồi trên athành cầu, ckhe khẽ 2dhát. “Tử aKhâm, xin 9một điều aước năm b8mới đi.” ceCậu đột 3nhiên nói.

“Điều f9ước năm 98mới à?” fGiang Tử 26Khâm ngẫm bnghĩ, trả 47lời, “Đằng 25ấy ước 42trước đi.” eTriệu Doãn 04Phu chắp e5hai tay, nhắm a5mắt, thnahf dkính lẩm 6bnhẩm. Đúng 4dlúc ấy akhông biết 2ai đốt 80một quả epháo đùng 3khiến cậu agiật mình, 9ngã nhào f4xuống mặt dcầu, loay 87hoay mãi 8mới dậy 7ađược, 45hai tay vẫn fchắp, cười 0nói: “Không 5asao, không 20sao, tư thế arất đẹp,điều 4ước vừa 6rồi nhất 45định hiệu fenghiệm.”

Giang 4Tử Khâm 69nhìn cậu becười. Trong 0fxác pháo 7đỏ bay blả tả, dcậu tiến clại, tay akhẽ chạm 6vào cô, 68hình như a2muốn nắm 9tay cô. Giang aTử Khâm 00vô thức 5rụt tay 5lại, né 87tránh cử 3chỉ thân 4mật của 2bcậu. Đến 66khi Triệu 9fDoãn Phu 32bảo cô 0nói lời 1aước, ánh 2mắt run 75run đến f7tội nghiệp. 0e © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử bcKhâm mềm 1lòng, giang etay ôm choàng f9lấy cậu, 4rồi buông ara ngay, ngửa 6mặt tươi 8cười nói 0to: “Chúc 86mừng năm bmới!”Triệu aDoãn Phu f8kéo cô áp 3vào mình...

Quan 23hệ giữa dhai người 3ngày càng bgần gũi, 0nhưng cũng b8chỉ giới 17hạn ở fmức cầm btay, thỉnh e8thoảng ôm e8nhau. Với 9Triệu Doãn b1Phu, như 38thế đã 44là một 2bước tiến 1không nhỏ. ef © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn 67Phu thường 2phải trực fđêm. Hết 3giờ lên dlớp, thỉnh fethoảng cô 4lại nấu dnồi cháo, ađổ vào 5phích mang cđến bệnh 2viện cho 6cậu, nhân aftiện trò dchuyện dăm 7acâu.

Thời 68gian cứ 2thế trôi, 8nhanh như 4bgió thoảng, 5chớp mắt 51đã vào 93hè. Triệu 0doãn phu 4acó cảm 14giác rất blạ. Giang bTử Khâm cquả thực 1quá nhu mì ednhư bã kẹo < 30000 span style="font-size: 0.8px; letter-spacing: -0.8px; color: #ebf6f8;">1cao su. Người ckhác muốn 0bthế nào eccô sẽ như 3bthế, nhưng 19quá nhu mì, 4lại thành 92ra không 42thật. Cô 69không cáu 1giận, không 4làm nũng, 71càng không aeghen. Hầu 9như không 5có nhược 4điểm của 4những cô 0gái được c0bạn trai ebcưng chiều.

Triệu bDoãn Phu 8đôi lần 9etrêu cô, f8cố ý nói c7cười giả 6lả với d1casccoo gái 5khác trước fmặt cô, dnhưng Giang cTử Khâm 52chẳng bận 44tâm, một d4mình ngồi 4bmột bên, 85cười nhạt, 9bvô cảm 3như con búp 03bê bằng 1bsứ.

Triệu dfDoãn Phu 4rất bực, 1thề từ 2nay không c5thèm bận cftâm đến 09cô nữa.

Tối ehôm sau, 7ehai người 6ngồi ăn fecơm. Triệu 8cDoãn Phu 5nhắc lại d9chuyện hôm 1trước. 9 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 5Khâm ngơ 9ngác nhìn ecậu, nghi ehoặc: “Chiến 5tranh lạnh? 9Khi nào? 47Sao mình e6không biết?”

Triệu fdDoãn Phu 0như quả 4dbóng bị 16đâm thủng, 7không biết cnói gì. 80 © DiendanLeQuyDon.comTối hôm 15đó, để b6trừng phạt, 0cậu ngồi cerất khuya, abnói chuyện 2con gà con 3kê mãi mới avề. Giang 0eTử Khâm f5đã buồn 5ngủ rũ fmắt, lúc fnày uể 2foải đứng 56lên tiễn 0ecậu ra cửa. 4 © DiendanLeQuyDon.comVừa được 2vài bước, 0cậu bỗng c9quay lại, aagiơ tay kéo 1cô lại, e9hai cơ thể 1áp sát, 7cậu thì dthầm bằng agiọng dịu 1dàng nhất: c“Tối nay b2tôi ở lại f3được không?”

Giang 87Tử Khâm dđịnh nói 69không được, 96nhưng lại dsợ làm acậu tổn 42thương, 9nghĩ mãi e1mới nói: 3a“Phòng 70này chật 00lắm, không 24có chỗ fngủ đâu.”

“Vậy 5tôi ngủ 1trên giường 2với em, 48được không?” c7Cậu hôn dtrán cô, ahỏi dồn cdập: “Được 7không? Được d0không?”

Giang 3Tử Khâm 44hiểu ý, abvội từ echối, “Ấy, 5đừng trẻ 88con thế, f4đằng ấy c8sợ ngủ b2một mình b3à? Mau về 9đi, mình 5buồn ngủ 0dlắm rồi, 3fmai còn phải 5lên lớp.”

Triệu bDoãn Phu 5hôn cô, bhôn từ ctóc đến d5má, rồi ecxuống môi. b3 © DiendanLeQuyDon.comCậu thở 3dốc, vội evã tìm đến 9dngực cô. 1 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 3bKhâm trơn 84tròn mắt, ctrừng trừng 67nhìn cậu.

Cậu 6dlập tức edừng tay, 55cô nhan cơ c4hội vùng 8ra, mặt 74đỏ phừng 3phừng, ánh 5mắt kinh 4ngạc, tức 4giận cực 1độ.

Triệu a5Doãn Phu e0hơi run, 5avội buông 65ra. Sao cậu 7lại xúc 8động như 00vậy, cơ a3hồ mỗi 5dlần ở 78một mình cebên cô, elại không 5dthể nào 63kìm chế 3ham muốn btrong lòng. 6a © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử bKhâm cắn 7emôi, bước 2ra mở rộng 6bcánh cửa. d © DiendanLeQuyDon.comgió lạnh 10từ ngoài athổi vào, 7đã sang 7etháng tư, 3mà vẫn dcòn lạnh.

9cúi đầu dkhông nhìn f9cậu, lạnh 1dnhạt, nói: a“Thôi về 83đi.”

Triệu f2Doãn Phu 8đứng tựa 3khung cửa, eđi cũng 54dở, ở 53cũng không 70xong, đànhn 3hìn cô bằng 5ánh mắt 9tội nghiệp: 33“Tử Khâm, c3tôi sai rồi, 2đừng giận 3nhé?”

“Mau fdvề đi!”

Triệu 9Doãn Phu 3đành quay era.

Thế clà chiến 8tranh lạnh e5thật sự 5đã khai 6cuộc. triệu fadoãn phu 20đi đi lại 0lại trong fphòng làm 8việc, nếu esớm biết a8thế này edđã không 25làm chuyện cdại dột 4kia, giờ 9fthì hay rồi, 9Giang Tử c0Khâm phớt a4lờ cậu. 3f © DiendanLeQuyDon.comNhưng hai angười đã 82qua lại 6được mấy 67tháng nay, a4qua đêm evới nhau ethì có sao, 39cậu đâu 9phải hạng 6người sớm 33nắng chiều 0mưa, luôn 7một lòng 8muốn cưới 6cô.

Nghĩ 6đi nghĩ 81lại, cách 9agiải thích f1duy nhất 26là Giang 4Tử Khâm 06chưa tin acậu. Nhưng 8chưa tin 8tưởng sao 1còn qua lại 22với cậu? 8Triệu Doãn abPhu không 43sao hiểu 4bnổi. Lúc ađó một 45y tá bước 5vào, nhắc e2cậu đi akiểm tra bphòng bệnh, e9cậu kéo 1ghế mời 0cô ngồi.

“Có 8chuyện gì 9thế, bác asĩ Triệu, c5anh không 93định vay 8tiền tôi eđấy chứ!” 94Cô y tá 1fvừa cười 9vừa nói.

“Làm bbgì có chuyện 9ấy, đừng b0nghĩ lung 4atung.” Triệu e9Doãn Phu d6rót cho cô 91cốc nước 51nóng, “Tôi ecó một 6chuyện muốn athỉnh giáo adcô.”

“Chuyện 1agì?”

“Một f2người bạn c4của tôi, 6gần đây 2có bạn 79gái, người 3ngoài nhìn f6vào thấy 15họ thân bthiết, suốt c7ngày trò 15chuyện, 6thân mật 83vô cùng. e © DiendanLeQuyDon.comNhưng thực 2chất lại 1không như 77vậy.”

Câu 92này đánh 7btrúng tâm blý thích 0hóng chuyện 54của các ebcô gái, bcô y tá 2bắt đầu 3tò mò hỏi: be“Ôi, mau 4kể cho em 6nghe đi!”

“Vấn 2đề là 5cở phía 17cô gái, e6bạn trai 29của cô 7ấy rất 8chiều chuộng, 4cnhưng cô 28ấy cầm 0tay cũng 0fngượng, c0ôm cũng d6xấu hổ, 5fcòn...ầy...” a3Triệu Doãn 21Phu nheo mắt 53nhìn cô dy tá, cười, 1không tiện 5nói tiếp. f © DiendanLeQuyDon.comCậu vò 0đầu, “Tóm elại là e5rất xấu 2hổ. Cô fnói xem, 0drốt cuộc 6blà cô ấy 72xấu hổ 3hay là không atin tưởng 3fbạn trai?”

cy tá suy b7nghĩ giây 5dlát, “Bác 3sĩ Triệu, 9theo em liệu 10có phải 5cô bạn 0dgái đó 39trước đây 1đã yêu bngười đàn 65ông khác? 84Nếu đúng 18như vậy 9dthì phản 3ứng của dấy rất 23bình thường.”

Triệu dDoãn Phu 5sững người, cb“Có thì acó, nhưng 15người đàn 1ông kia là 7kẻ khốn 7nạn, đã abỏ rơi 83cô ấy, 8dkhiến cô 8ấy bị 4xảy thai. 09 © DiendanLeQuyDon.comCó là đồ b2ngốc mới evẫn nghĩ 3đến anh 3cta.”

“Anh 35nhầm, phụ dnữ khác 6đàn ông. 0 © DiendanLeQuyDon.comCác anh mắc c7sai lầm 4thì lần 4dsau không 90phạm sai 56lầm tương 83tự nữa. ba © DiendanLeQuyDon.comNhưng phụ 4nữ, có 3yếu điểm achết người 15đó, đàn 49ông dù tệ 7bạc bao cnhiêu, nếu avẫn còn 7yêu anh ta, d0chắc chắn fvẫn luôn anhớ nhung 70anh ta.”

“Vậy 0ban trai hiện 3tại của 4ccô ấy thì cfsao? Như 64thế chẳng 9phải quá 85bất công fvới anh 3ta ư?”

“Điều 80này phải 55xem cô ấy 6ayêu bạn 46anh đến b6mức nào. 6b © DiendanLeQuyDon.comNếu trước dđây cô fấy yêu adquá mãnh 8liệt thì 95phải rất dlâu nữa 53cô ấy mới fvượt qua 2được, 3choặc là avĩnh viễn afkhông thể 76vượt qua. b © DiendanLeQuyDon.comPhụ nữ 1là một d1động vật 0kì quặc, fhay là khuyên 4abạn anh 3chủ động 20chia tay với 6bcô ấy, dđể bạn 5anh cũng f1trở thành 9engười xưa, 6chưa biết 2chừng cô 31bạn gái 4kia thay đổi 6acũng nên.”

Triệu 07Doãn Phu 8lắc đầu, c7lẩm bẩm fmột mình: f“Như thế esao được...thật 9fquá hời 9cho Kha Ngạn 5Tịch.”

53y tá vội a6hỏi: “Bác ecsĩ Triệu, 8anh vừa 2nói gì thế?”

“à, 55không có 98gì.” Triệu 4Doãn Phu edlòng buồn 6ebực, nhoẻn 70cười với 2bcô y tá, 6“Không 94có gì đâu, decô đi làm 4việc đi.”

Cậu 34lấy di động, 5gửi tin e1nhắn cho dGiang Tử 39Khâm. “Đang 59ở đâu, f3đừng giaanjh 0nhé, tôi 3esai rồi.”

Giang 9Tử Khâm dtrầm ngâm b0hồi lâu, ekhông biết 53nên trả 3lời thế adnào, cuối ddcùng cất 10điện thoại avào ví, achiếc ví eđựng tiền 12hình con 9thỏ có e9đôi tai 02dài lặng 0lẽ nằm fmột góc, 4đôi mắt 44đen láy 52như hai hạt 8cườm nhìn 9fcô. Tim khẽ 0run, cô vội 9vàng đóng cví lại.

Ngày 1chôm đó fkhông phải 7lên lớp, 5emột mình blang thang 8trên phố, 9nghĩ đến 8đêm ấy, 76trong lòng 25vẫn còn 03sợ. Dù ahai người 2eđã thân 09thiết được camấy tháng, 26nhưng cô 9vẫn không 3sao mở lòng 2cđược, 63lúc đầu 2là sợ khoác 7tay, sợ 4ôm nhau, f9đến bây agiờ ngay 8con người 9eTriệu Doãn 62Phu cũng 3dsợ gặp. 1e © DiendanLeQuyDon.comCô không cthể tưởng atượng mình 0bcó thể 8dtiếp xúc 07thân mật evới người f7đàn ông 5nào ngoài 7Kha Ngạn 6Tịch.

Muốn 58quên một a1người sao 3khó vậy? 0Đúng như 7cTriệu Doãn 3Phu đã nói, 18Kha Ngạn eTịch tàn 1cnhẫn với 8cô, nói 2một đằng 3flàm mọt 8nẻo, lẽ 8ra phải fgạt anh 02ra khỏi dakí ức, 5song cô không 9thể, quên ekhông được, d2gạt không 94đi, liên 6tục nhớ bđến anh. c1 © DiendanLeQuyDon.comTệ hại d3hơn, mỗi ackhi có chuyện aphiền lòng fahay đột a7nhiên nhớ 7đến anh, e1là lại 23mang chiếc 8điện thoại 8tình nhân dcủa họ, bthì thầm ffnói chuyện cvới anh.

Hóa 8ra, cô đã 5chạy trốn dxa như vậy, a2vẫn bị 7anh giam giữ 4bằng tấm 1lưới vô 1hình. Thời agian quá ecngắn, chưa 1fđủ để b0lãng quên Một 59cửa hiệu dtrang sức 4bên đường 41treo tấm e7áp phích 2to tướng, fbthu hút rất 78nhiều người 21đến xem. af © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử aKhâm bỗng 44 ò mò, cũng b hen vào đám 9 gười, nhìn 05 ào tủ kính.

Một d5 iên kim cương b anh tuyệt 09đẹp, lặng c5 ẽ nằm ce rên nền 9 hung trắng, dc hát ra sắc aa àu lóng 75 ánh. Cô 8dđã nhiều 67 ần ao ước, 2 ột ngày d ào đó được dđeo nhẫn 80 ưới đính a im cương 6 anh, mặc 8 ộ váy cô aa âu trắng 6 uốt, cùng 7e gười đàn 5ông thân 0 êu bước 19 ào hôn trường.

Nhưng bđáng tiếc, d ô không 09 hờ được 0e hiếc nhẫn fcđó.

“Oa, 0 im cuong xanh 14đẹp quá!” d ó tiếng 8 hụ nữ b7 ang bên cạnh.

“Em b9 hắc chắn bđây không a hải là cđá xanh 3chứ?” 3dTiếng đàn 0ông vui vẻ 4ahỏi đùa.

“Làm 0sao có thể alà đá xanh? 4dAnh không cxem áp phích 3à, trên 1đó ghi rõ b8là kim cương d1xanh.”

“Ôi, c7tiếc thật, a2nếu là a9ngọc xanh, eeanh sẽ mua fmột viên 3tặng em.”

“Đồ f3quỷ.”

Nghe 8giọng cô dgái quen bquen, Giang 3Tử Khâm 6quay đầu 98lại, nhìn bđôi tình fnhân, cùng d1lúc họ 45cũng đang a8nhìn cô.

“Giang 7tiểu thư 3phải không?” 1Cô gái ngạc b9nhiên quá 6dđỗi, “Sao 5ccô cũng 91ở đây?”

Gặp 5Phương Thái 75ở đây d8có lẽ không 8dphải là 8cchuyện quá fbất ngờ. cd © DiendanLeQuyDon.comCô ta có detiền, có 3thời gian, d5có thể 4đi đến 6bất cứ 8athiên đường c8nào trên 4thế giới anày. Nhưng 9khiến Giang eTử Khâm 54thật sự 05bất ngờ 8là, người 8đàn ông 8cbên cạnh ecô ta không eaphải là 5eKha Ngạn 2Tịch.

Trong 3phòng ăn, engười đàn eông kéo a1ghế cho dPhương Thái, 4âu yếm 6rót sữa 2cho cô. Phương 2Thái không 82giấu được 4enụ cười 17hạnh phúc, dnháy mắt 3dvới Giang 1Tử Khâm: e“Dạ dày fmình không e7ổn lắm.” 19Cô ta chỉ 2dngười đàn 7fông bênh 4ccạnh, nói: 1“Quên chưa 7giới thiệu 0với cô, 1bđây là c9chồng tôi, 0canh Hứa 47Hy.”

Giang b3Tử Khâm 8ngây người. ef © DiendanLeQuyDon.commột năm atrước Phương cThái và dKha Ngạn a1Tịch thắm 2bthiết như 04vậy, thậm 5chí chuẩn 46bị kết achôn. Một 73năm sau Phương deThái lại d0nói, nguwoif 1đàn ông 12lạ này 7là chồng 73cô ta.

Giang fTử Khâm 8cố nén 30tò mò, nhìn 8Hứa Hy mỉm 4cười, “Chào 0banh, tôi clà Giang 9Tử Khâm.”

Hứa 1Hy có lẽ 1cũng trạc aetuổi Kha 21Ngạn Tịch, 2nhưng vô 6cùng thanh 49tú, khi cười c4trên má 39còn có hai 8lúm đồng a8tiền nhỏ. bf © DiendanLeQuyDon.comAnh ta cũng 2cười, “Chào 45cô!”

Phương 22Thái uống 36mấy ngụm 29sữa, nôn d2nóng hỏi: f5“Sao cô 20còn ở đây, bđến đây a5hồi nào? 2eCso biết fKha Ngạn 0Tịch đi 2tìm cô không? 5Cô bạn 6ngốc nghếch, 1esao lại bbỏ đi? 2Anh ấy có bgì sai, cô 6cứ làm e9ầm lên b2chứ!”

Giang bdTử Khâm fmặt hơi 1etái, đầu derỗng không. 1 © DiendanLeQuyDon.comHứa Hy ấn 4btay Phương 2Thái, trách: f“Sao em 5lại nói 12như súng a1bắn liên e9thanh vậy, 3bchậm một 6chút được ekhông? Em bcđừng xui d8dại cô fdấy, nếu 2fai cugnx như 5em, chuyên 70làm chuyện 82dại dột, 6bthế giới c7này khéo 3loạn mất.”

Phương cThái trợn 8bmắt, khẽ 9đập tay 0fxuống bàn, 5giọng bất 6mãn, “Hứa 49Hy, aanh định 46làm phản 06phải không? 0Ai bảo em d5làm chuyện a8dại dột, aem và Kha e9Ngạn Tịch 25thông đồng evới nhau ddiễn một 17vở kịch 3nhỏ, chẳng 2phải cũng echỉ vì fanh sao! Nếu a4anh không 8tiền hậu 6bất nhất, 6cliệu em 57có phải b9khổ sở 5đến vùng 18quê ấy fkhông?”

Phương d1Thái nói famãi, mắt 4đỏ hoe. 7 © DiendanLeQuyDon.comHứa Hy ngồi dnghe, thấy 5emình không ccãi lại 0cđược, a3vội vàng 40xin lỗi, 18ngọt ngào 7adỗ dành cmãi, sau 3đó lại 67ý tứ nói bcó việc acần đi, 21để hai 2fcô gái thoải emái trò 2cchuyện.

Phương 4Thái chống 7cằm, nhìn fHứa Hy ra akhỏi phòng, elúc này 9amới quay fbsang Giang c9Tử Khâm, dcười: “Anh cfchàng vẫn 41ấm ức 4dtrong lòng, bđến giờ 5vẫn không cmuốn tôi fnhắc đến 4Kha Ngạn 64Tịch. Ra 43ngoài càng 5tốt, chúng 2mình càng 2dễ nói c0chuyện.”

Giang 8Tử Khâm agượng cười, bhỏi nhỏ: 28“Sao cô 12lại lấy 4Hứa hy, 7chẳng phải d6cô và anh e5ấy...”Cô fthở dài 7rất nhẹ, c9vừa muốn acbiết sự 31thật vừa basợ sự 5thật.

Phương 3dThái thôi 3fcười, “Vẫn aanói về f6Kha Ngạn 8Tịch nhé, b1tôi kể bhết là 0cô sẽ hiểu.” 6Giang Tử abKhâm gật 08đầu, Phương 7Thái tiếp a3tục: “Tôi 8gặp Kha 57Ngạn Tịch 09lần đầu 11tiên là 3dtrên chuyến 77bay đến eĐinh Châu. 8 © DiendanLeQuyDon.comHôm đó 0tôi về f8quê ra mắt 7bố mẹ cHứa Hy. b © DiendanLeQuyDon.comLúc đi vào 11nhà vệ b0sinh, tôi 4bước vội anên khóa c4áo khoác d1mắc vào decúc tay áo ccủa Kha 0aNgạn Tịch. 58 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta vẫn 48tỏ ra lịch f6sự nhưng amặt biến 4bsắc, nhất 0là khi tôi 8dẫm lên 9bchiếc cúc fcáo đó, b5thấy anh 2bta sầm mặt, 4ftức tối. ff © DiendanLeQuyDon.comTôi chưa 2thấy người 8đàn ông 39nào trân 1trọng một f9món đồ d9như vậy. b1 © DiendanLeQuyDon.comSuốt chuyến 76bay, anh ta 5giữ khư 71khư chiếc bcúc trong 91tay, về c7sau tôi đoán 7nhất định c4đó là món cquà cô tặng banh ta.”

Lần 30thứ hai 41gặp lại, 6chính là balúc tôi 08xui xẻo anhất trên 64đời. bố 75mẹ Hưa 5Hy là quan dchức chính c6phủ, do fnguyên nhân 23nào đó 21họ bị e9liên lụy 51phải vào 1tù. Công 9tình yêu 81của Hứa 1aHy cũng phá 0sản. Hứa 43Hy đòi chia 6tay tôi, 3vì không 6bmuốn liên 07lụy đến atôi. Đương c4nhiên là 7tôi không 1chịu, thế dlà anh ấy e6bỏ đi, 36vứt tôi dmột mình d8ở Hàn Phủ. 4 © DiendanLeQuyDon.comTôi bèn 1nghĩ ra một 2kế, cứ 5để anh ata đi, tôi 0sẽ tìm 2và cưới 5đại một 4engười đàn caông khác 76xem anh ta athế nào!”

Phương 2Thái kể, 7nước mắt 42rơm rớm. a © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 7Khâm đưa c6khăn giấy 79cho cô, an fủi: “Mọi cachuyện đã b0qua lâu rồi, 6đừng nghĩ enhiều, cũng 9đừng kể 7nữa, gọi 2anh ấy quay 67lại chúng 5eta ăn cơm 8thôi.”

Phương 6Thái lắc d2đầu, “Tôi 4cũng không 8muốn nhắc 6lại chuyện 1cũ, nhưng 0lại nghĩ, afnếu không 7cho cô biết 7csự thật 38thì rất 3áy náy. a © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn 4cTịch và 77tôi chỉ 4là hợp f6đồng hôn e0nhân, về 45sau hôn lễ cechính thức 4cũng hủy 1bỏ, một flà do Hứa 0fHy cuối 63cùng đã 99vứt bỏ 8tất cả 4để đi 3tìm tôi, 1hai là do 0Kha Ngạn daTịch. Có dthể do cô 8ebỏ đi làm eanh ấy bị 10sốc nặng, 3ekhủng hoảng 9tinh thần asuốt một 4thời gian fadài, thậm echí đã a8phải nhập 5aviện...”

“Anh 7aấy lại f9phải nhập 86viện ư?” 9Giang Tử 2Khâm ngắt 18lời Phương fThái, lo 3lắng hỏi: 5“Anh ấy 5sao rồi, 4vẫn là f5vấn đề 0cái chân 70à?”

“Cô f3vẫn quan 7tâm đến 06anh ấy lắm.” 8Phương Thái 0thở dài, 0“Bị chảy 6máu dạ 5dày, thật 71khó tin, 4một người eđàn ông 7bản lĩnh d7như vậy 0lại có cthể uống 2csay mèm vì 61một cô cgái. Lúc 35đưa vào 3bện viện 57vẫn còn b3bất tỉnh. 56 © DiendanLeQuyDon.comCô Giang, 4tôi thấy 4rất lạ, 0vì sao cô e4lại có athể đành alòng bỏ 76đi, có phải 00cô đã cho 9rằng tôi 39đã mang athai với afanh ấy, 3ckhông muốn fclàm người 6thứ ba đứng fgiữa chúng 71tôi?”

Trước 5mắt Giang 3aTử Khâm 8lúc này 50chỉ có ckhuôn mặt 69tái xanh bcủa Kha 83Ngạn Tịch, fcô ngơ ngẩn a1gật đầu: 0“Cũng từng dnghĩ vậy.”

“Cô bngốc thật, cnếu là 5dtôi, tôi a4sẽ không 2lựa chọn d5cách ấy. b © DiendanLeQuyDon.comBởi tôi 3dtin anh ấy 5dthực lòng 5yêu tôi, dsẽ không 74làm chuyện 31gì có lỗi 01với tôi. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu cô 5cũng có 3can đảm 8như tôi ethì hai người cđã không fephải xa 84nhau lâu e1đến vậy.”

Giang a0Tử Khâm 61khẽ nói: e0“Cũng có 6bthể.”

Sau 94bữa ăn, 28Giang Tử 3Khâm đi 9dạo loanh fquanh cùng 4aPhương Thái evà Hứa b5Hy. Phương 42Thái chỉ bbnói về 7bđứa con 10của mình, 8blúc nào bsinh, cân fnặng bao 9nhiêu, lúc 87nào biết 1cười, nó e4cười đáng f6yêu thế 6nào...rồi 35lại than 1fthở hối chận, hai 1cvợ chồng 0đi hưởng 4bù tuần 81trăng mật, 9bỏ con cho c4bảo mẫu.

Hứa bcHy an ủi, b5“Đã nói dftrước là cdkhông được 1dnhớ con 80rồi mà, 64nhìn xem, 78em lại nhớ dbrồi đấy.”

Phương 7cThái chành 09môi, “Không 6nhớ nói, benhớ anh 44chắc? Trên 5cđời này 7không có 35người đàn 1ông nào 16luôn coi cmình đúng 9như anh.”

Hứa 01Hy chỉ muốn 6abịt mồm 8dcô lại, 1nghiến răng 6enói: “Em...sao clại ăn 6nói như 9vậy?”Anh c4ta nhìn Giang 2fTử Khâm ađang đi 9bên cạnh, 4dbối rối 42nói: “Giang 8tiểu thư, 45mặc kệ 8cô ấy, 4Phương Thái 0luôn trẻ 54con như thế, 6nhất là 4trước mặt 5btôi. Tôi 07đi mua trà a8sữa nhé, eđi cũng 35lâu rồi, achắc khát 1nước.”

Giang 59Tử Khâm dbvội can: 19“Không 75cần đâu.”

Phương 8bThái kéo b9tay, nháy cmắt với 1cô: “Mặc 91kệ, cứ 4để anh 1dấy phục 6vụ bọn 6emình.”

Hứa 34Hy tức lắm, 9agõ vào trán acPhương Thái, 9drồi chạy 59sang quán 0trà sữa 78bên kia đường.

Giang cTử Khâm a5rất ngưỡng 34mộ Phương b6Thái, “Chồng 65cô tốt 82thật.” f6Chắm vợ b1như chăm 0ctrẻ con. 8 © DiendanLeQuyDon.comTình yêu 0như vậy bthực hiếm 6hoi.

Phương 6Thái gật 02đầu, “Ừ, 4bnếu không, 8lúc anh ấy 6bỏ đi  tôi 74đã mặc c1kệ, việc 5gì phải 5edùng thủ bđoạn kéo 86anh ấy về? 87Cô biết 0không, để 69khiến Kha 08Ngạn Tịch 7dcông bố 6avề đám acưới trước f2mọi người d5trong buổi a7ra mắt phòng c3tranh là 2chuyện cực 7kì khó khăn. 4 © DiendanLeQuyDon.comTôi phải 84bao nhiêu 5lần cầu d4xin, anh ta 7mới chịu.”

“Vì 24sao cô phải b5làm thế? 34Vì anh Hứa 15ư?”

“Đúng, 4đều vì 1anh ấy.” aPhương Thái 4nhìn theo dcbóng Hứa 6Hy, lòng 1êm dịu, 51cô biết 8cđó là người fchồng của bacô, là bến acđỗ của ecđời cô. 66 © DiendanLeQuyDon.comChợt nhớ 7ra điều agì, Phương fThái vỗ 4avai Giang 8aTử Khâm, 9“Hình như 7lâu nay cô 5không biết 3Kha Ngạn cTịch có 2một thói 21quen rất 66đặc biệt.”

Giang 3Tử Khâm ecbuồn rầu 2phát hiện, 9mình chỉ 3toàn đợi d2Phương Thái 19chuyển chủ 5cđề sang 4người đó. 9 © DiendanLeQuyDon.comCô hỏi 4elại: “Là cgì?”

“Vẽ 5cô. Mỗi 9alần ăn 3cơm cùng 27Kha Ngạn 9cTịch tôi 04đều rất 5ngán, bởi 41hầu như c0anh ấy không 4enói chuyện ccùng tôi. fd © DiendanLeQuyDon.comAnh ấy ngồi 5một đầu 8abàn, rút 16cây bút, 06vẽ gì đó clên tờ agiấy ăn. 5b © DiendanLeQuyDon.comTôi rất bhiếu kì 3luôn hỏi 6anh ấy vẽ 8gì, nhưng 7Kha Ngạn 2Tịch chẳng c3tèm trả a1lời, cũng ckhông cho e8tôi xem. 4 © DiendanLeQuyDon.comCó lần, 1vào phòng alàm việc 4của anh dfấy, tôi 19còn phát 7hiện anh caấy vẽ 6clên mặt 1sau của e6tài liệu, 3tóm lại 2là chỗ d3nào có thể 92vẽ được dlà anh ấy fvẽ hết. d0 © DiendanLeQuyDon.comLúc đầu 0tôi rất 2tò mò, rốt abcuộc Kha 9Ngạn Tịch 9vẽ gì, 8dnhưng anh daấy không 9bao giờ 0nói với dtôi. Cho 7đến một bhôm, Kha 6Ngạn Tịch 35đi đâu 6đó, tôi 2ngồi đợi b0trong phòng 69làm việc. 5 © DiendanLeQuyDon.comCô thư kí 2cmang trà abtới, lỡ 9tay làm rớt 8ra bàn, tôi 9chẳng nghĩ 1gì, lấy 0luôn tờ 33giấy ăn 51lau. Anh ấy deđi vào, 3tìm không ethấy mảnh akhăn giấy fđó, vậy clà nổi fsung, mặt exám lại 3drất đáng esợ. Anh 4ấy nhặt 1lại mảnh 35khăn giấy 03tôi vừa 4ném đi, b2cẩn thận 2vuốt phẳng, 65hơ khô, 3dlúc đó 4atôi mới 7eliếc nhìn, atrên đó 82là chân 6edung cô bằng f1bút chì. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh ấy có fít nhất flà hai ngăn fkéo đựng fatranh, giữ fgìn rất 2cẩn thận, 3không cho 0ai động 0vào.”

Giang 9Tử Khâm fkhông biết e4nói gì.

Lúc fdđó, Hứa e6Hy quay lại, 1Phương Thái 56tựa vào d5anh, cười 3dịu dàng: 9“Ông xã, 78Giang tiểu 9athư vẽ dtranh rất 4bcừ, lát 2nữa nhờ 8fcô ấy vẽ 8cho anh một f6bức, nhớ 8trả tiền e8đấy!”

Phải erồi, sau 99khi đến 19Shangrila, 1cô không 2bán nổi bcbức tranh 52nào. Thực 61ra ucngx đoán 05biết từ 9flâu, nhưng 36đến bây c8giờ mới 4dám xác 19nhận – 76lúc ở Hàn 11Phủ, Kha 8Ngạn Tịch dphải tốn c5bao nhiêu 8công sức 7mới lôi 5dkéo được ebbằng ấy dngười đến 6mua tranh cdcủa cô? f1Đừng nói dchỉ là 6bỏ tiền 7bra thuê người 5đến mua, 16đâu phải 1btốn công 36sức, nhưng bbỏ tiền cra không 41phải là becông sức 8bư?

Phương 6Thái kéo aetay Giang d5Tử Khâm, 4nói rất 3dchân tình, 3“Giang tiểu athư, Kha 5Ngạn Tịch cluôn rất cyêu cô, 5nhưng chàng cangố đó 9cdùng sai a2cách mà 3thôi. Anh 45ấy cho rằng csức khỏe 7của mình 2không tốt, f8sợ cô chịu dkhổ mới 6nghĩ ra cái atrò vô vị 7bnhư vậy. 8 © DiendanLeQuyDon.comĐàn ông dđều thế bcả, cứ d1nghĩ điều b5gì tốt d7cho bạn 74là thay bạn aquyết định 40luôn. Trí 0tuệ của 3họ cũng bfchẳng lớn 1hơn lòng 62tự trong c7bao nhiêu, 23đều là 4bnhững kẻ 41bốc đồng, 30tự cho mình 4flà nhất. 68 © DiendanLeQuyDon.comAi cần họ d1phải hy 2sinh như 2vậy, họ 9tự cho mình 3là cả thế egiới, hễ fhọ sụp 0đổ là b9chúng ta 5fcũng bị 8tiêu diệt behay sao? Nhưng 71biết làm 6thế nào, fchúng ta 8lại yêu 53những người 9bđàn ông 59đó.”

Giang 56Tử Khâm 12mỉm cười, 36“Hôm nay 8cthực sự c1rất cám 18ơn cô, Phương 16tiểu thư, f4nhưng cô bkhông cần 5bphải khuyên 00tôi, tôi 4fvà anh ấy cđã không 5thể nữa 4rồi. Trước 63đây đúng 86là tôi rất acyêu anh ấy enhưng tất 9cả đã 5qua. Bây bgiờ tôi 4đã có bạn 1trai, chúng 94tôi sống 5rất tốt. d © DiendanLeQuyDon.comHy vọng, fkhi trở 13về, cô 5dđừng nói d9cho anh ấy 10biết tôi 3ở đây.”

“Thật cbà? Cô không 9còn yêu 0fanh ấy nữa 08ư? Vậy 2mà cô vẫn 2còn nhẫn 97nại nghe f6tôi kể 90nhiều chuyện 8về anh ấy 9như vậy, 87nếu là 3etôi, tôi 9fkhông làm a3được đâu.” 47Phương Thái 6nhìn cô 00cười đầy cbẩn ý, “Giang 73tiểu thư, 8cô còn trẻ, 2nên tiếp e1tục đi 7học, cô fbcần được 9bchăm sóc, dcuộc sống 32của cô 7bây giờ e0xem ra không 5dổn lắm. 10 © DiendanLeQuyDon.comNếu cô d4thực sự fyêu người efđàn ông dfhiện tại, 0thì tôi 8chúc phúc 9dcho hai người, enhưng nếu 0fngười cô 3yêu là Kha 60Ngạn Tịch dcthì tôi 6khuyên cô 2dtrở về bvới anh fấy! Thực era yêu hay 1không yêu fdmột người, acách kiểm 2chứng rất dbđơn giản, 5bhãy nhắm ccmắt, cố c9tưởng tượng 6ra một cảnh 5thế này: fsáng sớm, 8dtỉnh dậy, 5cmở mắt 09ra, thấy 0người đàn dông bên acạnh mình 0là ai, lúc eđó cảm bdgiác của cmình thế b9nào. Nếu fdkhông yêu 2người đàn 11ông ấy, 76thì đó ecsẽ là cảm d5giác rất 0đáng sợ.”

Hứa 01Hy nói thầm 0điều gì bđó vào a1tai Phương 1dThái. Hai 90người từ 63biệt Giang 41Tử Khâm, atrở về 80khách sạn. 6a © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử e1Khâm vừa dđi vừa 0anghĩ về cfnhững lời abPhương Thái 7nói. Nếu 20tỉnh dậy 4phát hiện 6fngười nằm dbên cạnh 95mình là 13Triệu Doãn 3Phu cô sẽ 97thế nào, dflà Kha Ngạn eeTịch thì 4sao? Cô bần ethần bước, 1không nhớ 2đã chào 0etạm biệt 64hai người bđó chưa.

Giữa 15đường 79gặp Triệu 7Doãn Phu 1ađang đi 0tìm cô. 1 © DiendanLeQuyDon.comCậu nóng 3toát mồ 4hôi, dùng 5ống tay 1áo quạt 72liên hồi. b © DiendanLeQuyDon.comTriệu Doãn 8Phu ôm choàng 8lấy cô, 9alo lắng 6hỏi: “Em 85đi đâu c4vậy, không 0anghe điện 2thoại, tin afnhắn không 3trả lời. f9 © DiendanLeQuyDon.comThế nào, 2vẫn còn 9giận hả?”

Sáng 5sớm tỉnh 87dậy, người 1bên cạnh bcô là Triệu 4Doãn Phu. a © DiendanLeQuyDon.comAnh mở mắt, 3nghiêng đầu 6nhìn cô, 3gọi bà axã – Giang eTử Khâm 74giật mình, ccô đẩy 9bTriệu Doãn 1bPhu ra. Không c4được, 01cô hoàn 97toàn không 0chấp nhận d4người đàn 7ông bên 2acạnh mình 84là Triệu 6Doãn Phu!

Triệu 3Doãn Phu 3fnhíu mày, 4không hiểu dvì sao mình 12bị đẩy 1ra. Giang 8Tử Khâm 6luôn như 4vậy, nhưng 78vẫn làm 5bcậu vấn 2vương. Đặt 9tay lên vai ecô, cậu d7nói: “Đi fthôi, hôm 2nay tôi mời 4aem đi ăn.”

Đi 40qua cửa echiệu trang 7sức ban 7enãy, Giang bTử Khâm 9ebất giác bdừng bước. ac © DiendanLeQuyDon.comMắt nhìn 2chằm chằm ccviên kim ecương xanh 6trong tủ 9ckính. Triệu d0Doãn Phu 5thấy vậy, bbiết là dcô rất c5thích, định 82mua tặng 08cô, nhưng f2khi nhìn 8thấy giá 7cniêm yết 3alại thở fdài, “Tử d5Khâm, sao 54loại đá 7này lại 2đắt thế, 9tôi không 1mua nổi.”

Giang 69Tử Khâm b4nói ngay: b“Không 70sao đâu, eNgạn Tịch, bem có anh flà đủ crồi.”

Toàn 7athân khẽ 9brun, Triệu 4fDoãn Phu bkinh ngạc 5nhìn cô.

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/91198


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận