Tiếu 86 Lãng có chút f nghi ngờ 1 nhìn chằm f9 hằm Lãnh 62 tiếu Tiếu, td rong lòng 8 có chút phiền a2 muộn.
Nếu fd như mà biết ad rõ lời nói nb1 hắc đến d hàn Trạch v43 ũ cô sẽ 9 mất hứng, ebanh chắc 26 hắn sẽ c không nói, 7b tối thiểu md ình vẫn như vậy 9 có thể nhìn c2 ô nhiều 01 một chút, 0dở lại mbc ột thời g7d ian.
"Được, c ãnh tiểu d0 hư, vậy 3 ôi đi trước, 58 ô nhớ có 8 huyện cần btôi giúp 9một tay 8liền gọi 5điện thoại 26cho tôi." 4dTiếu Lãng 4nói xong, dcó chút c1buồn bực 9xoay người achuẩn bị 1drời đi.
"Tiếu d4Lãng, cám bơn anh quan ftâm, anh 7đừng gọi 74tôi là Lãnh btiểu thư, 7gọi tôi 59là Tiếu c7Tiếu tốt 92lắm, đối 19với anh, 0tôi có loại 50cảm giác 3rất quen 10thuộc, chúng 3ta trước 55kia đã gặp aqua sao?" 3Thấy bóng 5dáng của e9Tiếu Lãng 3có chút 92cô đơn, 0một cảm 8giác quen a2thuộc đánh dtới.
"Có 7lẽ vậy, 99tôi đi trước?" 0cThân thể 98Tiếu Lãng bclưng khẽ 28cứng ngắc, 4trên mặt dhiện lên 5cười khổ e1Lãnh Tiếu 6aTiếu cũng 4là không 52cách nào 2thấy.
Tiếu a0Lãng vừa 28mới đi 1ra khỏi, 4Hàn Trạch bVũ liền 36đứng lên, 5a"Cô 9ấy như 3thế nào?"
"Cô b4ấy hiện 13tại không 7sao, tất e0cả đều 98rất bình 5thường." e4Tiếu Lãng alạnh lùng enói xong, 3btrong lời c1nói có một 2chút lạnh 6alẽo.
Hàn dTrạch Vũ a7một lòng 44muốn gặp 26Lãnh Tiếu 64Tiếu, cũng 9không có 2để ý đến 1biến hóa becủa Tiếu 1Lãng.
"Bây 63giờ tôi 67muốn vào enhìn cô 17ấy một dchút?" 7Hàn Trạch dVũ nói xong abđẩy cửa 1fđang chuẩn 4bị đi vào.
"Tiếu 9Tiếu nói 8fcô ấy mệt bchết đi, 9muốn nghỉ bngơi, cô 1ấy không camuốn gặp 7bất luận 1kẻ nào."
Tiếu 3Lãng vừa 3nghĩ tới 7bác sỹ 25nói, nghĩ 98đến vết cthương trên e1người của 0Lãnh Tiếu 6cTiếu có ccthể có equan hệ efvới Hàn 91Trạch Vũ, 9trong lòng 73của anh d9liền có 8một cỗ 2tức giận 58không thể 5ekìm nén 22được.
Nghe 3được thanh 1âm của 05Tiếu Lãng f6kia xưng c2hô thân 8mật, lúc afnày Hàn aTrạch Vũ amới chú 1ý đến 8giọng của fTiếu Lãng, danh có chút 13nghi ngờ 32quay đầu 3lại, nhìn 2chằm chằm dgương mặt e8của Tiếu dLãng lạnh 0nhạt.
"Hai 2engười rất 51quen sao?"
"Đúng, dcó lẽ thời 4gian chúng 70tôi quen fbiết rất ddài so với 2trong tưởng 99tượng của 87anh. Hàn dtổng, Tiếu a6Tiếu là fmột cô 03gái tốt, cdùng vũ 2lực tổn 3thương một 48người phụ enữ không 6phải chuyện 32đàn ông e8nên làm. 58 © DiendanLeQuyDon.comTôi đi trước, ccó chuyện cgì, Hàn 50tổng ngài b0ở ngày amai phân 0phó cho tôi."
Ở ebên trong 3alòng của 53Tiếu Lãng 28hết sức e5khó chịu. 6 © DiendanLeQuyDon.comNăm đó 43lời thề e2son sắt 9anh nói mỗi 6ngày phải dbảo vệ 52cô, thế enhưng vừa ftan ra chính 4là nhiều 3enăm như eevậy, hôm a0nay lần c7nữa gặp 2lại cô, 17cô đã không a2nhớ nổi 4cmình.
Mặc ddù Hàn Trạch 9Vũ là ân 62nhân của fmình, không 5dcó anh ta 5sẽ không 5ecó mình 72hôm nay, benhưng mà, cnếu như 8anh lần 9cnữa khiến 4dcho Tiếu 6Tiếu bị 4tổn thương, b2như vậy, 09anh nhất f3định sẽ 12đem Tiếu 5eTiếu từ 2bên cạnh 0anh ta mang 8fđi .
"Tiếu bLãng?" 19Hàn Trạch 85Vũ mở miệng fgọi anh blại.
Lúc fbtrước cậu d6ta đối f2với Lãnh 06Tiếu Tiếu 7quan tâm 04liền đưa 08đến sự bchú ý của 8anh, hôm e1nay lời 75nói này acủa cậu 0ta càng làm 0cho anh xác 8định, giữa 47hai người 7bọn họ e0nhất định 0elà quen biết.
Tiếu 1Lãng nghe 9được tiếng 0gọi của 4Hàn Trạch 3Vũ, dừng 1fbước, nhưng 82không xoay dngười lại.
"Cậu f6cũng yêu c7cô ấy?"
Giữa 25lúc này fHàn Trạch cfVũ bất dgiác chữ 0cũng, vậy 32mình cũng 36là yêu Lãnh aTiếu Tiếu dsao? Đột 6nhiên ý 87thức được 59một điểm 1bnày, ở 1bên trong 6dlòng của 94Hàn Trạch 1Vũ đột 6nhiên hoảng bsợ.
Cái achữ yêu 3này có phải 4có chút 78quá nặng 4hay không?
Anh cchỉ biết 0bmình rất aquan tâm 2cô, nhưng a5mà, loại 7quan tâm 01này chính 7là yêu sao?
Tiếu fLãng nghe 4được câu dehỏi trực ebtiếp của 8Hàn Trạch 87Vũ, giờ cdphút này, 2anh cũng ckhông giấu cgiếm.
"Đúng, b2tôi yêu 4cô ấy, bfmười năm 4trước tôi 5liền yêu 9cô ấy, 7tôi từng d8âm thầm cthề muốn 17cả đời 8bảo vệ cdcô ấy, a1chờ đợi dcô ấy, 9không để b0cho người 3akhác lừa 2bgạt cô eấy, tôi cmuốn cho 7cô ấy một bgia đình ebhạnh phúc fhoàn chỉnh. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng mà, 0ahôm nay mười 7năm sau, ccô ấy lại 3không nhớ 9rõ tôi."
Trong 9thanh âm 53của Tiếu dLãng, có cavô tận 5cbi thương.
Hàn bbTrạch Vũ enghe được 2Tiếu Lãng d2nói yêu c4cô, trong dlòng rất b3không có dcảm thụ, 7"Tiếu dLãng. . . 9 © DiendanLeQuyDon.com. . ."
Anh 9fnhẹ giọng egọi cậu aấy, nhưng 1không biết 2mình phải fanói những ethứ gì, 2abi thương dcủa cậu daấy, mình 78hết sức 7chiểu, cái 7thời điểm dnày, lời b1nói an ủi 2có vẻ hết 1esức dư 3thừa.
"Hàn f6tổng, cái 4cgì đều 8không cần 2nói rồi, d9nếu như acô ấy ở 4blại bên 72cạnh anh 30chỉ biết c2bị tổn dthương, b8tôi nhất 5cđịnh sẽ fmang cô ấy cđi?" b9Tiếu Lãng ekiên quyết anói xong 54câu đó, 79cũng không 25quay đầu 6lại rời b8đi. T7sh.
"Tôi 7sẽ đối dvới cô 4eấy thật 5tốt?" 4fHàn Trạch 6Vũ nhìn 8bóng lưng 1ccủa Tiếu 9Lãng, dùng 7thanh âm 2chỉ có fcmình nghe efđược nhẹ 42nhàng lẩm 2bẩm thân b2thiết.
***************************************************
Mãi 2dcho đến 5flúc đêm c3khuya yên 4tĩnh, Hàn 15Trạch Vũ ebmới len 75lén vào dphòng bệnh 35của Lãnh bTiếu Tiếu.
Anh 10lặng lẽ c7ngồi ở 2bên giường, 5bnhìn khuôn f6mặt của 09cô kia có 3chút trắng 1thuần, trong elòng của 91anh dâng 55lên một 2chút mềm 5mại. Thấy dacô đang 61ở trước 12mặt của aamình, tim bcủa anh dcảm thấy 7ehết sức 04yên bình. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhẹ cnhàng vuốt cftóc của 8cô, nhìn ecô ngủ 0chân mày d4cũng vẫn fenhíu chặt, 7crất muốn 0đem nó san fbbằng.
Quần d4áo bênh f3nhân vừa 5emới đã 7che kín xương f2quai xanh e9của cô fhiện lên 4vết đỏ bsậm kia, acũng lộ 5ra cả cổ. f2 © DiendanLeQuyDon.comTên cổ 7tuyết trắng 4kia một 90vết máu 7tinh tế dđột nhiên khắc csâu vào aeđáy mắt dcủa Hàn 6Trạch Vũ.
Tim 4của anh 22mãnh liệt cco rút đau 5dđớn một 31hồi.
Thật aclà đáng d8chết, mình a2thật sự fhiểu lầm acô ấy?
Tại f0sao vết 16thương rõ 9ràng như 91vậy lúc cctrước mình 6cũng không fdthấy đây? 8cTại sao 3vừa gặp 46phải chuyện 1etình có 9aliên quan 53đến cô 94ấy, bình 99thường 72đầu óc 1bình tĩnh e6của mình 9cũng không bchịu nổi 5akhống chế 9ađây?
Sự 2cẩn thận, 6ftỉnh táo, 3ccơ trí bình c4thường 5của mình b6kia đi đâu frồi hả 40?
Một 02cái dấu 78vết hôn 58liền đem 8mắt của 9bmình cùng dtâm toàn fabộ che mất?
Lúc 8này Hàn 5eTrạch Vũ fnhìn trên ddmặt Lãnh d6Tiếu Tiếu 4ckia còn có dthể mơ ehồ thấy 53được dấu 0tay, hận e0không được ehung hăng bđánh mình cemấy cái 49thật mạnh?
Tay 7của anh 2nhẹ nhàng bcxoa cổ của 80cô, Xoay 57trong quanh bvết máu 0tinh tế 42kia, đau 7lòng và 42hối hận f6khiến cho 5cngực của 0danh cảm 39thấy một 96trận đau ađớn, anh 5cúi người 2exuống, muốn d4hôn cổ 0của cô.
Cảm 6thấy một 3dhơi thở 2quen thuộc 41bao phủ 5bmình, Lãnh 4Tiếu Tiếu 1emơ hồ mở 9cmắt ra.
Mới dvừa đến egần mặt 4của cô, aaliền phát 08hiện Lãnh 3bTiếu Tiếu 31đột nhiên dmở mắt 3ara, bộ mặt 8Hàn Trạch eaVũ lúng d3túng ngồi b8thẳng thân f8thể.
"Làm esao anh biết 3ở nơi này? 4Anh muốn 21làm gì?"
Lãnh 5Tiếu Tiếu fnhìn đến 4Hàn Trạch bVũ trước 5mặt trong blòng thoáng bcqua một e6chút vui 17mừng, chỉ 8là rất 56nhanh sẽ 2cbị hận 7ý thay thế.
Nhìn 1asự lạnh clùng trên dkhuôn mặt f0Lãnh Tiếu 26Tiếu, nhớ eđến tất aacả xảy 6era lúc trước, 6đáy mắt 1Hàn Trạch 0bVũ có một 7achút xấu 3hổ.
——————— 3mười phần 19nghĩ đến fmình.