Đấu Phá Thương Khung Chương 1581 : Ra tay

 ĐẤU PHÁ THƯƠNG KHUNG
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
------ ~&~ ------
Chương 1581: Ra tay xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

Dịch: kentus
Biên: Dạ Tâm
Nguồn:




Cách đại điện Cổ tộc không xa có một tòa diễn luyện trận, nơi này là địa phương Hắc Yên Quân thao luyện hàng ngày, cũng là nơi đám thanh niên Cổ tộc thích đến nhất. Cho nên nhân khí ở nơi này vô cùng náo nhiệt, ngày hôm nay hai tộc trưởng Viêm Lôi mang đến không ít thanh niên ưu tú. Những người trẻ tuổi này không có tư cách đại sự tham gia bàn luận đại sự, vì vậy không hẹn mà cùng nhau hội tụ ở đây. Thanh niên tâm đó ai cũng đều có một ít tính tranh giành khí phách, đặc biệt là những người trẻ tuổi ở các viễn cổ gia tộc lại càng kiêu ngạo thì càng khó tránh khỏi xích mích qua lại.



Giờ phút này trên diễn luyện trường đang có đám người đông nghịt đứng đó, phần lớn đều mặc áo giáp màu đen, bọn hắn chính là lực lượng Hắc Yên Quân tương đối nổi tiếng bên trong Cổ tộc. Tính về sức chiến đấu chỉnh thể rất cao, ngoại trừ Hồn tộc ra, cho dù hai tộc Viêm Lôi cộng lại cũng không thể hơn Hắc Yên Quân được.



Được trở thành binh sĩ Hắc Yên Quân chính là nguyện vọng trong lòng các thanh niên Cổ tộc. Nếu có thể ở trong đó trổ hết tài năng, được đảm nhiệm chức Thống lĩnh thì cũng xem như là oai phong một phương. Ở bên trong Cổ tộc cũng có thể coi là phong quang vô hạn, bởi vậy rất nhiều tộc nhân Cổ tộc từ nhỏ đã coi Hắc Yên Quân chính là mục tiêu tu luyện của mình.

Trên diễn luyện trường đã bị chiến sĩ Hắc Yên Quân đứng chật như nêm cối, thế nhưng ánh mắt bọn hắn lại tỏ ra tức giận nhìn vào sân thi đấu. Ở đằng kia có mười người trẻ tuổi đang đứng ngạo nghễ, trên trán đám người này có một ấn ký lôi điện, đó là tộc văn của Lôi tộc.

"Hắc hắc, xem ra Cổ tộc Hắc Yên Quân cũng không có mạnh như lời đồn rồi! Trước khi đến đây từng có người dặn dò chúng ta phải giao lưu trao đổi với các ngươi thật nhiều.”

Một người nam tử trong nhóm cười hì hì, bộ dáng có vẻ lỗ mãng nhưng chỉ khi nào chứng kiến hắn xuất thủ mới hiểu được cái tên này thực lực mạnh đến mức nào.

Ở đối diện gã nam tử là có mấy thân ảnh bộ dáng buồn bực, một ít gương mặt trong đó tương đối quen thuộc. Ngoại trừ ba vị đô thống Cổ Thanh Dương thì mấy vị thống lĩnh Hắc Yên Quân cũng ở nơi này. Chỉ có điều sắc mặt bọn hắn bây giờ có chút khó coi.

"Lôi Vân, ngươi bớt nói nhảm đi, muốn đánh thì nói một câu, ta đến bồi ngươi một trận, ngươi muốn đánh thế nào?"

Nghe thấy những người này khiêu khích đáng ghét như vậy, thân là một trong Tứ đại đô thống - Cổ Hình nhíu mày trầm giọng thốt.

"Gì? Hạng người to con như ngươi đánh đấm chẳng sướng tay gì hết, lúc trước các ngươi đại đô thống Cổ Thanh Dương đã bại dưới tay Lôi Động đại ca, xem ra Lôi tộc chúng ta vẫn mạnh hơn đám thanh niên Cổ tộc các ngươi rồi!" Lôi Vân cười híp mắt đáp.

"Lôi Vân, ngươi đúng là đồ lẻo mép!"

Trước mặt Lôi Vân là một nam tử mặc y phục trắng bạc, đột nhiên chắp tay cười nói với đám người Cổ Thanh Dương: "Thật sự xin lỗi, tên này xưa nay là kẻ nhanh mồm nhanh miệng."

Nghe thấy câu này ngay cả Cổ Thanh Dương cũng khẽ nhíu mày, không nói lại được một lời.

"Mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi Cổ tộc chính là Huân Nhi tiểu thư, ngươi thử đi tìm Huân Nhi tiểu thư xem?" Một người thống lĩnh Hắc Yên Quân nhịn không được hỏi thử.

"Ha ha, Huân Nhi ?" Lôi Động mỉm cười cợt nhã, trong mắt lộ ra thần thái khinh thường:

"Đã sớm nghe tới danh tiếng Huân Nhi tiểu thư, lần này tới Cổ tộc nhất định phải bái kiến một lần, lúc trước Cổ Hoa chạy đi hẳn là tìm nàng đúng không?"

Nhìn thấy tên này có con mắt độc ác như thế, sắc mặt những thống lĩnh Hắc Yên Quân thật sự rất khó coi.

"Hắc hắc, Lôi Động đại ca, nghe nói năm đó ngươi cùng Huân Nhi tiểu thư có thể thiếu chút nữa kết thành nhân duyên nha! Vừa vặn hôm nay tộc trưởng cũng ở nơi này, hay là để cho lão nhân gia nhắc lại việc này, dựa vào thành tựu hiện tại của ngươi còn ai xứng hơn nữa?" Gã Lôi Vân cười hắc hắc nói.

Nghe tới chuyện đó đám người Cổ Thanh Dương không khỏi trầm xuống, ở bên trong đám thanh niên Cổ tộc có không ít người mang lòng ái mộ Huân Nhi. Tuy nói hôm nay đã bị Tiêu Viêm chiếm đoạt mỹ nhân tâm, nhưng bất kể thế nào Huân Nhi cũng là một viên minh châu của Cổ tộc làm sao có thể tùy tiện trêu chọc được?

"Mấy tiểu tử Lôi tộc vẫn cứ làm cho người ta đau đầu!"

Ở bên ngoài diễn luyện trường có vài thân ảnh từ trên cao nhìn xuống náo nhiệt, trên trán những người này đều có ấn ký hỏa diễm, hiển nhiên là thành viên Viêm tộc. Đứng ở trước những người này là Hỏa Huyễn từng gặp Tiêu Viêm mấy lần, còn có nữ tử che mặt Hỏa Trĩ sở hữu Hồng Liên Nghiệp Hỏa kia.

"Lôi Động những năm này tiến bộ không nhỏ, xem ra Lôi tộc đã hạ cái giá rất lớn để bồi dưỡng hắn trở thành tộc trưởng kế nhiệm. Chỉ có điều tính tình còn phải tôi luyện nhiều!" Ánh mắt Hỏa Trĩ thầm đảo qua khắp sân, thầm nói.

"Ha ha, tốn tiền tốn của bồi dưỡng thì thế nào? Lòng chung thủy của Huân Nhi người nào không biết? Tên kia đúng lúc đang ở Cổ giới." Hỏa Huyễn hả hê đốp lại: “Hắn tới rồi, lần này Lôi tộc phiền toái lớn."

"Tiêu Viêm?"

Nghe vậy Hỏa Trĩ cũng trong lòng nao nao, khẽ nói: "Nghe nói điện chủ Hồn Điện Hồn Diệt Sinh cũng thua ở trong tay hắn, không biết việc này là thật là giả?"

"Nghĩ qua có lẽ là không giả, lúc đó tộc trưởng nói ta nên giao tiếp với Tiêu Viêm nhiều một chút. Người thanh niên có thể làm cho tộc trưởng coi trọng như thế, ta chỉ mới thấy lần đầu tiên." Hỏa Huyễn nói.

"Hả?"

Mắt Hỏa Trĩ khẽ giật thót, trong mắt liền thêm một chút cẩn thận.

Trong lúc hai người nói chuyện, mấy vị thống lĩnh Hắc Yên Quân ngược lại bị Lôi Vân khơi dậy cơn giận, sắc mặt lạnh lẽo định ra tay. Ngay khi bọn hắn định động thân lao ra thì một gã Đại thống lĩnh đột nhiên vươn tay ngăn lại, ánh mắt nhìn về phía Lôi Vân nói đầy thâm ý: "Lôi Vân, có đôi khi họa từ miệng mà ra đó, ăn nói cho cẩn thận."

"Hả? Thật không?"

Nghe vậy Lôi Vân cũng chỉ cười cười, từ chối cho ý kiến.

"Ta nghĩ, hẳn là thật đó!"

Lôi Vân còn chưa dứt lời thì một thanh âm vang dội bộc phát khắp diễn luyện trường, lập tức vô số ánh mắt dời qua phương hướng kia. Chỉ thấy trên đài cao đang có ba thân ảnh dõi mắt nhìn xuống.

"Huân Nhi, Tiêu Viêm."

Nhìn thấy ba thân ảnh kia, đám người Cổ Thanh Dương lập tức giật mình.

"Hắc hắc, vị này chính là Cổ tộc Huân Nhi tiểu thư sao? Quả nhiên là sắc đẹp khuynh quốc khuynh thành, rất xứng đôi với Lôi Động đại ca.” Ánh mắt của đám thanh niên Lôi tộc trong nháy mắt tập trung lên trên người Huân Nhi. Cái tên Lôi Vân lên tiếng cợt nhã, nhưng lời còn chưa dứt chính hắn lại bị Lôi Động đưa tay ngăn lại.

"Ặc, gì thế Lôi Động đại ca?"

Lôi Vân bị Lôi Động cản lại sững sờ chốc lát, nghi hoặc quay đầu lại phát hiện sắc mặt Lôi Động ngưng trọng chằm chằm vào thanh niên áo đen đứng Huân Nhi.

"Nếu ta đoán không sai thì vị bằng hữu kia là Tiêu tộc Tiêu Viêm đúng không?" Lôi Động nhìn thẳng vào Tiêu Viêm, ánh mắt tương đối nghiêm trọng.

"Tiêu Viêm?" Lôi Vân nghe thế lập tức tái mặt, kêu lên thất thanh: "Cái tên Tiêu Viêm trong lời đồn đánh bại Hồn Diệt Sinh?"

Trên đài cao, Tiêu Viêm bình thản gật đầu.

"Ha ha, tiểu tử này còn điên cuồng hơn cả chúng ta, đánh bại Hồn Diệt Sinh có gì tốt mà đắc ý, nói không chừng đó là người ta cố ý chịu thua.” Nhìn thấy Tiêu Viêm có thái độ như vậy, đám thanh niên Lôi tộc ngược lại có chút khó chịu thấp giọng thì thầm. Tuy là thấp giọng nhưng vô tình hay cố ý vẫn để cho thanh âm lặng lẽ truyền ra.

Huân Nhi nhíu mày lộ vẻ giận dữ, đang định nói chuyện thì Tiêu Viêm mỉm cười phất tay áo, tiến lên một bước nói: "Nghe nói mấy vị đang luận võ trợ hứng, không biết ta có thể tham gia náo nhiệt hay không?"

"Ha ha, ngươi muốn đi tìm chết à? Nhưng hình như ngươi không phải thành viên Cổ tộc mà?" Nhìn thấy Tiêu Viêm có dấu hiệu ra mặt, Lôi Vân có tìm cách phân giải.

"Tiêu Viêm huynh đệ chính là hôn phu của Huân Nhi, cũng tính là thành viên Cổ tộc rồi." Cổ Thanh Dương thản nhiên nói. Quan hệ giữa Tiêu Viêm và Huân Nhi đã lan truyền ra toàn bộ Cổ tộc rồi. Hơn nữa hiện tại thực lực Tiêu Viêm ngay cả tộc trưởng cũng tán thành, hôn sự này xem như không thể nào thay đổi nữa.

"Hả?"

Nghe vậy, Lôi Động đột nhiên cau mày, nghiến răng nghiến lợi nói: "Nếu như Tiêu Viêm huynh đệ có hứng thú, vậy thì xin mời.”

Vừa dứt lời, một đạo lôi quang từ trong cơ thể tuôn tràn ra quanh quẩn như điện xà, một cổ khí thế cuồng bạo chèn ép ra bốn phía.

"Không biết Tiêu Viêm sẽ ứng phó tên kia như thế nào."

Đám người Cổ Thanh Dương nhìn vào lôi điện màu đen quanh thân Lôi Động, lúc trước bọn hắn thua là vì hắc lôi đáng sợ này, lực công kích của nó rất mạnh. Chỉ cần tiếp xúc là lực phòng ngự của bọn hắn bị phá hủy nhanh chóng.

"Hắc Ma Lôi Yêu."

Tiêu Viêm khẽ kinh ngạc, không nghĩ tới tên kia lại có thể điều khiển Hắc Ma Lôi Yêu. Hẳn là lực chiến đấu cũng không kém, khó trách đánh bại đám người Cổ Thanh Dương, nhưng nếu chỉ nhiêu đó vẫn không đủ để uy hiếp đến hắn.

Sau khi tính toán một lát, thân hình Tiêu Viêm di động trực tiếp hiện ra trước mặt Lôi Động, ánh mắt chậm rãi đảo qua mười gã thanh niên Lôi tộc cười nói: "Thời gian không cón nhiều, cùng lên đi, các vị!"


Nguồn: tunghoanh.com/dau-pha-thuong-khung/chuong-1581-4oCaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận