Đỉnh Cấp Lưu Manh Chương 372

Chương 372
Thu Hoạch Lớn


Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: darkbaron
Biên dịch: vietstars
Biên tập: Huyết Long
Nguồn: tangthuvien.com






Nghe được thanh âm trả lời của nữ cảnh quan, trong lòng Hướng Nhật cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không phát sinh chuyện gì đáng sợ, ít nhất theo lời của nàng thì nữ cảnh quan vẫn hoàn toàn nguyên vẹn.

Theo hướng thanh âm phát ra, bởi vì trong lòng lo lắng nên hắn ngay lập tức chạy về hướng nữ cảnh quan. Mặc dù đã đoán trước hiện trường không thể chỉ có mỗi mình nàng, nhưng khi nhìn thấy nhiều bóng người như vậy Hướng Nhật vẫn có chút giật mình.
- Tiểu Uyển, em ở đâu?

Vì di chuyển từ sáng vào tối cho nên Hướng Nhật chưa kịp thích nghi, do đó cũng không xác định được vị trí nữ cảnh quan là phía bên kia.



- Em ở đây!
Thiết Uyển vẫy vẫy tay, ở trong bóng đêm đã lâu, thị lực của nàng cũng không bị ảnh hưởng, chỉ có nhìn không được rõ lắm thôi, nhưng bóng dáng nàng vẫn phân biệt được.

Hướng Nhật nheo mắt, lờ mờ thấy có hình ảnh hướng phía mình vẫy tay, vội chạy qua.

Đến nơi, tầm nhìn Hướng Nhật cũng được khôi phục lại gần như bình thường, dù rằng không thể rõ như ban ngày, nhưng nhận thức hoàn toàn thì không có vấn đề, với lại trong cơ thể có lực lượng siêu nhiên, Hướng Nhật phát hiện thị lực vào ban đêm của mình rõ ràng hơn nhiều so với trước kia.

- Bà xã…
Hướng Nhật vừa kêu lên một tiếng, chợt phát hiện nữ cảnh quang đang ôm trong lòng một người.
- Ách, ai vậy ?

Bởi vì đối phương đang nằm ngửa trong lòng nữ cảnh quan, hơn nữa mái tóc bù xù cũng bị kéo ra phía sau, Hướng Nhật mơ hồ nhìn ra cô nàng này là một đại mỹ nữ, cũng không biết đây chính là quái nhân tóc dài đánh lén mình ở cửa nhà vệ sinh nữ.

Thiết Uyển vừa định trả lời thì mỹ nhân tóc dài trong lòng nàng đã lên tiếng trước, cũng không hiểu vì nguyên nhân gì mà nàng không dùng thanh âm khàn khàn giả trang mà là dùng nữ âm dễ nghe của chính nàng hỏi :
- Ngươi là vị hôn phu của Tiểu Uyển ?

Bất quá trong giọng nói lộ ra vẻ oán hận, nếu không phải do bản thân bị trọng thương, không chừng đã tung thêm một ít quyền cước. Với năng lực của nàng, muốn nhìn rõ đồ vật ban đêm cũng không khó khăn, cho nên từ lúc thấy đối phương xuất hiện, nàng cũng đã nhận ra đối phương chính là tên nam nhân trộm tình đáng hận đã bị chính mình đánh một quyền trong nhà nữ vệ sinh kia.
Lại thấy hiện nay đối phương chính là hôn phu của nữ cảnh quan, thù mới thêm thù cũ, trong mắt tưởng như là bốc lửa.

Đồng thời nàng cũng nghĩ, xem ra nam nhân này là loại đàn ông lăng nhăng lừa gạt tình cảm của nữ cảnh quan rồi bên ngoài lại có nữ nhân khác, nàng càng hận không thể đem đối phương đập nát ra. Bất quá trong lòng cũng có chút hưng phấn, chính mình đang nắm giữ một tội chứng, như vậy không cần động thủ, chỉ cần đem chuyện này nói ra, tên nam nhân ghê tởm trước mắt kia sẽ bị nữ cảnh quan từ bỏ. Nghĩ đến chỗ đắc ý này, lửa giận trong lòng cũng giảm xuống một chút.

Chỉ là mỹ nhân tóc dài quên mất lúc đầu đến Bắc Hải, đại tiểu thư Liễu Y Y đã nói với nàng, nam nhân này có không ít hơn 4 nữ nhân. Hướng Nhật cũng không biết nữ nhân nhìn qua bị trọng thương này cùng nữ cảnh quan có quan hệ, nhưng nghe nàng xưng hô thân mật với nữ cảnh quan, tưởng rằng nàng với nữ cảnh quan là tỉ muội thân thiết, lập tức không dám chậm trễ :
- Ta chính là hôn phu của Tiểu Uyển.

Cứ ngỡ rằng thái độ thân thiết sẽ khiến cho đối phương có ấn tượng tốt, nhưng không ngờ đối phương hừ lạnh một tiếng tựa đầu sang bên, thái độ rõ ràng là không muốn nhìn mặt hắn.

Hướng Nhật có chút vô tội vuốt vuốt mũi, không rõ vì sao đắc tội với tỷ muội của nữ cảnh quan, nhưng hắn cũng là người nhấc lên được thì cũng đặt xuống được, thấy đối phương vô cảm với mình, hắn liền chuyển ánh mắt sang nữ cảnh quan, muốn hỏi xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

Không ngờ bên cạnh lại truyền tới một thanh âm đáng ghét :
- Này các ngươi thân mật đủ chưa ?

Người phát ra âm thanh chính là bóng dáng đang cầm đồ vật, liên tục bị người khác phá bĩnh chuyện tốt, tính kiên nhẫn của hắn cũng đã đạt tới mức tối đa, ban đầu là người bên Vatican hắn cũng bình tĩnh cho qua, dù sao đối phương cũng là dạng đối tượng không thể dễ dàng trêu chọc, nhưng lần này là một người bình thường hoàn toàn không có lực lượng gì.

Điểm ấy có thể nhìn thấy từ máy đo sóng năng lượng trên tay, đối phương căn bản là không có một chút năng lượng dao động nào. Đã thế, đối phương chỉ là hôn phu của nữ cảnh quan bình thường kia, cũng không quen thuộc với người đàn bà bị thương, xác định đối phương không phải là “ Hiên Viên tổ “, hắn tự nhiên không cần bận tâm.

Hướng Nhật tức giận tăng vọt, vốn hắn bị lời nói lạnh nhạt của đại mỹ nữ trong lòng nữ cảnh quan mà khó chịu, hơn nữa đang muốn cùng lão bà nói chuyện lại bị đối phương cắt đứt, cái này đúng là có người tự dưng gây hấn, làm cho hắn có bộc phát cơn giận, bật người quay đầu sang, nhìn về hướng phát ra âm thanh chán ghét :
- Vừa rồi tên hỗn đản nào mở miệng ?

Bên kia có hai bóng người đứng chung một chỗ, Hướng Nhật đơn giản đồng thời mắng cả hai. Hơn nữa hắn cũng nhìn thấy được, hai người này chính là địch nhân. Bởi vì hắn nhận ra được đám người ở bên kia. Trên thực tế, từ lúc thị lực khôi phục Hướng Nhật đã phát hiện bên cạnh chính là đám người từ Vatican, người đứng đầu cũng chính là mỹ nữ tóc vàng lúc đầu nhìn thấy tại quán bar cùng bên cạnh là lão tóc vàng mặc bộ đồ mục sư rộng thùng thình, chỉ là Hướng Nhật cũng không muốn dính dáng đến đối phương, cho nên cũng không có ý định chào hỏi.

Bất quá hắn cũng biết bọn họ sẽ không làm khó nữ cảnh quan, tự nhiên cũng không xúc phạm tới người bên cạnh nữ cảnh quan, huống chi vị trí bọn họ đứng cũng đem nữ cảnh quan cùng đại mỹ nữ ở ngực nàng bảo vệ, cũng mơ hồ đối đầu với hai bóng người bên kia. Từ đó cũng có thể thấy hai người đối diện chính là địch nhân, thậm chí chính là kẻ đầu sỏ làm cho mỹ nữ trong lòng nữ cảnh quan bị thương.

Bóng người cầm đồ trên tay không thể kiềm chế được cơn giận gầm nhẹ một tiếng, đây là lần đầu tiên bị một kẻ tầm thường như con kiến làm cho nhục nhã, trong lòng đã có kế hoạch hành hạ đối phương, song bởi vì bên cạnh có người của Vatican, hắn lại nhìn không ra thái độ của đối phương, khiến cho hắn có chút kiêng dè, không ngay lập tức ra tay đánh người. Nhưng cơn tức này thật sự nuốt không trôi, hắn quay đầu ngó hướng nữ nhân vóc người đầy đặn mà nói:
- Người này các ngươi sẽ không quản chứ ?

Lời nói đầy hàm ý uy hiếp, cứ như là chỉ cần đối phương có ý xen vào, hai bên lập tức trở mặt đánh nhau. Quả thật hắn cũng có quyết định này, bình thường chỉ vừa nói ra“ Số 98 “ thì mọi việc đều thuận lợi, hôm nay quyết không thể kìm nén đem cục tức về nhà được, cũng không quản phe mình có thực lực cùng đối phương chống lại hay không, dù sao hắn xem ra, cho dù là người của Vantican, cũng không dám thật sự làm gì bọn họ.

- Đương nhiên!

Thật là ngoài sự mong đợi, căn bản hắn nghĩ nữ nhân vóc người đầy đặn sẽ do dự một chút hoặc dứt khoát cự tuyệt, bóng người cầm đồ trên tay vui mừng đến độ tưởng rằng mình rằng mình có phải nghe lầm hay không.

Bất quá nghĩ lại, phỏng đoán tổ chức hàng đầu của mình rốt cuộc có tác dụng, đối phương có thể ra tay giúp người của “ Hiên Viên tổ “ vì có thể có lợi, nhưng vì một người bình thường mà đắc tội phe mình thật thật là không sáng suốt. Nghĩ vậy, bóng người cầm đồ hướng tới Hướng Nhật nói :
- Tiểu tử, ta sẽ cho ngươi thấy hội hận vì đã sinh ra ở thế giới này!

Hướng Nhật khinh bỉ biễu môi, hắn vốn sẽ không trông cậy vào đám người của Vatican sẽ vì hắn mà ra tay, hơn nữa cũng không muốn điều đó xảy ra, mặc dù còn chưa rõ thực lực của hai bóng đen kia, nhưng hắn hoàn toàn không xem ra gì, cũng không phải tự cao tự đại, mà là tự tin vào thực lực bản thân.

- Lão bà, có người dám khi dễ ngươi sao? Ngươi nói, ta sẽ đánh hắn nhìn không ra người ngợm!


Mắt thấy đối phương đi tới, Hướng Nhật hoàn toàn không có chút cảm giác nguy hiểm, ngược lại còn trêu chọc nữ cảnh quan. Nếu như bình thường, Thiết Uyển cũng không biểu hiện thói quen làm nũng với nam nhân, nhưng là đối với hai người xem thường nhân mạng kia, nàng đã sớm oán hận, đưa tay chỉ vào bóng đen đang đến sau lưng cùng với bóng đen nhàn nhã kia : truyện copy từ tunghoanh.com
- Chính là bọn hắn!

Mặc dù Thiết Uyển có chút lo lắng cho an nguy của nam nhân, dù sao haingười đối phương có thể khiến bóng đen quái nhân kia sợ hãi, nhưng không biết tại sao, đối với thực lực của nam nhân, nàng cực kỳ tự tin.

- Là hai tên cặn bã đó ?
Hướng Nhật đứng thẳng lên, lạnh lùng nhìn về phía bóng dáng địch đang đi tới, hắn biết những chuyện bị khi dễ nhỏ nhặt kia nữ cảnh quan sẽ không biểu hiện trước mặt mình, sở dĩ nàng làm vậy, có thể khẳng định đối phương có lý do không thể tha thứ được. Nói không chừng có thể chính vì đối phương làm cho tỉ muội của nữ cảnh quan bị thương, mới khiến nữ cảnh quan có hành động này. Nghĩ vậy, Hướng Nhập lập tức không khách khí, tiện tay xuất ra một quyền hướng đối phương đánh tới.

“ Phách không quyền “ vô thanh vô tức, đúng là “ lợi khí “ đánh lén cực tốt, bất quá hắn đương nhiên sẽ không tốt bụng mà nhắc nhở đối phương mình đã xuất chiêu. Bóng đen đang đi tới cũng không để ý cử động của đối phương, tưởng rằng đối phương đang hoạt động tay chân, bất quá dù cho có động tay chân cũng vô dụng, người bình thường chống lại dị năng giả, trăm phần trăm chết không có đất chôn.

Đang nở nụ cười tàn nhẫn, đột nhiên hắn phát hiện máy đo năng lượng trên tay mãnh liệt dao động, lập tức ý thức có người hướng hắn tấn công, nhưng người xung quanh đây hoàn toàn đều không có cử động, nếu có cũng chỉ là nam nhân bình thường kia vừa xuất quyền mà thôi, chẳng lẽ … Trong đầu vừa phản ứng, liền cảm thấy đau nhức trong lồng ngực, người đã bay ngược ra sau, để lại giữa khoảng không một tầng huyết vụ.

Căn bản với thực lực của hắn, dù có khinh địch cũng không bị đánh bay như thế, dù sao Hướng Nhật cũng chưa xuất ra chiêu lợi hại nhất. Chỉ có thể đổ cho lý do hắn quá xem thường đối phương là một người bình thường nên không hề có chút đề phòng, cứ như thế bị đánh, hơn nữa Hướng Nhật năng lực dị thường càng ngày càng mạnh, “ Phách Không quyền “ lại làm người ta khó lòng phòng bị, nghĩ muốn khó mà tránh không bị thương !

Bóng người nhàn nhã mắt thấy đồng bọn tự dưng bị đánh bay, lập tức tiến lên vài bước bắt lấy, trong lòng hắn chấn động mãnh liệt vì hơi thở đồng bọn đã rất yếu. Bóng người nhàn nhã trong lòng nhất thời lo sợ, thực lực đồng bọn hắn biết rõ, chỉ kém một chút so với hắn, có thể xem như ngang nhau, nhưng chỉ thoáng chốc đã bị đối phương gần như lấy mạng. Hơn nữa, hắn vừa thấy qua đối phương tung một quyền, lúc đầu cũng không nghĩ nhiều, bởi cảm giác thấy đối cũng chỉ là người thường, cũng vì trên tay không có máy đo năng lượng để dò xét, cho nên hắn cũng không thể khẳng định như đồng bọn.

Hiện tại nhìn thấy đối phương chỉ vung tay đã đánh bay đồng bọn, lập tức hiểu được đối phương cũng là một cao thủ. Đồng thời hắn cũng nhận ra, đám Vatican không phải muốn xen vào chuyện người khác, mà bọn họ đã sớm biết thực lực của nam nhân nhìn bề ngoài tầm thường này, xem chừng thực lực của cả hai cũng không chống lại, cho nên đứng một bên xem kịch hay.

Bất quá hiện tại cũng không phải lúc để oán hận, bóng người nhàn nhã không dám nhìn lại, ôm thân thể đồng bọn xoay người bỏ chạy.

Tên nam nhân kia mình không có khả năng đối phó, thù này chỉ có thể trông chờ tổ chức cử cao thủ khác đến trả.

- Còn muốn chạy ?
Hướng Nhật không nghĩ ra đối phương mới đó đã bỏ chạy, lập tức hừ lạnh một tiếng, điểm thẳng ngón trỏ tới. Trong nháy mắt, bóng người nhàn đang bỏ chạy hét thảm một tiếng, nhưng tốc độ càng tăng cao, hướng phía trước chạy trốn.

Hướng Nhật muốn đuổi theo, bất quá hắn cân nhắc đến nữ cảnh quan, cuối cùng cũng không tiếp tục, bất quá trong lòng nảy lên suy nghĩ độc ác, đợi lần sau gặp bọn họ, nhất định không thể để bọn họ dễ dàng như vậy chạy khỏi trước mắt mình. Bởi vì điều này khiến hắn cảm thấy rất khó chịu, huống chi là ở trước mặt đám điểu nhân, bản thân ngay cả hai kẻ bị thương còn không giữ lại được, thật sự là quá mất mặt mà.

Chính lúc đang buồn bực, nữ nhân vóc người đầy đặn cũng là mỹ nhân tóc vàng nhìn thấy tại quán bar tiến tới bắt chuyện :
- Hướng tiên sinh, chúng tai lại gặp mặt.

- Uh.
Hướng Nhật uh nhạt một tiếng, hắn cũng không muốn dây dưa với đối phương.

Bất quá hắn nhớ rõ, đêm đó trong quán bar chính mình cũng không giới thiệu qua bản thân, đối phương đều gọi hắn là “ vị tiên sinh này “, nhưng hiện tại gọi đúng hắn tên họ, hiển nhiên đối phương đã điều tra qua bản thân mình. Nhưng hắn cũng không để trong lòng, muốn tra thì tra đi, dù sao tra cũng không được gì. Trừ phi bọn họ thật sự có thể giao tiếp với thượng đế, biết mình là kẻ chết đi sống lại.

Thấy rõ mình nhiệt tình bắt chuyện nhưng nam nhân hời hợt trả lời, mỹ nữ tóc vàng cũng có chút ai oán, vốn nàng cũng không có gì để nói với nam nhân, chỉ là có mấy vấn đề cần hỏi.

Thấy đối phương bộ dạng hờ hững, nàng lập tức nói với người bên cạnh :
- Chúng ta đi!
Vừa nói, mang theo vài người vội vã rời đi.

Hướng Nhật tâm tư vui vẻ, quay về phía nữ cảnh quan.
- Tiểu Uyển, chúng ta về nhà thôi.

Thiết Uyển có chút do dự nói :
- Nhưng mà … Thái Hồng làm sao bây giờ ?

- Thái Hồng ?
Hướng Nhật sửng sốt, đột nhiên chỉ vào đại mỹ nhân đang bị thương.
- Em là nói đến cô ta á? Ách … đưa đến bệnh viện thôi!

Đối với “ Thái Hồng “ này Hướng Nhật chẳng có chút hảo cảm, bởi vì đối phương chẳng xem hắn ra gì, hắn tự nhiên cũng chẳng thèm để ý tới đối phương.

- Không cần, Tiểu Uyển đi đâu ta theo đó.

Dẫu rằng thoạt nhìn nam nhân đang giúp chính mình, nhưng mỹ nhân tóc dài cũng không chút tiếp nhận.

Hướng Nhật cũng nổi giận, vừa rồi không muốn so đo với đối phương bởi do bên cạnh còn nhiều người, hắn cũng không muốn khiến nữ cảnh quan khó xử, nhưng giờ chỉ còn lại nữ cảnh quan, hắn tự nhiên sẽ không khách khí, lập tức cự tuyệt :
- Không được, nhà đó của ta, tuyệt đối không để người lạ vào!

Mỹ nhân tóc dài hận đến nghiên răng nghiến lợi, nhưng lại không thể tránh được, nếu như thân thể bình thường, liền có thể cùng đối phương đánh một trận, dẫu rằng cơ hội chiến thắng rất ít, nhưng cũng không muốn chịu khuất nhục. Lập tức chỉ có thể nhìn nữ cảnh quan nói :
- Tiểu Uyển, ngươi không phải đã nói mang ta đến chỗ ở của ngươi sao ? Cũng tốt lắm, để ta ở đó dưỡng thương.

- Hướng Quỳ …
Thiết Uyển đem ánh mắt nhìn về phía nam nhân, trong giọng nói có chút cầu khẩn, dù sao đối phương cũng vừa muốn hi sinh bản thân cho mình chạy trốn, hành động đó làm cho nàng hết sức cảm động, dù đối phương đối với nàng có chút ý niệm khác.

Hướng Nhật cũng không rõ các nàng quan hệ thân thiết cỡ nào, bất quá hắn cũng không muốn khiến nữ cảnh quan gặp khó khăn, gật gật đầu nói :
- Như vậy đưa nàng đi, sau đó chúng ta trở về.





Phản hồi và góp ý: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=2121810#post2121810
Đăng ký dịch: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=27712
Tán phét + bàn luận: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=2088996#post2088996

Nguồn: tunghoanh.com/dinh-cap-luu-manh/chuong-372-Zusaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận