Đỉnh Cấp Lưu Manh Chương 562 Sự tình có lúc đúng dịp

Chương 562 Sự tình có lúc đúng dịp

Tác giả: Lý Tiếu Tà (李笑邪)

Dịch: mts86vt
Biên dịch: Từ Dương
Biên tập: Huyết Long
Nguồn: tangthuvien.com





- Quân Quân.
Hướng Nhật ở phía sau giọng nịnh bợ đến mức buồn nôn gọi Nhâm đại tiểu thư.

Nhâm Quân bưng khuôn mặt đỏ bừng, chờ nam nhân đuổi theo, vẻ mặt hờn dỗi:
- Hướng Quỳ, bác gái tới đây, sao anh không nói với em một tiếng?

- Anh cũng không có biện pháp.
Hướng Nhật vuốt vuốt hai tay, làm hình dạng bất đắc dĩ.
- Mẹ nói là muốn cho em một sự ngạc nhiên vui mừng.

Nhâm Quân đương nhiên là vừa mừng vừa sợ, nhưng mà bỗng nhiên lại nghĩ tới cái gì, cau mày nói:
- Vậy Sở Sở các nàng làm sao bây giờ?



Cũng khó trách vì sao cô nàng này còn có thể nhớ tới Sở Sở các nàng, chính Hướng Nhật cũng vì chuyện này mà buồn rầu, nếu việc này bị mấy vị đại tiểu thư khác biết, hậu quả quả thật là không thể tưởng tượng nổi. Một chén nước đang giữ thăng bằng, chính mình hiện tại lại nghiêng về một bên, không tràn ra mới là lạ.

- Chuyện này nói sau đi.
Hướng Nhật là đi từng bước tính từng bước, trên thực tế, có thể có loại kết quả này, hắn đã rất vừa lòng, chung quy so với việc Hướng mẫu thiếu chút nữa nói ra chuyện bản thân cùng nữ cảnh quan thì tốt hơn nhiều lắm.

Nhâm Quân trong lòng ngọt lịm, nàng tự nhiên sẽ nghĩ đến, chính mình ở trong lòng nam nhân nhất định là chiếm cứ địa vị quan trọng nhất, bằng không hắn như thế nào lại đính hôn với mình trước chứ?

Thấy bộ dạng nhu mì đáng yêu của Nhâm đại tiểu thư, bộ mặt dâm uế của Hướng Nhật lại hiện ra, gian giảo nói:
- Quân Quân, em xem, chúng ta hay là trước tiên sinh một đứa bé bụ bẫm cho mẹ anh và mẹ em bồng bế.

- Lại nghĩ tới loại chuyện này.
Nhâm Quân đỏ mặt lên, kiều mỵ liếc mắt nam nhân một cái, đột nhiên quay đầu bước đi:
- Mặc kệ anh, em đi học đây.
Nói xong nàng xoay người bỏ chạy, thoáng cái đã không thấy bóng dáng.

Hướng Nhật sững sờ tại chỗ, cũng không phải không muốn đuổi theo, mà là hắn cũng không nghĩ tới cô nàng này cư nhiên nói đi là đi, nhất thời có chút phản ứng không kịp. Khi lấy lại được tinh thần muốn đuổi theo, phía sau truyền đến tiếng nói của Hướng mẫu giống như của quỷ hồn ở nơi xa xăm:
- Tiểu Bảo, ngươi muốn đi đâu?

- Mẹ…
Sắc mặt Hướng Nhật lập tức biến thành quả mướp đắng, hắn còn tưởng rằng Hướng mẫu bị Trần sư phụ lôi kéo , ít nhất phải ở bên trong thật lâu, không thể tưởng được nhanh như vậy đã ra đến đây. Đồng thời cũng hiểu được Nhâm đại tiểu thư vì cái gì chạy trốn nhanh như vậy, hoá ra cô nàng này không phải bởi vì lời nói thô tục của mình mà rời khỏi, mà là bởi vì sợ gặp mặt Hướng mẫu nên mới thẹn thùng chuồn mất.

Nhìn vẻ mặt của đứa con bảo bối chuẩn bị nhận thẩm vấn của mình, Hướng mẫu vừa tức giận vừa buồn cười:
- Xú tiểu tử, khó trách ngươi không tình nguyện mang ta đến gặp chủ nhiệm lớp của ngươi, nguyên lai còn có một tầng quan hệ ở bên trong. Ta hỏi ngươi, ta không có tới, ngươi sẽ không dự định nói chuyện này với ta có phải hay không?

Hướng Nhật vội vàng phủ nhận:
- Không có, ngày hôm qua con không phải nói với mẹ rồi sao, còn có mấy người ở bên ngoài.

- Nói, rốt cuộc còn có ai, ngươi từng bước từng bước nói rõ ràng cho ta!
Hướng mẫu tóm lấy lỗ tai của con trai kéo qua một bên, nửa lẩm bẩm nữa là khiển trách:
- Ta nói chủ nhiệm lớp của ngươi như thế nào lại đối với ngươi tốt như vậy, nói nhiều chuyện tốt cho ngươi, thì ra là con rể tương lai của mình, nào có cái đạo lý tay hướng ra bên ngoài chứ? Không khen con rể của mình thì còn khen ai hả?

Hướng Nhật cười khổ không thôi, nhìn học sinh đi qua đi lại đều chú ý tới động tĩnh bên này, cố ý kêu đau ai ai:
- Mẹ, có thể trước hết buông ra cái tay ra được hay không, như vậy con thật mất mặt.

- Ngươi còn biết sĩ diện sao?
Hướng mẫu còn chưa hết tức giận.
- Ngươi như thế nào cũng không nghĩ cho ta, nếu không phải mới vừa rồi chủ nhiệm lớp của ngươi hiểu lầm, vậy thì ta mới không có mặt mũi gặp người ta đó a.

Hung hăng chà đạp cái lỗ tai của con trai một hồi, Hướng mẫu cuối cùng mềm lòng buông ra, nhưng mà ngữ khí vẫn là hung tợn như cũ:
- Bây giờ nói cho ta biết đầu đuôi gốc ngọn, ngươi còn có mấy người nữa ở bên ngoài?

Hướng Nhật ở trong lòng âm thầm đếm một chút, ngoại trừ Nhâm đại tiểu thư đã bị vạch trần ra, còn có Hác Tiện Văn, mỹ nữ sư phụ Tống Thu Hằng cùng Thư Dĩnh, mấy người này bà già đều không biết, đang suy nghĩ chọn lọc từ ngữ như thế nào để giải thích với Hướng mẫu.

- Hướng Quỳ!
Từ xa, một tiếng kêu lạnh như băng pha lẫn vui sướng truyền lại đây.

Hướng Nhật theo thanh âm nhìn lại, thì ra là Hác Tiện Văn đại tiểu thư. Không thể tưởng được trong lòng vừa mới nghĩ đến nàng, nàng liền xuất hiện.

Hác Tiện Văn bộ dáng uyển chuyển chậm rãi đến gần, ít đi một chút mạnh mẽ như lần đầu tiên cùng nam nhân gặp mặt trước kia, trong ánh mắt mang theo nhiều hơn một chút ôn nhu. Tuy rằng ngữ khí vẫn lạnh như băng như trước không sửa đổi được, nhưng điều này cũng là cái mà Hướng Nhật thích nhất. Đây đều không phải là Hướng Nhật sở thích quái lạ, mà là trong nội tâm nam nhân có chứa một cảm giác muốn chinh phục một băng sơn mỹ nữ.

- Văn Văn.
Hướng Nhật không kiêng kị chút nào dùng cách xưng hô thân mật nhất, dù sao dưới sự áp bức của Hướng mẫu, căn bản hắn cũng không có cần thiết phải che dấu.

- Cô bé này cũng là...?

Hướng mẫu len lén ở bên lỗ tai con trai thấp giọng hỏi, nàng đã sớm thấy được một mỹ nữ tri thức đeo kính mắt với mái tóc dài thoạt nhìn có chút lạnh như băng đi tới, ban đầu trong lòng còn đang có chút nghi ngờ, nhưng khi nghe đến đứa con xưng hô buồn nôn như vậy, nghi ngờ lại biến thành khẳng định.

Hướng Nhật quả quyết gật đầu, Hướng mẫu liền bước qua nghênh đón rất nhiệt tình:
- Là Văn Văn a, ta là mẹ của Hướng Quỳ, nghe nó thường xuyên nhắc tới ngươi, quả nhiên xinh đẹp giống như lời nó nói a.

Hác Tiện Văn mặt lập tức đỏ bừng, ánh mắt ôn nhu ban đầu toàn bộ đặt ở trên người nam nhân cũng biến thành mất tự nhiên, bất an nhìn Hướng mẫu, hạ thấp người nói:
- Chào bá mẫu!
Mới vừa rồi nàng còn tưởng rằng đứng ở nam nhân bên người chính là vị sư phụ nào đó, không thể tưởng được lại là mẹ chồng tương lai. Tục ngữ nói, nàng dâu xấu xí cuối cùng vẫn phải gặp cha mẹ chồng, tuy nói bộ dạng của mình cũng không cho là xấu xí, nhưng khi thấy mặt dù sao vẫn còn mang theo vẻ rụt rè đặc biệt của nữ hài tử.

Hướng Nhật một bên bội phục hành động của Hướng mẫu, một bên lại là cảm động, tuy rằng Hướng mẫu mặt ngoài đối với mình rất nghiêm khắc, nhưng trong nội tâm vẫn là che chở cho con trai của bà. Trước tiên có thể làm ra phản ứng như vậy, cũng không phải mẫu thân bình thường có khả năng làm được.

Nhưng mà vì tránh cho Hướng mẫu nói thêm gì nữa thì nói dối có thể bị vạch trần, Hướng Nhật giành trước hỏi:
- Đúng rồi, Văn Văn, em thế nào lại đến chỗ này?

- Là Sở Sở các nàng kêu em đi xem anh đã tới rồi hay chưa...
Hác Tiện Văn khuôn mặt đỏ bừng, ánh mắt không dám cùng nam nhân tiếp xúc, càng không dám cùng mẹ chồng đối diện đang nhìn con dâu, càng xem càng vừa lòng.

Nghe được là xuất phát từ bày mưu đặt kế của đám người Sở Sở, Hướng Nhật lập tức hiểu được nguyên nhân hậu quả. Đám người Sở Sở đã sớm tiếp nhận Hác Tiện Văn rồi, sở dĩ muốn nàng đến đây, phỏng chừng cũng là muốn cho Hác đại tiểu thư gặp gỡ mẹ chồng tương lai.

- Vậy..... em đi học trước đây.
Hác Tiện Văn đại khái cũng ý thức được dụng ý của Sở Sở, có lẽ cũng là thật sự chịu không nổi ánh mắt đánh giá đầy ý vị của Hướng mẫu, tìm đại lấy cái cớ, khom người với Hướng mẫu một cái, vội vàng chạy mất.

Hướng Nhật cũng không còn gì để nói, một đám như thế nào đều chuồn mất, Nhâm đại tiểu thư là như thế này, Hác Đại tiểu thư cũng giống nhau. Mẹ chồng tương lai thực sự khủng bố như vậy sao, mới nói hai ba câu đã bị dọa chạy mất.

- Xú tiểu tử, ánh mắt thật ra không tồi, một đám con dâu đều xinh đẹp như vậy.
Nhìn cái thân ảnh thướt tha đi xa, ngữ khí Hướng mẫu mang theo kiêu ngạo mà nói, là vì con trai có thể bắt tới nhiều đại mỹ nữ như vậy mà cảm thấy tự hào.

Hướng Nhật làm ra một bộ dáng ngây ngô cười, trong lòng cũng rất đắc ý, lấy ánh mắt của mình, có thể sẽ kém sao? Đương nhiên, lời này chỉ có thể nói ở trong lòng, nếu muốn tuôn ra miệng, phỏng chừng sẽ bị Hướng mẫu tàn nhẫn đánh cho một trận.

- Được rồi, ngươi cũng đừng ở đây mà cười ngây ngô, mang ta đến xem phòng của ngươi học.
Hung hăng liếc mắt con trai một cái, Hướng mẫu thúc giục nói.

- Vệc này ...không được a mẹ? Chuẩn bị vào tiết học rồi, mẹ đi....cái này có phải là không thích hợp hay không?
Hướng Nhật thật cẩn thận từ chối, mặc dù không rõ Hướng mẫu vì cái gì lại đột nhiên thay đổi chủ ý muốn đi xem phòng học của mình, nhưng cũng biết tuyệt không chỉ là "xem" đơn giản như vậy.

- Có cái gì không thích hợp hả? Phụ huynh đi xem môi trường học tập của con cái, chẳng lẽ còn phải được trường học phê chuẩn qua hay sao?
Hướng mẫu liếc mắt nhìn qua, trong mắt tinh quang chợt lóe:
- Ngươi có phải lại có chuyện gì gạt ta hay không? Không dám mang ta đi?

- Không có, tuyệt đối không có!
Hướng Nhật liên tục đánh cược, nhân tiện tâng bốc bà già.
- Lại nói, lấy trí tuệ của mẹ, con làm sao giấu diếm được chứ?

- Cũng đúng.
Hướng mẫu vui vẻ tiếp nhận lời tâng bốc này, nhưng cũng không có bị đứa con khen ngợi mà lú lẫn, ngữ khí vừa chuyển nói:
- Đừng tưởng rằng nói vài câu hay ho ta sẽ bỏ qua cho ngươi, ngươi nói đi, rốt cuộc còn có bao nhiêu người nữa?

- Còn có hai người.
Hướng Nhật rất thành thật trả lời.

- Đều là ở trong trường học này sao?
Hướng mẫu suy nghĩ hỏi, trong lòng phỏng đoán mỹ nữ trong trường học này xem ra đều bị thằng tiểu tử của mình túm hết tất cả vào trong tay rồi.

- Không phải, một người là thiên kim tiểu thư của chủ tịch một công ty, một người là sư phụ trong trường học này.

- Lại là sư phụ sao?
Đối với người gọi là thiên kim tiểu thư của chủ tịch, Hướng mẫu đã muốn chết lặng, Sở Sở, Thiết Uyển, Thạch Thanh. . .người nào không có bối cảnh vững chắc chứ? Nàng càng để ý chính là trong số bạn gái của con trai lại xuất hiện một cái sư phụ, người khác đều vô cùng kiêng kị sư sinh chi luyến( tình yêu thầy trò), bộ dáng của tiểu tử này như thế nào lại là cực kỳ vui mừng? Hướng mẫu cảm thấy được cần phải hảo hảo mà dạy bảo, ngàn vạn lần đừng để cho tiểu tử này hình thành cái sở thích không tốt.

- Một người cuối cùng.
Hướng Nhật nhanh chóng làm ra cam đoan, hắn cũng biết, thân phận sư phụ của Tiểu Tống sẽ làm cho trong đáy lòng Hướng mẫu có chút bóng ma.

Hướng mẫu tựa hồ có chút không tin cam đoan của con trai, chăm chú nhìn qua:
- Hôm nay nàng có đến không? Mang ta đi gặp.

- Mẹ, không cần gấp như vậy chứ?
Hướng Nhật có chút lo lắng, dù sao mỹ nữ sư phụ Tống Thu Hằng tuổi tác cũng lớn, Hướng mẫu nhìn thấy phỏng chừng sẽ có chút ý tưởng khác. Đây cũng là đối tượng duy nhất Hướng Nhật không muốn để cho Hướng mẫu cùng chạm mặt.

Nhưng mà dường như sự tình có lúc đúng dịp, cố tình không muốn thấy, chuyện lại vẫn cứ xảy ra.

Hướng Nhật đang nghĩ ngợi lấy cái cớ gì ứng phó với Hướng mẫu, từ xa lại đi tới một cái thân ảnh quen thuộc, một bộ váy lịch sự gắt gao bao lấy vóc dáng xinh đẹp, trên mặt hàm chứa ý cười ngọt ngào, không phải là mỹ nữ sư phụ Tống Thu Hằng đó sao? nguồn tunghoanh.com





Phản hồi và góp ý: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?p=2121810#post2121810
Đăng ký dịch: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=27712
Tán phét + bàn luận: http://tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=52539

Nguồn: tunghoanh.com/dinh-cap-luu-manh/chuong-562-dysaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận