Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 8


Chương 8
Trong khoảng thời gian trước và sau vụ kiện,

Kha e5Ngạn Tịch 43mỗi ngày e1đều hút drất nhiều ethuốc, thường dcchưa hết d6 ột điếu, 0eđã vội 73 hâm điếu 99 hác. Khói 1d huốc xông 02 ào mắt, e1 ay cay, cả 07 hòng làm 6 iệc ngập d5 rong khói d huốc, anh 67 ở cửa ce ổ cho khói 9 an bớt, 6b ồi ngậm 5a hiếc kẹo f ao su, bước 35 a ngoài.



Anh ce hông hít 7e huốc trước 8 ặt Giang 27 ử Khâm, 1 ũng sợ 0b ô hít phải 0 ùi thuốc, 5 ên nhai kẹo b3 ao su để dát đi, về a au anh bỏ 1d huốc, nhưng d ẫn giữ f hói quen b hai kẹo 2 ao su.

Tuy b hiên, Giang a ử Khâm f ại rất 96 hích, cô 2 ói chỉ 4 ó lúc đó, eemới thực f3sự cảm 2thấy anh 4chỉ là dmột người 9bình thường 38sống bên bacạch cô. a © DiendanLeQuyDon.comLúc đó, a7Kha Ngạn bdTịch sẽ 1nhai kẹo 7cao su, trông 7hơi phàm abtục, ngang 7tàng, còn 57phần lớn, 89anh như bông ahoa giả 5tinh xảo ađược bao 4bọc trong 4lớp kính, 7không dính 7cmột hạt dbụi. Đương e5nhiên, những 0cái đó 3sau này mới 48nói.

Mẹ 59Kha Ngạn 7Tịch sau dkhi thua kiện elại xuất 9hiện vâi flần trước emặt Giang cdTử Khâm, 7dường như bbà cố tình fdtìm cô, 45vừa đến d1cửa là 08đi thẳng 1vào vấn f7đề, miệng 9cười cợt, 4cnhưng trong fnụ cười cgiấu lưỡi eedao.

98Anh ấy không 2có nhà.” 1Đây là 61câu đầu 53tiên cô 73hay nói khi 80gặp người 2bđàn bà 05đó. Thực b5tế, Kha e0Ngạn Tịch 1fđang trong bphòng tắm, c9ngưng cô 24ghét bà cta, “ Bà 2đi đi, đừng becó vào nhà.”

38ta mặc chiéc d9áo khoác ckiếu dáng 4giống chiếc 82lần trước, bnhưng màu 19xanh thẫm, 1nổi bật 6akhuôn mặt 36trắng đến 6không thật 48của bà ebta, giống 5như bóc 49một mảng 13tường trắng 34dán lên 4cmặt, nhưng 6dkhi mưa xuống 03là bong từng bamảng, lộ 4ra nền tường 7vàng võ, 1dmốc meo.

Giang bTử Khâm 4run rẩy, 89thầm nghĩ, 8thật đáng 6esợ.

Người 87đàn bà 96đẩy cửa, 34lách người ađi vào. b0 © DiendanLeQuyDon.comBà ta hơi 6vếch cằm, 40kieeu sa, 1flạnh lùng 5cnhìn ngó fkhắp tứ 9phía, giống 4như đang cfthị sát fđịa bàn 3của mình, 78“ Đò mất 7flịch sự, 1mi đúng 5là con bé 0fđáng ghét.”

Giang 4Tử Khâm 77thấp hơn 7dbà ta nhiều, fđàng ngẩng bđầu,  nói d0giọng rin brít: “ ddTôi sống 17không phải c6là để 98bà thích.”

91Cũng đúng, 8cũng đúng, dmay mà ta bkhông phải c3sống với 3mi, phải 98chiều ý 8mi.” Bà flạnh lùng 88dừ một etiếng, “ 2bRốt cuộc emi mấy tuổi, bfđến đây 1lúc nào, 2tại sao 9dđến đây? 2Kỳ quặc 5thật, thực cra mi có bý đồ gì, 3vô duyên acô cớ đến 90nhà người 4ta, định 8amoi gì hả?”


3ta nói một 2hơi bao nhiêu 63câu hỏi, b0Giang Tử fKhâm tạm dthời không babiết nên 9trả lời b1câu nào 4trước, adứt khoát 2không trả 37lời, “ 8eTại sao 90tôi phải a9nói cho bà!”

fMột con cfbé mồ côi c1quái đản, a0mi rất giống 51con trai ta. c © DiendanLeQuyDon.comTa làm sao 8cnhỉ, đẻ 0ra một qauis 3thai, bây 8giờ còn 1lãng phí cthời gian 6đấu khẩu avới một e4đứa quái 9thai khác!” 7Bà ta trợn 5mắt nhìn acô, nhún 85vai, lộ 9vẻ kinh b6ngạc thất fsự dương cnhư không f0thể nào 5hiểu nổi.

Mắt 90Giang Tử 64Khâm lập d1tức đỏ 0lên, “ e0Tôi cảnh fcáo bà, 0không được 3mắng Ngạn cTịch!”

3eNgạn Tịch?” 0Bà ta dùng 7mấy ngón 6tay mảnh 96dẻ che miệng, 32cười híp f1mắt, đuôi 90mắt nổi b5đầy nếp c8nhăn, “ 6Mi lại gọi 22nó như vậy 0eà, thú vị 85thật!”

Giang 93Tử Khâm 6ghê tởm 3quay mặt angười bỏ a0chạy, “ 9Bà là mụ 9phù thủy d9xấu xa!”

Sắc 67mặt người 4cđàn bà 75tức thì 2cxám lại. 91 © DiendanLeQuyDon.comRõi ràng 6bà hết 11sức tức 9giận, gân e1xanh nổi 26từ ấn 6fđường f4tới đỉnh 9trán, cặp 0bmi giả dài ffchọc vào 2bhai mí mắt, bđôi môi 6eđỏ chót f4mím chặt.

Giang 54Tử Khâm a5chạy chưa 51được hai 1bước thì ceva phải cmột người, bchưa kịp 9ngẩng đầu, fthì đôi 29tay chắc 2khỏe đã f5nắm cánh 0tay, kéo a2cô đứng 4lên.

Kha cNgạn Tịch 79mặc bộ a4đồ ngủ 5ở nhà bằng 7đũi, chỉnh 49tề xuất 2bhiện trước 72hai người, emái tóc ecũng được 5sấy khô, d3chải gọn 9gàng. Anh 6luôn chú e1ý những 38tiểu tiết c1như vậy, e5để khỏi ckhó xử 3trước mặt bcGiang Tử 02Khâm.

Anh dvỗ vỗ 5vai cô, ý bebảo đi 2vào trong 56phòng, nhưng 0cô vẫn 8chần chừ cdo dự, không 6bước nổi. 83 © DiendanLeQuyDon.comCô sụt bfsịt mũi, 6nhìn anh bvẻ rất ctội nghiệp.

90Anh không 74đi đâu 2cả, ngoan a0nào, mau ccvào tắm 51đi, lát 04nữa ra ăn 6cơm.”

Lúc dnày cô mới 6fnghe lời, 3quay vào, 2nhưng cố 05ý không 1đóng chặt 2cửa, vẫn e0để hé 4một chút 5để có 0thể biết 4fđộng tĩnh 2bên ngoài.

Kha 87Ngạn Tịch dngồi xuống csofa phòng c7khách hai cctay đặt 14lên đầu 4gối, xem d3chừng rất 8nôn nóng.

f1Rốt cuộc 3bà cần 4bao nhiêu 93tiền mới achịu đi? 1cXin bà từ 94nay đừng 9nên quay blại đây aquấy rầy f6hai chúng 2ctôi!”

Ngườn a3đàn bà 89chậm rãi cbước tới, ddnghe anh nói d5vậy, liền ebật cười, f7“ Chúng 1tôi? Ai thế? f9Anh và con 4cbé kia ư? ceThân mật fquá nhỉ? eAnh lại 1học bố 2anh phỏng? aeLạ thật, fbố con anh 7sao lại 05có chung 1sở thích afquái đản 72đến thế?”

60Bao nhiêu!?” 82anh ném chiếc b7cốc trên 21bàn xuống 3nền, mảnh 2cỡ văng dtơi chân 1bà ta.

13vội lùi 50về sau, e2ánh mắt 60sắc liếc 1enhanh về 36phía phòng bcủa Giang 0Tử Khâm, 20rồi lập 5btức quay flại nhìn aanh, “ Dù 8gì anh vẫn flà con trai 82ta! Ta có cdlòng tốt 27nhắc anh 9một điều, 11cái nhà 21này tan tác 1thế nào, 56anh biết 1rõ! Muốn 6bđuổi ta 6cđi, được 5thôi, đưa bemột nửa 0tài sản 4ata sẽ đi. 5a © DiendanLeQuyDon.comCả đời 8enày không acnhìn thấy 4mặt anh 1cũng tốt, csớm muộn 8anh cũng 1xảy ra chuyện, a6còn ta không 37bỏ được dcngười đó!”

bBà đừng 2mơ!” Kha 35Ngạn Tịch bnghiêng đầu, a9liếc xéo 18bà, rõ ràng 5anh đang 0tức giận, 11nhưng giọng danói vẫn 70thờ ơ, a“ Bà muốn, cthì cầm blấy số 0etiền này. 20 © DiendanLeQuyDon.comKhông muốn, 7thì lập 4tức biến 4đi. Tòa e5đã xử 9tôi thắng, cdbà đừng 6hòng moi egì ở tôi.”

Anh b8giơ năm 60ngón tay.

e6ta thất 5vọng ê achề, “ 5cKhông thể enào, đây 78là bố thí 0cho kẻ ăn 71mày.”

68Vậy thì 2chẳng còn 3cách nào 33nữa,” cAnh lạnh a1mặt nói, 0“ Cho bà 09ba giây suy 9nghĩ, một, 4hai...”

Mười angón tay 6bà nắm fchặt, răng 9cnghiến đến 8muốn vỡ. 3 © DiendanLeQuyDon.comThời gian fngắn như fbvậy, thái 91độ của banh lại 13kiên quyết 8như thế. 2 © DiendanLeQuyDon.comCon bài bà 6anắm trong 7tay chẳng 12qua chỉ 51là người 6asinh ra anh, 8enhưng chưa 13nuôi ngày 0nào, lại 2còn vứt 46anh ở xứ b0người bao 03nhiêu năm. 87 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ bxem ra, nếu d5còn do dự, 3ae là khoản 9etiền này 1cũng không 89có.

d1Được rồi, 62được rồi!” aTrước khi 13anh đếm 20đến ba, 68bà đã giậm 85chân hét. a © DiendanLeQuyDon.comChẳng có 41gì đáng 2ebuồn, duy 6nhất đáng b7buồn là c0tiền ít.

1vung cái 2sắc trong 24tay đập betới tấp 0lên người 02anh, tức 36phát điên, cgiọng cũng 3run run, “ b6Mày đối 9xử với 7tao như thế 76à? Tao là admẹ mày, 7tao là mẹ e9mày!”

Người 6đàn bà 15giậm chân 0thình thịch, fanhư sắp 7làm thủng 3sàn nhà, 60thở hồng 38hộc như 73kéo bễ, dmặt phừng 94phừng trương f1to, đỏ 2đến tận emang tai.

Kha 7Ngạn Tịch c8đã kiện 70sức trong e7cuộc đấu 30lý với 2bà, dựa 40lưng vào athành sofa eđầu hơi bengửa ra 3sau. Ngoài 48cửa sổ, 0dmàn đêm ccđã buông, 7trong phòng 64đèn sáng 4trưng.




Đúng 55lúc này, a7Giang Tử 4Khâm lao 7ađến, túm a2nẹp áo 0bà, “ Bà b6đứng lại, 89không được 4đi!” Người cđàn bà 35nhướn cặp 76lông mày amàu nâu dtỉa nhỏ eenhư nét 0fvẽ, đeo 0dgăng tay aavào, ghê 4tởm đẩy b5cô, “ Buông 6ra, đồ equái thai.”

“Không 3buông, tôi 0có lời 2ecần nói avới bà!”

2Quái thai, e2quái thai, 67mau nói đi!”

Giang 4Tử Khâm 6fliếc Kha 4Ngạn Tịch 65đang ngồi 2một bên, danh đã đứng addậy bước 1cđến. Sợ 0bị anh ngăn 5cản, cô anói thật cnhanh: “ 5Bà có đến 5nữa không?”

“Đến 2đây ư?” 74Bà cười 5anhạt, “Ta athề cả ceđời không 4đến nữa.”

“Vậy 1được, 4bà đi đi, 2nhớ đừng 58nuốt lời, 7xin bà mãi a9đừng đến dđây nữa.”

Kha bNgạn Tịch 84bước đến 6bên Giang 1Tử Khâm, fcmột tay 9dđặt lên 9vai cô, có 4ftiếng thở 4dài thoảng dtrong không 43gian, nhưng aekhông biết e1rốt cuộc ephát ra rừ aai. Sắc cmặt người 6bđàn bà 5atừ đỏ 25lựng chuyển cathành trắng f1bệch, cuối e0cùng xám 1cngoét, tối 2tăm.

Môi brun lập 0ebập, tay d8bóp chặt b8cái sắc, 0bà nghiến 1răng rên erỉ: “ 5Con bé này, 2anh dạy 4cgiỏi lắm!”

6đi từng bcbước dứt 1khoát, ra 59đến ngoài 3cửa, trở fbtay đóng 7csập cửa.

Tầm 5nhìn vậy 9là bị ngăn 13cách, người 6đàn bà 25cuối cùng e6cũng biến 9cmất. Cục ekhí dâng 20lên vít d7chặn cổ dhọng Giang 98Tử Khâm 81cuối cùng 8trôi xuống 83ngực, nhưng 0bbàn tay vẫn 3nắm chặt, dmóng tay 3nhọn ấn csâu vào e9da thịt, 3bcả lòng bbàn tay đổ 1ửng.

egiống như 9vận động 4viên điền 4fkinh vừa 0kết thúc 1đường 19đua, đứng 3ở đích fthở dốc, 32toàn thân 49mồ hôi 4vã ra như 7tắm, tim 1đập nhanh 51như sắp 1nảy khỏi 56lồng ngực. b © DiendanLeQuyDon.comCô sợ người dđàn bà 5eấy đến 5thế , từng echứ nói dra, đều b5phải lấy dhết can fđảm.

Kha d7Ngạn Tịch 80ngồi xuống 69bên cạnh, 9vuốt mái 6tóc dài f6của cô. f2 © DiendanLeQuyDon.comMái tóc 9bsổ tung, 85xõa xuống 44vai. Anh có 1dđôi mắt 75rất sáng, 2anhưng lúc 4anày không 8nhìn cô, bmặt không 0cảm xúc, cgiống như 60sự ẩn 9anhẫn kìm a2nén sau cơn 29phẫn nộ.

Giang efTử Khâm 68chau mày, 7ccó lẽ cô 19đã đoánraata 3tmrạng Kha bNgạn Tịch 64tồi tệ 67thế nào, e“Ngạn bTịch, em 74đã làm d2sai điều 0gì hay sao?”

Lúc 9này Kha Ngạn caTịch mới 36thở dài 0arất nhẹ, 48mắt long 97lanh nhìn 03cô, giọng 33trầm trầm: e“Tiểu 9Man, chỉ c2có những a6người tầm 4dthường banhất mới c1làm tổn 4thương người f4khác, em 59không nên e9nói như efvậy.”

“Nhưng a3bà ấy mắng 78anh! Ngạn 1Tịch, bà 5ấy không 4thích anh, d4cũng không 8thích em.”

“Đấy 81là việc 4bcủa bà 2ấy. Anh d2đã nói brồi, mỗi angười đều ddcó lựa adchọn riêng, 30cứ coi như feem biết dlựa chọn 79của bà f2ấy là sai, 1vậy thì a8sao? Chỉ fvì không 9fthể nuốt fđược cơn agiận, en 6nhất định 5phải trút 43ra bằng 50được ư?”

Giang 09Tử Khâm angớ người, abăn ngoăn 6lắc đầu, b“Ngạn 89Tịch, em e6không hiểu.” d9Nhưng biết 07là anh đang cctrách cô, 3cô đã phạm 8sai lầm 3cực lớn.

So 7với Kha bNgạn Tịch, 4người đàn ebà đó chỉ d5là tiểu 5phù thủy, 03Giang Tử 2fKhâm trước 66giờ chưa 7bao giờ 7nhút nhát 77như thế.

e1mếu máo, 1tay che nửa 9mặt, nước 3mắt rơi 6lã chã.

Kha 60Ngạn Tịch 5thấy cô 9khóc, nhưng ekhông chú aý, bế cô elên sofa, 0bdùng khăn 0giấy lau dnước mắt 3cho cô, nhưng f1lau mãi vẫn 5dkhông hết 2cnước mắt.

“Tiểu d4Man, không 10phải anh cdmắng em.” cCô khóc 98như vậy, 95anh sao dám?

Giang a4Tử Khâm 2flất cùi f7tay lau mặt, 1“Em biết, f3em chỉ thấy 16buồn thôi”.

Kha 1 gạn Tịch 67 hông biết c àm thế 4c ào, lát 6c au mắt bỗng 0 áng lên, 9 ội kéo 1 ay cô, vui 0 ẻ nhsy mắt 65 hư muốn 4 ối lộ f ô: “Tiểu 0 an, anh hát 65 ho em nghe 5f hé?”

“...” 7 ha Ngạn 0e ịch biết a9 át?

“Vỏ a6 rứng nhỏ, b ỏ trứng 5d inh, đừng 2 hóc nữa, 4 goan ngoãn 24 heo tôi, 23 ào hang của 0c ôi, sống 60 ới tôi.” 2 ha Ngạn f ịch ngắc e gứ một 6 ồi. Mãi 7 ới nhớ 2e a lừoi bài 2 át, nhạc 3 hì sai bét. 84 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngập 4a gừng hỏi: a7“Hay không?”

Giang 5 ử Khâm 44chầm chậm blắc đầu, 2đón khăn egiấy trong b9tay anh xì 7mũi: “Bài 6hát gì thế?”

“Hôm 3qua lúc em 8làm bài 42tập, ti bvi phát bài 7enày, anh 9học theo.” 7fAnh mỉm fcười, “Hình 4như là bài 8chuột hát acho vỏ trứng 2anghe”.

Giang eaTử Khâm ethở một achơi, mặt e1dần bớt 6nóng, nhưng 9vẫn cảm 2dthấy nóng, 51bèn dùng atay quạt. e © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn cTịch ngồi 17bên ôm cô, bfgạt tay ecô ra, cũng e6dùng tay 98quạt cho 0cô. Cô ngồi 3nghiêng dựa 8vào ngực 1anh, mắt 93díp lại, 1lờ đờ 1buồn ngủ. d © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử daKhâm mỗi e7lần khóc bxong đều 2rất mệt, 4mọi phản 4ứng đều 8chậm chạp.

d3khẽ sờ evào đầu 07ngón tay bfKha Ngạn 8bTịch, miệng 2clẩm bẩm, dgiọng thì cathầm như e9kiệt sức: 1a“Em không dbthích con fdchuột đó, 8bnó có ăn 2mất vỏ 3ftrứng không?”

“Chắc 7flà ăn đấy, c6vậy lần 5sau anh không d6hát nữa.”

“Không, 2không,...” eCô ngẩng 3đầu nhìn e2anh, chớp c9chớp hàng c6mi dài còn fướt nước 3mắt: “Ngạn 1Tịch, anh 7ahát tiếp fđi, em muốn 0nghe.” Vừa 2nói xong, 21mắt đã 9anhắm, miệng fse sẽ thở eara, đúng 83là rất a3mệt.

Kha 6Ngạn Tịch 6lấy ngón 49tay day day b3cái cằm bmũm mĩm bcủa cô. 9 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 84Khâm cứ b4buồn ngủ 2là bỏ bữa, 24lảo đảo 1đi đến 6dgiường, 8không ai eđược quấy 2rầy, gọi edậy ăn becơm thì fecáu bẳn. f © DiendanLeQuyDon.comLúc này, ecô dựa 3vào ngực eanh, mấy 7dgiây sau 4cđã lơ mơ bngủ. Tuy 9dnhiên, anh 3flại thở daphào. Cuối ecùng cô 4bé đã thôi 6khóc.

Về 1sau, mẹ eKha Ngạn 07Tịch còn 86đến vài 6elần nữa, 63lúc đó, cbọn họ eđã dời 4khỏi căn  hộ 86này, quay 9bvề ngôi dcbiệt thự 7cũ của b6nhà họ 0Kha.

Đó c7là ngôi 3biệt thự 3cũ theo lối 9kiến trúc fphương Tây, 2rộng thênh cdthang, có d5vườn hoa, 0trước và 32sau nhà đều dcó thảm ecỏ phẳng 3lì, bốn emùa xanh dmơn mởn, 2tràn trề 70sức sống. 95 © DiendanLeQuyDon.comHai bên trồng 84toàn hoa 7Erica, mỗi 4flần hoa f7nở rộ 1từng chùm dflớn hci 2chít, màu 05lốm đốm, fcơ hồ trải 42đến tận c8chân trời. 6 © DiendanLeQuyDon.comGió thổi drẽ một 57đường 7esóng, một 22cánh chim 64lặng lẽ a1vút qua, 18cũng cô 67đơn như 37biển hoa 4diễm lệ.

Ban f8công theo 95phong cách 3dchâu Âu fđiển hình, clan can quét 55sơn trắng, bhình bán danguyệt, 6bốn phía 4đều đặt 3anhững chậu choa, dương 4anhiên phần 35nhiều vẫn 9là Erica, 4chậu nào 0tàn liền a7được thay 0chậu mới, ddcho nên luôn 7tươi tốt, 3dẫn dụ 04ong, bướm 42lượn lờ.

Giang 0dTử Khâm e5đứng trên 3bban công 6này nhìn 12thấy mẹ 2Kha Ngạn 93Tịch vài blần. Lần 6nào cũng fđi chiếc 64taxi màu 1axanh. Cửa cxe vừa mở, 21là một cfphụ nữ fmặc váy bcdài bước 9xuống, bà 9ta ăn vận a0hết sức acầu kỳ, 7mặc dù 29mấy năm f4sau có béo 49ra, nhưng evẫn vô bcùng đỏm 0edáng.

Kha aNgạn Tịch 2là người 97lương thiện f0nhất cô etừng gặp, f2nhưng anh bekhông bao 8giờ đáp 1eứng mọi 6yêu cầu 8cảu bà a1mẹ. Mỗi flần bà ađến lấy 27tiền đều 52bị cắt 0giảm ít 39nhiều, bà dkhông chịu, a6anh lập 4tức nghiêm 1giọng đưa bra phán quyết bcuối cùng: 42hoặc là 23cầm số 9ftiền đó, 72hoặc là ccvề không.

Về 3sau anh giải 13thích, anh 80làm vậy 6hoàn toàn flà vì mẹ, 4dbà mê cờ 53bạc, anh 8aphải thít 0chặt hầu 2bao, để 51bà khỏi 5ném tiền b3qua cửa 11sổ. Nhưng 01Giang Tử 7eKhâm hiểu, 9trong chuyện 0fnày anh cũng 8có phần cích kỉ, 21anh muốn 80được gặp c9mẹ nhiều ehơn. Bà 1xấu xa thế 56nào, vẫn 9là mẹ anh. 1a © DiendanLeQuyDon.comMặc dù 0anh không d3nói ra, nhưng 62sao cô không 1hiểu?

Giang 20Tử Khâm 08vừa bước avào tuổi fmười ba, 7do nông nổi 90nhất thời ecnói những 06lời làm etổn thương bmẹ Ngạn 7fTịch, nên ckhổ sở, 95dằn vặt bkhủng hoảng 72tinh thần acmột thời cdgian. Nhưng dchauw bao 9bgiừo nghĩ, 7bước ngoặt 5eđờ mình d0lại đến dbnhanh như 57vậy.

Hôm 73đó vào b5đúng thứ c7bảy, là 87ngày nghỉ 46đàu tiên 8sau khi mẹ 4aKha Ngạn bTịch bỏ 7đi. Cô ngồi 5fcạnh Kha afNgạn Tịch 7tập đàn 2theo bản 03nhạc trước c3mặt. Ánh 0nắng chiều euể oải 26chiếu lên e3mặt, cô 42bỗng dừng fbtay, mắt 2mở rất 01to.

“Sao 8thế?” 54Kha Ngạn dTịch đang 1gõ nhịp 8cũng dừng a0lại.

Nhưng aGiang Tử 8bKhâm đã 50dứng bật 09dậy. Vòng 6qua chiếc cghế chạy 8vụt ra ngoài, 3giọng nói d5bỗng lạc ahẳn, “ 28Ngạn Tịch, aem... em vào 6nhà vệ 67sinh!”

Nửa 4tiếng sau, 8dKha Ngạn 2Tịch chờ bmãi không 87thấy cô 28trở lại, 0cảm thấy 2hơi kì lạ. 9c © DiendanLeQuyDon.comSao cô bé 3dở trong 4nhà vệ 26sinh lâu 5anhư thế? dAnh đứng 07dậy đi 5cđến gõ 4cửa, thì fnghe có tiếng 50khóc thút 6thít từ 56bên trong evọng ra. d3 © DiendanLeQuyDon.comLinh cảm 9dcó gì bất 5thường, 47anh đập 01cửa thình 56thình, cánh ecửa rung bbần bật 64như sắp 2along ra. Bỗng 2nhiên, mở acửa.

Giang 8eTử Khâm amặt đầy bnước mắt cnhìn anh, 6eanh chưa 27kịp mở 64miệng, thân ahình bé a1nhỏ đã 2enhào vào 7danh, chúi dđầu vào 78ngực anh 9khóc nức.

“Sao d3thế, Tiểu 10Man, nói 0anh nghe nào.” 8Kha Ngạn 7Tịch vỗ 9vỗ lưng 6cô, không 1hiểu chuyện 10gì.

“Ngạn 86Tịch, Ngạn 04Tịch, em b2biết em esai rồi!”

“Em 6sai ở đâu?”

“Em bakhông nên dmắng bà fấy, em không 55nên đuổi ebà ấy!” 3fGiang Tử beKhâm ngẩng 62đầu, tỳ d5cằm vào 57lòng bàn 27tay Kha Ngạn f7Tịch, vừa 78nhìn anh fvừa khóc fsướt mướt, 11dường như earất đau 75khổ, “Anh e1nói đúng, 7chúng ta 0không nên a4làm tổn fthương người ebkhác. Em fđuổi mẹ c4anh ssi, bây 7giờ ông 9trời đến 1trừng phạt 2em rồi!”

Nghe 9cô nói nghiêm 33trọng như dvậy, anh 3đã lo thót a7tim, nhưng f1vẫn không eabiết rốt 6ecuộc xảy bra chuyện agì. Đén 7khi Giang fcTử Khâm 0càng khóc 7to, bíu cánh 46tay anh nói:

fNgạn Tịch, 5em sắp chết 4rồi, bên b2dưới em 24chảy máu. 25 © DiendanLeQuyDon.comNgạn tịch, bem sợ lắm, e0em sắp chết drồi, anh 1cphải làm 05gì đi!”

Kha 2Ngạn Tịch b0bỗng sững 0người, 69mắt liếc fxuống dưới, dquả nhiên 34thấy những 4vệt hồng afrải rác 9cdưới chiếc cváy ngủ acmàu trắng. 0d © DiendanLeQuyDon.comAnh thở cphào, bật 0dcười khinh e8khích, nhưng bkhi cô nhắc f5lại một f2lần nữa, 30“Ngạn 3Tịch, bên ebdưới em f6chảy máu.” bThì mặt 38anh bỗng 6eđỏ ửng.

Anh 9lau nước admắt cho ecô, nhắc f3đi nhắc 33lại, rắng 1cô tuyệt 6cđối không 1có chuyện 98gì. Thấy 6Giang Tử 32Khâm dần 8dần bình atĩnh lại, e4anh mới 5khoác áo, e6vội vàng 79đi ra ngoài. 18 © DiendanLeQuyDon.comAnh xuống 8csiêu thị adưới lầu 0lấy cả bmột dẫy abăng vệ 5sinh, không 8cần biết eeto hay nhỏ, 8hồng xanh, 06lấy hết, echắc định 0cvề nhà 47mới từ 39từ nghiên edcứu.

Lúc 8chờ thanh b2toán, nhìn 14thấy giá bhàng bên 3bcạnh có f3để những 8túi “ Đường 44đỏ dành d8cho phụ enữ” anh 9liền lấy 8một túi, bbỏ vào ffgiỏ đồ 41của mình. 9 © DiendanLeQuyDon.comThanh toán bcxong, anh 9cầm túi ddđồ chạy 52về nhà.

Giang aTử Khâm feđã không 01khóc nữa, cnhưng vì 9bên dưới a9cứ ướt 3ướt dính 3fdính, khiến 2cô đứng 2ngồi không abyên.

Vừa bbrồi lúc 3chơi đàn, ccó chất fgì nóng c2hổi từ fgiữa hai eđùi chảy 7ra, cô hốt 0hoảng, tưởng 4mình tiểu 2ftiện có 7vấn đề, a4lo lắng absao có thể 8exảy ra chuyện 7đáng xấu bhổ như 47vậy, vội 3đứng dậy 37chạy vào fphòng  tắm.

Vào dtrong phòng 6btắm mới b8phát hiện 10vấn đề 19không phải 03như vậy, efchất lỏng 8này chảy 02ra giữa 04hai đùi 68rõ ràng 54là máu đỏ 53thẫm, đỏ 5đến nhức 9mắt.

Tưởng 4mình sắp 65chết, nghĩ 7tới từ 2nay không 9dbao giờ 37có thể 1gặp lại 5dKha Ngạn dTịch, mà f7anh cũng 01không có 3bcô ở bên, 76lòng bỗng 7đau, đau e2xé gan xe daruột, như abị từng 32lưỡi dao 75rạch nát.

Ý 90nghĩ này, 98khiến mũi d6cô nhức 6buốt, vội fgiơ tay xoa fanhẹ, cổ 0nghẹn ứ 75muốn khóc. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐúng lúc 8đó, cửa 9mở ra, Kha 93Ngạn Tịch a1xách một 1dtúi to hớt 7hải đi 0vào.

Khi ebGiang Tử 6Khâm vệ 28sinh sạch 2sẽ, nằm 0atrên chiếc 7giường 8emềm mại, d9Kha Ngạn 0Tịch lại abưng đến 0echo cô một 0cốc nước 43đường 4đỏ nóng ehổi.

“Tiểu eMan, có phải 89bụng hơi 2đau không?”

Giang fTử Khâm dađể tay 7lên bụng, b5không phải 6đau chỉ 9cảm thấy 6dcó khí bên 0trong, không cthoát ra 2được, 0fnên bụng 67căng chướng.

Anh 1quàng tay dôm vai, kề 0fcốc nước a9đường 9đỏ sát 0miệng cô, 8dịu dàng 14dỗ dành: 5“Tiểu 0aMan ngoan, 5duống hết 0cốc nước 12này, bụng 3sẽ không 2còn đau efnữa, còn bcó thể 1ngủ rất fngon.”

Giang 8tử khâm 88vâng lời, fhai tay bê b1vừa thổi dvừa uống, 82khi ngụm ecuối cùng b7đã xuống e8bụng, cô e0ngước mi 5nhìn Kha f0Ngạn Tịch, eánh mắt 8long lanh, 2fdẩu môi a3phụng phịu: 9“Ngạn bTịch, ngày 4mai em sẽ bchết ư?”

Kha 3fNgạn Tịch 31vội vàng enối, không ebkhông, đầu 0fđang nghĩ 5nên giải athích thế dnào với 8cô bé? Anh e4không phải 0những người 67bảo thủ, betừ nhỏ ađã sinh 2sống nước d4ngoài, những ebvấn đề evề sinh 6clý chẳng 1có gì phải 1kiêng kị ftánh né, 7có điều 8fGiang Tử 01Khâm vẫn c2quá trẻ 15con, anh chỉ d7có thể 7giải thích, 43“Đây là 97giai đoạn 60tất yếu a0trong quá ctrình trưởng fthành của d9một cô ccgái, từ 4hôm nay, 65em không 24còn là trẻ 8con nữa, bmà đã trở 0thành người ablớn rồi. f5 © DiendanLeQuyDon.comEm phải 69biết tự 2bảo vệ, 0chăm sóc 1dbản thân, c6trong những 4engày này 3không được 09ăn đồ 26lạnh, đồ 87cay, nên a5uống nhiều cnước nóng...”

Giang dtử khâm 5ngồi nghe, f5chỉ nhún 0vai, ngây cngô nhìn 6anh. Cô thật b0sự cảm ethấy lạ blùng, “Ngạn 4Tịch, tại 60sao một 4egiây trước 7fem vẫn là 86trẻ con, 5cgiây sau 44em đã trở cthành người 9lớn? Chẳng c3lẽ muốn 9trở thành 6người lớn 3thì phải 5chảy máu 7asao?”

Đúng 9là lời etrẻ con.

Nghĩ 3clại câu dđó, Kha 0fNgạn Tịch 18bật cười.

Phải 31giới hạn 4atuổi thanh 63xuân rốt decuộc là 1đâu?Lấy dphấn trắng c8vẽ một bđường 0cthẳng, trước 9khi vượt 91qua ranh giới 8fđó, là 7atrẻ con, 11thiếu một a8giờ một aphút một degiây cũng 7không được dcoi là người belớn, sau 7fkhi vượt c8qua ranh giới eđó liền 88trở thành fngười lớn, 0bdẫu chỉ a4người lớn a8một giờ 4amột phút 4một giây?

Tuy 7nhiên, cái 1cgiá của 5sự trưởng dathành đơn agiản hơn bnhiều, không 5ai không e6phải đi 6một vòng btrong mồ 3hôi và máu. 80 © DiendanLeQuyDon.comKhông ai 1dcó thể ctrốn tránh, f3anh cũng 6thế. Nhưng ađáng mừng 90là, bên 48cạnh Giang 88Tử Khâm bcòn có anh, amà bên cạnh 93anh, cũng 95không còn a1chỉ có d1đêm đen 02cô lạnh 9và bầu 1trời sao 61xa lắc, 9mênh mông.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89990


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận