Đỉnh Cấp Lưu Manh Chương 398 : Cô ra tay trước hay tôi ra tay trước

Chương 398: Cô ra tay trước hay tôi ra tay trước

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: yooohy
Biên dịch: dendaycung
Biên tập: alofen
Nguồn: tangthuvien.com







Vừa nghe thấy những lời này, mỹ nữ tóc vàng không khỏi có chút e ngại, nàng đã thấy qua thực lực của nam nhân, nhất là "dị năng" im hơi lặng tiếng mà đối phương thi triển tại quán bar vào tối đó, cái lỗ thủng phía sau ghế sô-pha vẫn còn khiến nàng thấy sợ hãi, nếu như tối đó mục tiêu của nam nhân là mình, sợ rằng... Mỹ nữ tóc vàng không dám tưởng tượng đến hậu quả đáng sợ ấy, nhưng như vậy cũng không có nghĩa nàng sợ cùng đối phương động thủ, nàng hiểu rõ hơn ai hết về tầm quan trọng của thánh khí, cho nên nhất định phải đoạt cho bằng được, cho dù có bị thương vong cũng đáng giá!



- Xem ra cô đã có quyết định.
Thấy mỹ nữ tóc vàng lộ ra ánh mắt dứt khoát, Hướng Nhật đoán cô nàng tây dương này cũng đã hạ quyết tâm, chuẩn bị cùng mình đại chiến một trận.

- Đây cũng chỉ vì bị Hướng tiên sinh bức mà thôi!
Mỹ nữ tóc vàng hừ lạnh một tiếng, nếu đã xác định là kẻ địch sống chết, nàng cũng không nói lời khách sáo làm gì nữa.

Vừa nói xong, những người phía sau nàng đã động thân di chuyển, có vẻ định bao vây nam nhân lại.

- Anna tiểu thư, cô quên mất chúng tôi rồi thì phải?
Đội trưởng đứng một bên thấy đối phương có ý muốn bao vây người, tất nhiên là không thuận mắt. Mặc dù hắn cũng nghe nói qua nam nhân rất mạnh, nhưng hắn cũng không tin rằng tiểu tử này có thể cùng một lúc đối phó nhiều người như vậy. Hơn nữa, lần này coi như là đối phương gián tiếp giúp hắn một tay, nhóm của mình ở ngay hiện trường mà khoanh tay đứng nhìn thì quả thật không thể chấp nhận được.

- Từ tiên sinh, anh nhất định phải đối địch với chúng tôi hay sao?
Mỹ nữ tóc vàng ngăn lại đồng bạn bên cạnh đang rục rịch di chuyển, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đội trưởng ở bên kia. Nàng vốn tưởng rằng đối phương sẽ không hỗ trợ, bởi vì mới vừa rồi nàng tận mắt nhìn thấy một người trong Hiên Viên tổ định ra tay với nam nhân, nhưng rồi bị họ Từ cản lại. Chính vì thế nàng tưởng rằng nam nhân cùng Hiên Viên tổ có thù với nhau, đối phương nhất định sẽ không hỗ trợ, cho nên mới dám lấy đông hiếp ít một cách trắng trợn như vậy. Dù sao đối phương chỉ có một người, cho dù thực lực có hùng mạnh đến đâu cũng vô dụng, bên mình nhiều người như vậy, chỉ cần đồng thời xông lên là có thể dễ dàng chế ngự đối phương. Nhưng nếu người của Hiên Viên tổ cũng tham chiến thì lại khác, nhân số hai bên lập tức ngang bằng, ưu thế phe mình nhất thời trở thành con số không. Nếu thật sự hỗn chiến, thương vong nhất định rất lớn, vừa rồi giao đấu với người của Hiên Viên tổ dưới lầu cũng đã hiểu biết qua về thực lực bọn họ, so với bên mình cũng không hơn kém bao nhiêu. Hơn nữa, còn có một mật giả thực lực mạnh mẽ mà cho đến giờ vẫn chưa biết rõ về nguồn gốc xuất thân của hắn, cho nên hậu quả càng thêm khó đoán trước.

- Xin lỗi, Anna tiểu thư. Tôi đã nói rồi, nơi này là địa bàn của chúng tôi, không phải Vatican, ở chỗ này chúng tôi sẽ không để cho các vị làm những việc không tuân theo pháp luật của nước tôi.
Đội trưởng không hề để ý đến giọng điệu uy hiếp của đối phương, thậm chí còn cứng rắn đáp lại.

Mỹ nữ tóc vàng có chút do dự, mặc dù đã sớm sẵn sàng chấp nhận thương vong, nhưng ban đầu tưởng rằng địch nhân chỉ có một, cho nên thương vong nhất định là rất nhỏ, thậm chí nếu người bên mình phối hợp tốt, còn có thể tránh được thương vong. Nhưng hiện tại có người của Hiên Viên tổ tham chiến, nàng phải cân nhắc thật thận trọng, bởi vì trong lúc hỗn chiến, không ai dám cam đoan mình được an toàn trăm phần trăm, nói không chừng một đòn dị năng bay từ nơi nào đó tới là có thể lấy mạng mình.

Nhìn mỹ nữ tóc vàng cúi đầu suy nghĩ, Hướng Nhật có chút khó chịu:
- Này, rốt cuộc có muốn đánh hay không, không đánh lão tử phải trở về đánh một giấc.
Vừa nói, Hướng Nhật vừa liếc mắt nhìn đám người đội trưởng bên cạnh, nhưng hắn cũng không có vẻ gì cảm kích, hắn cũng hiểu rõ, bọn họ giúp mình thật ra cũng là là giúp chính hắn, dù sao con tin trong tay mình sớm muộn gì cũng sẽ giao cho bọn họ. Cứ như vậy, bọn họ chẳng những đạt được mục đích ban đầu, còn có thể khiến mình nợ ân tình, có chuyện tốt một công đôi việc như vậy sao lại không làm chứ?

Tuy bị Hướng Nhật la, nhưng nhờ vậy mỹ nữ tóc vàng lại nghĩ ra một chủ ý, nàng nhìn nam nhân thật sâu và nói:
- Hướng tiên sinh, tôi nghĩ chắc anh cũng biết, chúng ta vốn có nhiều người như vậy, nếu thật sự giao đấu với nhau tại đây, nhất định sẽ gây tiếng ồn rất lớn, nói không chừng có thể khiến người khác chú ý. Cho nên, tôi có đề nghị......

- Cô nói đi.
Hướng Nhật đoán không ra cô nàng tây dương này muốn làm gì, nhưng hắn cũng không sợ đối phương giở mưu ma chước quỷ gì.
- Tôi đề nghị hai người chúng ta đấu một trận, ai thắng, người đó được quyền xử lý tên ‘Dị đoan’ này.
Mỹ nữ tóc vàng rốt cuộc nói ra mục đích của mình.

- Đề nghị này không tồi!
Hướng Nhật vuốt vuốt cằm, hắn cũng tán đồng. Trên thực tế, đề nghị này tình cờ lại trùng hợp với suy nghĩ của hắn, mặc dù hắn cũng nói nếu thật sự khai chiến sẽ không bận tâm đến thương vong của đối phương, nhưng hắn cũng không muốn bản thận thật sự kết thù oán với người Vatican. Dù sao đối phương cũng là một tổ chức lớn, xử lý không tốt chắc chắn sẽ mang đến cho mình phiền toái không nhỏ. Nhưng nếu như đối phương thật sự cùng xông lên, vậy hắn khó mà có thể không chế được lực lượng khi ra tay, đối phương ắt gặp phải thương vong rất lớn. Đề nghị của mỹ nữ tóc vàng thật may là đã giúp hắn tránh được tình huống này, còn một điều quan trọng hơn nữa, chính là Hướng Nhật cũng không muốn để người ngoài giúp mình rồi mắc nợ ân tình người ta, mặc dù có thể coi như là mấy người được quốc gia phái tới này đang giúp chính bọn họ, nhưng đấy chỉ là ý nghĩa sâu xa bên trong, ngoài mặt vẫn là bọn họ giúp mình, bất kể như thế nào, tóm lại mình cũng sẽ phải nợ ân tình.

- Nói như vậy nghĩa là Hướng tiên sinh đáp ứng?
Nghe được nam nhân đồng ý, mỹ nữ tóc vàng cũng thở dài một hơi trong vô thức.

Đội trưởng ở bên kia cũng có chút lo lắng nhìn về phía Hướng Nhật, trong nội tâm hắn cực kỳ mâu thuẫn. Một mặt, hắn lo lắng thực lực của người họ Hướng kia không đủ để đối đầu với cô nàng tây dương, như vậy nhiệm vụ lần này của sẽ thất bại. Mặt khác, hắn cũng có những lo ngại như mỹ nữ tóc vàng, nếu nhiều người cùng động thủ với nhau, chắc chắn sẽ gặp phải thương vong rất lớn, điểm ấy hắn cũng không muốn nhìn thấy.

Nhìn người của hai bên cứ khẩn trương nhìn chằm chằm vào mình, Hướng Nhật không khỏi thấy buồn cười, hắn cố ý hỏi bằng giọng điệu không chắc chắn:
- Anna... tiểu thư phải không? Cô chắc chắn chỉ có hai người chúng ta đấu với nhau?
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
- Không sai! Không phải Hướng tiên sinh sợ tôi đấy chứ?
Mỹ nữ tóc vàng sử dụng phép khích tướng.

Hướng Nhật bĩu môi cười:
- Nói thật, kế khích tướng là phát minh của quốc gia chúng tôi, không ngờ cô lại sử dụng thuần thục đến như vậy. Nhưng cô không cần khích tôi, tôi chấp nhận đề nghị của cô!

- Được lắm, bây giờ chúng ta bắt đầu đi.
Nói xong, người đẹp tóc vàng vội vã ra hiệu cho người bên cạnh lui ra sau một chút, để nàng cùng nam nhân có không gian “solo”. Mặc dù nàng cũng chưa hiểu rõ về thực lực chân chính của đối phương, thậm chí trong nội tâm còn có phần run sợ, nhưng xét một cách tương đối thì vẫn hơi nắm chắc, bởi vì trên người nàng còn có vật do giáo hoàng ban tặng, cũng là một loại thánh khí, mặc dù nàng vẫn không thể khống chế hoàn toàn, nhưng đã có thể sử dụng một phần lực lượng của nó. Một phần lực lượng này, cộng thêm thực lực bản thân, mỹ nữ tóc vàng phần nào có lòng tin vào chiến thắng.

- Chờ một chút!
Đúng lúc này Hướng Nhật lại ngăn cản nàng ra tay.
- Hướng tiên sinh còn có vấn đề gì sao?
Mỹ nữ tóc vàng sửng sốt, ngay sau đó lại chuyển sang lo lắng, nàng không biết tại sao đối phương rõ ràng đã đáp ứng lại còn muốn dừng lại, cho nên nàng rất sợ đối phương đột nhiên đổi ý.

- Đương nhiên là có vấn đề!
Hướng Nhật nở nụ cười bất hảo.
- Tôi nhớ là cô đã nói qua điều kiện của mình, nhưng tôi thì chưa nói.

Mỹ nữ tóc vàng nhíu mày:
- Ý Hướng tiên sinh là gì?

Hướng Nhật làm như không thấy vẻ bất mãn của nàng, hắn chỉ vào bóng đen cao lớn dưới chân và chậm rãi nói:
- Cô cũng thấy đấy, tên này là do tôi tự tay bắt được, không liên quan gì các vị. Cô nói chỉ cần ai thắng là có quyền xử trí hắn, thế này thật sự rất bất công đối với tôi, bởi vì hắn vốn là của tôi! Cho nên, nếu tôi thắng thì phải kèm thêm một điều kiện nữa.
Mỹ nữ tóc vàng nhíu mày càng chặt, tuy nàng biết lời đối phương nói cũng không quá đáng, nhưng nó lại làm cho nàng nhớ tới yêu cầu vô lý của nam nhân lúc trước, cho nên nhất thời lên tiếng cảnh cáo:
- Tôi có thể đáp ứng với anh, nhưng nếu là điều kiện vô lý giống như vừa rồi...... Tôi nghĩ chắc Hướng tiên sinh biết thế nào là một yêu cầu hợp lý!
Đến lời cuối cùng, giọng điệu đã chuyển thành uy hiếp trắng trợn.

- Tất nhiên!
Hướng nhật nhếch miệng cười.
- Điều kiện của tôi là thế này, nếu như cô thua, rất đơn giản, làm nô lệ cho tôi ba năm. Đương nhiên, tôi sẽ không yêu cầu cô làm bất cứ việc gì cô không muốn, chỉ muốn cô giúp tôi bưng trà, rót nước, đại loại như thế, cũng không đến nỗi quá đáng phải không? Quan trọng nhất là muốn cô đảm bảo sự an toàn của bạn gái tôi!
Ý định này cũng chỉ vừa nẩy ra trong đầu Hướng Nhật, cô nàng này quả thực là một bảo tiêu miễn phí được đưa đến tận cửa! Hướng Nhật cũng không biết lúc nào tổ chức phía sau màn kia trở về trả thù, cho nên vì nghĩ cho mấy vị đại tiểu thư bên người, có một siêu siêu cấp bảo tiêu như vậy nhất định sẽ khiến hệ số an toàn của các nàng cao hơn rất nhiều. Huống chi Hướng Nhật cũng đã thấy qua thực lực của cô nàng tây dương này, ấn tượng để lại rất sâu sắc, mặc dù đánh vào người mình không phát huy bao nhiêu tác dụng, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều có được thân thể biến thái như mình, đúng không nào? Dính một đòn của cô nàng tây dương này, có lẽ không chết cũng bị lột da.

Nghe được điều kiện, mỹ nữ tóc vàng đầu tiên là giận dữ, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại, nàng lạnh giọng nói:
- Được, tôi đáp ứng với anh!
Nếu như không đáp ứng, có vẻ như mình sợ đối phương, đối với người cao ngạo như nàng, đây là chuyện không thể chấp nhận được. Hơn nữa, nói gở, chẳng may mình thua, cũng sẽ không phải chịu sự sỉ nhục gì, chính miệng đối phương đã cam đoan sẽ không bắt mình làm những việc mình không muốn.

Vừa nghe nàng đáp ứng, giáo chủ Matthew bên cạnh liền nóng nảy:
- Maria ――

- Tôi không sao đâu, thưa Matthew giáo chủ.
Mỹ nữ tóc vàng khuyên giải, nàng chỉ chỉ vào ngực mình:
- Hơn nữa, ngài cho rằng tôi sẽ thua sao?

Ánh mắt của giáo chủ Matthew hơi sững lại một chút, sau đó không khuyên bảo nữa. Ông ta biết, ở vị trí ấy có thánh khí do giáo hoàng ban tặng cho nàng, trong lòng yên tâm hẳn lên.

- Sảng khoái!
Hướng Nhật giơ ngón tay cái lên, nghĩ tới việc đối phương sắp trở thành tay chân kiêm bảo tiêu miễn phí của mình, trong lòng không khỏi đắc ý, vì thế trực tiếp làm một điệu bộ mà hắn cho rằng rất có phong cách.
- Cô ra tay trước hay tôi ra tay trước?






>>>> Nơi giao lưu cùng với các thành viên dịch thuật của bộ Đỉnh cấp lưu manh và fan club: http://tangthuvien.com/forum/forumdisplay.php?f=74

>>>> Mọi người vào cho ý kiến nào :tungtung:: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=47127



Phản hồi và góp ý: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=2121810#post2121810
Đăng ký dịch: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=27712
Tán phét + bàn luận: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=2088996#post2088996

Nguồn: tunghoanh.com/dinh-cap-luu-manh/chuong-398-zvsaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận