Tòa 5trang viên 5này xem ra crất rộng.
Cây f0ngô đồng clớn cành flá rậm 6erạp, còn acó nhiều ecây hoa cỏ d0 hông biết 2 ên, hết e3 ức xinh bbđẹp, lay fđộng trong e1 ió. Tòa 7 hà làm cho b gười ta 2 ảm giác 39đây là 5 ột khu vườn 3 ộng lớn, 2f ữ Duy Duy 15 hật sự 2 hông có a6 ách nào 46 àm hòa hài ee ảnh tượng f ày cùng 18 ới những 7 gười đàn aông áo đen 1 ên hông 5đeo súng 70 ia.
" 6 ữ tiểu 9b hư, lão e1 ia đang ở 98 ại hậu 5 iện chờ c ô. Cô đi 6 heo con đường d ày, xuyên 3c ua một hòn a on bộ là e ó thể thấy c ồi. Xin b ời?"
Lữ 2 uy Duy đi 94 heo phương 7 ướng mà 95chú Lâm < span style="font-size: 0.6px; letter-spacing: -0.6px; color: #ecf6f5;">33chỉ, mơ 3hồ có thể 55thấy một 33hòn non bộ 4lớn, cô 9hơi nghi cngờ nhìn fechú Lâm f5: " Không ephải chú b8dẫn cháu 3tới sao?"
" 60Cái này, clão gia bình fthường 8ekhông thích f1người khác 3quấy rầy." eChú Lâm dnói xong cliền xoay d7người rời cđi.
Chỉ 2còn Lữ 28Duy Duy đứng 8một mình 93ở đó, 7lo lắng 0bất an.
Không 50ưa thích 5bị người 23khác quấy 19rầy tại 2sao phải 9abắt cô 7tới đây? 5bHiện tại dmình đi 0tới không dphải là dcquấy rầy a7ông ta sao? 55Thật là 7một đám b1người không 7thể hiểu 00nổi.
Lữ 9bDuy Duy nói 7ethầm một ephen, bắt ađầu đi ftheo hướng echú Lâm bchỉ.
Cô 6mới vừa ađi xuyên 5qua núi giả, 9còn chưa bekịp thấy 76rõ ràng 78cảnh tượng a6phía sau 9hòn núi 5giả đó, 08thì một 67giọng nam 1blạnh lùng 72trầm thấp davang lên.
" 68Là Lữ tiểu 43thư sao?"
" 0À?" bKhông có 34chuẩn bị 7tâm lý Lữ efDuy Duy bị 80giọng nói 6làm cho giật 7abắn mình.
" 7Hù được 38Lữ tiểu acthư rồi 6hả ? Lá 49gan nhỏ 88như vậy dcũng dám 89ở cùng emột chỗ 5avới Tề 8Phong sao?"
Khi d2thấy trên 7ghế xích 44đu có một 0người đàn aông đang 0anằm để e9lộ ra vẻ emặt khinh 1thường a1khiến Lữ 7Duy Duy tức c6giận: " feNày ông 2chính là bLục lão dgia sao? Ông dbắt tôi cđến đây 5là để 0làm gì, 72cuối cùng 4fông muốn 66làm cái a2gì hả? e7Chẳng lẽ c8là vì sợ 0tôi sao?"
" 26Tôi muốn f0xem cô là 0dạng phụ 5enữ nào, 0mà gần ađây lại 0có thể dbmê hoặc fTề Phong."
Ông acụ Lục 3dùng ánh 1mắt càn 4rỡ nhìn d4Lữ Duy Duy 8quét từ 8trên xuống 8dưới, quan 3sát từ 40đầu đến 9cchân.
" 7Chỉ là, 9cái bộ 5fdáng này, 7tôi còn 1btưởng rằng 1là người a0đẹp đến 3cỡ nào 4chứ."
Lục aChấn hoa angồi dậy, f7uống ngụm 6trà ngon f9trên chiếc 69bàn con, elời nói 68đều lộ 6vẻ xem thường.
" 9Lão già, 2aông đây e5là có ý 85gì? Tôi 73là dạng 3bgì phụ 3nữ gì không 57cần người 4như ông e5xoi mói." adLữ Duy Duy f5cảm giác 7mình bị evũ nhục, 1lộ ra sự 23tức giận.
Lục 0eChấn hoa fnghe được blời nói 46của Lữ 51Duy Duy, trên 3mặt càng d2thêm khinh dthường, 8người phụ 3anữ không 1hiểu lễ afnghĩa như 74vậy căn ffbản không 7bxứng với cTề Phong. c9 © DiendanLeQuyDon.comCàng thêm dkhông xứng 0làm dâu 3Lục gia.
" c4Lữ tiểu 6fthư, hiện 6tại tôi 6liền có 54thể khẳng e9định cho 83cô biết, 93cô và Tề 7Phong là 5không thể c0nào, nó echỉ là 28nhất thời 95si mê cô fmà thôi, 5về sau, e0giữa hai edngười sẽ 5lộ ra sự 5chênh lệch 2rõ ràng."
"Tôi 7dcùng anh 8eta có thể 1hay không 04có thể, 4không cần 45tới phiên f8ông bình c1luận, nếu canhư ông f1không thích a8tôi, thì 6hãy bảo e1con trai của dfông đừng 5có đến 1tìm tôi cnữa. Chỉ clà, theo 13tôi nghĩ, 38anh ấy chưa 2echắc sẽ bnghe lời 2ông?"
Lữ 8dDuy Duy chưa dtừng nghe fLục Tề c7Phong nhắc 4qua ba của d3mình, cho dnên, theo acô phỏng 8đoán quan 50hệ cha con agiữa hai 0người họ 3akhông đực 9tốt lắm.
Lời cenói của 5Lữ Duy Duy 25đâm trúng 27chỗ đau bccủa Lục cChấn Hoa.
Đúng 9vậy, nếu 1như Tề cPhong chịu bnghe lời 7của ông, 7thì ông 7bcũng không 1acần sai ecChu Trương bbắt cô 9ta đến dnơi đây 02.
Lục 20Chấn Hoa 6có chút 2tức giận, 1nói: " 14Cô biết 6dthân phận 0của Tề fPhong sao? 5bCô cảm 66thấy mình 0fxứng với 65nó sao?"
" eTôi không abiết thân b6phận của b7anh ta là 0gì, tôi 65chỉ biết, 6anh ta thích, d9tôi thích, bbnhư vậy flà đủ 7drồi, xứng d4hay không d4không tới 34lượt ông 8tính toán. b © DiendanLeQuyDon.comĐừng tưởng 9rằng có 66tiền thì 63ngon rồi." fLữ Duy Duy 5quật cường 1nói xong, a3nhưng đáy 7mắt toát 0ra sự lo 7elắng, tiết aelộ tiếng 0lòng của ccô.
Lục f7Chấn Hoa dlà kẻ giảo cehoạt dĩ 2nhiên không cecó bỏ qua 5avẻ mặt 7mất tự dtin của 3ccô, ông d1giống như 95giả bộ 0không có bdnghe Lữ 4Duy Duy nói, 6tự nhiên fnói ra. T7sh.
" 9Tề Phong 9dlà người e1thừa kế 83duy nhất b0của tập 4đoàn, mười 3dbốn tuổi 37đã học b5xong chương ectrình học 0trong nước, amười sáu 1tuổi ra 8anước ngoài d7du học, 2chỉ cần cmột năm 4là đã học 50xong bốn dnăm học e6của người 08khác, lấy 4được bằng f2tiến sĩ d6quản lý, btiến sĩ 9fkinh tế. 3 © DiendanLeQuyDon.comMười bảy 38tuổi trở 5cvề nước 28trong vòng acba tháng 8clàm cho công 0ty kiếm bđược một 34trăm triệu. ea © DiendanLeQuyDon.comTrong thời agian ngắn a9ngủn trong e1vòng ba năm 4ftừ một f2công ty nhỏ 9cnhoi không 30kinh nghiệm fbbiến thành afnhư bây 52giờ là 8một tập e4đoàn công 9ty lớn mạnh, 3đây tất ccả đều alà nhờ d4tài năng 6fcủa nó, f4nó là thương adnhân trong athần thoại, canó thuộc 5về không 1gian cao hơn 1cô rất a6nhiều, chứ 8không không 8phải cả 2ngày không 7có chí tiến 18thủ đi 5ftheo cô làm 3những chuyện 4vặt vảnh 5kia. Mà vị 5hôn thê fcủa nó 3cũng là 3một người 0phụ nữ 1rất đẹp calại rất d7tài năng, 38có khả 1năng trợ e8giúp cho 83sự nghiệp 85của nó."
Lữ fbDuy Duy nghe 5những lời 3bnày của cbLục Chấn fHoa, khiến 2ecô sợ hãi 0than thầm, 9cô nhớ blại lúc c6trước, 2tờ báo 01có cổ động 0cho một anhân vật d9tài năng, 8thì ra là a5chính là aLục Tề 89Phong? Khó ftrách lần 1đầu tiên d5nghe tên 75của anh 6ta cô lại 9ecảm giác 48quen tai?
Mặc eedù trong 92lòng Lữ 5cDuy Duy càng 8thêm tự b1ti, nhưng amà lòng f9hiếu kỳ 70của cô 41cũng càng 5ngày càng 4nặng, một 2thương nhân 7thiên tài 34như vậy, 0btại sao ehiện tại btình nguyện 72bị thám etử tư theo fdõi cũng c7không nguyện 0ý trở về 4d?
Lục 7Chấn Hoa 4hình như 2hiểu thấu 5cý nghĩ của 60cô, lại 8nói liên btục.
" 6Ba năm trước 66đây, bởi 6vì có một 6dhiểu lầm, 6bnó bắt 36đầu hận 18tôi, nó 66rời khỏi 2công ty. 5 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần chuyện 97tôi không c8thích nó 61nhất định f3phải làm, 0achỉ là 3vì trả 2thù tôi, 2dĩ nhiên, 3điều này 0cũng bao 16gồm tìm 23những cô c4gái bên 93ngoài. Nó 9rõ ràng 5biết loại b8người như b5cô vô luận 2như thế bnào cũng 0không lọt c1nổi vào 1mắt xanh 0của tôi, 3cho nên. 5 © DiendanLeQuyDon.com. . . . ."
Lục 4eChấn Hoa 8cquả nhiên a3là cái lão chồ ly, ông 9ta biết 1xuống tay 8dchỗ nào, 9cđả kích 3lòng tự bái của 9cô. Ông fta kể câu 60chuyện, eekhông có 58nói tiếp, 4dđể cho bLữ Duy Duy fccó không 1dgian để 87mà tưởng etượng.
Lữ 7Duy Duy nghe 0được lời enói của f4Lục Chấn 9Hoa, trong elòng của 0ecô đột dnhiên như e6bị thứ 4gì nặng denề đánh ftrúng, thật e7là đau.
" eKhông thể 2nào, Tề 4Phong nói fbrồi, anh 37ta là thật 4clòng yêu ctôi?"
Lữ eDuy Duy phản 7bác lời 1nói của eaLục Chấn 5Hoa, thế fnhưng lời e8nói của 90cô chưa 8đủ đáp 47trả lại 8aông ta.
Trong 8eđầu của 4fcô, thậm e3chí đã 8bắt đầu a0hoài nghi 41những lời 66thề son 2sắt lúc bdtrước Lục abTề Phong anói với 7mình? Bởi e6vì, chính bbản thân 7dmình cũng dcảm thấy f6không xứng 0làm vợ d7của anh 3ta.