Lần e1đầu tiên 03nghe được 3tiểu Trang egọi thẳng 5tên của emình dịu 64dàng như 0cthế, cô 5đột nhiên 1 ảm thấy 70 ó chút không 0 hích ứng.
Khi a1 ô tiếp f úc được 75 iểu Trang f1 ặp mắt 10 ịu dàng 67 hắm thiết 52 ia, trong e òng hoảng cf oạn, vội 09 àng đem 84 ay thu hồi 9 ại. Cô 82 hiếu chút a6 ữa quên 4 ất tiểu f rang đối 4 ới mình. 86 © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
"Tiểu 9 rang, cám 20ơn em, tôi aa hông sao"
Lâm 8c ỹ Giai hốt 6 oảng liếc 00 ắt nhìn 00 ục Tề 1b hong, chỉ c ợ anh nhìn 0 a manh mối e ì.
Nhưng e à, Lục 5a ề Phong 1 âm vào trong f8 hớ nhung 9eđối với 12 uy Duy, căn a8 ản là không ecó bận 6tâm cô.
Lâm 5Mỹ Giai 5ưu thương 84nhìn Lục 09Tề Phong, eeđau lòng 2khổ sở 2vô cùng.
Cô 5thật cảm 6thấy mình 0csắp chống a4đỡ không 94nổi nữa. 26 © DiendanLeQuyDon.comLòng của 5người đàn 3ông này 2là làm bằng 5tảng đá 8sao? Mình 67bỏ ra cho 9danh nhiều 5như vậy, felàm sao lại 0không đổi 29lại được 7một chút dxíu trìu emến của canh?
Cô 5thật không ebiết, anh favẫn coi 0thường fmình như 1vậy, trái ctim của 16mình lạnh, 56mình còn 7có thể 04chống đỡ 6được bao dlâu. T7sh.
Tiểu b2Trang nhìn 6bộ dáng 0Lâm Mỹ 1fGiai đau 2lòng muốn achết, vừa fliếc nhìn 8Lục Tề 27Phong lãnh 9khốc, trong blòng dâng 4lên hận 5ý thật 4sâu, nhìn 56người phụ 1nữ mình ccyêu mến 1khổ sở, 1mình lại 9cái gì cũng ckhông làm 4được, 6cloại cảm f3giác đó bquá vô dụng 6rồi.
Cô 83đi về phía aLục Tề 7Phong, muốn 26chửi rủa 76anh một fphen thay faLâm Mỹ faGiai xả 46giận, đột 8cnhiên một 2bhồi tiếng 8chuông điện 6thoại phim eahoạt hình b1vang lên.
Ba 26người tại 63chỗ đồng 13thời ngây dngẩn cả angười.
Tiểu f1Trang và 3dLâm Mỹ 6Giai có chút 5không tin 0fnhìn chằm 67chằm Lục bTề Phong, c3không nghĩ 8đến cái 85người đàn 08ông vô tình 1lạnh lùng 77này, chuông 5điện thoại 45di động blại có 08thể tổng 35hợp như 6fmột đứa 8trẻ vậy?
Mà cLục Tề d3Phong sửng 13sốt là ebởi vì, 27tiếng chuông 6đặc biệt 3này là người bnào đó 1cưỡng chế cthay cho anh, 99là tiếng 0chuông chỉ ccthuộc về 5acô. Cô nói 71muốn để ccho anh nghe e4được tiếng bchuông là 1có thể bbiết là 48cô nhớ 9anh rồi.
Thật c2sự là cô 67sao?
Một ctuần liền, 2anh là nhớ enhung cô 4aấy như 2thế, tuy 93nhiên vẫn bkhông bỏ bđược mặt 6mũi gọi 6điện thoại 5cho cô. Thật cvất vả bthuyết phục 3chính mình 39một lần, abỏ xuống 8bcao quý này amột lần 99gọi cho acô, lại 5ma xui quỷ ckhiến tắt 37máy.
Đúng, cnhất định 10là cô, đây 31là dành 9ariêng cho 7cô ấy, dcô ấy nói 1qua, chỉ 5cần là bftiếng chuông 3này vang 7lên, đó a7chính là 0ý nghĩa 8cô ấy nhớ 5emình.
Cô 90ấy nhớ fmình sao? b9Cô ấy rốt b4cuộc cử 0động gọi cđiện thoại 11cho mình 8rồi hả?
Trời 5ạ, cái 1tiếng chuông fnày quả bthật quá 7dtuyệt vời. 6 © DiendanLeQuyDon.comLúc trước 4eanh cũng 5chưa từng 28phát hiện, acái tiếng fchuông này 1là dễ nghe dnhư vậy.
Lúc 79này, một a5trận tiếng 9dchuông này 45ở trong 97lỗ tai anh bcực kỳ eđáng yêu, 8liền có 8thể đáng bcyêu như 4ctiếng trời, e2làm cho người ddta tinh thần 33phấn chấn.
Lục f7Tề Phong ckích động d9lấy điện 7thoại di cđộng ra, dfnhìn trên 58điện thoại bdi động 28hiện lên 8achính là 1fcái đầu 9heo đáng 08yêu kia, bfanh hưng 9ephấn đến btay cũng d0có chút 13run rẩy. fa © DiendanLeQuyDon.comVừa định 4nghe điện athoại, nhưng 2vừa nghĩ f6đến đêm 87đó cô ôm elấy người 36đàn ông aekhác nói 7mình biến 5đi, trong 76lòng của 1danh đã cảm 2thấy đánh 39một chút c0hờn dỗi, 47hết sức b8khó chịu.
Anh 5do dự chốc clát, trong 7thâm tâm 6ehiện lên 8emột cái cfý nghĩ.
Nghĩ d9đến chỗ 9anày, anh 8càng thêm 8chưng phấn, 52anh cố nén akích động btrong lòng, f3trực tiếp 0fcúp điện cthoại sau 2đó liền 8đứng dậy 5brời đi, 7cũng không 7fquay đầu bblại nhìn 37Lâm Mỹ f2Giai một ecái.
Lâm 2Mỹ Giai cnhìn chằm 0chằm bóng 72lưng Lục 7Tề Phong bvội vã 1erời đi 9kia, cô bi bai ngã ngồi c5trên ghế, b9trừ người f3phụ nữ 16kia, sợ 24rằng không acó điện ffthoại của 9người nào esẽ làm 3anh lại fkhẩn trương 8fnhư thế.
Cô 6cầm lấy 6bbình rượu 6trên bàn 9bắt đầu cfmãnh liệt b5rót cho mình, bthời điểm 2tiểu Trang 9tỉnh hồn 6lại, bình 8Whisky kia 0cơ hồ toàn bbbộ rơi 1vào trong 92bụng của 9ecô.
"Mỹ f1Giai, cái 7người này esao lại 13khổ như adthế chứ? 1Anh ta căn 6bản cũng 1không yêu 08chị? Chị 21tại sao amuốn tra dtấn mình 66như vậy?"
Thấy e5Lâm Mỹ cGiai không 89thương tiếc 0mình như 8vậy, tiểu 4Trang hết dsức khổ fsở và bất 7đắc dĩ, 39bởi vì 34chính cô 1không phải 2là cũng ccgiống như fvậy sao. 00 © DiendanLeQuyDon.comBiết rất 4rõ ràng 2không thể cnào có kết aquả, nhưng 2vẫn là 26làm việc b2nghĩa không 4được chùn 18bước hãm 44sâu vào b0như vậy.
"Tề adPhong. . . a3 © DiendanLeQuyDon.com. . . Tại ddsao? Anh tại fsao muốn c5đối với aem như vậy? cEm có chỗ 89nào so ra bckém cô ta? 7Chỗ nào ckhông bằng 2cô ta? Em akhông muốn 70anh đi. . 62 © DiendanLeQuyDon.com. . . . Anh 45trở lại. e6 © DiendanLeQuyDon.com. . . . . d0 © DiendanLeQuyDon.comTôi hận 3cô, Lữ adDuy Duy, tôi 8dhận cô! 8Nếu như bkhông có a1cô, Tề 55Phong chính 6blà của ftôi, anh 3nhất định dlà yêu tôi, 77đều là ccô, đều 5là cô. . 6 © DiendanLeQuyDon.com. . . . Tôi 7hận. . . 0b © DiendanLeQuyDon.com. . . Tôi c4hận không cđược cô 89chết. . 58 © DiendanLeQuyDon.com. . . ."
Lâm 89Mỹ Giai, alảo đảo 6nghiêng ngã 7nói xằng fnói bậy, 7ftiểu Trang 9đỡ cô b1ta, nghe cô 5say túy lúy 38lời nói, 0trong lòng 0rốt cuộc bhạ quyết 2tâm.
"Mỹ 93Giai, đừng aekhổ sở, cmặc dù bfem vô cùng 6ghét người 82đàn ông 1kia, nhưng 8emà, chỉ 04cần chị d4có thể a4vui vẻ hạnh 5phúc, em 1enhất định 8sẽ nghĩ ebiện pháp 43khiến cho 0anh trở flại bên ccạnh của 3bchị. Mặc 15kệ trả 22cái giá 53lớn đến 6đâu"
——–———–
Trong 7căn hộ 5độc thân, aflòng của 0Lữ Duy Duy 2cũng đã 0rơi xuống 68đáy cốc.
Cô e8đã phải f6lấy lên 5dũng khí 0bthật là 6alớn mới 58gọi cho 4anh, tuyệt dđối không 28ngờ rằng e5anh sẽ trực 5ftiếp cúp 85điện thoại 1của mình.
Anh bngay cả 24điện thoại a6của mình 0đều không banhận, xem abra đêm đó dathật sự dlà thương etổn anh. 05 © DiendanLeQuyDon.comAnh nhất 92định vẫn acòn giận 07mình, làm ffthế nào 4đây? Về asau anh sẽ ckhông để 2ý mình sao?
Nghĩ 12đến đây, 3Lữ Duy Duy 57càng thêm 6khó chịu, fecô nắm deđiện thoại 58di động 5fthật chặt, b4cặp môi 9đỏ mọng aeđầy đặn e4kia bị cắn 85hiện lên 1một dấu cerăng thật esâu.
Đột ebnhiên, một 3tràng tiếng b1gõ cửa 6vang lên.
Trái 77tim Lữ Duy aDuy đột bnhiên co 0rúm một cechút.
Có 8phải hay bfkhông là. fa © DiendanLeQuyDon.com. . . . .
Cô 79có chút f0nghi ngờ 13nhìn cánh 1dcửa kia, 31trong lòng 5cũng có bsuy đoán cnào đó.
"Là 0ai?" eCô có chút e3khẩn trương ađi đến 7ccạnh cửa, 6nhẹ nhàng fhỏi thăm bcgiống như 36chỉ sợ 35thanh âm cquá lớn, 25người ngoài 7cửa sẽ ebiến mất b2một dạng.
Nhưng 56mà, ngoài ecửa không 6có truyền bđến bất 5kỳ âm thanh d7gì.
Cô 89lại hỏi 82một tiếng, 8"Là bai vậy?"
Vẫn 71không có 15bất luận 6kẻ nào ftrả lời, 6cô cũng 7athiếu kiên 5cnhẫn nên 0fmở cửa.
Ngoài 7bhành lang akhông có 0một bóng dngười phá fvỡ kỳ b8vọng của cccô.
Cô 5fmất hồn 71nhìn cửa btrống không 17này, nước 5bmắt không f5nhịn được 12ở trong 94hốc mắt cflay chuyển.
Anh 2làm sao có athể sẽ 5ađến?
Anh 6angay cả 69điện thoại a1cũng không 32muốn nhận, 3làm sao lại 9tìm đến 65mình?
Nếu 07như anh sẽ, e4một tuần 0anh đã sớm 71tới.
Nếu c0như anh thật 0enhớ đến a3mình, anh clàm sao lại 0cđể cho 9mình ngây 3ngốc ở 77chỗ này 5bmột ngày 8lại một bngày thất edvọng chờ 6đợi?
Lòng 5của Lữ 5Duy Duy nhéo 40thật sâu dđau thật 82là đau, e5nước mắt 1fmơ hồ làm b9mờ tầm bfmắt của 88cô, cô cúi 0đầu, khổ fsở đóng 7cửa lại.
Nhưng 58mà, trong bdlúc cửa cbị đóng 7lại một c5khắc cuối 2cùng kia, 9một chiếc f4giày da màu 5ađen chắn fbở trong d4khe cửa.