Đàn ông chọn khe ngực sâu Truyện 19


Truyện 19
Truyện ngắn : Lời trần tình từ cái máy chụp ảnh

 

Thưa quý vị!

Thời xa xưa, chưa phát minh ra máy ảnh, máy quay phim, khoa học điều tra hình sự luôn có những họa sĩ cộng tác. Một tiệm vàng bị cướp, ông chủ mỹ ký miêu tả tên tội phạm quên bịt mặt; một cô gái trẻ bị cưỡng hiếp miêu tả gương mặt tên "yêu râu xanh" hãm hại đời mình... cho họa sĩ vẽ để nhận diện thủ phạm và đã không ít kẻ gian bị sa lưới pháp luật.

Thời khoa học kỹ thuật hiện đại phát triển như vũ bão, các họa sĩ vẽ miêu tả hình sự dường như... hết việc để làm bởi công nghệ chụp ảnh, ghi hình ra đời. Một máy ảnh tự động có thể chớp được cảnh mua bán thuốc phiện của các "bố già" xã hội đen, rõ mồn một khuôn mặt rô lạnh lùng, gớm ghiếc. Một máy ghi âm bé xíu như khuy áo được giấu kín đáo có thể ghi toàn bộ những lời lẽ hăm dọa tống tiền của kẻ lưu manh. Thậm chí cái máy điện thoại di động nhỏ xíu cài phần mềm camera cũng ghi được toàn bộ cảnh ái ân để o bế người tình. Người phá án chuyên nghiệp đặt máy ghi hình đã đành, cả cánh phóng viên nhà báo, cả phó thường dân khôn ranh ma mãnh, hoặc kẻ dại khờ cũng được dạy cách đưa đối thủ sập bẫy, và đủ tỉnh táo... tự chụp ảnh, ghi hình, ghi âm.

Giới showbiz Việt có một năm đầy rẫy các tội vạ không thể chối cãi bị các phương tiện kĩ thuật hiện đại chúng tôi bắt hình ghi tiếng. Truyen8.mobi

Quý vị thân mến!

Đồ vật không biết nói dối, chúng tôi - những cái máy vô tri vô giác chỉ biết chụp ảnh ghi hình những gì đã diễn ra trong góc máy đã mặc định, còn con người sử dụng thành thật hay không, nhằm mục đích gì lại là câu chuyện khác thuộc cá nhân người cầm máy. Cũng sự thật ấy được nén lại dưới dạng file và phát tán qua truyền thông, mạng internet thì không còn là câu chuyện cá nhân nữa rồi. có nhiều người thân bại danh liệt, tán gia bại sản cũng do chứng cớ từ máy ảnh, máy quay phim, máy ghi âm, nhưng đâu phải lỗi của chúng tôi.

Có lẽ nhiều người không biết máy Chụp Ảnh tôi mới là lão làng sinh ra từ năm 1837 ở nước Pháp. Còn gã đàn em máy Ghi Âm thì phải đến năm 1877, Edison mới sinh ra nó và gã em út máy Quay Phim thì chậm hơn, năm 1895 mới ra đời. Và anh hàng xóm Internet trẻ măng tiền thân là mạng ARPAnet liên kết bốn điểm đầu tiên vào tháng 7 năm 1969 ở nước Mỹ, rồi đến năm 1991, Tim Berners Lee phát minh ra World Wide Web dựa theo ý tưởng siêu văn bản được Ted Nelson đề xuất từ năm 1985 để có những hình ảnh video được truyền trên mạng Internet như ngày nay. Chúng tôi vừa là bầu bạn thân thiết công khai vừa là kẻ thù bí ẩn của làng giải trí.

Thật là không hay ho gì khi nữ ca sĩ da màu Beyonce Knowles kiều diễm đối xử không công bằng với gã hàng xóm trẻ trung Internet của tôi. Beyonce đã thề bồi cạch mặt, tránh xa Internet chỉ vì trong chương trình ca nhạc TRL, nàng khoác cái túi hiệu Louis Vuiton trị giá tới 42.000USD và bị thợ săn ảnh chớp được. Của đáng tội, cái túi hàng hiệu quý thật; nhân gian bao la chỉ có 15 cái và thế giới quý bà xa hoa ở nước Mỹ cũng chỉ có 4 người sở hữu nó. Một cái túi đắt tiền ngang với chiếc ô tô sang trọng, có thể nuôi mấy trăm trẻ mồ côi trong một năm. Những tay thợ săn ảnh đã không bỏ thời cơ, cái túi của Beyonce đã vào khuôn hình và dư luận được một phen ầm ĩ, nhức đầu. Internet có tội tình chi?

Năm 2008, cả thế giới xôn xao bởi 300 bức ảnh nóng của ngôi sao màn bạc Trần Quán Hy với các mỹ nhân Chung Hân Đồng, Trương Bá Chi bị phát tán trên các mạng xã hội. Ngay sau đó, Trần Quán Hy đã phải rút khỏi làng giải trí Hồng Kông, các mỹ nữ liêu xiêu đến tận bây giờ mới trở lại cuộc sống yên ổn. Nguyên do là gã đồng loại máy Chụp Ảnh Nikon đã chớp được các hình ảnh này và lưu kho trong bộ nhớ. Bí mật da thịt sẽ mãi mãi trong bóng tối nếu con người không tung các bức ảnh lên mạng xã hội. Hà cớ gì mà mỹ nhân họ Chung "giận cá chém thớt" đập tan nát gã máy Chụp Ảnh Nikon đồng loại của chúng tôi?

Cũng như, người mẫu N.Q "thân hình khá gầy gò nhưng vòng một lại trĩu nặng" thì có liên quan gì đến máy Chụp Ảnh tôi và "H. Y đã bị ống kính "lật tẩy" dấu vết dao kéo vòng một" thành tội vạ từ tôi ư? Ôi trời! Máy Chụp Ảnh tôi có "lật tẩy" ai bao giờ đâu. Thợ săn ảnh "zoom ra zoom vào" thì tôi khép mở khẩu độ theo chỉ lệnh lấy nét. Tất cả đều do con người lập trình và chỉ huy, điều khiển, tôi chỉ là cái máy làm theo. Máy Ghi Âm, máy Quay Phim, máy Chụp Ảnh chúng tôi luôn sẵn sàng đợi lệnh và không bỏ qua các hot girl khoe thân, lao vào đánh nhau, chửi bậy, nói lời tục tằn... là do người sử dụng muốn thế. Quả thật không ngoa! Người ta bảo, các sao làng giải trí rất dễ trở thành tội đồ của chúng tôi.

Gần đây nhất, máy Chụp Ảnh tôi và máy Quay Phim gã đàn em của tôi cũng không bỏ lỡ một cơ hội ngàn vàng "bắt hình" cô người mẫu H.Q dù không được mời đến Liên hoan điện ảnh quốc tế tại Hà Nội vẫn mặc váy ren xuyên thấu da thịt, thả gót trên thảm đỏ, rồi bị truyền ảnh theo đường internet, cả thiên hạ được một phen "mát mắt" và dư luận cũng tương búa rìu lên đầu cô gái trẻ lắm scandal đáng thương này. Có bạn nghề hân hoan: "Sướng chưa! Thời đại kĩ thuật số, đố đứa nào qua mắt được máy ảnh, máy quay phim nhé. cấm cãi". Lại có nàng ai oán: "Cứ thế này thì chết mất thôi. Chẳng may sót một cái lông nách thì cũng bị săm soi không bỏ sót mất". Những hình ảnh ấy sẽ còn lưu mãi từ lúc người ta còn nông nổi thiếu chín chắn cho đến tận khi già nua, cổ lỗ. Đó là "chiến công" của công cụ kỹ thuật nên phải ngợi khen chúng tôi đánh động thế hệ trẻ mai sau phải giật mình về kho lưu trữ những vụ scandal động trời của showbiz Việt. Hơn 40 năm nữa, có đứa cháu gái nào đó của người mẫu H.Q xem lại hình ảnh của "bà" và những comments "ném đá" tưng bừng, liệu nó sẽ cảm ơn hay oán giận lũ máy ảnh, máy quay phim chúng tôi?

Khuôn mặt sáng đẹp. Bầu ngực gọn cao. Vòng eo và cái mông gợi cảm. Dáng người thanh thoát... đều có thể vào ống kính máy ảnh với tư cách là nghệ thuật, là cái đẹp được tôn vinh. Song, một nốt tàn nhang, một nốt ruồi mọc không đúng chỗ, kém duyên, hay vết dao nâng ngực từ phẫu thuật, khóa quần quên đóng, cái tất chân vô tình bị rách hở chút xíu da đùi,... đều trở thành mục tiêu, là "tội đồ" của máy chụp ảnh, quay phim. Ở gần máy ảnh tôi.

Các hình ảnh phi thẩm mỹ cũng thành tội đồ mà ở xa cũng chẳng thoát. Hình ảnh H.N.H đi tất rách xuất hiện ở internet đâu phải lỗi của Internet, lại càng không phải lỗi của máy Chụp Ảnh tôi. Ngược lại, làng giải trí Việt phải cảm ơn máy Chụp Ảnh tôi đã trình ra một hình ảnh cẩu thả cảnh báo các siêu sao cẩn trọng hơn trước công chúng, vì không ai nắm tay được từ tối đến sáng. Tất cả đều có thể xảy ra.

Tôi thật buồn bã khi người ta vu cho máy Ghi Âm - gã đàn em tôi cái tội ghi lén những phát ngôn của Giám đốc âm nhạc P.U chỉ đạo, dàn xếp kết quả, chèn ép thí sinh. Chúng tôi là thành tựu phát minh sáng chế của loài người, và chính con người sử dụng ghi âm, ghi hình làm bằng chứng, chứ có phải chúng tôi ghen ghét gì P.U. Máy móc không biết đố kị, ghen ghét. Chỉ biết rằng tiếng nói của P.U kết hợp với hình ảnh được dựng trong clip tán phát trên internet khiến dư luận công chúng nổi giận nhao nhao đòi TV dừng phát hình, tẩy chay chương trình. Không có kết luận cuối cùng của cơ quan điều tra, nhưng dù sao sự hồn nhiên bất cẩn của P.U cũng bị gã máy Ghi Âm đàn em tôi "bắt" được. Lòng tin và hình ảnh của cô cũng dần bị mất điểm trong lòng công chúng. Truyen8.mobi

Thưa quý vị!

Tôi cứ luôn tự vấn: Nếu không có máy chụp ảnh, máy quay phim, không có internet thì cái vụ ca sĩ Đ.V.H khóa môi sư thầy có bị lên án rầm rộ về hành động phản văn hóa? Có. Nhưng, sẽ khuôn lại trong phạm vi rất nhỏ, chứ không như virus lây lan khắp toàn cầu. "Ông hoàng" ca nhạc bị phạt 5 triệu đồng, uy tín xuống dốc; nhà sư phải ăn năm sám hối... ấy là có phần vô tư, bất vị thân của chúng tôi trình ra một sự thật phản cảm, đồng tiền nào cũng có hai mặt sấp ngửa. Công cụ kĩ thuật nào cũng có phần lợi hại. Lợi là khi được sử dụng đúng mục đích, đúng nơi, đúng lúc; hại là chơi dao lắm cũng có ngày đứt tay. Chơi công cụ kĩ thuật cũng y như nhà phù thủy điều khiển âm binh, non tay là cái đám âm binh nổi loạn, mà clip sex của diễn viên "V.A., Y.V."... mấy năm về trước là ví dụ buồn. Lúc sung sướng rên người, các vị có khen và ca ngợi máy Chụp Ảnh, máy Quay Phim chúng tôi đâu, chỉ đến khi điều ong tiếng ve, miệng đời thị phi lên án, hoặc vào vòng lao lý thì các vị lại đâm ra oán trách các công cụ hiện đại đã từng làm đẹp cho làng giải trí.

Một khi người thợ săn ảnh sử dụng ống kính tiêu cự dài cho góc nhìn hẹp sẽ có khả năng kéo vật lại thật gần so với khoảng cách thực. Bài học đắt giá cho chàng Rupert đạo diễn phim "Bạch Tuyết và chàng thợ săn" và nàng Kristen kiều diễm tay trong tay quên đất quên trời ở một nơi xa vắng tưởng như không ai nhìn thấy, thì một gã paparazzi đã dùng ống kính tele máy ảnh tôi kéo hình ảnh chàng và nàng từ xa vài cây số lại gần như đang đứng trước mặt và... bấm máy; rồi hàng loạt ảnh nóng trên tờ us Weekly hẳn không thừa với những siêu sao đam mê ngoài chồng ngoài vợ. Máy ảnh tôi tai hại chưa?

Các nghệ sĩ ở showbiz Việt cũng không thoát được máy Chụp Ảnh tôi - công cụ kĩ thuật số hiện đại. Những vụ ăn mặc hở hang, khoe thân tràn lan trở thành các vụ scandal ầm ĩ cũng bắt đầu từ con người sử dụng công cụ và phát huy tác dụng tối đa của công cụ kĩ thuật. Ca sĩ T.M diện jumpsuits cut-out ở phần ngực và phần eo, phối màu sai khiến thân hình trên to dưới bé, mất cân đối. Người mẫu T.H mặc váy khoét phần áo ngực không liên kết với thân áo vô tình chường ra nửa dưói vòng 1 phản cảm... đều được chớp lấy hình ảnh. Chúng tôi chỉ làm mỗi một việc im lặng chụp ảnh ghi hình một cách lạnh lùng theo chỉ lệnh của con người. Chúng tôi không cố tình phá hỏng sự nghiệp hay vấy bẩn danh tiếng của những sao lộ hàng khoe da thịt, hay vô tình bị tán phát những cảnh sex nóng bỏng của các vị.

Một năm trôi qua. Showbiz Việt đang phân rã “giai tầng” thành hai loại sao: Sao lớn sao bé muốn nổi tiếng bằng mọi giá, cố tình tạo scandal khoe thân lộ hàng, loạn ngôn thì sán lăn đến được chụp ảnh, quay phim, ghi âm tiếng nói để "vua biết mặt chúa biết tên", dân chúng biết người. Các sao còn lại thì cẩn trọng trước công chúng, đến mức tránh máy Chụp Ảnh, máy Quay Phim chúng tôi như tranh hủi. Sao lớn sao bé ra khỏi nhà rời khỏi trường quay, rời khách sạn là đeo kính râm, bịt mặt... cứ như Ninja trên đường phố.

Ai làm nấy chịu, mỗi cá thể phải chịu trách nhiệm trước hành động của mình. Thân có bại, danh có liệt; chồng có bỏ, người tình có chia lìa cũng xin đừng oán trách thù hận đổ lỗi cho khách quan. Máy Chụp Ảnh tôi đã và đang lạnh lùng làm một việc trình ra sự thật trước công chúng. Xin các sao dính scandal trong làng giải trí Việt hãy nên trách oán, tự ngắm mình trước khi đọc những lời trần tình này!

Truyen8.mobi chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

 

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/13934


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận