Đêm Định Mệnh Chương 2

Chương 2

- Không còn tiền trong túi thì chỉ có nước ngủ hè ngủ chợ thôi, lên đi!

Cửa xe phía trước mở ra, Thái hơi ngập ngừng, nhưng rồi cũng bước lên. Lúc này anh mới đưa mắt nhìn và gần như bàng hoàng khi nhận ra người lái xe là một cô gái đẹp đến nỗi Thái không thể nào tin vào mắt mình. Anh lắp bắp:

- Cô... cô...

Cô gái chỉ tay ra sau xe:

- Anh nhìn xem, có phải cái túi kia là của anh không?

Thái nhìn lại và kêu lên:

- Phải rồi, túi của tôi!

- Và còn có cả túi của bà lão nữa chứ!

Câu nói khiến Thái càng ngơ ngác, bởi bên cạnh túi của anh, có cả chiếc túi màu nâu mà lúc nãy anh nhìn thấy trên xe lửa!

- Sao... sao nó lại ở đây?

Không trả lời, cô gái nhấn ga cho chiếc xe hơi vọt nhanh về phía trước. Lát sau Thái đã nhìn thấy phong cảnh ngoại ô. Anh ngạc nhiên hỏi:

- Cô đi đâu vậy?

Nàng lại cười:

- Chứ không phải anh muốn đi tìm một người bạn thôn Vĩnh Phong sao?

Thái sửng sốt:

- Sao cô biết?

- Không phải anh đã nói chuyện với bà lão ngồi bên cạnh về mục đích chuyến đi này sao?

- Thế... cô là...

- Anh nói chuvện không nhỏ và người khác nghe được, đâu có gì lạ!

Trước hành tung kỳ lạ của cô nàng, Thái hơi lúng túng:

- Vậy ra cô có mặt trên xe lửa lúc nãy?

Cô nàng lại cười thành tiếng:

- Anh nghi một người vừa ngồi xe lửa lại vừa lái xe hơi được sao?

- Vậy tại sao cô biết tôi nói chuyện với bà cụ?

Cô nàng lại chỉ về hai chiếc giỏ xách:

- Anh quên là tôi đang giữ hai vật anh đang tìm sao?

Thái ngẩn người ra một lúc mới hỏi tiếp:

- Ở đâu cô có hai vật này?

Cô nàng không đáp, mà chỉ tay về phía trước:

- Tới nơi anh cần tìm rồi kìa!

Thái vô cùng ngạc nhiên khi cô ta dừng xe đúng ngay căn nhà của Phong, bạn anh:

- Sao cô biết nơi này?

- Có lẽ anh vào hỏi bạn anh thì rõ hơn!

Cô ta mở cửa xe, chờ cho Thái bước xuống lấy giỏ xách, cô nhắc:

- Anh nên lấy luôn cả cái giỏ của bà cụ!

Trong lúc Thái còn chưa kịp quyết định thì cô nàng đã với tay cầm chiếc giỏ đưa tận tay anh:

- Anh giữ đi, có lúc bà ấv tới lấy lại.

Vừa dứt lời thì nàng ta nhấn ga, chiếc xe vọt tới rất nhanh. Qua hơi gió, nàng ta nói với lại:

- Tôi tên Quỳnh Như.

Chỉ một thoáng sau thì không còn thấy chiếc xe màu vàng của cô ta đâu! Thái ngẩn ngơ:

- Kỳ lạ vậy? Cô ta là...

Anh không kịp suy nghĩ thêm, Phong đã từ trong nhà chạy ra:

- Y như rằng, cậu tới đúng giờ thật.

Thái ngạc nhiên:

- Sao cậu biết mình tới giờ này?

- Chứ không phải cậu nhắn người tới báo trước sao?

- Ủa, mình có nhắn ai đâu?

Đến phiên Phong ngơ ngác:

- Vậy bà cụ nói là quen với cậu tới đây cách một giờ là ai?

- Bà cụ? Có phải...

Phong mô tả:

- Bà ta mặc chiếc áo bà ba màu lựu chín, choàng chiếc khăn sọc xanh, nói giọng miền Trung.

Thái kêu lên:

- Chính là bà ta!

- Cậu sao vậy Thái? Cậu có việc gì với bà cụ sao?

Nguồn: truyen8.mobi/t100298-dem-dinh-menh-chuong-2.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận