Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 3


Chương 3
Giang Tử Khâm lại trở nên sôi nổi, nắm tay Chung Dịch, những ngón thon mảnh đan cứng vào lòng bàn tay anh.

7điều chúng 9hơi lạnh, 7 khiến anh ta3 hoáng rùng m4 ình, nhưng a không gỡ 6c ra, càng nắm 99 chặt, muốn 6d dùng hơi fấm của m7f ình sưởi d cho cô.



Sau tc hoáng ngỡ f gàng, Chung d2 ịch trở c lại bình 9 thường, 5 theo cánh t6c ay cô chỉ, 87đi đến 5 em bức họa e nổi tiếng 71 của Edvared e uch. Không bb iết vì 9 sao Giang Tử 3c khâm đặc 3a biệt thích 74 mach, không 2 chỉ vì bản te3 hân họa s43 ĩ, mà cả 66 nền văn h0 óa Na uy a và niềm e say mê của 98 cô.

Chung 3 dịch đang 2định nói v55 ới cô một 15 chút về b3 ức tranh 90họa, thì 6cặp tình a7nhân gặp 11ở công 5eviên hôm 7trước đã 57đi đến 9trước mặt, 8lịch thiệp acgật đầu 5chào họ.
Chung dDịch cũng 4flịch sự 2đáp lễ, dnhưng Giang d1Tử Khâm 5có gì bất d1an, kéo tay dChung Dịch e5nói nhỏ, 2”Mình ra 4đằng kia 96xem.”

Kha fbNgạn Tịch cnghe thấy 4dcâu nói 8bthân mật 4đó, liếc 66nhìn, nhưng 27cô cúi đầu 1blảng tránh. 0 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 4aKhâm ngoan fngoãn nép bvào người ađàn ông, dbàn tay trắng amuốt của ccô bị anh c6ta nắm chặt. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhông hiểu asao Kha Ngạn 6Tịch đột 9cnhiên thấy 8buồn.

Anh 19nhớ, cô 4từng nuôi 5một con emèo, các d8cô bé mười 37mấy tuổi bdđều thích 56những con 0thú nhỏ, ecô rất 03nghiêm túc, 8tận tâm fchăm sóc, 4nhưng một 3ngày kia econ mèo vẫn 6chết. Cô 5buồn, gục cvào anh khóc, edkhóc thật 0sự, vô bcùng thống 0thiết, chỉ 2dvì một 6con mèo.

Hồi 3eđó, anh 2cũng không b2sao vui lên 0eđược, 82nhưng nếu 34lý giải, danh thực aalòng không admuốn đối 5diện.

Chung 02Dịch nghe 44theo Giang 3Tử Khâm, 79tạm biệt 6hai người ahọ. Họ d8vừa quay bđi, Phương 4eThái nãy 9giờ yên d1lặng, đột 4anhiên lên 15tiếng: “Lần 3sau nếu 3có dịp 2gặp lại 8rất mong 4cô vẽ cho 48tôi và chồng btôi bức dchân dung. c2 © DiendanLeQuyDon.comTôi sẽ 8đóng khung, 82treo lên 75chỗ nổi abật nhất 30trong nhà. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô biết ckhông, tôi fquả thực arất thích detranh của 30cô.

Giang 85Tử Khâm 17đành đứng 8lại, ngây a3người nhìn 7Phương Thái. 1d © DiendanLeQuyDon.comCâu “ tôi 8và chồng 4tôi” cô 0fta nói ra 3fquá tự 05nhiên cứ 6như họ 7đã cưới, 2đã chung a4sống.

bccố ép mình c3cười, tưởng 7tượng ra 47bức tranh 5đẹp nhất c8khi mình 0đứng bên bcKha Ngạn adTịch, đáng btiếc nụ 06cười vẫn 4bkhông thể 5hiện ra. f © DiendanLeQuyDon.comGiọng cô abắt đầu a1thiếu thiện e9chí, “ ecĐợi khi 0nào có dịp, anhưng lúc f2đó thù 5lao không d4phải hai fmươi đồng 3đâu, cô ebcó chắc csẽ mua nổi akhông?”

Phương aThái thoáng 1ngẩn ra, 3lại lập 23tức cười, 5ahích nhẹ dKha Ngạn 3Tịch đứng abên, đôi amắt to đen 9như muốn 92nói, “người d0ta chê anh 4nghèo đấy, 2còn không 0emau chăm 8chỉ kiếm 46tiền để 2em mua tranh?”

Lần a7này, Kha 49Ngạn Tịch 07rút lui trước. 5c © DiendanLeQuyDon.comAnh khẽ 4dgật đầu 3thay lời 9chào, chân aftrái từ 47từ xoay, 3khi chân bphải cất dcbước, có 7chơi khó ckhăn, sau 8fđó tập 7tễnh quay fdđi. Phương 4Thái bước 4atheo, khoác ftay anh, hỏi 0nhỏ,có 9bchuyện gì.

Nhìn 2hai người 3đã đi xa, 7dGiang Tử d4Khâm lập 30tức rút 01tay về.

Chung 5Dịch hơi 67ngạc nhiên, 2Giang Tử e3Khâm lại eatừ chối 24anh. Cô rút ftay thì anh ekhoác vai 3vậy.

Giang 5bTử Khâm bfvẫn không 1muốn, bước 32lên vài 2bước giữ 42khoảng cách f3với anh. 1 © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch 1thực dự abăn khoăn.

“Tử f5Khâm, rốt ccuộc đã exảy ra chuyện agì?” Giọng 8anh rất a8chân thành.

Giang 27Tử Khâm eđang ngắm 6abức tranh, fflòng đang derối, “ aaXảy ra chuyện 29gì?”

90Với anh, 2dlúc em thân 3thiết, lúc 3blạnh nhạt, eaanh rất amuốn biết e9rốt cuộc 47em có ý 0gì?”

68Thầy” 0cCô gọi eengọt sớt, aclạnh lùng a7nhìn anh, 7“Em chẳng 6có ý gì 3cả.”

Chung 2Dịch hơi ebực mình, f3anh đã nhiệt dtình theo 87đuổi, đã cthổ lộ, 0enhưng trước fsau cô vẫn 86giữ thái 4độ bình 98bình như 70vậy. Lúc bvui, cô có athể để 2dành cho danh một, f6hai cái kẹo, b3nhưng khi 9buồn chán, 4luôn đẩy banh ra xa 44ngàn dặm. 6 © DiendanLeQuyDon.comMình đúng bflà rự dẫn cthân đến dcô bé dày 2vò, anh ngao bngán nghĩ.

e4tình, lại 95nhìn thấy 02Kha Ngạn 1cTịch từ 54xa, anh ta 53nâng ly rượi, 07mặt tươi 9cười, chuyện etrò với fnhững nhười 3xunh quanh. 0c © DiendanLeQuyDon.comCó điều,ánh 7dmắt thi a4thoảng vẫn 28liếc nhanh a2về phía 84anh và Giang 76Tử Khâm.

Chung 1Dịch nhíu 3mày.

Hình bnhư phát 5hiện ra 7điều gì, 2liền đi 7đến hỏi 3Giang Tử bKhâm, “ 4Có phải cem quen người 5đàn ông fkia?”

Giang 3Tử Khâm dcđang xem 6achú thích ebên cạch a4bức tranh, 2vừa nghe 6hỏi, toàn 1thân bỗng fcứng đờ. c5 © DiendanLeQuyDon.comGiọng rất 4nhỏ, “ 84Nói vớ 95vẩn!”

Bất f2luận vớ 8vẩn hay afkhông, Giang aTử Khâm a7cũng hơi 23sợ. Sợ 83nhất bị f8người khác b8nhìn thấy ctâm tư của 9mình. Con acngươi bộc 5ftuệch như 5Chung Dịch aecũng hỏi anhư vậy, ccô thật 2sự chột 2ddạ, không 50biết nên 9bthế nào.

Bộc e9lộ rõ vậy besao? Quan 7hệ giữa fmình và 7Kha Ngạn 4bTịch, có fdphải do afmình ngụy dtrang chưa 7khéo?

Tiếng 08Kha Ngạn aTịch từ 4micơrô bỗng 9bên tai, cmọi người 84đổ dồn 0về phía 03đó, “ aThưa quí 47vị!  Kha btiên sinh ccó đôi ebđiều muốn 5nói với 5bquí vị.”

Chung e8Dịch nghe b6xong, vô e9cùng kinh 28ngạc, “ 1Anh ta họ 42Kha, chủ 9phòng tranh b9này cũng b2là họ Kha, aatên Ngạc 4Tịch, không 4lẽ chính blà anh ta?”

Giang 4Tử Khâm 30cũng thấy 20bất ngờ, 01chưa bao b8giờ nghĩ aanh lại 6mở phòng 92tranh, nhưng fnghĩ đến abức của 91Edvared Much fcnên cũng bhiểu phần 8nào. Giọng 3dKha Ngạn 6eTịch đã 36êm ái vang b3lên, lúc 92này càng d5chan chứa 2dịu dàng, 2khiến tim angười nghe 7muốn tan e4thành nước.

76si mê anh dbằng đấy enăm, vẫn c1muốn si 3mê thêm 69nữa chăng?

0Kính cháo 4quý vị, f0cảm ơn 1quý vị 47đã dành fthời gian d4vàng ngọc dfđến tham b4dự buổi 07khai trương 0cphòng tranh 56của tôi!” 8Dáng Kha cNgạn Tịch 9crất thẳng,nổi abật giữa dđám đông, 48lúc này bdanh đặt cly rượu 6sang một 45bên,chìa 8atay về phía bPhương Thái. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô ta điềm fmhiên nắm 3lấy, rất 6tự nhiên 90nép nhẹ 7fvào anh. 2c © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn e6Tịch nói etiếp: “ 90Gần đây a6rất nhiều 66bạn bè fgọi điện 4hỏi về 50thời gian 0dự kiến 87hôn lễ 6của tôi, dbtôi vô cùng 6cảm kích ctấm lòng c6của các d2bạn, rất 86xin lỗi, 15mãi đến bbây giờ d7mới quyết 4định được 2angày tổ 0cchức. Hôm 40nay nhân 4dịp này, 98tôi cũng afmuốn thông 6báo với 0cquý vị. 0 © DiendanLeQuyDon.comTôi và vị 6dhôn thê d5của mình 66cô Phương 8aThái đây d1sẽ cử chành hôn 4blễ vào 0bngày 20 tháng 615, rất mong b8được đón 39quý vị bđến chung 4evui.”

Tiếng 7vỗ tay như 9sấm, mọi bangười lần 42lượt nâng bdly chúc mừng.

Giang 9eTử Khâm 9sững sờ, 6dđứng lặng.

20 64tháng 5! 48Chỉ còn 59chưa đầy f4một tháng 3fnữa,sao 16anh kết 9ahôn nhanh 5cvậy, thậm d3chí chưa fbao giờ ehé lộ chút 9gì với 3ecô? Thì e1ra mình bị denhốt vào 97ngục, bị 63giam cầm bsuốt tám c3tháng, một 8chân vẫn 10chưa bước 1cqua cửa abngục, tai 39đã nghe 2tin về đám 8bcưới của 8anh.

1không dám 1tin, anh có 4thể tàn 6enhẫn như 7vậy. Vốn achỉ cho 9đó là một dtrận cãi f6nhau, rồi ccó ngày 0eanh hồi 9tâm chuyển 0cý, sẽ đón e1cô về. 1 © DiendanLeQuyDon.comGiờ nghĩ aclại, thấy 10quá nực 32cười, tất 8ecả chỉ 21là lừa 0fgạt, tất 7cả chỉ flà giả adối.

Anh ccnhặt cô 43về, rồi 45lại ném bcô đi, cho 4cô hi vọng, denhưng cuối 79cùng lại acướp đi 88hy vọng 08đó. Tàn eđộc đến d3thế.

Chung 5Dịch cũng 14vỗ tay theo 7mọi người, 3enhưng mắt 8luôn nhìn fkhuâng mặt ccâm lặng f6của Giang 2Tử Khâm. e © DiendanLeQuyDon.comCô đứng 8blặng, chỉ 7có mấy 92sợi tóc 0dmai khẽ clay do những 61tràng pháo 2btay dậy 4lên như dcsóng khắp ackhán phòng. ee © DiendanLeQuyDon.comLòng cô ađang rối, 8ánh mắt 6thất thấn 1trống rỗng. 1 © DiendanLeQuyDon.comChung Dịch dnhận ra, betrong đôi 7btròng đen 6cbiêng biếc 6đó đã eccó những fvệt đỏ.

Đang 9định hỏi, d5cô đã chạy 77vụt ra ngoài.

Bên 6angoài trời femưa to, nước bào ào dội f3xuống mặt ađất. Giang 88Tử Khâm dlao vào màn dmưa, mặc echo nước 3amưa lạnh 1thấu sương 0tuôn xối 6xả trên d3đầu, nếu 3chúng có athể làm 6bcô tỉnh 70thì tốt.

Chung 1bDịch chạy 1fsau chừng 5mười bước, c0lúc đuổi 1dkịp, anh 25lao như mũi 00tên đứng 4achắn trước 89Giang Tử dKhâm, tóm 9cổ tay, dlau nước cemưa ướt 38đầm trên  mặt 6bcô, trong 8atiếng còi 0của những 0làn xe hơi 4fvun vút lướt 93qua, anh hét 0lên: “ 8Tử Khâm, 3em làm sao?!”

Giang 6Tử Khâm 73cúi đầu, 7răng cắn echặt môi, 62cánh mũi 8phập phồng, 91nước chảy 70ròng ròng 0etrên mặt, 3không biết 88là nước 3mưa hay nước bdmắt.

Chung 4dDịch nắm 97tay cô, vẫn 4cuống quýt c0hỏi: “ 7Tử Khâm, cmau nói đi, cem làm sao?”

98lao vào anh, f4như kẻ 6chết đuối fvớ được dccọc, túm 6chặt vạt 1áo anh ào 3khóc.

3dTử Khâm, 92Tử Khâm, cđừng khóc!” adChung Dịch cthực sự 0hốt hoảng, fnhẹ nhàng 7vỗ lưng d9cô, như 1dỗ dành 6một đưa 3trẻ, có eađiều anh 3không nghe 76thấy những etiếng thì 2thầm trong 1miệng cô 55- “ Ngạn 4aTịch, Ngạn 98Tịch...”

Về 36đến kí 9atúc xá, 9cả người 4Giang Tử 2Khâm ướt 1sũng từ 9trên xuống 6bdưới. Sau 60khi tắm, c2thay chiếc fváy ngủ, 7lên giường 4nằm.

Không 5ngủ được, bcbao nhiêu 83mảnh ghép 01của quá 4bkhứ vụt 2fhiện, tất 5cả đều fthuộc về fnhững ngày a2ấy, những 2ngày anh 5arất tốt 2với cô. 6 © DiendanLeQuyDon.comMột lần, 3cô cũng 23trở về dnhà trong bbộ dạng 71ướt sũng dcnhư hôm dnay, anh nhìn e6thấy vô 1cùng xót 4xa, vội daôm choàng c3cô, mặc 4cho áo sơ 4mi mình bị 7thấm ướt.

13Tử Khâm, 4em tan học 68sơm sao không babảo anh? 4Chỉ cần 4dgọi điện 77là anh đến 7đón ngay, 9em bị ướt fcthế này deanh thương alắm, biết 78không?”

Lúc ađó, cô bnép vào a4anh, yên f3tâm khép 26mắt, “ eAnh quá bận, 8có bao nhiêu 69việc quan f3trọng phải 3làm.”

f8Ừ, nhưng 99trên đời 57này không 90có gì quan ftrọng bằng 7aem.”

U 60u mê mê, 0dường như 1cô đang 2đi trên eamột con 43đường 8xa tít tắp, 3không biết c2đâu là 2điểm cuối, 2không biết 49phương hướng, fcứ lang bbthang trong 30hoang vắng, fvô tận. 4 © DiendanLeQuyDon.comKhông có 4anh ở bên, 72cô như mất 13đi ngọm c4hải đăng 3aduy nhất, 45lạc trong 4hoang hoải 77mịt mùng.

Chung 7Dịch gọi c0điện, hỏi 3tình hình c2thế nào, 83cô vừa 9cặp nhiệt 8độ, 39 feđộ 9. Vậy c4là nói đùa, 2“ Còn 0.1 bđọ nữa dethôi là 9phá kỉ 6lục nhiệt eđọ của 5Hàn phủ.”

Chung 6Dịch hốt 45hoảng, muốn eađưa đi 4fbệnh viện f8nhưng Giang e3Tử Khâm 1etừ chối, 36nói không 98hề bị 96gì, chỉ e5cần ngủ 3một giấc 77là khỏi, 2rồi ngắt cmáy. Cô 3buồn bã 0nghĩ, thế 9là lại 3mất đi b9một người 3bạn, anh 00ấy nhìn 43thấy hết 97rồi, sau 7enày chác 0bkhông dến 3nữa.

Không 6engờ mười 0phút sau, 1điện thoại f3lại rung, 9dCô vẫn bđang đi fbtrên con 23đường 4xa tít đó, 3nên khi nghe bbthấy tiếng anói, vẫn 7mơ màng 71tưởng đang 76còn trong a3mơ.

“Em 11đã về 6tới kí 11túc xá rồi 5chứ?’ 7hóa ra là 49Kha Ngạn e8Tịch .

Gác b8canhd tay 5trần trên 8chán, thở 0một hơi b5dài, mệt cmỏi: “ d3Ngạn Tịch, 8em đau đầu d9lắm, ngực fbcũng đau.”

Đầu 6dây kia lặng 0đi vài giây, 31không ngờ 1cGiang Tử 4Khâm vấn 9gọi mình 75như vậy, 5“ Em sao f4rồi, Tiểu 9bMan?” Anh 9vẫn gọi eecái tên engày trước.

5dEm rất nhớ eanh.” Đầu 1aóc cô hoàn 7etoàn mê 6loạn.

“Tiểu a3Man, rốt 39cuộc em 7bbị làm desao?” Tiếng 0rất lạ, d1giọng rất bkhác thường, ckhi tỉnh 3táo cô tuyệt 5đối không 5nói với 7anh như thế. e © DiendanLeQuyDon.comNhớ lại f0lúc cô lao 5vào màn 26mưa, vội 3vã quyết 33liệt, “ d5Em bị sốt 45phải không?” 0Trước đây 4cũng thế, d8cứ ngấm 8mưa là sốt.

Điện 5thoại đột 1bnhiên bị cngắt.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89960


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận