Áo Ai Xanh Cho Lòng Ai Vương Vấn Chương 9


Chương 9
Hành trình trưởng thành của người phụ nữ không ai không gắn với máu,

 

 từ 5blúc oe oe 97lọt lòng, bdcó máu gắn e8ở cuống erốn nối d3 ới cơ thể d1 ẹ, khi cuống d ốn rụng 95đi, con thuyền b ỏng manh 2c ừ đó không 8 òn dây neo, c5 ắt đầu 2 ành trình 7 uộc đời 25 rên con đường d ô định.



Sau b hi Giang Tử 9d hâm trải a ua bước 71 goặt cuộc 50đời có 92 áu đỏ b ia, thời b ian vùn vụt 8 rôi qua như 7 óng câu 4 ua cửa. 18 © DiendanLeQuyDon.com hấm thoắt e6 ơ hồ đã 55 hiều năm 72 rôi qua.

Trong b5 hững năm 29 háng đó, bđã có nhiều f huyện lớn c8 ảy ra, ông 1 rời dường a5 hư đã định b3 ẵn. Ban cđầu để bd ho cô bé b học nhằn 2 ớn đến e uổi mười b1hai, nếm 0đủ mùi 1khổ ải, 2chứng kiến 86hết thói eđời ấm 6lạnh, rồi 79trong đêm 5đen tối 6btăm đó, e0lựa chọn 8được một 90người cứu ccô khỏi a1khốn cảnh, chai người fnương tựa edựa vào aanhau, sống 7những ngày 1ayên ả.

Kha 76Ngạn Tịch 9etiếp nhận 6sản nghiệp a8tổ tiên, e3sau khi mời 9mẹ và nhân ctình của a5cha đi, anh b3quyết chí ddồn tâm 25huyết vào f5kinh doanh, c5bê non không esợ hổ, 83lựa chon belội ngược 7cdòng để 50tiến. Lúc feđầu cực 9kì gian nan, 7atrong lĩnh 73vực mới, e3anh là người bngoại đạo, 6nhưng lại 7ở cương f0vị cao. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐa số nguyên 60lão trong 5fcông ty không 28phục, mỗi 0alần họp 1bàn, ra quyết c0sách, đều 98bất đồng 4equan điểm, acmọi người 25bảo nhau, 8cho gã trai 6fnon choẹt 8một bài 9học.

0thể do gen 44di truyền ecủa dòng 8atộc, cũng a7có thể 5do tư chất 8bẩm sinh, 8Kha Ngạn 7Tịch trẻ ctuổi nắm 9bquyền lực 3cao nhất f3quả nhiên 8có thể c5tồn tại 55trong gian 6khó. Anh b7khiêm tốn, ethận trọng, 6tỉ mỉ, 02có sức 6chịu đựng d0phi thường 7và năng 0lực phán 08đoán tuyệt avời. Cây dtre thân 35rỗng, nhưng 65gió lay không 2eđổ, mưa b2quất không 8gục, kiên 7dtrì học a1hỏi vươn 4lên trong 1con mắt 0khinh thường a2của người d9khác, cuối 0cùng anh bnhanh chóng 7dhoàn thành 8dcuộc bứt 8phá ngoạn 6bmục.

Chỉ 43trong vài 0năm ngắn 73ngủi, sản 6nghiệp của dhọ Kha dã 5bphát triển 92gấp đôi. 38 © DiendanLeQuyDon.comTrong bối ccảnh cạnh dtranh khốc 4fliệt, kinh 8tế ảm 34đạm, những f4gì anh làm 11được quả fthực đáng e6nể. Các 67bậc nguyên 4lão ngày 18trước cố 0tình làm d5khó anh, bcuối cùng 70phải công 7nhận tài 8năng của aanh, họ 5thường akhen anh “Phượng 4hoàng non 15hót hay hơn fphượng fhoàng già, c8đúng là 3hậu sinh c1khả úy”. 8 © DiendanLeQuyDon.comCòn Kha Ngạn cTịch chỉ 1khiêm tốn, 9cười nhạt, 0c“Do vận 68may thôi”. dc © DiendanLeQuyDon.comVận may 3chỉ nhất 5thời, thực fblực là dmãi mãi, fcái gọi blà “vận 90may” mà 74anh nói, 3đủ cho 46anh dùng 7rất lâu.

Khi fsử lý những evấn đề 8thương trường eekhốc liệt, dđiều duy 6fnhất làm aanh lo lắng 8clà Giang aTử Khâm. 7 © DiendanLeQuyDon.comAnh vạch 04ra vô số 8dự định 7tương lai dcho thỏ 3con của bmình. Chẳng dhạn, sau 63khi tốt f4nghiệp trung 64học cơ f8sở sẽ 1gửi cô fra nước 3angoài rèn dluyện, theo 55anh, học ctập chỉ 8elà thứ 41yếu, quan d5trọng nhất bvới một 3con người 1blà tầm c4nhìn, tầm e6nhìn có amở rộng 9dphóng khoáng ehay không.Man f2và nữ ngoài 6dkhác biệt e3giới tính,những 47mặt khác f9hầu như 79cũng tương 47tự. Nhưng 01mỗi lần 5thấy cô bcởi bộ afđồng phục, bmặc chiếc 1váy màu 34nhạt, nằng cnặc đòi eanh đưa 3đi dạo 88phố, là a8anh không 83thể dằn 5elòng thực fhiện kế f2hoạch kia. 6 © DiendanLeQuyDon.comAnh đã hứa 5không rời 78xa cô, làm 4asao có thể 67nuốt lời?

Huống 1chồ không cphải anh 3chưa từng 5trải qua ecnỗi khổ 61đó. Bị 26mẹ vứt 9bỏ trong 5trường 5enội trú e0ở Oslo, 7cô đơn 74lẻ loi, 2như một dbóng ma, bnghỉ hè 4dvề nhà fcũng như 7dbước vào 7một nhà 65tù khác 3- một ngôi 0anhà không dcó bóng 28mẹ. Cho enên, anh 5akhông muốn 0eđể cô 8một mình 21đi xa, cô 23nhạy cảm 9như vậy, 4có thể a4sẽ cảm athấy bị fvứt bỏ 31một lần 7nữa, anh 67không muốn b1mạo hiểm.

Hơn 3nữa, Giang eTử Khâm evẫn là afmột cô 5bé ngoan, 2fluôn nghe ealời anh, fanh muốn 88cô học 0lại một 10lớp để 28có kiến cthức chắc eachắn, cô b4liền học 8lại. Anh 68muốn cô 90học nhạc, 1ecô học 68rất chăm 2cchỉ. Anh cbmuốn cô ccdọc nhiều 4sách hay, 5cô liền 1đọc những ftác phẩm ekinh điển. d © DiendanLeQuyDon.comAnh giáo bdục cô 8ftheo tiêu fchuẩn của 4riêng mình, 93nhưng cũng 9tôn trong b3tính cách 8cvà sở thích f8của cô. c © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử bKhâm không a2thích học 7hội họa, 7enhưng rất 25thích nghe ecchuyện về b0các họa 21sĩ, vì thế 65những lúc brảnh rỗi 1anh thường 2kể cô nghe. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô học 97rất chăm, bbnhững vẫn 0không thể 2vượt trội 0xuất sắc, 4anh cũng 8tỏ ra thông 9ecảm, thường eban ủi cô, 97điểm số c6không nói 0alên tất 5ccả.

Mấy ecnăm gần f3đây, Kha 0Ngạn Tịch 14càng lúc 38càng chính echắn, có 1emột vấn 05đề cũ, 6nhưng luôn 6khiến anh 6ebận lòng, e0ngày trước fanh xúc động 6đưa cô 4bé về nhà, crốt cuộc 50là đúng ahay sai. Anh, 9một chàng f8trai trẻ, b0lại sống 53cùng một 4cô gái chưa fahẳn lớn cnhưng cũng 28không còn 6bé, rốt c9cuộc sẽ 97gây ra bao anhiêu dị fcnghị. Anh 1cố tình d8bỏ qua khác 9biệt giới dctính giữa 4dhai người, 8dvà khi cô 2đã lớn f7lên, anh 7cự tuyệt 3mọi tiếp faxúc thân d4mật với 3cô. Nhưng 2Giang Tử 02Khâm vẫn 1anhư cô bé 7emười hai ftuổi ngày 9dnào, vẫn fthích nửa 1đêm chiu 6vào chăn fcủa anh, fbvẫn vô 5ftư gục 3vào lòng fanh những dlúc không 0vui.

Một blần Kha 68Ngạn Tịch dhết sức 01tế nhị, efuyển chuyển bnói với 21Giang Tử bKhâm rằng, 5cô không 4thể tùy ftiện làm 3etheo ý mình 22như thế. 93 © DiendanLeQuyDon.comAnh phân ffvân hồi 72lâu, đầu 20óc còn căng 7thẳng hơn 98lúc đàm aephán thương 66mại, “Tiểu 8Man, em lớn 3rồi, từ 0nay không dfđược như 86vậy nữa.”

Giang 8Tử Khâm fbbỗng sững 23ra, nhảy 8khỏi lòng 3anh, mắt ađã đỏ 9fhoe, rơm 34rớm nước. 9a © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 7co mím chặt fmôi, không 69nói nửa ccâu, quay dphắt người bbỏ chạy 7fnhư bị 6oan ức lắm.

Cuộc 8chiến tranh 35lạnh đầu etiên giữa a4hai người 6bắt đầu. d © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử cKhâm thể 2hiện mọi 9tính xấu, amặt lạnh ctanh, không abnói một b9câu, phớt 45lờ tất 8fcả. Sáng 3sớm đi 8học, cũng fekhông chịu 87ngồi xe f2anh, tự flấy hai 3đồng rồi eđi. Bữa 27trưa không 9mang đồ 4ăn, cugnx 9không mang d7tiền, về 8nhà bụng 1eđói thì 1vào bếp 0alấy bát f4cơm bê về 02phòng riêng făn. Buổi bbtối cũng 9không chịu 8ngủ, anh a3ngồi trong cphòng sách avẫn nghe 4thấy tiếng ađàn rất 90to của cô. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐến khi 2không chịu 15được nữa, canh đến egiục cô 75đi nghỉ 6sớm, cô 27đóng sập 2cnắp đàn, 2enhảy lên 2giường, 1fbó chặt 16người, 0enằm co trong 21chăn như 4cái bánh bchưng, vẫn 0không nói dmột lời.

Kha aNgạn Tịch 66biết, đây f2là hậu 5aquả cho 58sự nuông 3chiềuvoo 31nguyên tắc 1của anh, 96ngần ấy dcnăm anh chưa 0ebao giờ 0acho cô vào dekhuôn khổ, d9một câu fnặng nề 35cũng không bbnỡ nói. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng trên 3eđời làm 38gì có thuốc 64hối hận 2để uống? 8cAnh đành 8nhẫn nhịn 8tính tiểu 1thu phách 7blối của 7cô. Lúc bađầu tưởng 5chiến tranh 65lạnh chỉ e5kéo dài 23một hai 4ngày, đến bkhi được 57chẵn một aftuần, anh 4cũng bắt 60đầu giận 6edỗi như 4một đứa 69trẻ. Cô 19không nói, 4anh cũng 4im lặng. 4c © DiendanLeQuyDon.comỞ công 4ty anh là 9fngười mặt 7lạnh có atiếng, nhưng 7về nhà 4còn lạnh 54hơn.

Hai fbên đều 5bgăng, không 1ai chịu ablùi bước, 9dcho đến e1hai tuần 0sau, hôm 2đó Giang c3Tử Khâm fvẫn mặt 9dài thườn 56thượt mang fbữa tối 6về phòng 5riêng, đầu 0Kha Ngạn a5Tịch bốc 2hỏa, đạp 03nát bát 2bcơm trên 6tay xuống 5sàn.

“Anh cbỏ việc 9ở công b9ty về nhà dfăn cơm với 2em, không b1phải để 1thấy bộ eamặt đưa dađám của 9aem! Nếu bem không 76muốn nhìn canh, từ f4mai anh sẽ fở lại ecông ty khỏi fvề nhà e8khiến em ekhó chịu, 5cmà anh cũng edđỡ phiền ephức.”

Kha 8Ngạn Tịch 7càng nói 7càng to tiếng, 9cuối cùng 7hét lên. 58 © DiendanLeQuyDon.comBác Hà giúp 2dviệc đeo 4tạp dề e7chạy ra, fdlúc ấy, dGiang Tử eKhâm cũng 9hoảng sợ 0đánh rơi 8abát cơm, angồi sụp dexuống sàn d4nhà khóc b8ầm ĩ. Kha a9Ngạn Tịch 4eđứng dậy,bà egiúp việc 40tưởng anh 8đinh đánh 5cô, vội 68lau tay vào ctạp dề, 66túm tay anh.

“Thiếu egia, tiểu dathư còn enhỏ, không c2hiểu chuyện, 9cậu bớt 48giận, đừng a6đánh cô 1ấy.”

Kha 9Ngạn Tịch bđưa mắt 63liếc xéo 80cô, “Còn 88nhỏ ư? 6dĐã mười ecsáu tuổi, 8học lớp 84mười rồi, 1còn ương 3bướng, bkhông hiểu fgì như thế!”

“Thiếu 15gia!” Bà 1Hà luống 25cuống, mặt 88đỏ gay, 8đứng chắn etrước Giang 0dTử Khâm, 6“Tiểu 27thư ngoan 4engoãn, biết 3bđiều như evậy cậu 0ccòn chưa e5hài lòng 61sao, cậu dxem, con gái 0bà hàng 61xóm hơn f6tiểu thư 87hai tuổi, 85mà suốt fngày cãi 6mẹ, có 90lúc còn 8eđánh mẹ 26nữa. Bà 7ấy khóc 2với tôi 1mấy lần. 0 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa 92tiểu thư ddmười sáu, 9dcậu hai 6sáu, cậu cekhông thể 21nhường 0nhịn cô aấy một 77chút ư? 4Bình thường fanuông chiều 8alà thế, 4sao hôm nay 0lại dữ 43vậy, lại 2còn dọa 7cô ấy nữa.”

Kha eNgạn Tịch d2chau mày, 8bthầm nghĩ, 9bà Hà đến 1dlà lắm 0chuyện, dnói cứ 8như anh là 85hung thần 0vậy. Anh 68dạy bảo 5ccô mấy acâu, đâu b3có định 6đánh cô, 3can cớ igf 3bà phải ftham dự? a4K ngờ Giang f9Tử Khâm f6lại nhanh 2nhảu nó 4đỡ cho 29anh, “Bác bkhông được 2enói Ngạn 2Tịch như 25thế!”

00giúp việc 2dbĩu môi, 09không nói 3nữa, thầm 34nghĩ, đúng clà làm ơn 7amắc oán, 1trong lòng 6con bé chỉ dcó thiếu dgia thôi. ab © DiendanLeQuyDon.comKha Ngạn a4Tịch hơi 2ngượng, bbối rối 61hơn cả 01bà giúp fdviệc, đành 5sẵng giọng 39với cô: 5“Giang Tử 3Khâm, em 7bcòn dám d7nói vậy clần nữa dxem?”

Giang 5Tử Khâm 7toàn thân 8brun rẩy, 1hai tay nắm dchặt, hét flên: ‘Kha 5fNgạn Tịch, 8Em không c4muốn nhìn dthấy anh 2fnữa!” 5fNói rồi aquay người 4chạy lên 6flầu.

Khi e9anh bình ctĩnh lại, d8bên ngoài ftrăng đã 87tới giữa atrời. một cfđống đầu b3mẩu thuốc elà trên fdbàn, khắp fphòng nồng 3nặc mùi 58khói thuốc. 8 © DiendanLeQuyDon.comBên tai thỉnh 4thoảng vẫn 2vang câu 5nói cuối 1cùng của d3cô, bỗng 8thấy đau 7lòng.

Tại 7sao anh có bthể nóng 9nảy như f9thế? Rõ b0ràng là e1chuyện nhỏ, cnhẫn nhịn 1một chút, 1hoặc trêu cchọc cô, abuộc cô e7phải nói, 30chỉ một 18hai ngày 2sau là tốt 8đẹp. Tại 8sao anh phải 0giận dỗi dgây chuyện 0với cô, dcòn to tiếng 6bmắng cô 7như kẻ 94thô? Anh 4càng nghĩ, a3càng giận 9mình,

degiúp việc enói đúng, fcô rất abiết điều. ef © DiendanLeQuyDon.comBuổi sáng 5ngủ dậy, 2ebao giờ 2cũng quệt bkem đánh dcrăng vào c9bàn chải 6bcủa anh 31trước rồi a0mới quệt 1fcho mình, 4trong bữa 8cơm bao giờ acũng gắp 8cho anh món a4ngon nhất, d5xuất hoa 6quả nhà d3trường cphát cho bbữa trưa c2cũng mang 9về nhà 3để anh 85cùng ăn. 8 © DiendanLeQuyDon.comỞ trường 91có chuyện 0cgì hay, cô flập tức d3thêm mắm f7thêm muối d2diễn lại 0cho anh xem, eđến khi 0aanh không anhịn được 88cười, cười 5phá lên, 2ecô còn cười c3khoái trá 8hơn anh. e4 © DiendanLeQuyDon.com. ..

Anh 6fcó nhiều 3áp lực, 2thần kinh 7căng thẳng, 9nhưng chỉ b4cần được 33cô xoa huyệt 7dthái dương, 7nói vài 5dcâu vui đùa, e8là thấy bkhỏe lại. f © DiendanLeQuyDon.comBản thân 22anh cũng 72biết rõ 9ecô quan trọng fthế nào, 6một ngày dbkhông nhìn 4thấy là 1fbuồn buồn, 75thiêu thiếu, 8nhưng vừa d5rồi anh 87đã dọa b8cô thế canào? Lần 7sau không bđược như 6cthế nữa, c2lại còn fcbảo cô fehay gây sự fphiền phức? 0Anh đúng elà đồ a5khốn, chưa fbao giờ fbanh hận 99mình như bcthế.

Lúc 3bình thường ekhông để b0ý đến bưu điểm 29của cô, 63nhưng lúc 4này, tâm 6dtrí anh chỉ 7toàn hình bảnh đáng f9yêu của 16cô.

Hối c5hận vô 2cùng.

Nhưng 8đối với 2cGiang Tử 9dKhâm, sự 7kiện này equả thực b4là một 34kí ức không 2thể phai 9dmờ của b8những ngày 3họ bên 06nhau, cũng clà dấu 9fgạch nối 2đậm nét 7cnhất trong fnhững ngày e5êm ả đó.

c4thực sự 2frất sốc, fechưa bao 3fgiờ thấy 54Kha Ngạn edTịch dữ 44dằn như 17vậy, anh 8dthậm chí dcòn nói 9csẽ vứt ebỏ cô, 8lại còn 49gọi cô 7ebằng cả 9ahọ lẫn 5tên.

Giang adTử Khâm 5chạy vào fphòng, trùm cchăn khóc 4tấm tức, f1lần đầu 2tiên cảm 1fnhận rõ 8ràng thế 1nào là sét cđánh giữa b5trời quang. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khiến 1cô đau lòng 8nhất, đó 0là ngay cả 6bà giúp 2việc cũng 3đã đứng 0ra nói đỡ 43cho cô, lời 94lẽ đâu dfra đấy, 25còn anh đã asống chung 7với cô 3bốn năm, 4lại tỏ 36ra như người d4xa lạ. Cô 3tưởng anh b1hiểu cô dnhất, chỉ adcần anh b7ngọt ngào ddỗ dành 5một câu alà cô lập 3tức nhượng 1fbộ...không 89ngờ anh blại như 5bthế.

Khóc 0dkhông thể 3làm dịu dfvết thương c1trong lòng, fnhưng khóc 00có thể 6ekhiến cô fmệt lử 41mà thiếp d9vào giấc a5mơ. Nhưng 21giấc mơ d3lần này ecũng không 8đẹp, giấc 4mơ của fcnhiều năm 66về trước, 9dlại quay avề. Cô 76ôm chăn, cdthở khó 7nhọc, trong 47mơ thấy 17mình bị cbóp cổ, 19có người efmuốn lột f4da, nuốt dsống cô.

Nhưng 0fKha Ngạn aTịch không 13động lòng, faanh đứng a1một bên, 4cmặt lạnh 1enhư băng. 15 © DiendanLeQuyDon.comMột tay 8anh cầm 7cả xấp bftiền, nhập f6nhoạng, 3lờ mờ 13nhìn không 7rõ, tay kia 8fung dung đếm dtừng tờ, cánh mắt dliếc về 4phía cô, csao mà băng blạnh.

Người 3ađứng bên 31bóp cổ 7cô, vẫn 0là gã lái 11buôn đã 28mua cô lúc 8cô mười dhai tuổi, bcbên mép 5gã có nốt 4ruồi, trên 1cnốt ruồi 9có sợi 02râu, dính 4amồ hồi, 16nó rung rung 7emỗi khi 5fgã nói, ekinh tởm 33đến buồn d7nôn. Giọng e7gã còn khó 3nghe hơn 86giọng vịt 0đực,m gã 9hét: “Tôi 8mà mang nó 75đi, ông fbđừng hòng btìm nó.”

Kha 6Ngạn Tịch 7bđứng đăng eekia vẫy 3tay: “Mang 43đi đi, tôi ckhông muốn 20nhìn thấy 6con lỏi 9nhiễu sự 2ấy nữa.”

Giang 52Tử Khâm 1khóc trong 03mơ, có người 0cứ gọi fbên tai, 9giọng trầm 5trầm lo 23lắng, âm d6thanh như 8từ rất 66xa vọng 24tới. Còn 1lúc này, 79cô đã bị b9đẩy lên btaxi, xung 27quanh đều 2flà những d3đứa trẻ fxám ngoét 8như chết, 0giống như 37những hình 1nhân nặn 4bằng đất 04sét. Cô 5fkhông còn 0nghĩ đến b8sợ hãi 9nữa, chỉ 33thấy không 5cam chịu, enhìn qua 46cửa kính 2dphía sau, 7athấy Kha 80Ngạn Tịch a6đã đuổi 7gần đến 97nơi.

Anh f4quăng tiền d0đi, những ftờ bạc 7xanh xanh 1đỏ đỏ e3bay rợp 0ftrời, anh ađứng giậm 8echân trên 09nền đất 4bẩn thỉu, dhai tay vươn 23ra túm lấy atay cô, gọi b9lạc giọng: 9d“Tiểu 9Man, Tiểu 2fMan...” 1Nhất đinh 66anh hối 6hận vì d0đã bán 0cô, anh đến 4đón cô, anhưng phỏng 6ích gì, 7cô đã không cthể trở avề bên 71anh được f6nữa.

Hai 04cánh tay fcứ vươn 7ra, vươn 2mãi, tựa 9dnhư có cơn 8alốc nổi 90lên, lòng 64cô đã bay 42thoe cơn bdgió. Nhưng 8khi gió ngừng, f3tay anh vươn 1tới, sắp ftúm được fcô, đúng flà sắp 9túm được 1ccô, chỉ bmột chút f8nữa thôi. 8 © DiendanLeQuyDon.comChính lúc bđó -

22bị ai lay 1dậy.

Trong ađêm tối, e9Giang Tử eKhâm không 5thể nhìn arõ mặt 21người đó, a0nhưng ngoài dKha Ngạn 5Tịch còn 2ai? Vồng fngực rộng, aequần áo 5thoảng mùi 4thuốc lá, 06cánh tay 89ôm cô mạnh 2mẽ, quen 1thuộc - bTừng chi 99tiết đều f2chứng tỏ esự hiện 7diện của eanh.

abỗng quên 80khóc, thở 2rất nhẹ dtrong yên 6lặng, chỉ 5asợ đây flại là 8giấc mơ. 55 © DiendanLeQuyDon.comNếu cô 62thở mạnh f5một chút 6esẽ lập ctức phá fvỡ giấc 57mơ này, eacô sẽ rơi 99thẳng vào bgiấc mơ 37kia, tan tành dtrong thế 9giới không 5có anh.

Cho 0đến khi 7hơi thở 6nóng hổi 3dthổi vào 4tai, môi 39anh áp vào 9tai cô, nghe 24thấy tiếng enha gọi: e4“Tiểu 9bMan...” b2Cô giật bbmình, hiểu 2bra đây là 4ahiện thực.

Họ 4có tính 9cách kiêu 9bngạo giống anhau, không e0cần nhiều 3dlời, hoặc 8giải thích, echỉ một ecâu đơn 6giản như 24vậy, sự fim lặng b1chính là clời giải 17thích. Một 92lúc sau, ebGiang Tử 2eKhâm lại a3bật khóc, ebíu chặt 9cánh tay d9anh, vừa adkhóc vừa afthầm gọi 6ctên anh.

5khóc rất 5lâu, cho 9ađến lúc ađầu óc 1dchoáng váng, c8không biết 7mình đang 77ở đâu, b2cũng không dbiét tại acsao mình alại chảy fnhiều nước 7mắt như 4dthế, trong amê mê tỉnh 0tỉnh cũng d0không nhớ 98rõ vì sao 59họ lại 60cãi nhau.

Chỉ 0có Kha Ngạn cTịch mở 0to đôi mắt b2trong, rất b9sáng, trong 6đêm tối, 2đầu óc 33hoàn toàn 90tỉnh táo, dôm thỏ 28con mũi đỏ 89của mình, 73bên tai vẫn 5còn vang f6tiếng hét b7trong mơ 19của cô: a“Ngạn 0fTịch, đừng 18bỏ em...” dLúc này, b5câu nói 9như lưỡi 6dao nhọn, erạch toang 1lồng ngực, fđâm thẳng ffvào tim anh. Sáng 96hôm sau, 8Kha Ngạn 1Tịch lại 3athấy chiếc 96bàn chải 1màu xanh 5dcủa mình 40được quệt akem đánh 43răng để 9trên lavabo. 06 © DiendanLeQuyDon.comLúc ăn cơm, 6anh rót cho 9 ột cốc d6 ữa to, cô 0 ống từng 2 gụm nhỏ, 5anh vừa 96đọc báo, 3 ừa mủm 0 ỉm cười.

fa iúp việc cd ốn đang 6a o hai người f òn chiến 7 ranh lạnh 1 ới nhau, 45 hìn thấy 0 ọ yên hàn 5 ui vẻ, bỗng 6 rố mắt. 8 © DiendanLeQuyDon.com à đặt 46 âm cơm trên e ay xuống, 32 gắm nghía f ai người, 37 ốn định dd hào, “Thiếu 99 ia, tiểu 49 hư”. Nhưng 3 ại thấy dd ai người 9 ầu như 75 uên hẳn b à, nên lại 4c hôi, không 3 ói nữa, 4e hưng hửng e uay vào bếp.

Trận 07 ãi nhau, 2e rái lại cgiống như bchất xúc 9tác, lập b6tức kéo 0hai người fxích gần 77nhau hơn. f © DiendanLeQuyDon.comCuộc sống 2vốn là cthế, có 5vui, có buồn, 4cãi cọ 4mới hoàn 7chỉnh. Nếu 2luôn hòa ehợp, dường 6như lại 5giống nốt 9nhạc đơn ecđiệu, và 95cuộc sống ccũng sẽ 07không đa 23sắc màu ađến thế. 8 © DiendanLeQuyDon.comNó càng 07giống một 81vở kịch, c7khi cánh cmàn nhung 21kéo ra, đạo b6cụ tấu fclên, những acon người a2xa lạ diễn 9một tấn atrò giả 9dối.

Giang 73Tử Khâm 02giống như 44một loại 12nước âm bấm, ai gặp 1cũng khen 7cô “nhu emì” nhưng 6bở nhà rất cfhay bắt 7anạt Kha cNgạn Tịch, 55nhe hàm răng 1ctrắng muốt 85đều tắp, bphải cắn 21anh một 17miếng mới 1chả lòng. 3 © DiendanLeQuyDon.comMà anh vốn ađiềm đạm, 0không hiểu 8saqo lại 33thích đấu 9khẩu với 16cô, vậy dlà hai người 1agiống như 37pháo tép 8gặp lửa, canổ lẹt 27đẹt. Không ecãi nhau 58không yên, 1bba ngày một 3atrận nhỏ, d5năm ngày 11một trận 7lớn, có bkhi hôm trước 1còn đang 1echơi trò 8achiến tranh 1elạnh, ngay 81sáng hôm bsau đã lại 7vui vẻ nói 11cười. Có 3điều, không cai chịu 1ai, luôn cađùn đẩy 6trách nhiệm, dđổ lỗi 55cho nhau.

Hai 4fngười ngay fcả cái 63nhau cũng 69có thỏa 36thuận ngầm, achỉ so giọng d6ai cao hơn, 3bđanh hơn, c3chỉ nói bnhững chuyện 16vu vơ.

Bên acnày hét: 1“Kha Ngạn 8Tịch, anh a5thử mắng eem một câu 1cxem!”

Bên bkia cười b1nhạt đáp: 60“Anh sẽ 27mắng em ad‘một câu’.”

Bên anày la lên: 8“Anh mắng b6đi!”

Bên 0kia cũng 8nôn nóng, f“Anh mắng 8rồi đấy?”

“Mắng dbthế nào!”

“Mắng 2‘một câu’!”

“...”

Cả 0chai đều dgiữ chừng 8mực, nhất c0là Kha Ngạn 5Tịch, anh dthường 9fvô thức 70hay chủ 44ý nhắc fdmình, không 0được nói 15những lời 3quá đáng 5như lần 5chiến tranh 5clạnh đầu 5dtiên. Mà 1từ ngày 5đầu tiên bbcô bé đi 7vào cuộc bbsống của 68anh, anh luôn 6tự nhủ, a7phải làm dmột người 3eđần ông dđường fhoàng có 69trách nhiệm.

Kha daNgạn Tịch 5alà người 5đàn ông 0btốt nhất 3trên đời, d2vĩnh viễn 6không có 7ai tốt hơn. 8 © DiendanLeQuyDon.comGk không 98biết cô 50đã yêu engười đàn 8eông này 3btừ lúc 27nào, chỉ 5athấy luôn d8có thiện 0cảm với 8anh, cho đến 4một đêm bfmùa hạ 2năm mười 5sáu tuổi, 5cô khóc b7và được 8banh ôm, lần 31đầu tiên 9ecảm thấy ftim mình 0đập nhanh bvì anh.

Camt 2thấy một aenỗi hoang emang, lo sợ 9chưa từng 35có, sự 5việc diễn fera quá bất 63ngờ, cô e7hoàn toàn 8không biết c0nên làm 0athế nào. cc © DiendanLeQuyDon.comCho đến demột sáng cnào đó, 31Kha Ngạn 5Tịch chải bmái tóc 3bdài của 35cô, anh bất 5chợt dừng c6tay, nhìn 5vào tấm f4gương cười 32với cô.

“Người 03ta cứ lớn 5dchút là 2ecó tóc bạc.” 6eAnh lấy 7ra một sợi 0dtóc dài, 8sợi tóc 7bạc óng 6ánh, trắng 37từ chân cđến ngọn.

Giang 46tử khâm 5egiật mình, dlập tức 49nhổ sời btóc. Sau 74đó, rê 27mái tóc, 64xem còn có dsợi bạc 7nào nữa 4không. Kha fngạn tịch 24bêb cạch 62nói: “Nhất d0định là bdo em học banhiều quá amệt, ngày 61mai mua ít 7vừng đen 2để em bồi 27dưỡng. d © DiendanLeQuyDon.comNhoáng một fcái em đã 6lớn bổng 10như vậy, 2bcòn nhớ 2lúc mới 5đến, em 9đứng chưa 55đến thắt 54lưng anh! 3Mỗi lần 0canh có việc 2ra ngoài cehặc về 30muộn, em dđều ngối 9ở cửa 72ngóng anh, c1anh vừa cmở cổng, 60em đã đứng 7bật dậy caôm lấy 26chân anh... 5a © DiendanLeQuyDon.comthì ra, anh a3đã già drồi.”

Giang 5Tử Khâm 32cau mày. b © DiendanLeQuyDon.comCái từ aa“già” 35vốn rất 81bình thường, bfnhưng từ bcái miệng 5anh thốt 6ra nghe lại c6rất chối f1tai. Cô chỉ 9muốn mình flớn thật 8nhanh, nhưng aachưa bao b1giờ nghĩ, 7tuổi anh 65cũng tăng 61theo năm 5tháng, hôm e2nay mới 49hoàn toàn 86tỉnh nhộ, 3fvậy là 1cảm thấy bdnỗi sợ a6hãi mơ hồ, 0nỗi sợ 6hãi muộn 4dmàng, lẽ 9nào cả d6đời này d3cô không dthể theo akịp bước 0chân anh 9?

Giang 3bTử Khâm ethở dài, bsau đó giễu 85anh, “ Lúc 0bthì nói 2em bé, lúc 7thì nói 1aem lớn, 44em là quả 58bóng bay c1trong tay c7anh, có thể e3phồng lên, 36xẹp xuống.”

Kha c9Ngạn Tịch dbật cười, e2còn Giang 6Tử Khâm d6lòng rối bfnhư tơ vò, 0muốn gần 3gũi anh có 8lẽ có ngàn 29vạn phương ecách, nhưng 60phương cách 6hiệu quả dnhất cô 1có thể 66nghĩ ra chỉ e8có một.

Năm dGiang Tử eKhâm mười 2atám tuổi, 09Kha Ngạn 0aTịch tổ 21chức cho 1cô một 9bữa tiệc dsinh nhật 0frất linh eđình, lần 2đầu tiên ccô bé “bí 3ẩn, sống 5trong thâm a8khuê” được 7xuất hiện 01công khai 14trước mặt 0bạn bè canh.

Trước 7ađó, cũng 1có nhiều 8người biết dcô, nhưng fdmuốn nói 7một cách c7khác, dần adần cũng ecó những 9blời đồn d7không hay. 5 © DiendanLeQuyDon.comCha mẹ Kha 84Ngạn Tịch 6ly hôn, nguyên dnhân phần 4clớn là 59do cha có fnhân tình. 8 © DiendanLeQuyDon.comCha anh có 81rất nhiều 62người tình, 04nhưng ông e7chỉ thích 93những cô 9gái trẻ 3chưa tới bđôi mươi. 67 © DiendanLeQuyDon.comMọi người 2cho rằng, 2bgen di truyền 12thật đáng asợ, lúc 1trà sư tửu 94hậu thường bmang ra đùa, 1a“ Kha Ngạn 97Tịch còn 3thích gái 76non hơn cả eeông bố 3fanh ta.”

Kha 5bNgạn Tịch b0cố ý nhân 6cơ hội 7đó dẹp fmọi dị dnghị, quang 5minh chính 6đại vẫn dtốt hơn 7che giấu, 1nhưng lúc d5giới thiệu 6ecô với emọi người, d9anh vẫn 0giữ vẻ cdlạnh lùng, f“ Đây clà Giang 1cTử Khâm, 1tôi là người 49đỡ đầu 7(*) của becô bé. “ 46Giang Tử 7Khâm cười 51dịu dàng 5cất tiếng 0echào ngọt esớt: “ cChào chú.”

(*) bNguyên văn: 3người giám 6chộ.

Gặp 6đàn ông, fccô gọi 0chú, gặp 5phụ gọi dfcô, khuôn fmặt búp 6bê vẫn 56còn nét eamũm mĩm 38trẻ con, 3đứng bên adKha Ngạn 20Tịch cao 49lớn trông 5càng nhỏ. d © DiendanLeQuyDon.comMọi người 6liền coi 6cô là trẻ 42con, còn ecnhững người 7cthực ra dmới ngoài bđoi mươi 7ccũng bị 52gọi là d“cô, chú” 9kia đương 29nhiên không 6hề nghĩ 8cô đã mười 8tám tuổi.

Điều 6đó lại b6đúng ý d7của cô, c8làm một fdđứa bé 8vô tư, dừng flại ở atuổi mười 80hai, cái 02tuổi gặp cKha Ngạn 1Tịch lần 9bđầu. Chí 5ít cũng 4để anh dcảm thấy, 6sự trưởng 9thành chẳng 6aqua chỉ b2là cía vỏ 2bề ngoài, ccòn người 93thích ngồi 8trong lòng 9anh vẫn b4là một a1tâm hồn 0vị thành 2dniên.

Chí a8ít.... để banh cảm 74thấy.

c6trường, 64Giang Tử 9Khâm cũng 1chẳng có 6emấy bạn 0bè, cũng 29chưa bao 52giờ nghĩ 37cần có 9bạn, thế c8giới của 3cô mình 8cKha Ngạn dTịch là 91quá đủ 76đầy, cớ 4gì phải 3bận tâm 41đến người 71khác? Vì 2vậy, lúc 0anh bảo dmời bạn d7bè đến 95dự sinh dnhật, cô 79chẳng nghĩ 3ra ai cả. b © DiendanLeQuyDon.comCuối cùng 0dành mời dtất cả bcác bạn fmang số 3chẵn theo 63số thứ 08tự trong e6lớp.

Trong 5số này, a6có một 9dbạn nữ drất tốt 7với cô, 8ahọ Kim, 69tên Điệu. 72 © DiendanLeQuyDon.com“Kinh thi” ecó câu: fb“ yểu 9điệu thục anữ, quân fatử hảo cccầu.” 44Đây vốn alà một bcái tên 74hàm ý rất 4đẹp, nhưng 7bcác bạn c3trong lớp elại đọc 18chệch thành f1“Kim Điều” 9nghĩa là bthỏi vàng.

Kim 1Điệu tay dcầm ly rượu, bmê mẩn 1ngắm nhìn 2Kha Ngạn f2Tịch đứng a7giữa phong ckhách, mặc f2dù hầu anhư ngày 03nào cũng 1nhìn thấy c8anh đợi 6Giang Tử ffKhâm ở bacổng trường, 5nhưng nhìn cxa không ebằng ngắm 8gần, cô engắm anh 2từ trên 5xuống dưới 7bvới ánh 60mắt nóng 68bỏng như cvậy, thật 39sự đây 6dlà lần 26đầu tiên.

Tên 77Béo đằng 94sau đâọ 1cô bạn 09một cái, 23“Oa, có 2cần phải dcphóng đại anhư thế 0ckhông nhỉ, bnước miếng bfchảy đày 88cằm, hai 4mắt sắp 68tơi ra rồi!”

Một 21bên vai Kim dfĐiệu xuýt cnữa sụp f9xuống, cô 2quay phắt a6đầu lườm 41gã, “Người cta nhìn trai bđẹp, can 2cớ gì đến 67cậu! Đừng aghen, nửa 0tàn phế 6như cậu, 8kiếp này 9không ăn 60thua đâu, bekiếp sau 7ccố gắng 08nha!”

“Thôi 91đi, đừng dchơi xấu 0thế! Đây cchỉ béo dbệu chút 2xíu, nay 6gầy đi flà lập 96tức ăn 8đứt anh 2ta, đến 6alúc đó 5cậu chớ clác mắt 13nha. Cũng e4đừng khóc 5elóc nài 0bnỉ đây ccho ngắm fmột tý!”

Kim 07Diệu mắt 05liếc đảo evài cái, f2vẻ tinh 5quái, kéo 9dài giọng, 72“Cậu á? aHa ha! Tìm bekhắp trường 3enày chỉ 6bcó tên bạch ddiện thư 36sinh Triệu 8bDoãn Phu c4có thể etạm sánh 9với người 95kia của 5Giang Tử 3Khâm. Còn b4cậu, xãhs e8dép cho họ 2không đáng! 9Đồ béo b6phì chết cfgiẫm!”

Tên aBéo mặt cđỏ gay, bcặp mày 1thanh cau 2có, hét 0lên với e3cậu bạn bngồi bên 4bvừa mới 8bđến: “Ê, eBà Bầu 7Triệu, có 85người khen 9cậu kìa!” 6Mãi không fnhìn thấy 58trả lời, 5cậu ta quay clại, thấy eTriệu Doãn 4Phu vẫn 4ngồi cạnh 8mình, nhưnh bmắt dáo c4dác ngó ckhắp nơi, dhình như acậu tìm bai, Tên Béo 18dung khửu 3tay huých 2bcậu ta: 8“Bà Bầu, 2anhìn gì 49thế, đang d9nói với edcậu đấy!”

58trai tên e3Triệu Doãn 7bPhu kucs này bdmới thôi cfngó nghiêng, acnhìn hai 4người trước dbmặt, cười b4bẽn lẽn, 97“nói gì acthế?” 2Gã có khuôn 1mặt trái 63xoan rất 64chuẩn, đường 4nhưnets đẹp, c7môi hồng 58răng trắng, f5nhất là anước da dcđẹp thôi drồi, khỏi 9bnói mụn 38trứng cá, 1ngay cả e2một vết 1cthâm nhám 5dcũng tịnh 26không có.

Tên 62Béo xì một ctiếng, lè 0elưỡi với 3aKim Điệu, ea“Uổng 9công tâng 26bốc chưa, 97người ta 74không thèm d0bỏ vào dtai.”

Không angờ Kim fĐiệu đỏ bmặt, mím 4emôi, không cchâm chọc 8bđược nữa. 46 © DiendanLeQuyDon.comCô bỗng 66thấy Triệu aDoãn Phu ccđang rướn dlưng, nhìn eđăm đăm 9avề phía 2esau mình. 20 © DiendanLeQuyDon.comKim Điệu 7fcòn chưa 9kịp ngoái 9lại, thì b1một người 37đã đi đến 05trước mặt.

Giang eTử Khâm 4gật đầu 0với các 82bạn, coi 4anhư là lời bdchào, nụ fcười trên 2khuôn mặt 9eđã biến 6mất. Trước cfmặt bạn bbè, cô thường 9không muốn cbtỏ ra thân 7mật, giọng acũng có bphần hững 4hờ, hỏi: e5“Mọi người fcó vui không?”

Tên fBéo nhanh bnhẩu tiếp 6lời, “Vui, 24ăn ngon, fchơi vui, 8lại được 32uông rượu!”

Kim daĐiệu lại 57lườm cậu 54ta, rồi 32bước tới 75ôm eo Giang 70Tử Khâm, 2thâm mật e2nói: “Đừng 9nghe hắn 0chém gió, 4hắn đáng c9ghét kinh 2khủng!”

Chỉ 94có Triệu 3dDoãn Phu 5không nói 1egì, mắt bdliếc nhanh 8Giang Tử dKhâm một a2cái, rồi 1lập tưc 10nhìn sang 18chỗ khác, 1ngón tay 01đập nhẹ 4bvào miệng 6fly rượu, 16ung dung gõ 65nhịp theo 01tiếng nhạc. 2 © DiendanLeQuyDon.comHôm nay Giang 4Tử Khâm 80trang điểm 0nhẹ, mi 9mắt phơn b7phớt xanh, fgiống như d9một cây 98nhỏ tràn e0sức sống, 73có điều bkhông cười, fckhiến khung 75cảnh cui bvẻ hơi e3trầm xuống.

Một a0lúc sau, 7eTên Béo 7đặt chiếc 1dky xuống 67bàn, khoan c1khoái ợ 05liên hồi. a © DiendanLeQuyDon.comTay xoa bụng, 86phấn khởi 80nói: “Kỳ bthật, vừa crồi tớ 9còn nghĩ dđây là 3lần đầu 71tiên tớ 61nhìn thấy 9Giang Tử 02Khâm cười, atại sao 3cvừa đến 6chỗ chúng 8ta, mặt 7lại xịu 2xuống rồi?”

Kim f1Điệu bĩu f4môi, “Tại 88sao phải 57cười với 7acậu, Tử daKhâm cảu 16chúng ta 0dchỉ cười fvới người 35đỡ đầu d1của cậu 3ấy thôi, 4tớ nói 3đúng không, 5eTử Khâm?”

Triệu dDoãn Phu 0âm thầm 00thở dài, a9hôm nay cô ecười rồi 15ư? Thật etiếc không afđược nhìn. 1c © DiendanLeQuyDon.comCậu quay ddmặt lại, 0Nhưng vẫn 81không dám dnhìn thẳng 44vào cô, 61đành phải e7nhìn Kim 9Điệu, rồi 1đánh mắt 5liếc sang.

Giang dTử Khâm 3chơi ngượng, 6không biết ftrả lời 6thế nào, 9ngón tay 70xoay xoay 1lọn tóc, 6etrông rất 5trẻ con, 98“Đâu có, abKim Điệu 2lại sáng 4tác gì thế?”

Tên fBéo nói 37thay Kim Điệu: 22“Tớ cũng 1athấy Kim 2Điệu nói 3rất đúng. 5 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử 36Khâm, cậu 3ađích thực b8chỉ biết f8một người adkhông biết 4ađến ai. 65 © DiendanLeQuyDon.comNhìn thấy 4bọn tớ 7cứ như 8gặp kẻ 43thù, bọn 37tớ là những 9dđóa hoa dcủa tổ 5quốc đấy cnha! Cậu 2bxá đunhj 3đó lag người bđỡ đầu 8ccủa cậu bư? Tớ lạ b2nghi anh ta 0là bạn 1dtrai của d4cậu!”

Giang 3aTử Khâm c9giật nình, alọn tóc ftrên tay 1bbật ra, 7tròn mắt 31nhìn cậu 8dta.

Trước deđây không 3lâu, Giang abTử Khâm ecó xem bộ 74phim “Sát bfthủ máu 16không lạnh”, cmột tác a0phẩm kinh 1điển của e2Luc Besson. 58 © DiendanLeQuyDon.comDù câu chuyện cnhiều tình 3etiết ngoắt 2ngéo thế 01nào, hành 0động mạo chiểm đến fđâu, thì fvới cô 7chỉ có 31một câu dkhái quát 70cho toàn dbộ phim: 4chuyện tình fcảu cô 8gái mười 46hai tuổi 4cới một 4dsát thủ 6truổi trung 0niên.

Cả 6cgia đình 75bị sát a0hại, cô 5bé Mathilda bmười hai 3dtuổi, chỉ 8có thể cđi theo tên 55sát thủ 7từng bảo bevệ cô, 77và dần f6dần cô e3yêu người 9dđàn ông 3ahơn mình 00quá nhiều 9tuổi đó. 5 © DiendanLeQuyDon.comLúc phim fchiếu được cmột nửa, 1Kha Ngạn 69Tịch vừa 8atắm xong, fbê hai cốc 83sữ đến 6ngồi cạnh 5bcô, cùng fbxem phim. dd © DiendanLeQuyDon.comLúc này bphim đang bechiếu đến 3một cảnh bfđầy kịch 7ftính, Mathilda e9thể lộ 9tình cảm 1avới Leon, bcchầm chậm 2enói những 3dlời kinh 51điển.

“Leon, 2aem thấy 4ahình như 28em đã yêu 5anh. Đây c7là mối btình đầu 93của em anh 2có biết dkhông?” d2Trước ánh 9mắt hoài 3nghi của 3Leon, cô e4nhìn lên 8dtrần nhà, 6tay che bụng, 5giọng rất dnhẹ: “Lòng cem bây giờ e9vô cùng 35ấm áp, 2trước kia dem luôn cảm 2thấy có bgì thắt clại ở 6đây, nhưng abây giờ fkhông còn 5nữa.”

Kha 62Ngạn Tịch cakhông hiểu, bmuốn joir cbGiang Tử 2dKhâm rốt 4cuộc đã 7xảy ra chuyện 54gì, quay 26sang thấy dbcô mắt 85đã đỏ 45hoe, nên 93không hỏi bnữa.

Kết dcthúc phim, 87để cứu aMathilda, fbLeon đã 79chết trong 8một vụ adnổ giồng dnhư kiểu 84tự sát. 28 © DiendanLeQuyDon.comTrước đó, 9trong giây ffphút sinh 6tử, cuối 2cùng anh bcũng đã cthổ lộ cvới Mathilda, 06“Em đã f4xho anh được b4nếm hương 3vị cuộc 6fsống, anh 7bắt đầu c9muốn sống 43hạnh phúc, 6ngủ ở 56trên giường, 9có gốc 34gác lai lịch....Anh 1yêu em, Mathilda.”

Giang c1Tử Khâm eđã hoàn 76toàn suy 38sụp, hai 5tay che mặt, c9khe khẽ 8khóc. Kha 8eNgạn Tịch 9quàng ôm a4vai cô, dùng 0khăn mùi 25sao lau mặt 95cho cô, nhưng 8không an 3ủi, chỉ bethầm thì e4gọi, “Tiểu dMan, Tiểu 8Man!”

Giang 13Tử Khâm 65đứng ngây, 0tên Béo 28và các bạn 0xung quanh adđều nhìn 7cô, chờ 73câu trả 8flời. Cô 9fnhớ lại 87một cảnh 1etrong phim, alúc Leon 3ađi giết 7người, dMathilda một 84mình xuống 04lầu. Khi amọi người 6bảo Leon dlà cha cô, 40cô nhìn 05họ, với 7một chút c0đùa cợt, 42nói rõ ràng 84từng chữ: 5“Anh ấy 4không phải dlà cha tôi, b9mà là người 8tình của 3tôi.”

Giang aaTử Khâm 6fhá miệng, 0frất muốn 9học theo 0Mathilda, 6drất muốn dcnói với 43mọi người d2“Anh ấy 3không phải d5là người 1đỡ đầu 3của tôi, c1mà là người ftình của 9tôi.” Phải b0làm như a0đùa cợt, 35có vẻ hài 4hước, phóng 9túng, thực 1ra từng bchữ đều 20dốc cạn d3sức lực.

Nhưng 12cuối cùng 8đành từ 0bỏ ý định, 6cô không 38học ssuowch 5lòng can 42đảm của 95Mathilda, 4mà Kha Ngạn bTịch cũng 9phức tạp a8hơn Leon b5nhiều. Tam b7hồn Leon 8cmãi mãi 13là cậu 63thiếu niên 0dmười hai 83tuổi, hoặc 7là như anh dnói, anh 97đã đủ egià, đnag cacần từng 1bước chind achắn - Do avậy anh 1frất đáng 4yêu. Kha 7Ngạn Tịch 55thì khác, 92anh đã qua achín chắn, fcũng với bnhiệt huyết 28sôi nổi 9mất đi, 8cũng dần cdần trở enên bảo 4thủ, thận 0trọng. Chỉ 6riêng điều cnày, anh 6quả thật 86đáng ghét.

Sắc dfmặt Giang 1Tử Khâm 9trắng nhợt, adchầm chậm 98thở một 1hơi dài. b © DiendanLeQuyDon.comSong, cô fvừa mới fnói được dtừ “không”, e8liền bị 5Triệu Doãn 9Phu bên cạnh angắt lời.

“Cậu dđừng nói 2vớ vẩn 9aở đây, 3echuyện tầm bdphào, đúng clà giỏi 9tượng tượng.” eCậu ta đẩy a4tên Béo, agiọng hơi 31sẵng, “Thôi 6thôi, được b0rồi, cậu 5ngậm miêng 6đi, uống 8enhiều quá, 99đừng nói 7cnữa.”

Kim dfĐiệu cũng 9tỏ ra bất 52bình, “Đúng c1đấy,Triệu 4Doãn Phu aanói đúng. 86 © DiendanLeQuyDon.comCậu vô bduyên thật, 4chỉ nói 8bừa, là 6người ta 7bực mình! caNếu tôi ebhỏi, mẹ e9cậu có ephải là aabạn gái 9của cậu dkhông, thế 8nào chẳng 5bị cậu 9cho ăn đòn! edThôi, mau 7ngồi yên 0một xó, 4ngậm miệng 8lại.”

Tên b3Béo lúc 7này mới bthấy ngượng, agãi đầu, angây nhô dcười, “Có e0thể là 7tớ uống bhơi nhiều. d7 © DiendanLeQuyDon.comGiang Tử fKhâm, đừng 1để bụng denha, tớ 6sợ bị 3người kia 07của cậu 9cho ăn đòn 0lắm!”

Giang 03Tử Khâm calòng cành 6dngổn ngang, c3cũng không 5bbiết rốt bbcuộc mình 4có gật 31đầu hay 8không, đầu 50óc trống 09không, ngơ engơ ngẩn cngẩn đứng dmột hồi, acho đến 9bkhi Kha Ngạn 10Tịch đến 8tìm, bảo 72muốn cô 3đi gặp 88một người.

“Ai bcvậy?” 7Giang Tử 05Khâm đi 06cạnh anh, 8vẫn chưa 00bình tâm b5sau chuyện b9vừa rồi, 1achỉ cảm 4thấy bàn d8tay anh dặt 26trên thắt 8lưng mình c9thật ấm fáp. Cô rất 0ethích cảm 2giác run erun nhè nhẹ 2mà anh mang 66đến cho 5cô.

Kha 48Ngạn Tịch 42đương nhiên 95không biết 5chuyện xảy 1ra lúc trước, 6trên mặt 6anh nụ cười 6vẫn rất 75rạng rỡ, e8lúc ngoảnh 2sang cô, 33ánh mắt 91chan chứa ddịu dàng. a © DiendanLeQuyDon.comĐầu tiên, 2eanh mím mím 8môi, sau f7đó ngẩng 1lên nhìn, 48ánh mắt ddừng lại 7ở một begóc khác 5trong phòng, 1giọng nói 2có niềm c6vui cố nén, 8“Bạn gái fanh.”

“...” 4Một tiếng 5“ùng” 1ftrong đầu 4Giang Tử feKhâm.

Không aphải anh 2tổ chức bbsinh nhật ccho cô, cũng 2không phải c6anh muốn dgiới thiệu fcô với c2bạn bè 7anh, đó fchỉ là e3cái cớ, cmột lời enói dối btẩm mật. a2 © DiendanLeQuyDon.comAnh vì một 21cô gái khác, 72anh ngang 91nhiên đưa 58cô gái khác 41vào thế b3giới cảu 60họ - không, eckhông phải ecô gái khác, 52đừng quên, dcô mới d8không phải c4là con gái!

Lần a2đầu tiên, 56nghe thấy a1một câu 83nói vừa ecbuồn cười bvừa chua echát như 7vậy, cô 18dường như 1muốn cười 49phá lên, d8nhún vai, 6thớ thịt 2run run, mắt 7lạnh lùng 4dnhìn thế 82giới rực e4rỡ ánh cđèn chao 7đảo, uốn 0éo!

 

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89992


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận