Đặc Thù Không Gian
Quyển 6
Chương 85: Thật sự có thần Vận Mệnh sao?(1-3)
Tác giả: Xích Tuyết
Dịch Giả: iToby
Biên Tập: Cường Thuần Khiết
Nhóm Dịch: Nòng Nọc
Nguồn: 4vn.eu
Thấy một màn như vậy, toàn bộ Huyền Môn đệ tử đã hoàn toàn chấn kinh rồi.
Bọn hắn hoàn toàn không thể tưởng tượng được, tình huống trước mắt đã vượt ra khỏi phạm vi nhận thức của bọn họ rồi.
Bọn hắn khó có thể tưởng tượng, lực lượng cơ thể con người có thể đạt được đến trình độ như vậy.
Trong phòng, Long Vũ đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi màu vàng. Hắn cảm giác trong cơ thể tiểu gia hỏa cùng loại với Nguyên Anh kia đang không ngừng chấn động.
Chuẩn xác mà nói, tiểu gia hỏa kia giờ phút này đang kết thủ ấn, kết pháp quyết, bộ dạng trang nghiêm mười phần thần thánh. Thời khắc này, Long Vũ phát hiện trong cơ thể có một đạo năng lượng bàng bạc vô cùng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn.
Lúc Long Vũ đi ra cửa phòng, hắn đột nhiên cảm ứng được hơi thở Quang Minh Tôn Thần. Đồng thời, hắn chứng kiến Đường Hương Hương, Tuyết Cơ, Kim Phượng, Thi Nhân đều đứng cách chính mình không xa, lơ lửng giữa không trung. Vẻ mặt tứ nữ khẩn trương, lo lắng. Long Vũ nhìn ở trong mắt, đau ở trong lòng. Chính mình lại làm cho bọn họ lo lắng.
- Yên tâm đi không có việc gì!
Long Vũ vội vàng báo tin bình an cho nữ nhân mình yêu thích.
Tứ nữ nghe vậy, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười vui mừng, nháy mắt xuất hiện ở phía sau Long Vũ, yên lặng nhìn chăm chú vào một đoàn ánh sáng phía trước.
Ngọn núi to như vậy, trừ năm người bọn họ ở bên ngoài ra, tựu không còn có những người khác. Hiển nhiên, những Huyền Môn đệ tử này đã bị Thiên Cơ Tử nghiêm lệnh chờ đợi trong phòng.
- Tôn Thần xuất hiện đi!
Long Vũ nhìn quang đoàn trước mặt, cười lạnh một tiếng, nói:
- Nếu đến đây, vì sao còn không hiện thân...
- Ha ha... Không tệ, xem ra tu vi của ngươi lại tiến bộ!
Người tới chính là Quang Minh Tôn Thần mà quanh thân lộ ra khí tức yêu mỵ. Đến cùng với hắn là hai gã đệ tử đến từ Thiên Ngoại Thiên. Làm cho bọn họ không nghĩ tới chính là, hơi thở rõ ràng đều thu liễm, nhưng vẫn bị Long Vũ phát hiện.
- Tiểu Vũ... Nhìn bộ dáng này của ngươi thì luôn luôn không buông tha cho tìm kiếm phương pháp hủy diệt ta?
Quang Minh Tôn Thần bỗng nhiên tà tà cười, hơi hơi cong khóe miệng, hai con mắt màu đen mang theo một tia khí tức lạnh lùng, trừng mắt nhìn Long Vũ:
- Ngươi cảm thấy ngươi có thể làm được sao?
Trong nháy mắt này, Quang Minh Tôn Thần mang theo nụ cười tà. Hắn bắt đầu tản mát ra chiến ý mãnh liệt. Cả người bốc lên sát khí bức người.
- Tôn Thần, ngươi muốn chém gió sao?
Long Vũ hỏi.
- Hừ!
Quang Minh Tôn Thần khẽ cười một tiếng nói :
- Ngươi còn giả bộ xạo xạo cái gì. Trong cơ thể ngươi thì Thần Anh đều đã hình thành, đã thành tựu Bất Tử Bất Diệt Kim Thân. Tâm thần và lực lượng đều lớn. Ta liếc mắt là có thể nhìn ra, lực lượng của ngươi mạnh tới đâu. Đến đây đi, ngươi yên tâm mà bắt đầu đi...
- Thần Anh?
Long Vũ hơi kinh hãi, trong lòng vui sướng vạn phần. Hắn vạn lần không ngờ tiểu gia hỏa trong cơ thể mình lại là Thần Anh. Cái này là tồn tại trong truyền thuyết.
Về cái từ Thần Anh này, hắn từ ý thức La Hậu đã giải thích qua. Đích thật là tồn tại Bất Tử Bất Diệt Kim Thân. Cũng chính là mục tiêu cuối cùng mà Tu Luyện Giả thời đại kỷ nguyên vũ trụ truy cầu.
Nhưng tin tức từ ý thức La Hậu thì thời đại kỷ nguyên vũ trụ cho tới bây giờ vẫn chưa có người nào đạt tới trình độ như vậy.
Với chuyện này, Long Vũ vô cùng thỏa mãn.
- Ngươi nghĩ rằng ta không dám đánh với ngươi?
Âm thanh Long Vũ lạnh lùng nói. Đồng thời thúc dục Thần Anh, đem hỗn độn nguyên lực thích phóng đi ra quanh thân hình thành một cổ sát khí, dùng cái này để chống cự khí thế của Quang Minh Tôn Thần.
Khí tức trên người Long Vũ, làm cho Quang Minh Tôn Thần cả kinh.
Lại có thể thật sự là Thần Anh.
Lúc này mới trải qua thời gian ngắn ngủn vài ngày, tu vi không ngờ đột phá đến mức này. Đây chính là cảnh giới cao nhất. Đây quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Lúc trước, Quang Minh Tôn Thần bất quá cũng chỉ là đoán mà thôi. Hiện giờ cũng có thể hoàn toàn khẳng định.
- Để ta thử xem Bất Diệt Kim Thân rốt cuộc lợi hại đến cỡ nào?
Không có chút gì do dự, Quang Minh Tôn Thần vừa dứt lời, trong tay liền có một đoàn lực lượng cường hãn múa may đi ra, mang theo tiếng xé gió khó nghe, cùng với áp lực không gì sánh kịp, còn thêm một cổ nhiệt lượng nóng rực.
“ Lực lượng Mặt Trời!”
Trong lòng Long Vũ xuất hiện một suy nghĩ.
Có lẽ đây mới là lực lượng chân chính của Quang Minh Tôn Thần.
Nếu là Long Vũ trước đây, công kích này đến thì sợ là có chút cố hết sức. Nhưng hiện giờ lại bất đồng, Bất Tử Bất Diệt Kim Thân, lực lượng phòng ngự rất mạnh. Khí thế Quang Minh Tôn Thần cường đại căn bản là không thể chân chính thương tổn hắn. Tay hắn nắm Thiên Sư pháp kiếm, thẳng tắp chém ra, nghênh tiếp một đoàn khí tức nóng bỏng.
Hai cổ lực lượng chưa từng tiếp xúc, nhưng dòng khí song phương cũng đã chạm vào nhau, phát ra tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, bão cát cuồn cuộn nổi lên vô số.
Nhất thời, bụi đất đầy trời. Một khắc này, cả không trung đều trở nên âm trầm. Đám người Đường Hương Hương mau chóng lui về phía sau, dừng ở xa xa xem chiến cuộc. Bất quá ai cũng không tính toán xuất thủ, bởi vì các nàng rất rõ ràng, cấp bậc chiến đấu như vậy tuyệt đối không phải là thứ các nàng có khả năng tham dự. Tùy tiện tiến đến, chỉ có thể là làm cho Long Vũ phân tâm.
Quang Minh Tôn Thần cùng hai gã cao thủ đứng ở phía sau hắn đều vẻ mặt không thể tin, đồng thời nhìn Long Vũ bình tĩnh đứng sừng sững.
Quang Minh Tôn Thần đảo mắt trên người Long Vũ:
- Không sai... Đã vượt ra khỏi dự liệu của ta. Song vệ... Các ngươi đi thử chút...
Lời này vừa dứt, thân hình hai gã cao thủ Thiên Ngoại Thiên chợt lóe lên. Quang minh nguyên lực trên người chói sáng cả bầu trời, hướng tới Long Vũ tấn công.
- Không sai, là tu vi Hỗn Độn Quyết.
Long Vũ hơi lắp bắp kinh hãi, mũi chân nhẹ nhàng nhịp, thân hình phiêu lãng lui ra ngoài mấy trượng, cầm Thiên Sư pháp kiếm trong tay, lạnh lùng cười.
- Đê tiện...
Long Vũ hừ lạnh một tiếng, nói:
- Xem ra bọn này giống y chang Vu Thần Ba Độ. Ngươi thật là độc ác, lại có thể hạ độc thủ lên thân tín của mình.
Thiên Sư pháp kiếm ở trong tay đột nhiên vung lên. Chiêu kiếm kia đều là trải qua quy luật Thiên Đạo tối ưu hoá nên tuyệt đối không có bất kỳ sơ hở. Mang theo năng lượng cường đại vô cùng, mũi kiếm bám một cơn lốc, nghênh hướng hai người kia.
Hai người kia cũng là bị kim quang phù chú kích thích, một thân tu vi dĩ nhiên đã thông thiên. Nhưng nhìn bộ dáng kia của Quang Minh Tôn Thần thì cũng không có làm cho ý thức của bọn họ thanh tỉnh.
Bọn họ khi chiến đấu hoàn toàn là dựa vào bản năng. Nói như vậy, lực lượng đã giảm mạnh. Nhưng hai người kia tựa hồ tâm ý tương thông, tiết tấu xuất thủ rất nhịp nhàng, đều nhất trí trong hành động. Kể từ đó, cũng là bù lại khuyết điểm của bọn hắn là thần trí mơ hồ.
-Vấn Thiên Thần Long!
Long Vũ khẽ quát một tiếng nháy mắt phóng xuất ra sáu Vấn Thiên Thần Long. Lực lượng và cường độ so với trước kia đã lớn hơn rất nhiều. Hắn nhìn vị trí, hướng một trong hai người kia đánh tới.
Quang Minh Tôn Thần thừa cơ đem công kích áp chế. Đối mặt với công kích ùn ùn kéo đến, Long Vũ chỉ cảm thấy áp lực, hít thở không thông. Hơn nữa, hắn cũng lo lắng những nữ nhân phía sau mình có thể thừa nhận được hay không.
Dưới tình thế cấp bách, Thiên Sư pháp kiếm xoay trở lại rồi vung lên. Long Vũ nhờ lực lượng Thần Anh hiệp trợ mà xuất ra một đạo công kích long quyển phong đạt hơn mười thước.
Đồng dạng là các công kích khác nhau cũng bay đầy trời. Hai lực lượng mạnh ngang nhau nhưng đã chạm vào nhau.
-Rầm rầm!
Một tiếng nổ mạnh kinh thiên vang lên. Nhất thời thiên địa biến sắc. Một cổ năng lượng cường đại không thể tưởng tượng nổi, ầm ầm nổ tung. Âm linh thái dương đỉnh trên không trung và toàn bộ Địa Âm vân bỗng nhiên không thấy nữa. Chỉ còn một khí tức nóng cháy cùng cuồng bạo. Đường Hương Hương vội vàng bảo vệ bọn tỷ muội, hơn nữa cũng không ngừng lui về phía sau. Đồng thời, toàn bộ cao thấp trong Huyền Môn đã được Thiên Cơ Tử an bài, mở ra thủ sơn đại trận của Phượng tộc để chống cự với sóng xung kích của hai cỗ lực lượng sau khi nổ mạnh.
Không gian bỗng nhiên vặn vẹo một trận. Hai người mang theo hai lực lượng cường đại đánh nhau lại có thể đem không gian xé toang ra một lỗ bự. Trong thiên địa chỉ còn lại tiếng rít chói tai bén nhọn.
Chừng nửa giờ sau thì bốn phía mới trở nên yên tĩnh trở lại. truyện copy từ tunghoanh.com
Giữa không trung, hai người vẫn lẳng lặng lơ lững.
Quang Minh Tôn Thần ngơ ngác, bất kể như thế nào hắn đều không thể tưởng được. Hắn vận dụng cơ hồ là một phần ngàn lực lượng Mặt Trời, cư nhiên Long Vũ không chút thương tổn.
Hắn oán hận trừng mắt nhìn Long Vũ một cái, trong lòng suy tư về nên như thế nào giải quyết tốt hậu quả.
Long Vũ cũng không nghĩ tới. Hắn lại có thể bình yên vô sự sau khi hai người giao phong.
Lần đầu tiên hắn được thể nghiệm lực lượng Thần Anh. Đồng thời cũng biết lực lượng phòng ngự của Bất Tử Bất Diệt Kim Thân rốt cuộc cường hãn đến cỡ nào.
Ánh mắt Quang Minh Tôn Thần dấy lên lửa giận vô tận:
- Ngươi thật sự muốn đối đầu với ta?
- Hiện tại ta không thể trả lời vấn đề này của ngươi. Mà ta còn không biết, ta rốt cuộc nên làm như thế nào?
Long Vũ ăn ngay nói thật.
Ở trước mặt hắn chỉ có hai lựa chọn. Nhưng là trước mắt, bất kể lựa chọn nào hắn đều bất lực. Chuẩn xác là, cái nào cũng không dễ.
- Ngươi còn có thời gian năm ngày!
Quang Minh Tôn Thần đột nhiên nở nụ cười:
- Ta cho ngươi thời gian không nhiều lắm. Năm ngày sau, ngươi phải làm ra lựa chọn. Nếu không thì cùng ngọc thạch câu phần.
Quang Minh Tôn Thần dường như cố ý muốn cho toàn bộ Tam Giới biết. Lúc nói chuyện, trong giọng nói ẩn chứa linh lực. Trong Tam Giới phàm là người tu đạo, đều có thể nghe lời của hắn.
Nói cách khác, bí mật mà Long Vũ luôn luôn dấu ở trong lòng. Bây giờ đã không còn là bí mật.
Đệ tử Huyền Môn nhất thời giống như bùng nổ, sôi nổi ồn ào lên. Bọn hắn thậm chí oán hận Long Vũ đã phong tỏa tin tức. Bọn hắn cũng oán hận Long Vũ đã làm trễ nãi thời gian.
Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, Cửu Huyền Nhân Hoàng, Bồ Đề Kim Phật đều cùng tìm Long với hy vọng Long Vũ có thể cho bọn hắn một cái công đạo.
Đối với việc lần này, trong lòng Long Vũ có chút tức giận.
Quang Minh Tôn Thần bày ra bộ dáng muốn đứng một bên xem cuộc vui, cười lạnh. Đây cũng là kết quả hắn muốn. Hắn chính là muốn cho Long Vũ biết. Ngươi muốn tốt cho người khác, người khác chưa hẳn biết hảo ý của ngươi.
Đối mặt chất vấn của tam đại lệnh chủ, Đường Hương Hương phi thân tiến lên chất vấn, nói :
- Long Hoàng, Cửu Huyền Nhân Hoàng, Bồ Đề Kim Phật, các ngươi đây là ý gì.. Anh Vũ vì an nguy vũ nội, một mình thừa nhận áp lực cực lớn. Từ trước tới nay, hắn luôn luôn tiêu trừ tai nạn cho vũ nội. Các ngươi chẳng những không cảm kích, ngược lại còn bày ra thái độ như thế. Thật sự là làm cho người ta thất vọng đau khổ.
- Hừ!
Thái độ Cửu Huyền Nhân Hoàng cũng bất hảo:
- Hậu Thổ, ngươi nói cho mọi người cùng nghe. Ta hỏi ngươi. Tai nạn lớn như vậy, vì cái gì không thương nghị cùng chúng ta. Chẳng lẽ chúng ta năm lệnh Phương Thiên Địa sẽ không có một chút tác dụng nào sao? Lực lượng nhiều người như vậy , chúng ta Ngũ Phương Thiên Lệnh Chủ dù sao vẫn còn có chút bổn sự.
- Đúng vậy!
Long Hoàng cũng oán hận nói:
- Trên đời chuyện tình cho tới bây giờ đều nói không rõ ràng. Các ngươi dựa vào cái gì đã cảm thấy chúng ta giúp không được. Thời gian lúc trước đã lãng phí quá nhiều, bây giờ nói xem chuyện gì đang xảy ra?
- A Di Đà Phật!
Bồ Đề Kim Phật cũng chỉnh sắc nói:
- Nếu ta không có nghe nói bậy thì vũ nội hẳn là chỉ còn có thời gian năm ngày thôi sao? Long thí chủ, chúng ta biết người có thần thông quảng đại. Nhất định có thể tránh thoát một kiếp này, nhưng là chúng ta làm sao bây giờ? Còn có hàng tỉ sinh linh trong Tam Giới. Ngươi thật quá tự phụ.
- Sự tự phụ của ngươi, cơ hồ đoạn đường sinh cơ của mọi người chúng ta.
Long Hoàng thở phì phì nói.
- Im miệng!
Long Vũ rốt cục tức giận , hắn nghiêm mặt nói:
- Ba vị, trước tiên các ngươi không nên kích động. Ta hỏi các ngươi, các ngươi biết lần này gặp phải tai nạn gì sao?
- Không biết!
Bồ Đề Kim Phật ăn ngay nói thật, nói :
- Chúng ta chỉ biết là, lần này phiền toái lớn, bởi vì ngươi đã lãng phí thời gian.
- Được rồi, các ngươi đã đã không biết gì mà còn bày đặt nói lung tung?
Long Vũ nghiêm mặt nói:
- Chuyện tình Vu Thần lần trước, các ngươi có biện pháp không?
- Không có!
Cửu Huyền Nhân Hoàng nói :
- Lực lượng của Vu Thần cũng không phải là thứ chúng ta có khả năng chống cự.
- Vậy được.
Long Vũ nói:
-Sự tình lần này còn hơn sự tình lần trước vạn lần. Sự tình lần trước các ngươi giải quyết không được. Vậy thì chuyện tình lần này nhóm các ngươi có thể làm cái gì? Ta cũng không phải không muốn nói cho mọi người. Nhưng cái chính là không muốn nói sớm khiến cho mọi người khủng hoảng. Đoạn thời gian này, ta luôn luôn cố gắng. Các ngươi cũng đừng đi theo mà trách cứ. Nếu như không còn cách nào giải quyết, tất cả đều phải cam chịu số phận.
Nghe Long Vũ nói như thế. Mọi người đã nắm bắt được đạo lý.
Nhưng sự việc này quá lớn nên không ai rời khỏi.
Nghe theo lời của Quang Minh Tôn Thần thì chỉ còn có thời gian năm ngày.
Thời gian năm ngày có thể làm cái gì. Chợp mắt hay ăn bữa cơm. Đối với tồn tại như năm lệnh chủ Phương Thiên Địa, thời gian năm ngày cơ hồ có thể xem nhẹ. Thậm chí thời gian năm năm, năm mươi năm đối với bọn hắn mà nói, đều không có bao nhiêu ý nghĩa. Bọn hắn không hy vọng mình mới đi không lâu thì liền chết không minh bạch.
- Lướt thôi.
Long Vũ không kiên nhẫn phất tay, nói:
- Các ngươi lưu lại cũng không có một chút tác dụng. Rời đi sóm một chút, im lặng chờ đợi kết quả đi.
- Đi thôi!
Ngay lúc này, lệnh chủ Dục Giới Hắc Thiên Ma Thần đột nhiên xuất hiện cười lạnh một tiếng, nhìn ba người Long Hoàng, nói:
- Biết căn nguyên lực lượng của Quang Minh Tôn Thần là cái gì không? Mặt Trời. Chính là Mặt Trời mà có thể khiến chúng ta sinh tồn. Sự uy hiếp đến an toàn vũ nội là từ trên người của hắn. Hắn có thể tại trong khoảnh khắc đem cho hủy diệt vũ nội. Đương nhiên, chính hắn cũng sẽ hủy diệt theo. Bây giờ kỳ vọng lớn nhất của chúng ta chính là Tiểu Vũ có thể nghĩ ra phương pháp đối phó với Quang Minh Tôn Thần.
Lời này vừa nói ra, ba người Long Hoàng nhất thời ngây dại.
Ba người rất nhanh trao đổi ánh mắt một cái. Cuối cùng quyết định rời khỏi.
Năm lệnh chủ Phương Thiên Địa đều là những người nói một không nói hai. Cho nên bọn hắn biết Hắc Thiên Ma Thần cũng không có nói dối. Hiện giờ, đám người này cũng chân chính minh bạch lời nói vừa rồi của Long Vũ.
Đúng vậy, lần này nguy hiểm đích xác hơn xa lần trước.
Bọn hắn lưu lại, cũng vô dụng.
Long Vũ sở dĩ giấu diếm, thật ra cũng vì bọn hắn mà suy nghĩ.
Khi nghĩ đến đây, ba người Long Hoàng chợt cảm thấy áy náy.
- A Di Đà Phật!
Bồ Đề Kim Phật thấp giọng tuyên một tiếng a-di-đà phật, lập tức cung kính hướng tới Long Vũ hành một đại lễ nói:
- Long thí chủ, nhờ vả.
Long Vũ gật gật đầu không nói cái gì nữa.
Hắc Thiên Ma Thần đợi ba người Long Hoàng đi rồi, lập tức bay qua kêu Kim Phượng các nàng cũng rời khỏi. Hắn có thể cảm thấy được, hai cường giả của vũ nội sắp xảy ra một trận chiến sống còn.
Quang Minh Tôn Thần triệu hồi hai con rối. Lập tức nhìn Long Vũ mỉm cười, quay đầu nhìn bóng lưng đám người Long Hoàng , nhẹ giọng nói:
- Nhìn thấy không, đây là đám người ngươi thề sống chết bảo hộ. Ngươi cảm thấy đáng giá sao?
- Vì cái gì không đáng?
Nghe vậy, Long Vũ nhíu mày hỏi:
- Đây chỉ là một trường hợp sẽ… Hiện tại đã được giải quyết.
- Ngươi thật sự không chịu thỏa hiệp sao?
Nhìn khuôn mặt mỉm cười kia của Long Vũ, thanh âm của Quang Minh Tôn Thần bỗng nhiên có chút trầm thấp hỏi.
- Ta nói rồi. Ta hiện tại không thể đưa ra câu trả lời thuyết phục.
Long Vũ mím chặt môi, khẽ gật đầu. Thanh âm chậm rãi, kiên định không có chút nào dao động.
Im lặng một chút, Long Vũ nói giống như trào phúng:
- Chỉ có thời gian năm ngày mà ngươi đợi không được sao?
- Ta hiện tại cũng không ép ngươi tỏ thái độ. Chính ngươi cũng thấy đồng bạn ngươi. Dù sao ta bây giờ đã chuẩn bị. Đến lúc đó, chẳng qua là cá chết lưới rách thôi sao.
Long Vũ thản nhiên cười cười, nhún vai, nói:
- Chỉ cần ta tận lực, bất kể là kết quả gì, ta cũng sẽ không tiếc nuối.
Quang Minh Tôn Thần cười khổ nói:
- Tư tưởng này của các ngươi ta vĩnh viễn đều khó có khả năng hiểu. Mà ta cũng không muốn hiểu. Tóm lại, ngươi chỉ có thời gian năm ngày.
Nghe vậy, Long Vũ cũng đành phải cười khổ lắc đầu.
Đúng vậy, thời gian cấp bách.
Vận mệnh Tam Giới, vũ nội, hàng tỉ sinh linh nằm ngay tại trong tay hắn.
Trách nhiệm trên vai rất nặng nha.
- Long Vũ, ta phải đi. Ngươi biết là lấy lực lượng hiện tại của ngươi thì không thể nháy mắt chặt đứt liên hệ của ta cùng Mặt Trời. Ngươi không có cơ hội. Nếu ta là ngươi, ta sẽ đi cẩn thận nghiên cứu quy luật Thiên Đạo.
Quang Minh Tôn Thần nói nói :
- Năm ngày sau, ta muốn có một đáp án chính xác. Nếu ngươi thật muốn ép người quá đáng, cho dù là liều mạng chết, ta cũng muốn hàng tỉ sinh linh trong vũ nội chôn cùng ta.
- Lấy lực lượng hiện tại của ngươi, số người có khả năng cứu bất quá cũng chỉ là mấy nghìn người.
Quang Minh Tôn Thần cười nói.
- Đây là chuyện của ta.
Long Vũ thở dài nói:
- Làm sao phải khổ như vậy chứ? Vì cái gì ngươi không thể cao thượng một chút. Tạo ra cơ hội, lưu một đường sinh cơ cho người khác...
- Ha ha!
Quang Minh Tôn Thần khinh thường cười cười:
- Ngươi cảm thấy ta là hạng người như vậy sao? Nhân bất vi kỷ, ta cảm thấy được những lời này là nhiều triết lý xã hội loài người nhất. Ta rất đồng ý. Hôm nay đã nói cho ngươi biết rõ rồi đó. Ta Quang Minh Tôn Thần kỳ thật chính là vì mình mà sống.
- Cút đi, lão tử khinh bỉ ngươi.
Long Vũ rốt cục nhịn không được phát ra một câu nói tục.
Không phải Long Vũ thích nói tục, mà chính là vì lời nói của Quang Minh Tôn Thần thật sự là quá vô sỉ.
Không có vô sỉ nhất, chỉ có vô cùng vô sỉ.
Hắn thực không nghĩ ra. Người có tâm tình như vậy làm sao có thể tu luyện đến một cảnh giới cao thế này. Chẳng lẽ đây cũng là do thần Vận Mệnh an bài sao?
Thần Vận Mệnh, rốt cuộc là có tồn tại hay không?
- Tái kiến, chúc ngươi may mắn!
Quang Minh Tôn Thần tới đây chỉ muốn thử. Hiện giờ mục đích của hắn đã đạt được. Long Vũ tu thành Thần Anh, thành tựu Bất Tử Bất Diệt Kim Thân. Điều này làm hắn ngoài ý muốn, bất quá lực lượng của hắn không phải là mạnh mẽ có thế so sánh với Thiên Đạo.
Nhưng giờ phút này tâm tình của hắn cũng vô cùng khẩn trương. Nếu Long Vũ căn bản là không có biện pháp như lời nói, chắc chắn bao cố gắng lâu nay thành công dã tràng.
Quang Minh Tôn Thần cũng không muốn ngọc thạch câu phần, còn sống mới là tốt.
- Thực sự có thần Vận Mệnh sao?
Ngay tại Quang Minh Tôn Thần xoay người rời khỏi trong nháy mắt, Long Vũ lên tiếng hỏi.